-Đi mau!
Một tiếng “răng rắc” vang lên, toàn thân Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành phát ra kiếm khí, phá vỡ Hoàng Thiên Thần tháp. Vô số những tia sáng màu vàng từ trong đó phát ra.
Nhưng thời khắc này Lạc Bắc biết rằng dù có tập hợp tất cả mọi người ở đây lại thì cũng không thể nào kháng cự lại được Hoàng Vô Thần cùng với Hoàng Thiên Thần tháp.
Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành cùng nhau lao tới, hùng dũng tụ hợp kiếm khí của tất cả mọi người lại cùng một lúc, bảy quầng sáng đỏ tươi như máu liên tiếp rơi xuống về phía đám người Huyền Vô Thượng.
-Sao, đến bây giờ mà ngươi vẫn còn muốn cứu tất cả bọn họ? Lạc Bắc, bây giờ cả thiên hạ đều đã nằm trong tay ta, ngươi chạy đâu cho thoát.
Lạc Bắc làm như vậy là muốn dùng Đại Hắc Thiên Ma Quyết để phong ấn cho tất cả mọi người ở đây rồi bỏ chạy. Đại Hắc Thiên Ma Quyết của hắn bao phủ cả Diệp Khuynh Thành. Lạc Bắc làm như vậy vì hắn cảm thấy được lúc này thân thể Diệp Khuynh Thành cũng chỉ còn chút sức lực cuối cùng, nếu cứ tiếp tục tấn công như thế này thì e rằng cho dù thoát ra được cũng chẳng mấy chốc Diệp Khuynh Thành sẽ bị tiêu hao hết công lực. Lúc này Hoàng Vô Thần cũng nhìn ra được ý đồ của Lạc Bắc, y cười ha hả rồi bay từ trong Hoàng Thiên Thần tháp ra.
Nhưng điều khiến Lạc Bắc không ngờ tới chính là những người còn lại đều không tránh mà để bẩy quầng sáng phong ấn lại nhưng còn Huyền Vô Thượng thì nghiêng người tránh không để Đại Hắc Thiên Ma Quyết phong ấn.
-Lạc Bắc, ngươi hãy tạm thời bảo vệ ta, để ta khôi phục nguyên khí.
Sau khi tránh phong ấn của Lạc Bắc, Huyền Vô Thượng liền nói.
-Haha!
Nhưng ngay lập tức những vòng sáng đỏ như máu huyết, phủ lên người Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng, còn hắn và Huyền Vô Thượng thì lập tức hóa thành hơn mười cái bóng đỏ như máu bay về bốn phía.
-Rầm!
Hoàng Thiên Thần tháp khiến cho cả không trung rung chuyển, giống như đang bị một cái chùy đập trúng .
-Phốc!Phốc!Phốc!
Phải có tới ít nhất hai ba chục cái bóng đỏ như máu bị một thứ áp lực vô hình đè ép khiến nó vỡ vụn nhưng vẫn còn tới hơn mười cái bóng đỏ trong nháy mắt đã biến mất trong không trung.
Tựa hồ như trong thời gian đó không trung ngoài giới Niết Bàn bị nứt ra một vết như miệng túi, Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng rạch vết nứt đó để bước ra ngoài.
Chỉ sau một ánh chớp lóe lên, Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng đã bước vào trong giới Niết Bàn.
-Hí!
Vừa bước vào giới Niết bàn, ngay lập tức Huyền Vô Thượng bắt một pháp quyết, bày trên cây Thông Thiên Diệu trên đỉnh của thế giới cực lạc để nó tán phát ra những linh khí của đất trời, dường như Huyền Vô Thượng đã hấp thụ được một nửa non số đó.
-Lạc Bắc, vô dụng thôi. Ta đang ở trong Hoàng Thiên Thần tháp, giống như đang quan sát từ chín tầng mây nhìn xuống, dù ngươi có trốn ở đâu thì ta cũng phát hiện ra thôi.
Nhưng cùng lúc đó, một tiếng “Oanh!” vang lên. Nước biển bên ngoài thế giới Niết Bàn đều bị chấn động mạnh, khơi dậy vô số những con sóng to. Toàn bộ hư không của giới Niết Bàn tựa như bị nện thành một lỗ hổng cực lớn, phát ra những vầng sáng màu đồng cổ và ngay lập tức, vầng hào quang của Hoàng Thiên Thần tháp rơi thẳng xuống đó.
