Mặc ngươi Nhật Diệu Vương nghịch thiên mấy thì lại thế nào, ở trước mặt Nhật Diệu Hoàng 8 vầng mặt trời hất lên được bọt nước gì sao?
Muốn địch lại Nhật Diệu Hoàng 8 vầng mặt trời thì phải là Nhật Diệu Vương gì?
Đánh xuyên vách ngăn cảnh giới không tính, hơn nữa còn ít nhất phải có được 14 vầng mặt trời đỏ!
14 vầng mặt trời đỏ a!
Lúc trước Vạn Cổ Tà Tôn cực kỳ yêu nghiệt khi ở Nguyệt Minh Cảnh cũng chỉ có được 13 vầng trăng, mà về sau số vầng mặt trời, pháp tướng, thần tướng tuy rằng không rõ nhưng nghĩ tới cũng không có khả năng vượt qua cực hạn của Tiên giới 15 vầng mặt trời nhỉ!
Trong những người này có thể có nhân vật sánh ngang Vạn Cổ Tà Tôn?
Phì!
Loại yêu nghiệt này mấy vạn năm mới có thể ra một người, sẽ dễ dàng để bọn họ gặp phải như vậy sao? Nói đùa à!
Nhạc Lăng Không vừa đến, mọi sự đã định.
- Lăng Không trưởng lão, mau đánh bại đám người gan to bằng trời này, bọn họ lại dám đả thương con ta! Mỹ phụ đẫy đà thét lớn, một bên còn giậm chân, khiến hai quả cầu thịt thật lớn ở ngực cũng run rẩy kịch liệt theo.
Thật không biết vị Nguyên Anh lão tổ lúc trước là làm sao coi trọng nàng?
Nhạc Lăng Không khinh bỉ nói thầm. Nữ nhân này tuy rằng tư sắc không kém, dáng người cũng rất nóng bỏng, nhưng loại nữ nhân tư sắc như nàng trên đời này có nhiều mà, nhưng khí chất tầm thường như vậy thật sự không khác tốt hơn nữ nhân điêu ngoa chợ búa bao nhiêu!
Có thể là Nguyên Anh lão tổ kia uống nhiều rồi, mơ mơ màng màng nhào lên, kết quả lại không ngờ làm ra mạng người.
Tiên nhân rất khó sinh hạ đời sau, Nhạc Nguyên Anh năm đó một mực say mê võ đạo, đợi đến khi muốn lưu lại đời sau cho mình lại đã là Nhật Diệu Vương. Tu vi càng cao, khả năng sinh dục đời sau càng thấp. Cho nên đứa con trai này mặc dù là hồ đồ làm ra, Nhạc Nguyên Anh lại vui mừng vô cùng.
Mặc dù là bí mật công khai, nhưng trước khi nói trắng ra mọi người vẫn phải giả như không biết. Nhạc Nguyên Anh chưa từng thừa nhận thân phận của Nhạc Tiển Vân ở trường hợp công khai, nhưng cưng chiều đối với hắn lại là toàn bộ Nhạc gia đều rõ ràng.
Điều này liền tương đương với là vị thiếu chủ, vẻn vẹn một dòng thứ Cực Băng Thành lại làm sao dám đắc tội thiếu chủ của bổn gia?
Cho nên, Nhạc Lăng Không mặc dù ở trong lòng khinh thường đủ điều đôi mẹ con này, nhưng nếu mỹ phụ đẫy đà lên tiếng hắn thật đúng là không dám không nghe. Nếu không gió thổi bên gối, hắn khả năng chết không rõ đầu đuôi!
Vị nam nhân bị cắm sừng kia lại làm sao mà chết? Nghe nói là lúc ra ngoài săn bắn bị yêu thú ăn, nhưng tình huống chân thật như thế nào, mọi người trong lòng có so đo!
Nhạc Lăng Không cũng không muốn đi theo vết xe đổ!
Bởi vậy, hắn lạnh lùng nhìn về phía Chu Hằng, ba vầng mặt trời tím vận chuyển, mỗi một vầng mặt trời tím đều tỏa ra uy áp cuồn cuộn, đủ khiến cho Nhật Diệu Vương đều kinh hãi run sợ, không chiến tự tan!
Đây là nghiền ép của võ giả bậc cao đối với võ giả bậc thấp. Chỉ riêng luồng khí thế này ngươi liền không chịu nổi, còn đánh cái rắm!
