Nhận thấy đối phương đã chấp nhận thỏa hiệp...
Liễu Thanh Thiên thoáng cười lạnh nhưng vẫn tỏa ra đạo mạo nói:
- Các vị cứ an tâm...
- Ta đã cho người chạy về Viễn Đông cầu cứu, chỉ cần chúng ta thủ vững trước tên to sát ngoài kia thì sẽ có hy vọng sống...
Nghe thấy thế Thiết Cương cũng thoáng trầm ngâm một lúc rồi gật đầu nói:
- Tình hình đã thế này chúng ta cũng chỉ có thể chấp nhận...
- Mà hình như cách đây không xa cũng có một đôi săn cũng khoảng 7-8 người đang trú ẩn...
- Tình hình nguy cấp cũng nên tìm họ hỗ trợ...
Dù không ai mong muốn nhưng nơi này chắc chắn sẽ phát sinh một trận chiến không thể tránh khỏi...
Chính vì thế kéo càng nhiều người vào cuộc chơi này sẽ càng có lợi, không thể nào có chuyện bọn họ phải liều mạng chiến đấu để kẻ khác đứng sau ngồi nhìn được...
Đây có thể xem như là nhân tính...
Ngược lại nghe Thiết Cương bảo trong khu phố tàu này không ngờ vẫn con một đội săn khác đang trú ẩn...
Liễu Thanh Thiên vô cùng vui mừng cưới nói:
- Như thế thì còn gì bằng...
- Đi, dẫn ta đi gặp họ...
Nghe thấy thế Thiết Cương cầu còn không được không chút dị nghị, dẫn theo người của mình cùng đám người Thiên Tuyệt bang đi tìm nhóm thợ săn xấu số kia...
Tuy nhiên do là đêm tối lại bị hai con thây ma liêm đao thiên sinh tốc độ âm thầm truy đuổi, nhóm người này phải vô cùng cẩn thận cảnh giác bốn phía...
Tuy nhiên không một ai kể cả tên Nguyên Thắng có năng lực quan sát kia có thể phát hiện nhóm người của họ đang bị hai bóng đen ẩn khuất trên má nhà theo dõi.
Hai bóng đen kia không ai khác chính là hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân.
Ngoài ra không chỉ đứng đó quan sát đám người Thiên Tuyệt bang cũng như nghe ngóng toàn bộ câu chuyện, mà hai chị em còn sẵn tay lượm luôn một trong hai con thây ma liêm đao đang bám theo đoàn người.
Nếu không sẽ không chỉ có một con thây ma liêm đao xuất hiện để bị Liễu Thanh Thiên đơn giản chém cụt một tay như thế...
Chỉ là hai chị em Phương Tuyết không hề có ý định lộ diện cũng như tham gia cuộc chiến kia.
Chuyện của nhân loại không liên quan gì đến họ, hai chị em Phương Tuyết cất công đến đây chỉ là muốn đảm bảo đám người này không ảnh hướng đến những con gà của mình đang chuyên tâm cày cấp.
Huống chi, hai chị em này cũng đã quá nổi tiếng tại Vũng Hải và cả trong đại sự kiện của hệ thống, nếu họ lộ mặt rất có thể sẽ bị đám người kia nhận ra từ đó đem đến không ít phiền phức cho Trần Lâm.
...
Cứ thế dưới sự tính toán riêng của các bên liên quan và không liên quan, một đêm nặng nề chầm chậm trôi qua...
Ánh sáng bình minh chiếu sáng đại địa xua tan đi đêm tối báo hiệu một trận chiến sắp bằng đầu.
Xung quanh khu phố nhỏ có phần củ nát xập xệ của thành phố Long Thành...
Một thi triều cỡ nhỏ chỉ khoảng 3000 con thây ma từ những nơi khác kéo đến ầm ầm xong vào khu phố tựa như một cơn hồng thủy đập mạnh vào những bức tường củ nát điên cuồng tràn vào bên trong những con hẻm nhỏ của khu phố...
Dần dần cả khu phố bị thi triều kia nuốt chửng...
Phía sau thi triều thây ma Côn Khôi không hề xông vào cùng không thể xông vào được, nên chỉ lạnh lùng nhìn tất cả như một lời tuyên án với những con chuột nhỏ bên trong.
Ngược lại nhóm nhân loại xấu số thủ bên trong khu phố kia chỉ có quân số chưa đến 30 người.
