Thấy chồng đi vào phòng tắm, Chu Văn Kỳ thừa cơ đem phòng ngủ trang hoàng lại một lần, chủ yếu là cây nến còn phải có nước hoa, đây là buổi chiều đầu tiên ở nhà mới, đương nhiên muốn lãng mãn phong tình một chút.
"Em đến!"
"Nước ấm vừa phải, anh đã thử qua." Lôi Dực nói rất có đạo lý, bởi vì anh đã ngồi vào bên trong bồn tắm.
Chỉ có điều bồn tắm trong nhà không lớn như ở khách sạn, anh cũng lo lắng thân thể cô không chịu nổi.
Dù sao tối hôm qua mới trải qua lần đầu tiên, hôm nay lại ở bên ngoài chơi hơn nửa ngày, vì vậy anh chuyên tâm tắm cho cô, không dám hành động thiếu suy nghĩ, chấp nhận hành hạ ngọt ngào.
Chu Văn Kỳ đương nhiên phát giác sau lưng có một 'cột chống trời' đang chỉa vào lưng mình, làm cho cô buồn bực chính là tại sao anh lại không có dũng cảm tiến đến?
Chẳng lẽ mới ngày thứ hai anh cũng đã không có hăng hái? Rõ ràng anh có phản ứng lại không trực tiếp hành động, sẽ là nguyên nhân gì? Người đàn ông trầm mặc thật khiến cho người khó hiểu, còn giống kim dưới đáy biển hơn so với lòng của phụ nữ.
"Anh cảm thấy hôm nay phim có hay không?"
"Hay."
"Em mua đôi giày mới kia có đẹp hay không?"
"Đẹp."
Rất tốt! Cô âm thầm cắn răng, cho dù hỏi anh trần nhà có đẹp hay không, có lẽ anh cũng sẽ trả lời là đẹp, thật muốn cho anh một quyền để cho anh thông suốt, chỉ có điều nhìn cơ ngực của anh còn to hơn so với ngực của cô, nếu như thức thời cô vẫn nên để xuống cái ý niệm này, bàn bạc kỹ hơn, hướng dẫn từng bước vậy.
Không khí lâm vào tẻ ngắt, hai người quy củ tắm xong, lau khô thân thể, anh mới ôm cô ra khỏi phòng tắm, đi về phía giường lớn, cây nến làm cho anh có chút sững sờ, nước hoa làm cho anh có chút mẫn cảm, nhưng mà quan trọng nhất chính là người trong ngực, anh không muốn làm cô mệt chết.
"Anh giúp em xoa bóp." Anh chưa quên lời mình đã nói, tối hôm qua anh làm cô đau, đương nhiên muốn bồi bổ lại.
"Tốt, em chờ cả ngày rồi!" Không nghĩ đến người này sẽ mở lời trước. Trước khi sống lại cô cũng không có đãi ngộ tốt như vậy, nếu anh chủ động muốn ra sức, cô vô cùng vui lòng tiếp nhận.
Anh để cho cô nằm ngang xuống, từ mắt cá chân của cô bắt đầu nhu nhu. "Có phải quá dùng sức hay không?"
"Ừ, khí lực của anh lớn, nhẹ một chút..."
Đối thoại như vậy có chút mập mờ, anh vốn không có ý đó cũng phải thay đổi suy nghĩ, khi anh ấn xuống huyệt đạo ở bắp chân cô, giống như trừ đi nhức mỏi trong cơ thể cô, để cho cô không kìm được than nhẹ. "Thật thoải mái, chính là chỗ đó, đừng có ngừng....."
"Thật sự thoải mái như vậy?" Trước đây anh xoa bóp cho ông nội chưa từng lấy được loại khẳng định này.
"Ừ, A Dực thật là lợi hại!"
Mỹ nhân ngọc thể ngang dọc, cộng thêm âm thanh hấp dẫn như vậy, lời nói ám hiệu, nếu còn không có phản ứng thì không phải là đàn ông, anh khàn cổ họng hỏi: "Kỳ Kỳ, có muốn hay không lại đến một lần?"
"Cái gì lại đến một lần? Anh không phải là đang giúp em xoa bóp sao?"
