Trước lúc binh minh, tòa thành kỳ tích hùng tráng Aosiji Liya vẫn còn trong cơn ngủ say chưa tỉnh. Trên đường lớn vắng vẻ lạnh tanh. Thỉnh thoảng một trận gió lạnh thổi qua, làm kinh động một vài con chó hoang đang nằm trong gốc tường, chúng giật mình nhìn quanh bốn phía, sau đó cúi mình chui vào trong đống rác bên cạnh.
Trên đường con đường lớn vắng lạnh không có một bóng người, chỉ thỉnh thoảng xuất hiện một đội binh sĩ tuần tra đường phố. Dưới gió lạnh thân mình bọn họ run cầm cập. Lúc bước đi áo giáp sắt đã đông thành băng va chạm vào nhau kêu ' đinh đinh đang đang', hơi nước do đám binh sĩ thở ra đều trở thành sương trắng, trong lòng bọn họ không ngừng chửi bới khí trời chết tiệt.
Đích xác, so sánh với năm rồi mà nói, mùa xuân đầu năm nay lạnh kinh người.
Trong thành Aosiji Liya vẫn thái bình như cũ, đám quý tộc nhà giàu vẫn sống trong cảnh giàu sang phú quý, dường như cuộc chiến hồi cuối năm ngoái đã trở thành dĩ vãng-- dù sao cứ một đoạn thời gian thì phải đánh nhau với người Odin hai ba lần hình như rốt cuộc cũng đã trở thành tập quán đối với người Byzantine.
Bởi vì người Byzantine có một quan niệm thâm căn cố đế: bất luận thế nào, lấy nền tảng quốc lực hùng mạnh của đế quốc Byzantine, ngay cả bọn người hung ác man rợ Odin cũng chắc chắn không có khả năng thực sự tiêu diệt bọn họ.
Quan điểm này xuất hiện trong đại đa số giai cấp cao tầng của đế quốc Byzantine, thậm chí một ít học giả cũng đều có quan niệm này: vô luận là so về dân số, còn có lãnh thổ rộng lớn, cho dù người Odin trong lúc nhất thời chiếm được thắng lợi trên chiến trường, nhưng bọn họ căn bản là không có thực lực tiêu diệt đế quốc Byzantine.
Byzantine có tất cả vài chục nghìn vạn nhân khẩu, so với nhân khẩu của người Odin còn nhiều hơn gấp mấy lần, mà diện tích cũng to lớn hơn nhiều-- tuy rằng lãnh thổ của người Odin cũng rất mênh mông, thế nhưng đại bộ phận đều là trời băng đất tuyết, ruộng đồng chân chính so với người Byzantine thì ít hơn nhiều lắm, hơn nữa người Odin dùng dã man để nổi tiếng, còn quốc lực cùng trình độ văn minh còn xa mới bằng Byzantine.
Căn cứ vào quan điểm này, thỉnh thoảng trong vài lần chiến tranh, chiến thắng hoặc thất bại hình như cũng không phải là điều quan trọng.
Mọi người trong giai cấp cao tầng đế quốc vẫn còn một sự tình khác để đáng quan tâm. Phe cánh quân phiệt đang vội vàng tranh quyền cùng hoàng thất, nghĩ biện pháp bức bách hoàng thất nhượng bộ, cắt ra càng nhiều khu hành chính trung ương thiết lập chế độ quân khu.
Trong khi hoàng thất đang khẩn trương ám đấu cùng các đại nhân vật trong quân bộ thì giới quý tộc lại tranh cãi cùng nguyên lão viện, nhiều lần thẳng thắn yêu cầu thủ tiêu nguyên lão viện để cho hội đồng quý tộc có thể chiếm đoạt quyền lực, thu được địa vị chính trị càng cao.
Mà gần đây nhất vài ngày, từ trên xuống dưới đế đô, không thể nghi ngời đều quan tâm tới vấn đề sức khỏe của vị chí tôn bệ hạ đang ở trong hoàng cung.
Đương kim hoàng đế đế quốc, kỵ thương đại đế, Kangtuosi bệ hạ, vài ngày gần đây bệnh tình đã trở nên rất nghiêm trọng.
Cái lạnh giá của đầu mùa xuân đối với một người đau bệnh triền miên như hắn quả thật là hành hạ.
Trên thực tế, sau lần đại hội săn bắn đầu xuân trở về, thân thể bệ hạ liền càng lúc càng trở nên xấu hơn. Hình như, trong lần ăn nhậu say mềm vào buổi tối ngày hôm đó đã khiến cho thân thể yếu ớt của hắn càng tăng thêm vài phần gánh nặng.
Sau lần đại hội săn bắn trở về hoàng cung, sức khỏe của hắn cũng không có hồi phục, nghe nói gần đây cũng đã bắt đầu biếng ăn, thái y cung đình đã nhiều lần cầu xin bệ hạ kiêng rượu. Thế nhưng, Kangtuosi đại đế đầy khí phách hào hùng không cách nào có thể làm được.
Căn cứ vào một ít tin tức từ trong cung đình, nghe đâu hai ngày trước bệ hạ đã ói ra máu, bệnh tật kéo dài, cộng thêm cái giá rét đầu xuân, mấy vết thương cũ từ thời binh nghiệp còn trẻ của đại đế thi nhau bạo phát. Có người nói hoàng đế đã hôn mê một ngày một đêm, thái y cung đình tiến hành chẩn đoán một hồi lâu cho đại đế, nghe đâu lúc thái ý bước ra khỏi phòng, sắc mặt của bọn thái y đã xám như màu tro.
Không ít người tâm tư mẫn cảm không khỏi suy đoán: “Sợ rằng, đã đến lúc hoán đổi hoàng quyền đây?”
Lúc này mọi người đều cho rằng Kangtuosi đại đế đã xong đời, mấy ngày nay, ngay cả tể tướng cùng các vị đại thần đều không ngừng tiến vào trong hoàng cung xem bệnh tình của bệ hạ, mà Kaweixier tiên sinh được bệ hạ tín nhiệm nhất cũng đã dứt khoát dọn vào ở trong hoàng cung cùng với tên tử sĩ trung thành nhất đối với hoàng thượng.
Điều này khiến cho đám quý tộc nghe thấy đều biến sắc, xú danh đồ tể vang dội - thủ lĩnh ám dạ ngự lâm Junker, bảo vệ bên cạnh Kangtuosi đại đế không xa dù chỉ một bước, thậm chí ngay cả phụ cận cung điện hoàng đế đang ở, tất cả ngự lâm quân vốn có đều được thay mới.
Đã đến lúc, rốt cục cũng đến lúc. . .
Trong đầu mọi người đều có ý niệm này, lão già kia đã thống trị đế quốc mấy mươi năm hẳn là đã bước vào giây phút cuối cùng của đời người.
Nhưng kết quả lại xảy ra một sự tình khiến cho mọi người kinh ngạc.
Hoàng đế bệnh nặng, rốt cục cũng triệu kiến thái tử Garcia, lúc cha con gặp mặt hoàng đế còn triệu kiến thêm tể tướng cùng công tước Minasi và vài vị trọng thần, nhưng kết quả lần gần mặt đó lại là một hồi náo kịch.
Nghe đâu lúc đó hoàng đế đại khái đã vốn dự định truyền ngôi, nhưng kết quả không biết chuyện gì đã xảy ra, ngay lúc bệ hạ gặp thái tử, bỗng nhiên giận tím mặt, mắng chửi quở trách thái tử trước mặt mọi người, ngôn từ quở trách rất là sắc bén, thậm chí là đã chửi thẳng vào mặt ! Đem tất cả các chuyện không nên nói từ trước tới nay hoàn toàn gom lại chửi chung một lần.
Có người nói lúc đó hoàng đế trước mặt tể tướng cùng đám người công tước Minasi, mắng chửi thái tử là đồ phế vật, không có tư tưởng dám nghĩ dám làm, hơn nữa còn chỉ trích một số sinh hoạt cá nhân của thái tử, lại thêm cái tội lỗi không có con đổ lên đầu thái tử, hầu như là nói toạc tính tình cổ quái của thái tử chỉ thích nam nhân không thích nữ nhân.
Mà bệ hạ càng nói càng giận tím mặt, từ trên giường bệnh ngồi dậy, cầm lấy một cái chân đèn cắm nến đặt ở đầu giường đập thẳng về phía thái tử đang quỳ gối ở đầu giường, chân đèn cắm nến trực tiếp đập thẳng vào trán của thái tử, nhất thời máu chảy đầy mặt.
Nhìn thấy cảnh tượng thế này, tể tướng cùng công tước Minasi còn có các vị đại thần đều sợ ngây người, lúc này mới cuống quít lên tiếng khuyên giải.
Mà bản thân thái tử vẫn quỳ yên một chỗ, mặc cho máu tươi chảy xuôi xuống mặt của hắn, nhiễm đỏ áo của hắn, Vị thái tử này luôn luôn trầm mặc nghiêm cẩn hầu như cũng không có bất kỳ phản ứng nào, tựa hồ biểu hiện cũng không căm tức xấu hổ hay giận dữ, vẫn khuôn mặt trầm mặc dửng dưng bất biến, yên lặng lấy ra khăn tay lau máu trên mặt, sau đó quỳ yên một chỗ không nói một lời.