Hơn nữa Hoàng Thiên Thần tháp còn mang theo uy thế vô cùng khủng khiếp. Nhưng cùng lúc đó, bên ngoài giới Niết Bàn, ở ngoài biển khơi xa xămđó, cũng xuất hiện hàng ngàn pháp khí tím đen tựa như những ngọn đèn hải đăng vậy.
Lôi Hỏa Thần Tháp!
-Rầm!
Từng cột lôi trụ khổng lồ đang hừng hực cháy trong nháy mắt hùng dũng lao rầm rầm về Hoàng Thiên Thần tháp.
Chính lúc đó, toàn bộ không gian xung quanh trong giới Niết Bàn cũng ngay lập tức xuất hiện đầy rẫy những vòng hào quang, ít nhất phải có tới hàng trăm những vòng hào quang đầy đủ những loại sắc màu cực mạnh cùng tấn công vào Hoàng Thiên Thần tháp.
-Rầm rầm, ầm ầm…
Trong nháy mắt, trên Hoàng Thiên Thần tháp xuất hiện vô số những vòng hào quang và những vòng lửa.Hoàng Thiên Thần tháp bị tấn công đến mức phải bay vút lên trên.
Nhưng vẫn như lúc đầu, toàn bộ Hoàng Thiên Thần tháp đều không có bất kỳ dấu vết hư hại nào cả.
-Lôi Hỏa Thần tháp, Ngàn Bảo Đại Thừa Pháp, hai loại này uy lực rất cao, nhưng Hoàng Thiên Thần tháp của ta là thứ xuyên hư không, ngay cả những va chạm, ăn mòn của Nguyên Khí Tinh cầu trong hư không nó cũng có thể chống đỡ được. Còn ngươi dùng nơi được mệnh danh là giới Niết Bàn này để tấn công thì làm sao có thể gọi là cực lạc được! Chỉ có toàn bộ thiên địa trong tay ta, ta khai sáng thiên cổ những thế giới trước nay chưa từng có, toàn bộ thiên địa đều là cực lạc nhân gian, mới gọi là giới Niết Bàn.-Nếu đã như vậy thì hôm nay ta sẽ phá tan những cái gọi là giới Niết Bàn của ngươi!
Cũng với những câu nói đầy khí phách đó có Hoàng Vô Thần, trong đáy Hoàng Thiên Thần tháp phát ra tầng tầng lớp lớp hào quang tấn công vào giới Niết Bàn, nghiền vụn nó ra.
Độ cao của Hoàng Thiên Thần tháp cũng xấp xỉ với thế giới Niết bàn, còn đáy tháp và đỉnh giới Niết Bàn đó có lẽ cũng không chênh lệch nhau nhiều.
Hàng ngàn cột lửa hùng dũng phun ra từ Lôi Hỏa Thần Tháp, uy lực và thanh thế của nó gần như chẳng kém cạnh là bao so với uy lực của một thiên kiếp nhưng lúc này sự tấn công của nó cũng không ảnh hưởng gì đến Hoàng Thiên Thần Tháp cả.
Trong lúc tấn công, phần lớn những pháp bảo trong Thiên Bảo Đại Thừa Pháp Trận có tính tấn công đều đã bị đánh bại hết, chỉ còn lại pháp bảo phòng ngự.
-Xì…
Toàn bộ pháp bảo phòng ngự của Thiên Bảo Đại Thừa Pháp Trận cũng được xuất ra. Nhưng trận pháp bị Hoàng Thiên Thần Tháp ép xuống. Những pháp bảo phòng ngự này hóa ra những vầng sáng và những thanh âm như tiếng xé lụa.
-Huyền Vô Thượng, ngươi dẫn bọn họ chạy đi, ta ở đây đối phó với hắn.
Lạc Bắc nhìn Hoàng Thiên Thần tháp đang tấn công, nghiền ép giới Niết Bàn, trong mắt hắn lóe lên hàng ngàn những vòng hào quang liên tiếp, từng vòng từng vòng hiện ra trước mặt, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thải Thục, Linh Thích Thiên, Hàn Huyết Y…vv… tất cả mọi người đều được hắn giải phóng.
