Thân mình Afuleika nhất thời run nhẹ, hắn dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Hạ Á: Ngươi... Ngươi thực sự nguyện ý chỉ điểm ta? !
Lúc này Afuleika chỉ cho rằng thực lực của đối phương so với bản thân mình cao hơn nhiều lắm, loại cường giả như vậy, thường thường đều là ngẩng mặt lên trời, cao cao tại thượng! Người luyện võ, đối với tuyệt kỹ của bản thân đều xem như là trân bảo, ai lại đơn giản liền giao cho người khác?
Mà lúc này vị cường giả kia cư nhiên chủ động nguyện ý chỉ điểm cho bản thân mình! Bằng vào một chiêu hắn đã đánh bại bản thân mình, còn có chiến tích huy hoàng đánh bại Heisiting võ thần Odin, nếu như có thể học được một chiêu nửa thức của hắn mà nói...
Sư phụ của Afuleika cũng không được tính là cường giả của đại lục, truyền thụ cho hắn cũng chỉ có thể đạt tới đấu khí của trung giai cấp sáu, tuy rằng khoảng cách bước vào cấp bảy không còn bao nhiêu xa, thế nhưng hắn đã dừng lại ở đỉnh cấp sáu suốt ba năm nhưng vẫn không thể đột phá.
Mà bộ kiếm kỹ tàn nhẫn sắc bén kia, cũng là sau này trong lúc vô thức đã lĩnh hội ra, hơn nữa hắn xem như là có vài phần thiên phú, mới luyện tới trình độ như ngày hôm nay.
Lúc này vừa nhìn thấy vị cường giả ngay cả Heisiting còn có thể đánh bại, nguyện ý chỉ điểm bản thân hắn, hắn làm gì còn đến nửa điểm ý tứ từ chối? ! Về phần bản lĩnh thật sự của Hạ Á, vừa rồi hắn bị một chiêu của Hạ Á liền đánh bại, làm sao còn có thể nghi ngờ ?
Ngươi, ý của ngươi là, nguyện ý dạy ta...
Tên vô sỉ Hạ Á cười tủm tỉm mở miệng: Chúng ta chỉ tùy tiện bàn luận mà thôi, không tính là truyền thụ gì cả, bình đẳng bàn luận. Tuổi của ngươi so với ta chỉ sợ lớn hơn nhiều, ta thật sự không đảm đương nổi chức vị sư phụ của ngươi a.
Hắn đã nói như thế, Afuleika làm sao còn dám tiếp tục hoài nghi?
Đám người ở xung quanh vẫn còn đứng đờ ra, Hạ Á đã vung bàn tay to của hắn lên, sai người đem ông chủ lữ điếm tới bên cạnh hắn, bảo Souleaterr xuất ra vài cái kim tệ: Đây là tiền bồi thường những thứ đã hư hỏng. Dừng một chút, hai mắt Hạ Á nhìn chằm chằm ông chủ lữ điếm: Nếu như có binh sĩ duy trì trị an tới đây hỏi ngươi, ngươi biết làm sao để trả lời rồi chứ?
Ông chủ lữ điếm cầm lấy kim tệ, bị ánh mắt sắc bén của Hạ Á nhìn trừng một cái, nhất thời phúc đến lòng liền sáng lên, vội vàng liên tục gật đầu: Dạ dạ! Ta đương nhiên biết ... Ách, là mấy tên gia hỏa này khiêu khích mấy vị tiên sinh kia, còn vị mặc áo giáp màu đen kia là do bị bức bách phải tự vệ...
Hạ Á thoả mãn, trên mặt Afuleika cũng lộ ra một tia cảm kích, hắn nguyên bản định đánh xong rồi bỏ chạy, nhưng hiện tại xem ra, đã có bị đại nhân vật này chống lưng, cũng không cần phải chịu cảnh thống khổ khi bôn ba trong trời tuyết như thế này.
