“Lý Đức, đi tuyên Lục lão phu nhân cùng Lục phu nhân tiến cung.” Kính Nhân Thái Hậu nói.
Non nửa canh giờ sau, Lục lão phu nhân cùng Vi thị đi vào Khánh Nguyên Cung: “Tham kiến Thái Hậu nương nương.”
“Đứng dậy đi.”
Lục lão phu nhân thấy Trình Ngọc Hoa đứng bên người Kính Nhân Thái Hậu, mặt chính là trầm xuống, cười nói: “Nếu Ngọc Hoa quận chúa tại đây, nhất định là vì việc phát sinh gần đây. Không thể tưởng được quận chúa từ trước đến nay lưu loát sảng khoái cũng có hành vi cáo trạng sau lưng như vậy.”
Trình Ngọc Hoa cười lạnh: “Lục lão phu nhân cũng không thể trộm đổi khái niệm, chỉ cho quan gia phóng hỏa không chuẩn bá tánh đốt đèn. Nếu kêu đây là cáo trạng, vậy Lục thái phó ở trên triều kiện Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta lại tính như thế nào? Các ngươi không có chứng cứ liền chạy đến Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta vô cớ gây rối, ở bên ngoài bôi đen thanh danh Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta, đánh cũng đánh không được, đuổi lại đuổi không đi. Chúng ta xác thật quản không được các ngươi, chỉ có thể làm Thái Hậu nương nương quản. Thái Hậu nương nương là mẫu nghi thiên hạ, các ngươi có thất phụ đức, hủy hoại thanh danh của chính nhất phẩm Tĩnh Quốc Công phu nhân, còn không thể quản? Nếu thanh danh hiền phụ trong thiên hạ đều có thể tùy ý bại hoại, còn ra thể thống gì!”
Lục lão phu nhân tức giận đến thở dốc, lạnh mặt trừng Trình Ngọc Hoa.
“Lục lão phu nhân, Ngọc Hoa nói đúng, ngươi không có chứng cứ lại nháo như vậy còn thể thống gì!” Kính Nhân Thái Hậu nghiêm khắc nói.
Lục lão phu nhân cùng Vi thị đều rũ đầu không dám lên tiếng.
“Ngày mai không cần lại làm loại sự tình này! Niệm ở ngươi đau mất ái tôn, ai gia liền không trừng phạt, nhưng cần thiết tới cửa xin lỗi!”
“Xin lỗi?” Lục lão phu nhân trầm mặt xuống.
“Chẳng lẽ không nên xin lỗi?” Trình Ngọc Hoa nghiêm nghị nói: “Nếu thật là Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta làm, chúng ta bồi mệnh! Nhưng rõ ràng không phải chúng ta làm, lại gặp tai bay vạ gió, thanh danh quét rác! Chúng ta xứng đáng thiếu nhà các người sao? Các ngươi dựa vào cái gì tùy ý mà lấy chúng ta làm tiện? Bi thống cũng không phải cái cớ cho các ngươi có thể tùy ý thương tổn người khác!”
Vi thị sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, không dám lên tiếng. Khuôn mặt của Lục lão phu nhân âm trầm tới rồi cực điểm, đáng giận bà không có chứng cứ rõ ràng, nếu không, làm sao đến lượt cái tiểu tiện nhân này ở trước mặt bà kiêu ngạo!
“Ngọc Hoa nói đúng, các ngươi làm sai liền nói lời xin lỗi, ai gia biết các ngươi bi thống, nhưng cũng không thể bởi vậy mà làm danh dự của Tĩnh Quốc Công phủ quét rác!” Kính Nhân Thái Hậu khe khẽ thở dài: “Nói lời xin lỗi mà thôi, cũng không phải cái gì to tát. Ai gia biết hai nhà các ngươi quan hệ không tốt lắm, bởi vì chuyện này tiêu tan hiềm khích lúc trước đi.”
“Chúng ta cũng thông cảm Lục gia, cũng lo lắng an toàn của tiểu đệ Lục gia, lúc này không nên đối với các ngươi ngang ngược chỉ trích, cũng không phải cố ý nhục nhã các ngươi, bất quá là tưởng vãn hồi danh dự của Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta. Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta cũng sẽ phái người đi ra ngoài giúp đỡ tìm người.” Trình Ngọc Hoa nói, thanh âm phóng nhu một ít.
“Được! Lão thân ngày mai liền tự mình tới cửa xin lỗi!” Lục lão phu nhân cắn răng nói.
“Được rồi, các ngươi đều lui ra đi.”
Lục lão phu nhân chống quải trượng được Vi thị đỡ đi ra ngoài, trên mặt già tất cả đều là khuất nhục.
Sắc mặt Vi thị trắng bệch, lên xe ngựa liền nói: “Mẫu thân, có phải chúng ta hiểu lầm hay không, thật sự không phải Tĩnh Quốc Công phủ làm…… Bọn họ, không lý do làm loại chuyện hại người mà chẳng ích ta này.”
“Chính là bà ta làm!” Lục lão phu nhân rống giận ra tiếng.
Bà cùng Tĩnh Quốc Công phu nhân xem như từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nương của bà cùng nương của Tĩnh Quốc Công phu nhân là bạn tốt, cho nên bà thường xuyên cùng Tĩnh Quốc Công phu nhân gặp mặt ở chung. Khi còn bé liền tranh đồ chơi, tranh trang sức, khi thiếu nữ liền tranh nam nhân tranh hôn sự,
Non nửa canh giờ sau, Lục lão phu nhân cùng Vi thị đi vào Khánh Nguyên Cung: “Tham kiến Thái Hậu nương nương.”
