Kim Chi Ngự Diệp

Chương 9 - Chương 9

/40


Cảnh Nghi hiền huệ nhưng Tiêu Đình không muốn nàng quá cúi thấp gập thân, vừa xoay người vừa lắp bắp nói: Không cần, ngươi... ngươi là kim chi ngọc diệp, bình thường thấy bọn họ cứ qua loa là được, tuyệt đối đừng miễn cưỡng mình tự đi hiếu kính họ...... Đặc biệt là nương ta, bà thường hay mắng ta, lỡ đâu ngày nào đó bà nói năng lỗ mãng với ngươi, ngươi cứ coi như gió thoảng bên tai là được, chớ so đo với bà.

Nói tới chỗ này, Tiêu Đình lại quay lại đề tài cũ.

Phu nhân đối với ta rất tốt, tam công tử quá lo lắng rồi. Nhớ lại cảnh Liễu thị chăm sóc cho nàng lúc dùng cơm buổi sáng, thấy nàng ăn uống ít ỏi nên nhiều lần gắp cho nàng bánh bao, vẻ mặt Cảnh Nghi không khỏi trở nên dịu dàng.

Tiêu Đình nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm thay cho nàng, lại thay mình uất ức. Mẫu thân thích nhất là con trai ngoan, tứ công chúa tốt như vậy, mẫu thân vui mừng còn không kịp, nào sẽ nghĩ tới người khác trong cung hả ?

Nghĩ đến mẫu thân, Tiêu Đình chợt nhớ lại một chuyện, cúi đầu cởi ngọc bội bên hông xuống, mắt nhìn trái phải, lại nhanh chóng đưa cho Cảnh Nghi, giọng nói là trang trọng trước nay chưa từng có, Nghe Minh Tâm nói, đây là Trang phi nương nương để lại cho ngươi, đặt ở chỗ ta đây cũng vô dụng, vậy thì ngươi giữ đi.

Cảnh Nghi nhìn miếng ngọc bội quen thuộc kia một lúc mới đưa tay nhận lấy, Đa tạ.

Vẻ mặt nàng lạnh nhạt, Tiêu Đình lại đoán trong lòng nàng nhất định là rất hài lòng với sự săn sóc của hắn, khóe môi không khỏi vểnh lên. Đang muốn hỏi nàng một chút tình huống ở nhà tối hôm qua thì chợt thấy đầu kia hành lang có mấy bóng người đi tới, dẫn đầu chính là hoàng hậu, đi theo ở sau là một vị phụ nhân nhìn rất bình thường.

Hoàng hậu tới. Tiêu Đình nhỏ giọng nhắc nhở.

Cảnh Nghi quay đầu lại, thấy đoàn người của hoàng hậu bèn lập tức nói với Tiêu Đình: Chúng ta cùng đi làm lễ, nếu hoàng hậu hỏi thì nói là ta mất ngọc bội, hỏi ngươi có nhặt được hay không. Bọn họ một nam một nữ đơn độc đứng ở nơi này, khẳng định phải tìm được lý do thích hợp.

Tiêu Đình không nghĩ nhiều như vậy, nhưng hắn biết Cảnh Nghi sắp xếp như vậy nhất định là có đạo lý của nàng, gật đầu đáp.

Cảnh Nghi nghiêng người, để cho hắn đi trước, dù sao lúc này Tiêu Đình mới là công chúa.

Tiêu Đình không nhịn được liếc xéo nàng một cái, giả bộ nam nhân giống như vậy, đặt hắn ở chỗ nào?

Nhưng hắn vẫn là ngoan ngoãn đi về phía trước, hơn nữa được Cảnh Nghi ở phía sau nhỏ giọng nhắc nhở thì cố ý thả chậm bước chân.

Cảnh Nghi bái kiến mẫu hậu.

Cách rất gần, Tiêu Đình cố gắng nhớ lại động tác hành lễ khi mấy vị công chúa nhìn thấy hoàng hậu, không lưu loát mà khom gối hành lễ, may nhờ hắn thường xuyên tiến cung đã thấy nhiều, miễn cưỡng cũng có thể lừa gạt qua. Hoàng hậu ấy à, tự nhiên nhìn ra được một lễ này của tứ công chúa không đạt, nhưng mà nghĩ đến người phía sau, hoàng hậu cũng hiểu vì sao tứ công chúa khẩn trương rồi.

Đợi Cảnh Nghi hành lễ xong, hoàng hậu không có hai người làm sao lại ở cùng một nơi, nghiêng người giới thiệu cho hai người vị phụ nhân bình dân kia: Cảnh Nghi, Đình sinh, đây là Hộ quốc công phu nhân.