Bao gồm đội săn Thiên Tuyệt bang, đội săn của Thiết Cương và đôi săn của thanh niên Triệu Phong vừa mới gia nhập chính xác hơn là vừa mới theo gót thanh niên Thiết Cương bị ép gia nhập...
Tuy nhiên dù có thêm sự góp sức của đội săn thứ ba, nhưng chưa đến 30 mạng đánh với gần 3000 thây ma, kèo này không cần nói nhiều cũng biết là không hề thơm một chút nào...
May mắn duy nhất cho nhóm nhân loại chính là địa hình quá phức tạp, 3000 thây ma này không có khả năng tràn đến cùng một lúc.
Đứng trên một tòa nhà hai tầng đã được cấp tốc gia cố đêm qua, xem như tuyết phòng thủ của đám người này...
Liễu Thanh Thiên nhìn thi triều nói nhiều thì không nhiều nhưng nói ít cũng không ít, hoàn toàn đủ sức nuốt chửng đám người bọn họ, trong lòng không nhịn được nặng trĩu...
Nếu biết trước đám thây ma kia sẽ bất chấp tất cả điên cuồng truy đuổi còn kéo theo cả một thi triều đến, Liễu Thanh Thiên tuyệt đối sẽ không nhất thời xúc động bắt lấy thứ kỳ lạ kia...
- Nguyên Thắng ngươi đi canh chừng thứ kia đi, phút nguy cấp dùng nó đem ra đổi mạng...
Cảm thấy tình hình không thơm, Liễu Thanh Thiên đột nhiên nhỏ giọng chỉ đủ cho Nguyên Thắng tâm phúc của mình nghe rồi nói...
Nghe thấy thế Liễu Thắng cũng khẽ gật đầu chầm chậm rút lui.
Cùng lúc đó Liễu Thanh Thiên cũng cất cao giọng nói thu hút sự chú ý của mọi người:
- Các vị ta biết tình hình trước mắt không mấy khả quan, nhưng người của ta đã chạy về Viễn Đồng cầu cứu...
- Chỉ cần chúng ta thủ vững chờ đợi viên binh đến cứu nhất định sẽ có cơ hội sống...
- Lần này trở về Thiên Tuyệt bang tuyệt đối không quên nhân tình này của các vị...
- Liễu bang chủ quá lờn, chúng ta nhất định sẽ chiến đấu hết mình...
Nghe thấy lời hứa hẹn của Liễu Thanh Thiên, hai người Thiết Cương và Triệu Phong khẽ nhìn nhau rồi nhanh chóng tiến lên cười nói.
Hiển nhiên nhân tình của Thiên Tuyệt bang chắc chắn là không nhỏ, tuy nhiên phải sống trở về mới đồi được cái nhân tình kia, mặc dù cưới nói như vậy nhưng phút cuối cùng cái mạng của bản thân mới là lớn nhất.
Huống chi mục tiêu của thi triều kia là đám người Thiên Tuyệt bang, họ cũng chi là những kẻ bất hạng ngồi không dính đạn mà thôi.
Bên kia trên một toàn nhà cao phía xa, hai chị em Phương Tuyết cũng ngạc nhiên không kém nhìn thi triều ầm ầm kéo đến kia...
- Đám người kia rốt cuộc đã làm chuyện thương thiên hại lý gì mà khiến bọn thây ma này phát điên đến vậy...
Nhìn vào cảnh hàng trăm con thây ma phổ thông ầm ầm lao đến chen chúc nhau trong các con hẻm nhắm đến đám nhân loại phía xa kia, Phương Ngân không nhìn được kinh ngạc nói.
Thây ma một loại sinh vật có thể nói là rất lười biếng, do cần rất nhiều năng lượng để thế biến thế nên bình thường nếu không có tác động gì chúng sẽ chỉ đứng yên như tượng gỗ.
Những thi triều ầm ầm kéo đi nơi khác cũng là do thây ma cao cấp tác động buộc đán thây ma phổ thông phải đi chứ không phải chủ đích của bọn chúng...
Thế nên đám thây ma kia bất chấp tất cả quyết tâm truy đuổi không chịu bỏ đám người Thiên Tuyệt bang kia chắc chắn phải có vấn đề, chuyện này chỉ sợ không đớn giản như vẽ bề ngoài của nó.
- Lúc chạy đến đây ta thấy bọn ngươi kia đang cánh giữ một cái lồng sắt nhỏ...
- Đáp ánh rất có thể là thứ bên trong cái lồng sắt kia.
Khẽ suy nghĩ một lúc, Phương Tuyết đột nhiên lên tiếng nói.