“Đứng dậy đi.”
Lục lão phu nhân thấy Trình Ngọc Hoa đứng bên người Kính Nhân Thái Hậu, mặt chính là trầm xuống, cười nói: “Nếu Ngọc Hoa quận chúa tại đây, nhất định là vì việc phát sinh gần đây. Không thể tưởng được quận chúa từ trước đến nay lưu loát sảng khoái cũng có hành vi cáo trạng sau lưng như vậy.”
Trình Ngọc Hoa cười lạnh: “Lục lão phu nhân cũng không thể trộm đổi khái niệm, chỉ cho quan gia phóng hỏa không chuẩn bá tánh đốt đèn. Nếu kêu đây là cáo trạng, vậy Lục thái phó ở trên triều kiện Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta lại tính như thế nào? Các ngươi không có chứng cứ liền chạy đến Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta vô cớ gây rối, ở bên ngoài bôi đen thanh danh Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta, đánh cũng đánh không được, đuổi lại đuổi không đi. Chúng ta xác thật quản không được các ngươi, chỉ có thể làm Thái Hậu nương nương quản. Thái Hậu nương nương là mẫu nghi thiên hạ, các ngươi có thất phụ đức, hủy hoại thanh danh của chính nhất phẩm Tĩnh Quốc Công phu nhân, còn không thể quản? Nếu thanh danh hiền phụ trong thiên hạ đều có thể tùy ý bại hoại, còn ra thể thống gì!”
Lục lão phu nhân tức giận đến thở dốc, lạnh mặt trừng Trình Ngọc Hoa.
“Lục lão phu nhân, Ngọc Hoa nói đúng, ngươi không có chứng cứ lại nháo như vậy còn thể thống gì!” Kính Nhân Thái Hậu nghiêm khắc nói.
Lục lão phu nhân cùng Vi thị đều rũ đầu không dám lên tiếng.
“Ngày mai không cần lại làm loại sự tình này! Niệm ở ngươi đau mất ái tôn, ai gia liền không trừng phạt, nhưng cần thiết tới cửa xin lỗi!”
“Xin lỗi?” Lục lão phu nhân trầm mặt xuống.
“Chẳng lẽ không nên xin lỗi?” Trình Ngọc Hoa nghiêm nghị nói: “Nếu thật là Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta làm, chúng ta bồi mệnh! Nhưng rõ ràng không phải chúng ta làm, lại gặp tai bay vạ gió, thanh danh quét rác! Chúng ta xứng đáng thiếu nhà các người sao? Các ngươi dựa vào cái gì tùy ý mà lấy chúng ta làm tiện? Bi thống cũng không phải cái cớ cho các ngươi có thể tùy ý thương tổn người khác!”
Vi thị sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, không dám lên tiếng. Khuôn mặt của Lục lão phu nhân âm trầm tới rồi cực điểm, đáng giận bà không có chứng cứ rõ ràng, nếu không, làm sao đến lượt cái tiểu tiện nhân này ở trước mặt bà kiêu ngạo!
“Ngọc Hoa nói đúng, các ngươi làm sai liền nói lời xin lỗi, ai gia biết các ngươi bi thống, nhưng cũng không thể bởi vậy mà làm danh dự của Tĩnh Quốc Công phủ quét rác!” Kính Nhân Thái Hậu khe khẽ thở dài: “Nói lời xin lỗi mà thôi, cũng không phải cái gì to tát. Ai gia biết hai nhà các ngươi quan hệ không tốt lắm, bởi vì chuyện này tiêu tan hiềm khích lúc trước đi.”
“Chúng ta cũng thông cảm Lục gia, cũng lo lắng an toàn của tiểu đệ Lục gia, lúc này không nên đối với các ngươi ngang ngược chỉ trích, cũng không phải cố ý nhục nhã các ngươi, bất quá là tưởng vãn hồi danh dự của Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta. Tĩnh Quốc Công phủ chúng ta cũng sẽ phái người đi ra ngoài giúp đỡ tìm người.” Trình Ngọc Hoa nói, thanh âm phóng nhu một ít.
“Được! Lão thân ngày mai liền tự mình tới cửa xin lỗi!” Lục lão phu nhân cắn răng nói.
“Được rồi, các ngươi đều lui ra đi.”
Lục lão phu nhân chống quải trượng được Vi thị đỡ đi ra ngoài, trên mặt già tất cả đều là khuất nhục.
Sắc mặt Vi thị trắng bệch, lên xe ngựa liền nói: “Mẫu thân, có phải chúng ta hiểu lầm hay không, thật sự không phải Tĩnh Quốc Công phủ làm…… Bọn họ, không lý do làm loại chuyện hại người mà chẳng ích ta này.”
“Chính là bà ta làm!” Lục lão phu nhân rống giận ra tiếng.
Bà cùng Tĩnh Quốc Công phu nhân xem như từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nương của bà cùng nương của Tĩnh Quốc Công phu nhân là bạn tốt, cho nên bà thường xuyên cùng Tĩnh Quốc Công phu nhân gặp mặt ở chung. Khi còn bé liền tranh đồ chơi, tranh trang sức, khi thiếu nữ liền tranh nam nhân tranh hôn sự,
/134
|