Chỉ là sau khi khí thế của hắn phát ra, cố nhiên khiến người xem chung quanh tè ra quần, nhưng đám nam nữ trẻ tuổi đối diện này lại cả đám mặt không đổi sắc, dường như là đang nhìn khỉ diễn trò, như cười như không nhìn hắn.
Kỳ quái. Mình rõ ràng là Nhật Diệu Hoàng 3 vầng mặt trời, nhưng uy áp của hắn làm sao lại không hề tác dụng đối với những người này?
Tiên giới chênh lệch một cảnh giới chính là nghiền ép tuyệt đối, đây cũng không phải là nói suông mà thôi, mà là sự thật chính là như thế!
Hiểu rồi, trên người những người này tất nhiên có Tiên khí bậc cao gì đó, có thể chống đỡ được khí thế của mình!
Không sai, chỉ có như vậy mới có thể giải thích!
Nghĩ rõ điểm này, Nhạc Lăng Không lập tức biểu tình buông lỏng. Không biết mới khiến người sợ hãi, biết rõ khúc chiết thì không có gì phải kỳ quái. Tuy nhiên, có thể chống đỡ uy áp của hắn, như thế nào cũng phải là Tiên khí cấp bậc Nhật Diệu Hoàng... thậm chí khả năng là cấp bậc Nhật Diệu Đế!
Hítzzz... khà!
Nhạc Lăng Không hít một hơi khí lạnh, lại ti đập thình thịch. Nếu là hắn chiếm được món Tiên khí này, ít nhất có thể trở thành mạnh nhất trong Nhật Diệu Hoàng! Nếu món Tiên khí đó còn là cấp bậc Nhật Diệu Đế... Vậy hắn ngày sau đột phá cũng có thể ở trong hàng Nhật Diệu Đế chiếm được một chỗ ngồi!
Tiên khí bậc cao thật sự quá ít!
Về phần có thể chiếm được hay không, Nhạc Lăng Không ngược lại không chút hoài nghi. Tiên khí bậc cao mấy cũng cần lực lượng tương ứng mới có thể thúc giục ra đầy đủ uy lực, như những người này cao nhất cũng chỉ là Nhật Diệu Vương, nhiều lắm cũng chỉ có thể cho Tiên khí đánh ra công kích vượt qua Nhật Diệu Vương đỉnh mà thôi.
Nghĩ đến đây, trên mặt hắn khó thể che giấu vẻ hưng phấn, món Tiên khí này hắn muốn chắc rồi!
- Nằm xuống cho lão phu! Nhạc Lăng Không tay phải vươn ra, đánh ra một luồng lực mạnh mẽ, hướng về phía đám người Chu Hằng đồng thời trấn áp.
Hắn là Nhật Diệu Hoàng, cùng một thời gian đủ để trấn áp hơn ngàn Nhật Diệu Vương!
Đây là áp chế tuyệt đối!
Bốp!
Chu Hằng giơ tay quạt, thanh âm giòn tan vang lên. Nhạc Lăng Không lập tức bị đánh bay, trên không lộn mười mấy cái, lúc này mới "phịch" một cái ngã xuống. Nửa bên má nhô lên thật cao, thật không thẹn với cái tên "Lăng Không".
A...
[CHARGE=3]Ánh mắt của tất cả mọi người trong nháy mắt này trợn tròn xoe. Bọn họ nhìn thấy cái gfi?
Đường đường Nhật Diệu Hoàng, một chiêu còn chưa đánh hết liền bị người một chưởng tát bay? Điều này sao có thể!?
Thiếu niên kia chỉ là một Nhật Diệu Vương, cho dù hắn yêu nghiệt vô cùng, đánh xuyên vách ngăn cảnh giới, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có được lực lượng sánh ngang cấp bậc Nhật Diệu Hoàng. Làm sao có thể đem một vị Nhật Diệu Hoàng 3 vầng mặt trời một chưởng tát bay?
Mọi người đều không tự chủ đưa một tay lên che mặt. Mắt nhìn gò má sưng thật cao kia của Nhạc Lăng Không, răng máu phun đầy đất, mơ hồ có loại cảm giác đau bi. Lúc này hẳn là rất đau nhỉ!
Rất đau? Há chỉ là đau, quả thật là đau tận đáy lòng!
