*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
đan điền, một luồng khí quen thuộc bắt đầu xoay vần. Cảnh Thiên tìm được một chiếc kính râm xấu xí trong tủ quần áo, cô sờ mắt kính, có lẽ là mắt mica. Tuy mặt kính mica mỏng nhưng độ dẻo cao, nhưng khi Cảnh Thiên lấy một cây kim bạc vừa mảnh vừa mềm đâm vào mắt kính mica, mắt kính bị kim đâm xuyên nhanh chóng như kim đâm vào vải.
Cảnh Thiên dồn một luồng sức mạnh vào kim bạc. Sau một tiếng “bụp” rất nhỏ, cả mắt kính bị nổ tung bởi một luồng lực vô hình, vỡ thành mảnh vụn.
Cảnh Thiên rất kinh ngạc. Bởi vì dù là cô trước kia, lần đầu tiên dẫn khí nhập thể, tốc độ và lực cũng không đạt đến mức độ như thế này. Quả nhiên không phải tự nhiên mà nguyên chủ được chọn làm con dâu của nhà họ Chiến, cho dù là tử vi hay cơ thể của cô ấy đều rất thích hợp để luyện khí.
Nếu tiếp tục kiên trì thì có lẽ cô sẽ nhanh chóng đạt đến trình độ như ngày trước. 1 Sau đó, Cảnh Thiên mở máy tính lên, gửi một văn bản về chủ đề gãy cột sống dẫn đến bại liệt cho Viện nghiên cứu Y học Lawrence. Cuối văn bản, cô để lại một cái tên: J. Sau khi bỏ ra một tiếng đồng hồ để viết văn bản học thuật, cô nhìn đồng hồ thấy đúng hai giờ sáng. Cảnh Thiên lại quay về căn phòng nhỏ đã được cô sửa sang lại thành phòng thí nghiệm, sau đó lấy một bình thuốc đã được pha chế sẵn ra, để nó ở cạnh cửa.
Mùi thuốc đặc biệt như có lực xuyên thấu, nó lan thẳng vào phòng ngủ của Chiến Lê Xuyên.
Chẳng mấy chốc, Chiến Lê Xuyên đang nhắm mắt ngủ lại ngửi thấy thứ mùi quen thuộc kia. Trong mùi hương này có một loại nguyên tố hóa học mà anh rất quen, thứ này dùng để an thần.
Hai giờ sáng, cho anh dùng hương an thần?
Muốn làm anh lịm đi phải không!
Đáng tiếc rằng cho dù là thuốc thần kinh như thế nào, anh đều không quá nhạy cảm, vì vậy hiệu quả chữa trị của anh mới kém như vậy.
Chừng mười lăm phút sau, cửa bị mở ra, Chiến Lê Xuyên nhắm mắt lại.
Giống như tối hôm qua, Cảnh Thiên tắt camera, cô sợ bên trong có người máy của Chiến Lê Xuyên nên còn cố ý nhìn xung quanh, không thấy người máy đầu mới vào trong.
Sau khi vào trong phòng, cô đi thẳng tới bên cạnh giường, xoa bóp cho Chiến Lê Xuyên suốt bốn mươi phút giống như hôm qua. Sau khi đường khí huyết ở phía trước và sau lưng đều đã đạt trạng thái tốt, cô mới lấy một chiếc kim bạc siêu dài ra, đâm vào phần lưng bị thương của Chiến Lê Xuyên.
Phần lưng của anh bị thương do đập phải vật cứng khi đang đi với tốc độ cao, dẫn đến cột sống ngực ở lưng bị gãy do đè ép. Cột sống ngực bị gãy, gây nên tế bào thần kinh ở cột sống bị đứt, không thể nối liền được, dẫn đến mệnh lệnh từ não bộ không thể truyền đến tứ chi thông qua tủy sống.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Nhờ sự hỗ trợ của kim bạc, một luồng khí nhẹ tràn vào từ huyệt Thiên Linh, bắt đầu mở kinh mạch trong cơ thể. Ba tiếng sau, khi Cảnh Thiên mở mắt lần nữa, cô cảm thấy dường như cả thế giới đều sáng lên một chút.