Hắn giống như là một khối bột nhão, mặc cho hoàng đế nhào nắn thế nào cũng không hề có phản ứng.
Thân là một thái tử, mềm yếu tới rồi trình độ này, khiến cho đông đảo đại thần không khỏi thở dài trong lòng.
Lấy tính tình cứng rắn như Kangtuosi đại đế mà còn bị phe phái quân phiệt trong quân bộ đè ép tới mức không thở nổi, tương lai thay đổi vị thái tử âm nhu nhu nhược Garcia lên ngôi, chỉ sợ không biết còn để cho đám quân phiệt kiêu ngạo hống hách như thế nào. . .
Đến lúc trời tối, căn cứ vào lời đồn không đáng tin, nghe đâu khi thái tử cùng các vị đại thần lui ra, hoàng đế bệ hạ ở trên giường bệnh ho ra một bụm máu rất lớn ! Dọa cho mấy người hầu bên cạnh hoàng đế mặt không còn chút máu, vội vàng đuổi theo triệu tập thái tử cùng các đại thần quay lại.
Lúc đó, trong lòng mọi người đều cho rằng lần này bệ hạ chết chắc rồi, căn cứ theo truyền thống trước đây, các vị đại thần phải chờ ở ngoài tẩm cung cho tới lúc trời sáng. Thậm chí tể tướng đại nhân đều đã âm thầm tính toán tang lễ của hoàng đế cùng lễ đăng quang của hoàng đế mới. Còn phái người thông báo cho giáo hoàng bệ hạ - đánh thức giáo hoàng bệ hạ đang còn ngáy ngủ - chuẩn bị tùy thời đối phó với hoàng đế băng hà.
Nhưng lúc này, kỳ tích xảy ra.
Sau một đêm trông chờ sốt ruột của mọi người, tới lúc trời sáng, nhưng Kangtuosi đại đế lại dần dần hồi phục một cách thần kỳ!
Vị bệ hạ này lại lần nữa triệu kiến chúng thần, sắc mặt rõ ràng đã khá hơn rất nhiều, tuy rằng thỉnh thoảng vẫn ho khan như cũ, thế nhưng sắc mặt không còn xám đen dọa người.
Mà rất nhanh, chỉ bất quá hai ngày sau, bệ hạ lại lần nữa có thể bước xuống giường, hắn dường như thoáng trẻ lại vài năm, Thậm chí còn bỏ chút thời gian xem thao diễn của ngự lâm quân, có người nói, bệ hạ đi như bay, lên ngựa cũng không cần người đỡ, còn cưỡi ngựa chạy vài vòng trong hoàng cung.
Chỉ bất quá, sau khi bệ hạ xem qua thao diễn của ngự lâm quân, hình như rất bất mãn đối với huấn luyện của ngự lâm quân, cùng ngày cũng đã hủy bỏ chức vị thống lĩnh ngự lâm quân, giáng chức thống lĩnh ngự lâm quân luôn trung thành và tận tâm với hoàng thất trở thành một tướng lĩnh ở một địa phương không có quân chính quy.
Sau đó hoàng đế hạ lệnh, từ trong quân đội của vệ thành xung quanh Aosiji Liya điều về một trung đoàn bổ sung vào ngự lâm quân, mà sau đó từ trong binh đoàn 6 trung ương, cũng chính là chi bộ đội trước đây của Ruhr, điều ra một trung đoàn lấp vào quân đội của vệ thành.
Điều động như vậy lập tức khiến cho quân bộ mẫn cảm, thế nhưng nghĩ tới thân thể hoàng đế đang hồi dương, xưa nay mỗi đời hoàng đế khi tới thời khắc cuối cùng, trước khi chuyển giao quyền lực đều có thể làm ra một ít điều động nhằm giữ vững hoàng quyền, cho nên quân bộ vẫn yên lặng nhẫn nhịn, cũng không có ngang ngược ngăn cản.
Nhưng sau đó một phần mệnh lệnh của hoàng đế lại khiến cho mọi người trở nên ầm ĩ.
Kangtuosi đại đế hạ lệnh, điều thái tử Garcia đi tới binh đoàn 13 rèn luyện ! Giao cho hắn một cái hư chức đặc sứ giám sát, sau đó hạ lệnh không phép hắn chậm trễ, nhận được lệnh thì lập tức đi nhậm chức.
Đường đường là thái tử của đế quốc lại bị bắt tới binh đoàn 13 nguy hiểm nhất để rèn luyện? Quyết định này lập tức khiến cho mọi người kinh hoàng!
Xưa này hoàng đế đều muốn cho người nối nghiệp của bản thân rèn luyện một chút, tuy rằng cũng có hạ lệnh điều động tới quân đội bồi dưỡng một chút kiến thức quân lược, nhưng cũng đều tận lực lựa chọn địa phương có mức độ an toàn cao, tỷ như quân đội ở vệ thành, hoặc là một binh đoàn phòng vệ ở gần đế đô để rèn luyện là đủ.
Nhưng đây là binh đoàn 13, đỉnh đỉnh đại danh kỵ binh đoàn Luodeliya ! Tuy rằng là binh đoàn thép đứng đầu đế quốc, nhưng đại danh của binh đoàn thép này có được từ : nguy hiểm, nghiêm khắc, còn có. . . xác suất thương vong cao nhất!
Hơn nữa, trải qua đại chiến với người Odin, sau khi Ruhr tiếp nhận kỵ binh đoàn Luodeliya, chi quân đội này hiện đang đóng quân ở biên cương đông bắc đế quốc. Điều kiện sống nơi này mười phần gian khổ, thế nhưng người dân ở đây bưu hãn, bệ hạ ra lệnh cho phép Ruhr ở nơi này chiêu binh, bổ sung lượng binh sĩ hao phí trong trận chiến trước. Hơn nữa địa phương kia cách Dã Hoa nguyên ở phương bắc cũng không xa, một khi lại lần nữa cùng người Odin xảy ra đánh nhau, như vậy không hề nghi ngờ, kỵ binh đoàn Luodeliya sẽ phải lao ra chiến trường trước tiên!
Đi đến kỵ binh đoàn Luodeliya đảm nhiệm hư chức đặc sứ giám sát, thực sự không phải là một lựa chọn tốt!
Có lẽ có người sẽ cho rằng: nếu như thực sự xảy ra chiến tranh, như vậy thì lập lức triệu hồi thái tử là được, cũng sẽ không có nhiều nguy hiểm-- nhưng phải biết rằng, mệnh lệnh điều động thái tử là mệnh lệnh công bố rộng rãi ra toàn quốc! Gióng trống khua chiêng, tất cả mọi người đều biết, mà nếu quả một khi chiến tranh xảy ra, lại còn triệu hồi thái tử quay về, như vậy đế quốc sẽ phải mất mặt rất lớn! Cái khác không nói, chỉ một cái đánh giá chưa đánh đã sợ thì vĩnh viễn đừng mong ngẩng đầu lên nổi ! Thân là hoàng đế, như thế nào lại hại người nối nghiệp của bản thân?
Lại trọng yếu hơn là. . . thời gian rèn luyện cũng không đúng!
Nếu như là bình thường, điều thái tử đi rèn luyện cũng xem ra cũng không có gì sai. Nhưng vấn đề là, hiện tại hoàng đế già đang bệnh nặng, tuy rằng gần đây bỗng nhiên bình phục rất nhiều, nhưng nói một câu đại bất kính thì ai có thể bảo đảm đây không phải là lần hồi dương cuối cùng? Ngộ nhỡ hoàng đế già bỗng nhiên 'đứt bóng'. . . Như vậy thái tử lại đang ở biên cương cách xa đế đô. . . Đến lúc đó giao tiếp ngôi vị hoàng đế, cũng không đảm đảo không xuất hiện hiểm họa bất ngờ !
Lúc này còn đem thái tử điều ra ngoài, thật sự rất là không khôn ngoan!
Nếu đổi là quốc gia khác hoặc triều đại khác, chỉ sợ đương kim hoàng đế đối xử giày vò như thể đối với thái tử, mọi người nhất định sẽ cho rằng, e rằng hoàng đế bất mãn đối với thái tử, muốn lập thái tử khác !
Nhưng vấn đề là, Kangtuosi đại đế cũng chỉ có một người con trai a!
Vì cái mệnh lệnh này mà tể tướng cùng đám đại thần đau khổ khuyên hoàng đế một ngày đem, nhưng Kangtuosi đại đế vẫn ý chí kiên định, không cách nào lung lay. Nhưng trái lại lúc thái tử nhận được mệnh lệnh này cũng không có chống cự, cùng ngày cũng đã thu thập hành trang, đi tới quân bộ nhận lấy công văn bổ nhiệm, cùng ngày cũng đã dẫn theo hộ vệ rời thành đi về phía bắc, thậm chí cũng không có tiến vào hoàng cung liếc mắt nhìn cha hắn dù chỉ một cái. Rất nhiều người đều cho rằng: thái tử chỉ sợ là đang rất tức giận đây!
