Ở phía Tây tỉnh XX, trong một căn nhà cấp bốn bình thường, ở dưới ngôi nhà có một không gian trống trải, rộng rãi.
Bên trong ngồi bốn người nói chuyện với nhau. Đều là những người khá già dặn, một nữ hai nam, còn một người được trang bị toàn thân kín mít vải đen.
Người đàn ông bịt kín mít ngồi trên chiếc nệm xốp, nghe người đàn ông ngồi bên phải người phụ nữ duy nhất.
_A Hoàng, việc ta giao cho ngươi, đã làm đến đâu rồi? _ giọng nói người này được sửa đổi thành có chút khó nghe.
_Thưa Tam gia, chúng tôi đã xuất thủ, nhưng nửa đường nhảy ra một tên Trình Giảo Kim đến cướp đoạt vật kia. Người đó không rõ lực chiến ra sao, nhưng thân thủ rất cao, người mà chúng tôi chuẩn bị không biết ra sao thì đã bất tỉnh.
Người đàn ông khuôn mặt có chút kinh người, một vết sẹo dài từ trán bên trái, cắt gần như làm đôi khuôn mặt, cực kỳ dọa người lên tiếng.
_Vậy là... _Người đàn ông trong bộ quần áo đen thui nói với giọng khá chệch hướng, có chút chua chua rợn người.
_Chúng tôi làm hỏng việc, xin Tam gia cho chúng tôi cơ hội sửa chữa lỗi lầm, lần này cam đoan chúng tôi sẽ mang chúng về một cách hoàn hảo. _ hai người đàn ông hướng về phía người ngồi trong bóng tối của căn phòng đưa ra lời thề.
_Xin Tam gia cho chúng tôi thêm một cơ hội. _ người phụ nữ duy nhất cũng hướng tới người đàn ông trong bóng tối này, trong lời nói bộc lộ sự cam chịu hy sinh, nhưng phía sâu bên trong lóe lên sự chán ghét.
Người đàn ông trong bóng tối giữ sự im lặng của mình, tạo ra không gian sự căng thẳng trong căn phòng dưới lòng đất này.
_Lão gia sắp không chờ được với hành động chậm chạp này của mấy người rồi, cơ hội cuối cùng dành cho mấy người, làm cho tốt, nếu không thì không cần thiết phải tồn tại nữa đâu. _ người đàn ông trong bóng tối lên tiếng, cảm giác hơi lạnh lẽo xuyên thấu vào cơ thể ba người, đồng loạt rung lên. Trong chớp mắt, người đàn ông đã lẫn vào bóng tối thoát đi.
....
_Mẹ nó, thật là không muốn sống nữa mà, tên khốn nạn đó nếu không phải là chúng ta bị Cổ độc trong người khống chế thì ta một đao xử gọn hắn, mẹ kiếp....
Người đàn ông vẫn còn cảm giác run rẩy theo sự uy hiếp của Cổ độc trong người, thật sự là con mẹ nó quá thảm.
_Khốn nạn, nếu không phải như vậy thì bọn họ có thể làm gì được chúng ta chắc, nhưng không ngờ bọn họ lại có thể có người tu luyện Cổ độc lợi hại như vậy, chúng ta mới chỉ có ý làm thất bại kế hoạch của bọn họ, vậy mà đã có người đến tìm chúng ta cảnh cáo rồi.
Người phụ nữ duy nhất, lời nói thể hiện sự không can tâm của mình, bọn họ ba người cũng đâu phải là người dễ tính, nhưng thất bại, lại bị hạ xuống Cổ độc, chỉ còn cách cúi đầu làm việc cho người mà thôi.
_Coi như xong rồi, đi thôi, than vãn cũng chẳng giúp được gì, đi làm việc thôi, tùy thời điểm tìm người giải đi Cổ độc, có ngày ta đây sẽ cho bọn họ biết cái giá của việc chơi thủ đoạn với tao thì có kết quả như thế nào.
Người đàn ông đứng đầu trong nhóm ba người, cũng là người suy nghĩ, chỉ ra con đường phía trước, chỉ có thể là tiếp tục bước đi.
_Đại sư huynh nói chí phải, chúng ta rồi sẽ có một ngày đem bọn họ dẫm dưới chân, hừ...dám hành hạ, bóc lột sức lao động của ông đây.
_Nhị sư huynh, chúng ta đi được rồi đó. _ người phụ nữ nói rồi quay lại, tiến về hướng đường dẫn lên phía mặt đất, cánh cửa gỗ cũ có những ánh sáng tự nhiên, làm cho cảm xúc khác lạ hiện ra trong ba người.
