Liệp Diễm Giang Hồ Mộng

Chương 194: Tình Dục chi gian

/248


Sau khi gặp lại Thiên Phong song kiều, hiện tại thật sự có một đoạn nhật tử, Hy Bình tự cảm có một chút đối với bọn họ, cùng bọn họ có tình cảm hỗn tạp. Đại khái có thể nói từ khi trước cửa Địa Ngục môn, tỷ muội có lẽ thật sự thích hắn. Tuy nhiên, hắn thích bọn họ, có phải cũng trong thời gian đó?
Thiên Phong song Kiều có lẽ đối với hắn trong mắt không phải xinh đẹp lắm, nhưng thật sự là tuyệt mỹ, đều làm người ta muốn có bọn họ, bởi vì bọn họ có khuôn mặt mỹ lệ giống nhau. Nghĩ xem, nếu đồng thời có bọn họ, thì cảnh tượng sẽ như thế nào?
Cả hai cùng là bảo bối cực kỳ xinh đẹp!
Hy Bình tiến đến bên Thiên Phong song kiều nằm trên giường. Bọn họ tất cả bị trói lại, trói thật chặt, dây trói dắt quanh thân hình xinh đẹp cực kỳ bọn họ. Bọn họ vô phương vùng vẫy, nhưng hai khuôn mặt đẹp giống nhau đến nổi không thể nhân ra do cùng có môt loại biểu tình, dâm đãng!
Dâm đãng, thật sự không thể dùng trên thân Thiên Phong song kiều. Tuy nhiên, thời khắc này bọn họ phản ứng làm cho Hy Bình một ấn tuợng, thật sự dâm đãng vô cùng. Dục hoả thiêu đốt song nhãn của đãng phụ vô cùng yêu mị, nhiệt tình tràn đầy vô cùng, hiện tại hương những hạt mồ hôi của bọn họ bị dục hoả thiêu đốt làm khuôn mặt mêm mại đỏ hồng. Hai cái miệng nho nhỏ cùng bộ dạng tính cảm mở ra, nhiệt khí từ trong cái miệng nhỏ bốc lên, thở gấp theo một tiết tấu, thấy rõ bộ ngực bị mở tung làm hiện ra hai đồi ngọc phong bành trướng!
" Tỷ xác định đệ không bị độc chết à?" Hy Bình quay mặt lại, nhìn Hoa Tiểu Thiến đột nhiên hỏi.
Lúc này, trong phòng Thiên Phong song kiều, chỉ còn có hắn và Hoa Tiểu Thiến.
Hoa Tiểu Thiến đáp:" Tỷ đã làm mọi thứ có thể làm, nhưng không dám bảo chứng ba người các ngươi không thể chết. Việc này, đệ còn hỏi gì nữa không?"
Hy Bình nói:" Còn, rất nhiều!
"
Đệ hỏi đi."
Hy Bình cười cười:"
Đệ có thể không làm không?"
"
Không thể, đệ không sợ chết mà phải không?"
"
Đương nhiên sợ chết, có người nào mà không sợ chết? Bất quá, đệ là người không dễ gì bị dung dịch độc chết? Đoán vận mệnh -"
"
Vận mệnh đệ rất dài sao?" Hoa Tiểu Thiến tranh thủ nói.
Hy Bình kinh ngạc:"
Hay, tỷ làm sao biết được?"
Hoa Tiểu Thiến giận dỗi:"
Đệ là một loại người, có thể nói như thế này, tỷ không muốn cũng thể thể biết."
"
Tỷ thật sự lợi hại như thế?"
"
Đúng như vậy"
Hy Bình thấy kỳ lạ:"
Ồ, không quái lạ là vật nhỏ đó có thể ăn đệ, nguyên lai do tỷ quá lợi hại."
Hoa Tiểu Thiến biết rõ hắn nói "
ăn" là gì. Năm năm trước nàng hồ đồ hiến thân cho hắn. Mặt nàng đỏ giống như mặt của Thiên Phong song kiều, tựa hồ đã ăn phải xuân dược vậy?
Nàng nói:"
Đệ… đệ thì biết gì chứ?" vâng, Hy Bình thì biết gì, lúc ấy hắn còn là một đứa bé mà?
Hy Bình đáp:"
Đệ nghĩ đệ hai mươi năm trước tất cả là xử nam. Chỉ mình nghĩ mình là xử nam, nhưng ai biết, nguyên lai lúc ăn nàng thì không biết. Đệ tất cả do nữ nhân xấu hại. Ai da! Thân xử nam của đệ vì sao kết thúc sớm thế?"