Bất luận nói như thế nào, thái tử rất nhanh rời khỏi Aosiji Liya mà sắc mặt bệnh hoạn của Kangtuosi đại đế ngày càng nhạt dần, tinh thần càng lúc càng phấn chấn xuất hiện trước mặt quần thần, trong vòng ba ngày đã hạ một mạch 16 cái mệnh lệnh. Mười sáu cái mệnh lệnh này chủ yếu là nhằm chỉnh đốn các binh đoàn thiệt hại trong lần chiến tranh vừa rồi cùng lúc sắp xếp lại công tác, nhất là trùng kiến lại binh đoàn 2 cùng binh đoàn 9 trong chiến tranh đã bị Heisiting bất ngờ đánh úp.
Hoàng đế hạ lệnh, từ trong quân đội của vệ thành điều ra các sĩ quan làm nồng cốt trùng kiến binh đoàn 2 cùng binh đoàn 9, sau đó lại điều ra một nhóm học viên tốt nghiệp học viện quân sự về làm sĩ quan cấp thấp cho hai binh đoàn đó.
Về phần lựa chọn người là tướng quân, hoàng đế cùng các đại nhân vật trong quân bộ tranh giành một hồi, cuối cùng cũng đưa ra được một cái thỏa hiệp.
Hạ lệnh điều nguyên trung đoàn trưởng trung đoàn 1 của binh đoàn 13 Suoxiya, tới nhận chức tướng quân binh đoàn 2!
Hạ lệnh điều nguyên trung đoàn trưởng trung đoàn 4 của binh đoàn 13 Batele, tới nhận chức tướng quân binh đoàn 9! !
Hai người được trọn đều là người thề sống chết trung thành với hoàng thất, mà theo hiệp định cứng rắn với mấy đại nhân vật trong quân bộ, vài ngày sau hoàng đế lại phải làm ra một cái mệnh lệnh: ba quận phía nam của đế quốc vốn trực thuộc hành chính trung ương, ngay lập tức chuyển đổi thành chế độ quân khu Tema!
Ba quận đổi lấy hai vị trí tướng quân của hai binh đoàn, rất khó nói trong lần ám đấu này, hoàng thất cùng quân bộ rốt cuộc ai là người thắng.
Thế nhưng bất luận như thế nào, khi các mệnh lệnh liên tục được đưa ra, nhưng trái lại ánh mắt của mọi người đều đặt lên trên một người !
Adelike! !
Không ít người đều kinh ngạc phát hiện, các mệnh lệnh bổ nhiệm liên tiếp này, đều nhắm vào người trước đây toàn bộ đều là thủ hạ của vị phó đại thần phụ tránh quân đội này! !
Phải biết rằng, Adelike chỉ huy binh đoàn 13 trong vòng 9 năm, có thể nói là đạt được toàn bộ quân tâm!
Lần này từ binh đoàn 13 chọn ra 2 trung đoàn trưởng trở thành 2 tướng quân của 2 binh đoàn khác-- trong quân đội chú trọng nhất chính là lai lịch cùng bối cảnh xuất thân ! Đặc biệt là quan hệ thuộc hạ cũ!
Tướng quân tân nhiệm của binh đoàn 2 cùng binh đoàn 9 đều là thuộc hạ cũ của Adelike, bởi vậy, sau này ảnh hưởng của hắn trong quân đội sẽ nâng lên rất cao!
Hơn nữa binh đoàn 13 vốn là chi bộ đội cũ của hắn, tuy rằng Ruhr tiếp nhận chức vụ tướng quân, thế nhưng ảnh hưởng trong 9 năm làm cách nào có thể đơn giản liền tiêu trừ? Huống hồ bản thân Ruhr cũng không phải là người yêu thích độc quyền. Ảnh hưởng của Adelike tại binh đoàn 13 trong 9 năm, trên dưới binh đoàn ai lại không có thiện cảm đối với hắn?
Bởi vậy, đế quốc có tổng cộng 13 binh đoàn, lại có ba binh đoàn đều có thể tính là môn đệ của Adelike ! !
Thậm chí trong giới cao tầng của đế quốc còn có một quan điểm: trong quân đội đế quốc, hiện tại vốn là thế hệ của công tước Minasi, nhưng trong vòng mười năm tới sẽ sản sinh ta một thế hệ mới - Adelike hệ .
Đương nhiên, suy tính trong Adelike hệ , không ít người cũng đem Hạ Á nhét vào đây, bởi vì Hạ Á đã từng là thân binh của Adelike, cũng xuất thân từ binh đoàn 13, hiện tại nhận chức tướng lĩnh phòng giữ một quận đương nhiên sẽ được liệt vào dòng chính của Adelike hệ .
Không ít người đều nghị luận, đây rõ ràng là bệ hạ đang tận lực đề bạt Adelike. Dù sao, công tước Minasi tuy rằng có lực ảnh hưởng rất lớn, thế nhưng dù sao công tước cũng đã già, ai cũng biết vị nguyên lão trong quân đội này cùng lắm chỉ có thể sống thêm được vài năm. Hiện tại bệ hạ dựa vào lực ảnh hưởng của công tước Minasi để trấn trụ quân đội, thế nhưng một khi công tước Minasi qua đời, như vậy thì cần một nhân vật có trọng lượng để thay thế vai trò của công tước Minasi.
Không hề nghi ngờ, xuất thân ưng hệ, chiến công lớn lao, lại tận tâm trung thành đối với đế quốc, cùng đảng phái quân phiệt tốt xấu rõ ràng, Adelike là một lực chọn vô cùng thích hợp.
Nhưng cũng có người cho rằng, hoàng đế chỉ sợ là già nên hồ đồ!
Adelike mặc dù có rất nhiều chỗ tốt, thế nhưng lại không thích hợp thay thế vị trí của công tước Minasi!
Tác dụng lớn nhất của công tước Minasi thật ra chính là kính sợ của đảng phái quân phiệt đối với hắn! Vị nguyên lão trong quân đội này có vô số đệ tử, ngay cả đảng phái quân phiệt cũng có không ít người đều đã từng là thủ hạ của công tước, vô luận là đấu tranh giữa đảng phái quân phiệt và hoàng thất như thế nào, bọn họ vẫn giữ ba phần mặt mũi đối với công tước Minasi.
Mà tác dụng thực tế nhất của công tước chính là lúc hoàng thất cùng đảng phái quân phiệt tranh chấp tới mức cao trào, thì hắn đứng ra làm trọng tài hòa giải hai bên, bảo trì đại cục vững chắc của đế quốc.
Không hề nghi ngờ, Adelike không hề đạt được tác dụng như vậy! Tính tình của vị tướng quân bướng bỉnh này quá mức cương trực, cùng đảng phái quân phiệt có thể nói là như nước với lửa! Bệ hạ đề bạt hắn như vậy, tất nhiên là coi trọng uy vọng cùng chiến công của hắn, thế nhưng lại bỏ qua quan hệ giữa hắn cùng đảng phái quân phiệt!
Chỉ sợ một nhân vật cứng rắn như vậy đạt được chức vị cao, không những không có cách hòa giải giữa hoàng thất cùng quân phiệt, trái lại còn đổ dầu vào lửa ! !
Trong lúc nhất thời, giới cao tầng của đế quốc nổi lên một hồi gió nổi mây phun, không ít người đang nghiêm túc quan sát thế cục. . .
※※※
- Ta khinh ! ! ! - Ruhr hung hăng phun ra một bụm nước bọt.
Hắn đang cầm một củ khoai ngọn, hung hăng nhai vài cái sau đó phun vỏ khoai ra, ngồi ở lều trong, tùy tiện đặt đôi bàn chân to lớn lên cái bàn hồ sơ của hắn.
- Con mẹ nó, ai nói hoàng đế già nên hồ đồ? Ta xem những tên nói lời này mới là hồ đồ. - Ruhr rất không kiêng nể đánh giá hoàng đế, thế nhưng đám trung đoàn trưởng của binh đoàn 13 đang ở trong lêu lớn cũng không có thay đổi sắc mặt.
Dù sao, truyền thống của binh đoàn 13 chính là kiêu ngạo bướng bỉnh! Lúc Ruhr tới nhận chức vốn mọi người đều đánh giá hắn chính là: tên gia hỏa này con mẹ nó quá giảo hoạt, cũng con mẹ nó chỉ có biết chạy!
Thế nhưng không nghĩ tới, Ruhr vừa đến nơi này, bộ dáng giảo hoạt vô lại trước đây liền biến mất, biến hóa rất nhanh, biến thành một hình tượng bướng bỉnh thiết huyết ! Vừa tới liền dứt khoát chỉnh đốn quân bị, tên gia hỏa trước đây chỉ biết lười nhát nhưng lúc này lại tự mình đi vào trong trung đoàn, cùng binh sĩ ăn chung ở chung một chỗ, huấn luyện cũng cùng một chỗ! Mỗi ngày thao diễn kỵ binh, Ruhr đều ăn ngụ ở trong doanh trại, hơn nữa tính tình hào sảng ngay thẳng, thưởng phạt phân minh, nhất thời khiến cho trên dưới binh đoàn 13 đều đổi cách nhìn đối với vị tướng quân chỉ biết chạy này.
Hơn nữa, hoàng đế hạ lệnh điều đi Suoxiya cùng Batele từ binh đoàn 13, Ruhr cũng vô cùng cảm kích.
Chuyện này, hắn xem như là một ích lợi.
