Kiêu Phong

Chương 87: Gian dâm

/685


Ánh mắt của Lục Thất nhẹ nhàng nhìn lưng nhỏ nhắn của Trần Tuyết Nhi. Từ khi về quê hắn bận rộng với việc đính hôn nạp thiếp, đối với hắn mà nói, nói dễ nghe, chuyện nên làm của đời người là nối dõi tông đường, nếu như nói khó nghe một chút đó là một con heo đực, trưởng thành rồi thì phải đi phối giống. Không có người phụ nữ nào là hắn chủ động chân thành yêu thương cưới về cả.

Ninh Nhi là người con gái đầu tiên hắn thật lòng đón nhận, trong sự thật lòng đó phần lớn là sự tôn trọng. Tân Vận Nhi là một cô gái tốt, là vị hôn thê khiến Lục Thất cảm động mà nảy sinh tình cảm. Tương Nhi là cô gái làm cầu nối mà có được, mặc dù lanh lợi, chăm sóc ân cần nhưng cũng chỉ là Lục Thất hài lòng nên thích thú mà thôi. Đông Thanh và Tiểu Vân là vì đồng cảm mà thu nạp, những người phụ nữ khác đều không nói lên được chữ tình.

Đón nhận nhiều người con gái như vậy nhưng không người nào có thể khiến Lục Thất tìm về được cảm giác yêu chân thành của năm đó, không tìm được bóng dáng dung mạo giống với Bạch Linh Nhi. Nhưng giờ đây Trần Tuyết Nhi dường như đã cho hắn một chút cảm giác yêu thật lòng của năm đó.

- Tuyết Nhi! Đêm nay nàng bằng lòng ở lại với ta không?

Giọng nói của Lục Thất rất nhẹ nhàng.

Cơ thể Trần Tuyết Nhi khẽ run lên, tay dừng lại một chút rồi lắc đầu. Trong lòng Lục Thất cũng theo đó mà hụt hẫng nhưng cũng có một cảm giác an ủi khác thường, có lẽ trong lòng hắn cũng không muốn đến lại gần quá với Tuyết Nhi, hắn sợ làm mất đi cảm giác yêu thương vừa mới có được.

- Ta luôn luôn nói lời giữ lời, nếu như nàng không bằng lòng thì ta cũng không muốn ép nàng. Rửa chân xong thì nàng quay về đi, lúc về nói là ta thấy phiền muộn nên không để ai hầu hạ. Nàng hãy nhớ kỹ, sau này đừng đắc tội với Vận Nhi, cũng đừng nói với người khác những lời ta đã từng nói với nàng, nếu không trên dưới Lục gia sẽ căm thù đố kỵ với nàng, thậm chí lúc ta có việc phải rời đi lâu ngày, mẫu thân ta làm chủ bán nàng đi đấy.

Lục Thất dịu dàng khuyên bảo.

Trần Tuyết Nhi kinh ngạc, trầm ngâm một hồi rồi tay lại cử động rửa chân cho Lục Thất. Một lát sau nàng lau khô hai chân cho hắn, bưng chậu nước lặng lẽ đi ra ngoài. Ánh mắt Lục Thất nhìn đắm đuối theo bóng hình rời đi của Trần Tuyết Nhi.

Trần Tuyết Nhi vừa đi được một lát thì cửa lại mở. Thân thể Vũ Nhi nhỏ nhắn bước vào, sau khi xoay tay đóng cửa lại thì đi đến trước giường, dịu dàng cười nói:

- Thất công tử! Sao Tuyết di chủ không ở lại hầu hạ Người?

- Vì ta không muốn nàng ấy bây giờ hầu hạ ta!

Lục Thất thản nhiên nói.

Vũ Nhi biết điều cười một cái không hỏi thêm, người ghé sát lên trước giơ tay nhỏ của mình cởi áo trong trên người giúp Lục Thất, sau đó cũng tự mình cởi quần áo ra. Trong chốc lát thân thể cân đối, nhỏ nhắn trắng như tuyết lọt vào mắt Lục Thất.

