Dương Thiên Vấn rất tự tin đối với chính mình nhưng mà hắn không phát hiện ra kế đôi của Ngũ Tu, có lẽ cũng là bởi vì nguyên nhân Dương Thiên Vấn cũng không biết trùng chung chi thuật.
Dương Thiên Vấn một người ở giữa không trung, lại đã bay hai ngày, nhưng nơi đây ngoại trừ núi, rừng, yêu thú tựa hồ không có cái gì khác.
Hiện tại Dương Thiên Vấn đặc biệt nhớ Tiểu Bạch. Bởi vì nếu như Tiểu Bạch bên người, chí ít hắn có bạn để nói chuyện phiếm.
Một đám thần thức Ngũ Tu, kèm ở trong cơ thể linh chung, bay trở về Độc Ma Tông mật báo, tìm người trong sư môn báo thù cho chính mình.
Thần thức Ngũ Tu chỉ còn lại có một đám, miễn cưỡng bảo vệ ý thức, nhưng tất cả thần thông pháp lực đều biến mất, chỉ còn lại lực lượng điều khiển trùng chung này.
Hắn muốn đoạt xá trùng sinh, nhất định phải mượn nhờ lực lượng cao thủ tông môn, nếu không chỉ dựa vào một mình hắn bất kể như thế nào cũng không làm được.
Ngũ Tu dùng hết lực lượng còn sót lại, khống chế được trùng chung bay về hướng sơn môn Độc Ma Tông.
Bởi vì vấn đề tốc độ trùng chung, hắn dùng thời gian suốt hai ngày mới bay về tới sơn môn, được đệ tử thủ núi cứu trở về sơn môn.
Sơn môn Độc Ma Tông ở bên trong Độc Trảo (hồ tự nhiên), địa thế hiểm yếu, tăng thêm độc khí tràn ra khắp nơi, dễ thủ khó công.
Giờ phút này trong đại điện Độc Ma Tông, tập hợp các cao thủ Độc Ma Tông. Nếu như chỉ là Ngũ Tu hiệu triệu, tuyệt đối không thể nào có hiệu quả như vậy, thế nhưng sư tổ Ngũ Tu lại có lực ảnh hưởng này. Bởi vì sư tổ Ngũ Tu là một trong mấy cao thủ Hợp Thể kỳ của Độc Ma Tông.
Thế lực cùng thực lực Độc Ma Tông chỉ có thể coi là tam lưu môn phái, trong môn phái có bốn cao thủ Hợp Thể kỳ sơ kỳ, một cao thủ Hợp Thể trung kỳ, một cao thủ Hợp Thể hậu kỳ, không có cao thủ từ Hợp Thể kỳ trở lên. Thế nhưng cao thủ có thực lực Phân Thần kỳ cũng không ít, có trọn vẹn một trăm người! Tại đây xưng hùng, xưng bá ở vùng đất Man Hoang này thì ngược lại không có vấn đề gì.
Cái gì? Thật sự có bảo vật? Tông chủ Độc Ma Tông, cao thủ Hợp Thể trung kỳ, giờ phút này hắn nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên là không tin.
Tây Vực Man Hoang ngoại trừ xà trùng, kiến độc có quá nhiều, tài nguyên khác ít đến thương cảm, bằng không cũng sẽ không được gọi là Man Hoang. Độc Ma Tông có thể xưng bá trong vòng ngàn dặm này, không phải thực lực Độc Ma Tông quá mạnh mẽ, mà nơi đây quá mức vắng vẻ, không có bao nhiêu chất béo, cũng không có bao nhiêu tông môn để ý đến nơi đây, cho dù là một ít tứ lưu tông môn cũng giống như thế. Người nơi này cũng chưa khai hóa. Cách ăn mặc giống như của người nguyên thủy, khiến cho Dương Thiên Vấn có chút buồn bực. Thế nhưng Dương Thiên Vấn cũng không chủ động tiếp xúc với bọn hắn, dù sao chỉ cần bọn hắn không cản trở hắn bay về hướng phía đông là được rồi, kỳ thật Dương Thiên Vấn cũng không có mục đích rõ ràng.
Hắn còn không biết, Ngũ Tu đạo nhân cũng chưa chết, còn cáo tri việc này toàn bộ Độc Ma Tông.