Tuy rằng Suoxiya cùng Batele đều là tướng lĩnh ưu tú hiếm có trong quân đội, thế nhưng dù sao hai người này đều là thuộc hạ cũ của Adelike, luôn luôn ngang ngược kiêu ngạo. Loại tướng già này, Ruhr muốn thu phục bọn họ cũng chỉ sợ rất khó khăn, cùng lúc tướng già như bọn họ tiếp tục ở trong binh đoàn 13, cũng rất khó bị Ruhr trấn trụ.
Nhất là Suoxiya, tên gia hỏa này trước đây chỉ huy trung đoàn kỵ binh hạng nặng của binh đoàn 13, đó là binh đoàn tinh nhuệ nhất trong binh đoàn, vốn cũng là người được Adelike coi trọng nhất, thậm chí Adelike đã có ý định nhường cho hắn tiếp quản vị trí của bản thân, tương lai sẽ đảm nhiệm chức vị tướng quân binh đoàn 13. Nhưng kết quả bệ hạ đưa xuống một đạo lệnh, Adelike bị điều đi, nhưng lại phái tên mập mạp Ruhr tới.
Trên dưới binh đoàn 13 cùng với trung đoàn trưởng các trung đoàn chưa hẳn đã hoàn toàn chịu phục. May là trong đại chiến lần trước, bộ đội của Ruhr đã liên hợp cùng một chỗ với binh đoàn 13, tính ra cũng có chút giao tình, lúc này mới không có công nhiên phản đối. Chỉ là người như Suoxiya vốn đã được quyết định nội bộ rằng sẽ trở thành tướng quân binh đoàn 13 thời gian tới, trong lòng đương nhiên sẽ thất vọng.
Đạo mệnh lệnh này của bệ hạ điều hắn đi, tuy rằng Ruhr không nỡ mất đi một tướng lĩnh kỵ binh ưu tú, thế nhưng cũng có chút thở phào nhẹ nhõm.
Trong lần đại chiến lần trước, vốn binh đoàn 13 có mấy người trung đoàn trưởng, trong đó nguyên trung đoàn trưởng trung đoàn 3 Fengnata phụ trách đoạn hậu đã chết trận hi sinh cho tổ quốc. Mà hiện tại Suoxiya cùng gã tóc trắng Batele đều bị điều đi, mấy tướng lĩnh cấp trung đoàn cũng chỉ còn phân nửa, sau này Ruhr muốn thu phục chi quân đội này, độ khó cũng giảm đi rất nhiều.
Hôm nay Suoxiya cùng gã tóc trắng Batele nhận lệnh bổ nhiệm rời đi, hai lão tướng trong binh đoàn 13 cũng không có bất mãn, dù sao từ cấp trung đoàn thăng lên cấp tướng, sau này coi như là thống lĩnh một phương đồng cấp với mập mạp Ruhr. Trái lại bọn họ rất cởi mở trò chuyện cùng Ruhr một hồi, thỉnh cầu Ruhr chỉ huy thật tốt binh đoàn thép này, nghìn vạn lần chớ để mất đi quân hồn của binh đoàn 13.
Hai người đều nói lời thẳng thắn, Ruhr điều tới nơi này vài ngày, mọi người đều thấy rất rõ, cũng biết được vị thỏ tướng quân này thật ra không phải người ngu, đích thật là một người có bản lĩnh, thế nhưng. . . phong cách chuyên chạy trốn cùng với quân hồn của binh đoàn 13 không có chút nào có thể dung hợp, trong lòng mọi người vẫn còn một chút lo lắng mà thôi.
Lúc này hai người kia đã rời đi, mập mạp ở lều tướng quân triển khai quân nghị, hiện tại lưu lại đều là tâm phúc mà hắn mang theo từ binh đoàn 6, trong đó còn có mấy người vốn là lão làng của binh đoàn 13, tất cả đều trung thành với Ruhr.
Ruhr không kiêng nể đánh giá cách làm của hoàng đế, thở dài:
- Ai nói bệ hạ già nên hồ đồ, những việc làm gần đây của ngài thực sự khiến cho ta kính nể trong lòng a! Ân. . . Bất quá trong đó chỉ sợ thiếu không ít trí tuệ của lão quái vật Kaweixier đây.
Nói xong, hắn dừng một chút, hạ lệnh nói:
- Các trung đoàn chuẩn bị một chút, chúng ta dự định sẽ đi nghênh tiếp thái tử, bệ hạ phái thái tử đến nơi này chính là tín nhiệm lớn nhất đối với binh đoàn 13, tất cả mọi người đều phải cẩn thận, nghìn vạn lần đừng để mất uy phong của binh đoàn 13 chúng ta!
Hạ lệnh hoàn tất, mọi người rời đi, Ruhr nặng nề ngồi xuống ghế da, hung hăng cắn mạnh củ khoai ngọt, nhai nghiền vài cái, quai hàm phình to, vẻ mặt có chút dữ tợn.
Mẹ nó. . . Thủ đoạn này cực kỳ hiểm a. Chỉ sợ hoàng đế đã quyết tâm ra tay với đảng phái quân phiệt! Lúc này mượn cơ hội cố ý điều thái tử tới nơi của ta rèn luyện, binh đoàn 13 của đế quốc xưa nay đều là các chi quân đội trung thành nhất, một khi bệ hạ cùng quân bộ đoạn tuyệt, như vậy nói không chừng sẽ phát sinh một trận nổi loạn nội chiến! Đế đô sẽ trở thành nơi nguy hiểm nhất, phái thái tử đến nơi của ta như vậy là ta phải bảo vệ tốt cho thái tử trong thời gian tới a.
Dừng một chút, Ruhr quăng bỏ miếng khoai ngọt còn lại trong tay, bước nhanh tới cạnh tường nhìn địa đồ đang đặt trên vách, hai đầu lông mày của hắn vắt lại.
Bệ hạ chuẩn bị ra tay như thế nào đây? Từ trong ra ngoài? Hay từ ngoài vào trong? Một khi cùng đảng phái quân phiệt đoạn tuyệt, mấy tên này sẽ không cam lòng chờ chết, chỉ sợ sẽ lập tức tạo phản ! Ân. . . Ta cũng nên chuẩn bị sẳn sàng, tùy thời đều phải kéo quân hướng về phía nam hộ đế. Chỉ bất quá. . . địa phương này chính là then chốt ! Con mẹ nó, trước đây vì sao lại đem khu phồn hoa này trở thành quân khu, cái này không phải là tự mình bóp cổ mình hay sao!
Ngón tay của hắn chỉ vào bản đồ, chính thị là vùng phía bắc giáp ranh đế đô Aosiji Liya, quân khu Armenia !
Quân khu này có rất nhiều mỏ sắt, lấy trang bị của binh sĩ mà nổi danh, quân trọng nhất là địa lý vị trí lại gắt gao bám chặt vào trung ương đế đô Aosiji Liya! Từ Armenia xuất phát, cưỡi ngựa nhanh mà nói, chỉ cần không gặp ngăn cản, chỉ cần hai ngày là có thể xuất hiện dưới chân tường thành Aosiji Liya!
Một thế lực trọng yếu của đảng phái quân phiệt lại nằm ngay trong tầm mắt của đế đô, không thể nghi ngờ đây chính là một lưỡi đao sắc bén đặt ngay trên cổ của hoàng thất!
Dừng một chút, Ruhr bỗng nhiên cười quái dị một tiếng.
Đặc sứ giám sát, lại là con mẹ nó đặc sứ giám sát! Lần trước con thỏ chết tiệt Bangfuleite cũng là đặc sứ giám sát, cũng phái tới binh đoàn 13, kết quả tên gia hỏa kia thật sự trở thành một con thỏ chết. Hừ, lần này bản thân thái tử đến đây, cũng vẫn là đặc sứ giám sát. . . Con mẹ nó, đúng là điềm xấu !
Nghĩ tới đây, Ruhr thở dài, chần chờ chỉ chốc lát, rốt cục rống to một tiếng:
-Người đâu !!!
Ngoài lều lập tức có một thân binh lên tiếng sau đó chạy vào.
- Truyện lệnh của ta ! Trung đoàn 3 lập tức xuất phát đi về phía nam ! Hướng về phía nam một trăm dặm thì đóng quân ! Sau đó cứ ba ngày thì tiến về phía nam mười dặm ! Nếu như quân địa phương có hỏi thì trả lời rằng chúng ta đang huấn luyện lính mới, đang thao diễn hành quân dã ngoại đường dài!
Thân binh lập tức ưỡn cao ngực hành lễ sau đó lui ra, Ruhr dường như có chút khẩn trương, ánh mắt chớp động, gắt gao nhìn địa đồ trên vách tường.
Nội loạn sẽ bắt đầu. . . Con mẹ nói, một khi chúng ta nội loạn người Odin nhất định sẽ cháy nhà hôi của! Odin. . . Con bà nó, cái tên tiểu tử Hạ Á nhà ngươi, vừa lúc lại ở ngay biên cương phía bắc, người Odin có tấn công đế quốc, ngươi chính là hòn đá lót đường đầu tiên của người Odin ! Ha ha, nếu như tên tiểu tử nhà ngươi biết được chuyện này, chỉ sợ sẽ tức giận chửi cha mắng mẹ cả đám đây.
