Kiêu Phong

Chương 437: Đi tuần

/685


Mười ngày sau, sứ thần Sở quốc và sứ thần Tấn quốc cùng đến Cán Châu, cầu kiến Tấn vương thương lượng, Lục Thất căn bản không thèm gặp, sai người nói với sứ thần Sở quốc, hắn vốn không có ý chiếm Cán Châu, nhưng Sở quốc phát binh trước gây oán, cho nên Tấn quốc chỉ có thể ăn miếng trả miếng cắn một ngụm, về sau như thế nào, sẽ không có ước định gì cả, nếu như Sở quốc vẫn muốn đánh, cứ việc đến, sứ thần Sở quốc chỉ có thể quay về.

Mười một ngày sau, Tân Cầm Nhi chuyển tới hồi đáp của Việt quốc, Việt quốc đồng ý toàn bộ điều kiện của Tấn quốc, Lục Thất nhìn điều kiện liên hôn với quận chúa Nhạn Thê, rất là ngạc nhiên, hắn không biết có điều kiện này.

Tân Cầm Nhi đề nghị ban cho quận chúa Nhạn Thê một huyện, còn cấp cho một ngìn tướng sĩ tùy gả ruộng đất để trấn an, khiến cho triều đình và quý tộc Việt quốc hiện nay, nhìn thấy Tấn vương cực kì thiện đãi quận chúa và tướng sĩ Việt quốc.

Lục Thất còn có thể nói cái gì, bất đắc dĩ đồng ý, kì thật, sắc phong Tây Vương phi, sau khi Tân Cầm Nhi không cần, Lục Thất thầm nghĩ cấp cho Ninh Nhi, nhưng hiện tại cũng là cấp không được.

Lại năm ngày sau, tình hình Cán Châu cơ bản đã chỉnh lí xong, An Viễn Quân đóng quân tại huyện Hưng Quốc, Chương Vũ quân còn đóng tại huyện Kiền Hóa, cũng là chỗ của Quảng Xương quân phủ, Nam Khang quân liền đóng quân ở huyện Nam Khang, Tây Sơn quân đóng quân tại huyện Vu Đô, ngoài Nam Khang quân và Tây Sơn quân, mỗi nơi đều có một ngàn quân đi huyện Hưng quốc và huyện Kiền Hóa, tăng cường quân lực phòng ngự của tiền tuyến.

Lục Thất biết mình nên rời đi, hắn cũng nghĩ qua lúc ấy không rời khỏi Tấn quốc, im lặng đón người nhà rời khỏi Giang Ninh, nhưng sau khi hắn suy nghĩ cẩn thật không dám làm liều, bây giờ Đường hoàng thế nào cũng tăng cường giám thị Ngô Thành quận chúa phủ, hắn không nắm chắc có thể bảo toàn người nhà thuận lợi chạy trốn, có lẽ Tiêu thị có thể giúp đỡ, nhưng cũng không phải là chuyện có thể nắm chắc mười phần.

Lục Thất không muốn vì lỗ mãng mà xảy ra chuyện ăn năn cả đời, với lại thế lực của hắn hiện nay, vẫn là không có cách nào chân chính chống lại đươc Đường quốc và Chu quốc, kẻ địch hiện giờ là Sở quốc và Việt quốc, đó đã là cực hạn mà Tấn quốc có thể thừa nhận được.

Lục Thất rời khỏi Cán Châu, từ huyện Thụy Kim Cán Châu trực tiếp đi vào huyện Trường Thinh nha phủ Thinh Châu, hợp lại với đội ngũ của quận chúa Vân Khê, bắt đầu chu du khắp lãnh thổ Tấn quốc.

Thinh châu là nơi có nhân khẩu ít nhất trong tất cả các châu thành của Tấn quốc, được gọi là Mân Tây, mới có hơn bảy vạn người, còn không bằng cả Cán huyện của Cán Châu, cho nên chỉ có ba huyện thành, là huyện Trường Thinh, huyện Hoàng Liên và huyện Tân La, huyện Trường Thinh với tư cách là thủ phủ của châu, mới có hơn ba vạn người, Thinh Châu vốn được thành lập không lâu, đất rộng người thưa.

Lục Thất ở huyện Trường Thinh tiếp kiến huyện lệnh, huyện lệnh Trường Thinh cũng là quan lại ban đầu giữ chức ở Thanh Nguyên quân, Thinh Châu không trọng yếu, quan lại được Tiêu thị tiến cử không cần phải đảm nhiệm Thinh Châu, nhưng huyện úy lại là do quan tướng chuyển đến đảm nhiệm, Lục Thất chủ yếu chính là gặp một chút huyện úy Trường Thinh.

Lưu lại một ngày ở huyện Trường Thinh, Lục Thất đáp ứng Huyện úy Trường Thinh ngày sau sẽ dời năm vạn dân nhập hộ vào Thinh Châu, Huyện úy Trường Thinh vui sướng khấu tạ, lần này gặp Tấn vương, Huyện úy Trường Thinh thăng chức tham quân chính sự, tạm thời quản lí toàn bộ quân chính Thinh Châu.