Hôm nay, bên trong Độc Ma Tông, đã tranh luận bắt đầu, có một nhóm người bất hòa cùng sư tổ Ngũ Tu liền đưa ra ý kiến phản đối. Những người đó hỏi ngược lại: Thái sư chất Ngũ Tu, chính ngươi tận mắt nhìn đến món bảo vật đó sao? Nó hình dạng thế nào?”
Người đưa ra câu hỏi chính là một lão đầu quái dị, đầu một nửa trắng một nửa xanh.
Cái này … Không có. Ngũ Tu không dám nói dối, đáp. Giờ phút này thân hình hắn ngược lại đã thay đổi nhưng chẳng qua là một đám tàn hồn mà thôi.
Không có? Ha ha, vậy ngươi làm thế nào khẳng định trong tay đối phương nhất định phải có bảo vật? Tông chủ, theo lão phu xem ra người này có lẽ là cường long đi ngang qua. Chúng ta không nên đắc tội một cao thủ như vậy. Lão đầu phản bác.
Cao thủ? Chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cũng coi là cao thủ sao? sư tổ Ngũ Tu hừ lạnh một tiếng phản bác.
Ha ha, Tam sư huynh. Nếu như sư đệ ta ẩn tàng tu vi, thái sư chất Ngũ Tu có thể được nhận ra lão phu là Nguyên Anh kỳ, hay là Hợp Thể kỳ sao? Ta cho rằng, người này tất nhiên đã ẩn tàng tu vi, nếu không dùng thực lực thái sư chất Ngũ Tu, làm sao có thể ngay cả một chiêu cũng không thể tiếp được, lập tức rơi vào kết quả như vậy? Hoặc là nói, học trò của Tam sư huynh ngươi tất cả đều là bao cỏ hay sao? Lão đầu cổ quái nói một câu đúng chỗ hiểm của đối phương, cũng khiến cho tất cả mọi người không thể bỏ qua sự thật. Coi như là bất ngờ động thủ, đều là cao thủ Nguyên Anh kỳ, Ngũ Tu cũng không thể có chuyện một chiêu cũng không tiếp được lập tức đã ngoẻo rồi.
Hừ, người này được bảo vật, tất nhiên thực lực tăng nhiều, đột nhiên tập kích tất nhiên đắc thủ thì có cái gì kỳ quái? sư tổ Ngũ Tu phản bác.
A, nếu như Tam sư huynh cho rằng như thế là đúng, như vậy việc này hãy giao cho Tam sư huynh đi làm. Tiểu đệ chắc là sẽ không dây vào. Trách lão đầu cười lạnh một tiếng nói ra.
Ta xử lý thì ta xử lý! Tông chủ, mời hạ lệnh, coi như là lão phu tự thân xuất mã, cũng muốn thu hồi bảo vật. sư tổ Ngũ Tu là cùng cái kia trách lão đầu khiêng lên.
Ai, Tam sư đệ, hãy bình tâm một chút chớ vội. Ngũ sư đệ nói không phải là không có đạo lý. Huống hồ từ tình hình Ngũ Tu miêu tả mà phân tích, người này tựa hồ không phải có lực lượng bình thường! Tông chủ Độc Ma Tông khuyên can nói.
Thế nhưng hắn không khuyến khích mà lại còn hắn khuyên giải, sư tổ Ngũ Tu lập tức trở nên nóng nảy, hắn trực tiếp cường ngạnh mà cự tuyệt nói: Tông chủ yên tâm. Chỉ cần tông chủ hạ lệnh, lão phu tự thân xuất mã, tuyệt đối dễ như trở bàn tay! Ngũ Tu chính là môn nhân Độc Ma Tông ta, trong vòng ngàn dặm, ai không cho mặt mũi? Người này thứ nhất là hạ sát thủ, hiển nhiên không coi Độc Ma Tông chúng ta vào mắt, nếu như không ra tay giáo huấn người này một chút, tất nhiên sẽ dẫn tới môn hạ đệ tử bất mãn.
“Được. Tông chủ Độc ma tông cũng không thiên vị ai, thấy người nhà kiên trì như thế, chỉ biết đáp ứng.
Nói trắng ra là, không cần chính hắn động thủ, bất kể như thế nào, đến cuối cùng, khẳng định hắn cũng sẽ có một phần, bởi vì hắn mới là tông chủ Độc Ma Tông. Bốn vị sư đệ phía dưới tranh đấu như thế nào cũng không liên quan tới chuyện của hắn.
