Bên trong tổng bộ Kim Ngưu bang, nơi quy tụ những lực sĩ trâu bò nhất cái Viễn Đông này trước và cả sau mạt thế.
Không ít thành viên mang trong mình đam mê bất tận chỉ vừa mới từ bên ngoài trở về sau những ngày dài chiến đấu đã vội vàng đến đây khoe ra những cơ bắp chắc nịch đầy nam tính xem như một loại hình thức vui chơi giải trí.
Tuy nhiên khi phát hiện ra Ngưu Tam Nương đã trở về còn dẫn theo không ít người, những man ngưu lực sĩ này như thấy được mùa xuân đã về rống lên một tiếng đầy sướng khoái như trâu rống rồi nhanh chân cháy đến đón chào những người mới này.
Tính ra Kim Ngưu bang đã lâu không có ma nào dám gia nhập.
Ầm... một tiếng...
Không biết từ đâu bay ra, mười tám vị tráng sĩ thân hình cao lớn uy vũ bất phàm, người chỉ mặc mỗi cái quần để lộ ra cơ bắp rắn chắc kết hợp cùng cái đầu cạo trọc không khác gì Trần Lâm đột nhiên nhảy ra rối đứng chắn trước mặt đám người Ngưu Tam Nương.
Không chỉ thế cả bọn lập tức tạo dáng người đứng kẻ ngồi khoe ra những khối cơ bắp to lớn trên cơ thể mình nhìn không khác gì đội nhìn Thập Bát La Hán của Thiếu Lâm tự rồi đồng loạt hét lớn:
- Chào mừng Tam tỷ đã về...
Đứng một bên nhìn cái đội hình hùng hổ như thế chỉ là để... chào...
Trần Lâm không nhịn được hít một ngụm lãnh khí nhìn 18 vị hảo hán này nhất là cái đầu trọc của họ trong lòng thầm nghĩ.
“Moá nó... có khi nào nữ nhân chạm dây kia mời chào mình về là để nhập vào cái bọn này hay không?”
Ngược lại bên phía đối diện, đội ngũ 18 vị hảo hán này cũng nhìn nhóm người mới theo chân Ngưu Tam Nương cẩm thận đánh giá, nhất là cái đầu trọc của Trần Lâm được trọng điểm nghiên cứu nhiều nhất.
Rất nhanh sau đó một trong 18 vị hảo hán kia không nhịn được cười lên vui vẻ hỏi:
- Tam tỷ đây người mới sao???
- Hơi ốm... nhưng không sao huynh đệ ta lo được...
Nói xong hắn ta đưa ánh mắt đầy “thèm khát” nhìn Trần Lâm còn khẽ liếm liếm môi khiến vị Huyết tổ đại nhân này lần đầu trong đời biết được chữ sợ viết thế nào.
Cảm nhận được cúc hoa đau rát và nhận thấy bản thân dường như đã rơi vào “động”, Trần Lâm không nói hai lời lập tức quay đầu bỏ chạy.
Tuy nhiên ngay khi Trần Lâm vừa quay đầu muốn chạy thì Rầm... một tiếng...
Cánh cửa lớn đột nhiên đóng sầm lại, một nam nhân to lớn phải cỡ 1m9 như một con gấu đen đã xuất hiện sau lưng Trần Lâm chặn bước chân đào thoát của cậu lại.
Cánh tay lớn như cương thiết giữ bờ vai gầy bé nhỏ của Trần Lâm, nam tử cao to đen hôi kia cất ra chất giọng ồ ồ như thú rống cười nói:
- Tiểu huynh đệ... chào mừng ngươi đến Kim Ngưu bang...
- Ta là Ngưu Đại Lực hội trưởng Kim Ngưu bang, sau này chúng ta sẽ là huynh đệ... ha... ha...
Ngược mặt lên nhìn nam tử vừa cao vừa lớn trước mặt và nhất là cảm nhận được cánh tay rắn chắc giữ lấy vai mình gần như không thể cục cựa được gì...
Trần Lâm lệ nóng chảy đầy mặt nhỏ giọng nói:
- Tốt... Ngưu hội trưởng...
- Ta gọi là Trần Đại Kê... thật ra ta đến đây chỉ là để... ahhh...
Tuy nhiên không đợi Trần Lâm kịp nói hết câu...