Thật ra Hạ Á cũng không biết, tổng đốc Hughes cũng đã ra một cái mệnh lênh, các đội trị an trong thành căn bản là không được tới gần khu vực của hắn cư ngụ, mật thám ở trong phủ tổng đốc đã sớm đem khu vực này quản chế, ở đây cho dù có chém giết kinh thiên động địa, chỉ cần Hạ Á không làm mọi chuyện trở nên quá lộn xộn, thì cũng không ai tới làm phiền hắn.
Mệnh lệnh của tổng đốc rất rõ ràng: đừng trêu chọc cái tên gia hỏa kia, im lặng ngồi chờ hắn rời đi là được.
※※※
Về tới nơi cư ngụ phía sau lữ điếm, một căn biệt thự nằm độc lập, Hạ Á phân phó mọi người lui ra, mà tên võ sĩ giáp đen Afuleika đương nhiên cũng bảo đồng bạn của bản thân hắn lui về nghỉ ngơi trước.
Sau đó, Hạ Á bất quá làm ra một bộ dáng lơ đãng thuận miệng hỏi ra vài câu, Afuleika cũng rất sảng khoái đem lý lẽ quan trọng cùng xảo diệu bên trong kiếm kỹ của bản thân toàn bộ nói hết ra.
Ở trong lòng hắn, vị Hạ Á đại nhân này ngay cả Heisiting đều có thể đánh bại, bản thân hắn đứng trước mặt vị đại nhân này chẳng qua chỉ là một con kiếm hôi mà thôi, về phần kiếm kỹ của bản thân, cũng chỉ đối với bản thân mới quý giá, chi bằng sảng khoái nói ra, nói không chừng vị cao nhân này còn có thể chỉ điểm cho bản thân một ít bí quyết đây.
Sau đó, một người nói, một người nghe, người nói đương nhiên là tận tâm tận lực không hề bảo lưu, người nghe cũng tỉ mỉ chăm chút hết sức chăm chú.
Chỉ là Afuleika trăm triệu lần cũng không nghĩ ra, vị cao nhân trước mặt căn bản là đang lừa gạt để học lỏm tuyệt kỹ của bản thân mình.
Nói trắng ra, kiếm kỹ của Afuleika thuộc về một loại phương pháp chiến đấu tương đối chú trọng kỹ xảo cùng hư chiêu khiến cho đối phương bị mê hoặc, cơ bản không có chiêu số nào chém thẳng giết thẳng, mà là dùng kiếm pháp cực nhanh để mê hoặc tầm nhìn của đối phương, cùng lúc bên trong vô số hư chiêu, đâm ra một cái sát chiêu chân chính. Mà những chiêu số như vậy thường thường đơn giản sắc bén, một kích đắc thủ liền lui về phía sau tách xa địch nhân.
Cái này dường như là một loại kiếm thuật dùng cho thích khách. Dora ở trong đầu làm ra một cái phán đoán.
Bước đầu tiên chính là kỹ xảo của cổ tay, nếu như muốn như Afuleika giũ ra một đóa hoa kiếm ảnh làm mê hoặc địch nhân, kỹ xảo cổ tay là cực kỳ trọng yếu, kỹ xảo dùng lực cũng phải chính xác, nào là phải run ngang rồi lại run dọc cổ tay một cách tỉ mỉ thậm chí là có động tác chỉ vắt tay một cái rất nhẹ, hơn nữa quan trọng nhất chính là kỹ xảo dùng lực! Cấp bách và nhanh nhẹn, dứt khoát và không được chần chừ.
Về phần vận dụng đấu khí của Afuleika, xem ra cũng không có phương pháp gì đặc biệt.
Dưới yêu cầu của Hạ Á, Afuleika rất cẩn thận làm mẫu vài lần, lấy bản lĩnh hiện tại của hắn, một kiếm toàn lực có thể giũ ra bảy tám hoa kiếm, hư hư thực thực, khiến cho địch nhân không biết đâu mới là kiếm thật.
Đứng gần nhìn tên gia hỏa kia thi triển ra kiếm pháp, mới thấy mỗi một kiếm hắn xuất ra, đều có thể phát sinh ra một loại kiếm ảnh hư ảo, sau đó bên trong một mảnh kiếm ảnh, liền đâm ra một kiếm trí mạng !
