Kiếm Sống Nơi Hoang Dã

Chương 89 - Chương 89

/101


Về đến trong nhà, Lỗ Đạt Mã chiên xào hầm luộc chưng, làm một trận toàn bộ là tiệc cá.

Bản thân nàng lượng cơm ăn có hạn, mà tuổi của Tuyết cũng còn nhỏ, vung mạnh quai hàm mãnh liệt ăn, cũng chỉ ăn được ba con thì vỗ cái bụng nhỏ từ bỏ. Còn dư lại đều bị Dạ lấp hết vào bụng. Ăn xong rồi, hắn còn chưa đã thèm liếm liếm môi mỏng.

Nhìn tướng ăn của Dạ, Lỗ Đạt Mã có một loại cảm giác bị tính kế.

Sao nàng lại quên Dạ hết sức thích ăn cá, hôm nay dù nàng không đồng ý điều ước nhục nước mất chủ quyền , chắc hẳn Dạ cũng sẽ đi xuống nước bắt cá.

Đạt Mã, ngày mai ta bắt cá.

Hồi lâu chưa ăn được cá, một chút này sao có thể đỡ thèm?

Dạ nói một câu, khẳng định ý tưởng Lỗ Đạt Mã, nàng thật sự bị gài bẫy. Cái tên Dạ này tại sao có thể như vậy chứ, hắn học xấu, phúc hắc rồi. . . . . .

Tối nay đây là lần thứ mấy rồi hả?

Lỗ Đạt Mã gần như là nằm thẳng ở trên giường, ngón chân co quắp, đôi tay dùng sức nắm thảm da thú dưới người, thừa nhận công kích mãnh liệt của Dạ.

Từng trận nói không ra lời là chua xót hay là đau, nhưng cảm giác lại làm người ta muốn ngừng mà không được, khiến Lỗ Đạt Mã phập phồng theo động tác nguyên thủy nhất của Dạ, trầm luân. . . . . .

A. . . . . . Ừ. . . . . .

Theo độ tiến công mãnh liệt của Dạ, Lỗ Đạt Mã cảm thấy, có vô số pháo hoa nở rộ ở trước mắt của nàng, rực rỡ đi qua chuyển thành hắc ám. . . . . .

Cuối cùng thể lực Lỗ Đạt Mã không đông đủ, trước mặt bỗng tối sầm hôn mê bất tỉnh.

Buổi sáng, Lỗ Đạt Mã chưa thức dậy, một nửa là tức Dạ phúc hắc tính kế. Một nửa là thật sự không bò dậy nổi, cái tư vị quá độ đó rất không dễ chịu.

Ngược lại Dạ thần thái sáng láng, nướng thịt làm điểm tâm, để hắn và tiểu báo nhân ăn no bụng. Vừa ra đến trước cửa, đặt điểm tâm đã chuẩn bị cho Lỗ Đạt Mã vào trên cái bàn gỗ đầu giường, đây là tủ đầu giường Lỗ Đạt Mã nói.

Thấy Lỗ Đạt Mã còn đang ngủ, cúi đầu xuống, hôn một cái lên cái trán của nàng, xoay người đi ra cửa.

Thật ra thì Lỗ Đạt Mã dậy từ sớm, nằm ở trên giường giả bộ ngủ. Đợi Dạ ra cửa, nàng liền mở mắt, nhìn địa phương bóng dáng hắn biến mất mà nghiến răng.

Trải qua một mùa hè bồi dưỡng, hình như thói quen mỗi ngày của Dạ là sau khi ăn điểm tâm xong mới đi ra ngoài săn bắt.

Mà vào ban ngày săn bắt đối với hắn giống như cũng không có ảnh hưởng gì, về mặt thời gian thường thường dùng ngắn hơn một chút so với vào buổi tối, mà thu hoạch săn được cũng còn tốt hơn một ít vào buổi tối mờ.

Nhưng, đây là vì sao? Lỗ Đạt Mã có chút nghĩ không thông, trong bóng tối không phải Dạ dễ dàng ẩn náu mình hơn sao? Săn bắt không phải tiện lợi hơn sao?

Sự thật thật là như thế, nhưng mà, nàng cũng bỏ quên một điểm.

Báo nhân đều có thói quen hoạt động và đi săn ban đêm, loại thời điểm này, Dạ sẽ phải chú ý đến rất nhiều phương diện. Liền lấy chuyện đi dạo siêu thị làm ví dụ đi, thời điểm một đống người mênh mông chọn lựa đồ thì dễ hơn, hay là chỉ có ít vài ba người thì dễ dàng hơn?