Nhạc Lăng Không hoảng sợ đứng dậy. Hắn là người đương sự, so với người khác càng biết hơn xa uy lực một chưởng này bao lớn. Cả khuôn mặt hắn đều sắp bị đánh cho rời khung! Nhưng càng khiến lòng người toát khí lạnh chính là, Chu Hằng căn bản chưa vận chuyển ra vầng mặt trời đỏ, hiển nhiên hắn còn chưa dùng toàn lực!
Chưa vận dụng toàn lực đã mạnh như vậy, nếu thật sự toàn lực ứng phó... hắn không dám nghĩ tiếp nữa.
Hắn đã không cách nào đánh giá lực lượng của Chu Hằng.
Kỳ thật, Chu Hằng trước mắt vẫn chỉ là Nhật Diệu Vương 11 vầng mặt trời, nếu chỉ luận lực lượng chỉ tương đương với Nhật Diệu Hoàng 1 vầng mặt trời, lực lượng còn không lớn bằng Nhạc Lăng Không. Nhưng hắn ở trong một chưởng vừa rồi lại ngưng tụ một mảnh vỡ phù văn!
Bởi vậy, uy lực của một chưởng này liền không thể so với bình thường.
- Các hạ... các hạ là người nào? Nhạc Lăng Không không thể không ăn nói khép nép. Một chưởng này của đối phương đã hoàn toàn tát bay ý chí chiến đấu của hắn.
- Lăng Không trưởng lão, ngươi đang làm gì, sao phải sợ tiểu tử chưa dứt sữa này? Hắn chẳng qua là tát ngươi một chưởng, ngươi dùng ra tuyệt chiêu đánh chết hắn là được rồi! Nhạc Tiển Vân hét lớn, hắn là hoàn toàn ngủ ngốc dựa vào đan dược để tăng lên, căn bản không biết ý nghĩa đại biểu một chưởng này của Chu Hằng.
Theo hắn nghĩ, ngươi đánh ta một chưởng, ta trả ngươi một quyền, đánh nhau không phải đều như vậy sao?
- Lăng Không trưởng lão, không cần khách khí đối với hắn. Dám mạo phạm uy nghiêm của Nhạc gia chúng ta, tiểu tử này nhất định phải chết! Mỹ phụ đẫy đà cũng thét lớn, nàng cũng không tốt hơn con trai bao nhiêu, chỉ biết chịu thiệt là nhất định phải đòi lại!
Mẹ con bọn họ thật sự là quá thuận lợi, có một vị Nhật Diệu Đế đỉnh bảo bọc, từ trước đến giờ mọi việc đều thuận lợi. Ở Cực Băng Thành này có thể nói gần như là có thể đi ngang, căn bản không nghĩ tới trên đời này có người nào có thể khiến bọn họ gặp trắc trở.
Đôi ngu ngốc này!
Nhạc Lăng Không thật sự muốn chạy tới tát chết bọn họ. Bọn họ không muốn sống, hắn còn muốn đây! Nhưng nếu hắn dám thương tổn hai mẹ con này một sợi lông, vị Nguyên Anh lão tổ kia lại sẽ bỏ qua cho hắn sao?
Thuyền trộm này hắn đã bước lên, lại làm sao xuống được?
- Các hạ, xin không nên để ý bọn họ nói hươu nói vượn! Bọn họ chưa từng thấy qua cảnh đời, khó trách mắt cao hơn trán, đắc tội các hạ. Lão phu ở đây bồi lễ! Nhạc Lăng Không hướng về phía Chu Hằng khom mình thi lễ, đem tư thái để thấp đến sắp xuống mặt đất.
Không phải chứ, tứ trưởng lão Nhạc gia không ngờ lại cúi đầu với người? Nhạc gia bọn họ ở trong thành không phải trước giờ đi ngang sao?
Quần chúng vây xem nhìn mà khiếp sợ vô cùng, lúc này mới biết đánh giá quá thấp thực lực của Chu Hằng. Cái gọi là cường long không áp địa đầu xà, nhưng có thể ép cho địa đầu xà cúi đầu, cường long này tuyệt đối không phải là cường bình thường!
Chu Hằng ánh mắt nghiêm nghị, nói: - Giết người phóng hỏa, là một câu bồi lễ có thể giải quyết? Loại người này không trừ, giữ lại để hại người sao?