Động tác của Afuleika rất nhanh, Hạ Á vô thức bộc phát ra phi hồng sát khí, hai mắt hiện lên một tia ánh sáng màu đỏ, dưới đặc tính thôi động của phi hồng sát khí, mọi hoạt động trong tầm mắt của hắn bắt đầu trở nên chậm chậm thong thả... Dưới trạng thái này, hắn mới có thể nhìn thấy rõ từng động tác của Afuleika dù cho rất nhỏ.
Điều này giúp hắn đỡ phải mở miệng hỏi nhiều lần, dù sao cải trang thành cao thủ cũng không phải dễ dàng là được, vũ kỹ của hắn chỉ là xuất thân từ đường phố, nếu như hỏi bậy hỏi bạ nhiều vấn đề, chỉ sợ không tới hai câu đã bại lộ thân phận.
Đợi cho Afuleika thi triển hết lần thứ ba, Hạ Á mới phất phất tay, ý bảo đối phương đình chỉ động tác, trong đầu hắn đem mấy động tác vừa dùng phi hồng sát khí nhìn thấy được, luyện đi luyện lại trong đầu vài lần, trong lòng thoáng có một ít lĩnh ngộ, không nói một lời, tùy ý đi tới gốc sân nhặt lấy một cây chổi, hít một hơi thật sâu...
'Hô' một tiếng, cây chổi trong tay hắn liền huy vũ lên, nhất thời cây chổi trong tay hắn hóa thành hai ba cái tàn ảnh.
Hạ Á giật mình, thoáng tìm được một ít bí quyết, liên tục huy vũ vài cái, nhớ kỹ cách dùng lực cùng kỹ xảo run tay, rất nhanh, lúc hắn lần thứ ba huy vũ ra, bóng ảnh của cây chổi đã đạt bảy tám cái.
Mà khi Hạ Á lần thứ sáu huy vũ ra, thì thấy cây chổi trong tay hắn đã hóa thành một loạt bóng ảnh, rậm rạp hư hư thực thực! Chỉ sợ vượt hơn mười cái ! !
Afuleika nhìn ngây dại, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, vị cao nhân này cư nhiên chỉ nghe một lần, nhìn ba lần, là có thể đem kiếm kỹ đắc ý nhất của bản thân hoàn toàn thi triển ra! Hơn nữa nhìn số lượng bóng ảnh huyễn hóa ra, cư nhiên so với chính mình còn nhiều! !
Hạ Á chỉ chốc lát đã nắm giữ kỹ xảo, trong lòng càng trở nên hưng phấn, rốt cục lần cuối hắn dùng sức lớn một tý, 'phịch' một tiếng, phi hồng sát khí bao phủ lấy cây chổi, lực đạo khống chế không được tốt, làm cho cây chổi ầm ầm nát bấy, từng cái từng cái mảnh trúc vỡ ra bay tứ tán, tung tóe khắp trời.
Hạ Á đứng ở trong một mảnh trúc vỡ bay tứ tán, trợn tròn mắt nhìn cán chổi trụi lủi trong tay, có vẻ suy tư.
Afuleika hoàn toàn phục sát đất.
Chỉ là hắn không có nghĩ tới, lay động hư ảnh, ngoại trừ kỹ xảo ở cổ tay, còn phải xem vũ khí trong tay có tính chất gì! Thứ càng mềm, thì càng có thể giũ ra càng nhiều hoa ảnh-- tỷ như các diễn viên vũ đạo huy động tay áo.
Mà Hạ Á tuy rằng trong chốc lát đã có thể giũ ra hơn mười cái bóng ảnh, thế nhưng dù sao trong tay hắn cũng là một cây chổi tràn đầy co dãn và mềm mại ! Nếu như đổi lại là một thanh trường kiếm bằng kim loại, hắn trăm triệu lần cũng không làm ra nhiều bóng ảnh đến như vậy!