Rất dễ nhận thấy, là cái sau.

Đây chính là sự khác nhau của Dạ khi đi săn ở ban ngày và buổi tối.

Ban ngày sẽ có rất ít báo nhân đi ra ngoài săn bắt, bọn họ thích nấp dưới bóng cây ấm áp nghỉ ngơi dưỡng sức hơn.

Từ lúc tiến vào mùa thu, Lỗ Đạt Mã liền bắt đầu tính toán cho mùa đông. Nàng bắt đầu thu thập khoai tây.

Trên lãnh địa của Dạ cũng có không ít. Lỗ Đạt Mã không cần năn nỉ Dạ mang nàng theo đi ra ngoài rất xa tìm khoai tây.

Mỗi ngày, sau khi Dạ đi ra ngoài săn bắt, nàng liền mang theo Tuyết, cầm cốt đao, vác lấy túi nhỏ, đào đào ở chung quanh một cái, là có thể thu hoạch không ít.

Hơn nữa, nàng phát hiện, địa phương có khoai tây, thường xuyên sẽ có thỏ mập bự tới thăm.

Đã từng rơi vào trong hang thỏ bị nó đuổi theo cắn qua, trong lòng Lỗ Đạt Mã vẫn là có chút phát cáu, những tên này vóc dáng cũng thực không nhỏ, còn muốn lớn hơn chó trượt tuyết Alaska một chút.

Mà sợ thì sợ, nhưng nắm chắc tinh thần nhổ lông chim nhạn đang bay qua, Lỗ Đạt Mã không muốn làm cho mình rơi vào địa bàn thỏ, hơn nữa bay vào trong mâm nhà người ta.

Nàng dùng dây leo thêm sợi dây da thú làm mấy cạm bẫy bắt thỏ, thả vào bên cạnh cây khoai tây, dùng đất và lá cây phủ lên mặt che giấu tốt dấu vết. Chờ thỏ đến tự chui đầu vô lưới.

Hiệu quả không tốt lắm.

Hơn mười ngày rồi, nàng mới bắt qua hai con thỏ.

Hết cách rồi, nàng đánh giá sai giá trị võ lực và lực phá hoại của con thỏ trong thế giới này.

Những cạm bẫy này thỏ bình thường giẫm vào sẽ bị bao lấy, không phải dùng mấy sức liền tránh thoát, còn nó thì cắn đứt dây thừng chạy mất.

Hai con bất hạnh không may bị bắt được vẫn là bởi vì quan hệ với Tuyết.

Hiện tại dáng vóc tiểu tử biến thành báo tuyết đã lớn lại còn mạnh mẽ hơn một con thỏ mập chút ít, không giống ban đầu lúc Lỗ Đạt Mã ôm nó về nhà, giống như tiểu hồ ly dinh dưỡng không đầy đủ. Hiện tại nó cả người da lông bóng loáng, mặc dù còn không có rút đi lông tơ Tiểu Báo, thân thể vẫn có chút bé mập, nhưng bước đầu cũng có vẻ cường tráng một Tiểu Báo.

Thời điểm con thỏ bị sập bẫy muốn chạy trốn, vừa đúng lúc Lỗ Đạt Mã mang theo Tuyết đi tới ngó nhìn cạm bẫy, bị Tuyết bổ nhào lên ngay chóc.

Bắt được thỏ rồi, bộ dạng Tuyết rõ ràng trở nên thần khí. Thay đổi vẻ đưa đám trước đây không lâu con chim mập trốn đi từ trong tay nó.

Lỗ Đạt Mã vẫn giống như dĩ vãng, khoai tây tìm được cắt miếng hong khô, bắt đầu xuyên chuỗi treo trong động, chuẩn bị sẵn qua mùa đông dùng. Còn có nấm và nấm mèo lúc chuyển muối mang về, Lỗ Đạt Mã cũng hong khô tích trữ.

Tiến vào mùa thu, thời tiết bắt đầu khô nóng, không cần dùng lò sưởi trong động, Lỗ Đạt Mã và Dạ lại bắt đầu nấu cơm ăn ở bên ngoài.

Mà thịt mùi thơm lại dẫn hàng xóm của bọn họ tới đây.

Mỗi lần hắn vẫn ở đứng ở khoảng cách an toàn cách bọn họ chừng mười thước xa thì buông xuống con mồi hắn bắt về, chờ Dạ dùng mỹ vị tới trao đổi với hắn.




/101

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status