Sư tổ Ngũ Tu trợ giúp Ngũ Tu đoạt xá xong, liền phái ra một số lớn đệ tử, tìm kiếm tung tích Dương Thiên Vấn, bởi vì có Ngũ Tu cung cấp hư ảnh, cho nên công tác truy tìm cũng không phải quá khó khăn, trong phạm vi ngàn dặm đều là phạm vi thế lực Độc Ma Tông.
Không đến ba ngày, từ ngoài hai ngàn dặm. Độc Ma Tông, thông qua bộ lạc Man tộc phụ cận truyền tin tức trở về, biết được hành tung Dương Thiên Vấn.
Sư tôt Ngũ Tu vì bảo hiểm để đạt được mục đích, tự mình dẫn theo bốn gã cao thủ Phân Thần kỳ, hơn mười cao thủ Xuất Khiếu kỳ, bảy mươi tên cao thủ Nguyên Anh kỳ. Đây gần như là một nửa lực lượng nhất mạch của sư tổ Ngũ Tu, hơn nữa là do sư tổ Ngũ Tu, cao thủ Hợp Thể kỳ tự mình dẫn đội. Một nhóm gần trăm người ngồi trên một chiếc phi hành linh
Giao diện này là một giao diện hai cực Âm Dương, chỉ có hai thế giới hình tròn, đại lục Tu Chân Giới rộng lớn không giới hạn, trình độ tu chân cực kỳ cao, như Linh Khí vậy, đã phổ cập rồi.
Dương Thiên Vấn giá ngự quang vân, trong nháy mắt hắn đã ở trên trời nhàn nhã mà bay lên, hơn nữa còn liên lạc với Triệu Quảng, hiểu rõ thành quả mười năm này của bọn hắn.
Thế nhưng kết quả lại cực không như ý. Mười năm này, tất cả đại tông môn đều đang dưỡng khí tức. Thời gian mười năm căn bản cũng không tính toán cái gì, muốn khơi mào lại một đại chiến Tu Chân Giới, sợ là không có trăm năm trở lên thì tuyệt đối không thể nào. Thế nhưng nếu như Tu Chân Giới bình tĩnh một mảng, đám người Triệu Quảng muốn thanh trừ tiên nhân từ thượng giới xuống cũng không dễ dàng gì. Mười năm này, đám người Triệu Quảng tổng cộng mới phục giết được ba gã tiên nhân.
Thành quả này so về mười lăm năm, trước lúc đại chiến Tu Chân Giới, nào có coi là cái gì?
Dương Thiên Vấn lắc đầu, chỉ dặn dò bọn hắn nhanh hơn tìm kiếm vị trí tấm bia đá, cùng với tìm cơ hội săn giết tiên nhân hạ giới. Hai đại nhiệm vụ đều vô cùng trọng yếu.
Lúc này Dương Thiên Vấn chỉ cần tích lũy đầy đủ chân nguyên là có thể đột phá, hơn nữa hôm nay Duy ngã kiếm đạo đã trải qua một phen hệ thống quy nạp và chỉnh lý. Phương pháp dung hợp luyện khí cùng khí hải nạp nguyên chi thuật, đã hoàn mỹ, có thể bước nhanh tiến lên.
Dương Thiên Vấn một mực khổ tâm suy nghĩ xem nên làm thế nào một lần nữa đề cao nhanh hơn nữa tốc độ tu luyện của mình. Dương Thiên Vấn tính toán, chỉ cần mình có thể vượt qua Thiên kiếp, pháp lực đại thừa, là có thực lực đối kháng những Kim Tiên hạ giới. Lúc đó hắn sẽ không cần trốn trốn tránh tránh, trực tiếp giết đến cửa.
Trước diệt trừ đối thủ cạnh tranh, lại chậm rãi tìm thần vị.
Đương nhiên, đây hết thảy vẫn chỉ là tưởng tượng, Dương Thiên Vấn suy nghĩ hồi lâu. Nếu hắn muốn đẩy nhanh hơn tốc độ tu luyện, chỉ có Bắc Minh Thần Công tổn hại người lợi mình trong tiểu thuyết, có thần hiệu này.
Dương Thiên Vấn có thể đủ đơn giản nghĩ ra nguyên lý Bắc Minh Thần Công, thế nhưng Bắc Minh Thần Công chỉ là võ học thế gian, tu luyện tới cực hạn, cũng không đến được Giả Đan kỳ. Nhưng nó có thể thu nạp nội lực người khác dùng công hiệu cho mình, ngược lại đã cho Dương Thiên Vấn không ít đầu mối, nếu như hắn có thể thu nạp bổn nguyên chân lực người khác, vậy tốc độ tinh tiến tuyệt đối sẽ nhanh kinh người.
