Cái gọi là hệ thống liên lạc Thiên Võng chính là linh hồn truyền âm. Nó có thể kết nói với ngành tình báo bên trên Thần giới, điều tra tất cả những người muốn điều tra. Bởi vì mười người bọn họ đi ra có nhiệm vụ đặc biệt. Phía trên vô cùng coi trọng nhiệm vụ này. Cũng bởi vì vậy cho mười người bọn hắn khi thi hành nhiệm vụ nhất định sẽ phải điều tra tất cả tư liệu muốn điều tra, hơn nữa có thể vận dụng bộ phận hệ thống tài nguyên Thiên Võng.
Tu Chân Giới vốn rất thanh bình bởi vì tiên nhân các giới hạ giới, mà trở nên sóng cả mãnh liệt, có tiên nhân môn phái truyền thừa, sau khi hạ giới trực tiếp liền đi tới ở trong môn phái, dáng vẻ ngông nghênh, kiêu căng của tiền bối tổ sư, bắt đầu triệu tập thế lực môn phái, một mặt tìm tòi tiên nhân hạ xuống, đương nhiên điều quan trong nhất là tìm một tấm bia đá bị cấm chế, không hủy diệt được.
Các môn các phái Tu chân đều phái ra đệ tử của bọn hắn, tìm khắp thiên hạ vật mà thượng giới tổ sư giao cho.
.
Kỳ thật tin tức tiên nhân hạ giới không thể dấu diếm tai mắt các môn các phái Tu Chân Giới. Mà môn phái có tổ sư hạ giới, trên vấn đề đối ngoại, đột nhiên cường thế, suất lĩnh cao thủ trong môn, trực tiếp tìm tới một ít môn phái cừu gia thù địch. Có tiên nhân trợ giúp, những môn phái này thế như chẻ tre phá tan mấy đại phái cùng cấp.
Tu Chân Giới nổi lên một hồi gió tanh mưa máu, vô số môn phái nhất lưu bị cuốn vào trận chiến tranh này. Các môn phái được tiên nhân làm chỗ dựa tự nhiên chiếm hết tiện nghi, ở vào thế thượng phong tuyệt đối, bảy tám môn phái nhất lưu bị đánh tan, nguyên khí đại thương, tiếp diễn tới tam lưu môn phái, trên trăm nhị lưu môn phái tiêu vong, hơn một ngàn tam lưu môn phái diệt môn.
Tu sĩ bỏ mình lên đến mấy chục vạn! Đây là điều chưa bao giờ có trong lịch sử Tu Chân Giới
.
Chiến tranh tiếp tục diễn ra. Nói trắng ra là, điều này kỳ thật chính là bàn cờ đấu võ của mười thế lực lớn nhất, mấy chục vạn tu sĩ chính là quân cờ bị ném vứt bỏ.
Triệu Quảng mang theo sáu tên nhân viên chiến đấu Thiên Võng tham chiến, bốn phía tìm những tiên nhân lạc đàn ra tay, tiên nhân thượng giới bị hạ trong tay bọn họ có mười hai tên!
Quan Bình theo bên cạnh hiệp trợ, bố trí xuống đại trận, đóng cửa đánh chó, tìm cơ hội từ trong bóng tối săn giết tiên nhân từ thượng giới xuống.
Hỉ Thước tức thì thừa dịp Tu Chân Giới đại chiến, lập tức triển khai hệ thống Thiên Võng, thời gian dần qua hệ thống Thiên Võng vươn ra toàn bộ Tu Chân Giới. Hơn một ngàn tam lưu môn phái diệt vong, có một nửa có quan hệ cùng tính toán cùng bố trí của Hỉ Thước!
Còn chân chính xuất hiện ở bên ngoài chỉ có một mình Trương Linh Phượng, tiến hành thống nhất mấy đại phái luyện đan Tu Chân Giới, đồng thời nàng cũng sử dụng với tư cách làm mồi nhử, dụ tiên nhân các thế lực khác đến đây.
Trải qua năm năm hỗn chiến, trật tự Tu Chân Giới trở nên rất rõ ràng. Tu Chân Giới vốn có trên trăm nhất lưu đại phái tranh đấu, hôm nay chỉ còn lại một nửa! Tu sĩ kể cả Tán tiên, bỏ mình vô số. Hiện tại hình thành mười hai đỉnh cấp đại phái, phân chia rõ ràng đại biểu cho mười hai thế lực lớn hạ phàm. Một trăm hai mươi tiên nhân hạ xuống phàm trần lúc ban đầu, trong vòng năm năm này một nửa đã bị tiêu diệt!
Trong đó có bốn thành là chết trong tay mấy người Triệu Quảng! Nhưng bọn hắn đều âm thầm ra tay, cho nên vô luận cái thế lực nào cũng không biết. Bọn hắn hoài nghi đối tượng, trừ mình ra, chỉ có thể là mười thế lực lớn nhất còn lại.
Nhìn bề ngoài, tiên nhân Thiên Võng hạ phàm chỉ có năm người bộc lộ bên ngoài, Trương Linh Phượng với tư cách người lãnh đạo, Quan Bình theo bên cạnh hiệp trợ, suất lĩnh ba nhân viên chiến đấu, thống hợp mấy đại phái luyện đan cùng môn phái luyện khí Tu Chân Giới, hơn mười tiểu môn tiểu phái, trở thành Đan khí tông một trong mười hai đỉnh cấp môn phái, chiếm cứ động Thiên Phúc bài danh đệ tam Tu Chân Giới. Quan Bình chủ trì, bố trí đại trận trùng trùng điệp điệp, trên cơ bản có thể cam đoan không gì phá nổi.
Trừ phi mười thế lực lớn nhất khác liên thủ cường công, thế nhưng trải qua trận hỗn chiến này, từng thế lực đều đã bị trọng thương ở những mức độ khác nhau, bọn hắn căn bản không có khả năng liên tiếp ra tay. Thứ hai, sức chiến đấu của Đan khí tông chỉ xếp hạng cuối cùng trong mười hai thế lực lớn. Thế nhưng năng lực phòng ngự lại đứng đầu mười hai thế lực lớn, là một khúc xương cứng khó gặm. Thế nhưng nó lại là thế lực duy nhất trong mười hai thế lực lớn, không có uy hiếp, không nguyện ý đi trêu chọc một thế lực nào. Thứ ba, Đan khí tông mời chào toàn bộ Luyện Đan Sư cùng luyện khí sư Tu Chân Giới từ cửu thành trở lên. Từng tu sĩ của hai loại hình này đều là đối tượng mời gọi. Thứ tư, bên ngoài sơn môn Đan khí tông, trùng trùng điệp điệp tiên trận. Người xem hoa mắt. Đừng nói là phá trận, coi như là nhìn thấy một cái đã làm cho lòng người nguội lạnh.
Cuối cùng, trong phần đông thế lực từ thượng giới xuống, có không ít cao thủ thực lực cường đại có thể so với Huyền Tiên cấp, thế nhưng không ai là cao thủ luyện đan, luyện khí, càng không có một người nào hiểu trận pháp, mà đại sư trận pháp Tu Chân Giới nào có phải là đối thủ của Quan Bình? Cho nên, Quan Bình bố trí tiên trận, ở Tu Chân Giới không có người phá được, trừ phi dùng biện pháp bất chấp thương vong cường công!
Thiên Võng cộng thêm đội trưởng Triệu Quảng, tổng cộng chỉ có bảy nhân viên chiến đấu. Xét về phương diện lực chiến đấu thì tuyệt đối thua kém các thế lực còn lại, thế nhưng so về tính toán cùng bố trí, bọn hắn lại hơn rất xa!