Tuy đêm qua khá tối và đám người Thiên Tuyệt bang đã có che giấu, nhưng Phương Tuyết vẫn trông thấy bọn họ đang ôm theo một cái lồng sắt rất kỳ dị không thấy được thứ gì bên trọng...
Nếu hỏi cái gì lại khiến một sinh vật ít vận động như thấy ma nhiệt tâm nhiệt tình chạy đến đầy liều mạng như vậy, thì thứ mà Phương Tuyết có thể nghĩ được cũng chỉ có một thứ mà Trần Lâm đã từng nhắc qua với cách nàng và thứ đó rất có thể đang ở bên trong cái lồng sắt kia...
- Hay là chúng ta... thay trời hành đạo xem thử thứ kia là gì...
Nghĩ đến thứ có thể khiến đám thây ma kia máu chó đến như vậy, Phương Ngân đột nhiên lên tiếng nói.
Nghe thấy thế Phương Tuyết cũng khẽ mỉm cười liếc nhìn thanh niên Nguyên Thắng đang âm thầm rời đi...
Ngược lại bên phía ngôi nhà của nhóm nhân loại đang cố thủ...
Đúng như suy nghĩ của Phương Tuyết, đám thây ma kia dường như bị thứ gì đó kích thích điên cuồng lao đến ngôi nhà cao tầng của nhóm nhân loại gần như mặc kệ tất cả...
Kể cả ngôi nhà của hai chị em Phương Tuyết đang trú ẩn cũng không được con thây ma nào đệ ý đến...
- Lập tức nổ súng không để chúng tiếp cận...
Trông thấy thi triều ầm ầm kéo đến chen chúc nhau như những cơn lũ đen tràn ra các có hẻm, Liễu Thanh Thiên lập tức hét lên.
Ngay lập tức đám người Thiên Tuyệt bang, đám thợ săn Thiết Cương và Triệu Phong đều đồng loạt nổ súng...
Bằng... bằng... bằng....
Liên tiếp những tiếng súng nổ giòn tan không ngừng vang lên...
Loạt thây ma đầu xông xáo nhất lao lên trước lập tức bị bắn hạ ngã bịch xuống đất.
Đáng tiếc chưa đến một giây đã bị thi triều phía sau giẫm đạp rồi lao lên trước thay thế cho đồng bạn bị bắn hạ.
Trước mưa bom bão đạn, thi triều thể hiện sức mạnh khủng bố của mình, hết lớp này ngã xuống lại có lớp khác lao lên điên cuồng xông đến ngôi nhà của nhóm nhân loại đang cố thủ.
Dần dần tiếng súng vang lên ngày một dày đặc, nhưng thi triều lại càng lúc càng tiếp cận ngôi nhà chỉ có hai tầng kia.
Những thợ săn đang đứng sau các ô cửa sổ không ngừng xả đạn dù cho có thân kinh bách chiến đến mấy cũng không nhịn được sợ hãi, mồ hôi đổ ra như suối ướt đẫm cả khuông mặt đã trắng bệch...
Đáng tiếc thời gian quá cấp bách...
Nhóm người Thiên Tuyệt bang cố gắng lắm mới kiếm được một ngôi nhà trông khá dễ thủ khó công làm nơi trú ẩn, tuy nhiên dù là thế nhưng họ chỉ một đêm để chuẩn bị, ngôi nhà kia dù có tốt cách mấy nhưng vẫn không đủ để chơi với thi triều lên đến 3000 con thây ma còn ngày một nhiều lên do các thây ma khác không ngừng kéo đến kia...
Không chỉ thế, ngoài súng trường ra đám người Thiên Tuyệt bang lần hai đội thợ săn kia cũng không cơ công sự phòng thủ gì khác, huống chi đến cả súng cũng chả có nhiều đạn để chơi với thi triều kia.
Chính vì thế trách nhiệm giải quyết đối thủ quá đông kia một lần nữa rơi trên đầu các pháp sự...
Đứng trên sân thượng của tòa nhà...
Liễu Thanh Thiên căn răng vung tay lên, từ hư không hàng chục hạt năng lượng kéo đến hình thành nên một đàn bướm trắng trông khá đẹp mắt nhưng cũng không kém phần quỷ dị vỗ cánh lao đến thi triều bên dưới...
Đùng... đùng... đùng....
Một loạt những tiếng nổ vang lên, hàng trăm con “địa nhiệt hồ điệp” do Liễu Thanh Thiên tạo ra không hề kém cạnh cô cô ruột của mình, phá không lao đến thi triều bên dưới rồi phát nổ.
