Khẽ thở dài, Tử Quyên biết đối đầu với nữ chính là quyết định ngu ngốc nhất mà nàng từng đưa ra. Nghĩ mà xem, nàng chỉ là đứa con gái bình thường ở thế kỉ 21, còn nữ chính lại là sát thủ đứng đầu thế giới. Giống như châu chấu đấu với cả con voi ấy. Đó là chưa kể dàn mỹ nam theo đuổi, rồi sư phụ đầy quyền lực của nàng ta nữa.
Bạn trẻ Tử Quyên khóc ròng.
Nhưng! Nếu nàng không đối đầu với nữ chính, thì sớm muộn gì cũng bị thành vật hi sinh.
Tự thuyết an ủi một chút, Tử Quyên lại đến trước gương đồng nhìn kĩ dung nhan của thân xác này. Ngắm một lúc, Tử Quyên phải thốt lên : "Thật sự là rất xinh xắn a".
Khuôn mặt bé Tử Quyên vẫn còn nét ngây thơ, tròn tròn rất đáng yêu, nhưng nổi bật trên hết chính là đôi mắt anh đào to tròn long lanh ngập nước, đôi tròng tử màu tím nhạt như đá thạch anh hút hồn người khác.
Tử Quyên cảm thán. - Nữ phụ mà còn xinh như thế này thì nữ chủ còn tầm cỡ nào đây? Không lẽ tây thi tái thế?
Không suy nghĩ lung tung nữa, nàng quyết định rồi, nữ phụ thì sao chứ, mỗi người đều là nữ chính của cuộc đời họ, nàng cóc thèm quan tâm đến tình tiết nội dung gì cả.
Nàng sẽ sửa lại vận mệnh đời mình!
Suy nghĩ thì hào hùng thế thôi, chứ thật ra bạn nhỏ Tử Quyên chỉ xem trọn vẹn được vài chương đầu, còn những chương tiếp theo toàn lướt qua thôi.
--- -------
Hạ Tử Quyên đang khó chịu.
Hạ Tử Quyên đang rất khó chịu.
Xuyên không tới nơi này đã gần 1 tháng rồi, vậy mà ngoài Cẩm Liên nha hoàn kia ra, không một nha hoàn nào mở miệng nói chuyện với nàng.
Có gì đó rất sai ở đây!
Có ai thấy cung công chúa một đống người canh gác ở ngoài, chỉ có mình nàng sống bên trong không? Trừ lúc ăn cơm, quét dọn bọn họ đi vào làm việc , còn lại chỉ toàn là một mình nàng một cung. Cứ như bị giam cầm vậy.
-AAAAAAAAA. Ta điên mất!!! Xung quanh đã không có gì chơi, không có việc gì làm, không có một thú tiêu khiển, mọi người thì cứ xa lánh mình như dịch hạch. Không lẽ mình phải ngồi viết kinh giải sầu như mấy tiểu thư khuê các trong tiểu thuyết??!! AAAAAAAAAAAAAA. - Đã bị chán đến điên Tử Nguyệt gào thét. Ai bảo cơm ăn nước rót tới miệng là sung sướng a ?
Quả thật xuyên đến dị giới mà không có thân tín thật là khó khăn, cứ phải đoán già đoán non mọi thứ.
Đã thế nàng còn không nhớ gì nhiều về nội dung câu truyện cả, chỉ nhớ tí tí da lông thôi, chẳng biết đường nào mà lần.
-Phải tìm một thân tín nha hoàn ! Dù ngu ngốc cũng được, không biết làm cái gì cũng được, quỷ dạ xoa cũng được. Chỉ cần người thành thật là được rồi! - Yêu cầu thật đơn giản, nhưng kiếm đâu ra đây?
Tử Quyên nghĩ là làm, nàng mở cửa đi ra khỏi cung, nhưng bị những cung nữ kia chặn lại.
Cẩm Liên tiến lên, quỳ xuống nói: "Công chúa có việc gì cứ phân phối nô tì, nhưng xin ngài hãi quay về Thiên Thanh điện".