Vô luận một thế lực nào cũng không nghĩ ra, Thiên Võng lại phái ra Tiên giới đại sư trận pháp, cũng không nghĩ ra Thiên Võng chỉ trong thời gian ngắn ngủn năm năm đã thống nhất chín môn phái luyện đan cùng luyện khí Tu Chân Giới, hơn nữa thừa dịp chiến loạn, mời chào một đám tán tu đại sư, chiếm cứ động Thiên Phúc bài danh đệ tam, cứng rắn trở thành một trong mười hai thế lực lớn nhất.
Cũng trong mười hai thế lực lớn nhất, gót chân đứng rất ổn. Thế lực, theo biểu hiện mà xem Đan khí tông chỉ có năm tiên nhân, Tán tiên hơn hai mươi người, sức chiến đấu kém nhất, không đủ gây sợ hãi. Cho nên tất cả thế lực lớn đều thực thi kế sách lôi kéo, đều muốn lợi dụng năng lực của Đan khí tông trợ giúp chính mình quét qua thiên hạ, sau đó lại quay đầu tiêu diệt Đan khí tông. Đây là tính toán của tất cả thế lực lớn, một một thế lực thậm chí nghĩ tiêu diệt Dan khí tông cuối cùng, mỗi một thế lực đều cần tài nguyên của Dan khí tông.
.
Mà Đan khí tông chính là Lã Vọng buông cần, trắng trợn thu mua linh vật, liệu linh, sau đó luyện chế thành phẩm, bán đi với giá cao gấp mười gấp trăm lần, đồng thời cũng treo giải thưởng, dùng tiên đan cao quý làm tư cách khen thưởng, kích thích toàn bộ Tu Chân Giới vì bọn họ khắp nơi bôn tẩu, tìm kiếm tấm bia đá.
Trên thực tế, ai cũng không biết, Triệu Quảng suất lĩnh ba gã nhân viên chiến đấu khác, nhân cơ hội này, hợp nhất một đám Ma Đạo tu sĩ, chỉnh hợp đại bộ phận cao thủ, tạo thành một tổ chức ám sát, chuyên môn lấy tiền tài của người, trừ họa cho người.
Hỉ Thước cũng thừa dịp chiến loạn âm thầm tiến hành thẩm thấu với hơn năm mươi nhất lưu đại phái, mười một đỉnh cấp tông môn, tiến triển tương đối thuận lợi. Đồng thời, thẩm thấu rất nhanh chóng đối với nhị tam lưu tông môn Tu Chân Giới, bởi vì bọn họ mới là đối tượng tìm tấm bia đá.
Sự thật lại một lần nữa chứng minh, trí tuệ đôi khi, thường thường càng hữu hiệu khi so sánh với lực lượng. Trên bình diện lực lượng bằng nhau, hoặc là hơi yếu, lực lượng trí tuệ liền lộ ra ưu thế. Dưới tình huống lực chiến đấu thua kém hơn, Thiên Võng một mực chiếm cứ thượng phong trong số mười hai thế lực lớn, mặc dù thế thượng phong một mực được che dấu tại trong bóng tối.
Thời gian năm năm này đối với tại Tu Chân Giới mà nói, là một giai đoạn giống như một cơn ác mộng. Toàn bộ Tu Chân Giới đều nguyên khí đại thương. Các môn các phái đều đóng cửa sơn môn, khôi phục nguyên khí, tu dưỡng sinh lợi. Nhưng sau khi trải qua trận chiến này, Tu Chân Giới có vô số tu sĩ ở vào tầng giữa bình cảnh đột phá. Cao tầng tu sĩ nhao nhao độ kiếp. Tán tiên bùng nổ về số lượng.
Tu luyện tới Kim Đan kỳ, Dương Thiên Vấn vẻn vẹn chỉ dùng thời gian sáu năm, thế nhưng hóa giải la bàn này dùng mất năm năm. Sở dĩ có điều này là bởi vì la bàn đã hoàn thành gần chín thành, bởi vậy có thể thấy được, hôm nay phá giải vận mệnh la bàn có độ khó cao như thế nào.
Bảo quang bốn phía tụ hợp thành một ảo ảnh, thân hình kẻ chỉ dẫn la bàn mới xuất hiện, nói với Dương Thiên Vấn: Ngươi còn một nguyện vọng, tăng thêm bỏ niêm phong cấp thứ hai mươi sáu, tổng cộng hai nguyện vọng, bây giờ nói ra nguyện vọng cùng nghi vấn của ngươi.
Nguyện vọng cần phải dự trữ nên Dương Thiên Vấn cũng không nóng nảy dùng nguyện vọng. Những nguyện vọng này để tồn, ngày sau thật sự thiếu thần vị, có thể dùng để cầu ! Ta muốn biết kỹ càng tin tức về giao diện này, cùng với thần vị ở nơi nào? .
Giao diện này chính là giao diện hai cực chính phản. Toàn bộ giao diện chia làm hai bộ phận, một chính một phụ. Mà vị diện chỗ của ngươi chính là vị diện phụ thuộc, chính vị diện là Tu Chân Giới, linh khí sung túc. Giao diện loại này trong vô số giao diện vô cùng thưa thớt. Ít giao diện có hai phần như này. Nguyên nhân hình thành loại giao diện này có hai loại, một loại là tự nhiên hình thành, một loại khác do chính con người bố trí. Về thần vị, ta có thể trả lời ngươi. Đó là nó cũng không trong biển rộng mênh mông, thậm chí còn không ở tại vị diện này Kẻ chỉ dẫn la bàn đáp, hắn cũng không chỉ ra kỹ càng là nó ở nơi nào. Thần vị quan hệ tới căn cơ thành thánh, tuyệt đối không phải vận mệnh la bàn hai mươi mấy cấp có thể lộ ra được.
Dương Thiên Vấn nghe xong lời này, đã tương đối thỏa mãn. Một khi đã có lời này, nói chính xác là nơi cần tìm tòi chính đại lục của chính vị diện, mà không phải vị giao diện hiện nay mình đang có mặt.
Ta muốn đi chính vị diện, thông đạo giữa chính phó vị diện ở nơi nào? Dương Thiên Vấn vội vàng hỏi.
Ngay tại phía đông đại lục, cách nơi này một trăm triệu hai nghìn vạn dặm . kẻ chỉ dẫn la bàn dứt lời, liền biến mất vô tung.
Dương Thiên Vấn thu hồi la bàn, suy tư một hồi. Hắn đã rõ ràng, thần vị cũng không phải ở đại lục này mà ở bên trong chính vị diện, vậy hắn không cần phải lãng phí thời gian. Hắn phải nói rõ chuyện mình phải rời khỏi nơi này cho hai huynh đệ Vưu thị, hắn có ý định giao tửu phường này cho hai người quản lý.
Thế nhưng vào lúc này, một hồi tiếng đánh nhau từ trước viện truyền tới, Dương Thiên Vấn thần sắc ngưng tụ, trong nội tâm thầm nghĩ, là kẻ nào ăn gan báo, dám chạy tới chỗ ta tìm phiền toái?
Dương Thiên Vấn vừa muốn cất bước tiến ra ngoài xem xét một phen, hai thân ảnh xuyên tường viện bay vào. Dương Thiên Vấn nhìn kỹ, không phải là hai huynh đệ Vưu thị bị đánh được thổ huyết bay ngược vào sao?