Ngưu Đại Lực đã vô vai Trần Lâm cái bóp khiến Trần Lâm suýt chút nữa thổ huyết rồi cười phá lên nói:
- Là để gia nhập Kim Ngưu bang chứ gì... ha... ha...
- Gà tiểu huynh đệ quả nhiên là có tuệ nhãn, ốm yếu như ngươi vào Kim Ngưu bang là đúng rồi...
- Ta đảm bảo chỉ trong vòng một tháng sẽ giúp ngươi hiểu được chỉ có nam nhân mới đem lại hạnh phúc cho nhau... ha... ha...
- À không... ý ta là ngươi sẽ hiểu được thế nào là nam nhân chân chính... phải nam nhân chân chính... ha... ha...
Không dừng lại ở đó...
Ngay khi vừa dứt lời Ngưu Đại Lực đã chơi lớn mạnh mẽ xé bỏ chiếc áo đang mặc để lộ ra những khối cơ đầy nam tính trước mặt Trần Lâm rồi đứng đó tạo dáng kheo ra bắp tay lực lưỡng như muốn cho Trần Lâm thấy được nam nhân chân chính là phải như thế nào.
Phía trước là Hắc Hung Tinh đứng chặn cửa, phía sau là Thập Bát La Hán bao vây...
Trần Lâm lúc này mới hiểu được cảm giác lão Đường Tăng rơi vào động bàn tơ thế nào, chỉ là động bàn tơ của người ta khá ngon còn cái động này chỉ sợ sẽ phải đau lỗ đít.
Không chấp nhận cúc hoa điêu tàn trước đàn trâu bò kia, Trần Lâm lập tức có xúc động muốn rút đao mở đường máu bỏ chạy.
Ngược lại đứng một bên nhìn Trần Lâm bị đám cự ma kia bao vây...
Chu Lệ Đình không nhịn được ôm bụng cười phá lên thích ý, thật ra Chu Lệ Đình đã sớm nghe được không ít điều thú vị về cái bang hộ này.
Tuy nhiên xét cho cùng đây cũng chỉ là phong các chào đón người mới độc lạ của Kim Ngưu bang mà thôi.
Trong suốt thời gian ở Viễn Đông, Chu Lệ Đình chưa hề nghe qua chút thông tin không lành mạnh gì về cái bang hội này, có thể nói Kim Ngưu bang là một cái bang hội khá tốt ở Viễn Đông rồi.
Thế nên Chu Lệ Đình mới quyết định không nói gì thuận theo Ngưu Tam Nương về đấy, vừa có nơi trú ẩn thích hợp, vừa hù dọa tên này đôi chút xem như trả đũa việc hắn đã bỏ rơi nàng.
Bên kia ngay trước khi Trần Lâm sắp bị sự chào đón nhiệt tình kia mà làm những điều dại dột...
Ngưu Tam Ngưu đã tức giận một vỗ đánh tay Ngưu Đại Lực kia rồi liếc nhìn 18 vị hảo hán hừ lạnh nói:
- Cút... cút hết cho lão nương...
- Moá nó... đám đầu trâu mặt ngựa các ngươi dọa chạy bao nhiều người rồi há...
- Lần này ta khó khăn lắm mới lô kéo được một nhân tài về, các ngươi mà làm hắn chạy nữa lão nương lột da trâu các ngươi...
Rất nhanh và mạnh, trước dâm uy có một không hai của Ngưu Tam Nương.
Không chỉ Hắc Hung tinh Ngưu Đại Lực bị đánh bay mà cả 18 vị hảo hán cũng bị đánh tan vội vàng bỏ chạy mất dép.
Thế hiện phong thái bá đạo của nàng khiến chính Trần Lâm cũng phải giật mình hoảng sợ.
Một quát đuổi đám người phá đám kia đi...
Ngưu Tam Nương lúc này mới hừ lành một tiếng rồi quay lại mỉm cười thiện chí nhìn Trần Lâm nói:
- Đại Kê tiểu huynh đệ không cần để ý đến bọn ngu kia...
- Bọn chúng tập tạ nhiều quá dẫn đến thế giới quan có chút khác biệt thường nhân, ngươi không cần phải để ý...
- Đi... ta dẫn các ngươi đi xem nơi ở mới, gì chứ phòng ốc Kim Ngưu bang ta không thiếu...
Nói xong Ngưu Tam Nương dường như sợ Trần Lâm sẽ chạy mất nhanh tay giữ lấy tay Trần Lâm rồi kéo hắn đi.
