Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng
Chương 386 - Thuộc Về Ký Ức - - Được Cứu Vớt
/530
|
Ngay lúc Lang Vương mang theo bọn nhỏ tiến sát đến Thiên Ma Giới, bỗng nhiên phía trước truyền đến từng trận tiếng cười.
Ha ha...
Người nào đang cười? Cười cái gì?
Tiếng cười này ở trong hoàn cảnh này lại làm cho người ta sởn gai ốc, không trung còn có tiếng quạ kêu, càng tăng thêm vài phần cảm giác âm trầm, nghe được làm cho người ta không khỏi sợ hãi.
Lang Vương tay trái nắm tay Niệm Niệm, tay phải nắm tay Thiên Tầm, bọn họ đi về phía trước từng bước một, phía trước vẫn tối đen một mảnh như cũ, nhưng mà bọn họ là sói yêu, mặc dù là tối đen một mảnh, cũng có thể nhìn thấy những thứ phía trước, cho nên bóng đen hoàn toàn không thể ngăn cản bọn họ đi đến trước phía.
Lang Vương phát hiện trên mặt đất đen kia bỗng nhiên tràn ngập một luồng không khí quỷ dị.
Đột nhiên tiếng cười ngừng lại, mặc dù theo đó là một tiếng kêu to thê thảm, tiếng thét chói tai bén nhọn, Lang Vương và các con nghe thấy tiếng thét chói tai, trong lòng dâng lên một luồng khí lạnh không tên.
Lang Vương và bọn nhỏ không nói một lời, nhưng bước chân lại nhanh hơn trước, ba con bọn nhỏ đều đã lạnh lùng nhìn chằm chằm phía trước, một dáng vẻ mặc kệ phía trước là núi đao hay biển lửa thì tư thế cũng đều phải xông.
Lúc này, không có nguy hiểm nào có thể làm bọn họ sợ hãi, không có nguy hiểm nào có thể ngăn cản bọn họ bước tới trước.
Con nghĩ đến chưa biết mẹ sống chết thế nào, nghĩ đến bà nội, bước chân cũng theo Lang Vương đi nhanh hơn trước.
Người Lang Vương lo lắng nhất là Bạch Tuyết, mẹ và Ức Ức đều đã biết pháp thuật, hoàn toàn có khả năng tự bảo vệ mình, chỉ là... Tuyết Nhi không có năng lực bảo vệ chính mình, Ma Vương bị đóng băng lâu như vậy, có thể biết được trong lòng anh ta hận sâu đậm thế nào, hơn nữa Tuyết Nhi còn là hậu nhân của Mẫu Đơn Tiên Tử, Ma Vương nhất định sẽ không bỏ qua cho cô. lequydon
Mục tiêu của Ma Vương là Tuyết Nhi, nhưng mà, nếu Ức Ức bị Ma Vương bắt lấy, hiện tại anh ta cũng sẽ không làm Ức Ức bị thương được, anh ta nhất định sẽ chờ tóm được hai đứa con của anh nữa rồi mới có thể ra tay.
Anh ta muốn thoát khỏi phong ấn, thì phải tựa vào máu của ba đứa bé dung hợp với nhau mới có thể phá giải phong ấn của Mẫu Đơn Tiên Tử, nếu thiếu một trong ba đứa bé thì sẽ không thể phá giải được, cho nên tạm thời Ức Ức sẽ không có nguy hiểm.
Nghĩ đến Tuyết Nhi, Lang Vương hung hăng nhíu mày, hận không thể một bước liền đi đến trước mặt Bạch Tuyết, bảo vệ vợ mình thật tốt.
Ba con ba người họ tới vùng đất tối đen kia, mới phát hiện, người vừa rồi cười lại là một cô bé, đương nhiên là một cô bé đặc biệt, ở trong này, do Ma Vương cai quản, nơi này không có người bình thường, cho nên cũng nên cẩn thận mười phần với đứa nhỏ này mới được.
Lang Vương nhạy bén nhìn về phía đứa bé gái kia, tuy rằng chung quanh tối đen một mảnh, nhưng mà Lang Vương và bọn nhỏ vẫn thấy rõ ràng chuyện đang xyax ra với đứa bé kia.