"
Thân xử nữ của tỷ vì sao kết thúc sớm thì có? Đệ là hỗn đản, hiện tại là tránh nhiệm của tỷ? Hại tỷ đêm tân hôn bĩ Tử Hào thẩm vấn!" Hoa Tiểu Thiến u oán.
"
Tỷ hồi đáp ra sao?"
Hoa Tiểu Thiến cúi mặt:"
Tỷ nói, thiếu thời tỷ không cẩn thận bị phá."
"
Ồ, lời giải thích đó có được không?"
"
Sau này đệ muốn tỷ giải thích như thế nào"
"
Không cần giải thích gì hết, ha ha…" Hy Bình cuồng tiếu.
Hoa Tiểu Thiến lột y phục hắn, nhún nhảy nói:"
Đệ cũng cười! Biết trước đệ không tốt mà, tỷ không thể không sớm thất thân!"
"
A, đó không phải trách nhiệm của đệ, trách nhiệm của đệ là gì? Đệ lúc đó còn đái dầm mà, không thể làm ra loại việc đó. Tỷ cũng quá xấu, tỷ là tiểu nữ nhân xấu, làm đệ bay giờ phải e sợ tỷ!"
Hoa Tiểu Thiến u sầu:"
Lúc này sao không thấy đệ sợ!"
"
Bởi vì hiện tại chỉ có hai chúng ta! Thiên Phong Song kiều mơ mơ hồ hồ chỉ có thể rên rỉ, bọn họ căn bản không biết chúng ta nói gì!"
Hắn đề cập đến Thiên phong song kiều, Hoa Tiểu Thiến nghĩ chính sự đã tới, thả hắn ra rồi nói:"
Đệ đến đây không phải phàn nàn với tỷ. Tỷ phải nhanh chóng chỉ dẫn mọi việc, tỷ muội bọn họ mau chóng không hay rồi."
Hy Bình nhìn Thiên Phong Song kiều khiêu gợi nhập cốt trên giường, thở dài:"
Đệ cảm giác bon họ giống như mọi người tràn đầy sức sống, tỷ cởi dây trói trên nguời cho Từ Hồng Hà đi."
"
Đệ không tự mình giải thoát à?"
Hy Bình nói:"
Đệ muốn tự giải thoát y phục cho mình, hoặc tỷ giúp đệ giải thoát nhé?"
Hoa Tiểu Thiến đưa mặt nhìn hắn:"
tỷ không thích đệ!"
"
Ha ha" Hy Bình cười lên, hắn vừa cười vừa cởi bổ quần áo, sau đó nói:" Hoa Tiểu Thiến, không nên luôn đối xử với đệ như thế, tỷ còn chỉ dạy gì cho đệ nữa?"
"
Loại việc này cũng muốn tỷ dạy? a…" Nàng quay đầu sang bên, nàng nhìn thân hình loả thể của Hy Bình. Dương căm nam tính trên cơ thể so với trượng phu của nàng cường tráng hơn, gần như hoàn mỹ và kiện mỹ. Ở giữa khố là cự vật nàng mới thấy qua, nàng nhìn chòng chọc vào cự vật một hồi, mặt đỏ dần lên nhưng thị nhìn Hy Bình:" Đệ… đệ sao có cự vật lớn như thế?"
Hy Bình thản nhiên cười, tiến lên một bộ, ủng hộ nàng tiến vào trong lòng, cảm thán nói:"
Đệ nghe phụ thân đệ nói, tỷ trước rất thích gọi đệ là sấu hầu tử, sau này lớn lên muốn làm thê tử đệ. Nhưng, bây giờ đệ xuất hiện, tỷ lại là thể tử người khác."
Hoa Tiểu Thiến úp mặt vào lòng hắn u oán:"
Sau đó tỷ không nghĩ đệ lớn lên có bộ dạng… bộ dạng mê nguời này! Thiếu thời đệ thật sự là rất ốm, nhưng khuôn mặt ốm của đệ cũng rất dễ nhìn…. Chỉ không thể nghĩ đệ lớn lên, có thể biến thành cuờng tráng! Tỷ… tỷ rất khó quên được đệ. Có lẽ vì đệ và tỷ sống cùng nhau thuở nhỏ quả là một ký ức đau khổ…"
Nàng cảm thấy cự vật của Hy Bình chỉa thẳng vào tiểu phúc của mình, tim nàng đập nhanh so với bình thường rất nhiều. Vô luận vì sao. đó là vật trên người nam nhân sự ủng hộ nàng, một lần sớm đã tiến nhập vào thân thể nàng….