Dương Thiên Vấn chứng kiến tình hình này, thốt nhiên giận dữ, thân hình tung lên, tiếp nhận hai người giữa không trung, nhẹ nhàng thả hai người bọn họ xuống đất, nhẹ giọng hỏi: Chuyện gì xảy ra. Tại sao có người có thể đồng thời đả thương hai người các ngươi? tu vi của Vưu thị huynh đệ mặc dù trong mắt Dương Thiên Vấn không được tốt lắm, thế nhưng bọn hắn dù sao cũng có cảnh giới tu vi Tiên Thiên, cao thủ bài danh Top 5 Binh Khí phổ! Làm sao có thể có người đồng thời đả thương hai người bọn họ?
Chẳng lẽ ở trên đại lục còn có cao thủ dựa vào chính bản thân mình tu luyện đột phá đến Giả Đan kỳ hay sao?
Lão bản, là người Tà Đạo Minh! Vưu An yếu ớt nói.
Dương Thiên Vấn xuất ra hai đan dược chữa thương, cho hai người ăn và nói: Các ngươi qua một bên ngồi xuống tu dưỡng đi, ta cũng muốn nhìn một cái là nhà nào hỏa kiêu ngạo như vậy.
Vấn Thiên cư sĩ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ! Tám năm không gặp, bổn tọa rất muốn đến …”
Một thân ảnh chậm rãi từ bên trong mặt tường phá vỡ đi ra. Dương Thiên Vấn ẩn thận, không phải Hắc Dạ Ma Quân thì là ai?
Con mắt Dương Thiên Vấn rất độc, hắn liếc mắt đã nhận ra Hắc Dạ Ma Quân đã có tu vi Giả Đan trung kỳ. Đây quả thực là chuyện không có khả năng phát sinh. Tám năm trước Hắc Dạ Ma Quân, chỉ mới là Tích Cốc sơ kỳ, tám năm sau đã trở thành Giả Đan trung kỳ. Cần phải biết rõ nơi đây cũng không phải là Tu Chân Giới. Ở nơi này linh khí mỏng manh, nào có tốc độ nhanh như vậy?
“Thế nào? Cư sĩ không biết bổn tọa sao? Hay cư sĩ nằm mơ cũng không ngờ bổn tọa sẽ hiện ra ở chỗ này? Hắc Dạ Ma Quân cầm trong tay thanh ma đao, chậm rãi đi tới mười lăm mét trước người Dương Thiên Vấn rồi ngừng lại. Gã giơ đao chỉ vào Dương Thiên Vấn, nói: Tám năm trước, ta bại trong tay ngươi, tám năm sau, ta muốn ngươi nếm thử cảm thụ năm đó của ta!
Ngươi nói đúng. Quả thực ta rất tò mò ngươi là thế nào trong tám năm ngắn ngủn lại đột nhiên tăng mạnh tu vi như vậy? Các hạ có thể nói cho ta biết, giải thích điều nghi hoặc của tại hạ không? Dương Thiên Vấn gõ gõ bụi bặm trên vạt áo, vô cùng nhẹ nhõm nói: Về phần ngươi muốn ta thua ở dưới đao của ngươi, vậy xem bản lãnh của ngươi
Hừ, mơ tưởng. Xem đao! Hắc Dạ Ma Quân dứt lời, một đao bổ tới. Một đao kia, đao cương đọng lại, bám vào toàn bộ thân đao.
Dương Thiên Vấn cẩn thận nhìn lên, dùng ánh mắt của hắn có thể phân biệt ra được đao này tuyệt đối không giống với tám năm trước. Trong đao này tựa hồ ngấm vào một ít hỏa nham tinh thiết. Hỏa nham tinh thiết không là tài liệu luyện khí quá trân quý, thế nhưng nó dù sao cũng là một trong những linh vật liệu, mà ở đại lục phàm nhân này, linh khí mỏng manh, cho dù có hỏa nham tinh thiết tồn tại, cũng không phải phàm nhân có thể hái được. Phàm nhân không có pháp bảo hộ thân, không thể nào xâm nhập dưới đáy nham thạch nóng chảy, thu thập loại linh vật liệu này.
Về phần Hắc Dạ Ma quân đánh xuống một đao vô cùng lăng lệ ác liệt, căn bản không tại trong mắt Dương Thiên Vấn: Ngươi đã không nói, vậy thì ta sẽ tự tìm hiểu”.
Một chiếc lá rụng rất đúng lúc bay xuống trước mặt Dương Thiên Vấn, Dương Thiên Vấn dùng thần thức liên lạc với nó. Ngay trong khi đang di chuyển, chiếc lá này đã như có tánh mạng, đột nhiên tuôn ra một cỗ ánh sáng đáng lẽ không thuộc về nó, một đạo kiếm quang chặn lại ma đao đã gần ngay trước mắt.
Hắc Dạ Ma Quân cảm giác trên thân đao truyền đến một lực lượng cường đại, cỗ lực lượng này không chỉ có chặn tám phần lực lượng một đao kia của gã, còn khiến bản thân gã chấn động, hầu như không cầm chắc đao được.
A... Hắc Dạ Ma Quân điên cuồng rống một tiếng, công lực toàn thân đều tụ tập trên một đao kia, khu trục lực lượng truyền đến thân đao ra ngoài, thân đao đang dần dần áp xuống dưới mặt đất.
Ồ, tiến hơi dài.... Dương Thiên Vấn chắp hai tay sau lưng, đứng nguyên tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, nhìn đạo kiếm quang mà mình tạo ra bị ép xuống ba thốn, tuy nhiên một kiếm này thậm chí còn không dùng tới 1% lực lượng.
Giả Đan kỳ trước mặt Kim Đan, căn bản không đáng giá nhắc tới, Dương Thiên Vấn tùy tiện duỗi ra một đầu ngón cái là có thể trói chặt, giết chết một đám cao thủ Giả Đan kỳ.
Một cao thủ Giả Đan, tại trong mắt Dương Thiên Vấn khiến cho hắn hứng thú duỗi ra một đầu ngón cái cũng không có. Năm năm tu luyện, tuy phần lớn thời gian đều đặt ở trên vận mệnh la bàn, thế nhưng cũng vẫn khiến cho tu vi của hắn tiến một bước dài Kim Đan hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa là có thể phá Đan Kết Anh.
Loại tốc độ tu luyện này đủ để cho tất cả Tu Chân giả sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm, thế nhưng đây cũng là điều tất nhiên bởi vì Dương Thiên Vấn dùng một lượng rất lớn tiên thạch.
Đối với một đao toàn lực của Hắc Dạ Ma Quân, Dương Thiên Vấn vẫn không có hứng thú duỗi ra một đầu ngón tay. Tâm thần khẽ động, lại là một chiếc lá rụng hóa thành một đạo kiếm quang tập kích thân đao.
Đinh một tiếng thanh thúy tiếng vang lên, có thể nghe thấy âm thanh kim loại bị cắt đứt kèm theo trong đó. Thanh Ma đao dài bảy tấc bị cắt thành hai nửa. Hắc Dạ Ma Quân cũng bởi vì tiếp nhận lực phản chấn rất mạnh nên bị phản chấn trở về.
Hắc Dạ Ma Quân nhìn thấy trên tay chỉ còn lại có một nửa bảo đao, ngây ngẩn cả người. Gã trợn mắt há hốc mồm, cả buổi cũng cũng không nói nên lời. Thời gian trôi qua rất lâu, gã mới có phản ứng, rống lớn nói: Không, điều đó không có khả năng, sao Hắc Dạ Ma đao của ta có thể bị chặt đứt?
Dương Thiên Vấn khinh thường nhếch miệng. Người luyện cây đao này là một tay mơ luyện khí. Cây đao này tại trong mắt Dương Thiên Vấn có vô số khiếm khuyết. Vừa rồi Dương Thiên Vấn dùng một mảnh lá rụng hóa thành kiếm quang, đánh trúng vào một trong những chỗ khiếm khuyết, thoải mái mà tạo thành kết quả này.
