Liệp Quốc

Chương 13 - Vương Thành Tứ Tú

/247


Ha ha ha ha ha ha! !

Bốn vị cao thủ cùng lúc ầm ĩ cười ha hả, tên to con cười ngả tới ngả lui, ngay cả ngay cả vị nữ thần cung thủ cũng cười run rẩy cả người, trái lại cái tên pháp sư gọi là Bidaerduo tiên sinh, khuôn mặt giấu ở trong áo choàng vẫn không nhúc nhích, nhìn chằm chằm Hạ Á Lôi Minh.

Rốt cục, tóc vàng kiếm sĩ Ge Li bước lên trước, ngẩng đầu ưỡn ngực, trên mặt mang theo vẻ mạng khing bỉ hèn mọn tươi cười: Tiểu mâu (sâu) tặc! Cư nhiên dám chặn đường cướp bọn ta, ngươi thật sự là tìm chết! Hanh hanh, ngươi có biết bốn chúng ta là ai không?

Bên cạnh nữ thần cùng thủ Masha thiện ý cười: Ge Ri, đừng dọa chết tên tiểu tử kia, loại sâu bọ ở nơi hẻo lánh này làm sao nghe được đại danh của chúng ta.

Tên to con Ni Guer trừng mắt nhìn Hạ Á : Tiểu tử, chúng ta có danh phận cao quý cũng không muốn cùng ngươi chấp nhặt, ngươi mau bỏ vũ khí xuống, quỳ lại bọn ta vài cái rồi tự mình cút đi, miễn cho ô uế búa của ta đây. Búa của ta không có thu linh hồn vô danh.

Nói xong, hắn nhẹ nhành xoa búa của mình một chú, thở dài, vẻ mặt giống như cao thủ tịch mịch (độc cô cầu bại).

Hạ Á giận dữ cười lại: Các ngươi? Các ngươi là người nào? Rất có danh tiếng?

Tóc vàng kiếm sĩ Ge Li cùng tên to con Ni Guer thoáng nhìn nhau, ý tứ dường như là ngươi nói hay ta nói !? , sau đó tên to con Ni Guer gật đầu, bước lên vài bước, kiêu căng nhìn Hạ Á: Tiểu tử, hôm này ta cho ngươi biết trời cao đất dầy một chút. Hanh... Nghe cẩn thận đây, nhớ đứng vững, coi chừng nghe xong là quỳ xuống đấy! Chúng ta bốn người chính là trong vương đô tiếng tăm lừng lẫy - vương thành tứ tú!

Vương thành tứ tú?

Hạ Á mù mờ lắc lắc đầu.

Vị này là ‘Bạch Ngân Kiếm Thánh ’ Ge Li đại nhân, hắn đã từ ở nơi hoang vu rất xa giết chóc khổ tu, lợi kiếm trong tay hắn đã từng chém đầu không ít ác ma ! Vị mỹ lệ nữ sĩ này, còn được gọi là 'tân ám dạ nữ thần', Masha tiểu thư. Kỹ tiễn của nàng cũng như khuôn mặt xinh đẹp của nàng nỗi tiếng như nhau! Mà vị này chính là Bidaerduo pháp sư, ánh sáng ma pháp của hắn giống như vầng thái dương chói sáng, lúc ngươi nhìn thấy ma pháp ánh sáng nọ chiếu sáng cũng là khi sinh mệnh của ngươi bị cắt đứt!

Dừng một chút, Ni Guer ưỡn cao ngực của mình, thoáng có chút rụt rè: Về phần ta, ta là Ni Guer, biệt hiệu là ‘ thú hồn cuồng chiến sĩ ’, bởi vì mọi người đều cho rằng ta có man lực giống như viễn cổ thú hồn chiến sỉ! Hắc hắc, một lát ta có bóp nát xương cốt của ngươi, thì ngươi cũng đừng kêu la đau đớn nga.

Hắn dùng một loại nhãn thần như từ trên cao nhìn xuống, liếc mặt Hạ Á: Ta Ni Guer, mỹ lệ Masha, Bạch Ngân Kiếm Thánh Ge Ri, còn có pháp sư Bidaerduo, chúng ta bốn người tụ tập chung một chổ, chính là truyền thuyết vương thành tứ tú, Ni Ma Ge Bi (1)! ! ! !

Nói xong, vẻ mặt hắn ngất ngây, dường như đang chờ con sâu trước mặt sẽ kinh sợ quăng vũ khí xuống, quỳ lết tới chân mình hôn lên giầy mình.

... ...

Vương thành tứ tú, Ni ... Ma ... Ge ... Bi?