....
Trang Thiên Vũ cùng hai người Phương Tĩnh và Cửu Vĩ Hồ đi trong thông đạo không gian, vừa đi vừa thưởng thức những ảo diệu của không gian, tốn mất chút thời gian.
Trên đường đi, Phương Tĩnh cũng phát hiện ra rất nhiều thứ thực sự có thể làm cho con người ta mê mẩn.
Những khung cảnh thực sự là quá đẹp mà, những gì cô được thấy có thể được cho là thứ vô giá, mang lại cảm giác đang ở ngoài không gian vậy.
Cửu Vĩ Hồ A ly đối với Trang Thiên Vũ cùng những việc làm khiến cho nhận thức của cô ta về Trang Thiên Vũ luôn luôn là không đủ, dùng từ ngữ là không thể miêu tả hết được người mà cô ta thuần phục này.
Trong chuyến đi im lặng này rất nhanh đã kết thúc, Trang Thiên Vũ ba người xuất hiện tại ngay bên trong văn phòng lúc xuất phát đi.
Phương Tĩnh có chút cảm giác không chân thật, mình vừa bay đi xem đồ. Lại được đi qua đường không gian đẹp lung linh ảo diệu, cô không biết là mình đã làm những gì mà sinh ra được một đứa con tài năng không ai có như thế này.
_Chúng ta vừa đi dạo sao. _ Phương Tĩnh đặt ra một câu hỏi về việc mình vừa được trải nghiệm thực tế những sự kiện mà được cho là chỉ tồn tại trong tiểu thuyết hay những bộ phim viễn tưởng khoa học thôi.
_Tất nhiên là thật chứ, con trai của mẹ không thứ gì là không thể làm được cả, chỉ dùng là có muốn làm hay không thôi nha. _ Trang Thiên Vũ có chút tự tin khoe khoang những thứ này.
Đối với chuyện này, để Phương Tĩnh biết cũng không có gì, nhưng những người khác, cho dù là ông cha cũng còn cần phải suy xét kỹ lưỡng hơn về vấn đề bảo mật.
Chuyện này có vẻ rất bình thường với hắn, nhưng đây không phải là văn minh tu luyện, đây là nơi văn minh khoa học phát triển, nhiều người với tư tưởng vô thần, không tin vào những việc như vậy.
Nếu lộ ra, rất nhiều những sự rắc rối kéo đến thì thực sự là rất không hay, nếu có người không có ý định tốt nhúng tay thì thay đổi một vài quốc gia cũng là rất có thể.
Trang Thiên Vũ đối với những thứ này có vẻ không quan tâm, nhưng hắn chơi không đủ nha. Không thể để cho những tên ngu dốt đó phá vỡ hạnh phúc của hắn a.
_Xong, bây giờ cái quan trọng nhất tới rồi, chúng ta cần đi ăn trưa a. _ Trang Thiên Vũ đã quen thuộc với việc ăn uống,
Nhìn hắn ăn không nhiều, nhưng thực tế có thể tính bằng thùng cũng là ít cho cái dạ dày không có đáy a.
Rất nhiều thức ăn trong nhà hàng đều được hắn thông qua không gian chuyển di, dọn vào túi mang về, tiêu diệt hết tất cả.
_Chúng ta xuống tầng hầm lái xe của mẹ đi thôi! Tiếp theo đó sẽ chuẩn bị cho công ty riêng của Trang Thiên Vũ thành lập ra sao. _ Phương Tĩnh sắp xếp lại giấy tờ trên bàn làm việc, chỉnh sửa lại quần áo.
Trang Thiên Vũ trở lại hình dáng ban đầu, giúp Phương Tĩnh bỏ ra linh lực, cùng vào thang máy, đi xuống tầng hầm.
....
Phương Tĩnh thấy Cửu Vĩ Hồ bám lấy Trang Thiên Vũ từ lúc xuống xe tới giờ cũng không phản đối, nhưng xuất phát từ sức khỏe của Trang Thiên Vũ, Phương Tĩnh vẫn hỏi:
_Tiểu Thiên, A ly với con qua lại gần như vậy liệu có vấn đề gì không? Có giống như trong phim, những Hồ yêu thường hút đi dương khí đàn ông không?
Trang Thiên Vũ nghe câu hỏi của Phương Tĩnh thì nhanh tay rút ra khỏi bờ mông mượt mà của Cửu Vĩ Hồ, nói với Phương Tĩnh:
_Mẹ ah, A ly là huyết thống cao quý, có thể tu hành nhanh chóng, không cần dùng biện pháp hấp thụ tinh khí con người a.