Ngọn lửa hủy diệt cùng dư chấn khủng bố trục biết nuốt chửng thi triều bên dưới khiến nhóm thây ma đầu tiên lao lên tử thương thảm trong...
Có thể nói tuy hơn “phèn” trong việc solo, nhưng Địa Nhiệt Hồ Điệp năng lực của hầu hết người trong Liễu Gia lại vô cùng mạnh trong việc quần công đối thủ.
Khuyết điểm duy nhất của nó có lẻ chỉ là khá năng công kích tuy nhiều và rộng nhưng lại không quá mạnh mà thôi.
Chính vì thế vẫn có số ít thây ma dù là thây ma phổ thông vẫn chịu được cơn mưa bom có cánh kia tiếp tục lao đến ngôi nhà mà nhóm nhân loại đang có thủ...
Trong đó còn có cả con thây ma liêm đao đã chụt một tay và con thây ma biết bay đều bất chấp những con địa nhiệt hồ điệp đang không ngừng lao đến kia.
Ngược lại biết rõ bản thân chí có thể giải quyết tương đối bọn thây ma phổ thông mà thôi, với nhưng tên cao cấp kia năng lực đặc trương của Liễu gia hoàn toàn vô dụng.
Liễu Thanh Thiên chỉ biết thở dài, thật lòng hắn không hề thích năng lực này của Liễu gia thậm chí còn từng rất nhiều lần thầm cầu mong bản thân sở hữu một loại năng lực khác...
Đáng tiếc đó lại là điều không thể...
Tuy nhiên dù thích hay không nhưng Liễu Thanh Thiên chỉ có thể chấp nhận, ánh mắt khẽ nhìn hai người Thiết Cương và Triệu Phong.
Thấy thế hai người Thiết Cương và Triệu Phong chỉ biết thở dài rồi lao lên phía trước.
Thiết Cương đi đầu vung quyền, quyền phong lập tức hóa thành cương thiết nhắm vào con thây ma liêm đao đã phá được vòng vây lao lên sân thượng.
Ngược lại Triệu Phong khẽ vung tay tạo ra hành chục đạo phong nhật nhắm vào con thây ma biết bay trên bầu trời.
Hiển nhiên Liễu Thanh Thiên chịu trách nhiệm áp chế thi triều đang lao đến, ngược lại hai người Thiết Cương và Triệu Phong nhận trách nhiệm bảo vệ hắn trước hai con thây ma cao cấp của đối thủ.
Thiết Cương sở hữu năng lực khá phố thông của nhân loại đó là Sắc Thiếp Cương Hóa, biến một số bộ phân trên cơ thể hoặc toàn bộ cơ thể thành cương thiết cứng rắn vô cùng. Còn Triệu Phong sở hữu năng lực gọi là Phong Nhật có thể tạo ra những lưỡi đao gió sắc bén tấn công đối thủ...
Tính ra khá giống với Phong Tiễn của Hàn Thiên Lam nhưng Phong Nhật của Triệu Phong rõ ràng là thắng ở thời gian thi pháp không cần phải “ngồi rặn” như Hàn Thiên Lam.
Tuy nhiên có được tất có mất, ưu điểm tuyệt đối của Phong Tiễn mà những năng lực tương tự khác không thể so sánh cũng chính là việc “ngồi rặn” kia, lực công kích của Phong Tiễn không cố định mà hoàn toàn dự vào thời gian thi pháp, nói đơn giản là rặn càng lâu sát thương có thể tạo ra sẽ càng lớn.
Thậm chí nếu xét theo một góc độ nào đó, sát thương mà Phong Tiễn có thể gây ra được là gần như vô hạn. Nói theo cách trực tiếp, nếu có thể ngồi rặn tầm một ngày trời và bắn trúng Hàn Thiên Lâm hoàn toàn có thể nhất kích tất sát long hoàng Kinh Long kẻ mạnh nhất tinh cầu này.
Tuy nhiên để đối đầu với một sinh vật biết bay lại còn sở hữu tốc độ cao như con thây ma biết bay, Hàn Thiên Lam chắc chắn không có cửa sống, bởi lẽ nàng chưa kịp rặn ra được cái gì thì đã lên bảng đếm số.
Ngược lại Phong Nhật của Triệu Phong tuy sát thương là hữu hạn nhưng thời gian pháp lại nhanh vô hình chung khiến hắn có chút ưu thế chơi lại được với con thây ma biết bay kia...
Một trận chiến quy mô nhỏ giữa nhân loại và thây ma cũng theo đó chính thức bắt đầu.