Đó vĩnh viễn không thể là sự thật. Tuy nàng hiện giờ là thê tử người khác, nhưng nàng không có khã năng quên nổi đau đầu đời. Sự kiện nếu đến từ thời niên thiếu của nàng.
Nước mắt của nàng rơi ra, nói:"
Tỷ nghĩ đệ không thể xuất hiện nữa, nhưng đệ thình lình trở thành trượng phu của muội muội. Tỷ đã có trường phu và nhi tử của trượng phu. Tỷ chỉ có khả năng lựa chọn đệ ở trong tim, đệ có biết hay không?"
Hy Bình nói:"
Đệ có thể hiểu. Kỳ thật, đệ thật sự không thể nghĩ hình ảnh đệ có trong cuộc sống của tỷ. Sở dĩ xin tha thứ cho đệ, đệ thật sự không cảm thấy đau khổ, chỉ là có phần ân hận. Tỷ tới với đệ thật sự là ban sơ, lần thứ nhất vĩnh cửu, vào cái thời mông muội của đệ về nữ nhân."
"
Vâng" Hoa Tiểu Thiến từ tốn một tiếng:" Đệ đến cùng Song kiều hoan hảo đi! Tỷ trông một bên, cũng không biết có đủ khả năng khống chế. Tử Hào nói không sai, đệ là thợ săn cường tráng rất mê hoặc nữ nhân."
Hy Bình thả nàng ra, nói:"
Kỳ thật tỷ có thể ra ngoài, bởi vì đệ căn bản không chết, đệ vạn độc bất xâm chi thể, tất cả các loại độc đều có khả năng giải, chỉ là…. Không có khả năng giải dâm dược! Muốn giải dâm dược, đệ phải cùng bọn họ ân ái phong cuồng!"
"
Tỷ không ra ngoài, tỷ vào muốn ở cùng đệ một thời gian. Bởi vì sau này không có cơ hội như thế này. Đệ và bọn họ làm việc, cũng không cần cởi hết y phục bọn họ, bọn họ bây giờ không cần thiết phải thế. Nơi thầm kín riêng tư của bọn họ sớm đã ẩm ướt, đệ chỉ cần xé tiểu khố của bọn họ ra, có thể trực tiếp tiến nhập."
Hy Bình giật mình:"
Tỷ cho là đệ thô lỗ vậy sao?"
"
Đệ không thô lỗ đã không làm, đầu tiên cởi trói cho bọn họ. Bọn họ sẽ cùng nhau tiến đến bên người đệ làm loạn, tỷ căn bản không thể cởi quần áo cho bọn họ, sở dĩ vậy tỷ đề nghị đệ xé… từ nhỏ đệ trường hợp cùng thô bạo!
" Thật hả? Có phải tỷ nói ngược phải không? Lúc thiếu thời tỷ cường bạo với đệ…."
Hoa Tiểu Thiến xấu hổ:" Đệ không muốn tỷ thô bạo với đệ nữa à?"
Hy Bình e sợ:" thôi khỏi!"
Nói rồi, hắn vươn thẳng cự vật, hướng tới giường Thiên Phong song kiều đi tới…
Bắc Lăng trang, trong phòng Lạc Hùng.
Lạc Thiên nói:" Phụ thân, theo như hồi báo, Hoàng Hy Bình bắt đầu đi vào tuyệt lộ."
"
Tốt" Lạc Hùng thét lớn:" Chúng ta đợi tin tức mới nhất!"
Lạc Thiên cười:" Con cho phép bọn họ lấy được tin tức Hoàng Hy Bình tử vong, trở về báo cáo một lần thôi."
"
Ha ha, phụ tử chúng ta ngồi tại đây chờ tin tức, Hoàng Hy Bình thật sự rất đáng hận."
Tuy nhiên, ba bốn thời thần tiếp theo, bọn họ không thấy người trở về hồi báo, trong tim bọn họ bắt đầu hồi hợp, chẳng lẽ kế hoạch này thất bại sao?
Hoàng Hy Bình thật sự được làm bằng gì?
Không lẽ đánh nhau trên giường hắn là một con ngựa giống, hoặc bách độc bất xâm đúng là quái vật mà.