Quả là một nữ hảo hán có tầm nhìn chiến lược, nàng mà không liều mạng giữ lấy tên nào đó chỉ sợ sẽ chạy thật.
Ngược lại bị cánh tay như cương thiết của Ngưu Tam Nương giữ chặc lấy, Trần Lâm không nhịn được lắc đầu cười khổ ngoan ngoãn đi theo nữ hán tử này.
Chu Lệ Đình và ba cô nhóc Đào Nhi càng không có ý khiến gì nhanh chân bám theo Trần Lâm và Ngưu Tam Nương.
...
Rất nhanh dưới sự dẫn đường của Ngưu Tam Nương, nhóm người Trần Lâm đã thuận lợi vượt qua ánh mắt đói khát của không ít thành viên Kim Ngưu bang thuận lợi đi ra sau tòa nhà chính to lớn.
Ngay lập tức đập vào mắt Trần Lâm là phức hợp mấy trăm ngôi nhà hai tầng bé bé xinh xinh được xây dựng san sát nhau trông không khác gì một khu dân cự.
Hiển nhiên thân là một trong năm bang hội lớn của Viễn Đông, dù không được chính quyền công nhận nhưng tổng bộ của Kim Ngưu bang vẫn phải có số có má nhất định, không có khả năng chỉ có một tòa nhà lớn phía trước kia.
Thực tế cũng giống như tổng bộ của Hắc Phong bang thực chất là một công ty thì tổng bộ của Kim Ngưu bang đúng như Trần Lâm nghĩ là một khu dân cư.
Trong đó ngôi nhà lớn phía trước và cũng là mặt tiền của khu dân cư thật ra đúng là một phòng tập gym thật và thuộc sở hữu của anh em họ Ngưu.
Sau này khi lập ra Kim Ngưu bang hai anh em mới tiện đường công tác dùng nó làm trung tâm của Kim Ngưu bang để các thành viên tiện bề tập hợp và vui chơi.
Ngược lại cả khu nhà phía sau trở thành nơi ở của các thành viên Kim Ngưu bang, chỉ là thành viên của Kim Ngưu bang tương đối ít nên nhà trống khá là nhiều.
Trần Lâm và đồng bọn cũng nhờ thế không chút khó khăn chiếm lấy một ngôi nhà trong đây dùng làm nơi che mưa che nắng cho bọn nhóc Đào Nhi.
- Đa tạ Ngưu tiểu thư đã giúp đỡ...
- Ngươi có chuyện gì cần có thể tìm ta, tri ân tất báo ta nhất định sẽ góp một phần sức...
Ngồi dựa lưng trên ghế salông nhìn căn phòng không đến nổi tệ chỉ có chút bụi bặm do thiếu hơi người, Trần Lâm thoáng mỉm cười liếc nhìn Ngưu Tam Nương ý vị thâm trường nói.
- Được, khi nào có việc ta nhất định sẽ nhờ đến ngươi...
Nghe Trần Lâm nói thế, Ngưu Tam Nương hiếu ý có phần mất mát nhưng rất nhanh đã cười đáp.
Hiển nhiên trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí...
Ngưu Tam Nương nhiệt tâm nhiệt tình còn không tiếc chia sẻ phòng ốc nhà cửa với nhóm người Trần Lâm như thế chỉ sợ không đơn thuần chỉ là muốn mời chào Trần Lâm gia nhập Kim Ngưu bang, khả năng cao là có việc khó cần nhờ.
Trần Lâm xưa nay luôn công bằng với người tốt với mình, Ngưu Tam Nương đã giúp đỡ mình Trần Lâm hiển nhiên không vòng vo nói thẳng sẽ sẵn lòng ra tay làm việc cho nàng.
Nhưng nói như thế cũng đồng nghĩa với việc Trần Lâm sẽ không gia nhập vào Kim Ngưu bang, Ngưu Tam Nương giúp hắn, hắn giúp lại Kim Ngưu bang, thế là xong đôi bên xem như quen biết kết bạn nhưng việc gia nhập gì đó quên đi.
- Trời không còn sớm nữa ta không làm phiền các vị nghỉ ngơi...
- Phòng ốc có chút bừa bộn mong các vị thứ lỗi...
Xong việc Ngưu Tam Nương cũng không ở lâu mỉm cười đáp.