Được rồi, ngươi trước hết lui về nghỉ ngơi, ta muốn tỉ mỉ suy nghĩ một chút, kiếm kỹ này của ngươi, có hay không còn biện pháp để cải biến.
Hạ Á làm ra một bộ dáng bí hiểm, Afuleika cũng không dám nhiều lời, vội vàng cung kính cáo lui ra ngoài.
Chờ cho tên võ sĩ giáp đen này rời đi, Hạ Á mới đặt mông ngồi xuống đất, gãi gãi đầu, nhịn không được vẻ mặt đầy hưng phấn: Thú vị a! Nghĩ không ra chiêu số của kiếm pháp này còn nhiều bí quyết tới như vậy ! Lúc trước Kevin... Ai, cái tên gia hỏa Kevin dạy kiếm kỹ cho ta, chỉ là một vài đòn đánh đỡ đơn giản cùng bước chân tiến thối...
Nhớ tới đầu bóng lưởng đã chết trận, trong lòng Hạ Á nổi lên một trận buồn bã.
Đánh đỡ đâm chém cước bộ đều là những kỹ xảo cơ bản nhất. Bất kỳ một bộ vũ kỹ nào, đều là do vô số động tác cơ bản này tạo thành, mà một ít kỹ xảo đặc biệt cao đẳng, mới có thể phân chia ta một thành một nhánh hoàn toàn khác. Dora rất lạnh tĩnh giải thích : Bộ kiếm pháp của tên Afuleika này quả thật không tồi, miễn cưỡng có thế xếp vào kiếm pháp hạng hai (DG: hạng trung bình khá). Bất quá dù sao kiếm pháp hạng hai chung quy vẫn là hạng hai, truy cầu quá đáng việc sử dụng hư chiêu để mê hoặc thị giác đối phương, hư chiêu quá nhiều, gặp địch nhân bình thường tất nhiên có thể chiếm lấy thượng phong, thế nhưng gặp phải địch nhân có lực quan sát nhạy cảm hay là địch nhân có tinh thần kiên định, thì hơn phân nửa là không bị những hư chiêu này mê hoặc.
Hạ Á cười ha ha: Dù sao ta cũng không muốn học bộ kiếm kỹ này, chỉ là ta muốn học kỹ xảo phát lực của nó mà thôi.
Dừng một chút, hắn bỗng nhiên nhịn không được liền nở một nụ cười : Cái tên Afuleika nói bản thân hắn học bộ kiếm kỹ này phải tốn mất mấy năm thời gian, ông đây chỉ một hồi công phu là có thể học xong, xem ra bổn đại gia là thiên tài học võ đây!
Ngươi chỉ là một tên ngu mà thôi. Dora không chút nào khách khí đả kích lòng tự tin của dế nhũi : Ngươi có phi hồng sát khí làm căn bản, một khi thi triển ra phi hồng sát khí, toàn bộ tinh thần lực của ngươi sẽ được điều động, lực quan sát sẽ tăng lên gấp mấy lần, ngay cả động tác nhỏ bé nhất ngươi cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, cái năng lực lĩnh ngộ lúc nãy của ngươi, cũng không phải trời sinh, mà là phi hồng sát khí cấp cho ngươi .
Hạ Á há há cái miệng, bỗng nhiên kêu lên: Mặc kệ có phải hay không là do trời sinh... Theo những gì ngươi, có phi hồng sát khí, ta chẳng phải là học bất cứ cái gì cũng nhanh hơn so với người thường gấp nhiều lần sao?
Dora rốt cục cũng không có phản bác Hạ Á, con rồng cái này rất không cam lòng đồng ý với suy đoán của Hạ Á: Đúng là như vậy... Bất quá chỉ là giới hạn trong chiêu số của vũ kỹ. Ngươi so với người khác có thể nhìn thấy tỉ mỉ, quan sát càng chính xác các động tác nhỏ, đương nhiên cũng sẽ lãnh hội nhanh hơn, cũng không có gì để ngạc nhiên.
Bất quá...
Bất quá cái gì? Hạ Á chẳng hề để ý cười nói.
