Ngày kia là khai giảng rồi, mấy ngày nghỉ vừa rồi của Kiều Kiều trôi qua rất phong phú, mặc dù các bạn nhỏ xung quanh và Kiều Dĩnh đều cảm thấy xa lạ rất nhiều nhưng Kiều Kiều cũng có chút thu hoạch, nàng kiếm được tiền, nàng còn có chị em thân thiết Dương Tuyết.
Ý tứ Kiều mẹ là để nàng ở nhà học tập mấy ngày cuối cùng này nhưng nàng kiên quyết mặc kệ, sao cho thể chậm trễ việc kiếm tiền chứ. Hơn nữa, kiếm thức năm thứ nhất tiểu học, ._. đổ mồ hôi, sao nàng lại không làm được. Để kiều ba cầm sách kiểm tra nàng, chứng mình nàng biết, Kiều mẹ thấy nàng không quên nên đáp ứng cho nàng tiếp tục đi bán.
Kiều Kiều thu thập ví tiền của mình, sau này nàng không thể bán nữa rồi, không biết bài tập ở trường có nhiều hay không, những chuyện như vậy xảy ra lúc còn nhỏ Kiều Kiều không nhớ được.
Nàng bán được hai năm ngày, trong tay nàng hiện tại có năm trăm năm mươi đồng tiền, còn có sáu bảy mươi đồng tiền hàng chưa bán đi. Kể từ khi nàng bắt đầu bán đồ, mặc dù nàng cảm giác mình có chút không thích Kiều Dĩnh nhưng Kiều Dĩnh lại thân hơn với nàng, chắc là tại được ăn kem đi, Kiều Kiều nghĩ
Trong lòng Kiều Kiều không muốn đem nhiều tiền thế này giao hết cho mẹ, nàng biết, nộp lên thì dễ mà lấy lại thì khó, nàng còn muốn tiếp tục làm ăn buôn bán nhỏ đấy. Tiền đẻ ra tiền mới là vương đạo, mẹ không hoàn toàn mặc kệ nàng. Trước không nói với nàng là bởi vì nàng còn đang bán hàng, giờ bán xong mẹ nhất định không để nầng cầm trong tay nhiều tiền như vậy, chỗ này tương đương với hai tháng tiền lương, làm sao có thể.
Kiều Kiều suy nghĩ một chút, thấy nếu như nói chuyện này với mẹ nhất định không được, nàng hiểu rất rõ mẹ nàng.
Từ năm trăm năm mươi đồng nàng rút ra hai trăm đồng, len lén nhét vào trong cặp sách của mình.
Sau bữa cơm tối, thừa lúc Kiều ba Kiều mẹ đang ở đây, Kiều Kiều lấy ra ba trăm năm mươi đồng tiền giao cho Kiều mẹ. Kiều mẹ thấy Kiều Kiều chủ động nộp lên, nở nụ cười “Vốn định lát nữa nói với con đấy, con lại chủ động lấy ra” Kiều mẹ nhìn ba trăm năm mươi đồng tiền, mặt mày tươi cười. Bà đoán Kiều Kiều hẳn là có khoảng hơn bốn trăm đồng, nhưng Kiều Kiều lấy một chút mua đồ ăn vặt, nhìn một đống lớn như vậy, Kiều mẹ cũng mò không ra bao nhiêu tiền. Đoán trong tay Kiều Kiều còn tầm ba trăm đồng đã là không tệ rồi. Giờ Kiều Kiều nộp lên ba trăm năm mươi đồng, Kiều mẹ lấy chìa khóa ra đem tiền bỏ vào trong tủ, khóa lai. Chỗ này hơn một tháng tiền lương của bà, làm ăn mua bán nhỏ lại kiếm được tiền như vậy, thấy Kiều Kiều còn một thùng hàng chưa bán chứ nếu không có khi còn gần hai tháng tiền lương. Trong lonngf Kiều mẹ cảm khái, trước kia không nghĩ tới còn cảm thấy cùng lắm chỉ đủ ăn, không thu được quá nhiều tiền lời.
