Weed chế tác những tác phẩm điêu khắc về kiếm pháp của Zahab. Chủ đề xuyên suốt các tác phẩm là thể hiện chính xác từng động tác trong một chiêu thức cụ thể.
_______
Độ thành thục kiếm thuật đã gia tăng.
______
Điêu khắc diễn tả kiếm pháp. Chúng cũng dựa trên kiếm pháp của Zahab vì vậy trong khi làm các bức điêu khắc, độ thành thục các kỹ năng kiếm pháp cũng gia tăng một cách dễ dàng. Weed còn có thể học được một kĩ năng độc nhất vô nhị từ Zahab cho nên cậu điêu khắc ngày đêm không ngừng nghỉ.
“Việc điêu khắc đòi hỏi về thể chất cao hơn so với tất cả các loại hình nghệ thuật khác. Nhưng Zahab cũng dốc sức vào thanh kiếm, như vậy có lẽ trong số các Painter sẽ có người nào đó có thể cống hiến tương tự cho phép thuật.”
Cậu trầm tư nghĩ về suy đoán vô căn cứ này.
Sculptor có sức bền và thể lực cao, Painter có trí tuệ và thông thái cao. Không có gì ngăn được các class nghệ thuật khỏi những thứ ngẫu hứng như vậy.
***
“Haizz. Ngay lúc mình vừa mới được tận hưởng cuộc sống.”
Cái lạnh lẽo và lộng gió của tháng Ba!
Lee Hyun khoác túi của mình như một con rùa và chậm rãi đi lạch bạch tới chỗ xe buýt đưa cậu đến trường đại học.
“Trở lại trường đại học, còn gì khủng khiếp hơn thế?”
Không có chút náo nức phấn khích nào và thời tiết lạnh căm chỉ xát muối thêm vào nỗi đau của việc phải quay lại trường.
“Tớ nghe nói tân sinh viên năm nay chỉ toàn là thần đồng thôi đấy.”
“Đặc biệt là khoa thực tế ảo, họ nói rằng sự cạnh tranh đầu vào điên cuồng.”
“À thì, đó là ngành công nghiệp nổi tiếng nhất hiện nay mà lị.”
Những lời bàn tán về các tân sinh viên không ngớt trên xe buýt. Lee Hyun tin rằng cách tốt nhất đối với một sinh viên đại học là vắng mặt trong tuần đầu tiên, khi tất cả các nghi lễ nhập học diễn ra.
Cùng với những tân sinh viên, một làn gió xuân nhẹ nhàng thổi qua khuôn viên trường.
‘Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì tới mình.’
Mặc dù các sinh viên khóa trên tươi tắn với lớp trang điểm vụng về và váy ngắn bước vào, Lee Hyun chẳng để tâm gì tới họ và tiếp tục đi đường của mình.
“Ah, Hyung đến rồi sao?”
[Hyung: Cách con trai gọi một người con trai khác lớn tuổi hơn là anh hoặc có mối quan hệ thân thiết]
Lúc đi vào giảng đường, Choi Sang Jun giả vờ tỏ ra thân thiện.
“Chào anh!”
“Rất vui lần đầu được gặp cậu.”
Bên cạnh cậu ta có hai nữ sinh lịch thiệp ngồi cạnh nhau. Với vẻ ngoài tinh tế và quyến rũ, hai người có thể được chọn là tân sinh viên nổi tiếng nhất bây giờ đang nói chuyện với Choi Sang Jun.
“Đây là bạn thân của anh, nhưng anh ấy lớn tuổi hơn một chút.”
Đối với các tân sinh viên, Lee Hyun trông không dễ tiếp cận.
‘Họ tự làm đẹp bản thân như thế và giả vờ như mình chưa ăn gì cả và rồi nài nỉ tiền bối đãi họ. Đầu tiên họ sẽ hài lòng với tiệm café của trường đại học, cuối cùng họ sẽ đòi một cốc rượu và kéo bạn đi đến một nhà hàng gà chiên cay. Họ chẳng phải là nữ sinh đại học bị suy dinh dưỡng… cho nên mình không bao giờ nên mua đồ ăn cho đám tân sinh viên này.’
“Ah, ừ đúng vậy.”
Lee Hyun chỉ gật đầu và ngồi vào chiếc ghế trống gần đó. Nhưng tiếng nói chuyện của họ có thể nghe được rõ ràng.
“Tiền bối này, em đã xem đoạn guild Black Lion thu phục Bison rồi.”
“Ừ, anh đã rất bận rộn trong cuộc chiến đó. Em có thấy một Knight phá hủy cổng lâu đài chỉ bằng cây giáo chưa?”
“Vâng. Thật là cừ. Knight đó cưỡi trên con ngựa của mình và dùng cây giáo phá hủy nó. Ồ, có phải đó là tiền bối không?”
“Không, anh ấy là Hyung của anh, một trong những thành viên sáng lập guild Black Lion. Con ngựa của anh gần đây mới chết, vì vậy anh phải leo lên thang bao vây.”
Choi Sang Jun rất tự hào khi anh ta nói về những thành tựu của guild Black Lion. Trên Lục địa Versailles, nếu ai có biểu tượng của guild Black Lion trên áo giáp, họ sẽ nhận được ưu đãi. Ngay cả những kẻ giết người nếu là thành viên của một guild lớn cũng sẽ được bỏ qua.
Đó là lý do tại sao rất nhiều Merchant gia nhập vào những guild nổi tiếng, sẵn sàng chi một phần thu nhập của họ cho những lợi ích mà họ nhận được. Các Guild nắm giữ những lâu đài, làng mạc, mỏ quặng và thông qua các hoạt động của Merchant để kiếm thu nhập nhằm phát triển sức mạnh và ảnh hưởng của họ.
Thực tế, Royal Road có đủ mọi phương pháp sinh tồn khác nhau và nhiều người chơi thích chơi theo kiểu bình thường. Họ có thể lên cấp qua việc đi săn và trở nên nổi tiếng vì lòng dũng cảm của mình, hoặc chỉ đi lang thang qua các điểm du lịch và kiếm đủ tiền để sống qua ngày.
Royal Road có nhiều thứ để thưởng ngoạn và nhiều người chơi không muốn rời khỏi thành phố. Đi săn ở một hầm ngục trong vài ngày là chuyện khó khăn và không phù hợp với khả năng của nhiều người chơi. Sau khi vất vả học hành ngoài đời thực, họ kết nối vào Royal Road và ở lại một chốn nào đó nghỉ ngơi với nhiều phụ nữ quyến rũ, họ còn có thể mong chờ gì hơn nữa?
Nhưng có gì đó về chuyện đánh nhau với quái vật và mở rộng lãnh thổ ở Lục địa Versailles đã làm cho nhịp tim đập nhanh hơn.
“Hyung, anh ở đây à?”
Park Soon Jo bước vào giảng đường và mệt mỏi gục đầu lên bàn phía bên trái Lee Hyun. Khi còn một ít thời gian trước lúc bài giảng bắt đầu, Lee Hyun cũng gục đầu xuống bàn.
“Ah. Những ngày này thực sự rất rất khó khăn.”
Không hề dễ dàng khi cậu cần chọn ra một tư thế chính xác từ chiêu thức kiếm pháp mà những tác phẩm của Zahab yêu cầu. Cậu phải chọn và tạc khoảnh khắc tư thế thay đổi và giai đoạn chuyển tiếp của động tác vung kiếm. Nếu cậu chưa bao giờ học kiếm thuật, cố gắng làm hài lòng Zahab sẽ vô cùng khó khăn.
Park Soon Jo càu nhàu với cậu.
“Hyung, em thấy khó quá.”
“Cậu làm gì trong những ngày nghỉ đó hả?”
“Suốt từ mùa đông, em vất vả với những chuyến thám hiểm và nhiệm vụ …”
“Vẫn chưa xong cơ à?”
“Đó là một chuỗi nhiệm vụ vì vậy em phải gặp rất nhiều người và phải thu thập cả tấn nguyên liệu. Nhưng dần dần, nó cũng đang tiến triển.”
Nhân vật của Park Soon Jo là một Thief có level khá cao. Chuỗi nhiệm vụ hiện tại của cậu ta sẽ khiến Lee Hyun thích thú. Nhưng danh tiếng của Lee Hyun đã ở một mức độ mà cậu có thể làm bất kỳ nhiệm vụ nào của nhà vua trong Royal Road.
“Ừ, chăm chỉ cày cuốc đi. Nếu không xong, hãy để đó một thời gian rồi làm sau cũng được.”
“Em nghĩ là nó sắp hoàn thành rồi. Em muốn làm cho xong đã.”
“Hãy có niềm tin. Nếu nó không xong, nên bỏ sớm trước khi quá muộn.”
“Vâng Hyung.”
Hai người đang yên lặng trò chuyện có thể nghe thấy giọng nói oang oang của Choi Sang Jun ở sau lưng.