"Không phải vậy..... Là giống như tối ngày hôm qua, lần này em sẽ không bị đau." Hơn nữa anh còn có thể kéo dài hơn, lần đầu tiên nữ đau nam nhanh, thẳng thắn mà nói là không được tận hứng, lần thứ hai nhất định sẽ tốt hơn, anh tin tưởng mình sẽ làm được.
"Nhưng là em mệt quá." Cô đưa chân đá nhẹ vào bên hông anh, nói là kháng nghị không bằng nói là trêu đùa, mới vừa rồi lúc tắm uyên ương anh không tích cực, bây giờ mới chịu đến biểu hiện, phải xem tâm tình của đại tiểu thư cô có tốt hay không.
"Chờ làm xong anh sẽ giúp em xoa bóp một lần." Anh bắt được chân nhỏ trắng mịn của cô, ở lúc mấu chốt này nói cái gì anh cũng đều đồng ý.
"Hừ, anh là thích làm như vậy? Hay là đặc biệt thích cùng em làm?" Cô càng ngày càng thích cùng anh đấu võ mồm, nhìn dáng vẻ anh á khẩu không trả lời được rồi cảm thấy buồn cười, ai kêu miệng anh không lanh lợi, đáng đời để cho cô bắt nạt.
Lôi Dực phát hiện mình không nói lại lão bà, suy nghĩ một chút rồi dứt khoát tự thực hiện, hôn cái miệng nhỏ nhắn xảo trá của cô, tránh cho lãng phí thời gian, anh đã giúp cô tắm rồi xoa bóp, theo lý thuyết cô cũng đã nghỉ ngơi đủ rồi, nếu anh để cô khổ cực tuyệt đối không coi là quá phận.
Đêm dài đằng đẵng, nam nữ dây dưa không nghỉ, một làm bộ muốn tránh nhưng là giọng nói hờn dỗi: "Ghét, không nên đến....."
Một người khác đã là thở gấp chảy mồ hôi, gấp đến độ hốt hoảng. "Kỳ Kỳ ngoan, đem chân mở ra, đúng, cứ như vậy.... ..."
Lôi Dực vốn là sẽ không dụ dỗ phụ nữ, tại thời điểm nguy cấp lại kích phát ra khả năng tiềm tàng, ngay cả chính mình cũng cảm thấy khó có thể tin được. Vốn cho là kết hôn phải cần một khoảng thời gian để thích ứng, thậm chí anh đã nghĩ đến không muốn phát sinh quan hệ, ai biết mới hai buổi tối anh đã muốn ngừng mà không thể, kế hoạch quả nhiên không cản nổi biến hóa, xem ra là anh đã ngã đi vào, chỉ có thể nắm thật chặt tay cô, muốn rơi vào liền cùng nhau rơi vào đi!
Sáng sớm, Chu Văn Kỳ mang theo nụ cười thỏa mãn tỉnh dậy, quay đầu lại xem một chút người đàn ông đang ngủ say bên cạnh, tối hôm qua anh thật đúng là tận tâm tận lực, hơn nữa biểu hiện một lần so với một lần tốt hơn, rất khó tưởng tượng trước kia bọn họ ở trên giường không phù hợp như vậy, thì ra là chỉ cần có tâm là sẽ có lực nha!
Nhìn vẻ mặt ngủ bình thản của chồng, cô khích lệ chính mình, tất cả cũng sẽ khá hơn, bọn họ sẽ trở thành một đôi vợ chồng hạnh phúc.
Hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng của Lôi Dực, cô tính toán muốn từ hẹn hò lãng mạn chuyển vào sinh hoạt hàng ngày, ngày mai anh đi làm mới sẽ không do dự, cô suy nghĩ một chút nên an bài như thế nào, trong lòng một mảnh yên lặng, giống như cảm giác mà Lôi Dực mang đến cho cô, ít đi tim đập thình thịch, lại có thể yên tâm thoải mái.
Dĩ nhiên lúc đang làm việc trái tim cô sẽ nhảy rất nhanh, chỉ có điều đó là củi khô bốc lửa phản ứng tự nhiên, không thể định đoạt.