Dương Thiên Vấn một người ở giữa không trung, lại đã bay hai ngày, nhưng nơi đây ngoại trừ núi, rừng, yêu thú tựa hồ không có cái gì khác.
Hiện tại Dương Thiên Vấn đặc biệt nhớ Tiểu Bạch. Bởi vì nếu như Tiểu Bạch bên người, chí ít hắn có bạn để nói chuyện phiếm.
Một đám thần thức Ngũ Tu, kèm ở trong cơ thể linh chung, bay trở về Độc Ma Tông mật báo, tìm người trong sư môn báo thù cho chính mình.
Thần thức Ngũ Tu chỉ còn lại có một đám, miễn cưỡng bảo vệ ý thức, nhưng tất cả thần thông pháp lực đều biến mất, chỉ còn lại lực lượng điều khiển trùng chung này.
Hắn muốn đoạt xá trùng sinh, nhất định phải mượn nhờ lực lượng cao thủ tông môn, nếu không chỉ dựa vào một mình hắn bất kể như thế nào cũng không làm được.
Ngũ Tu dùng hết lực lượng còn sót lại, khống chế được trùng chung bay về hướng sơn môn Độc Ma Tông.
Bởi vì vấn đề tốc độ trùng chung, hắn dùng thời gian suốt hai ngày mới bay về tới sơn môn, được đệ tử thủ núi cứu trở về sơn môn.
Sơn môn Độc Ma Tông ở bên trong Độc Trảo (hồ tự nhiên), địa thế hiểm yếu, tăng thêm độc khí tràn ra khắp nơi, dễ thủ khó công.
Giờ phút này trong đại điện Độc Ma Tông, tập hợp các cao thủ Độc Ma Tông. Nếu như chỉ là Ngũ Tu hiệu triệu, tuyệt đối không thể nào có hiệu quả như vậy, thế nhưng sư tổ Ngũ Tu lại có lực ảnh hưởng này. Bởi vì sư tổ Ngũ Tu là một trong mấy cao thủ Hợp Thể kỳ của Độc Ma Tông.
Thế lực cùng thực lực Độc Ma Tông chỉ có thể coi là tam lưu môn phái, trong môn phái có bốn cao thủ Hợp Thể kỳ sơ kỳ, một cao thủ Hợp Thể trung kỳ, một cao thủ Hợp Thể hậu kỳ, không có cao thủ từ Hợp Thể kỳ trở lên. Thế nhưng cao thủ có thực lực Phân Thần kỳ cũng không ít, có trọn vẹn một trăm người! Tại đây xưng hùng, xưng bá ở vùng đất Man Hoang này thì ngược lại không có vấn đề gì.
Cái gì? Thật sự có bảo vật? Tông chủ Độc Ma Tông, cao thủ Hợp Thể trung kỳ, giờ phút này hắn nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên là không tin.
Tây Vực Man Hoang ngoại trừ xà trùng, kiến độc có quá nhiều, tài nguyên khác ít đến thương cảm, bằng không cũng sẽ không được gọi là Man Hoang. Độc Ma Tông có thể xưng bá trong vòng ngàn dặm này, không phải thực lực Độc Ma Tông quá mạnh mẽ, mà nơi đây quá mức vắng vẻ, không có bao nhiêu chất béo, cũng không có bao nhiêu tông môn để ý đến nơi đây, cho dù là một ít tứ lưu tông môn cũng giống như thế. Người nơi này cũng chưa khai hóa. Cách ăn mặc giống như của người nguyên thủy, khiến cho Dương Thiên Vấn có chút buồn bực. Thế nhưng Dương Thiên Vấn cũng không chủ động tiếp xúc với bọn hắn, dù sao chỉ cần bọn hắn không cản trở hắn bay về hướng phía đông là được rồi, kỳ thật Dương Thiên Vấn cũng không có mục đích rõ ràng.
Hắn còn không biết, Ngũ Tu đạo nhân cũng chưa chết, còn cáo tri việc này toàn bộ Độc Ma Tông.
Hôm nay, bên trong Độc Ma Tông, đã tranh luận bắt đầu, có một nhóm người bất hòa cùng sư tổ Ngũ Tu liền đưa ra ý kiến phản đối. Những người đó hỏi ngược lại: Thái sư chất Ngũ Tu, chính ngươi tận mắt nhìn đến món bảo vật đó sao? Nó hình dạng thế nào?”