Hạ Á trong lòng thầm đọc hai lần... Sau đó hắn thật sự nổi giận!

$%@#! Ngươi dám mắng ta! ! Hạ Á nổi trận lôi đình: Đừng cho rằng ta là dân miền núi nghe mà không hiểu! !

Mắt thấy tên sâu bọ trước mắt chết đến nơi còn không biết hối cải, vị Bạch Ngân Kiếm Thánh Ge Li tiêu sái hừ một tiếng, ngạo nghễ lắc mình đi ra: Được rồi, ta tiễn ngươi một đoạn.

Bên cạnh vị nữ thần cung thủ xinh đẹp nhàn nhạt cười nói: Ge Ri, không cần cùng hắn dây dưa, cho hắn ra đi nhanh một chút.

Ai... Masha thật là thiện tâm. Ge Li cố ý thở dài, giơ thanh kiếm bạc thập tự sáng loáng lên: Tiểu mâu tặc, chịu chết đi, kiếm của ta rất nhanh sẽ làm cho ngươi không có cảm giác đau đớn.

Nếu như đúng là lời thoại này, khí thế này, cùng với đấu thủ là Kiếm Thánh vang danh đại lục, hoặc là tùy tiện lôi ra một tên dong binh thân kinh bách chiến ở Hỏa Dã Trấn, phỏng chừng có thể hù dọa được Hạ Á, thế nhưng hiện tại, hắn chỉ cười lạnh một tiếng, cũng không cần nhiều lời vô ích với tên này, trực tiếp bửa một búa về phía hắn!

Ge Li phát ra một tiếng thở dài, thập tự kiếm trong tay giơ lên.

Chiêu hắn xuất ra vô cùng hoa lệ, mũi kiếm trên thân thập tự kiếm lóng lánh phát ra ánh sáng màu bạc, mà lúc thân kiếm chuyển động, bảo thạch màu đỏ ở chuôi kiếm nỗi bật đẹp mắt trong ánh hào quang màu bạc!

Một chiêu kiếm hắn tung ra, hoa lệ giống như đang múa, ngay cả động tác vặn thắt lưng cũng mang theo vài phần làm người ta im lặng mà thưởng thức cái đẹp.

Một mảnh màu sáng bạc kiếm, tự như mây trôi nước chảy, vô thanh vô tức...

Trái ngược với chiêu kiếm hoa lệ giống như kiếm vũ (múa kiếm) của Ge Ri, động tác của Hạ Á Lôi Minh vô cùng đơn giản, hắn bất quá chỉ là bổ ra một bổ rất bình thường! !

Chỉ là lưỡi búa bổ xuống, cư nhiên ẩn chứa một tiếng gió rít rào tựa như tiếng sấm !

Một búa đơn giản này của Hạ Á, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu ngày đêm nóng lạnh khổ luyện -- ân, điều này có thể chứng minh, tại trong núi chổ hắn ở, rừng cây xung quanh đã sớm bị chém hạ hết, vì thế mỗi lần hắn đi đốn cũi đều phải đi hơn mười dặm đường núi.

Đinh!

Một tiếng thanh thúy, hai cái thân ảnh đang đan xen, chợt xa ra, Ge Li vẫn còn giữ tư thế giơ kiếm, chậm rãi xoay người, cười nhạt nhìn Hạ Á.

Hạ Á đứng ở gần ấy, sắc mặt có chút ngở ngàng, thanh búa rỉ sét trong tay hắn thình lình xuất hiện một vết nứt thật sâu. Vết nứt sâu nọ hầu như đem thanh búa to lớn chia ra làm hai, ngay cả trên lưỡi búa cũng thủng một lỗ lớn bằng nắm tay-- búa ba đồng tệ, quả nhiên là tiền nào của đó.

Ge Li vẻ mặt đắc ý: Tiểu tử, dùng một cây búa cùn mà cũng dám đi ra cướp đường?

Hắn còn muốn ba hoa thêm vài câu, nhưng bỗng nhiên, đinh đương một tiếng vang lên...

Chỉ thấy thanh thập tự trường kiếm bằng bạc trong tay Ge Ri, thân kiếm chỉ trong nháy mắt gãy là ba khúc! ! Các mảnh vỡ rơi xuống đất, mà trong tay của Ge Li cũng chỉ còn lại mỗi chuôi kiếm!

Ge Li ngây người, không nói tới vũ kỷ của hắn, chỉ riêng thanh bạc kiếm hắn cầm là chính phẩm hàng thật giá thật! Thân kiếm dùng tinh cương chế tạo, tuy rằng chưa tới mức chém sắt như chém bùn, thế nhưng chắc chắn là một thanh vũ khí lợi hại!