-Lạc Bắc, cả đời ta có một người bạn như ngươi là đủ rồi.
Huyền Vô Thượng ngồi xếp bằng trên cây Thông Thiên Diệu liền đứng lên, lắc đầu nói:
-Ta có trốn đi cũng không được, với tu hành của ngươi bây giờ chẳng bao lâu nữa có thể phá được Thiên Kiếp thứ ba, tới Thiên Kiếp thứ tư. Hơn nữa, công pháp và ý chí của ngươi sẽ giúp ngươi tiến xa hơn nữa, hơn cả ta bây giờ.
Trong lúc đang nói, một chiếc lò đỉnh bạc bay từ trong tay Huyền Vô Thượng đến tay Lạc Bắc.
Lò đỉnh bạc này rõ ràng là Tạo Hóa Vạn Thọ Đỉnh mà lúc trước Huyền Vô Thượng có được ở trong Hoàng Thiên Thần Tháp.
-Cái này…
Lạc Bắc không biết Huyền Vô Thượng giao cho mình chiếc đỉnh này là có dụng ý gì, âm thanh tấn công mãnh liệt của Hoàng Thiên Thần tháp khiến hắn thấy nao nao.
-Ngươi đi đi.
Huyền Vô Thượng liếc mắt nhìn Lạc Bắc.
- Ta có một đạo bí thuật, có thể đưa ngươi trốn vào hư không. Nhưng đạo bí thuật này cần phải có một thời gian triển thi pháp thuật nhất định, không được ngừng nghỉ, lúc đó ta cần phải có sự bảo vệ của ngươi. Đợi sau khi ngươi tu hành vượt qua được Hoàng Vô Thần thì hãy giết chết hắn, báo thù cho ta.
-Trốn vào hư không?
Lạc Bắc còn chưa kịp hỏi Huyền Vô Thượng khi vào hư không thì quay lại như thế nào thì ngay lúc đó, một tiếng nổ vang lên, trong Thiên Bảo Đại Thừa Pháp Trận, những pháp bảo có uy lực phòng ngự mạnh nhất như Thất Bảo Hải Đường đều bị thu về trong Thiên Bảo Đại Thừa Pháp Trận, toàn bộ hào quang phòng ngự của pháp trận đều bị phá vỡ. vô số những luồng nguyên khí cực mạnh ùa vào bên trong, dường như chúng quét sạch giới Niết Bàn, khiến toàn bộ lầu các, cung điện bên trong giới Niết Bàn đều bị phá vơ.
-Đi đi!
Thấy tình cảnh này, sắc mặt Huyền Vô Thượng lập tức biến đổi. không nói gì nhiều, đưa tay ra cầm lấy vật trên cây Thông Thiên Diệu rồi đặt vào tay Lạc Bắc.
-Ngươi còn muốn chạy trốn nữa ư?
Trong tiếng cười khẩy của Hoàng Vô Thần, đột nhiên trong Hoàng Thiên Thần tháp có tiếng nổ lớn, Lạc Bắc, Huyền Vô Thượng, Lan Nhược Tuyết và tất cả những người khác đều bị chấn động và rồi bị ép đến mức chân khí không thể lưu chuyển được.
-Không được rồi!
Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng biến sắc mặt , uy lực sức ép của Hoàng Thiên Thần tháp khiến họ không thể thoát ra được mà bắt buộc phải ở lại liều mạng với Hoàng Thiên Thần tháp rồi.
Dị Biến Hoành Sinh!
***
Nhưng chính lúc đó trên không trung bỗng xuất hiện một tiếng hát.
Tiếng hát này xuất hiện một cách bất thường, vô cùng kỳ ảo, dường như nó mang trong mình một năng lực mạnh mẽ, một trí tuệ phi phàm, từ bi hỷ nộ. Trong nháy mắt nó đã khiến toàn bộ nguyên khí Hoàng Thiên Thần tháp trong không trung hấp thụ được bị oanh kích, ngay sau đó là một tiếng nổ cực lớn.