Người đưa ra câu hỏi chính là một lão đầu quái dị, đầu một nửa trắng một nửa xanh.
Cái này … Không có. Ngũ Tu không dám nói dối, đáp. Giờ phút này thân hình hắn ngược lại đã thay đổi nhưng chẳng qua là một đám tàn hồn mà thôi.
Không có? Ha ha, vậy ngươi làm thế nào khẳng định trong tay đối phương nhất định phải có bảo vật? Tông chủ, theo lão phu xem ra người này có lẽ là cường long đi ngang qua. Chúng ta không nên đắc tội một cao thủ như vậy. Lão đầu phản bác.
Cao thủ? Chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cũng coi là cao thủ sao? sư tổ Ngũ Tu hừ lạnh một tiếng phản bác.
Ha ha, Tam sư huynh. Nếu như sư đệ ta ẩn tàng tu vi, thái sư chất Ngũ Tu có thể được nhận ra lão phu là Nguyên Anh kỳ, hay là Hợp Thể kỳ sao? Ta cho rằng, người này tất nhiên đã ẩn tàng tu vi, nếu không dùng thực lực thái sư chất Ngũ Tu, làm sao có thể ngay cả một chiêu cũng không thể tiếp được, lập tức rơi vào kết quả như vậy? Hoặc là nói, học trò của Tam sư huynh ngươi tất cả đều là bao cỏ hay sao? Lão đầu cổ quái nói một câu đúng chỗ hiểm của đối phương, cũng khiến cho tất cả mọi người không thể bỏ qua sự thật. Coi như là bất ngờ động thủ, đều là cao thủ Nguyên Anh kỳ, Ngũ Tu cũng không thể có chuyện một chiêu cũng không tiếp được lập tức đã ngoẻo rồi.
Hừ, người này được bảo vật, tất nhiên thực lực tăng nhiều, đột nhiên tập kích tất nhiên đắc thủ thì có cái gì kỳ quái? sư tổ Ngũ Tu phản bác.
A, nếu như Tam sư huynh cho rằng như thế là đúng, như vậy việc này hãy giao cho Tam sư huynh đi làm. Tiểu đệ chắc là sẽ không dây vào. Trách lão đầu cười lạnh một tiếng nói ra.
Ta xử lý thì ta xử lý! Tông chủ, mời hạ lệnh, coi như là lão phu tự thân xuất mã, cũng muốn thu hồi bảo vật. sư tổ Ngũ Tu là cùng cái kia trách lão đầu khiêng lên.
Ai, Tam sư đệ, hãy bình tâm một chút chớ vội. Ngũ sư đệ nói không phải là không có đạo lý. Huống hồ từ tình hình Ngũ Tu miêu tả mà phân tích, người này tựa hồ không phải có lực lượng bình thường! Tông chủ Độc Ma Tông khuyên can nói.
Thế nhưng hắn không khuyến khích mà lại còn hắn khuyên giải, sư tổ Ngũ Tu lập tức trở nên nóng nảy, hắn trực tiếp cường ngạnh mà cự tuyệt nói: Tông chủ yên tâm. Chỉ cần tông chủ hạ lệnh, lão phu tự thân xuất mã, tuyệt đối dễ như trở bàn tay! Ngũ Tu chính là môn nhân Độc Ma Tông ta, trong vòng ngàn dặm, ai không cho mặt mũi? Người này thứ nhất là hạ sát thủ, hiển nhiên không coi Độc Ma Tông chúng ta vào mắt, nếu như không ra tay giáo huấn người này một chút, tất nhiên sẽ dẫn tới môn hạ đệ tử bất mãn.
“Được. Tông chủ Độc ma tông cũng không thiên vị ai, thấy người nhà kiên trì như thế, chỉ biết đáp ứng.
Nói trắng ra là, không cần chính hắn động thủ, bất kể như thế nào, đến cuối cùng, khẳng định hắn cũng sẽ có một phần, bởi vì hắn mới là tông chủ Độc Ma Tông. Bốn vị sư đệ phía dưới tranh đấu như thế nào cũng không liên quan tới chuyện của hắn.
Sư tổ Ngũ Tu trợ giúp Ngũ Tu đoạt xá xong, liền phái ra một số lớn đệ tử, tìm kiếm tung tích Dương Thiên Vấn, bởi vì có Ngũ Tu cung cấp hư ảnh, cho nên công tác truy tìm cũng không phải quá khó khăn, trong phạm vi ngàn dặm đều là phạm vi thế lực Độc Ma Tông.