“Guild Black Lion sẽ săn Elemental Lavastorm cuối tuần này. Mạng IBC sẽ phát sóng nó vì vậy nhớ xem trực tiếp nhé.”
“Thật không?”
“Lần này tiền bối cũng có mặt ở đó chứ?”
Choi Sang Jun lắp bắp ngập ngừng.
“Trình độ của anh vẫn chưa đủ …”
“….”
***
Tốc độ phát triển của Morata có thể khiến bất cứ ai ngạc nhiên.
PABABABAT!
Nhà ở được xây dựng cách đây vài tháng. Lều và nhà tạm mọc lên rất nhanh, biểu tượng cho sự phát triển quá độ!
“Tôi đến đây để tham gia nhóm Grass Porridge – Cháo Hành.”
“Chúng tôi sẽ hoàn thành quá trình đăng ký trong ngày hôm nay, mã số dự tuyển của bạn là 18639.”
“Hôm nay có nhiều ứng viên mới vậy à?”
“Vì là Thứ hai nên số lượng mới thấp vậy đấy.”
Qua cổng chính của Morata, những tân thủ đeo túi của họ và đi săn trong những hầm ngục gần đó. Họ tụ tập và làm quen với nhau trước khi khởi hành.
“Có lẽ chúng ta nên cân nhắc việc chuyển sang Pháo đài Vargo thôi nhỉ?”
“Tôi nghe nói rằng nơi đó được thiết lập khá chắc chắn vì vậy có vô vàn thông tin về các bãi săn.”
“Nếu chúng ta đi cùng nhau, chắc sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.”
“Đi thôi trước khi quá muộn. Tôi muốn dành thời gian trong những khu vực lãnh chúa Weed cai trị hơn bất kỳ ngôi làng nào khác ở Phương Bắc.”
Dù nhiều người di chuyển đến Pháo đài Vargo, nhưng sự ảnh hưởng của việc người chơi di cư khỏi Morata không xi nhê gì. Sau một hoặc hai ngày, người chơi mới lại xuất hiện. Số lượng Merchant kinh doanh tiếp tục tăng.
Thêm vào sự lớn mạnh đó, tại khu kinh doanh trung tâm trong Morata, người ta tụ tập ở các ngôi làng mới khai khẩn để đi khám phá và đi săn. Sức ảnh hưởng của Morata tiếp tục tăng và Merchant từ khắp nơi trên phương Bắc đến giao thương. Và như vậy giai đoạn phát triển quá độ của Pháo đài Vargo đã được rút ngắn.
Chẳng bao lâu sau, dân số ảo đã tăng lên thông qua luồng dân cư và người chơi tràn vào, cho phép nhiều hàng hóa được tạo ra. Các Warrior tập trung lại cho những cuộc săn và những chuyến phiêu lưu, đem về những item họ nhặt được. Nhiều Merchant giao dịch với Elf, Dwarf, và Barbarian, khi họ thiếu công nghệ và năng lực sản xuất, khối lượng hàng hóa giao dịch không đáng kể lắm.
Các Merchant cố gắng giao dịch thành công với những bộ tộc này vì như thế có thể mang lại nhiều lợi nhuận cho họ. Các Merchant này trở nên tham vọng hơn và mang hàng hóa mà các bộ tộc cần để giao dịch với họ. Với Mapan và những Merchant giàu có khác ở phương Bắc, sau thành công ban đầu của mình trong các thương vụ, họ thành lập những cửa hàng ở Pháo đài Vargo.
“Một tháng. Sau một tháng thương mại nơi đây sẽ phát triển hoàn toàn.”
Vẫn còn tồn tại nguy hiểm khi những con quái vật hoàn toàn có thể phá hủy đi tất cả mọi thứ, nhưng họ vẫn đặt hi vọng và ước mơ của mình khi đầu tư vào Pháo đài Vargo. Weed đã đầu tư một số tiền rất lớn ngay cả khi cậu không tin tưởng vào tiềm năng phát triển của nó, cậu bắt đầu định cư trong Pháo đài Vargo.
Đó là một nơi cho các chiến binh mạnh mẽ thể hiện sức mạnh của họ. Khi quái vật đến, họ có thể dựa vào các bức tường kiên cố và chiến đấu cùng với nhau. Sau khi giành chiến thắng, các chiến binh có thể có một bữa liên hoan với bia.
Các công trình thiết yếu được xây dựng nhanh chóng và đang ở vào đúng chỗ của nó.
***
“Đến nơi rồi. Kích thước khủng bố của nó làm ta nghi ngờ liệu ta có đến đúng nơi không nhỉ.”
Sư phụ Geomchi đã vượt biển đến Morata. Ông từng nhìn thấy nó trong quá khứ, trên đường đến Vương quốc Vampire Todeum, nơi ông tới để giúp đỡ chinh phạt nó. Vào thời điểm đó Morata còn là một ngôi làng nông thôn mà các Adventurer đều tránh xa, nhưng bây giờ nó có thể được gọi là thủ phủ của toàn bộ lục địa phương Bắc.
“Thật là tuyệt vời.”
Trong khi Sư phụ Geomchi đang đứng trước cổng thành, các Merchant bận rộn kéo những chiếc xe của họ đi qua đi lại.
“Xin lỗi, có vẻ như level của ông khá cao. Ông có muốn đi săn với chúng tôi không?”
Sư phụ Geomchi quay đầu lại, một tổ đội 6 nhà thám hiểm đang gọi ông.
“Tôi ư?”
“Vâng. Tổ đội của chúng tôi cần thêm một kiếm sĩ nữa. Vất vả tuyển người ở Quảng trường thật phiền phức… Vì vậy, nếu ông không có tổ đội hãy cùng đi săn với chúng tôi.”
Những tin đồn về Sư phụ Geomchi chắc đã không lan tới đây.
Chiến binh vĩ đại của dãy Yurokina. Mặc dù ông chỉ lập tổ đội với vài người, nhưng ông đã dọn sạch hết những con quái vật độc ác và nguy hiểm nhất trong các hầm ngục. Những người chứng kiến các chiến công của Sư phụ Geomchi rất ít, nhưng các Orc và Dark Elf đã bí mật truyền bá tin đồn.
“Một người đàn ông thô kệch. Orc, kéc! Ông ta không phải là một Orc. Là một con người! Quá mạnh. Checheek!”
“Ông ta thông thạo rất nhiều loại vũ khí. Ngày nào ông xuất hiện, những con quái vật thậm chí không dám rời hang.”
“Ông ấy là chiến binh giỏi nhất trong Dãy Yurokina. Chúng tôi thừa nhận vai trò lãnh đạo của Orc Karichwi, nhưng không ai có thể sánh với sự dũng cảm của ông.”
Sư phụ Geomchi chiến đấu ở Dãy Yurokina vì một phút buồn chán, nhưng không ngờ ông đã trở thành một huyền thoại, một câu chuyện cổ tích giữa cộng đồng Dark Elf và Orc.
***
“Thật tuyệt nếu có các tác phẩm nghệ thuật khác nhau ở đây giống như Morata …”
“Chúng ta có thể ngắm bức tượng Advent of Seven Angel nhưng nó chỉ ở đây tạm thời thôi. Họ đang đưa nó trở lại Trung tâm Nghệ thuật. Tuyệt vời biết mấy nếu có một thứ giống như Tháp Ánh Sáng hay tượng nữ thần Freya ở đây.”
Những người chơi trong Pháo đài Vargo có thể tiếp cận được các nhu cầu thiết yếu nhưng họ cảm thấy bất tiện khi văn hóa quá nghèo nàn.
Morata trở nên tươi mới hơn mỗi ngày. Mọi người có thể nghỉ ngơi với bạn bè hoặc người yêu trong khi ngắm nhìn các tác phẩm nghệ thuật. Bầu không khí hạnh phúc và vui vẻ có thể cảm nhận được ở nơi thu hút nhất, nơi có thể nhìn thấy toàn cảnh Morata.
Trong cuộc sống, tiền bạc, danh vọng và quyền lực là những thứ quan trọng. Nhưng mặt khác sự mãn nguyện có thể được tìm thấy qua thơ ca, tiểu thuyết, hoặc các bài hát! Văn hóa nghệ thuật tạo ra sự thanh thản của cuộc sống. Đó là điều cần thiết phải làm cho mọi người hạnh phúc và dập tắt cơn khát tinh thần.
“Chúng ta chẳng thể làm gì nhiều. Nơi này vẫn còn nguy hiểm. Các nghệ sĩ có thể sẽ chuyển đến đây khi nó trở nên an toàn hơn và giàu có hơn.”
“Tôi cần một tác phẩm điêu khắc làm tăng ma thuật. Có kiệt tác cấp IV nào ở đây không?”
“Tôi cũng cần một tác phẩm điêu khắc có thể làm tăng khả năng phòng thủ của Warrior. Tôi tự hỏi khi nào anh ấy sẽ làm nó nhỉ.”