“Cha mẹ, thật ra con còn giữ lại một chút”
“Cái gì?” Kiều mẹ nhìn về phía Kiều Kiều, trong tay nha đầu kia còn tiền?
Nhưng mà không nhiều lắm, thật sự. Con nghĩ mình để lại một ít làm vốn, lấy tiền này làm một chút mua bán nhỏ, như vậy thì không cần tìm bố mẹ để lấy tiền nữa, thật sự. Con đảm bảo sẽ không phung phí.
“Trong tay con còn bao nhiêu tiền?” Kiều mẹ hỏi
“Hì hì” Kiều Kiều chỉ cười cũng không nói mình có bao nhiêu tiền.
Kiều mẹ còn muốn bình xét con gái mình, ngược lại Kiều ba hiền lành nói: “Thôi đi, con bé không muốn nói, bà cũng đừng hỏi, tiền này dù sao cũng là ở trong nhà chúng ta, hơn nữa mấy ngày nay tôi thấy Kiều Kiều bán đồ, cũng là một đứa trẻ biết suy nghĩ, con sẽ không phung phí”.
Kiều Kiều mua ken và mấy thứ đồ ăn vặt về bán, ông chưa bao giờ thấy nó ăn.
Kiều ba quan sát, cảm thấy con có thể làm tiếp. Thật ra ông không biết, thật ra Kiều Kiều không thích ăn mấy thứ này.
Kiều mẹ suy nghĩ lại, thấy biểu hiện mấy ngày gần đây của con gái cũng gật đầu một cái, ừ, cũng không phải cái thứ tiêu tiền bậy bạ. Nếu con gái đã muốn để lại một chút liền cho nó để lại đi. Nhưng mà số hàng kia, chẳng lẽ giữ lại ăn sao? Kiều mẹ nhíu mày
“Hàng kia thì làm sao bây giờ? Có thể lui không?” Kiều mẹ hỏi.
Kiều Kiều tham lợi nhỏ, nhập tương đối nhiều hàng nên còn dư lại cũng nhiều. Kem thì ngày nào cũng lấy còn những thứ khác vài ngày lấy một lần, lấy nhiều giá giảm nhiều, Kiều Kiều cũng hiểu.
“Lui không được đi” Kiều ba cũng hiểu được.
“Chúng ta không lùi, lúc không có việc gì con liền giống như trước đây đem ra ngoài bán, những thứ này cũng có thể bán được tiền”. Kiều Kiều cười
“Không được, sẽ làm trễ nãi học tập!” Kiều mẹ phản đối, Kiều ba cũng nhíu mày, bộ dạng không tán thành.
“Như vậy đi, cha mẹ cứ vài ngày kiểm tra con một lần, nếu như kết quả sa sút, con không đi bán nữa nhưng nếu vẫn tốt cha mẹ để con tiếp tục bán có được hay không?” Kiều Kiều làm nũng.
Kiều ba Kiều mẹ nhìn nhau suy nghĩ một chút, cuối cùng Kiều mẹ mở miệng: “Được rồi, nha đầu chết tiệt kia, cũng đừng mải mê kiếm tiền mà lười học đấy. Chỉ có học thật tốt, thi lên đại học, về sau mới có đường ra”.
Lúc này sinh viên rất hiếm, trong nội tâm Kiều Kiều lắc đầu, nếu như cha mẹ biết rõ sau khi mình lớn lên, sinh viên chỗ nào cũng có nhưng không phải ai cũng có tiền cũng sẽ không nghĩ như vậy đi.
“Con biết rồi”. Để chứng minh mình vì kiếm tiền mà không thèm học, Kiều Kiều lấy ra sách giáo khoa lúc học ở nhà trẻ, bắt đầu học, trong lòng thì rơi lệ, mình sao lại khổ thế này a~?
Kiều mẹ cầm ba trăm năm mươi đồng của Kiều Kiều, hôm sau liền mua chút thịt về làm sủi cảo.
