*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thiên Thiên, sao em lại đến đây? Em đến tìm anh cả hả?” Chiến Nghệ Hòa mỉm cười đi đến, kéo tay Cảnh Thiên một cách thân thiết. Cảnh Thiên nhìn bàn tay đang níu lấy cánh tay mình, cô khẽ mỉm cười rồi rút tay ra khỏi tay Chiến Nghệ Hòa không hề nể nang,
Dù bệnh trầm cảm đã hết nhưng cô vẫn không thích bị người khác chạm vào. “Tôi đến tìm người có thể quyết định.” Chiến Nghệ Hòa thấy Cảnh Thiên rút tay lại thì tỏ ra lúng túng, nhưng cô ta vẫn mỉm cười vô cùng ấm áp. “Anh cả đang họp trực tuyến, có việc gì thì em cứ nói với chị, chờ cuộc họp kết thúc, chị sẽ đưa em vào phòng làm việc.” “Không phải chị muốn ra ngoài à?”
Chiến Nghệ Hòa cười: “Em đã đến đây rồi thì sao chị lại đi được? Dù thế nào cũng không thể bỏ mặc em được mà. Đi với chị vào trong đi.”
Nhìn phó chủ tịch dẫn Cảnh Thiên rời khỏi đó, đám thư ký quay ra nhìn nhau.
“Cô gái đó là ai?” “Không biết nữa, chưa gặp bao giờ.” “Sao phó chủ tịch thân thiện với cô ta thể? Còn biết cô ta đến để tìm phó chủ tịch Hằng nữa?”
“Chẳng lẽ… cô ta là thiên kim nhà giàu nào, đến người nhà họ Chiến cũng biết đến sự tồn tại của cô ta?”
Thư ký trưởng ban nãy ngăn cản Cảnh Thiên thì sắc mặt hiện giờ vô cùng khó coi.
Sau khi vào phòng làm việc của Chiến Nghệ Hòa, Cảnh Thiên nói nguyên do sự việc với cô ta.
Dù gì bây giờ cô cũng đã trở thành người nghèo chỉ có mấy nghìn đồng trong thẻ, đối mặt với sự quyến rũ của một trăm triệu, cho dù là trước kia thì cô cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà bỏ qua cho dạng thảo mai thảo quả như Tần Dịch, huống hồ là bây giờ.
Chiến Nghệ Hòa nghe xong thì chỉ nghĩ Cảnh Thiên đúng là đồ ngu.
Vì cô cháu dâu này mà ông trẻ không tiếc vứt mấy trăm triệu để đầu tư vào bộ phim này, cố gắng nâng cô ta lên làm nữ chính, còn có Ảnh đế Quân Tiêu của Hoàn Thụy đóng cùng nữa.
Những cô gái này lại chắp tay dâng vai tốt như thể cho người khác. Chẳng mấy chốc, Phó giám đốc Hà và Una đều bị Chiến Nghệ Hòa gọi tới.
Thấy Cảnh Thiên bỏ qua giám đốc bộ phận kinh doanh mà tìm tới hơn Phó chủ tịch Trung Bác kiêm giám đốc Chiến Nghệ Hòa, sắc mặt Phó giám đốc Hà kém hẳn.
Tuy không biết rốt cuộc Chiến Nghệ Hòa và Cảnh Thiên có quan hệ gì, nhưng lúc này ông ta chỉ có thể cùng Una cố gắng giải thích.
“Giám đốc Nghệ, chuyện này thực sự không thể trách tôi được. Tuy giám đốc để tối thảo luận với cô Cảnh, nghe lời cô Cảnh, nhưng chính cô Cảnh đã ký thỏa thuận với quản lý Una của cô ấy rồi, đồng ý giao tất cả công việc của cô ấy cho Una toàn quyền xử lý. Una lại đề nghị với tôi là để thần tượng lưu lượng mới Tân Dịch làm nam chính, tôi đành phải làm việc theo sắp xếp của cấp trên thôi mà.”
“Ngày mai đoàn làm phim sẽ tiến hành giới thiệu chính thức rồi, tất cả diễn viên cũng đã chuẩn bị xong, cho dù hôm nay chúng ta muốn thay người thì cũng không có cách nào thay được.”
Trong khi Phó giám đốc Hà nói chuyện, Una đứng ở ngay bên cạnh, không dám nói một câu nào, chỉ lo nhà họ Chiến bắt bà ta bồi thường.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Nhưng cô ta biết, ngoại trừ ngoại hình ra thì người phụ nữ này chẳng có gì cả, nhưng lại rất được ông trẻ yêu quý. Cảnh Thiên là đối tượng xung hỉ cho chủ ba, tất nhiên Chiến Nghệ Hòa tình nguyện giúp đỡ.