Phi hồng sát khí của ngươi, có chút cổ quái a!
Lúc này Afuleika chỉ cho rằng thực lực của đối phương so với bản thân mình cao hơn nhiều lắm, loại cường giả như vậy, thường thường đều là ngẩng mặt lên trời, cao cao tại thượng! Người luyện võ, đối với tuyệt kỹ của bản thân đều xem như là trân bảo, ai lại đơn giản liền giao cho người khác?
Mà lúc này vị cường giả kia cư nhiên chủ động nguyện ý chỉ điểm cho bản thân mình! Bằng vào một chiêu hắn đã đánh bại bản thân mình, còn có chiến tích huy hoàng đánh bại Heisiting võ thần Odin, nếu như có thể học được một chiêu nửa thức của hắn mà nói...
Sư phụ của Afuleika cũng không được tính là cường giả của đại lục, truyền thụ cho hắn cũng chỉ có thể đạt tới đấu khí của trung giai cấp sáu, tuy rằng khoảng cách bước vào cấp bảy không còn bao nhiêu xa, thế nhưng hắn đã dừng lại ở đỉnh cấp sáu suốt ba năm nhưng vẫn không thể đột phá.
Mà bộ kiếm kỹ tàn nhẫn sắc bén kia, cũng là sau này trong lúc vô thức đã lĩnh hội ra, hơn nữa hắn xem như là có vài phần thiên phú, mới luyện tới trình độ như ngày hôm nay.
Lúc này vừa nhìn thấy vị cường giả ngay cả Heisiting còn có thể đánh bại, nguyện ý chỉ điểm bản thân hắn, hắn làm gì còn đến nửa điểm ý tứ từ chối? ! Về phần bản lĩnh thật sự của Hạ Á, vừa rồi hắn bị một chiêu của Hạ Á liền đánh bại, làm sao còn có thể nghi ngờ ?
Ngươi, ý của ngươi là, nguyện ý dạy ta...
Tên vô sỉ Hạ Á cười tủm tỉm mở miệng: Chúng ta chỉ tùy tiện bàn luận mà thôi, không tính là truyền thụ gì cả, bình đẳng bàn luận. Tuổi của ngươi so với ta chỉ sợ lớn hơn nhiều, ta thật sự không đảm đương nổi chức vị sư phụ của ngươi a.
Hắn đã nói như thế, Afuleika làm sao còn dám tiếp tục hoài nghi?
Đám người ở xung quanh vẫn còn đứng đờ ra, Hạ Á đã vung bàn tay to của hắn lên, sai người đem ông chủ lữ điếm tới bên cạnh hắn, bảo Souleaterr xuất ra vài cái kim tệ: Đây là tiền bồi thường những thứ đã hư hỏng. Dừng một chút, hai mắt Hạ Á nhìn chằm chằm ông chủ lữ điếm: Nếu như có binh sĩ duy trì trị an tới đây hỏi ngươi, ngươi biết làm sao để trả lời rồi chứ?
Ông chủ lữ điếm cầm lấy kim tệ, bị ánh mắt sắc bén của Hạ Á nhìn trừng một cái, nhất thời phúc đến lòng liền sáng lên, vội vàng liên tục gật đầu: Dạ dạ! Ta đương nhiên biết ... Ách, là mấy tên gia hỏa này khiêu khích mấy vị tiên sinh kia, còn vị mặc áo giáp màu đen kia là do bị bức bách phải tự vệ...
Hạ Á thoả mãn, trên mặt Afuleika cũng lộ ra một tia cảm kích, hắn nguyên bản định đánh xong rồi bỏ chạy, nhưng hiện tại xem ra, đã có bị đại nhân vật này chống lưng, cũng không cần phải chịu cảnh thống khổ khi bôn ba trong trời tuyết như thế này.