- Các hạ. Vị này... hai vị này cùng Nguyên Anh lão tổ bổn gia có quan hệ rất sâu! Nhạc Lăng Không tuy rằng không muốn bộc lộ việc xấu trong nhà, nhưng đến hiện tại hắn phải nói ra: - Nguyên Anh lão tổ chính là Nhật Diệu Đế 8 vầng mặt trời, càng có khả năng trong vòng trăm năm đột phá Thăng Hoa Cảnh. Vẫn xin các hạ nể mặt NguyênAnh lão tổ giơ cao đánh khẽ! Dù sao, làm người để lại một đường, ngày sau cũng tiện gặp lại!
Lời này của hắn mềm cứng đều có, càng đưa ra một vị đại năng có thể là Thăng Hoa Vương!
Vị Nguyên Anh lão tổ của Nhạc gia này quả thật có khả năng tiến vào Thăng Hoa Cảnh, nhưng thời gian cũng không phải là trăm năm mà là ít nhất 5000 năm! Hắn nói như vậy chỉ là vì chế tạo áp lực cho Chu Hằng mà thôi.
- Nhật Diệu Đế 8 vầng mặt trời, thật dọa người! Chu Hằng chế giễu cười, thực lực của hắn hiện tại quả thật không đủ để chiến thắng Nhật Diệu Đế, nhưng nếu nói muốn đánh sống chết, Nhật Diệu Đế có khả năng rất lớn chết trong tay hắn.
Hỏa Thần Lô thì không cần phải nói, Lăng Thiên Cửu Thức, tiểu phù văn công kích nếu là có thể đánh trúng Nhật Diệu Đế, lực phá hoại của nó cũng đủ để đánh chết nhân vật như vậy. Nhưng có thể đánh trúng hay không thì phải xem cơ hội.
Hơn nữa, trên trán hắn còn có một cái sát khí càng lớn!
Nhật Diệu Đế quả thật là đại địch, nhưng còn chưa đủ để cho Chu Hằng sợ hãi.
Nhìn thấy Chu Hằng bộ dạng khinh thường, trong lòng Nhạc Lăng Không không khỏi sửng sốt. Mang Nhật Diệu Đế 8 vầng mặt trời ra đều không thể hù dọa tiểu tử này, rốt cuộc là tiểu tử này tuổi trẻ nông nổi, không sợ hãi hay là hắn có hậu trường càng mạnh, ngay cả Nhật Diệu Đế 8 vầng mặt trời đều có thể tiện tay trấn áp?
Bất kể là loại nào, nếu Chu Hằng không chịu dừng tay, tình huống có chút gay go!
- Các hạ, vẫn xin nghĩ lại! Nhạc Lăng Không nghiêm nghị nói, một bên ở trong lòng thầm mắng sao một tên Nhật Diệu Hoàng khác của gia tộc còn chưa tới!
Hắn tuyệt đối không có khả năng buông tay để Chu Hằng tàn sát mẹ con Nhạc Tiển Vân, bằng không ngày sau hắn cũng khó thoát khỏi cái chết!
- Hừ, vẻn vẹn mấy cái Nhật Diệu Vương cũng cần chúng ta đồng loạt xuất động, lão tứ ngươi càng sống càng tụt lùi! Một tiếng hừ lạnh vang lên, lại có ba bóng người bay vụt tới, chính là ba vị Nhật Diệu Hoàng khác của Nhạc gia.
- Không thể sơ suất, tiểu tử này rất là cổ quái! Thái độ của Nhạc Lăng Không cũng lập tức trở nên cứng rắn. Dù sao giữa Nhạc gia và Chu Hằng là không có khả năng thiện nữa, hắn làm sao lại ủy khuất cầu toàn. Hơn nữa ba vị Nhật Diệu Hoàng khác của gia tộc đều đã tới, hẳn là có thực lực đánh một trận.
- Cổ quái mấy chẳng qua là Nhật Diệu Vương, xem lão phu trấn áp cho ngươi xem xem! Một lão già đầu hói bay vụt ra, lật tay hướng về phía Chu Hằng trấn áp.
- Lão tam, không thể!
Bùng!
Nhạc Lăng Không thanh âm chưa dứt, lão già đầu hói kia đã bị đánh trở về, toàn thân máu tươi đầm đìa, quần áo cũng rách mướp, dường như là dân chạy nạn ở đâu chạy ra!