Suy nghĩ suy nghĩ, Chu Văn Kỳ mơ mơ màng màng lại ngủ thiếp đi, chờ cô tỉnh dậy lần nữa, chỉ thấy Lôi Dực đứng ở mép giường, cúi đầu nói với cô: "Có đói bụng không? Anh đã mua bữa sáng."
"Anh dậy lúc nào vậy ? Cũng không gọi em." Cô thấy anh mặc quần áo thể thao, trên trán còn có vài giọt mồ hôi, xem ra là đi ra ngoài chạy bộ thuận tiện mua bữa sáng? Tối hôm qua anh xuất nhiều lực như vậy, hôm nay còn có thể đi ra ngoài chạy bộ?
"Em quá mệt mỏi, cần phải ngủ thêm một lát, anh đi chạy quanh công viên mấy vòng, thuận tiện mua bữa sáng trở lại."
Nói đến 'mệt mỏi', cô cũng không khỏi đỏ mặt, thật là bị anh làm 'mệt mỏi' không sai, đàn ông thể lực tốt quả nhiên không thể xem thường, ở trên giường hay dưới giường đều là mãnh long a.
"Cái đó.... Sau này em sẽ nấu cơm, anh cũng không cần đi ra ngoài mua."
"Em không cần mỗi ngày đều làm, mệt mỏi thì ra ngoài ăn, rửa chén và vứt rác giao cho anh, bất kể anh về muộn bao lâu, em cũng không thể tự mình làm." Lôi Dực không ý có định ngược đãi vợ, mặc dù anh đối với việc nhà cũng không có sở trường, nhưng nếu như không giúp một tay làm chút gì đó, anh cũng sẽ cảm thấy là lạ.
"Ừ, nghe lời anh." Cô đương nhiên sẽ cho anh cơ hội biểu hiện, ngôi nhà nhỏ này phải dựa vào hai người bọn họ chống lên.
Chờ Chu Văn Kỳ rửa mặt xong đi qua, hai vợ chồng ngồi vào bàn ăn bữa sáng, cô phát hiện anh rất thích uống sữa đậu lành, hết lần này đến lần khác phối hợp không phải là bánh nướng hay bánh quẩy, mà là tổ hợp với sandwich, tổ hợp kỳ diệu lại làm cho cô rất thích.
"A Dực, ngày mai anh phải đi làm, em cũng muốn đi tìm một phần công việc."
Lôi Dực nghe xong nhíu mày, không quá tán thành nói: "Em không cần vất vả như vậy, anh vẫn nuôi được em."
Hôm cưới anh đã nói qua, cưới vợ về là để vợ hưởng phúc, chỉ hi vọng cô sinh cho anh mấy đứa con, bình thường cô thích thế nào liền như vậy, anh cũng đã đồng ý với ba mẹ vợ nhờ làm hộ, Kỳ Kỳ được cưng chiều từ nhỏ, cả người cũng rất mềm mại, tại sao phải làm việc?
"Em đương nhiên phải dựa vào anh nuôi! Nhưng là mỗi ngày em đều phải ở nhà rất nhàm chán, yên tâm, em sẽ tìm một công việc đơn giản, không phải làm nữ cường nhân." Cô cố ý nói thoải mái vui vẻ, suy nghĩ một chút mình làm người đúng là rất thất bại, tất cả mọi người đều vì cô ăn không hết khổ, cũng không mong đợi cô có thành tích gì, chỉ cần hưởng phúc là được rồi, ở trong loại hoàn cảnh này muốn đột phá thật đúng là khó khăn.
Đời trước cô chính là quá vội vã muốn chứng minh mình, mới có thể dễ dàng bị La Kiến Lương lừa gạt, cho là mình gặp được một cơ hội tốt để gây dựng sự nghiệp, đem tiền gửi ngân hàng đều đưa vào đầu tư, thu về kết quả chính là người đi - nhà trống, nếu như nói lớn lên cần thất bại, cô đại khái đã đem tất cả thất bại của hơn hai mươi năm ở đời trước tập trung ở một chỗ.