đan điền, một luồng khí quen thuộc bắt đầu xoay vần. Cảnh Thiên tìm được một chiếc kính râm xấu xí trong tủ quần áo, cô sờ mắt kính, có lẽ là mắt mica. Tuy mặt kính mica mỏng nhưng độ dẻo cao, nhưng khi Cảnh Thiên lấy một cây kim bạc vừa mảnh vừa mềm đâm vào mắt kính mica, mắt kính bị kim đâm xuyên nhanh chóng như kim đâm vào vải.
Cảnh Thiên dồn một luồng sức mạnh vào kim bạc. Sau một tiếng “bụp” rất nhỏ, cả mắt kính bị nổ tung bởi một luồng lực vô hình, vỡ thành mảnh vụn.
Cảnh Thiên rất kinh ngạc. Bởi vì dù là cô trước kia, lần đầu tiên dẫn khí nhập thể, tốc độ và lực cũng không đạt đến mức độ như thế này. Quả nhiên không phải tự nhiên mà nguyên chủ được chọn làm con dâu của nhà họ Chiến, cho dù là tử vi hay cơ thể của cô ấy đều rất thích hợp để luyện khí.
Nếu tiếp tục kiên trì thì có lẽ cô sẽ nhanh chóng đạt đến trình độ như ngày trước. 1 Sau đó, Cảnh Thiên mở máy tính lên, gửi một văn bản về chủ đề gãy cột sống dẫn đến bại liệt cho Viện nghiên cứu Y học Lawrence. Cuối văn bản, cô để lại một cái tên: J. Sau khi bỏ ra một tiếng đồng hồ để viết văn bản học thuật, cô nhìn đồng hồ thấy đúng hai giờ sáng. Cảnh Thiên lại quay về căn phòng nhỏ đã được cô sửa sang lại thành phòng thí nghiệm, sau đó lấy một bình thuốc đã được pha chế sẵn ra, để nó ở cạnh cửa.
Mùi thuốc đặc biệt như có lực xuyên thấu, nó lan thẳng vào phòng ngủ của Chiến Lê Xuyên.
Chẳng mấy chốc, Chiến Lê Xuyên đang nhắm mắt ngủ lại ngửi thấy thứ mùi quen thuộc kia. Trong mùi hương này có một loại nguyên tố hóa học mà anh rất quen, thứ này dùng để an thần.
Hai giờ sáng, cho anh dùng hương an thần?
Muốn làm anh lịm đi phải không!
Đáng tiếc rằng cho dù là thuốc thần kinh như thế nào, anh đều không quá nhạy cảm, vì vậy hiệu quả chữa trị của anh mới kém như vậy.
Chừng mười lăm phút sau, cửa bị mở ra, Chiến Lê Xuyên nhắm mắt lại.
Giống như tối hôm qua, Cảnh Thiên tắt camera, cô sợ bên trong có người máy của Chiến Lê Xuyên nên còn cố ý nhìn xung quanh, không thấy người máy đầu mới vào trong.
Sau khi vào trong phòng, cô đi thẳng tới bên cạnh giường, xoa bóp cho Chiến Lê Xuyên suốt bốn mươi phút giống như hôm qua. Sau khi đường khí huyết ở phía trước và sau lưng đều đã đạt trạng thái tốt, cô mới lấy một chiếc kim bạc siêu dài ra, đâm vào phần lưng bị thương của Chiến Lê Xuyên.
Phần lưng của anh bị thương do đập phải vật cứng khi đang đi với tốc độ cao, dẫn đến cột sống ngực ở lưng bị gãy do đè ép. Cột sống ngực bị gãy, gây nên tế bào thần kinh ở cột sống bị đứt, không thể nối liền được, dẫn đến mệnh lệnh từ não bộ không thể truyền đến tứ chi thông qua tủy sống.
/122
|