Chỉ thấy một nửa thân thể của bé gái bị chôn dưới đất, cô bé thỉnh thoảng cười khanh khách, lại thỉnh thoảng hét lớn tiếng, biểu tình trên mặt cực kỳ cứng ngắc, cực kỳ làm người ta thương tiếc, đoán chừng đứa nhỏ này đã bị Ma vương khống chế, chết cũng không thể chết, sống cũng không thể sống được!
Sau khi đứa bé cười xong, nói một chữ thật nhỏ ... Đau...
Lang Vương nhìn ra ý thức của đứa bé kia khi thì minh mẫn khi thì hỗn loạn, lúc cô bé cười là lúc hỗn loạn, lúc cô bé nói “đau” hẳn là đang mình mẫn.
Các con... Lang Vương nhẹ nhàng kêu một tiếng, hơn nữa để cho Thiên Tầm và Niệm Niệm đứng ở một chỗ, anh đi tới. llequydon
... Đau... Đau quá... Cô bé ra vẻ vặn vẹo nói.
Lang Vương cực kỳ đau lòng nhìn đứa bé bị chôn dưới đất, Ma Vương chết tiệt, bị đóng băng rồi, vẫn còn làm chuyện ác!
Tôi giúp cháu có được hay không? Lang Vương trầm giọng hỏi.
... Ừm! Cô bé trầm giọng ừm một tiếng.
Nhưng mà, Thiên Tầm là trẻ con, cô chợt phát hiện có gì đó không thích hợp, vì thế bước nhanh theo sát ba đi đến, từ trong bao mà ông nội Lang cho cô lấy ra một bảo bối, nhanh chóng nhét vào miệng bé gái kia, chỉ thấy bé gái kia bỗng nhiên há to miệng ra, quở trách, trừng mắt thống khổ kêu to lên, tuy nhiên âm thanh cực kỳ khủng bố, nhưng mà Thiên Tầm vẫn ngồi xổm trước mặt nhìn cô bé đó cũ.
Ba ơi, cô ấy bị chôn lâu lắm, phần
Ha ha...
Người nào đang cười? Cười cái gì?
Tiếng cười này ở trong hoàn cảnh này lại làm cho người ta sởn gai ốc, không trung còn có tiếng quạ kêu, càng tăng thêm vài phần cảm giác âm trầm, nghe được làm cho người ta không khỏi sợ hãi.
Lang Vương tay trái nắm tay Niệm Niệm, tay phải nắm tay Thiên Tầm, bọn họ đi về phía trước từng bước một, phía trước vẫn tối đen một mảnh như cũ, nhưng mà bọn họ là sói yêu, mặc dù là tối đen một mảnh, cũng có thể nhìn thấy những thứ phía trước, cho nên bóng đen hoàn toàn không thể ngăn cản bọn họ đi đến trước phía.
Lang Vương phát hiện trên mặt đất đen kia bỗng nhiên tràn ngập một luồng không khí quỷ dị.
Đột nhiên tiếng cười ngừng lại, mặc dù theo đó là một tiếng kêu to thê thảm, tiếng thét chói tai bén nhọn, Lang Vương và các con nghe thấy tiếng thét chói tai, trong lòng dâng lên một luồng khí lạnh không tên.
Lang Vương và bọn nhỏ không nói một lời, nhưng bước chân lại nhanh hơn trước, ba con bọn nhỏ đều đã lạnh lùng nhìn chằm chằm phía trước, một dáng vẻ mặc kệ phía trước là núi đao hay biển lửa thì tư thế cũng đều phải xông.
Lúc này, không có nguy hiểm nào có thể làm bọn họ sợ hãi, không có nguy hiểm nào có thể ngăn cản bọn họ bước tới trước.
Con nghĩ đến chưa biết mẹ sống chết thế nào, nghĩ đến bà nội, bước chân cũng theo Lang Vương đi nhanh hơn trước.