Hừ, tiểu tử, là anh hùng hay là cẩu hùng, thì phải nhìn vào biểu hiện trong thời gian sắp tới của ngươi.
Trên đường con đường lớn vắng lạnh không có một bóng người, chỉ thỉnh thoảng xuất hiện một đội binh sĩ tuần tra đường phố. Dưới gió lạnh thân mình bọn họ run cầm cập. Lúc bước đi áo giáp sắt đã đông thành băng va chạm vào nhau kêu ' đinh đinh đang đang', hơi nước do đám binh sĩ thở ra đều trở thành sương trắng, trong lòng bọn họ không ngừng chửi bới khí trời chết tiệt.
Đích xác, so sánh với năm rồi mà nói, mùa xuân đầu năm nay lạnh kinh người.
Trong thành Aosiji Liya vẫn thái bình như cũ, đám quý tộc nhà giàu vẫn sống trong cảnh giàu sang phú quý, dường như cuộc chiến hồi cuối năm ngoái đã trở thành dĩ vãng-- dù sao cứ một đoạn thời gian thì phải đánh nhau với người Odin hai ba lần hình như rốt cuộc cũng đã trở thành tập quán đối với người Byzantine.
Bởi vì người Byzantine có một quan niệm thâm căn cố đế: bất luận thế nào, lấy nền tảng quốc lực hùng mạnh của đế quốc Byzantine, ngay cả bọn người hung ác man rợ Odin cũng chắc chắn không có khả năng thực sự tiêu diệt bọn họ.
Quan điểm này xuất hiện trong đại đa số giai cấp cao tầng của đế quốc Byzantine, thậm chí một ít học giả cũng đều có quan niệm này: vô luận là so về dân số, còn có lãnh thổ rộng lớn, cho dù người Odin trong lúc nhất thời chiếm được thắng lợi trên chiến trường, nhưng bọn họ căn bản là không có thực lực tiêu diệt đế quốc Byzantine.
Byzantine có tất cả vài chục nghìn vạn nhân khẩu, so với nhân khẩu của người Odin còn nhiều hơn gấp mấy lần, mà diện tích cũng to lớn hơn nhiều-- tuy rằng lãnh thổ của người Odin cũng rất mênh mông, thế nhưng đại bộ phận đều là trời băng đất tuyết, ruộng đồng chân chính so với người Byzantine thì ít hơn nhiều lắm, hơn nữa người Odin dùng dã man để nổi tiếng, còn quốc lực cùng trình độ văn minh còn xa mới bằng Byzantine.
Căn cứ vào quan điểm này, thỉnh thoảng trong vài lần chiến tranh, chiến thắng hoặc thất bại hình như cũng không phải là điều quan trọng.
Mọi người trong giai cấp cao tầng đế quốc vẫn còn một sự tình khác để đáng quan tâm. Phe cánh quân phiệt đang vội vàng tranh quyền cùng hoàng thất, nghĩ biện pháp bức bách hoàng thất nhượng bộ, cắt ra càng nhiều khu hành chính trung ương thiết lập chế độ quân khu.
Trong khi hoàng thất đang khẩn trương ám đấu cùng các đại nhân vật trong quân bộ thì giới quý tộc lại tranh cãi cùng nguyên lão viện, nhiều lần thẳng thắn yêu cầu thủ tiêu nguyên lão viện để cho hội đồng quý tộc có thể chiếm đoạt quyền lực, thu được địa vị chính trị càng cao.
Mà gần đây nhất vài ngày, từ trên xuống dưới đế đô, không thể nghi ngời đều quan tâm tới vấn đề sức khỏe của vị chí tôn bệ hạ đang ở trong hoàng cung.
Đương kim hoàng đế đế quốc, kỵ thương đại đế, Kangtuosi bệ hạ, vài ngày gần đây bệnh tình đã trở nên rất nghiêm trọng.
Cái lạnh giá của đầu mùa xuân đối với một người đau bệnh triền miên như hắn quả thật là hành hạ.
Trên thực tế, sau lần đại hội săn bắn đầu xuân trở về, thân thể bệ hạ liền càng lúc càng trở nên xấu hơn. Hình như, trong lần ăn nhậu say mềm vào buổi tối ngày hôm đó đã khiến cho thân thể yếu ớt của hắn càng tăng thêm vài phần gánh nặng.
Sau lần đại hội săn bắn trở về hoàng cung, sức khỏe của hắn cũng không có hồi phục, nghe nói gần đây cũng đã bắt đầu biếng ăn, thái y cung đình đã nhiều lần cầu xin bệ hạ kiêng rượu. Thế nhưng, Kangtuosi đại đế đầy khí phách hào hùng không cách nào có thể làm được.
Căn cứ vào một ít tin tức từ trong cung đình, nghe đâu hai ngày trước bệ hạ đã ói ra máu, bệnh tật kéo dài, cộng thêm cái giá rét đầu xuân, mấy vết thương cũ từ thời binh nghiệp còn trẻ của đại đế thi nhau bạo phát. Có người nói hoàng đế đã hôn mê một ngày một đêm, thái y cung đình tiến hành chẩn đoán một hồi lâu cho đại đế, nghe đâu lúc thái ý bước ra khỏi phòng, sắc mặt của bọn thái y đã xám như màu tro.
Không ít người tâm tư mẫn cảm không khỏi suy đoán: “Sợ rằng, đã đến lúc hoán đổi hoàng quyền đây?”
Lúc này mọi người đều cho rằng Kangtuosi đại đế đã xong đời, mấy ngày nay, ngay cả tể tướng cùng các vị đại thần đều không ngừng tiến vào trong hoàng cung xem bệnh tình của bệ hạ, mà Kaweixier tiên sinh được bệ hạ tín nhiệm nhất cũng đã dứt khoát dọn vào ở trong hoàng cung cùng với tên tử sĩ trung thành nhất đối với hoàng thượng.
Điều này khiến cho đám quý tộc nghe thấy đều biến sắc, xú danh đồ tể vang dội - thủ lĩnh ám dạ ngự lâm Junker, bảo vệ bên cạnh Kangtuosi đại đế không xa dù chỉ một bước, thậm chí ngay cả phụ cận cung điện hoàng đế đang ở, tất cả ngự lâm quân vốn có đều được thay mới.
Đã đến lúc, rốt cục cũng đến lúc. . .
Trong đầu mọi người đều có ý niệm này, lão già kia đã thống trị đế quốc mấy mươi năm hẳn là đã bước vào giây phút cuối cùng của đời người.
Nhưng kết quả lại xảy ra một sự tình khiến cho mọi người kinh ngạc.
Hoàng đế bệnh nặng, rốt cục cũng triệu kiến thái tử Garcia, lúc cha con gặp mặt hoàng đế còn triệu kiến thêm tể tướng cùng công tước Minasi và vài vị trọng thần, nhưng kết quả lần gần mặt đó lại là một hồi náo kịch.
Nghe đâu lúc đó hoàng đế đại khái đã vốn dự định truyền ngôi, nhưng kết quả không biết chuyện gì đã xảy ra, ngay lúc bệ hạ gặp thái tử, bỗng nhiên giận tím mặt, mắng chửi quở trách thái tử trước mặt mọi người, ngôn từ quở trách rất là sắc bén, thậm chí là đã chửi thẳng vào mặt ! Đem tất cả các chuyện không nên nói từ trước tới nay hoàn toàn gom lại chửi chung một lần.
Có người nói lúc đó hoàng đế trước mặt tể tướng cùng đám người công tước Minasi, mắng chửi thái tử là đồ phế vật, không có tư tưởng dám nghĩ dám làm, hơn nữa còn chỉ trích một số sinh hoạt cá nhân của thái tử, lại thêm cái tội lỗi không có con đổ lên đầu thái tử, hầu như là nói toạc tính tình cổ quái của thái tử chỉ thích nam nhân không thích nữ nhân.
Mà bệ hạ càng nói càng giận tím mặt, từ trên giường bệnh ngồi dậy, cầm lấy một cái chân đèn cắm nến đặt ở đầu giường đập thẳng về phía thái tử đang quỳ gối ở đầu giường, chân đèn cắm nến trực tiếp đập thẳng vào trán của thái tử, nhất thời máu chảy đầy mặt.
Nhìn thấy cảnh tượng thế này, tể tướng cùng công tước Minasi còn có các vị đại thần đều sợ ngây người, lúc này mới cuống quít lên tiếng khuyên giải.
Mà bản thân thái tử vẫn quỳ yên một chỗ, mặc cho máu tươi chảy xuôi xuống mặt của hắn, nhiễm đỏ áo của hắn, Vị thái tử này luôn luôn trầm mặc nghiêm cẩn hầu như cũng không có bất kỳ phản ứng nào, tựa hồ biểu hiện cũng không căm tức xấu hổ hay giận dữ, vẫn khuôn mặt trầm mặc dửng dưng bất biến, yên lặng lấy ra khăn tay lau máu trên mặt, sau đó quỳ yên một chỗ không nói một lời.
Hắn giống như là một khối bột nhão, mặc cho hoàng đế nhào nắn thế nào cũng không hề có phản ứng.