Nàng còn phải về hảo hảo tính toán sẽ tận dụng một người chơi cấp cao như Trần Lâm thế nào cho khó khăn sắp đến của Kim Ngưu bang.
Trần Lâm cũng giữ người lại mỉm cười đáp, hắn còn mong nàng đi nhanh một chút nữa là.
- Không sao một đám nữ nhân dọn một chúc là xong...
- Tam Nương phó hội trưởng đi thong thả...
- Tốt, tạm biệt...
Mỉm cười đáp lễ, Ngưu Tam Nương không nghĩ nhiều lập tức quay người rời đi trả lại không gian riêng tư cho Trần Lâm và những người bạn.
Ngược lại không còn người ngoài, Chu Lệ Đình mới bắt đầu cảm thấy hồi hộp len lén nhìn Trần Lâm, dù muốn dù không tương lại của nàng sẽ phải dính đến vị thiếu niên trẻ tuổi đầu trọc kia và đêm nay chính là đêm bắt đầu.
Đáng tiếc đáp lại cái âm hộ đang rỉ nước của Chu Lệ Đình, Trần Lâm chỉ lắc đầu cười như không cười nói:
- Chu lão bản dẫn theo đám nhóc này dọn dẹp một chút đi...
- Căn nhà này đúng là tốt, nhưng mà dơ quá...
- Vâng... ta làm ngay...
Cảm thấy dường như có chút... xấu hổ, Chu Lệ Đình gật nhẹ đầu lý nhí nói rồi dẫn theo ba cô nhóc Đào Nhi bắt tay vào dọn dẹp.
Ngôi nhà Ngưu Tam Nương tài trợ này đúng là khá tốt, một phòng khác, một phòng bếp, ba phòng ngủ và một phòng kho để đồ. Không gian thế này hoàn toàn đáp ứng đủ yêu cầu của một ngôi nhà khan trang thời trước mạt thế.
Nhưng do lâu không ai ở nên đóng không ít bụi bặm, muốn ăn ngủ tốt cần một phen dọn dẹp và công việc cao đẹp này hiển nhiên thuộc về Chu Lệ Đình và đồng bọn.
Trần Lâm địa vị cao chỉ ngồi chơi xơi nước nhìn Chu Lệ Đình và ba cô nhóc bắt tay làm việc không hề có ý định tham gia, đúng là khốn nạn đến cực điểm.
Tuy nhiên sâu trong đôi mắt kia của Trần Lâm lại có sự nghiền ngẫm liếc nhìn Chu Lệ Đình.
Một sự thật là Trần Lâm có hứng thú không nhỏ với... sữa của Chu Lệ Đình.
Âm hộ chơi nhiều rồi, giờ những thứ độc là thế này mới khiến Huyết tổ đại nhân thấy thích.
Thế nên ngay từ đầu Trần Lâm đã muốn trích huyết với Chu Lệ Đình nhưng chưa có cơ hội thích hợp.
Hiện tại dù không phải quá an toàn nhưng cũng không phải quá nguy hiểm, Trần Lâm bắt đầu có xúc động muốn ra tay thu lấy con bò sữa này về Huyết tộc, sau này sẽ chuyên cung cấp sức tươi cho mình và hợp trở thành cặp đôi “bò cái chất lượng cao” với mỹ phụ mũm mĩm Trương Tố Nga.
Có ăn có uống quả là một quyết định tuyệt vời.
Chỉ là sau sự kiện của quái nhân sáu tay Long Ngữ Yên, Trần Lâm bắt đầu biết sợ rồi...
Dù có thể nói là đại lão chí cao vô thượng của Huyết tộc, là chủ nhân của năng lực trích huyết bá nhất server Thiên Lam tinh, nhưng Trần Lâm lại không thể hoàn toàn khốn chế được nó, nhất là về khoảng huyết giáp.
Hiện tại vẫn đang bên trong pháo đài Viễn Đông, Trần Lâm chỉ sợ Chu Lệ Đình vận khí bạo phát cho ra một loại huyết giáp chả thể giấu đi đâu được như bốn cánh tay của Long Ngữ Yên thì thật sự là khóc không ra nước mắt.
Tuy nhiên trên đời này làm còn điều gì đau khổ bằng cái cảnh “cám treo mà heo nhịn đói”.
Chu Lệ Đình mơn mởn như thế, mời gọi như thế, Trần Lâm làm sao mà nhịn được.