Hoa Tiểu Thiến ngồi kế bên giường, nhìn Hy Bình trên nguời Từ Bạch Lộ đánh phá, tất cả năm thời thần đã qua, hắn vẫn còn như mạnh mẽ như long hổ.
Thật không phải là người! Sau khi dùng phương thức mãnh liệt khai mở tiến nhập vào nội thể Từ Hồng Hà, không ngừng tấn công. Tình hình giống như cuồng sư phát tình chưa bao giờ biết mệt mỏi. Thiên Phong song kiều thật sự bị hắn làm ngất đi nhiều lần, nhưng dâm tính trong nội thể không hoàn toàn mất hết. Mỗi lần tỉnh lại, mỗi lần bọn họ tiết thân, thật choáng váng….
Hoa Tiểu Thiên từ kinh hãi sang e sợ, cự vật đó của hắn cứ lớn lên. Nhưng mỗi lúc hắn đẩy vào rút ra, nàng cũng phát giác ra, thấy vật đó thình lình có biến hoá, bất luận chuyện gì hắn cũng có thể duy trì với thể lực của hắn. Hỗn đản này đúng không phải là người!
Song kiều kêu la thống khổ không thể phụ nhân là do hắn. Thật sớm biến thành tiếng kêu thống khoái của tính ái phong cuồng. Nàng bận rộn ở đây, nhìn thấy tình hình này, tim sớm đã loạn nhịp, hạ thể ẩm ướt vô cùng, tiểu tiết khố của nàng đã ướt đẩm, mật huyệt của nàng cảm thấy trống rỗng vô cùng. Nàng cũng muốn cự vật của Hy Bình tiến nhập vào tao huyệt của nàng lần nữa!
Trong quá trình này, nàng bất giác tự mình vuốt ve mình, từ nhũ hoa đến bắp đùi nàng, bộ ngực trong áo rất căng ra rất to. Hai đỉnh nhọn tạo bởi nhũ nhi bạo trướng ẩn ẩn hiện hiện ra ngoài. Những giọt mồ hôi là những giọt tình chảy tràn trên rãnh giữa đôi nhũ phong. Lúc này, nàng đưa một tay vào trong tiểu tiết khố, vuốt ve nời thầm kín đang nóng và ẩm ướt của nàng….
Hy Bình toàn thân đầy mồ hôi, phản chiếu thân hình cường tráng của hắn trong ánh sáng. Từ Bạch Lô đang la dâm dưới thân hình của hắn, sau mỗi lần hắn kích xuống chỗ thầm kín của nàng. Trải qua một thời gian rất dài, dâm tính trên thân nàng dần dần phát tán, hơn nữa vì Hy Bình nằm xuống khi làm tình, khí tức vốn có trong nội thể có công dụng hoà giải âm dương, nàng thật sự hồi phục một nửa lý trí.
" Hy Bình?" Từ Bạch Lộ trong lúc rên rỉ, nói lớn danh tự Hy Bình. Đó là trong quá trình, nàng kêu lần đầu tiên là danh tự của hắn. Hơn nữa xuân ý tràn đầy trong hai con ngươi của nàng ngưng thị nhìn hắn.
Làm cho Hy Bình ngạc nhiên thích thú, hắn hỏi:" Nàng đã tỉnh rồi à?"
Con ngươi trong mắt Từ Bạch Lộ say mê xạ ra tia lẫn tránh dầy đặt tu ý, nghi hoặc:" Đúng, chúng ta sao thế …."
"
Nàng bị trúng dâm độc, sở dĩ do không biết đề phòng" Hy Bình một bên nói, lúc này làm hết sức phủ nhận.
"Ặc ặc… chàng tiến nhập!" Từ Bạch Lộ oán hận:" Thiếp và muội muội tất cả đều bị trúng dâm độc à?"
"
Đúng, không biết ai khuyết đức như thế! Ta kỳ thực không thích trong lúc các nàng mơ hồ tiến nhập các nàng. Ta muốn đợi các nàng tỉnh lại mới tiến nhập với các nàng lần nữa."