Thân là một thái tử, mềm yếu tới rồi trình độ này, khiến cho đông đảo đại thần không khỏi thở dài trong lòng.
Lấy tính tình cứng rắn như Kangtuosi đại đế mà còn bị phe phái quân phiệt trong quân bộ đè ép tới mức không thở nổi, tương lai thay đổi vị thái tử âm nhu nhu nhược Garcia lên ngôi, chỉ sợ không biết còn để cho đám quân phiệt kiêu ngạo hống hách như thế nào. . .
Đến lúc trời tối, căn cứ vào lời đồn không đáng tin, nghe đâu khi thái tử cùng các vị đại thần lui ra, hoàng đế bệ hạ ở trên giường bệnh ho ra một bụm máu rất lớn ! Dọa cho mấy người hầu bên cạnh hoàng đế mặt không còn chút máu, vội vàng đuổi theo triệu tập thái tử cùng các đại thần quay lại.
Lúc đó, trong lòng mọi người đều cho rằng lần này bệ hạ chết chắc rồi, căn cứ theo truyền thống trước đây, các vị đại thần phải chờ ở ngoài tẩm cung cho tới lúc trời sáng. Thậm chí tể tướng đại nhân đều đã âm thầm tính toán tang lễ của hoàng đế cùng lễ đăng quang của hoàng đế mới. Còn phái người thông báo cho giáo hoàng bệ hạ - đánh thức giáo hoàng bệ hạ đang còn ngáy ngủ - chuẩn bị tùy thời đối phó với hoàng đế băng hà.
Nhưng lúc này, kỳ tích xảy ra.
Sau một đêm trông chờ sốt ruột của mọi người, tới lúc trời sáng, nhưng Kangtuosi đại đế lại dần dần hồi phục một cách thần kỳ!
Vị bệ hạ này lại lần nữa triệu kiến chúng thần, sắc mặt rõ ràng đã khá hơn rất nhiều, tuy rằng thỉnh thoảng vẫn ho khan như cũ, thế nhưng sắc mặt không còn xám đen dọa người.
Mà rất nhanh, chỉ bất quá hai ngày sau, bệ hạ lại lần nữa có thể bước xuống giường, hắn dường như thoáng trẻ lại vài năm, Thậm chí còn bỏ chút thời gian xem thao diễn của ngự lâm quân, có người nói, bệ hạ đi như bay, lên ngựa cũng không cần người đỡ, còn cưỡi ngựa chạy vài vòng trong hoàng cung.
Chỉ bất quá, sau khi bệ hạ xem qua thao diễn của ngự lâm quân, hình như rất bất mãn đối với huấn luyện của ngự lâm quân, cùng ngày cũng đã hủy bỏ chức vị thống lĩnh ngự lâm quân, giáng chức thống lĩnh ngự lâm quân luôn trung thành và tận tâm với hoàng thất trở thành một tướng lĩnh ở một địa phương không có quân chính quy.
Sau đó hoàng đế hạ lệnh, từ trong quân đội của vệ thành xung quanh Aosiji Liya điều về một trung đoàn bổ sung vào ngự lâm quân, mà sau đó từ trong binh đoàn 6 trung ương, cũng chính là chi bộ đội trước đây của Ruhr, điều ra một trung đoàn lấp vào quân đội của vệ thành.
Điều động như vậy lập tức khiến cho quân bộ mẫn cảm, thế nhưng nghĩ tới thân thể hoàng đế đang hồi dương, xưa nay mỗi đời hoàng đế khi tới thời khắc cuối cùng, trước khi chuyển giao quyền lực đều có thể làm ra một ít điều động nhằm giữ vững hoàng quyền, cho nên quân bộ vẫn yên lặng nhẫn nhịn, cũng không có ngang ngược ngăn cản.
Nhưng sau đó một phần mệnh lệnh của hoàng đế lại khiến cho mọi người trở nên ầm ĩ.
Kangtuosi đại đế hạ lệnh, điều thái tử Garcia đi tới binh đoàn 13 rèn luyện ! Giao cho hắn một cái hư chức đặc sứ giám sát, sau đó hạ lệnh không phép hắn chậm trễ, nhận được lệnh thì lập tức đi nhậm chức.
Đường đường là thái tử của đế quốc lại bị bắt tới binh đoàn 13 nguy hiểm nhất để rèn luyện? Quyết định này lập tức khiến cho mọi người kinh hoàng!
Xưa này hoàng đế đều muốn cho người nối nghiệp của bản thân rèn luyện một chút, tuy rằng cũng có hạ lệnh điều động tới quân đội bồi dưỡng một chút kiến thức quân lược, nhưng cũng đều tận lực lựa chọn địa phương có mức độ an toàn cao, tỷ như quân đội ở vệ thành, hoặc là một binh đoàn phòng vệ ở gần đế đô để rèn luyện là đủ.
Nhưng đây là binh đoàn 13, đỉnh đỉnh đại danh kỵ binh đoàn Luodeliya ! Tuy rằng là binh đoàn thép đứng đầu đế quốc, nhưng đại danh của binh đoàn thép này có được từ : nguy hiểm, nghiêm khắc, còn có. . . xác suất thương vong cao nhất!
Hơn nữa, trải qua đại chiến với người Odin, sau khi Ruhr tiếp nhận kỵ binh đoàn Luodeliya, chi quân đội này hiện đang đóng quân ở biên cương đông bắc đế quốc. Điều kiện sống nơi này mười phần gian khổ, thế nhưng người dân ở đây bưu hãn, bệ hạ ra lệnh cho phép Ruhr ở nơi này chiêu binh, bổ sung lượng binh sĩ hao phí trong trận chiến trước. Hơn nữa địa phương kia cách Dã Hoa nguyên ở phương bắc cũng không xa, một khi lại lần nữa cùng người Odin xảy ra đánh nhau, như vậy không hề nghi ngờ, kỵ binh đoàn Luodeliya sẽ phải lao ra chiến trường trước tiên!
Đi đến kỵ binh đoàn Luodeliya đảm nhiệm hư chức đặc sứ giám sát, thực sự không phải là một lựa chọn tốt!
Có lẽ có người sẽ cho rằng: nếu như thực sự xảy ra chiến tranh, như vậy thì lập lức triệu hồi thái tử là được, cũng sẽ không có nhiều nguy hiểm-- nhưng phải biết rằng, mệnh lệnh điều động thái tử là mệnh lệnh công bố rộng rãi ra toàn quốc! Gióng trống khua chiêng, tất cả mọi người đều biết, mà nếu quả một khi chiến tranh xảy ra, lại còn triệu hồi thái tử quay về, như vậy đế quốc sẽ phải mất mặt rất lớn! Cái khác không nói, chỉ một cái đánh giá chưa đánh đã sợ thì vĩnh viễn đừng mong ngẩng đầu lên nổi ! Thân là hoàng đế, như thế nào lại hại người nối nghiệp của bản thân?
Lại trọng yếu hơn là. . . thời gian rèn luyện cũng không đúng!
Nếu như là bình thường, điều thái tử đi rèn luyện cũng xem ra cũng không có gì sai. Nhưng vấn đề là, hiện tại hoàng đế già đang bệnh nặng, tuy rằng gần đây bỗng nhiên bình phục rất nhiều, nhưng nói một câu đại bất kính thì ai có thể bảo đảm đây không phải là lần hồi dương cuối cùng? Ngộ nhỡ hoàng đế già bỗng nhiên 'đứt bóng'. . . Như vậy thái tử lại đang ở biên cương cách xa đế đô. . . Đến lúc đó giao tiếp ngôi vị hoàng đế, cũng không đảm đảo không xuất hiện hiểm họa bất ngờ !
Lúc này còn đem thái tử điều ra ngoài, thật sự rất là không khôn ngoan!
Nếu đổi là quốc gia khác hoặc triều đại khác, chỉ sợ đương kim hoàng đế đối xử giày vò như thể đối với thái tử, mọi người nhất định sẽ cho rằng, e rằng hoàng đế bất mãn đối với thái tử, muốn lập thái tử khác !
Nhưng vấn đề là, Kangtuosi đại đế cũng chỉ có một người con trai a!
Vì cái mệnh lệnh này mà tể tướng cùng đám đại thần đau khổ khuyên hoàng đế một ngày đem, nhưng Kangtuosi đại đế vẫn ý chí kiên định, không cách nào lung lay. Nhưng trái lại lúc thái tử nhận được mệnh lệnh này cũng không có chống cự, cùng ngày cũng đã thu thập hành trang, đi tới quân bộ nhận lấy công văn bổ nhiệm, cùng ngày cũng đã dẫn theo hộ vệ rời thành đi về phía bắc, thậm chí cũng không có tiến vào hoàng cung liếc mắt nhìn cha hắn dù chỉ một cái. Rất nhiều người đều cho rằng: thái tử chỉ sợ là đang rất tức giận đây!
Bất luận nói như thế nào, thái tử rất nhanh rời khỏi Aosiji Liya mà sắc mặt bệnh hoạn của Kangtuosi đại đế ngày càng nhạt dần, tinh thần càng lúc càng phấn chấn xuất hiện trước mặt quần thần, trong vòng ba ngày đã hạ một mạch 16 cái mệnh lệnh. Mười sáu cái mệnh lệnh này chủ yếu là nhằm chỉnh đốn các binh đoàn thiệt hại trong lần chiến tranh vừa rồi cùng lúc sắp xếp lại công tác, nhất là trùng kiến lại binh đoàn 2 cùng binh đoàn 9 trong chiến tranh đã bị Heisiting bất ngờ đánh úp.