Liễu Thanh Thiên thoáng cười lạnh nhưng vẫn tỏa ra đạo mạo nói:
- Các vị cứ an tâm...
- Ta đã cho người chạy về Viễn Đông cầu cứu, chỉ cần chúng ta thủ vững trước tên to sát ngoài kia thì sẽ có hy vọng sống...
Nghe thấy thế Thiết Cương cũng thoáng trầm ngâm một lúc rồi gật đầu nói:
- Tình hình đã thế này chúng ta cũng chỉ có thể chấp nhận...
- Mà hình như cách đây không xa cũng có một đôi săn cũng khoảng 7-8 người đang trú ẩn...
- Tình hình nguy cấp cũng nên tìm họ hỗ trợ...
Dù không ai mong muốn nhưng nơi này chắc chắn sẽ phát sinh một trận chiến không thể tránh khỏi...
Chính vì thế kéo càng nhiều người vào cuộc chơi này sẽ càng có lợi, không thể nào có chuyện bọn họ phải liều mạng chiến đấu để kẻ khác đứng sau ngồi nhìn được...
Đây có thể xem như là nhân tính...
Ngược lại nghe Thiết Cương bảo trong khu phố tàu này không ngờ vẫn con một đội săn khác đang trú ẩn...
Liễu Thanh Thiên vô cùng vui mừng cưới nói:
- Như thế thì còn gì bằng...
- Đi, dẫn ta đi gặp họ...
Nghe thấy thế Thiết Cương cầu còn không được không chút dị nghị, dẫn theo người của mình cùng đám người Thiên Tuyệt bang đi tìm nhóm thợ săn xấu số kia...
Tuy nhiên do là đêm tối lại bị hai con thây ma liêm đao thiên sinh tốc độ âm thầm truy đuổi, nhóm người này phải vô cùng cẩn thận cảnh giác bốn phía...
Tuy nhiên không một ai kể cả tên Nguyên Thắng có năng lực quan sát kia có thể phát hiện nhóm người của họ đang bị hai bóng đen ẩn khuất trên má nhà theo dõi.
Hai bóng đen kia không ai khác chính là hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân.
Ngoài ra không chỉ đứng đó quan sát đám người Thiên Tuyệt bang cũng như nghe ngóng toàn bộ câu chuyện, mà hai chị em còn sẵn tay lượm luôn một trong hai con thây ma liêm đao đang bám theo đoàn người.
Nếu không sẽ không chỉ có một con thây ma liêm đao xuất hiện để bị Liễu Thanh Thiên đơn giản chém cụt một tay như thế...
Chỉ là hai chị em Phương Tuyết không hề có ý định lộ diện cũng như tham gia cuộc chiến kia.
Chuyện của nhân loại không liên quan gì đến họ, hai chị em Phương Tuyết cất công đến đây chỉ là muốn đảm bảo đám người này không ảnh hướng đến những con gà của mình đang chuyên tâm cày cấp.
Huống chi, hai chị em này cũng đã quá nổi tiếng tại Vũng Hải và cả trong đại sự kiện của hệ thống, nếu họ lộ mặt rất có thể sẽ bị đám người kia nhận ra từ đó đem đến không ít phiền phức cho Trần Lâm.
...
Cứ thế dưới sự tính toán riêng của các bên liên quan và không liên quan, một đêm nặng nề chầm chậm trôi qua...
Ánh sáng bình minh chiếu sáng đại địa xua tan đi đêm tối báo hiệu một trận chiến sắp bằng đầu.
Xung quanh khu phố nhỏ có phần củ nát xập xệ của thành phố Long Thành...
Một thi triều cỡ nhỏ chỉ khoảng 3000 con thây ma từ những nơi khác kéo đến ầm ầm xong vào khu phố tựa như một cơn hồng thủy đập mạnh vào những bức tường củ nát điên cuồng tràn vào bên trong những con hẻm nhỏ của khu phố...
Dần dần cả khu phố bị thi triều kia nuốt chửng...
Phía sau thi triều thây ma Côn Khôi không hề xông vào cùng không thể xông vào được, nên chỉ lạnh lùng nhìn tất cả như một lời tuyên án với những con chuột nhỏ bên trong.
Ngược lại nhóm nhân loại xấu số thủ bên trong khu phố kia chỉ có quân số chưa đến 30 người.
Bao gồm đội săn Thiên Tuyệt bang, đội săn của Thiết Cương và đôi săn của thanh niên Triệu Phong vừa mới gia nhập chính xác hơn là vừa mới theo gót thanh niên Thiết Cương bị ép gia nhập...