Sủi cảo nhà Kiều Kiều có hai loại, một loại chỉ có thịt nạc, một loại lẫn cả thịt mỡ. Kiều mẹ và Kiều Kiều đều không thích ăn thịt mỡ còn Kiều ba lại thích ăn thịt nạc thịt mỡ trộn lẫn.
Kiều Kiều nhớ lại rất nhiều năm về sau, lúc ấy Kiều ba và Kiều mẹ đều già rồi, khi đó Kiều mẹ sẽ không làm hai loại mà chỉ làm một loại nhân thịt nạc, ai ăn thì ăn.
Sủi cảo chín, Kiều Kiều cảm giác nước miếng của mình sắp chảy ra rồi, ha ha, từ lúc sống lại đến giờ đây là lần đầu tiên ăn sủi cảo do mẹ làm.
Nhìn bộ dạng tham ăn của Kiều Kiều, Kiều mẹ nở nụ cười, lấy ra một bát sủi cảo nhân cả mỡ cả nạc đưa cho Kiều Kiều “Mang sang biếu ông bà nội của con đi”. Đều ở trong một cái sân, Kiều ba Kiều mẹ làm mốn gì ngon đều muốn biếu một chút cho ông bà nội nhưng mỗi lần như vậy ông bà thường giấu cha mẹ len lén đưa qua nhà chú nàng.
Lúc này Kiều Dĩnh đang ở chỗ bà nội còn cô chú thì đang đi làm, Kiều dĩnh do bà nội trông, Kiều Kiều lúc nhỏ không được như vậy. Khi đó bà nội nói mình bận rộn, không chịu trông nom Kiều Kiều, Kiều mẹ không có cách nào đành phải ở nhà trông. Vì vậy nhà Kiều Kiều lúc nàng còn nhỏ rất tũng quẫn.
“Kiều Kiều tỷ” Kiều Dĩnh thấy Kiều Kiều vào nhà liền chào.
“Ừ, bà nội, nhà cháu hôm nau làm sủi cảo, mẹ bảo con mang sang biếu ông bà nội”.
“Ừ, tốt, mau để xuống”. Bà nội Kiều Kiều thấy là sủi cảo thì cao hứng.
Không phải bởi vì không mua nổi sủi cảo mà chỉ là thói quen đến lễ mừng năm mới, mới bắt làm. Dù sao làm món này cũng mất nhiều thời gian mà việc nhà nông vào mùa này cũng nhiều.
Kiều Dĩnh lấy một miếng bỏ vào trong miệng, con bé không giống Kiều Kiều chỉ ăn thịt nạc, giống như nhiều người nói cả mỡ lẫn nạc ăn mới ngon, nhưng mà Kiều Kiều giống Kiều mẹ không ăn được thịt mỡ, chỉ cần ăn một chút sẽ muốn nôn.
“Nhìn cháu kìa” bà nội cười. “Kiều Kiều à, tại sao mẹ cháu đã làm sủi cảo rồi?”
“Ngày mai cháu đi học, mẹ cháu nói khao cháu một chút”.
“Bà thấy nên khao cháu nhiều một chút, cả một mùa hè cháu bận bịu, kiếm được không ít tiền đúng không?” bà nội Kiều Kiều vừa hỏi vừa quan sát sắc mặt nàng.
“Tiền bán kem chỉ đủ mua thức ăn, sớm biết vậy cháu đã không đi bán mà mua đồ ăn ăn rồi. Mẹ cháu nói, không cho phép cháu ăn, chờ tam học thì đem đi bán. Không thể lãng phí tiền” Kiều Kiều chu môi, bộ dạng không tình nguyện.
“Bà phải nói mẹ cháu một chút, trẻ con muốn ăn thì cứ cho ăn. Giờ nhà mình có, không phải không có tiền, đáng bao nhiêu”.