Nghĩ lại quá khứ quá nhiều chuyện nguy xuẩn, tội lỗi chồng chất, may mắn một lần nữa đã đến , cô sẽ từng bước từng bước đi được vững vàng.
"Em đến!"
"Nước ấm vừa phải, anh đã thử qua." Lôi Dực nói rất có đạo lý, bởi vì anh đã ngồi vào bên trong bồn tắm.
Chỉ có điều bồn tắm trong nhà không lớn như ở khách sạn, anh cũng lo lắng thân thể cô không chịu nổi.
Dù sao tối hôm qua mới trải qua lần đầu tiên, hôm nay lại ở bên ngoài chơi hơn nửa ngày, vì vậy anh chuyên tâm tắm cho cô, không dám hành động thiếu suy nghĩ, chấp nhận hành hạ ngọt ngào.
Chu Văn Kỳ đương nhiên phát giác sau lưng có một 'cột chống trời' đang chỉa vào lưng mình, làm cho cô buồn bực chính là tại sao anh lại không có dũng cảm tiến đến?
Chẳng lẽ mới ngày thứ hai anh cũng đã không có hăng hái? Rõ ràng anh có phản ứng lại không trực tiếp hành động, sẽ là nguyên nhân gì? Người đàn ông trầm mặc thật khiến cho người khó hiểu, còn giống kim dưới đáy biển hơn so với lòng của phụ nữ.
"Anh cảm thấy hôm nay phim có hay không?"
"Hay."
"Em mua đôi giày mới kia có đẹp hay không?"
"Đẹp."
Rất tốt! Cô âm thầm cắn răng, cho dù hỏi anh trần nhà có đẹp hay không, có lẽ anh cũng sẽ trả lời là đẹp, thật muốn cho anh một quyền để cho anh thông suốt, chỉ có điều nhìn cơ ngực của anh còn to hơn so với ngực của cô, nếu như thức thời cô vẫn nên để xuống cái ý niệm này, bàn bạc kỹ hơn, hướng dẫn từng bước vậy.
Không khí lâm vào tẻ ngắt, hai người quy củ tắm xong, lau khô thân thể, anh mới ôm cô ra khỏi phòng tắm, đi về phía giường lớn, cây nến làm cho anh có chút sững sờ, nước hoa làm cho anh có chút mẫn cảm, nhưng mà quan trọng nhất chính là người trong ngực, anh không muốn làm cô mệt chết.
"Anh giúp em xoa bóp." Anh chưa quên lời mình đã nói, tối hôm qua anh làm cô đau, đương nhiên muốn bồi bổ lại.
"Tốt, em chờ cả ngày rồi!" Không nghĩ đến người này sẽ mở lời trước. Trước khi sống lại cô cũng không có đãi ngộ tốt như vậy, nếu anh chủ động muốn ra sức, cô vô cùng vui lòng tiếp nhận.
Anh để cho cô nằm ngang xuống, từ mắt cá chân của cô bắt đầu nhu nhu. "Có phải quá dùng sức hay không?"
"Ừ, khí lực của anh lớn, nhẹ một chút..."
Đối thoại như vậy có chút mập mờ, anh vốn không có ý đó cũng phải thay đổi suy nghĩ, khi anh ấn xuống huyệt đạo ở bắp chân cô, giống như trừ đi nhức mỏi trong cơ thể cô, để cho cô không kìm được than nhẹ. "Thật thoải mái, chính là chỗ đó, đừng có ngừng....."
"Thật sự thoải mái như vậy?" Trước đây anh xoa bóp cho ông nội chưa từng lấy được loại khẳng định này.
"Ừ, A Dực thật là lợi hại!"
Mỹ nhân ngọc thể ngang dọc, cộng thêm âm thanh hấp dẫn như vậy, lời nói ám hiệu, nếu còn không có phản ứng thì không phải là đàn ông, anh khàn cổ họng hỏi: "Kỳ Kỳ, có muốn hay không lại đến một lần?"
"Cái gì lại đến một lần? Anh không phải là đang giúp em xoa bóp sao?"