Toàn thân Cảnh Nghi chấn động, cố nén mới không có lộ ra bất kỳ vẻ luống cuống gì, ngay sau đó tiến lên, như vãn bối bình thường nhẹ nhàng thi lễ một cái với Hộ quốc công phu nhân Cao thị, cũng là thân ngoại tổ mẫu của nàng, Vãn bối Tiêu Đình thỉnh an quốc công phu nhân.

Cao thị cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn “hắn” một cái, chỉ nhìn chằm chằm công chúa bên cạnh Tiêu Đình, đối diện với khuôn mặt rất giống nữ nhi của mình, lại nhìn mờ mịt cùng nghi ngờ trong mắt tiểu cô nương, Cao thị không đè nén nhớ nhung chua xót trong lòng được nữa, tiến lên ôm lấy Tiêu Đình, ôm thật chặt, Cảnh Nghi, ta là ngoại tổ mẫu của con......

Tiêu Đình ngu luôn.

Cảnh Nghi rũ mắt nhìn xiêm áo bình thường trên người ngoại tổ mẫu, trên mặt bình tĩnh, trong lòng lại như dời sông lấp biển.

Đình sinh...... Hoàng hậu nhẹ giọng kêu nàng.

Cảnh Nghi giương mắt, hoàng hậu có chút vui vẻ hơi hất cằm lên, nói với Tiêu Đình thoạt nhìn coi như trấn định đang bị Cao thị: Quốc công phu nhân đã lâu không vào cung, nhất định là có rất nhiều lời nói muốn nói với ngươi, Cảnh Nghi an tâm cùng với, chờ các ngươi ôn chuyện xong thì trở lại bái kiến Thái hậu cũng không muộn.

Nói xong thì dẫn đầu đi vảo thượng phòng.

Đôi tay Tiêu Đình kháng cự vịn vào Cao thị, nghiêng đầu nhìn về phía Cảnh Nghi nhờ giúp đỡ.

Cảnh Nghi hết cách rồi, áy náy liếc hắn một cái, ánh mắt mịt mờ quét qua Cao thị, lúc này mới xoay người theo hoàng hậu rời đi.

~

Quốc công phu nhân đã tới? Thái hậu ở trên giường trêu chọc Thuần ca cnhi, nghe nói Cao thị tới, bà khiếp sợ không thôi.

Hoàng hậu gật đầu một cái, dịu dàng giải thích: Mẫu hậu, quốc công phu nhân nhìn thấy Cảnh Nghi liền rơi lệ, nhi thần cả gan làm chủ, để Cảnh Nghi ở hành lang ôn chuyện với bà một chút, một lát nữa mới vào thỉnh an người.

Được, cần phải vậy. Thái hậu cũng không so đo những hư lễ kia, hơi nghiêng đầu nhìn cửa sổ lưu ly, trong lòng thổn thức.

Đại Chu khai quốc hơn ba trăm năm, đến hai đời tiên đế cùng nhi tử này, thực lực của quốc gia không còn như trước, mặc dù Thái hậu thân là thê tử, mẫu thân nhưng lại không thể nói trái lương tâm. Tiên đế cùng nhi tử ở mặt trị quốc không có công tích gì, nhi tử còn khá một chút, tiên đế thì mê muội mất cả ý chí, khiến biên cương chiến loạn nhiều năm liên tục, toàn dựa vào lão Hộ quốc công Từ Anh, cùng Hộ quốc công đương nhiệm Từ Nghiễm thiện chiến có khả năng dẫn binh chiến đấu, mới nhiều lần cứu Đại Chu khỏi nguy nan.

Từ sau khi Từ Anh ốm chết, Từ Nghiễm thành dũng tướng đứng đầu Đại Chu, đáng tiếc Từ gia con cháu không thịnh, Từ Nghiễm cùng Cao thị thành thân nhiều năm như vậy cũng chỉ sinh được một nhi một nữ. Hoàng thượng hồ đồ, lưu luyến si mê sắc đẹp của nữ tử Từ gia, dùng thủ đoạn bức bách người ta vào cung, phong làm Trang phi, lại tìm cách làm Trang phi vui, muốn nàng vui lòng. Qua ba bốn năm, có lẽ hoàng thượng cảm thấy Trang phi sinh nữ nhi cho hắn, hơn phân nửa đã thật lòng rồi, lại thừa dịp phụ tử Từ gia và Triển Dương chống đỡ Hung Nô thì phái người phóng ám tiễn trừ khử Triển Dương.

Kết quả thì sao, Trang phi chẳng những chưa từng quên mất cố nhân, ngược lại trong lúc thương tâm còn đi theo.

Khi Trang phi


/40

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status