Tuy nhiên dù có thêm sự góp sức của đội săn thứ ba, nhưng chưa đến 30 mạng đánh với gần 3000 thây ma, kèo này không cần nói nhiều cũng biết là không hề thơm một chút nào...
May mắn duy nhất cho nhóm nhân loại chính là địa hình quá phức tạp, 3000 thây ma này không có khả năng tràn đến cùng một lúc.
Đứng trên một tòa nhà hai tầng đã được cấp tốc gia cố đêm qua, xem như tuyết phòng thủ của đám người này...
Liễu Thanh Thiên nhìn thi triều nói nhiều thì không nhiều nhưng nói ít cũng không ít, hoàn toàn đủ sức nuốt chửng đám người bọn họ, trong lòng không nhịn được nặng trĩu...
Nếu biết trước đám thây ma kia sẽ bất chấp tất cả điên cuồng truy đuổi còn kéo theo cả một thi triều đến, Liễu Thanh Thiên tuyệt đối sẽ không nhất thời xúc động bắt lấy thứ kỳ lạ kia...
- Nguyên Thắng ngươi đi canh chừng thứ kia đi, phút nguy cấp dùng nó đem ra đổi mạng...
Cảm thấy tình hình không thơm, Liễu Thanh Thiên đột nhiên nhỏ giọng chỉ đủ cho Nguyên Thắng tâm phúc của mình nghe rồi nói...
Nghe thấy thế Liễu Thắng cũng khẽ gật đầu chầm chậm rút lui.
Cùng lúc đó Liễu Thanh Thiên cũng cất cao giọng nói thu hút sự chú ý của mọi người:
- Các vị ta biết tình hình trước mắt không mấy khả quan, nhưng người của ta đã chạy về Viễn Đồng cầu cứu...
- Chỉ cần chúng ta thủ vững chờ đợi viên binh đến cứu nhất định sẽ có cơ hội sống...
- Lần này trở về Thiên Tuyệt bang tuyệt đối không quên nhân tình này của các vị...
- Liễu bang chủ quá lờn, chúng ta nhất định sẽ chiến đấu hết mình...
Nghe thấy lời hứa hẹn của Liễu Thanh Thiên, hai người Thiết Cương và Triệu Phong khẽ nhìn nhau rồi nhanh chóng tiến lên cười nói.
Hiển nhiên nhân tình của Thiên Tuyệt bang chắc chắn là không nhỏ, tuy nhiên phải sống trở về mới đồi được cái nhân tình kia, mặc dù cưới nói như vậy nhưng phút cuối cùng cái mạng của bản thân mới là lớn nhất.
Huống chi mục tiêu của thi triều kia là đám người Thiên Tuyệt bang, họ cũng chi là những kẻ bất hạng ngồi không dính đạn mà thôi.
Bên kia trên một toàn nhà cao phía xa, hai chị em Phương Tuyết cũng ngạc nhiên không kém nhìn thi triều ầm ầm kéo đến kia...
- Đám người kia rốt cuộc đã làm chuyện thương thiên hại lý gì mà khiến bọn thây ma này phát điên đến vậy...
Nhìn vào cảnh hàng trăm con thây ma phổ thông ầm ầm lao đến chen chúc nhau trong các con hẻm nhắm đến đám nhân loại phía xa kia, Phương Ngân không nhìn được kinh ngạc nói.
Thây ma một loại sinh vật có thể nói là rất lười biếng, do cần rất nhiều năng lượng để thế biến thế nên bình thường nếu không có tác động gì chúng sẽ chỉ đứng yên như tượng gỗ.
Những thi triều ầm ầm kéo đi nơi khác cũng là do thây ma cao cấp tác động buộc đán thây ma phổ thông phải đi chứ không phải chủ đích của bọn chúng...
Thế nên đám thây ma kia bất chấp tất cả quyết tâm truy đuổi không chịu bỏ đám người Thiên Tuyệt bang kia chắc chắn phải có vấn đề, chuyện này chỉ sợ không đớn giản như vẽ bề ngoài của nó.
- Lúc chạy đến đây ta thấy bọn ngươi kia đang cánh giữ một cái lồng sắt nhỏ...
- Đáp ánh rất có thể là thứ bên trong cái lồng sắt kia.
Khẽ suy nghĩ một lúc, Phương Tuyết đột nhiên lên tiếng nói.