Từ Bạch Lộ không hiểu:" Cảm thấy không có cảm giác xấu hổ à? Vô luận có chuyện gì, chỉ muốn là chàng và bọn thiếp đều nguyện ý. Có lẽ rất tốt đẹp, phụ thân không gây khó khăn cho chúng ta. Dâm độc này ai hạ, thật sự không quan trọng, quan trọng là, chúng thiếp là người của chàng. Hơn nữa, chàng làm chúng thiếp khoái lạc… thật sự rất khoái lạc! Tuy nhiên lúc trước chúng thiếp không biết, nhưng đối một số cảm giác hoặc có thể là ký ức, đó là thống khổ, chúng thiếp cũng có ký ức. Hy Bình, hiện tại người cảm thấy hưng phấn!"
Nàng nhìn thần hình kế bên đang ngủ là Từ Hồng Hà, nhìn hạ thể muội ấy thấy có huyết hồng, cảm thấy hạ thể mình căng ra đau vô cùng. Tuy nhiên do Hy Bình táo bạo, cọ xát làm khoái cảm vô cùng, trong lòng cảm thấy rất thoả mãn.
Đó là nam nhân mà bọn họ rất yêu thích, và đang cùng bọn họ lạm chuyện thân mật! Nam nhân này bình thời rất vô lại, vào lúc thật sự phong cuồng vô cực, làm bọn họ yêu đến phát cuồng!
" oh, oh… Hy Bình…. Hy Bình…."
"
Thiến muốn… thiếp cũng muốn…." Tiếng rên rỉ này phát ra từ miệng Từ Hồng Hà, chỉ thấy nàng mở cả hai mắt trong lúc ngủ lịm, nhìn chòng trọc vào hai người, kinh ngạc:" Hy Bình?"
Hy Bình mỉm cười:" Nàng tỉnh rồi à? Giúp ta lau sạch mồ hôi!"
Sau một khắc, một cái áo vải trước mặt Hy Bình, ao vải dời ra phía mặt sau của hắn. Hắn quay mặt nhìn, lau mồ hôi cho hắn chính là Hoa Tiểu Thiến. Cái áo vải nàng đặt trên thân là ngoại y, không biết lúc nào đột nhiên cởi ra?
Trong lòng hắn chợt kinh ngạc, Từ Hồng Hà có điểm mơ hồ nóng bức trở lại, dương cụ từ trong mật huyệt Từ Bạch Lộ rút ra, nói:" Hai tỷ muội các nàng đến đây cùng nhau!"
Hắn đặt Từ Hồng Hà đang nóng bừng trên người Từ Bạch Lộ, để Từ Hồng Hà đang nóng bừng nắm úp trên bùng Từ Bạch Lộ, quần áo trên nửa thân của hai nàng được tống khứ, nhưng dưới eo toàn bộ không có gì bao bọc, lúc này nằm úp ép lên chỗ đó. Cả hai mật huyệt giống nhau cực kỳ nằm đối nhau thật sự mỹ diệu xuất hiện trước mắt Hy Bình, làm tim hắn có một trận rung động, cự vật lại dựng dậy, song thủ chống trên giường, đồn bộ tiến lên, đầu tiên tái tiến nhập mật huyệt Từ Hồng Hà, dẩy mạnh vào trong. Từ trong mật huyệt Từ Hồng Hà rút ra, đồn bộ hạ thẳng xuống, dương căn tựa như linh xà nhập động, rất chuẩn xác sấp nhập vào mật huyệt Từ Bạch Lộ….
Lúc này, trời đã hoàng hôn, chúng nhân bên ngoài đang lo lắng và chờ đợi.
Triệu Tử Hào nói:" Tất cả đã sáu thời thần, cũng chưa ra?"
Hoa Tiểu Ba lo lắng:" Không biết tỷ phu làm việc tốt không? chỉ là không ai có thể làm, chỉ là thần thoại!"
Bọn họ đợi trong lo âu, hồi tưởng, hai phụ tử tại Bắc Lăng trang cũng lo lắng giống như mọi người?
Hy Bình đẩy mạnh vào trong mật huyệt Từ Bạch Lộ rồi rút ra, cự vật đó vẫn cứ dựng thẳng, bởi vì có nhiễm máu xử nữ của lưỡng nữ, giống như một con hồng long tàn khốc.
Một khắc hắn lại chuyển thân, một lượng hoả nhiệt từ thân thể nữ nhân truyền qua thân hắn, miệng bồn chồn nói: " Hy Bình, cho tỷ, tỷ… tỷ muốn đệ!"
Hy Bình cố gắng ôm Hoa Tiểu Thiến, quần áo ở thân trên toàn bộ cởi ra, nhũ nhi vì vậy ló ra, sữa chảy tràn ra, thấm qua ngực hai người, ở giữa hai người toả ra mùi nhũ hương….