Muốn địch lại Nhật Diệu Hoàng 8 vầng mặt trời thì phải là Nhật Diệu Vương gì?
Đánh xuyên vách ngăn cảnh giới không tính, hơn nữa còn ít nhất phải có được 14 vầng mặt trời đỏ!
14 vầng mặt trời đỏ a!
Lúc trước Vạn Cổ Tà Tôn cực kỳ yêu nghiệt khi ở Nguyệt Minh Cảnh cũng chỉ có được 13 vầng trăng, mà về sau số vầng mặt trời, pháp tướng, thần tướng tuy rằng không rõ nhưng nghĩ tới cũng không có khả năng vượt qua cực hạn của Tiên giới 15 vầng mặt trời nhỉ!
Trong những người này có thể có nhân vật sánh ngang Vạn Cổ Tà Tôn?
Phì!
Loại yêu nghiệt này mấy vạn năm mới có thể ra một người, sẽ dễ dàng để bọn họ gặp phải như vậy sao? Nói đùa à!
Nhạc Lăng Không vừa đến, mọi sự đã định.
- Lăng Không trưởng lão, mau đánh bại đám người gan to bằng trời này, bọn họ lại dám đả thương con ta! Mỹ phụ đẫy đà thét lớn, một bên còn giậm chân, khiến hai quả cầu thịt thật lớn ở ngực cũng run rẩy kịch liệt theo.
Thật không biết vị Nguyên Anh lão tổ lúc trước là làm sao coi trọng nàng?
Nhạc Lăng Không khinh bỉ nói thầm. Nữ nhân này tuy rằng tư sắc không kém, dáng người cũng rất nóng bỏng, nhưng loại nữ nhân tư sắc như nàng trên đời này có nhiều mà, nhưng khí chất tầm thường như vậy thật sự không khác tốt hơn nữ nhân điêu ngoa chợ búa bao nhiêu!
Có thể là Nguyên Anh lão tổ kia uống nhiều rồi, mơ mơ màng màng nhào lên, kết quả lại không ngờ làm ra mạng người.
Tiên nhân rất khó sinh hạ đời sau, Nhạc Nguyên Anh năm đó một mực say mê võ đạo, đợi đến khi muốn lưu lại đời sau cho mình lại đã là Nhật Diệu Vương. Tu vi càng cao, khả năng sinh dục đời sau càng thấp. Cho nên đứa con trai này mặc dù là hồ đồ làm ra, Nhạc Nguyên Anh lại vui mừng vô cùng.
Mặc dù là bí mật công khai, nhưng trước khi nói trắng ra mọi người vẫn phải giả như không biết. Nhạc Nguyên Anh chưa từng thừa nhận thân phận của Nhạc Tiển Vân ở trường hợp công khai, nhưng cưng chiều đối với hắn lại là toàn bộ Nhạc gia đều rõ ràng.
Điều này liền tương đương với là vị thiếu chủ, vẻn vẹn một dòng thứ Cực Băng Thành lại làm sao dám đắc tội thiếu chủ của bổn gia?
Cho nên, Nhạc Lăng Không mặc dù ở trong lòng khinh thường đủ điều đôi mẹ con này, nhưng nếu mỹ phụ đẫy đà lên tiếng hắn thật đúng là không dám không nghe. Nếu không gió thổi bên gối, hắn khả năng chết không rõ đầu đuôi!
Vị nam nhân bị cắm sừng kia lại làm sao mà chết? Nghe nói là lúc ra ngoài săn bắn bị yêu thú ăn, nhưng tình huống chân thật như thế nào, mọi người trong lòng có so đo!
Nhạc Lăng Không cũng không muốn đi theo vết xe đổ!
Bởi vậy, hắn lạnh lùng nhìn về phía Chu Hằng, ba vầng mặt trời tím vận chuyển, mỗi một vầng mặt trời tím đều tỏa ra uy áp cuồn cuộn, đủ khiến cho Nhật Diệu Vương đều kinh hãi run sợ, không chiến tự tan!
Đây là nghiền ép của võ giả bậc cao đối với võ giả bậc thấp. Chỉ riêng luồng khí thế này ngươi liền không chịu nổi, còn đánh cái rắm!