Ngươi đã không nói, vậy cũng chỉ có ta tự mình tìm. Dương Thiên Vấn nhẹ nhàng nói, thế nhưng thanh âm trước một giây đồng hồ vẫn còn cách hơn mười thước, sau một giây đồng hồ đã vang lên bên tai Hắc Dạ Ma Quân.
Hắc Dạ Ma Quân kinh hãi xoay người, giờ phút này Dương Thiên Vấn đã ở tại bên người mình, một tay nhẹ nhàng đặt trên bờ vai của gã. Hết thảy những điều này này xảy ra thật sự quá nhanh, nhanh đến mức ngay cả gã cũng không có thời gian phản ứng. Ngay sau đó Hắc Dạ Ma Quân chỉ cảm thấy toàn thân tê liệt, không thể động đậy, tay chân đều tựa như không phải của mình. Hắc Dạ Ma Quân nhìn vào ánh mắt Dương Thiên Vấn. Lúc này ánh mắt gã không phải vênh váo hung hăng như vừa rồi, mà biến thành ánh mắt sợ hãi cùng hoảng sợ.
Không cần sợ hãi, ta chỉ muốn biết rõ đáp án ta muốn biết, ngươi có thể nói cho ta biết không? Vì cái gì, ngươi trong thời gian ngắn ngủn tám năm lại có thể đột nhiên tăng mạnh, không được nói là chính ngươi tu luyện. Không nên ô nhục chỉ số thông minh của ta và ngươi. Còn nữa trên thân đao của ngươi có hỏa nham tinh thiết, ở đâu ra. Kẻ nào giúp ngươi dung nhập thân đao? Dương Thiên Vấn hỏi hai vấn đề vô cùng mấu chốt.
Làm sao ngươi biết hỏa nham tinh thiết? Hắc Dạ Ma Quân kinh ngạc hỏi. Cần biết rõ trước đó chính gã cũng không nghe nói tới cái tên hỏa nham tinh thiết. Từ sau khi gặp gỡ người đó mới biết. Lập tức Hắc Dạ Ma Quân có phản ứng, ngậm miệng không đề cập tới.
Dương Thiên Vấn thở dài nói: Mà thôi, ngươi không nói coi như xong, ta chỉ có thể bỏ thêm chút sức khí, chính mình tìm.
Chính mình tìm? Hiển nhiên Hắc Dạ Ma Quân cũng không biết ý tứ trong lời nói của Dương Thiên Vấn.
Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu. Hắn nhìn Hắc Dạ Ma Quân giải thích: Ta sẽ thi pháp, tên là sưu hồn, có thể từ bên trong hồn phách của ngươi tìm được tất cả những điều ta muốn biết. Chỉ cần những gì ngươi có trong trí nhớ, ta có thể tìm ra. Chẳng qua phương pháp này có một chỗ thiếu hụt thật lớn, đó là tạo thành một ít ảnh hưởng đối với người bị làm phép. Nói thí dụ như biến thành ngu ngốc gì đó. Ngươi không nên sợ, cũng không nhất định biến thành ngu ngốc, thật sự, biến thành ngu ngốc là có tỷ lệ đấy.
Nụ cười Dương Thiên Vấn nhàn nhạt thế nhưng tại trong mắt Hắc Dạ Ma Quân lại cực kỳ khủng bố. Lần thứ nhất, lần đầu tiên trong đời, trong lòng Hắc Dạ Ma Quân dâng lên một cảm giác hối hận vô tận, hối hận không giới hạn cơ hồ nuốt hết cả người hắn. Hiện tại hắn mới hối hận, vì cái gì chính mình lại liên tiếp đi tìm Dương Thiên Vấn gây phiền toái, vì cái gì chính mình cần phải ngu ngốc xuất đầu làm cái gì?
Dương Thiên Vấn không một lần nữa cho Hắc Dạ Ma Quân cơ hội. Lần thứ nhất hắn không muốn cái mạng nhỏ của Hắc Dạ Ma Quân là vì ngay lúc đó gã hèn mọn như con sâu cái kiến. Thế nhưng không ai ngờ là tám năm sau, con sâu cái kiến nho nhỏ lại muốn cắn ngược lại chính mình một miếng. Tuy Dương Thiên Vấn vẫn không nổi sát tâm, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc Dương Thiên Vấn muốn biến Hắc Dạ Ma Quân thành một người ngu ngốc.
Hoàn toàn chính xác, sưu hồn thuật biến thành ngu ngốc là có tính tỷ lệ, thế nhưng tỷ lệ này lại cao tới tám phần trở lên!
Sưu hồn thuật, Dương Thiên Vấn không phải là lần thứ nhất thi triển. Hắn thoải mái từ trong trí nhớ Hắc Dạ Ma Quân tìm ra đáp án mình muốn.
Đạo Chân? Có ý tứ! Người này nhất định phải là tu sĩ từ Tu Chân Giới chính vị diện vượt qua. Ừ, nhìn ra được người này có lẽ bị thương rất nặng. Có lẽ là đoạt xá trùng tu. Người này rất thông minh, linh khí mỏng manh nên dùng một lượng lớn ngọc thạch để tu luyện. Thế nhưng Hắc Dạ Ma Quân này cũng thật sự có vận khí không tệ, rõ ràng lại để cho gã gặp được Đạo Chân tu sĩ trước một bước, dùng một lượng lớn ngọc thạch đổi lấy một lọ linh đan gia tăng tu vi, còn lại để cho hắn hỗ trợ dung nhập một khối hỏa nham tinh thiết. Ta đã nói, thế gian làm sao có thể xuất hiện hỏa nham tinh thiết, chớ nói chi là chế tạo hỏa nham tinh thiết thành binh khí. Dương Thiên Vấn tự nhủ. Sau đó Dương Thiên Vấn phế bỏ tu vi của Hắc Dạ Ma Quân, đã biến thành ngu ngốc, sau đó ném qua tường viện ra ngoài đường phố. Hạ Tề thành này là địa bàn của Hạ gia. Những chuyện xảy ra trong thành đương nhiên lừa không được Hạ gia. Người của Hạ gia đã biết được Hắc Dạ Ma Quân tự mình mang theo cao thủ Tà Đạo Minh cường công Vấn Thiên tửu phường, kết quả mười bốn cao thủ, bảy chết, bảy tổn thương nghiêm trọng, tất cả đều do Vưu thị huynh đệ đánh chết đả thương. Thực lực của Vưu thị huynh đệ lại khiến cho người của Hạ gia chấn động. Mười bốn cao thủ này, tất cả đều là cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong, thế nhưng là Tà Đạo Minh tinh nhuệ nhất sức chiến đấu, liền là Hạ gia cũng cầm không xuất ra như vậy xa hoa đội hình để.
Ngay sau đó Hắc Dạ Ma Quân tự mình ra tay, sau mấy chiêu đã đánh cho Vưu thị huynh đệ thổ huyết bay ngược. Thực lực này càng làm cho người của Hạ gia chấn động, thực lực bực này đã gấp hơn mười lần ra Kiếm lão nhân bài danh thứ hai trên Binh Khí phổ.
Cuối cùng chuyện càng thêm hí kịch hóa. Hắc Dạ Ma Quân có được thực lực phàm trần nhập thánh, một mình đơn đao xâm nhập hậu viện Vấn Thiên tửu phường, chỉ trong vài phút ngắn ngủn đã bị người ném ra ngoài giống như ném rác rưởi. Trải qua chứng minh, Hắc Dạ Ma Quân đã thành một người ngu ngốc, toàn bộ võ công bị phế!