Người chơi đang hi vọng Weed trở lại và làm nhiều tác phẩm điêu khắc hơn. Trong Trung tâm Nghệ thuật của Morata, tác phẩm của Weed là tốt nhất nhưng có rất nhiều tác phẩm điêu khắc khác cũng tốt và những người chơi hi vọng một trong số chúng sẽ được chuyển đến Pháo đài Vargo. Sau đó, một Trung tâm Nghệ thuật khác có thể được xây dựng trong Pháo đài Vargo.
“Tôi cần phải làm việc chăm chỉ hơn và kiếm nhiều tiền hơn. Tôi sẽ săn ở đây trong một thời gian dài và tôi không tin là tiền thuế của mình sẽ bị lãng phí.”
“Tôi nghe nói một số Bard ngày mai sẽ đến biểu diễn. Hãy đi xem.”
Có rất nhiều người chơi trong Pháo đài Vargo cảm thấy sự thiếu hụt văn hóa. Nhưng ở lối vào của pháo đài, một người đàn ông đội chiếc mũ màu xanh lá cây xuất hiện.
“Anh ta là ai.”
“Kiểm tra bộ quần áo kì dị của hắn đi.”
Những người chơi chế giễu anh ta. Vì anh ta đội một chiếc mũ màu xanh lá cây và bộ đồ du lịch màu vàng, rất dễ khiến người ta nghĩ rằng anh là một thằng dở hơi.
“Huyền thoại của ta sẽ bắt đầu từ đây.”
Người đang bước vào Pháo đài Vargo với những dụng cụ vẽ không ai khác chính là Petrov. Lấy ra cọ vẽ và màu, anh bắt đầu vẽ trên tường. Chẳng cần bất kỳ nét phác thảo nào, anh bắt đầu dùng màu ngay lập tức. Anh vẽ trên bức tường lâu đài bị hỏng và xỉn màu.
“Tôi chưa bao giờ nhìn thấy cái gì giống thế trước đây.”
“Bức tranh trông rất thật.”
“Có rất nhiều Sprite chơi đùa cùng các Fairy.”
Trên bức tường lâu đài, Petrov hoàn thành những nét vẽ đặc sắc của mình, tác phẩm nghệ thuật “Of Sprites”! Petrov là thiên tài khi nói đến việc vẽ các Fairy, Sprite, Elf và quái vật. Anh cũng gần gũi với các chủng tộc trong tác phẩm nghệ thuật của mình vì vậy giá trị của tác phẩm thậm chí còn cao hơn.
‘Huhuhaha, ngạc nhiên chưa. Đây mới chỉ là sự khởi đầu thôi.’
Nó chỉ là bước đầu tiên trong công cuộc lấp đầy Pháo đài Vargo bằng các bức tranh của anh. Tiếp theo, Petrov vẽ hình ảnh đồ ăn trên các bức tường. Lấy nền là một bữa tiệc hảo hạng, anh vẽ nên những hình ảnh sống động của toàn bộ những món nướng BBQ mà lũ quái vật thích.
‘Khi những con quái vật đến, ngay cả chúng cũng sẽ nhận ra được sự vĩ đại trong những bức tranh của mình …’
Một bức tranh đầy cám dỗ!
Những trận chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào trong Pháo đài Vargo. Nhưng bây giờ họ có thể tấn công vào những con quái vật bị bản năng chi phối khi chúng cố gắng ăn thức ăn vẽ trên tường. Và nhờ thế tất cả mọi người trong Pháo đài Vargo bắt đầu biết được Petrov là một Painter tuyệt vời.
“Tôi muốn ăn quá. Màu sắc của bức tranh có vẻ đẹp hơn nhiều so với đồ thật.”
“Nhưng trang phục của anh ta hơi khùng khùng.”
“Ừ, không bàn cãi gì về điều đó.”
Ngay cả khi những con quái vật đang cố gắng vượt qua bức tường, Petrov vẫn ở lại vẽ cho đến giây cuối cùng. Anh nhanh chóng trở thành một trong những người nổi tiếng nhất trong Pháo đài Vargo.
______
Độ thành thục kiếm thuật gia tăng.
______
Mỗi khi cậu thực hiện một tác phẩm điêu khắc mới, độ thành thục kỹ năng kiếm thuật lại gia tăng. Cậu đang ở nửa sau của bộ chiêu thức mà Zahab biểu diễn cho cậu xem khi trước.
_______
Kiếm thuật Trung cấp đạt level 10 và đổi thành Kiếm thuật Cao cấp.
Sức tấn công khi sử dụng kiếm tăng 25%.
Mỗi lần Kiếm thuật Cao cấp tăng thêm 1 level, sức tấn công tăng 9%.
Sức mạnh của các chiêu thức tấn công tiêu thụ mana được cải thiện 45%.
Tất cả chỉ số tăng 7 điểm.
_______
Kiếm thuật của Weed cuối cùng cũng đạt trình độ Cao cấp. Sự khác biệt giữa Trung cấp và Cao cấp là một trời một vực.
“Có vẻ như độ thành thục kiếm thuật của Zahab ở một level khá cao.”
Trong khi Weed đang tạo ra các tác phẩm điêu khắc, cậu rơi vào trạng thái lên đồng, nghiền ngẫm những ký ức mơ hồ. Zahab là một người rất mạnh mẽ, cậu nhớ lại những chuyển động liên tục của Zahab hay những cú nện vào quái vật. Và do đó, cậu đã hoàn thành tác phẩm điêu khắc mà Zahab muốn.
______
Xin hãy đặt tên cho tác phẩm điêu khắc của bạn.
______
Weed đặt một cái tên đơn giản. Nó không phải tác phẩm điêu khắc được làm theo chủ đề, nó chỉ là sự trình diễn kiếm thuật của Zahab.
“Zahab Wielding his Sword.” (Zahab múa kiếm)
______
Là ‘Zahab Wielding his Sword’ đúng không?
______
“Đúng.”
______
Kiệt Tác cấp III!
Tác phẩm điêu khắc, ‘Zahab Wielding his Sword‘ đã được hoàn thành.
Những bức tượng về Điêu khắc sư Zahab được làm từ đá cẩm thạch trắng.
Một kiếm chiêu đặc biệt được giấu bên trong, chỉ những người có tiềm năng mới có thể nhận ra bí mật của nó.
Giá trị nghệ thuật: 2472.
Tính năng đặc biệt: Bất cứ ai chiêm ngưỡng tác phẩm điêu khắc ”Zahab Wielding his Sword” sẽ hồi HP và MP nhanh hơn 26% trong một ngày.
Tất cả chỉ số tăng 11.
Sức mạnh kiếm thuật tăng 15%.
Bằng việc chiêm ngưỡng tác phẩm điêu khắc, độ thành thục kiếm thuật tăng nhẹ.
Một kiếm chiêu được ẩn giấu trong tác phẩm điêu khắc.
Hiệu ứng không cộng dồn với tác phẩm điêu khắc khác.
Số lượng kiệt tác cấp III đã tạo ra: 16.
______
Độ thành thục kĩ năng Sculpting gia tăng.
Độ thành thục kĩ năng Handicraft gia tăng.
Strength tăng 1.
Agility tăng 2.
Charisma tăng 2.
Vì đã hoàn thành một kiệt tác cấp III, tất cả chỉ số tăng 1.
______
Với kiệt tác cấp III cuối cùng này, cậu đã hoàn thành yêu cầu của Zahab.
______
Nhiệm vụ Phụ tá của Zahab đã hoàn thành.
Bạn đã hoàn thành những bức tượng mà Điêu khắc sư Zahab muốn làm.
Bạn đã hiện thực hoá mong muốn ấp ủ lâu nay của Zahab.
Phần thưởng hoàn thành quest, tình bạn với Zahab giờ là 81.
______
‘Kiếm chiêu của Zahab ẩn trong tác phẩm kiệt tác cấp III.’
Weed đang trong quá trình làm chủ kiếm thuật, nhưng thông qua việc sử dụng các kiếm chiêu bình thường, level kĩ năng Sculpting Blade và Heriam Fencing không tăng nhiều. Nhưng học thêm một kĩ năng cũng chẳng tổn thất gì.
Sau khi hoàn thành các tác phẩm điêu khắc, Zahab nói như thể phần nào gánh nặng đã được gỡ bỏ.
“Chúng là những tác phẩm đẹp. Giờ đây ta cuối cùng đã có thể rời khỏi Grapass.”
“Ông muốn đi đến những khu vực khác sao?”
Weed hỏi để lấy thêm bất kỳ thông tin gì về Bậc thầy điêu khắc Zahab.
“Ta nên làm như vậy. Ta muốn đi lang thang trên lục địa với cuộc đời ngắn ngủi còn lại.”
“Ông sẽ làm gì với các tác phẩm điêu khắc trong xưởng của mình?”
“Ta sẽ bán chúng để tài trợ cho những chuyến đi của ta. Hoặc nếu một vài người bạn của ta vẫn còn sống, ta sẽ tặng nó cho họ như một món quà.”