Chỉ là sau khi khí thế của hắn phát ra, cố nhiên khiến người xem chung quanh tè ra quần, nhưng đám nam nữ trẻ tuổi đối diện này lại cả đám mặt không đổi sắc, dường như là đang nhìn khỉ diễn trò, như cười như không nhìn hắn.
Kỳ quái. Mình rõ ràng là Nhật Diệu Hoàng 3 vầng mặt trời, nhưng uy áp của hắn làm sao lại không hề tác dụng đối với những người này?
Tiên giới chênh lệch một cảnh giới chính là nghiền ép tuyệt đối, đây cũng không phải là nói suông mà thôi, mà là sự thật chính là như thế!
Hiểu rồi, trên người những người này tất nhiên có Tiên khí bậc cao gì đó, có thể chống đỡ được khí thế của mình!
Không sai, chỉ có như vậy mới có thể giải thích!
Nghĩ rõ điểm này, Nhạc Lăng Không lập tức biểu tình buông lỏng. Không biết mới khiến người sợ hãi, biết rõ khúc chiết thì không có gì phải kỳ quái. Tuy nhiên, có thể chống đỡ uy áp của hắn, như thế nào cũng phải là Tiên khí cấp bậc Nhật Diệu Hoàng... thậm chí khả năng là cấp bậc Nhật Diệu Đế!
Hítzzz... khà!
Nhạc Lăng Không hít một hơi khí lạnh, lại ti đập thình thịch. Nếu là hắn chiếm được món Tiên khí này, ít nhất có thể trở thành mạnh nhất trong Nhật Diệu Hoàng! Nếu món Tiên khí đó còn là cấp bậc Nhật Diệu Đế... Vậy hắn ngày sau đột phá cũng có thể ở trong hàng Nhật Diệu Đế chiếm được một chỗ ngồi!
Tiên khí bậc cao thật sự quá ít!
Về phần có thể chiếm được hay không, Nhạc Lăng Không ngược lại không chút hoài nghi. Tiên khí bậc cao mấy cũng cần lực lượng tương ứng mới có thể thúc giục ra đầy đủ uy lực, như những người này cao nhất cũng chỉ là Nhật Diệu Vương, nhiều lắm cũng chỉ có thể cho Tiên khí đánh ra công kích vượt qua Nhật Diệu Vương đỉnh mà thôi.
Nghĩ đến đây, trên mặt hắn khó thể che giấu vẻ hưng phấn, món Tiên khí này hắn muốn chắc rồi!
- Nằm xuống cho lão phu! Nhạc Lăng Không tay phải vươn ra, đánh ra một luồng lực mạnh mẽ, hướng về phía đám người Chu Hằng đồng thời trấn áp.
Hắn là Nhật Diệu Hoàng, cùng một thời gian đủ để trấn áp hơn ngàn Nhật Diệu Vương!
Đây là áp chế tuyệt đối!
Bốp!
Chu Hằng giơ tay quạt, thanh âm giòn tan vang lên. Nhạc Lăng Không lập tức bị đánh bay, trên không lộn mười mấy cái, lúc này mới "phịch" một cái ngã xuống. Nửa bên má nhô lên thật cao, thật không thẹn với cái tên "Lăng Không".
A...
[CHARGE=3]Ánh mắt của tất cả mọi người trong nháy mắt này trợn tròn xoe. Bọn họ nhìn thấy cái gfi?
Đường đường Nhật Diệu Hoàng, một chiêu còn chưa đánh hết liền bị người một chưởng tát bay? Điều này sao có thể!?
Thiếu niên kia chỉ là một Nhật Diệu Vương, cho dù hắn yêu nghiệt vô cùng, đánh xuyên vách ngăn cảnh giới, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có được lực lượng sánh ngang cấp bậc Nhật Diệu Hoàng. Làm sao có thể đem một vị Nhật Diệu Hoàng 3 vầng mặt trời một chưởng tát bay?
Mọi người đều không tự chủ đưa một tay lên che mặt. Mắt nhìn gò má sưng thật cao kia của Nhạc Lăng Không, răng máu phun đầy đất, mơ hồ có loại cảm giác đau bi. Lúc này hẳn là rất đau nhỉ!
Rất đau? Há chỉ là đau, quả thật là đau tận đáy lòng!