Hắn còn chưa kịp kinh hô, chợ nghe trên người phát ra một tiếng Xuy xuy , ngay sau đó đó là rầm một cái...

Nguyên bản bộ tỏa giáp xinh đẹp ở chổ trước ngực giờ đã một chia thành hai, giáp trụ biến làm hai miếng tàn phiến, từ trên người bốc ra rơi xuống đất!

Vết nứt từ trước ngực Ge Li tiếp tục kéo dài xuống bên hông ...

Giáp trụ của hắn một chia làm hai rơi xuống còn chưa hết, phác một tiếng, quần trong của Ge Li mặc bên trong giáp cũng đứt mất dây nịt, quần cũng bỗng nhiên bốc ra tụt xuống cho tới đầu gối!

Ge Li nhất thời cảm giác được phần eo có chút lạnh, một luồng gió thổi qua nhất thời đánh một rùng mình, bộ rể dưới hạ thân nhất thời phô bày ra trước mặt mọi người .....

Một hồi lâu sau, Ge Li hét lên một tiếng chói tay giống như một tiểu cô nương bị chà đạp, xoay người sang chỗ khác, hai tay bưng kín chổ đũng quần.

Hạ Á Lôi Minh ha ha cười, tiến lên một cước đá vào mông Ge Ri, đem hắn đo đất : Kiếm Thánh cái chó má, ngươi nếu là Kiếm Thánh, thì ông đây là đai lục Kiếm Thần!

Ge Li bị đánh té lăn ra đất, ba vị cao thủ còn lại nhất thời thất thanh, sắc mặt cổ quái nhìn chằm chằm tên mâu tặc .

Ge Li rất nhanh đem quần buộc lại, khuôn mặt nhanh chóng biểu hiện kiếp sợ: Phi! Tiểu tặc! Ngươi đừng kiêu ngạo, sáng nay bổn thiếu gia ăn phải thứ không sạch, có chút đuối sức nên mới bại trên tay ngươi! Hắn một tay lôi tên to lớn bên cạnh: Ni Guer, đi giáo huấn người kia, đừng làm mất tên tuổi của vương thanh tứ tú!

Ni Guer do dự một chút, bất quá vừa thấy thanh búa của Hạ Á hoàn toàn bị hỏng, nhất thời có tự tin, cố lấy dũng khí đi tới, rống lớn nói: Tiểu tử! Vừa rồi không tính, đồng bạn của ta nhất thời sơ suất, giờ tới ta thu nhập mạng nhỏ của ngươi!

Hắn vừa cường nhe răng vừa đới: Ngươi hiện tại không còn vũ khí, ta xem ngươi lấy gì kiêu ngạo!

Nói xong, hắn giơ búa lên huy động: Khai Sơn chiến phủ của ta, trọng lượng bốn mươi cân! Chỉ cần một búa là đã đem ngươi biến thành...

Hạ Á rất kinh thường liếc mắt nhìn người kia, muốn đánh thì đánh cần gì nhiều lời như vậy, ngươi dứt khoát đỗi nghề là vừa, đi làm người hát rong kể truyện truyền thuyết đi.

Hắn nhìn xung quanh trái phải một chút, cũng không nói gì, trực tiếp đi đến một gốc cây đường kính một người ôm bên cạnh khu rừng, hai tay ôm lấy cự thụ, trọng tâm hạ xuống, sau đó vặn eo, trong miệng thở hắt ra...

Ca ca ca ca...

Âm thanh hồn hậu đáng sợ liên tiếp vang lên, cây đại thụ bị Hạ Á nhỗ tận gốc, rể cây cùng bùn đất rơi xuống đất chấn động phát ra tiếng phác lạp lạp .

Hạ Á đem gốc cây đại thụ tráng kiện ôm vào trong ngực, mặt không đỏ, hơi thở không hổn hển, cười nhạt nhìn Ni Guer -- Ni Guer há to miệng, cằm rất nhanh kéo dài đụng đất .

Ê, người cao to, ngươi vừa nói búa của ngươi nặng bao nhiêu cân?

Ba. Ni Guer tay chân mềm nhũn, chiến phủ trong tay đánh rơi trên mặt đất.

(1) nguyên văn là Nghê Mã Cát Tất do theo phát âm theo tiếng Hán, Ni Guer là Nghê Cỗ Nhĩ, Masha là Mã Sa, Ge Li là Cát Lý, Bidaerduo là Tất Đạt Nhĩ Ba. Lấy bốn chử đầu gom lại thành Nghê Mã Cát Tất .


/247

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status