Các tác phẩm điêu khắc của Bậc thầy Điêu khắc Zahab từ giờ sẽ được trải rộng trên khắp lục địa. Thay đổi số phận này chỉ xảy ra vì Weed đã đến và hoàn thành Quest của Zahab.
“Tôi có thể hỏi kiếm thuật của ông đã thành thục đến mức nào rồi không?”
Thông thường cậu sẽ không hỏi một câu hỏi như vậy, nhưng Weed phải hỏi vì cậu cảm thấy một cái gì đó nổi bật lên khi ông đang điêu khắc. Cho dù cậu nghĩ nhiều về nó thế nào, nó không thể là một kiếm chiêu bình thường được, cho nên cậu đặt câu hỏi.
“Vào một đêm, ta đã nhìn thấy cực hạn của độ thành thục kĩ năng kiếm thuật.”
“Vâng, nếu ông nhìn thấy điểm cực hạn thì …”
Weed chết lặng. Điều đó có nghĩa Zahab không chỉ thành thục kĩ năng điêu khắc mà là cả kĩ năng kiếm thuật. Nếu một người quan sát thấy bất kỳ dấu vết nào để lại bởi những Bậc thầy điêu khắc, họ chắc chắn không phải là người bình thường.
“Ta đã đạt đến một trạng thái mà với lưỡi kiếm ta không còn có thể trở nên mạnh hơn được nữa.”
Zahab khẳng định rõ ràng rằng ông là một Bậc thầy Kiếm thuật. Đây là tin tức gây sốc có thể gây ra một trận ầm ĩ khắp Royal Road!
‘Chuyện gì đây…’
Não của Weed nhanh chóng bác bỏ giống như những lần cậu cố gắng có được bữa ăn miễn phí.
‘Điều đó có nghĩa là những kiếm chiêu ẩn trong các tác phẩm điêu khắc là một trong những bộ bí kíp kiếm pháp?’
Kiếm thuật của Zahab được thể hiện bằng các tác phẩm điêu khắc, do đó cậu mới có cảm giác như thứ gì đó được ẩn bên trong. Weed lắc đầu một cách hào hứng và bắt đầu tâng bốc.
“Thật tuyệt vời. Có thể thấy ông đã thuần thục các kỹ năng điêu khắc, chuyện thuần thục kĩ năng kiếm chắc là không khó khăn mấy.”
Giọng nói của cậu càng trở nên uốn éo hơn bình thường. Nói chuyện theo kiểu tâng bốc, quyến rũ là để giấu giếm sự tham lam của cậu.
“Cậu có nhiều tài nghệ và kỹ năng như vậy, nếu có cơ hội ta tin rằng cậu có thể đạt được nó thôi. Các tác phẩm điêu khắc của ta, mong cậu sẽ trân trọng chúng.”
“Tất nhiên. Khoản phí thu nhận đắt đỏ… Ý tôi là, tôi sẽ trân trọng và giữ chúng an toàn.”
“Vậy thì, nếu như có duyên, hẹn ngày tái ngộ.”
Sau khi Zahab nói xong, ông chuẩn bị rời đi. Nhưng Weed không muốn chia tay lãng nhách như vậy.
“Xin chờ một chút.”
“Cậu còn gì muốn nói à?”
Sau khi hoàn thành quest, cậu nhận được điểm tình bạn. Nếu ông ấy rời đi bây giờ, không có gì bảo đảm cậu sẽ gặp được ông ấy lần nữa trên Lục địa Versailles.
“Tôi đang tự hỏi liệu ông có thể giúp tôi đi săn hay không.”
Không có chuyện điêu khắc miễn phí thế được. Nếu cậu có thể nhận được một cái gì đó từ một Điêu khắc sư thì cậu sẽ nhận.
“Ta biết cậu đã vượt qua những khó khăn để hoàn thành các tác phẩm điêu khắc. Ta, với tư cách là một nhà điêu khắc hiểu rõ những nỗ lực và vất vả của cậu, vì vậy đó là điều ít nhất ta có thể làm.”
______
Zahab đã tham gia với vai trò một lính đánh thuê miễn phí.
______
Weed bây giờ có thể đi lang thang khắp Grapass với Bậc thầy Điêu Khắc kiêm Bậc thầy Kiếm thuật Zahab.
***
“Anh có chắc đường này là đúng không?”
“Tôi thì nghĩ nó hình như là đoạn đường chúng ta đã đi qua rồi thì phải…”
“Hãy chú ý đến những con quái vật, nhớ là chúng ta đã lạc đường ngày hôm qua khi chạy trốn đấy.”
“Lần này tôi để ý kĩ lắm rồi.”
Hwaryeong với Bade, Pason, Yumero, April, Volk và Daerin cùng nhau tiến vào Grapass. Hwaryeong muốn tạo bất ngờ cho Weed bằng cách thình lình xuất hiện trước mặt cậu, vì vậy cô đã thuê các Dark Gamer đến đây.
Sau khi các Dark Gamer nhận được yêu cầu, họ giữ bí mật tuyệt đối. Những Dark Gamer mà Hwaryeong chọn tốt đến nỗi cả một đất nước tự hào về họ, không bao giờ họ tiết lộ nội dung cuộc giao kèo.
Nhưng họ đã bị lạc đường trong Grapass mà không được nói trước rằng lý do đến đây là để gặp Weed.
“Nếu anh ấy bất ngờ thấy tôi như thế này, chắc chắn anh ấy sẽ hạnh phúc lắm.”
Chỉ vì làm Weed bất ngờ mà Hwaryeong đang phải trải qua những khổ sở không cần thiết. Pason có kỹ năng lần theo dấu vết vì thế họ đi theo những dấu vết Weed để lại.
“Có một chỗ lõm sâu của dấu chân một con bò. Nhìn vào các dấu hiệu, có vẻ như nó đã di chuyển rất hăng hái, tôi không nghĩ nó bị thương nhưng những dấu chân bị lún xuống khá sâu. Chắc là nó đã phải chở đồ nặng.”
“Đây chắc chắn là con bò của người tôi đang muốn gặp!”
Grapass khá nguy hiểm, nhưng theo dấu thì lại dễ. Các Dark Gamer tránh được những con quái vật mạnh thông qua các thông tin họ chia sẻ về nơi đây và nâng cao tối đa cảnh giác khi họ tiến về phía trước. Cuối cùng họ đã đến được hồ nước nơi họ phát hiện ra Weed, Yellowy, lũ Wyvern và Geumini.
“Weed-nim!”
Hwaryeong phấn khích hét to, chạy nhanh về phía cậu trong khi váy cô nhẹ nhàng tung bay. Và chỉ đến lúc này, cô mới ý thức được mình đang đeo một bộ tóc giả dài thẳng.
“Ah!”
“Chính là Sculptor đó.”
Volk và Daerin nhận ra Weed. Cậu là người đã tạc bó hoa cho Volk cầu hôn Daerin, và đó cũng là lần họ đi săn cùng nhau trong suốt chuyến thám hiểm lục địa phương Bắc.
“Weed-nim đó… Là Chiến thần Weed kìa!”
Nhiều người trên Lục địa Versailles đã dự đoán trước được cuộc chạm trán giữa Weed và guild Hermes. Nhưng gặp được Weed trong khu vực Grapass là một sự kiện đáng ngạc nhiên và thú vị.
“Xin chào.”
“Thật hân hạnh. Tôi là Yumero.”
Họ dành cho nhau những lời chào hỏi đơn giản. Khi Seo Yoon đoán được có nhiều người xung quanh, ngay lập tức cô lại đeo mặt nạ vào.
“Bên này, nó là Geumini. Và đây là Yellowy.”
Các Dark Gamer ngạc nhiên nhìn khi lũ Wyvern được giới thiệu, khi Geumini và Yellowy được giới thiệu, chúng âm thầm vui thích trong lòng.
“Trọng lượng của những con vật này…”
“Tôi nghĩ nó là vàng nguyên chất.”
“Thời buổi này thịt sườn quá đắt đỏ.”
Nhưng điều khiến họ ngạc nhiên nhất là sau khi Weed lãnh đạm giới thiệu Zahab.
“Người này có thể được gọi là tiền bối của tôi trong nghề điêu khắc, nhưng ông ấy cũng là một trong những người đạt đến cảnh giới cuối cùng của kiếm thuật.”
Một Bậc thầy kiếm thuật!
Đây là bí mật trong các bí mật, nhưng Weed phải thừa nhận khả năng của các Dark Gamer. Để các Dark Gamer đến được đây, họ chắc hẳn phải rất tò mò và sự tò mò đó vượt qua những người bình thường. Họ sẽ không mất nhiều thời gian để tìm ra sự thật Zahab là một Bậc thầy kiếm thuật. Và những người này cũng có khá nhiều tiếng tăm.