Ánh mắt Lục Thất cháy bỏng lên, dục tính lập tức bị chấn động, cánh tay trái vươn dài ra ôm lấy Vũ Nhi, tay phải vuốt ve đùi nhỏ nhắn của cô, cười nói:

- Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi?

Vũ Nhi kiều mỵ lườm hắn một cái, nhỏ nhẹ nói:

- Công tử không nên hỏi nô tì điều này?

Trong lúc dịu dàng hầu hạ, cô ta vươn cánh tay ngọc ra ôm lấy cổ Lục Thất, môi son chủ động “in dấu” lên môi hắn. Trong lúc nghẹn ngào Lục Thất chuyển mình, do bị động chuyển thành chủ động đè lên người Vũ Nhi, cô ta thở gấp, vui đùa trong “cảnh xuân”.

- Công tử! Người cũng khỏe thật đấy!

Sau một hồi chiến đấu kịch liệt, Vũ Nhi kiều diễm khen ngợi, chân trắng như tuyết nhỏ nhắn của cô đặt lên bụng của Lục Thất.

- Ngươi cũng thật lợi hại, nhìn có vẻ yếu đuối, vậy mà chịu được sức công phá mạnh mẽ của bổn tướng quân.

Lục Thất vuốt ve chân trắng trên bụng mình, ngôn từ dâm loạn trêu đùa. Hắn vốn tưởng rằng Vũ Nhi nhỏ nhắn xinh đẹp như vậy khó lòng khiến hắn cao hứng, thật không ngờ Vũ Nhi không những chịu được thế xung phong đó mà còn khiến hắn thấy sảng khoái.

- Nô tì là gia kỹ, có thể hầu hạ công tử cũng là bổn phận!

Vũ Nhi nói một cách kiều diễm.

- Ngươi là gia kỹ sao?

Lục Thất nghe xong có chút bất ngờ.

- Là gia kỹ, trước đây nô tì là kỹ nữ. Mười tuổi nô tì bị bán vào thanh lâu, mười bốn tuổi tiếp khách, lúc mười sáu tuổi gặp được Dương Sĩ Kỳ lão gia ở kinh thành. Dương lão gia đã mua nô tì về làm gia kỹ, lúc hai mươi hai tuổi Dương lão gia vì bị thương quân đội nằm liệt giường không dậy được, Dương phu nhân trách tội là do nô tì gây nên, muốn bán nô tì vào thanh lâu. Vẫn may lúc đó Dương lão gia còn tỉnh táo, nghiêm lệnh đưa nô tì đến phòng Thiếu phu nhân chứ không được bán. Cứ như vậy đến tận bây giờ, nô tì hai mươi lăm tuổi rồi.

Vũ Nhi bình thản kể rõ thân thế.

Lục Thất nghe xong thì trầm ngâm, một lát sau Vũ Nhi ngồi dậy, tiện bò qua Lục Thất, xuống giường. Lục Thất giương mắt lên ôn tồn nói:

- Ngươi đi đâu vậy?

Vũ Nhi nhanh chóng mặc quần áo vào, nhìn Lục Thất dịu dàng nói:

- Nô tì phải quay về rồi, để Thiếu phu nhân biết nô tì hầu hạ công tử, Thiếu phu nhân sẽ tức giận.

Lục Thất ngẩn người ra, cau mày nói:

- Không phải là tỷ tỷ bảo ngươi tới sao?