Không đến ba ngày, từ ngoài hai ngàn dặm. Độc Ma Tông, thông qua bộ lạc Man tộc phụ cận truyền tin tức trở về, biết được hành tung Dương Thiên Vấn.
Sư tôt Ngũ Tu vì bảo hiểm để đạt được mục đích, tự mình dẫn theo bốn gã cao thủ Phân Thần kỳ, hơn mười cao thủ Xuất Khiếu kỳ, bảy mươi tên cao thủ Nguyên Anh kỳ. Đây gần như là một nửa lực lượng nhất mạch của sư tổ Ngũ Tu, hơn nữa là do sư tổ Ngũ Tu, cao thủ Hợp Thể kỳ tự mình dẫn đội. Một nhóm gần trăm người ngồi trên một chiếc phi hành linh
Giao diện này là một giao diện hai cực Âm Dương, chỉ có hai thế giới hình tròn, đại lục Tu Chân Giới rộng lớn không giới hạn, trình độ tu chân cực kỳ cao, như Linh Khí vậy, đã phổ cập rồi.
Dương Thiên Vấn giá ngự quang vân, trong nháy mắt hắn đã ở trên trời nhàn nhã mà bay lên, hơn nữa còn liên lạc với Triệu Quảng, hiểu rõ thành quả mười năm này của bọn hắn.
Thế nhưng kết quả lại cực không như ý. Mười năm này, tất cả đại tông môn đều đang dưỡng khí tức. Thời gian mười năm căn bản cũng không tính toán cái gì, muốn khơi mào lại một đại chiến Tu Chân Giới, sợ là không có trăm năm trở lên thì tuyệt đối không thể nào. Thế nhưng nếu như Tu Chân Giới bình tĩnh một mảng, đám người Triệu Quảng muốn thanh trừ tiên nhân từ thượng giới xuống cũng không dễ dàng gì. Mười năm này, đám người Triệu Quảng tổng cộng mới phục giết được ba gã tiên nhân.
Thành quả này so về mười lăm năm, trước lúc đại chiến Tu Chân Giới, nào có coi là cái gì?
Dương Thiên Vấn lắc đầu, chỉ dặn dò bọn hắn nhanh hơn tìm kiếm vị trí tấm bia đá, cùng với tìm cơ hội săn giết tiên nhân hạ giới. Hai đại nhiệm vụ đều vô cùng trọng yếu.
Lúc này Dương Thiên Vấn chỉ cần tích lũy đầy đủ chân nguyên là có thể đột phá, hơn nữa hôm nay Duy ngã kiếm đạo đã trải qua một phen hệ thống quy nạp và chỉnh lý. Phương pháp dung hợp luyện khí cùng khí hải nạp nguyên chi thuật, đã hoàn mỹ, có thể bước nhanh tiến lên.
Dương Thiên Vấn một mực khổ tâm suy nghĩ xem nên làm thế nào một lần nữa đề cao nhanh hơn nữa tốc độ tu luyện của mình. Dương Thiên Vấn tính toán, chỉ cần mình có thể vượt qua Thiên kiếp, pháp lực đại thừa, là có thực lực đối kháng những Kim Tiên hạ giới. Lúc đó hắn sẽ không cần trốn trốn tránh tránh, trực tiếp giết đến cửa.
Trước diệt trừ đối thủ cạnh tranh, lại chậm rãi tìm thần vị.
Đương nhiên, đây hết thảy vẫn chỉ là tưởng tượng, Dương Thiên Vấn suy nghĩ hồi lâu. Nếu hắn muốn đẩy nhanh hơn tốc độ tu luyện, chỉ có Bắc Minh Thần Công tổn hại người lợi mình trong tiểu thuyết, có thần hiệu này.
Dương Thiên Vấn có thể đủ đơn giản nghĩ ra nguyên lý Bắc Minh Thần Công, thế nhưng Bắc Minh Thần Công chỉ là võ học thế gian, tu luyện tới cực hạn, cũng không đến được Giả Đan kỳ. Nhưng nó có thể thu nạp nội lực người khác dùng công hiệu cho mình, ngược lại đã cho Dương Thiên Vấn không ít đầu mối, nếu như hắn có thể thu nạp bổn nguyên chân lực người khác, vậy tốc độ tinh tiến tuyệt đối sẽ nhanh kinh người.
/965
|