“Thiên Thiên, sao em lại đến đây? Em đến tìm anh cả hả?” Chiến Nghệ Hòa mỉm cười đi đến, kéo tay Cảnh Thiên một cách thân thiết. Cảnh Thiên nhìn bàn tay đang níu lấy cánh tay mình, cô khẽ mỉm cười rồi rút tay ra khỏi tay Chiến Nghệ Hòa không hề nể nang,
Dù bệnh trầm cảm đã hết nhưng cô vẫn không thích bị người khác chạm vào. “Tôi đến tìm người có thể quyết định.” Chiến Nghệ Hòa thấy Cảnh Thiên rút tay lại thì tỏ ra lúng túng, nhưng cô ta vẫn mỉm cười vô cùng ấm áp. “Anh cả đang họp trực tuyến, có việc gì thì em cứ nói với chị, chờ cuộc họp kết thúc, chị sẽ đưa em vào phòng làm việc.” “Không phải chị muốn ra ngoài à?”
Chiến Nghệ Hòa cười: “Em đã đến đây rồi thì sao chị lại đi được? Dù thế nào cũng không thể bỏ mặc em được mà. Đi với chị vào trong đi.”
Nhìn phó chủ tịch dẫn Cảnh Thiên rời khỏi đó, đám thư ký quay ra nhìn nhau.
“Cô gái đó là ai?” “Không biết nữa, chưa gặp bao giờ.” “Sao phó chủ tịch thân thiện với cô ta thể? Còn biết cô ta đến để tìm phó chủ tịch Hằng nữa?”
“Chẳng lẽ… cô ta là thiên kim nhà giàu nào, đến người nhà họ Chiến cũng biết đến sự tồn tại của cô ta?”
Thư ký trưởng ban nãy ngăn cản Cảnh Thiên thì sắc mặt hiện giờ vô cùng khó coi.
Sau khi vào phòng làm việc của Chiến Nghệ Hòa, Cảnh Thiên nói nguyên do sự việc với cô ta.
Dù gì bây giờ cô cũng đã trở thành người nghèo chỉ có mấy nghìn đồng trong thẻ, đối mặt với sự quyến rũ của một trăm triệu, cho dù là trước kia thì cô cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà bỏ qua cho dạng thảo mai thảo quả như Tần Dịch, huống hồ là bây giờ.
Chiến Nghệ Hòa nghe xong thì chỉ nghĩ Cảnh Thiên đúng là đồ ngu.
Vì cô cháu dâu này mà ông trẻ không tiếc vứt mấy trăm triệu để đầu tư vào bộ phim này, cố gắng nâng cô ta lên làm nữ chính, còn có Ảnh đế Quân Tiêu của Hoàn Thụy đóng cùng nữa.
Những cô gái này lại chắp tay dâng vai tốt như thể cho người khác. Chẳng mấy chốc, Phó giám đốc Hà và Una đều bị Chiến Nghệ Hòa gọi tới.
Thấy Cảnh Thiên bỏ qua giám đốc bộ phận kinh doanh mà tìm tới hơn Phó chủ tịch Trung Bác kiêm giám đốc Chiến Nghệ Hòa, sắc mặt Phó giám đốc Hà kém hẳn.
Tuy không biết rốt cuộc Chiến Nghệ Hòa và Cảnh Thiên có quan hệ gì, nhưng lúc này ông ta chỉ có thể cùng Una cố gắng giải thích.
“Giám đốc Nghệ, chuyện này thực sự không thể trách tôi được. Tuy giám đốc để tối thảo luận với cô Cảnh, nghe lời cô Cảnh, nhưng chính cô Cảnh đã ký thỏa thuận với quản lý Una của cô ấy rồi, đồng ý giao tất cả công việc của cô ấy cho Una toàn quyền xử lý. Una lại đề nghị với tôi là để thần tượng lưu lượng mới Tân Dịch làm nam chính, tôi đành phải làm việc theo sắp xếp của cấp trên thôi mà.”
“Ngày mai đoàn làm phim sẽ tiến hành giới thiệu chính thức rồi, tất cả diễn viên cũng đã chuẩn bị xong, cho dù hôm nay chúng ta muốn thay người thì cũng không có cách nào thay được.”
Trong khi Phó giám đốc Hà nói chuyện, Una đứng ở ngay bên cạnh, không dám nói một câu nào, chỉ lo nhà họ Chiến bắt bà ta bồi thường.
/122
|