Một loạt sự tình nảy sinh ở trong thời gian ngắn ngủn chưa hết thời gian một nén hương. Hạ gia đối với chuyện như vậy, phản ứng nhanh tới cực điểm, thế nhưng đợi đến lúc cao thủ trong tộc đi đến nơi, tất cả đều hết.
Tu Chân Giới vốn rất thanh bình bởi vì tiên nhân các giới hạ giới, mà trở nên sóng cả mãnh liệt, có tiên nhân môn phái truyền thừa, sau khi hạ giới trực tiếp liền đi tới ở trong môn phái, dáng vẻ ngông nghênh, kiêu căng của tiền bối tổ sư, bắt đầu triệu tập thế lực môn phái, một mặt tìm tòi tiên nhân hạ xuống, đương nhiên điều quan trong nhất là tìm một tấm bia đá bị cấm chế, không hủy diệt được.
Các môn các phái Tu chân đều phái ra đệ tử của bọn hắn, tìm khắp thiên hạ vật mà thượng giới tổ sư giao cho.
.
Kỳ thật tin tức tiên nhân hạ giới không thể dấu diếm tai mắt các môn các phái Tu Chân Giới. Mà môn phái có tổ sư hạ giới, trên vấn đề đối ngoại, đột nhiên cường thế, suất lĩnh cao thủ trong môn, trực tiếp tìm tới một ít môn phái cừu gia thù địch. Có tiên nhân trợ giúp, những môn phái này thế như chẻ tre phá tan mấy đại phái cùng cấp.
Tu Chân Giới nổi lên một hồi gió tanh mưa máu, vô số môn phái nhất lưu bị cuốn vào trận chiến tranh này. Các môn phái được tiên nhân làm chỗ dựa tự nhiên chiếm hết tiện nghi, ở vào thế thượng phong tuyệt đối, bảy tám môn phái nhất lưu bị đánh tan, nguyên khí đại thương, tiếp diễn tới tam lưu môn phái, trên trăm nhị lưu môn phái tiêu vong, hơn một ngàn tam lưu môn phái diệt môn.
Tu sĩ bỏ mình lên đến mấy chục vạn! Đây là điều chưa bao giờ có trong lịch sử Tu Chân Giới
.
Chiến tranh tiếp tục diễn ra. Nói trắng ra là, điều này kỳ thật chính là bàn cờ đấu võ của mười thế lực lớn nhất, mấy chục vạn tu sĩ chính là quân cờ bị ném vứt bỏ.
Triệu Quảng mang theo sáu tên nhân viên chiến đấu Thiên Võng tham chiến, bốn phía tìm những tiên nhân lạc đàn ra tay, tiên nhân thượng giới bị hạ trong tay bọn họ có mười hai tên!
Quan Bình theo bên cạnh hiệp trợ, bố trí xuống đại trận, đóng cửa đánh chó, tìm cơ hội từ trong bóng tối săn giết tiên nhân từ thượng giới xuống.
Hỉ Thước tức thì thừa dịp Tu Chân Giới đại chiến, lập tức triển khai hệ thống Thiên Võng, thời gian dần qua hệ thống Thiên Võng vươn ra toàn bộ Tu Chân Giới. Hơn một ngàn tam lưu môn phái diệt vong, có một nửa có quan hệ cùng tính toán cùng bố trí của Hỉ Thước!
Còn chân chính xuất hiện ở bên ngoài chỉ có một mình Trương Linh Phượng, tiến hành thống nhất mấy đại phái luyện đan Tu Chân Giới, đồng thời nàng cũng sử dụng với tư cách làm mồi nhử, dụ tiên nhân các thế lực khác đến đây.
Trải qua năm năm hỗn chiến, trật tự Tu Chân Giới trở nên rất rõ ràng. Tu Chân Giới vốn có trên trăm nhất lưu đại phái tranh đấu, hôm nay chỉ còn lại một nửa! Tu sĩ kể cả Tán tiên, bỏ mình vô số. Hiện tại hình thành mười hai đỉnh cấp đại phái, phân chia rõ ràng đại biểu cho mười hai thế lực lớn hạ phàm. Một trăm hai mươi tiên nhân hạ xuống phàm trần lúc ban đầu, trong vòng năm năm này một nửa đã bị tiêu diệt!
Trong đó có bốn thành là chết trong tay mấy người Triệu Quảng! Nhưng bọn hắn đều âm thầm ra tay, cho nên vô luận cái thế lực nào cũng không biết. Bọn hắn hoài nghi đối tượng, trừ mình ra, chỉ có thể là mười thế lực lớn nhất còn lại.
Nhìn bề ngoài, tiên nhân Thiên Võng hạ phàm chỉ có năm người bộc lộ bên ngoài, Trương Linh Phượng với tư cách người lãnh đạo, Quan Bình theo bên cạnh hiệp trợ, suất lĩnh ba nhân viên chiến đấu, thống hợp mấy đại phái luyện đan cùng môn phái luyện khí Tu Chân Giới, hơn mười tiểu môn tiểu phái, trở thành Đan khí tông một trong mười hai đỉnh cấp môn phái, chiếm cứ động Thiên Phúc bài danh đệ tam Tu Chân Giới. Quan Bình chủ trì, bố trí đại trận trùng trùng điệp điệp, trên cơ bản có thể cam đoan không gì phá nổi.
Trừ phi mười thế lực lớn nhất khác liên thủ cường công, thế nhưng trải qua trận hỗn chiến này, từng thế lực đều đã bị trọng thương ở những mức độ khác nhau, bọn hắn căn bản không có khả năng liên tiếp ra tay. Thứ hai, sức chiến đấu của Đan khí tông chỉ xếp hạng cuối cùng trong mười hai thế lực lớn. Thế nhưng năng lực phòng ngự lại đứng đầu mười hai thế lực lớn, là một khúc xương cứng khó gặm. Thế nhưng nó lại là thế lực duy nhất trong mười hai thế lực lớn, không có uy hiếp, không nguyện ý đi trêu chọc một thế lực nào. Thứ ba, Đan khí tông mời chào toàn bộ Luyện Đan Sư cùng luyện khí sư Tu Chân Giới từ cửu thành trở lên. Từng tu sĩ của hai loại hình này đều là đối tượng mời gọi. Thứ tư, bên ngoài sơn môn Đan khí tông, trùng trùng điệp điệp tiên trận. Người xem hoa mắt. Đừng nói là phá trận, coi như là nhìn thấy một cái đã làm cho lòng người nguội lạnh.
Cuối cùng, trong phần đông thế lực từ thượng giới xuống, có không ít cao thủ thực lực cường đại có thể so với Huyền Tiên cấp, thế nhưng không ai là cao thủ luyện đan, luyện khí, càng không có một người nào hiểu trận pháp, mà đại sư trận pháp Tu Chân Giới nào có phải là đối thủ của Quan Bình? Cho nên, Quan Bình bố trí tiên trận, ở Tu Chân Giới không có người phá được, trừ phi dùng biện pháp bất chấp thương vong cường công!
Thiên Võng cộng thêm đội trưởng Triệu Quảng, tổng cộng chỉ có bảy nhân viên chiến đấu. Xét về phương diện lực chiến đấu thì tuyệt đối thua kém các thế lực còn lại, thế nhưng so về tính toán cùng bố trí, bọn hắn lại hơn rất xa!
Vô luận một thế lực nào cũng không nghĩ ra, Thiên Võng lại phái ra Tiên giới đại sư trận pháp, cũng không nghĩ ra Thiên Võng chỉ trong thời gian ngắn ngủn năm năm đã thống nhất chín môn phái luyện đan cùng luyện khí Tu Chân Giới, hơn nữa thừa dịp chiến loạn, mời chào một đám tán tu đại sư, chiếm cứ động Thiên Phúc bài danh đệ tam, cứng rắn trở thành một trong mười hai thế lực lớn nhất.