Vũ Nhi tiến lên trước, tay nắm chặt bên giường, khuôn mặt trắng như tuyết cúi xuống gần Lục Thất, cười nói:

- Thiếu phu nhân là người phụ nữ quý phái, đoan chính giữ quy tắc, làm sao có thể để nô tì đến hầu hạ được. Nô tì không giấu gì công tử, từ khi theo Thiếu phu nhân, nô tì chưa từng hầu hạ tiếp người đàn ông nào. Nhưng nô tì là người thích sự khoái lạc trên giường, bị Thiếu phu nhân quản chặt đến phát điên lên rồi. Lần này nô tì có thể được hầu hạ công tử, tâm lí cũng tốt lên rất nhiều. Lúc nô tì ở thanh lâu đã từng bị châm cứu tuyệt dục, là người phụ nữ không thể sinh con được. Vì vậy không dám yêu cầu xa vời công tử điều gì, chỉ cầu sau này công tử đến Thanh Dương có thể gọi nô tì đến phòng hầu hạ Người là được.

Vũ Nhi nói xong hôn lên trán Lục Thất một cái, xoay người đi ra ngoài. Mới đi đến trước cửa, chợt nghe thấy phía sau có giọng nói:

- Vũ Nhi! Sau này đừng gọi tỷ tỷ ta là Thiếu phu nhân, cũng đừng gọi ta là Thất công tử, ta là gia chủ của Lục gia.

Thân thể Vũ Nhi run rẩy dừng bước, qua mấy giây mới quay người đối diện với Lục Thất, cung kính thi lễ:

- Lời của gia chủ, nô tì nhớ kỹ rồi, nô tì xin cáo lui!

Nói xong ngẩng đầu liếc Lục Thất một cái mới quay người mở cửa nhẹ bước rời đi. Lục Thất ở trên giường trong lòng khẽ thở dài một cái rồi nhắm mắt lại.

Sáng sớm hôm sau, Lục Thất một mình đến gặp tỷ tỷ, trực tiếp xin khế ước nô tì của Vũ Nhi. Mặc dù Lục Thiên Nguyệt thấy ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi nhiều, về phòng lấy khế ước đưa cho Lục Thất.

Lục Thất cầm lấy khế ước, ôn tồn nói:

- Tỷ tỷ! Sau này Vũ Nhi thuộc nô tì của Lục gia nhưng nàng ta vẫn sẽ hầu hạ tỷ tỷ, sau này tỷ gả cho người khác thì nàng ta cũng vẫn sẽ theo tỷ.

Lục Thiên Nguyệt ôn tồn nói:

- Tiểu Thất! Vũ Nhi đã theo tỷ nhiều năm, cô ấy là cô gái thông minh ân cần, chỉ có điều có những lúc rất lẳng lơ. Sau này đệ có thể thích cô ấy nhưng đừng cưng chiều cô ấy, tránh thê thiếp đệ thấy không vui.

Lục Thất nghe xong da mặt nóng lên, ngượng ngùng gật đầu, vội chuyển hướng nói:

- Tỷ tỷ! Tỷ có biết Huyện lệnh họ Lư của huyện Thanh Dương hiện giờ không?

Lục Thiên Nguyệt sửng sốt, gật đầu nói:

- Tỷ biết, Lư Huyện lệnh và Dương gia có quan hệ thông gia, đệ muốn đến thăm Lư Huyện lệnh sao?

Lục Thất ngẩn người ra, thật là trùng hợp, kinh ngạc nói:

- Lư Huyện lệnh và Dương gia là quan hệ thông gia sao?

Lục Thiên Nguyệt gật đầu nói:

- Đúng vậy, là thông gia! Bốn năm trước, Lư Huyện lệnh đến nhận chức không lâu thì cầu hôn Dương gia thứ xuất tiểu thư làm thiếp thất cho con trai thứ hai của mình. Năm sau Tứ Lang của Dương gia được Hoàng đế tín nhiệm phong làm Trung Lang Tướng, con trai thứ hai của Lư gia không lâu sau liền bỏ bình thê và nạp thiếp thất là tiểu thư của Dương gia làm bình thê.