Sau cái hôm đầu tiên nàng xuyên không, gặp nàng ta thì tới tận ngày hôm kia nàng ta mới trở lại hầu hạ Thiên Thanh điện. Kì lạ.
Đến mức này Tử Quyên còn không hiểu nàng bị giam lỏng thì nàng chính là kẻ ngốc!
Đành đánh bừa nói : "Ta muốn thiếp thân nha hoàn! Ở đây một mình, ta chán!"
Giọng điệu hờn dỗi, kết hợp với âm thanh trẻ con ngọt ngào đáng yêu, gương mặt tròn tròn phụng phịu cùng hai gò má hồng hồng búng ra sữa. Đến nàng còn phải nể tài diễn xuất của nàng nữa.
Nhưng mà đúng là nàng chán đến sắp điên rồi !
Cẩm Liên mắt tròn xoe vô tội nhìn Tử Quyên : "Công chúa, nô tì chính là thiếp thân nha hoàn của người a, nếu người muốn nô tì sẽ bầu bạn với người" .Bỗng nhiên nước mắt nàng ta lấy đâu ra mà chảy như mưa "Công chúa lớn rồi không coi nô tì là thân cận của ngài nữa, ngài không cần Cẩm Liên nữa ... " Thật khóc như cha mẹ chết rồi vậy!
Tử Quyên chẳng hiểu sao nàng ta mới câu trước câu sau lại ôm mặt khóc thế kia, nhưng nàng cũng chẳng quan tâm, nàng không tin cái người Cẩm Liên kia.
"Ngươi khóc xong chưa? Xong rồi thì báo với thái giám tổng quản ta muốn gặp phụ hoàng". Tử Quyên không quan tâm mấy cái trò vặt vãnh đó, nàng cũng không phải Tử Quyên thật thì làm sao có cảm tình với Cẩm Liên được?
Những gì cần nói đã nói xong, nàng còn phải về phòng ăn hết dĩa sủi cảo tôm a.
Tử Quyên nghĩ rồi, hoàng hậu bây giờ không phải là mẹ đẻ cỗ thân thể này, nàng ta còn nắm quyền hậu cung nữa, nàng không tin mẹ ghẻ có thể đối tốt với mình, trước hết cứ phụ hoàng xem.
Bạn trẻ Tử Quyên khóc ròng.
Nhưng! Nếu nàng không đối đầu với nữ chính, thì sớm muộn gì cũng bị thành vật hi sinh.
Tự thuyết an ủi một chút, Tử Quyên lại đến trước gương đồng nhìn kĩ dung nhan của thân xác này. Ngắm một lúc, Tử Quyên phải thốt lên : "Thật sự là rất xinh xắn a".
Khuôn mặt bé Tử Quyên vẫn còn nét ngây thơ, tròn tròn rất đáng yêu, nhưng nổi bật trên hết chính là đôi mắt anh đào to tròn long lanh ngập nước, đôi tròng tử màu tím nhạt như đá thạch anh hút hồn người khác.
Tử Quyên cảm thán. - Nữ phụ mà còn xinh như thế này thì nữ chủ còn tầm cỡ nào đây? Không lẽ tây thi tái thế?
Không suy nghĩ lung tung nữa, nàng quyết định rồi, nữ phụ thì sao chứ, mỗi người đều là nữ chính của cuộc đời họ, nàng cóc thèm quan tâm đến tình tiết nội dung gì cả.
Nàng sẽ sửa lại vận mệnh đời mình!
Suy nghĩ thì hào hùng thế thôi, chứ thật ra bạn nhỏ Tử Quyên chỉ xem trọn vẹn được vài chương đầu, còn những chương tiếp theo toàn lướt qua thôi.
--- -------
Hạ Tử Quyên đang khó chịu.
Hạ Tử Quyên đang rất khó chịu.
Xuyên không tới nơi này đã gần 1 tháng rồi, vậy mà ngoài Cẩm Liên nha hoàn kia ra, không một nha hoàn nào mở miệng nói chuyện với nàng.