Bên trong ngồi bốn người nói chuyện với nhau. Đều là những người khá già dặn, một nữ hai nam, còn một người được trang bị toàn thân kín mít vải đen.
Người đàn ông bịt kín mít ngồi trên chiếc nệm xốp, nghe người đàn ông ngồi bên phải người phụ nữ duy nhất.
_A Hoàng, việc ta giao cho ngươi, đã làm đến đâu rồi? _ giọng nói người này được sửa đổi thành có chút khó nghe.
_Thưa Tam gia, chúng tôi đã xuất thủ, nhưng nửa đường nhảy ra một tên Trình Giảo Kim đến cướp đoạt vật kia. Người đó không rõ lực chiến ra sao, nhưng thân thủ rất cao, người mà chúng tôi chuẩn bị không biết ra sao thì đã bất tỉnh.
Người đàn ông khuôn mặt có chút kinh người, một vết sẹo dài từ trán bên trái, cắt gần như làm đôi khuôn mặt, cực kỳ dọa người lên tiếng.
_Vậy là... _Người đàn ông trong bộ quần áo đen thui nói với giọng khá chệch hướng, có chút chua chua rợn người.
_Chúng tôi làm hỏng việc, xin Tam gia cho chúng tôi cơ hội sửa chữa lỗi lầm, lần này cam đoan chúng tôi sẽ mang chúng về một cách hoàn hảo. _ hai người đàn ông hướng về phía người ngồi trong bóng tối của căn phòng đưa ra lời thề.
_Xin Tam gia cho chúng tôi thêm một cơ hội. _ người phụ nữ duy nhất cũng hướng tới người đàn ông trong bóng tối này, trong lời nói bộc lộ sự cam chịu hy sinh, nhưng phía sâu bên trong lóe lên sự chán ghét.
Người đàn ông trong bóng tối giữ sự im lặng của mình, tạo ra không gian sự căng thẳng trong căn phòng dưới lòng đất này.
_Lão gia sắp không chờ được với hành động chậm chạp này của mấy người rồi, cơ hội cuối cùng dành cho mấy người, làm cho tốt, nếu không thì không cần thiết phải tồn tại nữa đâu. _ người đàn ông trong bóng tối lên tiếng, cảm giác hơi lạnh lẽo xuyên thấu vào cơ thể ba người, đồng loạt rung lên. Trong chớp mắt, người đàn ông đã lẫn vào bóng tối thoát đi.
....
_Mẹ nó, thật là không muốn sống nữa mà, tên khốn nạn đó nếu không phải là chúng ta bị Cổ độc trong người khống chế thì ta một đao xử gọn hắn, mẹ kiếp....
Người đàn ông vẫn còn cảm giác run rẩy theo sự uy hiếp của Cổ độc trong người, thật sự là con mẹ nó quá thảm.
_Khốn nạn, nếu không phải như vậy thì bọn họ có thể làm gì được chúng ta chắc, nhưng không ngờ bọn họ lại có thể có người tu luyện Cổ độc lợi hại như vậy, chúng ta mới chỉ có ý làm thất bại kế hoạch của bọn họ, vậy mà đã có người đến tìm chúng ta cảnh cáo rồi.
Người phụ nữ duy nhất, lời nói thể hiện sự không can tâm của mình, bọn họ ba người cũng đâu phải là người dễ tính, nhưng thất bại, lại bị hạ xuống Cổ độc, chỉ còn cách cúi đầu làm việc cho người mà thôi.
_Coi như xong rồi, đi thôi, than vãn cũng chẳng giúp được gì, đi làm việc thôi, tùy thời điểm tìm người giải đi Cổ độc, có ngày ta đây sẽ cho bọn họ biết cái giá của việc chơi thủ đoạn với tao thì có kết quả như thế nào.
Người đàn ông đứng đầu trong nhóm ba người, cũng là người suy nghĩ, chỉ ra con đường phía trước, chỉ có thể là tiếp tục bước đi.
_Đại sư huynh nói chí phải, chúng ta rồi sẽ có một ngày đem bọn họ dẫm dưới chân, hừ...dám hành hạ, bóc lột sức lao động của ông đây.
_Nhị sư huynh, chúng ta đi được rồi đó. _ người phụ nữ nói rồi quay lại, tiến về hướng đường dẫn lên phía mặt đất, cánh cửa gỗ cũ có những ánh sáng tự nhiên, làm cho cảm xúc khác lạ hiện ra trong ba người.
....