Ngày kế, Lục Thất khởi hành đi huyện Hoàng Liên, khi tiếp kiến nhóm quan huyện, Huyện úy Hoàng Liên thăng chức làm Thinh Châu tả đô úy, tạm thời chưởng quản quân chính huyện Hoàng Liên, rời huyện Hoàng Liên đi huyện Tân La, huyện úy Tân La được đề bạt làm Hữu Đô úy Thinh Châu.

Sau khi đoàn người Lục Thất đi vào Chương Châu, Chương Châu so với Thinh Châu thì thịnh vượng hơn nhiều, có hai mươi vạn nhân khẩu, Tuyền Châu ở lân cận có gần ba mươi vạn nhân khẩu, có thể nói là Thanh Nguyên quân chiếm cứ Tuyền Châu và Chương Châu, có thể cai quản hơn mười năm, thực không dễ.

Đợi Lục Thất tới Chương Châu mới biết được, Chương Châu và Tuyền Châu tám năm trước tổng cộng mới có ba mươi vạn nhân khẩu, là thời điểm Sở quốc diệt Nam Việt quốc, có mười vạn dân chạy trốn binh hỏa chiến tranh trốn vào Chương Châu, nhưng tiết độ sứ của Thanh Nguyên quân rất là ham muốn hưởng thụ, chỉ muốn dùng tài lực nuôi bốn vạn quân thường trực, trong đó có một vạn là thủy quân, một vạn là quan quân, chỉ có hai vạn là quân chiến đấu.

Lục Thất đến Chương Châu, muốn gặp nhất đương nhiên là tướng soái ba vạn quân đóng tại đây, hiện giờ hai người Triệu Lâm và Vương Kiếm hẳn là đã đến Chương Châu đảm nhiệm đóng quân, mà Chu Vân Hoa và Lý Xuyên đều đã trở thành chủ soái của một vạn quân, thuộc chỉ huy của Hổ Bí quân phủ.

Chương Châu và Thinh Châu giống nhau, cũng là ba huyện, nhưng là địa vực của Chương Châu nhỏ hơn một nửa so với Thinh Châu, nhưng được tán dương là vùng đất giàu có lắm cá nhiều gạo, cho nên Chương Châu là vùng tranh chấp của binh gia.

Ba vạn quân chủ lực của Tấn quốc trú đóng tại khu vực huyện Hoài Ân, phía nam của huyện Hoài Ân chính là Lĩnh Nam, hiện nay thuộc đất Sở quốc, nha phủ Chương Châu là huyện Chương Phố, mà cũng còn có ba ngàn thủy quân Long Khê đóng quân tại đây, mà huyện Long Khê là một trong những huyện của Chương Châu, nằm ở phía đông huyện Chương Phố.

Đoàn người Lục Thất vào Chương Châu đến thẳng huyện Hoài Ân, chỉ là vùng biên giới giữa Chương Châu và Thinh Châu đường xá không bằng phẳng, đường lớn không được tu sửa, một đường đi rất gập ghềnh xóc nảy.

Lục Thất trên đường đều không ngồi xe, hắn mặc một bộ kim giáp lên người, cùng Lãnh Nhung kề vai cùng đi, Lãnh Nhung cũng mặc một bộ minh quang giáp đô úy, ngựa của y và Lục Thất đều để đi bộ, địa phương khác nhau, rất dễ khiến một số người thủy thổ không quen.

Tinh thần Lãnh Nhung rất tốt, y làm trấn phủ sứ của Quảng Xương quân phủ, cũng là chủ quản uy phong cơ cấu tổ chức của Truân Điền quân, trên thực tế địa vị quyền lợi của y, còn ở phía trên chủ soái chư quân. Nhưng Lục Thất cần y trở về huyện Thạch Đại, y cũng vui vẻ trở về tiếp tục kiến công.

Hai nghìn Vân Khê vệ binh, hiện giờ tuyệt đối sùng kính trung thành một lòng một dạ với Lục Thất, bọn họ là hộ quân thân vệ của Tấn vương, mà châu vực và quân lực Tấn vương có, khiến bọn họ không nói ra lời, bọn họ đều biết tiền đồ đã quá lớn rồi, hơn nữa sự quan tâm của Tấn vương với bọn họ càng khiến cho bọn họ cảm động khắc sâu ở trong lòng.

Trong lúc đi, Lục Thất và Lãnh Nhung tùy ý nói chuyện, Lãnh Nhung hiện giờ ở huyện Thạch Đại cũng là thê thiếp rất nhiều, sau khi làm huyện úy, có người muốn kết thân để dựa cột, Tôn huyện lệnh và Đồng huyện thừa đều làm mai thiếp cho y, chính là Tân Cầm Nhi cũng thành bà mối, giật dây giúp y cưới một vị tiểu thư Tiêu phủ làm bình thê.

