Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã làm xong băng vệ sinh, thấy khăn tắm lớn đã không còn hoàn hảo, dứt khoát làm mấy cái quần lót, cái này so với giữ nó để hoài niệm thế giới cũ thì đổi lại còn có ý nghĩa hơn. Sau đó đuổi Dạ vẫn luôn xoay quanh qua lại bên cạnh nàng ra bên ngoài rèm da thú, sau khi mặc xong mới để cho Dạ cõng xuống dưới vách núi.
Đốt đống lửa lên, Lỗ Đạt Mã co rúc ở bên cạnh đống lửa, từ từ, có không khí ấm áp từ dưới lòng bàn chân thấm vào vào thân thể, từng chút từng chút xua tan khí lạnh trong cơ thể. Bụng không còn rơi vào cảm giác đau muốn chết nữa, rốt cuộc Lỗ Đạt Mã cảm thấy nàng lại được sống lại. Bởi vì không được thoải mái nên Lỗ Đạt Mã chỉ ăn vài miếng rồi ngừng lại, tiếp tục ngồi bên cạnh đống lửa.
Dạ thấy nàng không ăn, cũng ngừng miệng, ngồi vào bên cạnh nàng, vẻ mặt tràn đầy lo lắng nhìn nàng, cũng lè lưỡi đi liếm thái dương của nàng, thật ra thì hắn càng muốn liếm Vết thương của Lỗ Đạt Mã hơn.
Lỗ
Lỗ Đạt Mã làm xong băng vệ sinh, thấy khăn tắm lớn đã không còn hoàn hảo, dứt khoát làm mấy cái quần lót, cái này so với giữ nó để hoài niệm thế giới cũ thì đổi lại còn có ý nghĩa hơn. Sau đó đuổi Dạ vẫn luôn xoay quanh qua lại bên cạnh nàng ra bên ngoài rèm da thú, sau khi mặc xong mới để cho Dạ cõng xuống dưới vách núi.
Đốt đống lửa lên, Lỗ Đạt Mã co rúc ở bên cạnh đống lửa, từ từ, có không khí ấm áp từ dưới lòng bàn chân thấm vào vào thân thể, từng chút từng chút xua tan khí lạnh trong cơ thể. Bụng không còn rơi vào cảm giác đau muốn chết nữa, rốt cuộc Lỗ Đạt Mã cảm thấy nàng lại được sống lại. Bởi vì không được thoải mái nên Lỗ Đạt Mã chỉ ăn vài miếng rồi ngừng lại, tiếp tục ngồi bên cạnh đống lửa.
Dạ thấy nàng không ăn, cũng ngừng miệng, ngồi vào bên cạnh nàng, vẻ mặt tràn đầy lo lắng nhìn nàng, cũng lè lưỡi đi liếm thái dương của nàng, thật ra thì hắn càng muốn liếm Vết thương của Lỗ Đạt Mã hơn.
Lỗ
/101
|