“Một người đã đạt đến cảnh giới cuối cùng của kiếm thuật ư …”
Họ đều đang thèm thuồng chảy dãi.
_______
Độ thành thục kiếm thuật đã gia tăng.
______
Điêu khắc diễn tả kiếm pháp. Chúng cũng dựa trên kiếm pháp của Zahab vì vậy trong khi làm các bức điêu khắc, độ thành thục các kỹ năng kiếm pháp cũng gia tăng một cách dễ dàng. Weed còn có thể học được một kĩ năng độc nhất vô nhị từ Zahab cho nên cậu điêu khắc ngày đêm không ngừng nghỉ.
“Việc điêu khắc đòi hỏi về thể chất cao hơn so với tất cả các loại hình nghệ thuật khác. Nhưng Zahab cũng dốc sức vào thanh kiếm, như vậy có lẽ trong số các Painter sẽ có người nào đó có thể cống hiến tương tự cho phép thuật.”
Cậu trầm tư nghĩ về suy đoán vô căn cứ này.
Sculptor có sức bền và thể lực cao, Painter có trí tuệ và thông thái cao. Không có gì ngăn được các class nghệ thuật khỏi những thứ ngẫu hứng như vậy.
***
“Haizz. Ngay lúc mình vừa mới được tận hưởng cuộc sống.”
Cái lạnh lẽo và lộng gió của tháng Ba!
Lee Hyun khoác túi của mình như một con rùa và chậm rãi đi lạch bạch tới chỗ xe buýt đưa cậu đến trường đại học.
“Trở lại trường đại học, còn gì khủng khiếp hơn thế?”
Không có chút náo nức phấn khích nào và thời tiết lạnh căm chỉ xát muối thêm vào nỗi đau của việc phải quay lại trường.
“Tớ nghe nói tân sinh viên năm nay chỉ toàn là thần đồng thôi đấy.”
“Đặc biệt là khoa thực tế ảo, họ nói rằng sự cạnh tranh đầu vào điên cuồng.”
“À thì, đó là ngành công nghiệp nổi tiếng nhất hiện nay mà lị.”
Những lời bàn tán về các tân sinh viên không ngớt trên xe buýt. Lee Hyun tin rằng cách tốt nhất đối với một sinh viên đại học là vắng mặt trong tuần đầu tiên, khi tất cả các nghi lễ nhập học diễn ra.
Cùng với những tân sinh viên, một làn gió xuân nhẹ nhàng thổi qua khuôn viên trường.
‘Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì tới mình.’
Mặc dù các sinh viên khóa trên tươi tắn với lớp trang điểm vụng về và váy ngắn bước vào, Lee Hyun chẳng để tâm gì tới họ và tiếp tục đi đường của mình.
“Ah, Hyung đến rồi sao?”
[Hyung: Cách con trai gọi một người con trai khác lớn tuổi hơn là anh hoặc có mối quan hệ thân thiết]
Lúc đi vào giảng đường, Choi Sang Jun giả vờ tỏ ra thân thiện.
“Chào anh!”
“Rất vui lần đầu được gặp cậu.”
Bên cạnh cậu ta có hai nữ sinh lịch thiệp ngồi cạnh nhau. Với vẻ ngoài tinh tế và quyến rũ, hai người có thể được chọn là tân sinh viên nổi tiếng nhất bây giờ đang nói chuyện với Choi Sang Jun.
“Đây là bạn thân của anh, nhưng anh ấy lớn tuổi hơn một chút.”
Đối với các tân sinh viên, Lee Hyun trông không dễ tiếp cận.
‘Họ tự làm đẹp bản thân như thế và giả vờ như mình chưa ăn gì cả và rồi nài nỉ tiền bối đãi họ. Đầu tiên họ sẽ hài lòng với tiệm café của trường đại học, cuối cùng họ sẽ đòi một cốc rượu và kéo bạn đi đến một nhà hàng gà chiên cay. Họ chẳng phải là nữ sinh đại học bị suy dinh dưỡng… cho nên mình không bao giờ nên mua đồ ăn cho đám tân sinh viên này.’
“Ah, ừ đúng vậy.”
Lee Hyun chỉ gật đầu và ngồi vào chiếc ghế trống gần đó. Nhưng tiếng nói chuyện của họ có thể nghe được rõ ràng.
“Tiền bối này, em đã xem đoạn guild Black Lion thu phục Bison rồi.”
“Ừ, anh đã rất bận rộn trong cuộc chiến đó. Em có thấy một Knight phá hủy cổng lâu đài chỉ bằng cây giáo chưa?”
“Vâng. Thật là cừ. Knight đó cưỡi trên con ngựa của mình và dùng cây giáo phá hủy nó. Ồ, có phải đó là tiền bối không?”
“Không, anh ấy là Hyung của anh, một trong những thành viên sáng lập guild Black Lion. Con ngựa của anh gần đây mới chết, vì vậy anh phải leo lên thang bao vây.”
Choi Sang Jun rất tự hào khi anh ta nói về những thành tựu của guild Black Lion. Trên Lục địa Versailles, nếu ai có biểu tượng của guild Black Lion trên áo giáp, họ sẽ nhận được ưu đãi. Ngay cả những kẻ giết người nếu là thành viên của một guild lớn cũng sẽ được bỏ qua.
Đó là lý do tại sao rất nhiều Merchant gia nhập vào những guild nổi tiếng, sẵn sàng chi một phần thu nhập của họ cho những lợi ích mà họ nhận được. Các Guild nắm giữ những lâu đài, làng mạc, mỏ quặng và thông qua các hoạt động của Merchant để kiếm thu nhập nhằm phát triển sức mạnh và ảnh hưởng của họ.
Thực tế, Royal Road có đủ mọi phương pháp sinh tồn khác nhau và nhiều người chơi thích chơi theo kiểu bình thường. Họ có thể lên cấp qua việc đi săn và trở nên nổi tiếng vì lòng dũng cảm của mình, hoặc chỉ đi lang thang qua các điểm du lịch và kiếm đủ tiền để sống qua ngày.
Royal Road có nhiều thứ để thưởng ngoạn và nhiều người chơi không muốn rời khỏi thành phố. Đi săn ở một hầm ngục trong vài ngày là chuyện khó khăn và không phù hợp với khả năng của nhiều người chơi. Sau khi vất vả học hành ngoài đời thực, họ kết nối vào Royal Road và ở lại một chốn nào đó nghỉ ngơi với nhiều phụ nữ quyến rũ, họ còn có thể mong chờ gì hơn nữa?
Nhưng có gì đó về chuyện đánh nhau với quái vật và mở rộng lãnh thổ ở Lục địa Versailles đã làm cho nhịp tim đập nhanh hơn.
“Hyung, anh ở đây à?”
Park Soon Jo bước vào giảng đường và mệt mỏi gục đầu lên bàn phía bên trái Lee Hyun. Khi còn một ít thời gian trước lúc bài giảng bắt đầu, Lee Hyun cũng gục đầu xuống bàn.
“Ah. Những ngày này thực sự rất rất khó khăn.”
Không hề dễ dàng khi cậu cần chọn ra một tư thế chính xác từ chiêu thức kiếm pháp mà những tác phẩm của Zahab yêu cầu. Cậu phải chọn và tạc khoảnh khắc tư thế thay đổi và giai đoạn chuyển tiếp của động tác vung kiếm. Nếu cậu chưa bao giờ học kiếm thuật, cố gắng làm hài lòng Zahab sẽ vô cùng khó khăn.
Park Soon Jo càu nhàu với cậu.
“Hyung, em thấy khó quá.”
“Cậu làm gì trong những ngày nghỉ đó hả?”
“Suốt từ mùa đông, em vất vả với những chuyến thám hiểm và nhiệm vụ …”
“Vẫn chưa xong cơ à?”
“Đó là một chuỗi nhiệm vụ vì vậy em phải gặp rất nhiều người và phải thu thập cả tấn nguyên liệu. Nhưng dần dần, nó cũng đang tiến triển.”
Nhân vật của Park Soon Jo là một Thief có level khá cao. Chuỗi nhiệm vụ hiện tại của cậu ta sẽ khiến Lee Hyun thích thú. Nhưng danh tiếng của Lee Hyun đã ở một mức độ mà cậu có thể làm bất kỳ nhiệm vụ nào của nhà vua trong Royal Road.
“Ừ, chăm chỉ cày cuốc đi. Nếu không xong, hãy để đó một thời gian rồi làm sau cũng được.”
“Em nghĩ là nó sắp hoàn thành rồi. Em muốn làm cho xong đã.”
“Hãy có niềm tin. Nếu nó không xong, nên bỏ sớm trước khi quá muộn.”
“Vâng Hyung.”
Hai người đang yên lặng trò chuyện có thể nghe thấy giọng nói oang oang của Choi Sang Jun ở sau lưng.
“Guild Black Lion sẽ săn Elemental Lavastorm cuối tuần này. Mạng IBC sẽ phát sóng nó vì vậy nhớ xem trực tiếp nhé.”