Ăn không được nhưng để đó lại thèm đúng là khó xử vô cùng,
Không ít thành viên mang trong mình đam mê bất tận chỉ vừa mới từ bên ngoài trở về sau những ngày dài chiến đấu đã vội vàng đến đây khoe ra những cơ bắp chắc nịch đầy nam tính xem như một loại hình thức vui chơi giải trí.
Tuy nhiên khi phát hiện ra Ngưu Tam Nương đã trở về còn dẫn theo không ít người, những man ngưu lực sĩ này như thấy được mùa xuân đã về rống lên một tiếng đầy sướng khoái như trâu rống rồi nhanh chân cháy đến đón chào những người mới này.
Tính ra Kim Ngưu bang đã lâu không có ma nào dám gia nhập.
Ầm... một tiếng...
Không biết từ đâu bay ra, mười tám vị tráng sĩ thân hình cao lớn uy vũ bất phàm, người chỉ mặc mỗi cái quần để lộ ra cơ bắp rắn chắc kết hợp cùng cái đầu cạo trọc không khác gì Trần Lâm đột nhiên nhảy ra rối đứng chắn trước mặt đám người Ngưu Tam Nương.
Không chỉ thế cả bọn lập tức tạo dáng người đứng kẻ ngồi khoe ra những khối cơ bắp to lớn trên cơ thể mình nhìn không khác gì đội nhìn Thập Bát La Hán của Thiếu Lâm tự rồi đồng loạt hét lớn:
- Chào mừng Tam tỷ đã về...
Đứng một bên nhìn cái đội hình hùng hổ như thế chỉ là để... chào...
Trần Lâm không nhịn được hít một ngụm lãnh khí nhìn 18 vị hảo hán này nhất là cái đầu trọc của họ trong lòng thầm nghĩ.
“Moá nó... có khi nào nữ nhân chạm dây kia mời chào mình về là để nhập vào cái bọn này hay không?”
Ngược lại bên phía đối diện, đội ngũ 18 vị hảo hán này cũng nhìn nhóm người mới theo chân Ngưu Tam Nương cẩm thận đánh giá, nhất là cái đầu trọc của Trần Lâm được trọng điểm nghiên cứu nhiều nhất.
Rất nhanh sau đó một trong 18 vị hảo hán kia không nhịn được cười lên vui vẻ hỏi:
- Tam tỷ đây người mới sao???
- Hơi ốm... nhưng không sao huynh đệ ta lo được...
Nói xong hắn ta đưa ánh mắt đầy “thèm khát” nhìn Trần Lâm còn khẽ liếm liếm môi khiến vị Huyết tổ đại nhân này lần đầu trong đời biết được chữ sợ viết thế nào.
Cảm nhận được cúc hoa đau rát và nhận thấy bản thân dường như đã rơi vào “động”, Trần Lâm không nói hai lời lập tức quay đầu bỏ chạy.
Tuy nhiên ngay khi Trần Lâm vừa quay đầu muốn chạy thì Rầm... một tiếng...
Cánh cửa lớn đột nhiên đóng sầm lại, một nam nhân to lớn phải cỡ 1m9 như một con gấu đen đã xuất hiện sau lưng Trần Lâm chặn bước chân đào thoát của cậu lại.
Cánh tay lớn như cương thiết giữ bờ vai gầy bé nhỏ của Trần Lâm, nam tử cao to đen hôi kia cất ra chất giọng ồ ồ như thú rống cười nói:
- Tiểu huynh đệ... chào mừng ngươi đến Kim Ngưu bang...
- Ta là Ngưu Đại Lực hội trưởng Kim Ngưu bang, sau này chúng ta sẽ là huynh đệ... ha... ha...
Ngược mặt lên nhìn nam tử vừa cao vừa lớn trước mặt và nhất là cảm nhận được cánh tay rắn chắc giữ lấy vai mình gần như không thể cục cựa được gì...
Trần Lâm lệ nóng chảy đầy mặt nhỏ giọng nói:
- Tốt... Ngưu hội trưởng...
- Ta gọi là Trần Đại Kê... thật ra ta đến đây chỉ là để... ahhh...
Tuy nhiên không đợi Trần Lâm kịp nói hết câu...
Ngưu Đại Lực đã vô vai Trần Lâm cái bóp khiến Trần Lâm suýt chút nữa thổ huyết rồi cười phá lên nói:
- Là để gia nhập Kim Ngưu bang chứ gì... ha... ha...