Người Lang Vương lo lắng nhất là Bạch Tuyết, mẹ và Ức Ức đều đã biết pháp thuật, hoàn toàn có khả năng tự bảo vệ mình, chỉ là... Tuyết Nhi không có năng lực bảo vệ chính mình, Ma Vương bị đóng băng lâu như vậy, có thể biết được trong lòng anh ta hận sâu đậm thế nào, hơn nữa Tuyết Nhi còn là hậu nhân của Mẫu Đơn Tiên Tử, Ma Vương nhất định sẽ không bỏ qua cho cô. lequydon
Mục tiêu của Ma Vương là Tuyết Nhi, nhưng mà, nếu Ức Ức bị Ma Vương bắt lấy, hiện tại anh ta cũng sẽ không làm Ức Ức bị thương được, anh ta nhất định sẽ chờ tóm được hai đứa con của anh nữa rồi mới có thể ra tay.
Anh ta muốn thoát khỏi phong ấn, thì phải tựa vào máu của ba đứa bé dung hợp với nhau mới có thể phá giải phong ấn của Mẫu Đơn Tiên Tử, nếu thiếu một trong ba đứa bé thì sẽ không thể phá giải được, cho nên tạm thời Ức Ức sẽ không có nguy hiểm.
Nghĩ đến Tuyết Nhi, Lang Vương hung hăng nhíu mày, hận không thể một bước liền đi đến trước mặt Bạch Tuyết, bảo vệ vợ mình thật tốt.
Ba con ba người họ tới vùng đất tối đen kia, mới phát hiện, người vừa rồi cười lại là một cô bé, đương nhiên là một cô bé đặc biệt, ở trong này, do Ma Vương cai quản, nơi này không có người bình thường, cho nên cũng nên cẩn thận mười phần với đứa nhỏ này mới được.
Lang Vương nhạy bén nhìn về phía đứa bé gái kia, tuy rằng chung quanh tối đen một mảnh, nhưng mà Lang Vương và bọn nhỏ vẫn thấy rõ ràng chuyện đang xyax ra với đứa bé kia.
Chỉ thấy một nửa thân thể của bé gái bị chôn dưới đất, cô bé thỉnh thoảng cười khanh khách, lại thỉnh thoảng hét lớn tiếng, biểu tình trên mặt cực kỳ cứng ngắc, cực kỳ làm người ta thương tiếc, đoán chừng đứa nhỏ này đã bị Ma vương khống chế, chết cũng không thể chết, sống cũng không thể sống được!
Sau khi đứa bé cười xong, nói một chữ thật nhỏ ... Đau...
Lang Vương nhìn ra ý thức của đứa bé kia khi thì minh mẫn khi thì hỗn loạn, lúc cô bé cười là lúc hỗn loạn, lúc cô bé nói “đau” hẳn là đang mình mẫn.
Các con... Lang Vương nhẹ nhàng kêu một tiếng, hơn nữa để cho Thiên Tầm và Niệm Niệm đứng ở một chỗ, anh đi tới. llequydon
... Đau... Đau quá... Cô bé ra vẻ vặn vẹo nói.
Lang Vương cực kỳ đau lòng nhìn đứa bé bị chôn dưới đất, Ma Vương chết tiệt, bị đóng băng rồi, vẫn còn làm chuyện ác!
Tôi giúp cháu có được hay không? Lang Vương trầm giọng hỏi.
... Ừm! Cô bé trầm giọng ừm một tiếng.
Nhưng mà, Thiên Tầm là trẻ con, cô chợt phát hiện có gì đó không thích hợp, vì thế bước nhanh theo sát ba đi đến, từ trong bao mà ông nội Lang cho cô lấy ra một bảo bối, nhanh chóng nhét vào miệng bé gái kia, chỉ thấy bé gái kia bỗng nhiên há to miệng ra, quở trách, trừng mắt thống khổ kêu to lên, tuy nhiên âm thanh cực kỳ khủng bố, nhưng mà Thiên Tầm vẫn ngồi xổm trước mặt nhìn cô bé đó cũ.
Ba ơi, cô ấy bị chôn lâu lắm, phần
/530
|