“Thật không?”
“Lần này tiền bối cũng có mặt ở đó chứ?”
Choi Sang Jun lắp bắp ngập ngừng.
“Trình độ của anh vẫn chưa đủ …”
“….”
***
Tốc độ phát triển của Morata có thể khiến bất cứ ai ngạc nhiên.
PABABABAT!
Nhà ở được xây dựng cách đây vài tháng. Lều và nhà tạm mọc lên rất nhanh, biểu tượng cho sự phát triển quá độ!
“Tôi đến đây để tham gia nhóm Grass Porridge – Cháo Hành.”
“Chúng tôi sẽ hoàn thành quá trình đăng ký trong ngày hôm nay, mã số dự tuyển của bạn là 18639.”
“Hôm nay có nhiều ứng viên mới vậy à?”
“Vì là Thứ hai nên số lượng mới thấp vậy đấy.”
Qua cổng chính của Morata, những tân thủ đeo túi của họ và đi săn trong những hầm ngục gần đó. Họ tụ tập và làm quen với nhau trước khi khởi hành.
“Có lẽ chúng ta nên cân nhắc việc chuyển sang Pháo đài Vargo thôi nhỉ?”
“Tôi nghe nói rằng nơi đó được thiết lập khá chắc chắn vì vậy có vô vàn thông tin về các bãi săn.”
“Nếu chúng ta đi cùng nhau, chắc sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.”
“Đi thôi trước khi quá muộn. Tôi muốn dành thời gian trong những khu vực lãnh chúa Weed cai trị hơn bất kỳ ngôi làng nào khác ở Phương Bắc.”
Dù nhiều người di chuyển đến Pháo đài Vargo, nhưng sự ảnh hưởng của việc người chơi di cư khỏi Morata không xi nhê gì. Sau một hoặc hai ngày, người chơi mới lại xuất hiện. Số lượng Merchant kinh doanh tiếp tục tăng.
Thêm vào sự lớn mạnh đó, tại khu kinh doanh trung tâm trong Morata, người ta tụ tập ở các ngôi làng mới khai khẩn để đi khám phá và đi săn. Sức ảnh hưởng của Morata tiếp tục tăng và Merchant từ khắp nơi trên phương Bắc đến giao thương. Và như vậy giai đoạn phát triển quá độ của Pháo đài Vargo đã được rút ngắn.
Chẳng bao lâu sau, dân số ảo đã tăng lên thông qua luồng dân cư và người chơi tràn vào, cho phép nhiều hàng hóa được tạo ra. Các Warrior tập trung lại cho những cuộc săn và những chuyến phiêu lưu, đem về những item họ nhặt được. Nhiều Merchant giao dịch với Elf, Dwarf, và Barbarian, khi họ thiếu công nghệ và năng lực sản xuất, khối lượng hàng hóa giao dịch không đáng kể lắm.
Các Merchant cố gắng giao dịch thành công với những bộ tộc này vì như thế có thể mang lại nhiều lợi nhuận cho họ. Các Merchant này trở nên tham vọng hơn và mang hàng hóa mà các bộ tộc cần để giao dịch với họ. Với Mapan và những Merchant giàu có khác ở phương Bắc, sau thành công ban đầu của mình trong các thương vụ, họ thành lập những cửa hàng ở Pháo đài Vargo.
“Một tháng. Sau một tháng thương mại nơi đây sẽ phát triển hoàn toàn.”
Vẫn còn tồn tại nguy hiểm khi những con quái vật hoàn toàn có thể phá hủy đi tất cả mọi thứ, nhưng họ vẫn đặt hi vọng và ước mơ của mình khi đầu tư vào Pháo đài Vargo. Weed đã đầu tư một số tiền rất lớn ngay cả khi cậu không tin tưởng vào tiềm năng phát triển của nó, cậu bắt đầu định cư trong Pháo đài Vargo.
Đó là một nơi cho các chiến binh mạnh mẽ thể hiện sức mạnh của họ. Khi quái vật đến, họ có thể dựa vào các bức tường kiên cố và chiến đấu cùng với nhau. Sau khi giành chiến thắng, các chiến binh có thể có một bữa liên hoan với bia.
Các công trình thiết yếu được xây dựng nhanh chóng và đang ở vào đúng chỗ của nó.
***
“Đến nơi rồi. Kích thước khủng bố của nó làm ta nghi ngờ liệu ta có đến đúng nơi không nhỉ.”
Sư phụ Geomchi đã vượt biển đến Morata. Ông từng nhìn thấy nó trong quá khứ, trên đường đến Vương quốc Vampire Todeum, nơi ông tới để giúp đỡ chinh phạt nó. Vào thời điểm đó Morata còn là một ngôi làng nông thôn mà các Adventurer đều tránh xa, nhưng bây giờ nó có thể được gọi là thủ phủ của toàn bộ lục địa phương Bắc.
“Thật là tuyệt vời.”
Trong khi Sư phụ Geomchi đang đứng trước cổng thành, các Merchant bận rộn kéo những chiếc xe của họ đi qua đi lại.
“Xin lỗi, có vẻ như level của ông khá cao. Ông có muốn đi săn với chúng tôi không?”
Sư phụ Geomchi quay đầu lại, một tổ đội 6 nhà thám hiểm đang gọi ông.
“Tôi ư?”
“Vâng. Tổ đội của chúng tôi cần thêm một kiếm sĩ nữa. Vất vả tuyển người ở Quảng trường thật phiền phức… Vì vậy, nếu ông không có tổ đội hãy cùng đi săn với chúng tôi.”
Những tin đồn về Sư phụ Geomchi chắc đã không lan tới đây.
Chiến binh vĩ đại của dãy Yurokina. Mặc dù ông chỉ lập tổ đội với vài người, nhưng ông đã dọn sạch hết những con quái vật độc ác và nguy hiểm nhất trong các hầm ngục. Những người chứng kiến các chiến công của Sư phụ Geomchi rất ít, nhưng các Orc và Dark Elf đã bí mật truyền bá tin đồn.
“Một người đàn ông thô kệch. Orc, kéc! Ông ta không phải là một Orc. Là một con người! Quá mạnh. Checheek!”
“Ông ta thông thạo rất nhiều loại vũ khí. Ngày nào ông xuất hiện, những con quái vật thậm chí không dám rời hang.”
“Ông ấy là chiến binh giỏi nhất trong Dãy Yurokina. Chúng tôi thừa nhận vai trò lãnh đạo của Orc Karichwi, nhưng không ai có thể sánh với sự dũng cảm của ông.”
Sư phụ Geomchi chiến đấu ở Dãy Yurokina vì một phút buồn chán, nhưng không ngờ ông đã trở thành một huyền thoại, một câu chuyện cổ tích giữa cộng đồng Dark Elf và Orc.
***
“Thật tuyệt nếu có các tác phẩm nghệ thuật khác nhau ở đây giống như Morata …”
“Chúng ta có thể ngắm bức tượng Advent of Seven Angel nhưng nó chỉ ở đây tạm thời thôi. Họ đang đưa nó trở lại Trung tâm Nghệ thuật. Tuyệt vời biết mấy nếu có một thứ giống như Tháp Ánh Sáng hay tượng nữ thần Freya ở đây.”
Những người chơi trong Pháo đài Vargo có thể tiếp cận được các nhu cầu thiết yếu nhưng họ cảm thấy bất tiện khi văn hóa quá nghèo nàn.
Morata trở nên tươi mới hơn mỗi ngày. Mọi người có thể nghỉ ngơi với bạn bè hoặc người yêu trong khi ngắm nhìn các tác phẩm nghệ thuật. Bầu không khí hạnh phúc và vui vẻ có thể cảm nhận được ở nơi thu hút nhất, nơi có thể nhìn thấy toàn cảnh Morata.
Trong cuộc sống, tiền bạc, danh vọng và quyền lực là những thứ quan trọng. Nhưng mặt khác sự mãn nguyện có thể được tìm thấy qua thơ ca, tiểu thuyết, hoặc các bài hát! Văn hóa nghệ thuật tạo ra sự thanh thản của cuộc sống. Đó là điều cần thiết phải làm cho mọi người hạnh phúc và dập tắt cơn khát tinh thần.
“Chúng ta chẳng thể làm gì nhiều. Nơi này vẫn còn nguy hiểm. Các nghệ sĩ có thể sẽ chuyển đến đây khi nó trở nên an toàn hơn và giàu có hơn.”
“Tôi cần một tác phẩm điêu khắc làm tăng ma thuật. Có kiệt tác cấp IV nào ở đây không?”
“Tôi cũng cần một tác phẩm điêu khắc có thể làm tăng khả năng phòng thủ của Warrior. Tôi tự hỏi khi nào anh ấy sẽ làm nó nhỉ.”