"Không phải vậy..... Là giống như tối ngày hôm qua, lần này em sẽ không bị đau." Hơn nữa anh còn có thể kéo dài hơn, lần đầu tiên nữ đau nam nhanh, thẳng thắn mà nói là không được tận hứng, lần thứ hai nhất định sẽ tốt hơn, anh tin tưởng mình sẽ làm được.
"Nhưng là em mệt quá." Cô đưa chân đá nhẹ vào bên hông anh, nói là kháng nghị không bằng nói là trêu đùa, mới vừa rồi lúc tắm uyên ương anh không tích cực, bây giờ mới chịu đến biểu hiện, phải xem tâm tình của đại tiểu thư cô có tốt hay không.
"Chờ làm xong anh sẽ giúp em xoa bóp một lần." Anh bắt được chân nhỏ trắng mịn của cô, ở lúc mấu chốt này nói cái gì anh cũng đều đồng ý.
"Hừ, anh là thích làm như vậy? Hay là đặc biệt thích cùng em làm?" Cô càng ngày càng thích cùng anh đấu võ mồm, nhìn dáng vẻ anh á khẩu không trả lời được rồi cảm thấy buồn cười, ai kêu miệng anh không lanh lợi, đáng đời để cho cô bắt nạt.
Lôi Dực phát hiện mình không nói lại lão bà, suy nghĩ một chút rồi dứt khoát tự thực hiện, hôn cái miệng nhỏ nhắn xảo trá của cô, tránh cho lãng phí thời gian, anh đã giúp cô tắm rồi xoa bóp, theo lý thuyết cô cũng đã nghỉ ngơi đủ rồi, nếu anh để cô khổ cực tuyệt đối không coi là quá phận.
Đêm dài đằng đẵng, nam nữ dây dưa không nghỉ, một làm bộ muốn tránh nhưng là giọng nói hờn dỗi: "Ghét, không nên đến....."
Một người khác đã là thở gấp chảy mồ hôi, gấp đến độ hốt hoảng. "Kỳ Kỳ ngoan, đem chân mở ra, đúng, cứ như vậy.... ..."
Lôi Dực vốn là sẽ không dụ dỗ phụ nữ, tại thời điểm nguy cấp lại kích phát ra khả năng tiềm tàng, ngay cả chính mình cũng cảm thấy khó có thể tin được. Vốn cho là kết hôn phải cần một khoảng thời gian để thích ứng, thậm chí anh đã nghĩ đến không muốn phát sinh quan hệ, ai biết mới hai buổi tối anh đã muốn ngừng mà không thể, kế hoạch quả nhiên không cản nổi biến hóa, xem ra là anh đã ngã đi vào, chỉ có thể nắm thật chặt tay cô, muốn rơi vào liền cùng nhau rơi vào đi!
Sáng sớm, Chu Văn Kỳ mang theo nụ cười thỏa mãn tỉnh dậy, quay đầu lại xem một chút người đàn ông đang ngủ say bên cạnh, tối hôm qua anh thật đúng là tận tâm tận lực, hơn nữa biểu hiện một lần so với một lần tốt hơn, rất khó tưởng tượng trước kia bọn họ ở trên giường không phù hợp như vậy, thì ra là chỉ cần có tâm là sẽ có lực nha!
Nhìn vẻ mặt ngủ bình thản của chồng, cô khích lệ chính mình, tất cả cũng sẽ khá hơn, bọn họ sẽ trở thành một đôi vợ chồng hạnh phúc.
Hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng của Lôi Dực, cô tính toán muốn từ hẹn hò lãng mạn chuyển vào sinh hoạt hàng ngày, ngày mai anh đi làm mới sẽ không do dự, cô suy nghĩ một chút nên an bài như thế nào, trong lòng một mảnh yên lặng, giống như cảm giác mà Lôi Dực mang đến cho cô, ít đi tim đập thình thịch, lại có thể yên tâm thoải mái.
Dĩ nhiên lúc đang làm việc trái tim cô sẽ nhảy rất nhanh, chỉ có điều đó là củi khô bốc lửa phản ứng tự nhiên, không thể định đoạt.