Hoàng đế hạ lệnh, từ trong quân đội của vệ thành điều ra các sĩ quan làm nồng cốt trùng kiến binh đoàn 2 cùng binh đoàn 9, sau đó lại điều ra một nhóm học viên tốt nghiệp học viện quân sự về làm sĩ quan cấp thấp cho hai binh đoàn đó.
Về phần lựa chọn người là tướng quân, hoàng đế cùng các đại nhân vật trong quân bộ tranh giành một hồi, cuối cùng cũng đưa ra được một cái thỏa hiệp.
Hạ lệnh điều nguyên trung đoàn trưởng trung đoàn 1 của binh đoàn 13 Suoxiya, tới nhận chức tướng quân binh đoàn 2!
Hạ lệnh điều nguyên trung đoàn trưởng trung đoàn 4 của binh đoàn 13 Batele, tới nhận chức tướng quân binh đoàn 9! !
Hai người được trọn đều là người thề sống chết trung thành với hoàng thất, mà theo hiệp định cứng rắn với mấy đại nhân vật trong quân bộ, vài ngày sau hoàng đế lại phải làm ra một cái mệnh lệnh: ba quận phía nam của đế quốc vốn trực thuộc hành chính trung ương, ngay lập tức chuyển đổi thành chế độ quân khu Tema!
Ba quận đổi lấy hai vị trí tướng quân của hai binh đoàn, rất khó nói trong lần ám đấu này, hoàng thất cùng quân bộ rốt cuộc ai là người thắng.
Thế nhưng bất luận như thế nào, khi các mệnh lệnh liên tục được đưa ra, nhưng trái lại ánh mắt của mọi người đều đặt lên trên một người !
Adelike! !
Không ít người đều kinh ngạc phát hiện, các mệnh lệnh bổ nhiệm liên tiếp này, đều nhắm vào người trước đây toàn bộ đều là thủ hạ của vị phó đại thần phụ tránh quân đội này! !
Phải biết rằng, Adelike chỉ huy binh đoàn 13 trong vòng 9 năm, có thể nói là đạt được toàn bộ quân tâm!
Lần này từ binh đoàn 13 chọn ra 2 trung đoàn trưởng trở thành 2 tướng quân của 2 binh đoàn khác-- trong quân đội chú trọng nhất chính là lai lịch cùng bối cảnh xuất thân ! Đặc biệt là quan hệ thuộc hạ cũ!
Tướng quân tân nhiệm của binh đoàn 2 cùng binh đoàn 9 đều là thuộc hạ cũ của Adelike, bởi vậy, sau này ảnh hưởng của hắn trong quân đội sẽ nâng lên rất cao!
Hơn nữa binh đoàn 13 vốn là chi bộ đội cũ của hắn, tuy rằng Ruhr tiếp nhận chức vụ tướng quân, thế nhưng ảnh hưởng trong 9 năm làm cách nào có thể đơn giản liền tiêu trừ? Huống hồ bản thân Ruhr cũng không phải là người yêu thích độc quyền. Ảnh hưởng của Adelike tại binh đoàn 13 trong 9 năm, trên dưới binh đoàn ai lại không có thiện cảm đối với hắn?
Bởi vậy, đế quốc có tổng cộng 13 binh đoàn, lại có ba binh đoàn đều có thể tính là môn đệ của Adelike ! !
Thậm chí trong giới cao tầng của đế quốc còn có một quan điểm: trong quân đội đế quốc, hiện tại vốn là thế hệ của công tước Minasi, nhưng trong vòng mười năm tới sẽ sản sinh ta một thế hệ mới - Adelike hệ .
Đương nhiên, suy tính trong Adelike hệ , không ít người cũng đem Hạ Á nhét vào đây, bởi vì Hạ Á đã từng là thân binh của Adelike, cũng xuất thân từ binh đoàn 13, hiện tại nhận chức tướng lĩnh phòng giữ một quận đương nhiên sẽ được liệt vào dòng chính của Adelike hệ .
Không ít người đều nghị luận, đây rõ ràng là bệ hạ đang tận lực đề bạt Adelike. Dù sao, công tước Minasi tuy rằng có lực ảnh hưởng rất lớn, thế nhưng dù sao công tước cũng đã già, ai cũng biết vị nguyên lão trong quân đội này cùng lắm chỉ có thể sống thêm được vài năm. Hiện tại bệ hạ dựa vào lực ảnh hưởng của công tước Minasi để trấn trụ quân đội, thế nhưng một khi công tước Minasi qua đời, như vậy thì cần một nhân vật có trọng lượng để thay thế vai trò của công tước Minasi.
Không hề nghi ngờ, xuất thân ưng hệ, chiến công lớn lao, lại tận tâm trung thành đối với đế quốc, cùng đảng phái quân phiệt tốt xấu rõ ràng, Adelike là một lực chọn vô cùng thích hợp.
Nhưng cũng có người cho rằng, hoàng đế chỉ sợ là già nên hồ đồ!
Adelike mặc dù có rất nhiều chỗ tốt, thế nhưng lại không thích hợp thay thế vị trí của công tước Minasi!
Tác dụng lớn nhất của công tước Minasi thật ra chính là kính sợ của đảng phái quân phiệt đối với hắn! Vị nguyên lão trong quân đội này có vô số đệ tử, ngay cả đảng phái quân phiệt cũng có không ít người đều đã từng là thủ hạ của công tước, vô luận là đấu tranh giữa đảng phái quân phiệt và hoàng thất như thế nào, bọn họ vẫn giữ ba phần mặt mũi đối với công tước Minasi.
Mà tác dụng thực tế nhất của công tước chính là lúc hoàng thất cùng đảng phái quân phiệt tranh chấp tới mức cao trào, thì hắn đứng ra làm trọng tài hòa giải hai bên, bảo trì đại cục vững chắc của đế quốc.
Không hề nghi ngờ, Adelike không hề đạt được tác dụng như vậy! Tính tình của vị tướng quân bướng bỉnh này quá mức cương trực, cùng đảng phái quân phiệt có thể nói là như nước với lửa! Bệ hạ đề bạt hắn như vậy, tất nhiên là coi trọng uy vọng cùng chiến công của hắn, thế nhưng lại bỏ qua quan hệ giữa hắn cùng đảng phái quân phiệt!
Chỉ sợ một nhân vật cứng rắn như vậy đạt được chức vị cao, không những không có cách hòa giải giữa hoàng thất cùng quân phiệt, trái lại còn đổ dầu vào lửa ! !
Trong lúc nhất thời, giới cao tầng của đế quốc nổi lên một hồi gió nổi mây phun, không ít người đang nghiêm túc quan sát thế cục. . .
※※※
- Ta khinh ! ! ! - Ruhr hung hăng phun ra một bụm nước bọt.
Hắn đang cầm một củ khoai ngọn, hung hăng nhai vài cái sau đó phun vỏ khoai ra, ngồi ở lều trong, tùy tiện đặt đôi bàn chân to lớn lên cái bàn hồ sơ của hắn.
- Con mẹ nó, ai nói hoàng đế già nên hồ đồ? Ta xem những tên nói lời này mới là hồ đồ. - Ruhr rất không kiêng nể đánh giá hoàng đế, thế nhưng đám trung đoàn trưởng của binh đoàn 13 đang ở trong lêu lớn cũng không có thay đổi sắc mặt.
Dù sao, truyền thống của binh đoàn 13 chính là kiêu ngạo bướng bỉnh! Lúc Ruhr tới nhận chức vốn mọi người đều đánh giá hắn chính là: tên gia hỏa này con mẹ nó quá giảo hoạt, cũng con mẹ nó chỉ có biết chạy!
Thế nhưng không nghĩ tới, Ruhr vừa đến nơi này, bộ dáng giảo hoạt vô lại trước đây liền biến mất, biến hóa rất nhanh, biến thành một hình tượng bướng bỉnh thiết huyết ! Vừa tới liền dứt khoát chỉnh đốn quân bị, tên gia hỏa trước đây chỉ biết lười nhát nhưng lúc này lại tự mình đi vào trong trung đoàn, cùng binh sĩ ăn chung ở chung một chỗ, huấn luyện cũng cùng một chỗ! Mỗi ngày thao diễn kỵ binh, Ruhr đều ăn ngụ ở trong doanh trại, hơn nữa tính tình hào sảng ngay thẳng, thưởng phạt phân minh, nhất thời khiến cho trên dưới binh đoàn 13 đều đổi cách nhìn đối với vị tướng quân chỉ biết chạy này.
Hơn nữa, hoàng đế hạ lệnh điều đi Suoxiya cùng Batele từ binh đoàn 13, Ruhr cũng vô cùng cảm kích.
Chuyện này, hắn xem như là một ích lợi.