Có gì đó rất sai ở đây!
Có ai thấy cung công chúa một đống người canh gác ở ngoài, chỉ có mình nàng sống bên trong không? Trừ lúc ăn cơm, quét dọn bọn họ đi vào làm việc , còn lại chỉ toàn là một mình nàng một cung. Cứ như bị giam cầm vậy.
-AAAAAAAAA. Ta điên mất!!! Xung quanh đã không có gì chơi, không có việc gì làm, không có một thú tiêu khiển, mọi người thì cứ xa lánh mình như dịch hạch. Không lẽ mình phải ngồi viết kinh giải sầu như mấy tiểu thư khuê các trong tiểu thuyết??!! AAAAAAAAAAAAAA. - Đã bị chán đến điên Tử Nguyệt gào thét. Ai bảo cơm ăn nước rót tới miệng là sung sướng a ?
Quả thật xuyên đến dị giới mà không có thân tín thật là khó khăn, cứ phải đoán già đoán non mọi thứ.
Đã thế nàng còn không nhớ gì nhiều về nội dung câu truyện cả, chỉ nhớ tí tí da lông thôi, chẳng biết đường nào mà lần.
-Phải tìm một thân tín nha hoàn ! Dù ngu ngốc cũng được, không biết làm cái gì cũng được, quỷ dạ xoa cũng được. Chỉ cần người thành thật là được rồi! - Yêu cầu thật đơn giản, nhưng kiếm đâu ra đây?
Tử Quyên nghĩ là làm, nàng mở cửa đi ra khỏi cung, nhưng bị những cung nữ kia chặn lại.
Cẩm Liên tiến lên, quỳ xuống nói: "Công chúa có việc gì cứ phân phối nô tì, nhưng xin ngài hãi quay về Thiên Thanh điện".
Sau cái hôm đầu tiên nàng xuyên không, gặp nàng ta thì tới tận ngày hôm kia nàng ta mới trở lại hầu hạ Thiên Thanh điện. Kì lạ.
Đến mức này Tử Quyên còn không hiểu nàng bị giam lỏng thì nàng chính là kẻ ngốc!
Đành đánh bừa nói : "Ta muốn thiếp thân nha hoàn! Ở đây một mình, ta chán!"
Giọng điệu hờn dỗi, kết hợp với âm thanh trẻ con ngọt ngào đáng yêu, gương mặt tròn tròn phụng phịu cùng hai gò má hồng hồng búng ra sữa. Đến nàng còn phải nể tài diễn xuất của nàng nữa.
Nhưng mà đúng là nàng chán đến sắp điên rồi !
Cẩm Liên mắt tròn xoe vô tội nhìn Tử Quyên : "Công chúa, nô tì chính là thiếp thân nha hoàn của người a, nếu người muốn nô tì sẽ bầu bạn với người" .Bỗng nhiên nước mắt nàng ta lấy đâu ra mà chảy như mưa "Công chúa lớn rồi không coi nô tì là thân cận của ngài nữa, ngài không cần Cẩm Liên nữa ... " Thật khóc như cha mẹ chết rồi vậy!
Tử Quyên chẳng hiểu sao nàng ta mới câu trước câu sau lại ôm mặt khóc thế kia, nhưng nàng cũng chẳng quan tâm, nàng không tin cái người Cẩm Liên kia.
"Ngươi khóc xong chưa? Xong rồi thì báo với thái giám tổng quản ta muốn gặp phụ hoàng". Tử Quyên không quan tâm mấy cái trò vặt vãnh đó, nàng cũng không phải Tử Quyên thật thì làm sao có cảm tình với Cẩm Liên được?
Những gì cần nói đã nói xong, nàng còn phải về phòng ăn hết dĩa sủi cảo tôm a.
Tử Quyên nghĩ rồi, hoàng hậu bây giờ không phải là mẹ đẻ cỗ thân thể này, nàng ta còn nắm quyền hậu cung nữa, nàng không tin mẹ ghẻ có thể đối tốt với mình, trước hết cứ phụ hoàng xem.
/24
|