Một tiếng “răng rắc” vang lên, toàn thân Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành phát ra kiếm khí, phá vỡ Hoàng Thiên Thần tháp. Vô số những tia sáng màu vàng từ trong đó phát ra.
Nhưng thời khắc này Lạc Bắc biết rằng dù có tập hợp tất cả mọi người ở đây lại thì cũng không thể nào kháng cự lại được Hoàng Vô Thần cùng với Hoàng Thiên Thần tháp.
Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành cùng nhau lao tới, hùng dũng tụ hợp kiếm khí của tất cả mọi người lại cùng một lúc, bảy quầng sáng đỏ tươi như máu liên tiếp rơi xuống về phía đám người Huyền Vô Thượng.
-Sao, đến bây giờ mà ngươi vẫn còn muốn cứu tất cả bọn họ? Lạc Bắc, bây giờ cả thiên hạ đều đã nằm trong tay ta, ngươi chạy đâu cho thoát.
Lạc Bắc làm như vậy là muốn dùng Đại Hắc Thiên Ma Quyết để phong ấn cho tất cả mọi người ở đây rồi bỏ chạy. Đại Hắc Thiên Ma Quyết của hắn bao phủ cả Diệp Khuynh Thành. Lạc Bắc làm như vậy vì hắn cảm thấy được lúc này thân thể Diệp Khuynh Thành cũng chỉ còn chút sức lực cuối cùng, nếu cứ tiếp tục tấn công như thế này thì e rằng cho dù thoát ra được cũng chẳng mấy chốc Diệp Khuynh Thành sẽ bị tiêu hao hết công lực. Lúc này Hoàng Vô Thần cũng nhìn ra được ý đồ của Lạc Bắc, y cười ha hả rồi bay từ trong Hoàng Thiên Thần tháp ra.
Nhưng điều khiến Lạc Bắc không ngờ tới chính là những người còn lại đều không tránh mà để bẩy quầng sáng phong ấn lại nhưng còn Huyền Vô Thượng thì nghiêng người tránh không để Đại Hắc Thiên Ma Quyết phong ấn.
-Lạc Bắc, ngươi hãy tạm thời bảo vệ ta, để ta khôi phục nguyên khí.
Sau khi tránh phong ấn của Lạc Bắc, Huyền Vô Thượng liền nói.
-Haha!
Nhưng ngay lập tức những vòng sáng đỏ như máu huyết, phủ lên người Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng, còn hắn và Huyền Vô Thượng thì lập tức hóa thành hơn mười cái bóng đỏ như máu bay về bốn phía.
-Rầm!
Hoàng Thiên Thần tháp khiến cho cả không trung rung chuyển, giống như đang bị một cái chùy đập trúng .
-Phốc!Phốc!Phốc!
Phải có tới ít nhất hai ba chục cái bóng đỏ như máu bị một thứ áp lực vô hình đè ép khiến nó vỡ vụn nhưng vẫn còn tới hơn mười cái bóng đỏ trong nháy mắt đã biến mất trong không trung.
Tựa hồ như trong thời gian đó không trung ngoài giới Niết Bàn bị nứt ra một vết như miệng túi, Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng rạch vết nứt đó để bước ra ngoài.
Chỉ sau một ánh chớp lóe lên, Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng đã bước vào trong giới Niết Bàn.
-Hí!
Vừa bước vào giới Niết bàn, ngay lập tức Huyền Vô Thượng bắt một pháp quyết, bày trên cây Thông Thiên Diệu trên đỉnh của thế giới cực lạc để nó tán phát ra những linh khí của đất trời, dường như Huyền Vô Thượng đã hấp thụ được một nửa non số đó.
-Lạc Bắc, vô dụng thôi. Ta đang ở trong Hoàng Thiên Thần tháp, giống như đang quan sát từ chín tầng mây nhìn xuống, dù ngươi có trốn ở đâu thì ta cũng phát hiện ra thôi.
Nhưng cùng lúc đó, một tiếng “Oanh!” vang lên. Nước biển bên ngoài thế giới Niết Bàn đều bị chấn động mạnh, khơi dậy vô số những con sóng to. Toàn bộ hư không của giới Niết Bàn tựa như bị nện thành một lỗ hổng cực lớn, phát ra những vầng sáng màu đồng cổ và ngay lập tức, vầng hào quang của Hoàng Thiên Thần tháp rơi thẳng xuống đó.
