Kim Bài Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 50 - Cá Lớn Nuốt Cá Bé

/51


Phượng Khuynh Thành nghe vậy, không buồn không giận, cười nhạt lắc đầu.

Nam nhân mà, đều là như vậy, ăn trong chén, nhìn trong nồi, bên cạnh đã có người khuynh quốc khuynh thành, vẫn nhớ mong đến sắc đẹp tuyệt trần.

Hi vọng cô nương bên cạnh, tinh thông mọi thứ cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú, vừa có thể trái ôm phải ấp, ngồi hưởng tề nhân chi phúc.

Ngươi dịu dàng hiền thục, hắn nói ngươi không thú vị, ngươi mạnh mẽ kiên nghị, hắn nói ngươi hung dữ giống như hổ.

Nhưng hỏi cô nương thế gian, nếu có một người nam nhân, nâng ngươi ở trong lòng bàn tay, miễn ngươi hoảng, miễn ngươi sợ, miễn ngươi không nơi có thể dựa vào, ai nguyện ý kiên cường ngụy trang mình?

Quân Vũ Nguyệt thấy Phượng Khuynh Thành lắc đầu, lại hỏi, Khuynh Thành cảm thấy Lam Nguyệt cô nương này đánh đàn như thế nào?

Cực tốt!

Có tám phần tinh túy, tám phần câu hồn.

Quả thực là cực tốt!

Lam Nguyệt cô nương người ở đâu?

Phượng Khuynh Thành nghe vậy, ngẩng đầu nhìn về phía Quân Vũ Nguyệt, cười, vừa cẩn thận quan sát Lam Nguyệt, mới lên tiếng, Làn da như mỡ đông, tinh khiết hoàn mĩ, mặt như Phù Dung, thanh tân thoát tục (tinh khiết không dính bụi trần), cầm kỹ cao siêu, tuyệt không thể tả!

Thấy Phượng Khuynh Thành khen Lam Nguyệt như vậy, khóe môi Quân Vũ Nguyệt nhẹ nâng lên, con ngươi híp lại, lại hỏi, Khuynh Thành cảm thấy, Lam Nguyệt có thể so sánh với ngươi?

So sánh?

Phượng Khuynh Thành hơi trầm tư, Có!

A, nói thế nào?

Bàn về dịu dàng hiền thục, Khuynh Thành không bằng ba phần của Lam Nguyệt cô nương, bàn về ngang ngược càn rỡ, Lam Nguyệt không kịp một phần của Khuynh Thành!

Quân Vũ Nguyệt nghe vậy im lặng, một hồi lâu mới cười ha ha, Hay cho một câu có thể so sánh, vậy Khuynh Thành cảm thấy, ta thu lấy Lam Nguyệt này được không?

Trong lòng bỗng nhiên xoắn lại.

Phượng Khuynh Thành nhìn về phía Quân Vũ Nguyệt, thấy hai mắt hắn đen nhánh, thâm thúy không thấy đáy, cho dù ai cũng nhìn không thấu, đoán không ra suy nghĩ trong lòng hắn.

Chúc mừng! Diễn đàn L -= ê Q [úy] Đ ^ ôn

Đơn giản, không chút do dự, nói lời chúc phúc.

Quân Vũ Nguyệt nhìn, lại thấy sắc mặt Phượng Khuynh Thành như thường, không có tức giận, không có ăn chua uống dấm, chỉ có lạnh nhạt.

Nhưng hắn, rõ ràng cảm thấy, trong nháy mắt hắn mở miệng hỏi chuyện này, nàng và Phượng Khuynh Thành lập tức trở nên lạnh nhạt, nhưng cũng có gì đó không giống với lúc trước.

Phượng Khuynh Thành vẫn cười với hắn, vẫn khách khí như vậy, nhưng trong nháy mắt có gì đó không giống với lúc trước.

Quân Vũ Nguyệt vừa muốn nói chuyện, Quân Vũ Thường ngồi một bên lại mở miệng, Vương huynh, Lam Nguyệt cô nương này, ta muốn!

Quân Vũ Nguyệt nhìn về phía Quân Vũ Thường, lại thấy mặt Quân Vũ Thường đỏ lừ lừ, hai mắt rực cháy.

Quân Vũ Nguyệt vừa định cự tuyệt.

Vương huynh, mới vừa rồi lsuc mấy Vương huynh chọn, Vương huynh cũng không cự tuyệt, Vương huynh sẽ không cự tuyệt Vũ Thường, đúng không?

Ừm! Quân Vũ Nguyệt lên tiếng, cũng trong lúc Quân Vũ Thường vui vẻ, lại mở miệng, Nếu người nhà Lam Nguyệt cô nương cự tuyệt, Vương đệ cũng chớ có tốn sức dây dưa mới phải!

Vũ Thường hiểu!

Quân Vũ Thường nói xong, lại đứng lên, phi thân nhảy một cái, rơi xuống trên đài, đi về phía Lam Nguyệt.

Càng đến gần, Quân Vũ Thường đã cảm thấy, Lam Nguyệt xinh đẹp kinh người.

Mà Lam Nguyệt lại bắt đầu khẽ phát run, tiếng đàn cũng rối loạn, gần như hủy đi một bài nhạc hay.

Quân Vũ Thường đứng ở trước mặt Lam Nguyệt, không có đi về phía trước. . . . . .

Lam Nguyệt tiếp tục đánh đàn, hai mắt rưng rưng, khẽ nhìn xuống dưới đài.

Thân thể Phượng Khuynh Thành hơi nghiêng, giơ tay lên nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa tóc của mình, khóe miệng


/51

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status