Thật ra Hạ Á cũng không biết, tổng đốc Hughes cũng đã ra một cái mệnh lênh, các đội trị an trong thành căn bản là không được tới gần khu vực của hắn cư ngụ, mật thám ở trong phủ tổng đốc đã sớm đem khu vực này quản chế, ở đây cho dù có chém giết kinh thiên động địa, chỉ cần Hạ Á không làm mọi chuyện trở nên quá lộn xộn, thì cũng không ai tới làm phiền hắn.
Mệnh lệnh của tổng đốc rất rõ ràng: đừng trêu chọc cái tên gia hỏa kia, im lặng ngồi chờ hắn rời đi là được.
※※※
Về tới nơi cư ngụ phía sau lữ điếm, một căn biệt thự nằm độc lập, Hạ Á phân phó mọi người lui ra, mà tên võ sĩ giáp đen Afuleika đương nhiên cũng bảo đồng bạn của bản thân hắn lui về nghỉ ngơi trước.
Sau đó, Hạ Á bất quá làm ra một bộ dáng lơ đãng thuận miệng hỏi ra vài câu, Afuleika cũng rất sảng khoái đem lý lẽ quan trọng cùng xảo diệu bên trong kiếm kỹ của bản thân toàn bộ nói hết ra.
Ở trong lòng hắn, vị Hạ Á đại nhân này ngay cả Heisiting đều có thể đánh bại, bản thân hắn đứng trước mặt vị đại nhân này chẳng qua chỉ là một con kiếm hôi mà thôi, về phần kiếm kỹ của bản thân, cũng chỉ đối với bản thân mới quý giá, chi bằng sảng khoái nói ra, nói không chừng vị cao nhân này còn có thể chỉ điểm cho bản thân một ít bí quyết đây.
Sau đó, một người nói, một người nghe, người nói đương nhiên là tận tâm tận lực không hề bảo lưu, người nghe cũng tỉ mỉ chăm chút hết sức chăm chú.
Chỉ là Afuleika trăm triệu lần cũng không nghĩ ra, vị cao nhân trước mặt căn bản là đang lừa gạt để học lỏm tuyệt kỹ của bản thân mình.
Nói trắng ra, kiếm kỹ của Afuleika thuộc về một loại phương pháp chiến đấu tương đối chú trọng kỹ xảo cùng hư chiêu khiến cho đối phương bị mê hoặc, cơ bản không có chiêu số nào chém thẳng giết thẳng, mà là dùng kiếm pháp cực nhanh để mê hoặc tầm nhìn của đối phương, cùng lúc bên trong vô số hư chiêu, đâm ra một cái sát chiêu chân chính. Mà những chiêu số như vậy thường thường đơn giản sắc bén, một kích đắc thủ liền lui về phía sau tách xa địch nhân.
Cái này dường như là một loại kiếm thuật dùng cho thích khách. Dora ở trong đầu làm ra một cái phán đoán.
Bước đầu tiên chính là kỹ xảo của cổ tay, nếu như muốn như Afuleika giũ ra một đóa hoa kiếm ảnh làm mê hoặc địch nhân, kỹ xảo cổ tay là cực kỳ trọng yếu, kỹ xảo dùng lực cũng phải chính xác, nào là phải run ngang rồi lại run dọc cổ tay một cách tỉ mỉ thậm chí là có động tác chỉ vắt tay một cái rất nhẹ, hơn nữa quan trọng nhất chính là kỹ xảo dùng lực! Cấp bách và nhanh nhẹn, dứt khoát và không được chần chừ.
Về phần vận dụng đấu khí của Afuleika, xem ra cũng không có phương pháp gì đặc biệt.
Dưới yêu cầu của Hạ Á, Afuleika rất cẩn thận làm mẫu vài lần, lấy bản lĩnh hiện tại của hắn, một kiếm toàn lực có thể giũ ra bảy tám hoa kiếm, hư hư thực thực, khiến cho địch nhân không biết đâu mới là kiếm thật.
Đứng gần nhìn tên gia hỏa kia thi triển ra kiếm pháp, mới thấy mỗi một kiếm hắn xuất ra, đều có thể phát sinh ra một loại kiếm ảnh hư ảo, sau đó bên trong một mảnh kiếm ảnh, liền đâm ra một kiếm trí mạng !