Suy nghĩ suy nghĩ, Chu Văn Kỳ mơ mơ màng màng lại ngủ thiếp đi, chờ cô tỉnh dậy lần nữa, chỉ thấy Lôi Dực đứng ở mép giường, cúi đầu nói với cô: "Có đói bụng không? Anh đã mua bữa sáng."
"Anh dậy lúc nào vậy ? Cũng không gọi em." Cô thấy anh mặc quần áo thể thao, trên trán còn có vài giọt mồ hôi, xem ra là đi ra ngoài chạy bộ thuận tiện mua bữa sáng? Tối hôm qua anh xuất nhiều lực như vậy, hôm nay còn có thể đi ra ngoài chạy bộ?
"Em quá mệt mỏi, cần phải ngủ thêm một lát, anh đi chạy quanh công viên mấy vòng, thuận tiện mua bữa sáng trở lại."
Nói đến 'mệt mỏi', cô cũng không khỏi đỏ mặt, thật là bị anh làm 'mệt mỏi' không sai, đàn ông thể lực tốt quả nhiên không thể xem thường, ở trên giường hay dưới giường đều là mãnh long a.
"Cái đó.... Sau này em sẽ nấu cơm, anh cũng không cần đi ra ngoài mua."
"Em không cần mỗi ngày đều làm, mệt mỏi thì ra ngoài ăn, rửa chén và vứt rác giao cho anh, bất kể anh về muộn bao lâu, em cũng không thể tự mình làm." Lôi Dực không ý có định ngược đãi vợ, mặc dù anh đối với việc nhà cũng không có sở trường, nhưng nếu như không giúp một tay làm chút gì đó, anh cũng sẽ cảm thấy là lạ.
"Ừ, nghe lời anh." Cô đương nhiên sẽ cho anh cơ hội biểu hiện, ngôi nhà nhỏ này phải dựa vào hai người bọn họ chống lên.
Chờ Chu Văn Kỳ rửa mặt xong đi qua, hai vợ chồng ngồi vào bàn ăn bữa sáng, cô phát hiện anh rất thích uống sữa đậu lành, hết lần này đến lần khác phối hợp không phải là bánh nướng hay bánh quẩy, mà là tổ hợp với sandwich, tổ hợp kỳ diệu lại làm cho cô rất thích.
"A Dực, ngày mai anh phải đi làm, em cũng muốn đi tìm một phần công việc."
Lôi Dực nghe xong nhíu mày, không quá tán thành nói: "Em không cần vất vả như vậy, anh vẫn nuôi được em."
Hôm cưới anh đã nói qua, cưới vợ về là để vợ hưởng phúc, chỉ hi vọng cô sinh cho anh mấy đứa con, bình thường cô thích thế nào liền như vậy, anh cũng đã đồng ý với ba mẹ vợ nhờ làm hộ, Kỳ Kỳ được cưng chiều từ nhỏ, cả người cũng rất mềm mại, tại sao phải làm việc?
"Em đương nhiên phải dựa vào anh nuôi! Nhưng là mỗi ngày em đều phải ở nhà rất nhàm chán, yên tâm, em sẽ tìm một công việc đơn giản, không phải làm nữ cường nhân." Cô cố ý nói thoải mái vui vẻ, suy nghĩ một chút mình làm người đúng là rất thất bại, tất cả mọi người đều vì cô ăn không hết khổ, cũng không mong đợi cô có thành tích gì, chỉ cần hưởng phúc là được rồi, ở trong loại hoàn cảnh này muốn đột phá thật đúng là khó khăn.
Đời trước cô chính là quá vội vã muốn chứng minh mình, mới có thể dễ dàng bị La Kiến Lương lừa gạt, cho là mình gặp được một cơ hội tốt để gây dựng sự nghiệp, đem tiền gửi ngân hàng đều đưa vào đầu tư, thu về kết quả chính là người đi - nhà trống, nếu như nói lớn lên cần thất bại, cô đại khái đã đem tất cả thất bại của hơn hai mươi năm ở đời trước tập trung ở một chỗ.
Nghĩ lại quá khứ quá nhiều chuyện nguy xuẩn, tội lỗi chồng chất, may mắn một lần nữa đã đến , cô sẽ từng bước từng bước đi được vững vàng.
/26
|