Cũng trong mười hai thế lực lớn nhất, gót chân đứng rất ổn. Thế lực, theo biểu hiện mà xem Đan khí tông chỉ có năm tiên nhân, Tán tiên hơn hai mươi người, sức chiến đấu kém nhất, không đủ gây sợ hãi. Cho nên tất cả thế lực lớn đều thực thi kế sách lôi kéo, đều muốn lợi dụng năng lực của Đan khí tông trợ giúp chính mình quét qua thiên hạ, sau đó lại quay đầu tiêu diệt Đan khí tông. Đây là tính toán của tất cả thế lực lớn, một một thế lực thậm chí nghĩ tiêu diệt Dan khí tông cuối cùng, mỗi một thế lực đều cần tài nguyên của Dan khí tông.
.
Mà Đan khí tông chính là Lã Vọng buông cần, trắng trợn thu mua linh vật, liệu linh, sau đó luyện chế thành phẩm, bán đi với giá cao gấp mười gấp trăm lần, đồng thời cũng treo giải thưởng, dùng tiên đan cao quý làm tư cách khen thưởng, kích thích toàn bộ Tu Chân Giới vì bọn họ khắp nơi bôn tẩu, tìm kiếm tấm bia đá.
Trên thực tế, ai cũng không biết, Triệu Quảng suất lĩnh ba gã nhân viên chiến đấu khác, nhân cơ hội này, hợp nhất một đám Ma Đạo tu sĩ, chỉnh hợp đại bộ phận cao thủ, tạo thành một tổ chức ám sát, chuyên môn lấy tiền tài của người, trừ họa cho người.
Hỉ Thước cũng thừa dịp chiến loạn âm thầm tiến hành thẩm thấu với hơn năm mươi nhất lưu đại phái, mười một đỉnh cấp tông môn, tiến triển tương đối thuận lợi. Đồng thời, thẩm thấu rất nhanh chóng đối với nhị tam lưu tông môn Tu Chân Giới, bởi vì bọn họ mới là đối tượng tìm tấm bia đá.
Sự thật lại một lần nữa chứng minh, trí tuệ đôi khi, thường thường càng hữu hiệu khi so sánh với lực lượng. Trên bình diện lực lượng bằng nhau, hoặc là hơi yếu, lực lượng trí tuệ liền lộ ra ưu thế. Dưới tình huống lực chiến đấu thua kém hơn, Thiên Võng một mực chiếm cứ thượng phong trong số mười hai thế lực lớn, mặc dù thế thượng phong một mực được che dấu tại trong bóng tối.
Thời gian năm năm này đối với tại Tu Chân Giới mà nói, là một giai đoạn giống như một cơn ác mộng. Toàn bộ Tu Chân Giới đều nguyên khí đại thương. Các môn các phái đều đóng cửa sơn môn, khôi phục nguyên khí, tu dưỡng sinh lợi. Nhưng sau khi trải qua trận chiến này, Tu Chân Giới có vô số tu sĩ ở vào tầng giữa bình cảnh đột phá. Cao tầng tu sĩ nhao nhao độ kiếp. Tán tiên bùng nổ về số lượng.
Tu luyện tới Kim Đan kỳ, Dương Thiên Vấn vẻn vẹn chỉ dùng thời gian sáu năm, thế nhưng hóa giải la bàn này dùng mất năm năm. Sở dĩ có điều này là bởi vì la bàn đã hoàn thành gần chín thành, bởi vậy có thể thấy được, hôm nay phá giải vận mệnh la bàn có độ khó cao như thế nào.
Bảo quang bốn phía tụ hợp thành một ảo ảnh, thân hình kẻ chỉ dẫn la bàn mới xuất hiện, nói với Dương Thiên Vấn: Ngươi còn một nguyện vọng, tăng thêm bỏ niêm phong cấp thứ hai mươi sáu, tổng cộng hai nguyện vọng, bây giờ nói ra nguyện vọng cùng nghi vấn của ngươi.
Nguyện vọng cần phải dự trữ nên Dương Thiên Vấn cũng không nóng nảy dùng nguyện vọng. Những nguyện vọng này để tồn, ngày sau thật sự thiếu thần vị, có thể dùng để cầu ! Ta muốn biết kỹ càng tin tức về giao diện này, cùng với thần vị ở nơi nào? .
Giao diện này chính là giao diện hai cực chính phản. Toàn bộ giao diện chia làm hai bộ phận, một chính một phụ. Mà vị diện chỗ của ngươi chính là vị diện phụ thuộc, chính vị diện là Tu Chân Giới, linh khí sung túc. Giao diện loại này trong vô số giao diện vô cùng thưa thớt. Ít giao diện có hai phần như này. Nguyên nhân hình thành loại giao diện này có hai loại, một loại là tự nhiên hình thành, một loại khác do chính con người bố trí. Về thần vị, ta có thể trả lời ngươi. Đó là nó cũng không trong biển rộng mênh mông, thậm chí còn không ở tại vị diện này Kẻ chỉ dẫn la bàn đáp, hắn cũng không chỉ ra kỹ càng là nó ở nơi nào. Thần vị quan hệ tới căn cơ thành thánh, tuyệt đối không phải vận mệnh la bàn hai mươi mấy cấp có thể lộ ra được.
Dương Thiên Vấn nghe xong lời này, đã tương đối thỏa mãn. Một khi đã có lời này, nói chính xác là nơi cần tìm tòi chính đại lục của chính vị diện, mà không phải vị giao diện hiện nay mình đang có mặt.
Ta muốn đi chính vị diện, thông đạo giữa chính phó vị diện ở nơi nào? Dương Thiên Vấn vội vàng hỏi.
Ngay tại phía đông đại lục, cách nơi này một trăm triệu hai nghìn vạn dặm . kẻ chỉ dẫn la bàn dứt lời, liền biến mất vô tung.
Dương Thiên Vấn thu hồi la bàn, suy tư một hồi. Hắn đã rõ ràng, thần vị cũng không phải ở đại lục này mà ở bên trong chính vị diện, vậy hắn không cần phải lãng phí thời gian. Hắn phải nói rõ chuyện mình phải rời khỏi nơi này cho hai huynh đệ Vưu thị, hắn có ý định giao tửu phường này cho hai người quản lý.
Thế nhưng vào lúc này, một hồi tiếng đánh nhau từ trước viện truyền tới, Dương Thiên Vấn thần sắc ngưng tụ, trong nội tâm thầm nghĩ, là kẻ nào ăn gan báo, dám chạy tới chỗ ta tìm phiền toái?
Dương Thiên Vấn vừa muốn cất bước tiến ra ngoài xem xét một phen, hai thân ảnh xuyên tường viện bay vào. Dương Thiên Vấn nhìn kỹ, không phải là hai huynh đệ Vưu thị bị đánh được thổ huyết bay ngược vào sao?
Dương Thiên Vấn chứng kiến tình hình này, thốt nhiên giận dữ, thân hình tung lên, tiếp nhận hai người giữa không trung, nhẹ nhàng thả hai người bọn họ xuống đất, nhẹ giọng hỏi: Chuyện gì xảy ra. Tại sao có người có thể đồng thời đả thương hai người các ngươi? tu vi của Vưu thị huynh đệ mặc dù trong mắt Dương Thiên Vấn không được tốt lắm, thế nhưng bọn hắn dù sao cũng có cảnh giới tu vi Tiên Thiên, cao thủ bài danh Top 5 Binh Khí phổ! Làm sao có thể có người đồng thời đả thương hai người bọn họ?