Nhạc Lăng Không hoảng sợ đứng dậy. Hắn là người đương sự, so với người khác càng biết hơn xa uy lực một chưởng này bao lớn. Cả khuôn mặt hắn đều sắp bị đánh cho rời khung! Nhưng càng khiến lòng người toát khí lạnh chính là, Chu Hằng căn bản chưa vận chuyển ra vầng mặt trời đỏ, hiển nhiên hắn còn chưa dùng toàn lực!
Chưa vận dụng toàn lực đã mạnh như vậy, nếu thật sự toàn lực ứng phó... hắn không dám nghĩ tiếp nữa.
Hắn đã không cách nào đánh giá lực lượng của Chu Hằng.
Kỳ thật, Chu Hằng trước mắt vẫn chỉ là Nhật Diệu Vương 11 vầng mặt trời, nếu chỉ luận lực lượng chỉ tương đương với Nhật Diệu Hoàng 1 vầng mặt trời, lực lượng còn không lớn bằng Nhạc Lăng Không. Nhưng hắn ở trong một chưởng vừa rồi lại ngưng tụ một mảnh vỡ phù văn!
Bởi vậy, uy lực của một chưởng này liền không thể so với bình thường.
- Các hạ... các hạ là người nào? Nhạc Lăng Không không thể không ăn nói khép nép. Một chưởng này của đối phương đã hoàn toàn tát bay ý chí chiến đấu của hắn.
- Lăng Không trưởng lão, ngươi đang làm gì, sao phải sợ tiểu tử chưa dứt sữa này? Hắn chẳng qua là tát ngươi một chưởng, ngươi dùng ra tuyệt chiêu đánh chết hắn là được rồi! Nhạc Tiển Vân hét lớn, hắn là hoàn toàn ngủ ngốc dựa vào đan dược để tăng lên, căn bản không biết ý nghĩa đại biểu một chưởng này của Chu Hằng.
Theo hắn nghĩ, ngươi đánh ta một chưởng, ta trả ngươi một quyền, đánh nhau không phải đều như vậy sao?
- Lăng Không trưởng lão, không cần khách khí đối với hắn. Dám mạo phạm uy nghiêm của Nhạc gia chúng ta, tiểu tử này nhất định phải chết! Mỹ phụ đẫy đà cũng thét lớn, nàng cũng không tốt hơn con trai bao nhiêu, chỉ biết chịu thiệt là nhất định phải đòi lại!
Mẹ con bọn họ thật sự là quá thuận lợi, có một vị Nhật Diệu Đế đỉnh bảo bọc, từ trước đến giờ mọi việc đều thuận lợi. Ở Cực Băng Thành này có thể nói gần như là có thể đi ngang, căn bản không nghĩ tới trên đời này có người nào có thể khiến bọn họ gặp trắc trở.
Đôi ngu ngốc này!
Nhạc Lăng Không thật sự muốn chạy tới tát chết bọn họ. Bọn họ không muốn sống, hắn còn muốn đây! Nhưng nếu hắn dám thương tổn hai mẹ con này một sợi lông, vị Nguyên Anh lão tổ kia lại sẽ bỏ qua cho hắn sao?
Thuyền trộm này hắn đã bước lên, lại làm sao xuống được?
- Các hạ, xin không nên để ý bọn họ nói hươu nói vượn! Bọn họ chưa từng thấy qua cảnh đời, khó trách mắt cao hơn trán, đắc tội các hạ. Lão phu ở đây bồi lễ! Nhạc Lăng Không hướng về phía Chu Hằng khom mình thi lễ, đem tư thái để thấp đến sắp xuống mặt đất.
Không phải chứ, tứ trưởng lão Nhạc gia không ngờ lại cúi đầu với người? Nhạc gia bọn họ ở trong thành không phải trước giờ đi ngang sao?
Quần chúng vây xem nhìn mà khiếp sợ vô cùng, lúc này mới biết đánh giá quá thấp thực lực của Chu Hằng. Cái gọi là cường long không áp địa đầu xà, nhưng có thể ép cho địa đầu xà cúi đầu, cường long này tuyệt đối không phải là cường bình thường!
Chu Hằng ánh mắt nghiêm nghị, nói: - Giết người phóng hỏa, là một câu bồi lễ có thể giải quyết? Loại người này không trừ, giữ lại để hại người sao?