- Gà tiểu huynh đệ quả nhiên là có tuệ nhãn, ốm yếu như ngươi vào Kim Ngưu bang là đúng rồi...
- Ta đảm bảo chỉ trong vòng một tháng sẽ giúp ngươi hiểu được chỉ có nam nhân mới đem lại hạnh phúc cho nhau... ha... ha...
- À không... ý ta là ngươi sẽ hiểu được thế nào là nam nhân chân chính... phải nam nhân chân chính... ha... ha...
Không dừng lại ở đó...
Ngay khi vừa dứt lời Ngưu Đại Lực đã chơi lớn mạnh mẽ xé bỏ chiếc áo đang mặc để lộ ra những khối cơ đầy nam tính trước mặt Trần Lâm rồi đứng đó tạo dáng kheo ra bắp tay lực lưỡng như muốn cho Trần Lâm thấy được nam nhân chân chính là phải như thế nào.
Phía trước là Hắc Hung Tinh đứng chặn cửa, phía sau là Thập Bát La Hán bao vây...
Trần Lâm lúc này mới hiểu được cảm giác lão Đường Tăng rơi vào động bàn tơ thế nào, chỉ là động bàn tơ của người ta khá ngon còn cái động này chỉ sợ sẽ phải đau lỗ đít.
Không chấp nhận cúc hoa điêu tàn trước đàn trâu bò kia, Trần Lâm lập tức có xúc động muốn rút đao mở đường máu bỏ chạy.
Ngược lại đứng một bên nhìn Trần Lâm bị đám cự ma kia bao vây...
Chu Lệ Đình không nhịn được ôm bụng cười phá lên thích ý, thật ra Chu Lệ Đình đã sớm nghe được không ít điều thú vị về cái bang hộ này.
Tuy nhiên xét cho cùng đây cũng chỉ là phong các chào đón người mới độc lạ của Kim Ngưu bang mà thôi.
Trong suốt thời gian ở Viễn Đông, Chu Lệ Đình chưa hề nghe qua chút thông tin không lành mạnh gì về cái bang hội này, có thể nói Kim Ngưu bang là một cái bang hội khá tốt ở Viễn Đông rồi.
Thế nên Chu Lệ Đình mới quyết định không nói gì thuận theo Ngưu Tam Nương về đấy, vừa có nơi trú ẩn thích hợp, vừa hù dọa tên này đôi chút xem như trả đũa việc hắn đã bỏ rơi nàng.
Bên kia ngay trước khi Trần Lâm sắp bị sự chào đón nhiệt tình kia mà làm những điều dại dột...
Ngưu Tam Ngưu đã tức giận một vỗ đánh tay Ngưu Đại Lực kia rồi liếc nhìn 18 vị hảo hán hừ lạnh nói:
- Cút... cút hết cho lão nương...
- Moá nó... đám đầu trâu mặt ngựa các ngươi dọa chạy bao nhiều người rồi há...
- Lần này ta khó khăn lắm mới lô kéo được một nhân tài về, các ngươi mà làm hắn chạy nữa lão nương lột da trâu các ngươi...
Rất nhanh và mạnh, trước dâm uy có một không hai của Ngưu Tam Nương.
Không chỉ Hắc Hung tinh Ngưu Đại Lực bị đánh bay mà cả 18 vị hảo hán cũng bị đánh tan vội vàng bỏ chạy mất dép.
Thế hiện phong thái bá đạo của nàng khiến chính Trần Lâm cũng phải giật mình hoảng sợ.
Một quát đuổi đám người phá đám kia đi...
Ngưu Tam Nương lúc này mới hừ lành một tiếng rồi quay lại mỉm cười thiện chí nhìn Trần Lâm nói:
- Đại Kê tiểu huynh đệ không cần để ý đến bọn ngu kia...
- Bọn chúng tập tạ nhiều quá dẫn đến thế giới quan có chút khác biệt thường nhân, ngươi không cần phải để ý...
- Đi... ta dẫn các ngươi đi xem nơi ở mới, gì chứ phòng ốc Kim Ngưu bang ta không thiếu...
Nói xong Ngưu Tam Nương dường như sợ Trần Lâm sẽ chạy mất nhanh tay giữ lấy tay Trần Lâm rồi kéo hắn đi.