Người chơi đang hi vọng Weed trở lại và làm nhiều tác phẩm điêu khắc hơn. Trong Trung tâm Nghệ thuật của Morata, tác phẩm của Weed là tốt nhất nhưng có rất nhiều tác phẩm điêu khắc khác cũng tốt và những người chơi hi vọng một trong số chúng sẽ được chuyển đến Pháo đài Vargo. Sau đó, một Trung tâm Nghệ thuật khác có thể được xây dựng trong Pháo đài Vargo.
“Tôi cần phải làm việc chăm chỉ hơn và kiếm nhiều tiền hơn. Tôi sẽ săn ở đây trong một thời gian dài và tôi không tin là tiền thuế của mình sẽ bị lãng phí.”
“Tôi nghe nói một số Bard ngày mai sẽ đến biểu diễn. Hãy đi xem.”
Có rất nhiều người chơi trong Pháo đài Vargo cảm thấy sự thiếu hụt văn hóa. Nhưng ở lối vào của pháo đài, một người đàn ông đội chiếc mũ màu xanh lá cây xuất hiện.
“Anh ta là ai.”
“Kiểm tra bộ quần áo kì dị của hắn đi.”
Những người chơi chế giễu anh ta. Vì anh ta đội một chiếc mũ màu xanh lá cây và bộ đồ du lịch màu vàng, rất dễ khiến người ta nghĩ rằng anh là một thằng dở hơi.
“Huyền thoại của ta sẽ bắt đầu từ đây.”
Người đang bước vào Pháo đài Vargo với những dụng cụ vẽ không ai khác chính là Petrov. Lấy ra cọ vẽ và màu, anh bắt đầu vẽ trên tường. Chẳng cần bất kỳ nét phác thảo nào, anh bắt đầu dùng màu ngay lập tức. Anh vẽ trên bức tường lâu đài bị hỏng và xỉn màu.
“Tôi chưa bao giờ nhìn thấy cái gì giống thế trước đây.”
“Bức tranh trông rất thật.”
“Có rất nhiều Sprite chơi đùa cùng các Fairy.”
Trên bức tường lâu đài, Petrov hoàn thành những nét vẽ đặc sắc của mình, tác phẩm nghệ thuật “Of Sprites”! Petrov là thiên tài khi nói đến việc vẽ các Fairy, Sprite, Elf và quái vật. Anh cũng gần gũi với các chủng tộc trong tác phẩm nghệ thuật của mình vì vậy giá trị của tác phẩm thậm chí còn cao hơn.
‘Huhuhaha, ngạc nhiên chưa. Đây mới chỉ là sự khởi đầu thôi.’
Nó chỉ là bước đầu tiên trong công cuộc lấp đầy Pháo đài Vargo bằng các bức tranh của anh. Tiếp theo, Petrov vẽ hình ảnh đồ ăn trên các bức tường. Lấy nền là một bữa tiệc hảo hạng, anh vẽ nên những hình ảnh sống động của toàn bộ những món nướng BBQ mà lũ quái vật thích.
‘Khi những con quái vật đến, ngay cả chúng cũng sẽ nhận ra được sự vĩ đại trong những bức tranh của mình …’
Một bức tranh đầy cám dỗ!
Những trận chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào trong Pháo đài Vargo. Nhưng bây giờ họ có thể tấn công vào những con quái vật bị bản năng chi phối khi chúng cố gắng ăn thức ăn vẽ trên tường. Và nhờ thế tất cả mọi người trong Pháo đài Vargo bắt đầu biết được Petrov là một Painter tuyệt vời.
“Tôi muốn ăn quá. Màu sắc của bức tranh có vẻ đẹp hơn nhiều so với đồ thật.”
“Nhưng trang phục của anh ta hơi khùng khùng.”
“Ừ, không bàn cãi gì về điều đó.”
Ngay cả khi những con quái vật đang cố gắng vượt qua bức tường, Petrov vẫn ở lại vẽ cho đến giây cuối cùng. Anh nhanh chóng trở thành một trong những người nổi tiếng nhất trong Pháo đài Vargo.
______
Độ thành thục kiếm thuật gia tăng.
______
Mỗi khi cậu thực hiện một tác phẩm điêu khắc mới, độ thành thục kỹ năng kiếm thuật lại gia tăng. Cậu đang ở nửa sau của bộ chiêu thức mà Zahab biểu diễn cho cậu xem khi trước.
_______
Kiếm thuật Trung cấp đạt level 10 và đổi thành Kiếm thuật Cao cấp.
Sức tấn công khi sử dụng kiếm tăng 25%.
Mỗi lần Kiếm thuật Cao cấp tăng thêm 1 level, sức tấn công tăng 9%.
Sức mạnh của các chiêu thức tấn công tiêu thụ mana được cải thiện 45%.
Tất cả chỉ số tăng 7 điểm.
_______
Kiếm thuật của Weed cuối cùng cũng đạt trình độ Cao cấp. Sự khác biệt giữa Trung cấp và Cao cấp là một trời một vực.
“Có vẻ như độ thành thục kiếm thuật của Zahab ở một level khá cao.”
Trong khi Weed đang tạo ra các tác phẩm điêu khắc, cậu rơi vào trạng thái lên đồng, nghiền ngẫm những ký ức mơ hồ. Zahab là một người rất mạnh mẽ, cậu nhớ lại những chuyển động liên tục của Zahab hay những cú nện vào quái vật. Và do đó, cậu đã hoàn thành tác phẩm điêu khắc mà Zahab muốn.
______
Xin hãy đặt tên cho tác phẩm điêu khắc của bạn.
______
Weed đặt một cái tên đơn giản. Nó không phải tác phẩm điêu khắc được làm theo chủ đề, nó chỉ là sự trình diễn kiếm thuật của Zahab.
“Zahab Wielding his Sword.” (Zahab múa kiếm)
______
Là ‘Zahab Wielding his Sword’ đúng không?
______
“Đúng.”
______
Kiệt Tác cấp III!
Tác phẩm điêu khắc, ‘Zahab Wielding his Sword‘ đã được hoàn thành.
Những bức tượng về Điêu khắc sư Zahab được làm từ đá cẩm thạch trắng.
Một kiếm chiêu đặc biệt được giấu bên trong, chỉ những người có tiềm năng mới có thể nhận ra bí mật của nó.
Giá trị nghệ thuật: 2472.
Tính năng đặc biệt: Bất cứ ai chiêm ngưỡng tác phẩm điêu khắc ”Zahab Wielding his Sword” sẽ hồi HP và MP nhanh hơn 26% trong một ngày.
Tất cả chỉ số tăng 11.
Sức mạnh kiếm thuật tăng 15%.
Bằng việc chiêm ngưỡng tác phẩm điêu khắc, độ thành thục kiếm thuật tăng nhẹ.
Một kiếm chiêu được ẩn giấu trong tác phẩm điêu khắc.
Hiệu ứng không cộng dồn với tác phẩm điêu khắc khác.
Số lượng kiệt tác cấp III đã tạo ra: 16.
______
Độ thành thục kĩ năng Sculpting gia tăng.
Độ thành thục kĩ năng Handicraft gia tăng.
Strength tăng 1.
Agility tăng 2.
Charisma tăng 2.
Vì đã hoàn thành một kiệt tác cấp III, tất cả chỉ số tăng 1.
______
Với kiệt tác cấp III cuối cùng này, cậu đã hoàn thành yêu cầu của Zahab.
______
Nhiệm vụ Phụ tá của Zahab đã hoàn thành.
Bạn đã hoàn thành những bức tượng mà Điêu khắc sư Zahab muốn làm.
Bạn đã hiện thực hoá mong muốn ấp ủ lâu nay của Zahab.
Phần thưởng hoàn thành quest, tình bạn với Zahab giờ là 81.
______
‘Kiếm chiêu của Zahab ẩn trong tác phẩm kiệt tác cấp III.’
Weed đang trong quá trình làm chủ kiếm thuật, nhưng thông qua việc sử dụng các kiếm chiêu bình thường, level kĩ năng Sculpting Blade và Heriam Fencing không tăng nhiều. Nhưng học thêm một kĩ năng cũng chẳng tổn thất gì.
Sau khi hoàn thành các tác phẩm điêu khắc, Zahab nói như thể phần nào gánh nặng đã được gỡ bỏ.
“Chúng là những tác phẩm đẹp. Giờ đây ta cuối cùng đã có thể rời khỏi Grapass.”
“Ông muốn đi đến những khu vực khác sao?”
Weed hỏi để lấy thêm bất kỳ thông tin gì về Bậc thầy điêu khắc Zahab.
“Ta nên làm như vậy. Ta muốn đi lang thang trên lục địa với cuộc đời ngắn ngủi còn lại.”
“Ông sẽ làm gì với các tác phẩm điêu khắc trong xưởng của mình?”
“Ta sẽ bán chúng để tài trợ cho những chuyến đi của ta. Hoặc nếu một vài người bạn của ta vẫn còn sống, ta sẽ tặng nó cho họ như một món quà.”