Nhục thể của Hoa Tiểu Thiến, lắc lư, nàng ngồi trên hai chân của Hy Bình. Nơi thầm kín mạnh dạng hương đế đầu duơng vật của Hy Bình, nhưng dương cụ của Hy Bình dần dần mềm lại hạ xuống.
Hắn nhẹ nhàng không mở động tình chi cực của nàng, ngưng thị nhìn nàng, thở một hơi:" Tiểu Thiến, mặc dù tỷ và đệ là ban sơ, nhưng, chúng ta nếu tiếp tục, thật sự là không hay."
Hoa Tiểu Thiên bị lời nói của hắn giật mình tỉnh lại, kiểu thế thẳng lên. Sau một lúc, nhẹ nhàng dựa vào lòng hắn, ai oán: " Vì sao đệ đến trễ một năm?"
Hy Bình vuốt ve sống lưng mềm mại của nàng, nói:" Đệ biết tỷ không tiếp tục quên tất cả về đệ. Nhưng, mọi việc đều được định trước. Tỷ là thê tử của Triệu huynh, đệ không thể có lỗi với huynh ấy, bởi vì huynh ấy và đệ là bạn tâm giao."
Hoa Tiểu Thiến rơi nước mắt nhìn hắn:" Thật sự không hay à?"
Hy Bình cúi đầu lau nước cho nàng:" Đệ rất muốn tỷ, nhưng, đệ có thể háo sắc, có thể vô lại, thậm chí vô sỉ, cũng có thể cưỡng gian một nữ nhân. Đệ không thể muốn tỷ, cho dù tỷ vạn lần nguyện ý, bởi vì đệ cũng có một nguyên tắc. Nếu đệ bỏ nguyên tắc này, thì đệ còn không thể nhìn được chính mình."
"
Đệ xử sự như vậy bởi vì tỷ là thể tử của Tử Hào?"
"
Đúng. Triệu huynh là nam nhân tốt, đối xử rất tốt với đệ, tỷ hiểu không?"
Hoa Tiểu Thiến đột nhiên nói:" Hôn tỷ!"
Hy Bình không do dự, cúi đầu hôn vào đôi môi nóng bỏng và ẩm ướt của nàng, hôn một lúc lâu, tâm linh của Hoa Tiểu Thiến cũng có chút an ủi.
Lúc Hy Bình rời khỏi môi nàng, nàng cắn vỡ môi của Hy Bình, nói:" Đệ để tỷ lưu huyết một thời gian, tỷ cũng để đệ lưu huyết. Tỷ vĩnh viễn lưu giữ ký ức về đệ, đệ cũng vĩnh viễn lưu ký ức về tỷ! Tỷ, Hoa Tiểu Thiến, vĩnh viễn là đệ nhất nữ nhân của đệ!"
"
Đúng, Tiển Thiến đối với đệ Hoàng Hy Bình vĩnh hằng là đệ nhất. Tỷ mặc y phục vào, chúng đi ra ngoài?" Hy Bình ôn nhu nói.
Hoa Tiểu Thiến nói:" Tỷ giúp đệ mặc y phục được không? Tỷ cởi y phục vì đệ!"
"
Hay quá, đệ giúp tỷ mặt y phục." Tay Hy Bình cầm y phục, yên lặng mặc y phục cho nàng.
Tuy vậy nàng vẫn không nỡ:" Chúng ta thật sự kết thúc rồi à?"
Hy Bình đáp:" Có lẽ đã kết thúc, nhưng có một bắt đầu mới. Chúng ta sau này, mở ra một loại sinh hoạt thản nhiên. Trong lúc sinh hoạt, chúng ta qua lại với nhau thản nhiên đối diện. Tỷ có thể thản nhiên dối diện với trượng phu tỷ, đệ cũng thản nhiên đối diện với huynh đệ của đệ."
"
Nhưng tỷ yêu đệ, đó là bí mật của chúng ta, tỷ sẽ bảo vệ bí mật này suốt đời!"
Hoa Tiểu Thiến bằng thanh âm nhẹ nhành kiên quyết thệ ngôn. Hy Bình ngưng thị nhìn nàng, than dài một tiếng, tiếp tục mặt y phục cho nàng.
Hai người yên lặng, song nhãn hàm chứa đầy tình cảm không cần nói lên lời, nhưng thị nhìn nhau.

/248

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status