Động tác của Afuleika rất nhanh, Hạ Á vô thức bộc phát ra phi hồng sát khí, hai mắt hiện lên một tia ánh sáng màu đỏ, dưới đặc tính thôi động của phi hồng sát khí, mọi hoạt động trong tầm mắt của hắn bắt đầu trở nên chậm chậm thong thả... Dưới trạng thái này, hắn mới có thể nhìn thấy rõ từng động tác của Afuleika dù cho rất nhỏ.
Điều này giúp hắn đỡ phải mở miệng hỏi nhiều lần, dù sao cải trang thành cao thủ cũng không phải dễ dàng là được, vũ kỹ của hắn chỉ là xuất thân từ đường phố, nếu như hỏi bậy hỏi bạ nhiều vấn đề, chỉ sợ không tới hai câu đã bại lộ thân phận.
Đợi cho Afuleika thi triển hết lần thứ ba, Hạ Á mới phất phất tay, ý bảo đối phương đình chỉ động tác, trong đầu hắn đem mấy động tác vừa dùng phi hồng sát khí nhìn thấy được, luyện đi luyện lại trong đầu vài lần, trong lòng thoáng có một ít lĩnh ngộ, không nói một lời, tùy ý đi tới gốc sân nhặt lấy một cây chổi, hít một hơi thật sâu...
'Hô' một tiếng, cây chổi trong tay hắn liền huy vũ lên, nhất thời cây chổi trong tay hắn hóa thành hai ba cái tàn ảnh.
Hạ Á giật mình, thoáng tìm được một ít bí quyết, liên tục huy vũ vài cái, nhớ kỹ cách dùng lực cùng kỹ xảo run tay, rất nhanh, lúc hắn lần thứ ba huy vũ ra, bóng ảnh của cây chổi đã đạt bảy tám cái.
Mà khi Hạ Á lần thứ sáu huy vũ ra, thì thấy cây chổi trong tay hắn đã hóa thành một loạt bóng ảnh, rậm rạp hư hư thực thực! Chỉ sợ vượt hơn mười cái ! !
Afuleika nhìn ngây dại, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, vị cao nhân này cư nhiên chỉ nghe một lần, nhìn ba lần, là có thể đem kiếm kỹ đắc ý nhất của bản thân hoàn toàn thi triển ra! Hơn nữa nhìn số lượng bóng ảnh huyễn hóa ra, cư nhiên so với chính mình còn nhiều! !
Hạ Á chỉ chốc lát đã nắm giữ kỹ xảo, trong lòng càng trở nên hưng phấn, rốt cục lần cuối hắn dùng sức lớn một tý, 'phịch' một tiếng, phi hồng sát khí bao phủ lấy cây chổi, lực đạo khống chế không được tốt, làm cho cây chổi ầm ầm nát bấy, từng cái từng cái mảnh trúc vỡ ra bay tứ tán, tung tóe khắp trời.
Hạ Á đứng ở trong một mảnh trúc vỡ bay tứ tán, trợn tròn mắt nhìn cán chổi trụi lủi trong tay, có vẻ suy tư.
Afuleika hoàn toàn phục sát đất.
Chỉ là hắn không có nghĩ tới, lay động hư ảnh, ngoại trừ kỹ xảo ở cổ tay, còn phải xem vũ khí trong tay có tính chất gì! Thứ càng mềm, thì càng có thể giũ ra càng nhiều hoa ảnh-- tỷ như các diễn viên vũ đạo huy động tay áo.
Mà Hạ Á tuy rằng trong chốc lát đã có thể giũ ra hơn mười cái bóng ảnh, thế nhưng dù sao trong tay hắn cũng là một cây chổi tràn đầy co dãn và mềm mại ! Nếu như đổi lại là một thanh trường kiếm bằng kim loại, hắn trăm triệu lần cũng không làm ra nhiều bóng ảnh đến như vậy!
Được rồi, ngươi trước hết lui về nghỉ ngơi, ta muốn tỉ mỉ suy nghĩ một chút, kiếm kỹ này của ngươi, có hay không còn biện pháp để cải biến.