Hơn nữa Hoàng Thiên Thần tháp còn mang theo uy thế vô cùng khủng khiếp. Nhưng cùng lúc đó, bên ngoài giới Niết Bàn, ở ngoài biển khơi xa xămđó, cũng xuất hiện hàng ngàn pháp khí tím đen tựa như những ngọn đèn hải đăng vậy.
Lôi Hỏa Thần Tháp!
-Rầm!
Từng cột lôi trụ khổng lồ đang hừng hực cháy trong nháy mắt hùng dũng lao rầm rầm về Hoàng Thiên Thần tháp.
Chính lúc đó, toàn bộ không gian xung quanh trong giới Niết Bàn cũng ngay lập tức xuất hiện đầy rẫy những vòng hào quang, ít nhất phải có tới hàng trăm những vòng hào quang đầy đủ những loại sắc màu cực mạnh cùng tấn công vào Hoàng Thiên Thần tháp.
-Rầm rầm, ầm ầm…
Trong nháy mắt, trên Hoàng Thiên Thần tháp xuất hiện vô số những vòng hào quang và những vòng lửa.Hoàng Thiên Thần tháp bị tấn công đến mức phải bay vút lên trên.
Nhưng vẫn như lúc đầu, toàn bộ Hoàng Thiên Thần tháp đều không có bất kỳ dấu vết hư hại nào cả.
-Lôi Hỏa Thần tháp, Ngàn Bảo Đại Thừa Pháp, hai loại này uy lực rất cao, nhưng Hoàng Thiên Thần tháp của ta là thứ xuyên hư không, ngay cả những va chạm, ăn mòn của Nguyên Khí Tinh cầu trong hư không nó cũng có thể chống đỡ được. Còn ngươi dùng nơi được mệnh danh là giới Niết Bàn này để tấn công thì làm sao có thể gọi là cực lạc được! Chỉ có toàn bộ thiên địa trong tay ta, ta khai sáng thiên cổ những thế giới trước nay chưa từng có, toàn bộ thiên địa đều là cực lạc nhân gian, mới gọi là giới Niết Bàn.-Nếu đã như vậy thì hôm nay ta sẽ phá tan những cái gọi là giới Niết Bàn của ngươi!
Cũng với những câu nói đầy khí phách đó có Hoàng Vô Thần, trong đáy Hoàng Thiên Thần tháp phát ra tầng tầng lớp lớp hào quang tấn công vào giới Niết Bàn, nghiền vụn nó ra.
Độ cao của Hoàng Thiên Thần tháp cũng xấp xỉ với thế giới Niết bàn, còn đáy tháp và đỉnh giới Niết Bàn đó có lẽ cũng không chênh lệch nhau nhiều.
Hàng ngàn cột lửa hùng dũng phun ra từ Lôi Hỏa Thần Tháp, uy lực và thanh thế của nó gần như chẳng kém cạnh là bao so với uy lực của một thiên kiếp nhưng lúc này sự tấn công của nó cũng không ảnh hưởng gì đến Hoàng Thiên Thần Tháp cả.
Trong lúc tấn công, phần lớn những pháp bảo trong Thiên Bảo Đại Thừa Pháp Trận có tính tấn công đều đã bị đánh bại hết, chỉ còn lại pháp bảo phòng ngự.
-Xì…
Toàn bộ pháp bảo phòng ngự của Thiên Bảo Đại Thừa Pháp Trận cũng được xuất ra. Nhưng trận pháp bị Hoàng Thiên Thần Tháp ép xuống. Những pháp bảo phòng ngự này hóa ra những vầng sáng và những thanh âm như tiếng xé lụa.
-Huyền Vô Thượng, ngươi dẫn bọn họ chạy đi, ta ở đây đối phó với hắn.
Lạc Bắc nhìn Hoàng Thiên Thần tháp đang tấn công, nghiền ép giới Niết Bàn, trong mắt hắn lóe lên hàng ngàn những vòng hào quang liên tiếp, từng vòng từng vòng hiện ra trước mặt, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thải Thục, Linh Thích Thiên, Hàn Huyết Y…vv… tất cả mọi người đều được hắn giải phóng.