Các tác phẩm điêu khắc của Bậc thầy Điêu khắc Zahab từ giờ sẽ được trải rộng trên khắp lục địa. Thay đổi số phận này chỉ xảy ra vì Weed đã đến và hoàn thành Quest của Zahab.
“Tôi có thể hỏi kiếm thuật của ông đã thành thục đến mức nào rồi không?”
Thông thường cậu sẽ không hỏi một câu hỏi như vậy, nhưng Weed phải hỏi vì cậu cảm thấy một cái gì đó nổi bật lên khi ông đang điêu khắc. Cho dù cậu nghĩ nhiều về nó thế nào, nó không thể là một kiếm chiêu bình thường được, cho nên cậu đặt câu hỏi.
“Vào một đêm, ta đã nhìn thấy cực hạn của độ thành thục kĩ năng kiếm thuật.”
“Vâng, nếu ông nhìn thấy điểm cực hạn thì …”
Weed chết lặng. Điều đó có nghĩa Zahab không chỉ thành thục kĩ năng điêu khắc mà là cả kĩ năng kiếm thuật. Nếu một người quan sát thấy bất kỳ dấu vết nào để lại bởi những Bậc thầy điêu khắc, họ chắc chắn không phải là người bình thường.
“Ta đã đạt đến một trạng thái mà với lưỡi kiếm ta không còn có thể trở nên mạnh hơn được nữa.”
Zahab khẳng định rõ ràng rằng ông là một Bậc thầy Kiếm thuật. Đây là tin tức gây sốc có thể gây ra một trận ầm ĩ khắp Royal Road!
‘Chuyện gì đây…’
Não của Weed nhanh chóng bác bỏ giống như những lần cậu cố gắng có được bữa ăn miễn phí.
‘Điều đó có nghĩa là những kiếm chiêu ẩn trong các tác phẩm điêu khắc là một trong những bộ bí kíp kiếm pháp?’
Kiếm thuật của Zahab được thể hiện bằng các tác phẩm điêu khắc, do đó cậu mới có cảm giác như thứ gì đó được ẩn bên trong. Weed lắc đầu một cách hào hứng và bắt đầu tâng bốc.
“Thật tuyệt vời. Có thể thấy ông đã thuần thục các kỹ năng điêu khắc, chuyện thuần thục kĩ năng kiếm chắc là không khó khăn mấy.”
Giọng nói của cậu càng trở nên uốn éo hơn bình thường. Nói chuyện theo kiểu tâng bốc, quyến rũ là để giấu giếm sự tham lam của cậu.
“Cậu có nhiều tài nghệ và kỹ năng như vậy, nếu có cơ hội ta tin rằng cậu có thể đạt được nó thôi. Các tác phẩm điêu khắc của ta, mong cậu sẽ trân trọng chúng.”
“Tất nhiên. Khoản phí thu nhận đắt đỏ… Ý tôi là, tôi sẽ trân trọng và giữ chúng an toàn.”
“Vậy thì, nếu như có duyên, hẹn ngày tái ngộ.”
Sau khi Zahab nói xong, ông chuẩn bị rời đi. Nhưng Weed không muốn chia tay lãng nhách như vậy.
“Xin chờ một chút.”
“Cậu còn gì muốn nói à?”
Sau khi hoàn thành quest, cậu nhận được điểm tình bạn. Nếu ông ấy rời đi bây giờ, không có gì bảo đảm cậu sẽ gặp được ông ấy lần nữa trên Lục địa Versailles.
“Tôi đang tự hỏi liệu ông có thể giúp tôi đi săn hay không.”
Không có chuyện điêu khắc miễn phí thế được. Nếu cậu có thể nhận được một cái gì đó từ một Điêu khắc sư thì cậu sẽ nhận.
“Ta biết cậu đã vượt qua những khó khăn để hoàn thành các tác phẩm điêu khắc. Ta, với tư cách là một nhà điêu khắc hiểu rõ những nỗ lực và vất vả của cậu, vì vậy đó là điều ít nhất ta có thể làm.”
______
Zahab đã tham gia với vai trò một lính đánh thuê miễn phí.
______
Weed bây giờ có thể đi lang thang khắp Grapass với Bậc thầy Điêu Khắc kiêm Bậc thầy Kiếm thuật Zahab.
***
“Anh có chắc đường này là đúng không?”
“Tôi thì nghĩ nó hình như là đoạn đường chúng ta đã đi qua rồi thì phải…”
“Hãy chú ý đến những con quái vật, nhớ là chúng ta đã lạc đường ngày hôm qua khi chạy trốn đấy.”
“Lần này tôi để ý kĩ lắm rồi.”
Hwaryeong với Bade, Pason, Yumero, April, Volk và Daerin cùng nhau tiến vào Grapass. Hwaryeong muốn tạo bất ngờ cho Weed bằng cách thình lình xuất hiện trước mặt cậu, vì vậy cô đã thuê các Dark Gamer đến đây.
Sau khi các Dark Gamer nhận được yêu cầu, họ giữ bí mật tuyệt đối. Những Dark Gamer mà Hwaryeong chọn tốt đến nỗi cả một đất nước tự hào về họ, không bao giờ họ tiết lộ nội dung cuộc giao kèo.
Nhưng họ đã bị lạc đường trong Grapass mà không được nói trước rằng lý do đến đây là để gặp Weed.
“Nếu anh ấy bất ngờ thấy tôi như thế này, chắc chắn anh ấy sẽ hạnh phúc lắm.”
Chỉ vì làm Weed bất ngờ mà Hwaryeong đang phải trải qua những khổ sở không cần thiết. Pason có kỹ năng lần theo dấu vết vì thế họ đi theo những dấu vết Weed để lại.
“Có một chỗ lõm sâu của dấu chân một con bò. Nhìn vào các dấu hiệu, có vẻ như nó đã di chuyển rất hăng hái, tôi không nghĩ nó bị thương nhưng những dấu chân bị lún xuống khá sâu. Chắc là nó đã phải chở đồ nặng.”
“Đây chắc chắn là con bò của người tôi đang muốn gặp!”
Grapass khá nguy hiểm, nhưng theo dấu thì lại dễ. Các Dark Gamer tránh được những con quái vật mạnh thông qua các thông tin họ chia sẻ về nơi đây và nâng cao tối đa cảnh giác khi họ tiến về phía trước. Cuối cùng họ đã đến được hồ nước nơi họ phát hiện ra Weed, Yellowy, lũ Wyvern và Geumini.
“Weed-nim!”
Hwaryeong phấn khích hét to, chạy nhanh về phía cậu trong khi váy cô nhẹ nhàng tung bay. Và chỉ đến lúc này, cô mới ý thức được mình đang đeo một bộ tóc giả dài thẳng.
“Ah!”
“Chính là Sculptor đó.”
Volk và Daerin nhận ra Weed. Cậu là người đã tạc bó hoa cho Volk cầu hôn Daerin, và đó cũng là lần họ đi săn cùng nhau trong suốt chuyến thám hiểm lục địa phương Bắc.
“Weed-nim đó… Là Chiến thần Weed kìa!”
Nhiều người trên Lục địa Versailles đã dự đoán trước được cuộc chạm trán giữa Weed và guild Hermes. Nhưng gặp được Weed trong khu vực Grapass là một sự kiện đáng ngạc nhiên và thú vị.
“Xin chào.”
“Thật hân hạnh. Tôi là Yumero.”
Họ dành cho nhau những lời chào hỏi đơn giản. Khi Seo Yoon đoán được có nhiều người xung quanh, ngay lập tức cô lại đeo mặt nạ vào.
“Bên này, nó là Geumini. Và đây là Yellowy.”
Các Dark Gamer ngạc nhiên nhìn khi lũ Wyvern được giới thiệu, khi Geumini và Yellowy được giới thiệu, chúng âm thầm vui thích trong lòng.
“Trọng lượng của những con vật này…”
“Tôi nghĩ nó là vàng nguyên chất.”
“Thời buổi này thịt sườn quá đắt đỏ.”
Nhưng điều khiến họ ngạc nhiên nhất là sau khi Weed lãnh đạm giới thiệu Zahab.
“Người này có thể được gọi là tiền bối của tôi trong nghề điêu khắc, nhưng ông ấy cũng là một trong những người đạt đến cảnh giới cuối cùng của kiếm thuật.”
Một Bậc thầy kiếm thuật!
Đây là bí mật trong các bí mật, nhưng Weed phải thừa nhận khả năng của các Dark Gamer. Để các Dark Gamer đến được đây, họ chắc hẳn phải rất tò mò và sự tò mò đó vượt qua những người bình thường. Họ sẽ không mất nhiều thời gian để tìm ra sự thật Zahab là một Bậc thầy kiếm thuật. Và những người này cũng có khá nhiều tiếng tăm.
“Một người đã đạt đến cảnh giới cuối cùng của kiếm thuật ư …”
Họ đều đang thèm thuồng chảy dãi.
/750
|