Chẳng lẽ ở trên đại lục còn có cao thủ dựa vào chính bản thân mình tu luyện đột phá đến Giả Đan kỳ hay sao?
Lão bản, là người Tà Đạo Minh! Vưu An yếu ớt nói.
Dương Thiên Vấn xuất ra hai đan dược chữa thương, cho hai người ăn và nói: Các ngươi qua một bên ngồi xuống tu dưỡng đi, ta cũng muốn nhìn một cái là nhà nào hỏa kiêu ngạo như vậy.
Vấn Thiên cư sĩ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ! Tám năm không gặp, bổn tọa rất muốn đến …”
Một thân ảnh chậm rãi từ bên trong mặt tường phá vỡ đi ra. Dương Thiên Vấn ẩn thận, không phải Hắc Dạ Ma Quân thì là ai?
Con mắt Dương Thiên Vấn rất độc, hắn liếc mắt đã nhận ra Hắc Dạ Ma Quân đã có tu vi Giả Đan trung kỳ. Đây quả thực là chuyện không có khả năng phát sinh. Tám năm trước Hắc Dạ Ma Quân, chỉ mới là Tích Cốc sơ kỳ, tám năm sau đã trở thành Giả Đan trung kỳ. Cần phải biết rõ nơi đây cũng không phải là Tu Chân Giới. Ở nơi này linh khí mỏng manh, nào có tốc độ nhanh như vậy?
“Thế nào? Cư sĩ không biết bổn tọa sao? Hay cư sĩ nằm mơ cũng không ngờ bổn tọa sẽ hiện ra ở chỗ này? Hắc Dạ Ma Quân cầm trong tay thanh ma đao, chậm rãi đi tới mười lăm mét trước người Dương Thiên Vấn rồi ngừng lại. Gã giơ đao chỉ vào Dương Thiên Vấn, nói: Tám năm trước, ta bại trong tay ngươi, tám năm sau, ta muốn ngươi nếm thử cảm thụ năm đó của ta!
Ngươi nói đúng. Quả thực ta rất tò mò ngươi là thế nào trong tám năm ngắn ngủn lại đột nhiên tăng mạnh tu vi như vậy? Các hạ có thể nói cho ta biết, giải thích điều nghi hoặc của tại hạ không? Dương Thiên Vấn gõ gõ bụi bặm trên vạt áo, vô cùng nhẹ nhõm nói: Về phần ngươi muốn ta thua ở dưới đao của ngươi, vậy xem bản lãnh của ngươi
Hừ, mơ tưởng. Xem đao! Hắc Dạ Ma Quân dứt lời, một đao bổ tới. Một đao kia, đao cương đọng lại, bám vào toàn bộ thân đao.
Dương Thiên Vấn cẩn thận nhìn lên, dùng ánh mắt của hắn có thể phân biệt ra được đao này tuyệt đối không giống với tám năm trước. Trong đao này tựa hồ ngấm vào một ít hỏa nham tinh thiết. Hỏa nham tinh thiết không là tài liệu luyện khí quá trân quý, thế nhưng nó dù sao cũng là một trong những linh vật liệu, mà ở đại lục phàm nhân này, linh khí mỏng manh, cho dù có hỏa nham tinh thiết tồn tại, cũng không phải phàm nhân có thể hái được. Phàm nhân không có pháp bảo hộ thân, không thể nào xâm nhập dưới đáy nham thạch nóng chảy, thu thập loại linh vật liệu này.
Về phần Hắc Dạ Ma quân đánh xuống một đao vô cùng lăng lệ ác liệt, căn bản không tại trong mắt Dương Thiên Vấn: Ngươi đã không nói, vậy thì ta sẽ tự tìm hiểu”.
Một chiếc lá rụng rất đúng lúc bay xuống trước mặt Dương Thiên Vấn, Dương Thiên Vấn dùng thần thức liên lạc với nó. Ngay trong khi đang di chuyển, chiếc lá này đã như có tánh mạng, đột nhiên tuôn ra một cỗ ánh sáng đáng lẽ không thuộc về nó, một đạo kiếm quang chặn lại ma đao đã gần ngay trước mắt.
Hắc Dạ Ma Quân cảm giác trên thân đao truyền đến một lực lượng cường đại, cỗ lực lượng này không chỉ có chặn tám phần lực lượng một đao kia của gã, còn khiến bản thân gã chấn động, hầu như không cầm chắc đao được.
A... Hắc Dạ Ma Quân điên cuồng rống một tiếng, công lực toàn thân đều tụ tập trên một đao kia, khu trục lực lượng truyền đến thân đao ra ngoài, thân đao đang dần dần áp xuống dưới mặt đất.
Ồ, tiến hơi dài.... Dương Thiên Vấn chắp hai tay sau lưng, đứng nguyên tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, nhìn đạo kiếm quang mà mình tạo ra bị ép xuống ba thốn, tuy nhiên một kiếm này thậm chí còn không dùng tới 1% lực lượng.
Giả Đan kỳ trước mặt Kim Đan, căn bản không đáng giá nhắc tới, Dương Thiên Vấn tùy tiện duỗi ra một đầu ngón cái là có thể trói chặt, giết chết một đám cao thủ Giả Đan kỳ.
Một cao thủ Giả Đan, tại trong mắt Dương Thiên Vấn khiến cho hắn hứng thú duỗi ra một đầu ngón cái cũng không có. Năm năm tu luyện, tuy phần lớn thời gian đều đặt ở trên vận mệnh la bàn, thế nhưng cũng vẫn khiến cho tu vi của hắn tiến một bước dài Kim Đan hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa là có thể phá Đan Kết Anh.
Loại tốc độ tu luyện này đủ để cho tất cả Tu Chân giả sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm, thế nhưng đây cũng là điều tất nhiên bởi vì Dương Thiên Vấn dùng một lượng rất lớn tiên thạch.
Đối với một đao toàn lực của Hắc Dạ Ma Quân, Dương Thiên Vấn vẫn không có hứng thú duỗi ra một đầu ngón tay. Tâm thần khẽ động, lại là một chiếc lá rụng hóa thành một đạo kiếm quang tập kích thân đao.
Đinh một tiếng thanh thúy tiếng vang lên, có thể nghe thấy âm thanh kim loại bị cắt đứt kèm theo trong đó. Thanh Ma đao dài bảy tấc bị cắt thành hai nửa. Hắc Dạ Ma Quân cũng bởi vì tiếp nhận lực phản chấn rất mạnh nên bị phản chấn trở về.
Hắc Dạ Ma Quân nhìn thấy trên tay chỉ còn lại có một nửa bảo đao, ngây ngẩn cả người. Gã trợn mắt há hốc mồm, cả buổi cũng cũng không nói nên lời. Thời gian trôi qua rất lâu, gã mới có phản ứng, rống lớn nói: Không, điều đó không có khả năng, sao Hắc Dạ Ma đao của ta có thể bị chặt đứt?
Dương Thiên Vấn khinh thường nhếch miệng. Người luyện cây đao này là một tay mơ luyện khí. Cây đao này tại trong mắt Dương Thiên Vấn có vô số khiếm khuyết. Vừa rồi Dương Thiên Vấn dùng một mảnh lá rụng hóa thành kiếm quang, đánh trúng vào một trong những chỗ khiếm khuyết, thoải mái mà tạo thành kết quả này.
Ngươi đã không nói, vậy cũng chỉ có ta tự mình tìm. Dương Thiên Vấn nhẹ nhàng nói, thế nhưng thanh âm trước một giây đồng hồ vẫn còn cách hơn mười thước, sau một giây đồng hồ đã vang lên bên tai Hắc Dạ Ma Quân.