- Các hạ. Vị này... hai vị này cùng Nguyên Anh lão tổ bổn gia có quan hệ rất sâu! Nhạc Lăng Không tuy rằng không muốn bộc lộ việc xấu trong nhà, nhưng đến hiện tại hắn phải nói ra: - Nguyên Anh lão tổ chính là Nhật Diệu Đế 8 vầng mặt trời, càng có khả năng trong vòng trăm năm đột phá Thăng Hoa Cảnh. Vẫn xin các hạ nể mặt NguyênAnh lão tổ giơ cao đánh khẽ! Dù sao, làm người để lại một đường, ngày sau cũng tiện gặp lại!
Lời này của hắn mềm cứng đều có, càng đưa ra một vị đại năng có thể là Thăng Hoa Vương!
Vị Nguyên Anh lão tổ của Nhạc gia này quả thật có khả năng tiến vào Thăng Hoa Cảnh, nhưng thời gian cũng không phải là trăm năm mà là ít nhất 5000 năm! Hắn nói như vậy chỉ là vì chế tạo áp lực cho Chu Hằng mà thôi.
- Nhật Diệu Đế 8 vầng mặt trời, thật dọa người! Chu Hằng chế giễu cười, thực lực của hắn hiện tại quả thật không đủ để chiến thắng Nhật Diệu Đế, nhưng nếu nói muốn đánh sống chết, Nhật Diệu Đế có khả năng rất lớn chết trong tay hắn.
Hỏa Thần Lô thì không cần phải nói, Lăng Thiên Cửu Thức, tiểu phù văn công kích nếu là có thể đánh trúng Nhật Diệu Đế, lực phá hoại của nó cũng đủ để đánh chết nhân vật như vậy. Nhưng có thể đánh trúng hay không thì phải xem cơ hội.
Hơn nữa, trên trán hắn còn có một cái sát khí càng lớn!
Nhật Diệu Đế quả thật là đại địch, nhưng còn chưa đủ để cho Chu Hằng sợ hãi.
Nhìn thấy Chu Hằng bộ dạng khinh thường, trong lòng Nhạc Lăng Không không khỏi sửng sốt. Mang Nhật Diệu Đế 8 vầng mặt trời ra đều không thể hù dọa tiểu tử này, rốt cuộc là tiểu tử này tuổi trẻ nông nổi, không sợ hãi hay là hắn có hậu trường càng mạnh, ngay cả Nhật Diệu Đế 8 vầng mặt trời đều có thể tiện tay trấn áp?
Bất kể là loại nào, nếu Chu Hằng không chịu dừng tay, tình huống có chút gay go!
- Các hạ, vẫn xin nghĩ lại! Nhạc Lăng Không nghiêm nghị nói, một bên ở trong lòng thầm mắng sao một tên Nhật Diệu Hoàng khác của gia tộc còn chưa tới!
Hắn tuyệt đối không có khả năng buông tay để Chu Hằng tàn sát mẹ con Nhạc Tiển Vân, bằng không ngày sau hắn cũng khó thoát khỏi cái chết!
- Hừ, vẻn vẹn mấy cái Nhật Diệu Vương cũng cần chúng ta đồng loạt xuất động, lão tứ ngươi càng sống càng tụt lùi! Một tiếng hừ lạnh vang lên, lại có ba bóng người bay vụt tới, chính là ba vị Nhật Diệu Hoàng khác của Nhạc gia.
- Không thể sơ suất, tiểu tử này rất là cổ quái! Thái độ của Nhạc Lăng Không cũng lập tức trở nên cứng rắn. Dù sao giữa Nhạc gia và Chu Hằng là không có khả năng thiện nữa, hắn làm sao lại ủy khuất cầu toàn. Hơn nữa ba vị Nhật Diệu Hoàng khác của gia tộc đều đã tới, hẳn là có thực lực đánh một trận.
- Cổ quái mấy chẳng qua là Nhật Diệu Vương, xem lão phu trấn áp cho ngươi xem xem! Một lão già đầu hói bay vụt ra, lật tay hướng về phía Chu Hằng trấn áp.
- Lão tam, không thể!
Bùng!
Nhạc Lăng Không thanh âm chưa dứt, lão già đầu hói kia đã bị đánh trở về, toàn thân máu tươi đầm đìa, quần áo cũng rách mướp, dường như là dân chạy nạn ở đâu chạy ra!
/1149
|