Tuy đêm qua khá tối và đám người Thiên Tuyệt bang đã có che giấu, nhưng Phương Tuyết vẫn trông thấy bọn họ đang ôm theo một cái lồng sắt rất kỳ dị không thấy được thứ gì bên trọng...
Nếu hỏi cái gì lại khiến một sinh vật ít vận động như thấy ma nhiệt tâm nhiệt tình chạy đến đầy liều mạng như vậy, thì thứ mà Phương Tuyết có thể nghĩ được cũng chỉ có một thứ mà Trần Lâm đã từng nhắc qua với cách nàng và thứ đó rất có thể đang ở bên trong cái lồng sắt kia...
- Hay là chúng ta... thay trời hành đạo xem thử thứ kia là gì...
Nghĩ đến thứ có thể khiến đám thây ma kia máu chó đến như vậy, Phương Ngân đột nhiên lên tiếng nói.
Nghe thấy thế Phương Tuyết cũng khẽ mỉm cười liếc nhìn thanh niên Nguyên Thắng đang âm thầm rời đi...
Ngược lại bên phía ngôi nhà của nhóm nhân loại đang cố thủ...
Đúng như suy nghĩ của Phương Tuyết, đám thây ma kia dường như bị thứ gì đó kích thích điên cuồng lao đến ngôi nhà cao tầng của nhóm nhân loại gần như mặc kệ tất cả...
Kể cả ngôi nhà của hai chị em Phương Tuyết đang trú ẩn cũng không được con thây ma nào đệ ý đến...
- Lập tức nổ súng không để chúng tiếp cận...
Trông thấy thi triều ầm ầm kéo đến chen chúc nhau như những cơn lũ đen tràn ra các có hẻm, Liễu Thanh Thiên lập tức hét lên.
Ngay lập tức đám người Thiên Tuyệt bang, đám thợ săn Thiết Cương và Triệu Phong đều đồng loạt nổ súng...
Bằng... bằng... bằng....
Liên tiếp những tiếng súng nổ giòn tan không ngừng vang lên...
Loạt thây ma đầu xông xáo nhất lao lên trước lập tức bị bắn hạ ngã bịch xuống đất.
Đáng tiếc chưa đến một giây đã bị thi triều phía sau giẫm đạp rồi lao lên trước thay thế cho đồng bạn bị bắn hạ.
Trước mưa bom bão đạn, thi triều thể hiện sức mạnh khủng bố của mình, hết lớp này ngã xuống lại có lớp khác lao lên điên cuồng xông đến ngôi nhà của nhóm nhân loại đang cố thủ.
Dần dần tiếng súng vang lên ngày một dày đặc, nhưng thi triều lại càng lúc càng tiếp cận ngôi nhà chỉ có hai tầng kia.
Những thợ săn đang đứng sau các ô cửa sổ không ngừng xả đạn dù cho có thân kinh bách chiến đến mấy cũng không nhịn được sợ hãi, mồ hôi đổ ra như suối ướt đẫm cả khuông mặt đã trắng bệch...
Đáng tiếc thời gian quá cấp bách...
Nhóm người Thiên Tuyệt bang cố gắng lắm mới kiếm được một ngôi nhà trông khá dễ thủ khó công làm nơi trú ẩn, tuy nhiên dù là thế nhưng họ chỉ một đêm để chuẩn bị, ngôi nhà kia dù có tốt cách mấy nhưng vẫn không đủ để chơi với thi triều lên đến 3000 con thây ma còn ngày một nhiều lên do các thây ma khác không ngừng kéo đến kia...
Không chỉ thế, ngoài súng trường ra đám người Thiên Tuyệt bang lần hai đội thợ săn kia cũng không cơ công sự phòng thủ gì khác, huống chi đến cả súng cũng chả có nhiều đạn để chơi với thi triều kia.
Chính vì thế trách nhiệm giải quyết đối thủ quá đông kia một lần nữa rơi trên đầu các pháp sự...
Đứng trên sân thượng của tòa nhà...
Liễu Thanh Thiên căn răng vung tay lên, từ hư không hàng chục hạt năng lượng kéo đến hình thành nên một đàn bướm trắng trông khá đẹp mắt nhưng cũng không kém phần quỷ dị vỗ cánh lao đến thi triều bên dưới...
Đùng... đùng... đùng....
Một loạt những tiếng nổ vang lên, hàng trăm con “địa nhiệt hồ điệp” do Liễu Thanh Thiên tạo ra không hề kém cạnh cô cô ruột của mình, phá không lao đến thi triều bên dưới rồi phát nổ.