Quả là một nữ hảo hán có tầm nhìn chiến lược, nàng mà không liều mạng giữ lấy tên nào đó chỉ sợ sẽ chạy thật.
Ngược lại bị cánh tay như cương thiết của Ngưu Tam Nương giữ chặc lấy, Trần Lâm không nhịn được lắc đầu cười khổ ngoan ngoãn đi theo nữ hán tử này.
Chu Lệ Đình và ba cô nhóc Đào Nhi càng không có ý khiến gì nhanh chân bám theo Trần Lâm và Ngưu Tam Nương.
...
Rất nhanh dưới sự dẫn đường của Ngưu Tam Nương, nhóm người Trần Lâm đã thuận lợi vượt qua ánh mắt đói khát của không ít thành viên Kim Ngưu bang thuận lợi đi ra sau tòa nhà chính to lớn.
Ngay lập tức đập vào mắt Trần Lâm là phức hợp mấy trăm ngôi nhà hai tầng bé bé xinh xinh được xây dựng san sát nhau trông không khác gì một khu dân cự.
Hiển nhiên thân là một trong năm bang hội lớn của Viễn Đông, dù không được chính quyền công nhận nhưng tổng bộ của Kim Ngưu bang vẫn phải có số có má nhất định, không có khả năng chỉ có một tòa nhà lớn phía trước kia.
Thực tế cũng giống như tổng bộ của Hắc Phong bang thực chất là một công ty thì tổng bộ của Kim Ngưu bang đúng như Trần Lâm nghĩ là một khu dân cư.
Trong đó ngôi nhà lớn phía trước và cũng là mặt tiền của khu dân cư thật ra đúng là một phòng tập gym thật và thuộc sở hữu của anh em họ Ngưu.
Sau này khi lập ra Kim Ngưu bang hai anh em mới tiện đường công tác dùng nó làm trung tâm của Kim Ngưu bang để các thành viên tiện bề tập hợp và vui chơi.
Ngược lại cả khu nhà phía sau trở thành nơi ở của các thành viên Kim Ngưu bang, chỉ là thành viên của Kim Ngưu bang tương đối ít nên nhà trống khá là nhiều.
Trần Lâm và đồng bọn cũng nhờ thế không chút khó khăn chiếm lấy một ngôi nhà trong đây dùng làm nơi che mưa che nắng cho bọn nhóc Đào Nhi.
- Đa tạ Ngưu tiểu thư đã giúp đỡ...
- Ngươi có chuyện gì cần có thể tìm ta, tri ân tất báo ta nhất định sẽ góp một phần sức...
Ngồi dựa lưng trên ghế salông nhìn căn phòng không đến nổi tệ chỉ có chút bụi bặm do thiếu hơi người, Trần Lâm thoáng mỉm cười liếc nhìn Ngưu Tam Nương ý vị thâm trường nói.
- Được, khi nào có việc ta nhất định sẽ nhờ đến ngươi...
Nghe Trần Lâm nói thế, Ngưu Tam Nương hiếu ý có phần mất mát nhưng rất nhanh đã cười đáp.
Hiển nhiên trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí...
Ngưu Tam Nương nhiệt tâm nhiệt tình còn không tiếc chia sẻ phòng ốc nhà cửa với nhóm người Trần Lâm như thế chỉ sợ không đơn thuần chỉ là muốn mời chào Trần Lâm gia nhập Kim Ngưu bang, khả năng cao là có việc khó cần nhờ.
Trần Lâm xưa nay luôn công bằng với người tốt với mình, Ngưu Tam Nương đã giúp đỡ mình Trần Lâm hiển nhiên không vòng vo nói thẳng sẽ sẵn lòng ra tay làm việc cho nàng.
Nhưng nói như thế cũng đồng nghĩa với việc Trần Lâm sẽ không gia nhập vào Kim Ngưu bang, Ngưu Tam Nương giúp hắn, hắn giúp lại Kim Ngưu bang, thế là xong đôi bên xem như quen biết kết bạn nhưng việc gia nhập gì đó quên đi.
- Trời không còn sớm nữa ta không làm phiền các vị nghỉ ngơi...
- Phòng ốc có chút bừa bộn mong các vị thứ lỗi...
Xong việc Ngưu Tam Nương cũng không ở lâu mỉm cười đáp.
Nàng còn phải về hảo hảo tính toán sẽ tận dụng một người chơi cấp cao như Trần Lâm thế nào cho khó khăn sắp đến của Kim Ngưu bang.