“Bà nội đừng nói, mẹ cháu nếu biết cháu cáo trạng với bà nhất định sẽ đánh cháu. Cháu trở về ăn sủi cảo đây, cháu rất thèm nha”. Kiều Kiều nói xong sôi nổi chạy ra ngoài.
Ý tứ Kiều mẹ là để nàng ở nhà học tập mấy ngày cuối cùng này nhưng nàng kiên quyết mặc kệ, sao cho thể chậm trễ việc kiếm tiền chứ. Hơn nữa, kiếm thức năm thứ nhất tiểu học, ._. đổ mồ hôi, sao nàng lại không làm được. Để kiều ba cầm sách kiểm tra nàng, chứng mình nàng biết, Kiều mẹ thấy nàng không quên nên đáp ứng cho nàng tiếp tục đi bán.
Kiều Kiều thu thập ví tiền của mình, sau này nàng không thể bán nữa rồi, không biết bài tập ở trường có nhiều hay không, những chuyện như vậy xảy ra lúc còn nhỏ Kiều Kiều không nhớ được.
Nàng bán được hai năm ngày, trong tay nàng hiện tại có năm trăm năm mươi đồng tiền, còn có sáu bảy mươi đồng tiền hàng chưa bán đi. Kể từ khi nàng bắt đầu bán đồ, mặc dù nàng cảm giác mình có chút không thích Kiều Dĩnh nhưng Kiều Dĩnh lại thân hơn với nàng, chắc là tại được ăn kem đi, Kiều Kiều nghĩ
Trong lòng Kiều Kiều không muốn đem nhiều tiền thế này giao hết cho mẹ, nàng biết, nộp lên thì dễ mà lấy lại thì khó, nàng còn muốn tiếp tục làm ăn buôn bán nhỏ đấy. Tiền đẻ ra tiền mới là vương đạo, mẹ không hoàn toàn mặc kệ nàng. Trước không nói với nàng là bởi vì nàng còn đang bán hàng, giờ bán xong mẹ nhất định không để nầng cầm trong tay nhiều tiền như vậy, chỗ này tương đương với hai tháng tiền lương, làm sao có thể.
Kiều Kiều suy nghĩ một chút, thấy nếu như nói chuyện này với mẹ nhất định không được, nàng hiểu rất rõ mẹ nàng.
Từ năm trăm năm mươi đồng nàng rút ra hai trăm đồng, len lén nhét vào trong cặp sách của mình.
Sau bữa cơm tối, thừa lúc Kiều ba Kiều mẹ đang ở đây, Kiều Kiều lấy ra ba trăm năm mươi đồng tiền giao cho Kiều mẹ. Kiều mẹ thấy Kiều Kiều chủ động nộp lên, nở nụ cười “Vốn định lát nữa nói với con đấy, con lại chủ động lấy ra” Kiều mẹ nhìn ba trăm năm mươi đồng tiền, mặt mày tươi cười. Bà đoán Kiều Kiều hẳn là có khoảng hơn bốn trăm đồng, nhưng Kiều Kiều lấy một chút mua đồ ăn vặt, nhìn một đống lớn như vậy, Kiều mẹ cũng mò không ra bao nhiêu tiền. Đoán trong tay Kiều Kiều còn tầm ba trăm đồng đã là không tệ rồi. Giờ Kiều Kiều nộp lên ba trăm năm mươi đồng, Kiều mẹ lấy chìa khóa ra đem tiền bỏ vào trong tủ, khóa lai. Chỗ này hơn một tháng tiền lương của bà, làm ăn mua bán nhỏ lại kiếm được tiền như vậy, thấy Kiều Kiều còn một thùng hàng chưa bán chứ nếu không có khi còn gần hai tháng tiền lương. Trong lonngf Kiều mẹ cảm khái, trước kia không nghĩ tới còn cảm thấy cùng lắm chỉ đủ ăn, không thu được quá nhiều tiền lời.
“Cha mẹ, thật ra con còn giữ lại một chút”
“Cái gì?” Kiều mẹ nhìn về phía Kiều Kiều, trong tay nha đầu kia còn tiền?