Hắc Dạ Ma Quân kinh hãi xoay người, giờ phút này Dương Thiên Vấn đã ở tại bên người mình, một tay nhẹ nhàng đặt trên bờ vai của gã. Hết thảy những điều này này xảy ra thật sự quá nhanh, nhanh đến mức ngay cả gã cũng không có thời gian phản ứng. Ngay sau đó Hắc Dạ Ma Quân chỉ cảm thấy toàn thân tê liệt, không thể động đậy, tay chân đều tựa như không phải của mình. Hắc Dạ Ma Quân nhìn vào ánh mắt Dương Thiên Vấn. Lúc này ánh mắt gã không phải vênh váo hung hăng như vừa rồi, mà biến thành ánh mắt sợ hãi cùng hoảng sợ.
Không cần sợ hãi, ta chỉ muốn biết rõ đáp án ta muốn biết, ngươi có thể nói cho ta biết không? Vì cái gì, ngươi trong thời gian ngắn ngủn tám năm lại có thể đột nhiên tăng mạnh, không được nói là chính ngươi tu luyện. Không nên ô nhục chỉ số thông minh của ta và ngươi. Còn nữa trên thân đao của ngươi có hỏa nham tinh thiết, ở đâu ra. Kẻ nào giúp ngươi dung nhập thân đao? Dương Thiên Vấn hỏi hai vấn đề vô cùng mấu chốt.
Làm sao ngươi biết hỏa nham tinh thiết? Hắc Dạ Ma Quân kinh ngạc hỏi. Cần biết rõ trước đó chính gã cũng không nghe nói tới cái tên hỏa nham tinh thiết. Từ sau khi gặp gỡ người đó mới biết. Lập tức Hắc Dạ Ma Quân có phản ứng, ngậm miệng không đề cập tới.
Dương Thiên Vấn thở dài nói: Mà thôi, ngươi không nói coi như xong, ta chỉ có thể bỏ thêm chút sức khí, chính mình tìm.
Chính mình tìm? Hiển nhiên Hắc Dạ Ma Quân cũng không biết ý tứ trong lời nói của Dương Thiên Vấn.
Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu. Hắn nhìn Hắc Dạ Ma Quân giải thích: Ta sẽ thi pháp, tên là sưu hồn, có thể từ bên trong hồn phách của ngươi tìm được tất cả những điều ta muốn biết. Chỉ cần những gì ngươi có trong trí nhớ, ta có thể tìm ra. Chẳng qua phương pháp này có một chỗ thiếu hụt thật lớn, đó là tạo thành một ít ảnh hưởng đối với người bị làm phép. Nói thí dụ như biến thành ngu ngốc gì đó. Ngươi không nên sợ, cũng không nhất định biến thành ngu ngốc, thật sự, biến thành ngu ngốc là có tỷ lệ đấy.
Nụ cười Dương Thiên Vấn nhàn nhạt thế nhưng tại trong mắt Hắc Dạ Ma Quân lại cực kỳ khủng bố. Lần thứ nhất, lần đầu tiên trong đời, trong lòng Hắc Dạ Ma Quân dâng lên một cảm giác hối hận vô tận, hối hận không giới hạn cơ hồ nuốt hết cả người hắn. Hiện tại hắn mới hối hận, vì cái gì chính mình lại liên tiếp đi tìm Dương Thiên Vấn gây phiền toái, vì cái gì chính mình cần phải ngu ngốc xuất đầu làm cái gì?
Dương Thiên Vấn không một lần nữa cho Hắc Dạ Ma Quân cơ hội. Lần thứ nhất hắn không muốn cái mạng nhỏ của Hắc Dạ Ma Quân là vì ngay lúc đó gã hèn mọn như con sâu cái kiến. Thế nhưng không ai ngờ là tám năm sau, con sâu cái kiến nho nhỏ lại muốn cắn ngược lại chính mình một miếng. Tuy Dương Thiên Vấn vẫn không nổi sát tâm, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc Dương Thiên Vấn muốn biến Hắc Dạ Ma Quân thành một người ngu ngốc.
Hoàn toàn chính xác, sưu hồn thuật biến thành ngu ngốc là có tính tỷ lệ, thế nhưng tỷ lệ này lại cao tới tám phần trở lên!
Sưu hồn thuật, Dương Thiên Vấn không phải là lần thứ nhất thi triển. Hắn thoải mái từ trong trí nhớ Hắc Dạ Ma Quân tìm ra đáp án mình muốn.
Đạo Chân? Có ý tứ! Người này nhất định phải là tu sĩ từ Tu Chân Giới chính vị diện vượt qua. Ừ, nhìn ra được người này có lẽ bị thương rất nặng. Có lẽ là đoạt xá trùng tu. Người này rất thông minh, linh khí mỏng manh nên dùng một lượng lớn ngọc thạch để tu luyện. Thế nhưng Hắc Dạ Ma Quân này cũng thật sự có vận khí không tệ, rõ ràng lại để cho gã gặp được Đạo Chân tu sĩ trước một bước, dùng một lượng lớn ngọc thạch đổi lấy một lọ linh đan gia tăng tu vi, còn lại để cho hắn hỗ trợ dung nhập một khối hỏa nham tinh thiết. Ta đã nói, thế gian làm sao có thể xuất hiện hỏa nham tinh thiết, chớ nói chi là chế tạo hỏa nham tinh thiết thành binh khí. Dương Thiên Vấn tự nhủ. Sau đó Dương Thiên Vấn phế bỏ tu vi của Hắc Dạ Ma Quân, đã biến thành ngu ngốc, sau đó ném qua tường viện ra ngoài đường phố. Hạ Tề thành này là địa bàn của Hạ gia. Những chuyện xảy ra trong thành đương nhiên lừa không được Hạ gia. Người của Hạ gia đã biết được Hắc Dạ Ma Quân tự mình mang theo cao thủ Tà Đạo Minh cường công Vấn Thiên tửu phường, kết quả mười bốn cao thủ, bảy chết, bảy tổn thương nghiêm trọng, tất cả đều do Vưu thị huynh đệ đánh chết đả thương. Thực lực của Vưu thị huynh đệ lại khiến cho người của Hạ gia chấn động. Mười bốn cao thủ này, tất cả đều là cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong, thế nhưng là Tà Đạo Minh tinh nhuệ nhất sức chiến đấu, liền là Hạ gia cũng cầm không xuất ra như vậy xa hoa đội hình để.
Ngay sau đó Hắc Dạ Ma Quân tự mình ra tay, sau mấy chiêu đã đánh cho Vưu thị huynh đệ thổ huyết bay ngược. Thực lực này càng làm cho người của Hạ gia chấn động, thực lực bực này đã gấp hơn mười lần ra Kiếm lão nhân bài danh thứ hai trên Binh Khí phổ.
Cuối cùng chuyện càng thêm hí kịch hóa. Hắc Dạ Ma Quân có được thực lực phàm trần nhập thánh, một mình đơn đao xâm nhập hậu viện Vấn Thiên tửu phường, chỉ trong vài phút ngắn ngủn đã bị người ném ra ngoài giống như ném rác rưởi. Trải qua chứng minh, Hắc Dạ Ma Quân đã thành một người ngu ngốc, toàn bộ võ công bị phế!
Một loạt sự tình nảy sinh ở trong thời gian ngắn ngủn chưa hết thời gian một nén hương. Hạ gia đối với chuyện như vậy, phản ứng nhanh tới cực điểm, thế nhưng đợi đến lúc cao thủ trong tộc đi đến nơi, tất cả đều hết.
/965
|