Trần Lâm cũng giữ người lại mỉm cười đáp, hắn còn mong nàng đi nhanh một chút nữa là.
- Không sao một đám nữ nhân dọn một chúc là xong...
- Tam Nương phó hội trưởng đi thong thả...
- Tốt, tạm biệt...
Mỉm cười đáp lễ, Ngưu Tam Nương không nghĩ nhiều lập tức quay người rời đi trả lại không gian riêng tư cho Trần Lâm và những người bạn.
Ngược lại không còn người ngoài, Chu Lệ Đình mới bắt đầu cảm thấy hồi hộp len lén nhìn Trần Lâm, dù muốn dù không tương lại của nàng sẽ phải dính đến vị thiếu niên trẻ tuổi đầu trọc kia và đêm nay chính là đêm bắt đầu.
Đáng tiếc đáp lại cái âm hộ đang rỉ nước của Chu Lệ Đình, Trần Lâm chỉ lắc đầu cười như không cười nói:
- Chu lão bản dẫn theo đám nhóc này dọn dẹp một chút đi...
- Căn nhà này đúng là tốt, nhưng mà dơ quá...
- Vâng... ta làm ngay...
Cảm thấy dường như có chút... xấu hổ, Chu Lệ Đình gật nhẹ đầu lý nhí nói rồi dẫn theo ba cô nhóc Đào Nhi bắt tay vào dọn dẹp.
Ngôi nhà Ngưu Tam Nương tài trợ này đúng là khá tốt, một phòng khác, một phòng bếp, ba phòng ngủ và một phòng kho để đồ. Không gian thế này hoàn toàn đáp ứng đủ yêu cầu của một ngôi nhà khan trang thời trước mạt thế.
Nhưng do lâu không ai ở nên đóng không ít bụi bặm, muốn ăn ngủ tốt cần một phen dọn dẹp và công việc cao đẹp này hiển nhiên thuộc về Chu Lệ Đình và đồng bọn.
Trần Lâm địa vị cao chỉ ngồi chơi xơi nước nhìn Chu Lệ Đình và ba cô nhóc bắt tay làm việc không hề có ý định tham gia, đúng là khốn nạn đến cực điểm.
Tuy nhiên sâu trong đôi mắt kia của Trần Lâm lại có sự nghiền ngẫm liếc nhìn Chu Lệ Đình.
Một sự thật là Trần Lâm có hứng thú không nhỏ với... sữa của Chu Lệ Đình.
Âm hộ chơi nhiều rồi, giờ những thứ độc là thế này mới khiến Huyết tổ đại nhân thấy thích.
Thế nên ngay từ đầu Trần Lâm đã muốn trích huyết với Chu Lệ Đình nhưng chưa có cơ hội thích hợp.
Hiện tại dù không phải quá an toàn nhưng cũng không phải quá nguy hiểm, Trần Lâm bắt đầu có xúc động muốn ra tay thu lấy con bò sữa này về Huyết tộc, sau này sẽ chuyên cung cấp sức tươi cho mình và hợp trở thành cặp đôi “bò cái chất lượng cao” với mỹ phụ mũm mĩm Trương Tố Nga.
Có ăn có uống quả là một quyết định tuyệt vời.
Chỉ là sau sự kiện của quái nhân sáu tay Long Ngữ Yên, Trần Lâm bắt đầu biết sợ rồi...
Dù có thể nói là đại lão chí cao vô thượng của Huyết tộc, là chủ nhân của năng lực trích huyết bá nhất server Thiên Lam tinh, nhưng Trần Lâm lại không thể hoàn toàn khốn chế được nó, nhất là về khoảng huyết giáp.
Hiện tại vẫn đang bên trong pháo đài Viễn Đông, Trần Lâm chỉ sợ Chu Lệ Đình vận khí bạo phát cho ra một loại huyết giáp chả thể giấu đi đâu được như bốn cánh tay của Long Ngữ Yên thì thật sự là khóc không ra nước mắt.
Tuy nhiên trên đời này làm còn điều gì đau khổ bằng cái cảnh “cám treo mà heo nhịn đói”.
Chu Lệ Đình mơn mởn như thế, mời gọi như thế, Trần Lâm làm sao mà nhịn được.
Ăn không được nhưng để đó lại thèm đúng là khó xử vô cùng,
/727
|