Trang Thiên Vũ cùng hai người Phương Tĩnh và Cửu Vĩ Hồ đi trong thông đạo không gian, vừa đi vừa thưởng thức những ảo diệu của không gian, tốn mất chút thời gian.
Trên đường đi, Phương Tĩnh cũng phát hiện ra rất nhiều thứ thực sự có thể làm cho con người ta mê mẩn.
Những khung cảnh thực sự là quá đẹp mà, những gì cô được thấy có thể được cho là thứ vô giá, mang lại cảm giác đang ở ngoài không gian vậy.
Cửu Vĩ Hồ A ly đối với Trang Thiên Vũ cùng những việc làm khiến cho nhận thức của cô ta về Trang Thiên Vũ luôn luôn là không đủ, dùng từ ngữ là không thể miêu tả hết được người mà cô ta thuần phục này.
Trong chuyến đi im lặng này rất nhanh đã kết thúc, Trang Thiên Vũ ba người xuất hiện tại ngay bên trong văn phòng lúc xuất phát đi.
Phương Tĩnh có chút cảm giác không chân thật, mình vừa bay đi xem đồ. Lại được đi qua đường không gian đẹp lung linh ảo diệu, cô không biết là mình đã làm những gì mà sinh ra được một đứa con tài năng không ai có như thế này.
_Chúng ta vừa đi dạo sao. _ Phương Tĩnh đặt ra một câu hỏi về việc mình vừa được trải nghiệm thực tế những sự kiện mà được cho là chỉ tồn tại trong tiểu thuyết hay những bộ phim viễn tưởng khoa học thôi.
_Tất nhiên là thật chứ, con trai của mẹ không thứ gì là không thể làm được cả, chỉ dùng là có muốn làm hay không thôi nha. _ Trang Thiên Vũ có chút tự tin khoe khoang những thứ này.
Đối với chuyện này, để Phương Tĩnh biết cũng không có gì, nhưng những người khác, cho dù là ông cha cũng còn cần phải suy xét kỹ lưỡng hơn về vấn đề bảo mật.
Chuyện này có vẻ rất bình thường với hắn, nhưng đây không phải là văn minh tu luyện, đây là nơi văn minh khoa học phát triển, nhiều người với tư tưởng vô thần, không tin vào những việc như vậy.
Nếu lộ ra, rất nhiều những sự rắc rối kéo đến thì thực sự là rất không hay, nếu có người không có ý định tốt nhúng tay thì thay đổi một vài quốc gia cũng là rất có thể.
Trang Thiên Vũ đối với những thứ này có vẻ không quan tâm, nhưng hắn chơi không đủ nha. Không thể để cho những tên ngu dốt đó phá vỡ hạnh phúc của hắn a.
_Xong, bây giờ cái quan trọng nhất tới rồi, chúng ta cần đi ăn trưa a. _ Trang Thiên Vũ đã quen thuộc với việc ăn uống,
Nhìn hắn ăn không nhiều, nhưng thực tế có thể tính bằng thùng cũng là ít cho cái dạ dày không có đáy a.
Rất nhiều thức ăn trong nhà hàng đều được hắn thông qua không gian chuyển di, dọn vào túi mang về, tiêu diệt hết tất cả.
_Chúng ta xuống tầng hầm lái xe của mẹ đi thôi! Tiếp theo đó sẽ chuẩn bị cho công ty riêng của Trang Thiên Vũ thành lập ra sao. _ Phương Tĩnh sắp xếp lại giấy tờ trên bàn làm việc, chỉnh sửa lại quần áo.
Trang Thiên Vũ trở lại hình dáng ban đầu, giúp Phương Tĩnh bỏ ra linh lực, cùng vào thang máy, đi xuống tầng hầm.
....
Phương Tĩnh thấy Cửu Vĩ Hồ bám lấy Trang Thiên Vũ từ lúc xuống xe tới giờ cũng không phản đối, nhưng xuất phát từ sức khỏe của Trang Thiên Vũ, Phương Tĩnh vẫn hỏi:
_Tiểu Thiên, A ly với con qua lại gần như vậy liệu có vấn đề gì không? Có giống như trong phim, những Hồ yêu thường hút đi dương khí đàn ông không?
Trang Thiên Vũ nghe câu hỏi của Phương Tĩnh thì nhanh tay rút ra khỏi bờ mông mượt mà của Cửu Vĩ Hồ, nói với Phương Tĩnh:
_Mẹ ah, A ly là huyết thống cao quý, có thể tu hành nhanh chóng, không cần dùng biện pháp hấp thụ tinh khí con người a.
/80
|