Lục Thất nghe xong liền nhíu mày, tên Lư Huyện lệnh này cũng là kẻ tiểu nhân thế lực, hắn ôn tồn nói:

- Tỷ tỷ có biết gì về Tam công tử của Lư gia không?

Lục Thiên Nguyệt gật đầu nói:

- Lư Huyện lệnh có tổng cộng năm con trai và bốn con gái, Tam công tử của Lư gia thì tỷ tỷ cũng từng nghe nói. Nghe nói là tuấn kiệt văn võ song toàn, là quan bát phẩm cấp sự lang, tuổi thì chắc xấp xỉ tuổi của đệ thôi.

Lục Thất ồ một tiếng, lại hỏi:

- Tỷ tỷ! Lư Tam công tử lấy vợ chưa?

Lục Thiên Nguyệt kinh ngạc nói:

- Điều này thì tỷ tỷ cũng không rõ. Tiểu Thất! Sao đệ lại hỏi những điều này?

Lục Thất ôn tồn nói:

- Đệ là Huyện Úy hộ quân, mấy ngày trước có một người tự xưng là Lư Tam công tử đến Chu phủ ở Vọng Giang Bảo, đến cầu hôn với tiểu thư Chu phủ và ở lại làm khách của Chu phủ. Đệ sợ là bọn thổ phỉ giả mạo nên tiện đường muốn tìm hiểu thêm một chút, tránh chuyện xấu xảy ra.

Lục Thiên Nguyệt giật mình, dịu dàng nói:

- Nghe nói Lư Tam công tử là người ưa thích ngao du, nếu như đến huyện Thạch Đại thì cũng không có gì làm lạ.

Lục Thất gật đầu, suy nghĩ một chút hỏi:

- Tỷ tỷ! Ở đây có mấy vị Huyện Úy, vị nào là dễ nói chuyện hơn một chút?

Lục Thiên Nguyệt lắc đầu nói:

- Tỷ cũng không biết, chỉ biết vị Ngô Huyện Úy, nhưng đó là người rất độc ác, tốt nhất là đệ đừng đến chỗ ông ta. Nếu như muốn tìm hiểu về tình hình gần đây của Lư Tam công tử thì chỉ cần đến gần huyện nha tìm một người hỏi thì sẽ biết ngay thôi.

Lục Thất gật đầu, sau khi ăn sáng xong thì hắn đưa Đông Thanh và Vũ Nhi lên phố. Trên đường đi, Vũ Nhi là người dẫn đường, thân mật với Đông Thanh một cách lạ kỳ. Đông Thanh giản dị lương thiện không màng địa vị cao thấp, thân thiết gọi Vũ Nhi tỷ tỷ rồi kéo tay mà đi.

Lục Thất không hề trách mắng hai người con gái phá hỏng quy tắc chủ nô, lặng lẽ đi rồi nhìn xung quanh. Chuyện tình tứ hôm qua cũng chỉ là về xác thịt, là sự hoan lạc của dục tính thôi chứ không khiến hắn yêu thích Vũ Nhi. Nếu có thì chỉ là sự đồng cảm và tiếc duyên, sau này hắn chỉ có thể đối xử tốt với cô ta nhưng sẽ không thay đổi địa vị gia kỹ của Vũ Nhi.

Đi xem nửa canh giờ, cuối cùng cũng đến huyện nha. Lục Thất dặn dò hai cô gái đến một tiệm quần áo đợi hắn, một mình hắn đến cửa huyện nha. Quy mô bên ngoài của huyện nha Thanh Dương có vẻ giống với huyện Thạch Đại, đây là công chế theo tiêu chuẩn của triều đình.

Lục Thất đi lên thềm đá, thi lễ nói với nha dịch canh cổng:

- Xin chào lão huynh! Tại hạ là bạn của Lư Tam công tử, trên đường đến Thanh Dương đặc biệt đến gặp mặt, phiền lão huynh vào thông báo cho một tiếng.


/685

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status