Hạ Á làm ra một bộ dáng bí hiểm, Afuleika cũng không dám nhiều lời, vội vàng cung kính cáo lui ra ngoài.
Chờ cho tên võ sĩ giáp đen này rời đi, Hạ Á mới đặt mông ngồi xuống đất, gãi gãi đầu, nhịn không được vẻ mặt đầy hưng phấn: Thú vị a! Nghĩ không ra chiêu số của kiếm pháp này còn nhiều bí quyết tới như vậy ! Lúc trước Kevin... Ai, cái tên gia hỏa Kevin dạy kiếm kỹ cho ta, chỉ là một vài đòn đánh đỡ đơn giản cùng bước chân tiến thối...
Nhớ tới đầu bóng lưởng đã chết trận, trong lòng Hạ Á nổi lên một trận buồn bã.
Đánh đỡ đâm chém cước bộ đều là những kỹ xảo cơ bản nhất. Bất kỳ một bộ vũ kỹ nào, đều là do vô số động tác cơ bản này tạo thành, mà một ít kỹ xảo đặc biệt cao đẳng, mới có thể phân chia ta một thành một nhánh hoàn toàn khác. Dora rất lạnh tĩnh giải thích : Bộ kiếm pháp của tên Afuleika này quả thật không tồi, miễn cưỡng có thế xếp vào kiếm pháp hạng hai (DG: hạng trung bình khá). Bất quá dù sao kiếm pháp hạng hai chung quy vẫn là hạng hai, truy cầu quá đáng việc sử dụng hư chiêu để mê hoặc thị giác đối phương, hư chiêu quá nhiều, gặp địch nhân bình thường tất nhiên có thể chiếm lấy thượng phong, thế nhưng gặp phải địch nhân có lực quan sát nhạy cảm hay là địch nhân có tinh thần kiên định, thì hơn phân nửa là không bị những hư chiêu này mê hoặc.
Hạ Á cười ha ha: Dù sao ta cũng không muốn học bộ kiếm kỹ này, chỉ là ta muốn học kỹ xảo phát lực của nó mà thôi.
Dừng một chút, hắn bỗng nhiên nhịn không được liền nở một nụ cười : Cái tên Afuleika nói bản thân hắn học bộ kiếm kỹ này phải tốn mất mấy năm thời gian, ông đây chỉ một hồi công phu là có thể học xong, xem ra bổn đại gia là thiên tài học võ đây!
Ngươi chỉ là một tên ngu mà thôi. Dora không chút nào khách khí đả kích lòng tự tin của dế nhũi : Ngươi có phi hồng sát khí làm căn bản, một khi thi triển ra phi hồng sát khí, toàn bộ tinh thần lực của ngươi sẽ được điều động, lực quan sát sẽ tăng lên gấp mấy lần, ngay cả động tác nhỏ bé nhất ngươi cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, cái năng lực lĩnh ngộ lúc nãy của ngươi, cũng không phải trời sinh, mà là phi hồng sát khí cấp cho ngươi .
Hạ Á há há cái miệng, bỗng nhiên kêu lên: Mặc kệ có phải hay không là do trời sinh... Theo những gì ngươi, có phi hồng sát khí, ta chẳng phải là học bất cứ cái gì cũng nhanh hơn so với người thường gấp nhiều lần sao?
Dora rốt cục cũng không có phản bác Hạ Á, con rồng cái này rất không cam lòng đồng ý với suy đoán của Hạ Á: Đúng là như vậy... Bất quá chỉ là giới hạn trong chiêu số của vũ kỹ. Ngươi so với người khác có thể nhìn thấy tỉ mỉ, quan sát càng chính xác các động tác nhỏ, đương nhiên cũng sẽ lãnh hội nhanh hơn, cũng không có gì để ngạc nhiên.
Bất quá...
Bất quá cái gì? Hạ Á chẳng hề để ý cười nói.
Phi hồng sát khí của ngươi, có chút cổ quái a!
/247
|