Nhưng mà không nhiều lắm, thật sự. Con nghĩ mình để lại một ít làm vốn, lấy tiền này làm một chút mua bán nhỏ, như vậy thì không cần tìm bố mẹ để lấy tiền nữa, thật sự. Con đảm bảo sẽ không phung phí.
“Trong tay con còn bao nhiêu tiền?” Kiều mẹ hỏi
“Hì hì” Kiều Kiều chỉ cười cũng không nói mình có bao nhiêu tiền.
Kiều mẹ còn muốn bình xét con gái mình, ngược lại Kiều ba hiền lành nói: “Thôi đi, con bé không muốn nói, bà cũng đừng hỏi, tiền này dù sao cũng là ở trong nhà chúng ta, hơn nữa mấy ngày nay tôi thấy Kiều Kiều bán đồ, cũng là một đứa trẻ biết suy nghĩ, con sẽ không phung phí”.
Kiều Kiều mua ken và mấy thứ đồ ăn vặt về bán, ông chưa bao giờ thấy nó ăn.
Kiều ba quan sát, cảm thấy con có thể làm tiếp. Thật ra ông không biết, thật ra Kiều Kiều không thích ăn mấy thứ này.
Kiều mẹ suy nghĩ lại, thấy biểu hiện mấy ngày gần đây của con gái cũng gật đầu một cái, ừ, cũng không phải cái thứ tiêu tiền bậy bạ. Nếu con gái đã muốn để lại một chút liền cho nó để lại đi. Nhưng mà số hàng kia, chẳng lẽ giữ lại ăn sao? Kiều mẹ nhíu mày
“Hàng kia thì làm sao bây giờ? Có thể lui không?” Kiều mẹ hỏi.
Kiều Kiều tham lợi nhỏ, nhập tương đối nhiều hàng nên còn dư lại cũng nhiều. Kem thì ngày nào cũng lấy còn những thứ khác vài ngày lấy một lần, lấy nhiều giá giảm nhiều, Kiều Kiều cũng hiểu.
“Lui không được đi” Kiều ba cũng hiểu được.
“Chúng ta không lùi, lúc không có việc gì con liền giống như trước đây đem ra ngoài bán, những thứ này cũng có thể bán được tiền”. Kiều Kiều cười
“Không được, sẽ làm trễ nãi học tập!” Kiều mẹ phản đối, Kiều ba cũng nhíu mày, bộ dạng không tán thành.
“Như vậy đi, cha mẹ cứ vài ngày kiểm tra con một lần, nếu như kết quả sa sút, con không đi bán nữa nhưng nếu vẫn tốt cha mẹ để con tiếp tục bán có được hay không?” Kiều Kiều làm nũng.
Kiều ba Kiều mẹ nhìn nhau suy nghĩ một chút, cuối cùng Kiều mẹ mở miệng: “Được rồi, nha đầu chết tiệt kia, cũng đừng mải mê kiếm tiền mà lười học đấy. Chỉ có học thật tốt, thi lên đại học, về sau mới có đường ra”.
Lúc này sinh viên rất hiếm, trong nội tâm Kiều Kiều lắc đầu, nếu như cha mẹ biết rõ sau khi mình lớn lên, sinh viên chỗ nào cũng có nhưng không phải ai cũng có tiền cũng sẽ không nghĩ như vậy đi.
“Con biết rồi”. Để chứng minh mình vì kiếm tiền mà không thèm học, Kiều Kiều lấy ra sách giáo khoa lúc học ở nhà trẻ, bắt đầu học, trong lòng thì rơi lệ, mình sao lại khổ thế này a~?
Kiều mẹ cầm ba trăm năm mươi đồng của Kiều Kiều, hôm sau liền mua chút thịt về làm sủi cảo.