Lục Thất nghe xong những thay đổi của Lãnh Nhung, đương nhiên là rất cảm khái, hắn lúc đầu từ trong quân quay về quê hương, bởi vì kiếp sống quân nhân tạo thành tâm lý vặn vẹo, khiến hắn từng vô cùng muốn có rất nhiều nữ nhân, chỉ là sau khi có được, dần dần lại trở thành một loại gánh nặng tâm hồn, hắn không phải là cái loại nam nhân coi nữ nhân như tài vật, không muốn coi thiếp thất hầu hạ như là đồ vật có thể mang tặng.

Lục Thất đang đi đột nhiên dừng lại nhìn, ánh mắt của hắn nhìn về bên trái ngọn núi phía trước, ngọn núi đó mọc rất nhiều bụi cây, Lục Thất vừa ngừng lại, đoàn người tự nhiên cũng ngừng lại, đều nhìn về phía ngọn núi kia.

- Lãnh Nhung, ngươi có nhìn ra cái gì không?

Lục Thất mỉn cười hỏi.

Lãnh Nhung cũng đang nhìn, hồi bẩm

- Chủ thượng, ở đó hẳn là có người hoặc dã thú tồn tại, chúng ta đi đến, cũng không có dọa chim bay đi.

Lục Thất gật đầu, hờ hững nói:

- Trên ngọn núi kia có rất nhiều quân mai phục, ta nhìn thấy một chiếc mũ giáp ngụy trang bằng cỏ.

Lãnh Nhung giật mình gật đầu. Lục Thất lại nói

- Là quân mai phục có trang bị vũ khí, ta đang nghĩ, sẽ là lai lịch gì.

- Có phải là quân Sở lẻn vào, hoặc là sơn tặc, cùng cá lọt lưới của Thanh Nguyên quân.

Lãnh Nhung trả lời.

Lục Thất nhìn về phía ngọn đồi kia, lạnh nhạt nói

- Có lẽ, là quân chủ lực của Tấn quốc ta.

Lãnh Nhung biến sắc nói

- Quân lực của Tấn quốc, sẽ có kẻ làm phản sao?

Lục Thất gật đầu, nói:

- Ta chỉ là suy đoán, có thể biết ta đến Chương Châu, chỉ có ba vạn quân đóng ở Chương Châu, mà trong ba vạn quân đóng ở đây, có rất nhiều hàng binh của Thanh Nguyên quân, nơi này đã là phạm vi huyện Hoài Ân, có ba vạn quân Tấn tồn tại, mà Sở quốc ở châu lân cận chỉ có một vạn quân chủ lực đồn trú, có lẽ sẽ không xâm phạm chạy đến khiêu chiến.

Lãnh Nhung gật đầu, nhưng lại nói:

- Chủ thượng là từ Thinh Châu mà tới, sẽ không phải là ở Thinh Châu bên kia có thám báo của Sở quốc thăm dò được chủ thượng sẽ đi Chương Châu chứ.

Lục Thất gật đầu, nói

- Có khả năng đấy, đã có nhiều khả năng như vậy, vậy không thể đánh lung tung được, trước kêu gọi đầu hàng xem thử.

Sau khi hạ lệnh, hai ngàn vệ binh Vân Khê đột nhiên lùi về sau năm mươi mét, lựa chọn địa hình có lợi tiến vào phòng ngự chuẩn bị chiến đấu, hai nghìn vệ binh Vân Khê hiện giờ võ bị năm trăm cung tiễn binh, năm trăm đao thuẫn binh, một ngàn trường thương binh, chiến lực đã là tinh binh chính quy.

Một đội chính chạy lên ba trăm mét, hướng về phía đồi hô lớn:

- Các huynh đệ quân sĩ Tấn quốc ở đó nghe lệnh, Tấn vương chủ thượng của chúng ta giá đáo tuần tra Long Nguyên quân phủ, lệnh các tướng sĩ lập tức đi ra kiến giá.

Tiếng la vừa xong, ngọn núi kia đột nhiên xuất hiện rất nhiều bóng dáng của các tướng sĩ, Lục Thất nhìn thấy lập tức điều khiển ngựa chạy lên đến phụ cận của vị đội chính kia, nhìn ngọn núi quát:

- Bổn vương Lục Bính giá đáo, chủ tướng dẫn quân là người nào, tại sao phải mai phục ở đây?

Tướng sĩ trên sườn núi lập tức đều quay đầu nhìn về một chỗ, đột nhiên chỗ được nhìn phát ra tiếng kim thiết giao tranh, tiếp theo xuất hiện loạn chiến kịch liệt, rõ ràng là đã xảy ra đấu đá nội bộ.

- Tướng sĩ trên núi nghe lệnh, không được chặn đánh kẻ đào tẩu, để hắn tự mình chạy ra

Lục Thất phát ra mệnh lệnh, âm thanh vang vọng.


/685

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status