Ngọn lửa hủy diệt cùng dư chấn khủng bố trục biết nuốt chửng thi triều bên dưới khiến nhóm thây ma đầu tiên lao lên tử thương thảm trong...
Có thể nói tuy hơn “phèn” trong việc solo, nhưng Địa Nhiệt Hồ Điệp năng lực của hầu hết người trong Liễu Gia lại vô cùng mạnh trong việc quần công đối thủ.
Khuyết điểm duy nhất của nó có lẻ chỉ là khá năng công kích tuy nhiều và rộng nhưng lại không quá mạnh mà thôi.
Chính vì thế vẫn có số ít thây ma dù là thây ma phổ thông vẫn chịu được cơn mưa bom có cánh kia tiếp tục lao đến ngôi nhà mà nhóm nhân loại đang có thủ...
Trong đó còn có cả con thây ma liêm đao đã chụt một tay và con thây ma biết bay đều bất chấp những con địa nhiệt hồ điệp đang không ngừng lao đến kia.
Ngược lại biết rõ bản thân chí có thể giải quyết tương đối bọn thây ma phổ thông mà thôi, với nhưng tên cao cấp kia năng lực đặc trương của Liễu gia hoàn toàn vô dụng.
Liễu Thanh Thiên chỉ biết thở dài, thật lòng hắn không hề thích năng lực này của Liễu gia thậm chí còn từng rất nhiều lần thầm cầu mong bản thân sở hữu một loại năng lực khác...
Đáng tiếc đó lại là điều không thể...
Tuy nhiên dù thích hay không nhưng Liễu Thanh Thiên chỉ có thể chấp nhận, ánh mắt khẽ nhìn hai người Thiết Cương và Triệu Phong.
Thấy thế hai người Thiết Cương và Triệu Phong chỉ biết thở dài rồi lao lên phía trước.
Thiết Cương đi đầu vung quyền, quyền phong lập tức hóa thành cương thiết nhắm vào con thây ma liêm đao đã phá được vòng vây lao lên sân thượng.
Ngược lại Triệu Phong khẽ vung tay tạo ra hành chục đạo phong nhật nhắm vào con thây ma biết bay trên bầu trời.
Hiển nhiên Liễu Thanh Thiên chịu trách nhiệm áp chế thi triều đang lao đến, ngược lại hai người Thiết Cương và Triệu Phong nhận trách nhiệm bảo vệ hắn trước hai con thây ma cao cấp của đối thủ.
Thiết Cương sở hữu năng lực khá phố thông của nhân loại đó là Sắc Thiếp Cương Hóa, biến một số bộ phân trên cơ thể hoặc toàn bộ cơ thể thành cương thiết cứng rắn vô cùng. Còn Triệu Phong sở hữu năng lực gọi là Phong Nhật có thể tạo ra những lưỡi đao gió sắc bén tấn công đối thủ...
Tính ra khá giống với Phong Tiễn của Hàn Thiên Lam nhưng Phong Nhật của Triệu Phong rõ ràng là thắng ở thời gian thi pháp không cần phải “ngồi rặn” như Hàn Thiên Lam.
Tuy nhiên có được tất có mất, ưu điểm tuyệt đối của Phong Tiễn mà những năng lực tương tự khác không thể so sánh cũng chính là việc “ngồi rặn” kia, lực công kích của Phong Tiễn không cố định mà hoàn toàn dự vào thời gian thi pháp, nói đơn giản là rặn càng lâu sát thương có thể tạo ra sẽ càng lớn.
Thậm chí nếu xét theo một góc độ nào đó, sát thương mà Phong Tiễn có thể gây ra được là gần như vô hạn. Nói theo cách trực tiếp, nếu có thể ngồi rặn tầm một ngày trời và bắn trúng Hàn Thiên Lâm hoàn toàn có thể nhất kích tất sát long hoàng Kinh Long kẻ mạnh nhất tinh cầu này.
Tuy nhiên để đối đầu với một sinh vật biết bay lại còn sở hữu tốc độ cao như con thây ma biết bay, Hàn Thiên Lam chắc chắn không có cửa sống, bởi lẽ nàng chưa kịp rặn ra được cái gì thì đã lên bảng đếm số.
Ngược lại Phong Nhật của Triệu Phong tuy sát thương là hữu hạn nhưng thời gian pháp lại nhanh vô hình chung khiến hắn có chút ưu thế chơi lại được với con thây ma biết bay kia...
Một trận chiến quy mô nhỏ giữa nhân loại và thây ma cũng theo đó chính thức bắt đầu.
/727
|