Sủi cảo nhà Kiều Kiều có hai loại, một loại chỉ có thịt nạc, một loại lẫn cả thịt mỡ. Kiều mẹ và Kiều Kiều đều không thích ăn thịt mỡ còn Kiều ba lại thích ăn thịt nạc thịt mỡ trộn lẫn.
Kiều Kiều nhớ lại rất nhiều năm về sau, lúc ấy Kiều ba và Kiều mẹ đều già rồi, khi đó Kiều mẹ sẽ không làm hai loại mà chỉ làm một loại nhân thịt nạc, ai ăn thì ăn.
Sủi cảo chín, Kiều Kiều cảm giác nước miếng của mình sắp chảy ra rồi, ha ha, từ lúc sống lại đến giờ đây là lần đầu tiên ăn sủi cảo do mẹ làm.
Nhìn bộ dạng tham ăn của Kiều Kiều, Kiều mẹ nở nụ cười, lấy ra một bát sủi cảo nhân cả mỡ cả nạc đưa cho Kiều Kiều “Mang sang biếu ông bà nội của con đi”. Đều ở trong một cái sân, Kiều ba Kiều mẹ làm mốn gì ngon đều muốn biếu một chút cho ông bà nội nhưng mỗi lần như vậy ông bà thường giấu cha mẹ len lén đưa qua nhà chú nàng.
Lúc này Kiều Dĩnh đang ở chỗ bà nội còn cô chú thì đang đi làm, Kiều dĩnh do bà nội trông, Kiều Kiều lúc nhỏ không được như vậy. Khi đó bà nội nói mình bận rộn, không chịu trông nom Kiều Kiều, Kiều mẹ không có cách nào đành phải ở nhà trông. Vì vậy nhà Kiều Kiều lúc nàng còn nhỏ rất tũng quẫn.
“Kiều Kiều tỷ” Kiều Dĩnh thấy Kiều Kiều vào nhà liền chào.
“Ừ, bà nội, nhà cháu hôm nau làm sủi cảo, mẹ bảo con mang sang biếu ông bà nội”.
“Ừ, tốt, mau để xuống”. Bà nội Kiều Kiều thấy là sủi cảo thì cao hứng.
Không phải bởi vì không mua nổi sủi cảo mà chỉ là thói quen đến lễ mừng năm mới, mới bắt làm. Dù sao làm món này cũng mất nhiều thời gian mà việc nhà nông vào mùa này cũng nhiều.
Kiều Dĩnh lấy một miếng bỏ vào trong miệng, con bé không giống Kiều Kiều chỉ ăn thịt nạc, giống như nhiều người nói cả mỡ lẫn nạc ăn mới ngon, nhưng mà Kiều Kiều giống Kiều mẹ không ăn được thịt mỡ, chỉ cần ăn một chút sẽ muốn nôn.
“Nhìn cháu kìa” bà nội cười. “Kiều Kiều à, tại sao mẹ cháu đã làm sủi cảo rồi?”
“Ngày mai cháu đi học, mẹ cháu nói khao cháu một chút”.
“Bà thấy nên khao cháu nhiều một chút, cả một mùa hè cháu bận bịu, kiếm được không ít tiền đúng không?” bà nội Kiều Kiều vừa hỏi vừa quan sát sắc mặt nàng.
“Tiền bán kem chỉ đủ mua thức ăn, sớm biết vậy cháu đã không đi bán mà mua đồ ăn ăn rồi. Mẹ cháu nói, không cho phép cháu ăn, chờ tam học thì đem đi bán. Không thể lãng phí tiền” Kiều Kiều chu môi, bộ dạng không tình nguyện.
“Bà phải nói mẹ cháu một chút, trẻ con muốn ăn thì cứ cho ăn. Giờ nhà mình có, không phải không có tiền, đáng bao nhiêu”.
“Bà nội đừng nói, mẹ cháu nếu biết cháu cáo trạng với bà nhất định sẽ đánh cháu. Cháu trở về ăn sủi cảo đây, cháu rất thèm nha”. Kiều Kiều nói xong sôi nổi chạy ra ngoài.
/61
|