-Lạc Bắc, cả đời ta có một người bạn như ngươi là đủ rồi.
Huyền Vô Thượng ngồi xếp bằng trên cây Thông Thiên Diệu liền đứng lên, lắc đầu nói:
-Ta có trốn đi cũng không được, với tu hành của ngươi bây giờ chẳng bao lâu nữa có thể phá được Thiên Kiếp thứ ba, tới Thiên Kiếp thứ tư. Hơn nữa, công pháp và ý chí của ngươi sẽ giúp ngươi tiến xa hơn nữa, hơn cả ta bây giờ.
Trong lúc đang nói, một chiếc lò đỉnh bạc bay từ trong tay Huyền Vô Thượng đến tay Lạc Bắc.
Lò đỉnh bạc này rõ ràng là Tạo Hóa Vạn Thọ Đỉnh mà lúc trước Huyền Vô Thượng có được ở trong Hoàng Thiên Thần Tháp.
-Cái này…
Lạc Bắc không biết Huyền Vô Thượng giao cho mình chiếc đỉnh này là có dụng ý gì, âm thanh tấn công mãnh liệt của Hoàng Thiên Thần tháp khiến hắn thấy nao nao.
-Ngươi đi đi.
Huyền Vô Thượng liếc mắt nhìn Lạc Bắc.
- Ta có một đạo bí thuật, có thể đưa ngươi trốn vào hư không. Nhưng đạo bí thuật này cần phải có một thời gian triển thi pháp thuật nhất định, không được ngừng nghỉ, lúc đó ta cần phải có sự bảo vệ của ngươi. Đợi sau khi ngươi tu hành vượt qua được Hoàng Vô Thần thì hãy giết chết hắn, báo thù cho ta.
-Trốn vào hư không?
Lạc Bắc còn chưa kịp hỏi Huyền Vô Thượng khi vào hư không thì quay lại như thế nào thì ngay lúc đó, một tiếng nổ vang lên, trong Thiên Bảo Đại Thừa Pháp Trận, những pháp bảo có uy lực phòng ngự mạnh nhất như Thất Bảo Hải Đường đều bị thu về trong Thiên Bảo Đại Thừa Pháp Trận, toàn bộ hào quang phòng ngự của pháp trận đều bị phá vỡ. vô số những luồng nguyên khí cực mạnh ùa vào bên trong, dường như chúng quét sạch giới Niết Bàn, khiến toàn bộ lầu các, cung điện bên trong giới Niết Bàn đều bị phá vơ.
-Đi đi!
Thấy tình cảnh này, sắc mặt Huyền Vô Thượng lập tức biến đổi. không nói gì nhiều, đưa tay ra cầm lấy vật trên cây Thông Thiên Diệu rồi đặt vào tay Lạc Bắc.
-Ngươi còn muốn chạy trốn nữa ư?
Trong tiếng cười khẩy của Hoàng Vô Thần, đột nhiên trong Hoàng Thiên Thần tháp có tiếng nổ lớn, Lạc Bắc, Huyền Vô Thượng, Lan Nhược Tuyết và tất cả những người khác đều bị chấn động và rồi bị ép đến mức chân khí không thể lưu chuyển được.
-Không được rồi!
Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng biến sắc mặt , uy lực sức ép của Hoàng Thiên Thần tháp khiến họ không thể thoát ra được mà bắt buộc phải ở lại liều mạng với Hoàng Thiên Thần tháp rồi.
Dị Biến Hoành Sinh!
***
Nhưng chính lúc đó trên không trung bỗng xuất hiện một tiếng hát.
Tiếng hát này xuất hiện một cách bất thường, vô cùng kỳ ảo, dường như nó mang trong mình một năng lực mạnh mẽ, một trí tuệ phi phàm, từ bi hỷ nộ. Trong nháy mắt nó đã khiến toàn bộ nguyên khí Hoàng Thiên Thần tháp trong không trung hấp thụ được bị oanh kích, ngay sau đó là một tiếng nổ cực lớn.
/719
|