Tuy rằng Suoxiya cùng Batele đều là tướng lĩnh ưu tú hiếm có trong quân đội, thế nhưng dù sao hai người này đều là thuộc hạ cũ của Adelike, luôn luôn ngang ngược kiêu ngạo. Loại tướng già này, Ruhr muốn thu phục bọn họ cũng chỉ sợ rất khó khăn, cùng lúc tướng già như bọn họ tiếp tục ở trong binh đoàn 13, cũng rất khó bị Ruhr trấn trụ.
Nhất là Suoxiya, tên gia hỏa này trước đây chỉ huy trung đoàn kỵ binh hạng nặng của binh đoàn 13, đó là binh đoàn tinh nhuệ nhất trong binh đoàn, vốn cũng là người được Adelike coi trọng nhất, thậm chí Adelike đã có ý định nhường cho hắn tiếp quản vị trí của bản thân, tương lai sẽ đảm nhiệm chức vị tướng quân binh đoàn 13. Nhưng kết quả bệ hạ đưa xuống một đạo lệnh, Adelike bị điều đi, nhưng lại phái tên mập mạp Ruhr tới.
Trên dưới binh đoàn 13 cùng với trung đoàn trưởng các trung đoàn chưa hẳn đã hoàn toàn chịu phục. May là trong đại chiến lần trước, bộ đội của Ruhr đã liên hợp cùng một chỗ với binh đoàn 13, tính ra cũng có chút giao tình, lúc này mới không có công nhiên phản đối. Chỉ là người như Suoxiya vốn đã được quyết định nội bộ rằng sẽ trở thành tướng quân binh đoàn 13 thời gian tới, trong lòng đương nhiên sẽ thất vọng.
Đạo mệnh lệnh này của bệ hạ điều hắn đi, tuy rằng Ruhr không nỡ mất đi một tướng lĩnh kỵ binh ưu tú, thế nhưng cũng có chút thở phào nhẹ nhõm.
Trong lần đại chiến lần trước, vốn binh đoàn 13 có mấy người trung đoàn trưởng, trong đó nguyên trung đoàn trưởng trung đoàn 3 Fengnata phụ trách đoạn hậu đã chết trận hi sinh cho tổ quốc. Mà hiện tại Suoxiya cùng gã tóc trắng Batele đều bị điều đi, mấy tướng lĩnh cấp trung đoàn cũng chỉ còn phân nửa, sau này Ruhr muốn thu phục chi quân đội này, độ khó cũng giảm đi rất nhiều.
Hôm nay Suoxiya cùng gã tóc trắng Batele nhận lệnh bổ nhiệm rời đi, hai lão tướng trong binh đoàn 13 cũng không có bất mãn, dù sao từ cấp trung đoàn thăng lên cấp tướng, sau này coi như là thống lĩnh một phương đồng cấp với mập mạp Ruhr. Trái lại bọn họ rất cởi mở trò chuyện cùng Ruhr một hồi, thỉnh cầu Ruhr chỉ huy thật tốt binh đoàn thép này, nghìn vạn lần chớ để mất đi quân hồn của binh đoàn 13.
Hai người đều nói lời thẳng thắn, Ruhr điều tới nơi này vài ngày, mọi người đều thấy rất rõ, cũng biết được vị thỏ tướng quân này thật ra không phải người ngu, đích thật là một người có bản lĩnh, thế nhưng. . . phong cách chuyên chạy trốn cùng với quân hồn của binh đoàn 13 không có chút nào có thể dung hợp, trong lòng mọi người vẫn còn một chút lo lắng mà thôi.
Lúc này hai người kia đã rời đi, mập mạp ở lều tướng quân triển khai quân nghị, hiện tại lưu lại đều là tâm phúc mà hắn mang theo từ binh đoàn 6, trong đó còn có mấy người vốn là lão làng của binh đoàn 13, tất cả đều trung thành với Ruhr.
Ruhr không kiêng nể đánh giá cách làm của hoàng đế, thở dài:
- Ai nói bệ hạ già nên hồ đồ, những việc làm gần đây của ngài thực sự khiến cho ta kính nể trong lòng a! Ân. . . Bất quá trong đó chỉ sợ thiếu không ít trí tuệ của lão quái vật Kaweixier đây.
Nói xong, hắn dừng một chút, hạ lệnh nói:
- Các trung đoàn chuẩn bị một chút, chúng ta dự định sẽ đi nghênh tiếp thái tử, bệ hạ phái thái tử đến nơi này chính là tín nhiệm lớn nhất đối với binh đoàn 13, tất cả mọi người đều phải cẩn thận, nghìn vạn lần đừng để mất uy phong của binh đoàn 13 chúng ta!
Hạ lệnh hoàn tất, mọi người rời đi, Ruhr nặng nề ngồi xuống ghế da, hung hăng cắn mạnh củ khoai ngọt, nhai nghiền vài cái, quai hàm phình to, vẻ mặt có chút dữ tợn.
Mẹ nó. . . Thủ đoạn này cực kỳ hiểm a. Chỉ sợ hoàng đế đã quyết tâm ra tay với đảng phái quân phiệt! Lúc này mượn cơ hội cố ý điều thái tử tới nơi của ta rèn luyện, binh đoàn 13 của đế quốc xưa nay đều là các chi quân đội trung thành nhất, một khi bệ hạ cùng quân bộ đoạn tuyệt, như vậy nói không chừng sẽ phát sinh một trận nổi loạn nội chiến! Đế đô sẽ trở thành nơi nguy hiểm nhất, phái thái tử đến nơi của ta như vậy là ta phải bảo vệ tốt cho thái tử trong thời gian tới a.
Dừng một chút, Ruhr quăng bỏ miếng khoai ngọt còn lại trong tay, bước nhanh tới cạnh tường nhìn địa đồ đang đặt trên vách, hai đầu lông mày của hắn vắt lại.
Bệ hạ chuẩn bị ra tay như thế nào đây? Từ trong ra ngoài? Hay từ ngoài vào trong? Một khi cùng đảng phái quân phiệt đoạn tuyệt, mấy tên này sẽ không cam lòng chờ chết, chỉ sợ sẽ lập tức tạo phản ! Ân. . . Ta cũng nên chuẩn bị sẳn sàng, tùy thời đều phải kéo quân hướng về phía nam hộ đế. Chỉ bất quá. . . địa phương này chính là then chốt ! Con mẹ nó, trước đây vì sao lại đem khu phồn hoa này trở thành quân khu, cái này không phải là tự mình bóp cổ mình hay sao!
Ngón tay của hắn chỉ vào bản đồ, chính thị là vùng phía bắc giáp ranh đế đô Aosiji Liya, quân khu Armenia !
Quân khu này có rất nhiều mỏ sắt, lấy trang bị của binh sĩ mà nổi danh, quân trọng nhất là địa lý vị trí lại gắt gao bám chặt vào trung ương đế đô Aosiji Liya! Từ Armenia xuất phát, cưỡi ngựa nhanh mà nói, chỉ cần không gặp ngăn cản, chỉ cần hai ngày là có thể xuất hiện dưới chân tường thành Aosiji Liya!
Một thế lực trọng yếu của đảng phái quân phiệt lại nằm ngay trong tầm mắt của đế đô, không thể nghi ngờ đây chính là một lưỡi đao sắc bén đặt ngay trên cổ của hoàng thất!
Dừng một chút, Ruhr bỗng nhiên cười quái dị một tiếng.
Đặc sứ giám sát, lại là con mẹ nó đặc sứ giám sát! Lần trước con thỏ chết tiệt Bangfuleite cũng là đặc sứ giám sát, cũng phái tới binh đoàn 13, kết quả tên gia hỏa kia thật sự trở thành một con thỏ chết. Hừ, lần này bản thân thái tử đến đây, cũng vẫn là đặc sứ giám sát. . . Con mẹ nó, đúng là điềm xấu !
Nghĩ tới đây, Ruhr thở dài, chần chờ chỉ chốc lát, rốt cục rống to một tiếng:
-Người đâu !!!
Ngoài lều lập tức có một thân binh lên tiếng sau đó chạy vào.
- Truyện lệnh của ta ! Trung đoàn 3 lập tức xuất phát đi về phía nam ! Hướng về phía nam một trăm dặm thì đóng quân ! Sau đó cứ ba ngày thì tiến về phía nam mười dặm ! Nếu như quân địa phương có hỏi thì trả lời rằng chúng ta đang huấn luyện lính mới, đang thao diễn hành quân dã ngoại đường dài!
Thân binh lập tức ưỡn cao ngực hành lễ sau đó lui ra, Ruhr dường như có chút khẩn trương, ánh mắt chớp động, gắt gao nhìn địa đồ trên vách tường.
Nội loạn sẽ bắt đầu. . . Con mẹ nói, một khi chúng ta nội loạn người Odin nhất định sẽ cháy nhà hôi của! Odin. . . Con bà nó, cái tên tiểu tử Hạ Á nhà ngươi, vừa lúc lại ở ngay biên cương phía bắc, người Odin có tấn công đế quốc, ngươi chính là hòn đá lót đường đầu tiên của người Odin ! Ha ha, nếu như tên tiểu tử nhà ngươi biết được chuyện này, chỉ sợ sẽ tức giận chửi cha mắng mẹ cả đám đây.
Hừ, tiểu tử, là anh hùng hay là cẩu hùng, thì phải nhìn vào biểu hiện trong thời gian sắp tới của ngươi.
/247
|