Một tiếng ầm vang.
Vách tường thông đạo cứng rắn gấp mấy lần vách tường thạch thất bị chém ra, kiếm kính vô song.
Diệp Trần hít sâu một hơi, mở to mắt nhìn một màn trước mặt, thật lâu sợ hãi than, nói:
- Gọi là Kim chi cuồng tiêu không thích hợp nữa rồi, nên sửa thành danh tự khác.
- Thiên nguyệt trảm? Không quá chuẩn xác, cũng quá tục.
- Kim phong thủy nguyệt? Cái này được, nhưng không thích hợp cho lắm.
- Tàn nguyệt? Ân, không sai, cái tên Tàn nguyệt này rất có ý cảnh.
- Vậy thì gọi là Tàn nguyệt đi!
Đặt tên cho chiêu thức, cũng là một loại học vấn, phải phù hợp với phong cách của mình, lại phải chuẩn xác với hiệu qua do chiêu thức phát ra, Tàn Nguyệt tuy rằng quá đại chúng, nhưng lại đơn giản, lại hay nữa.
- Ẩn chứa Kim chi áo nghĩa tám thành và Thủy chi áo nghĩa sáu thành, Tàn Nguyệt đã bước chân vào cánh cửa áo nghĩa võ học cao cấp, vách tường thạch thất cứng rắn hơn lối đi trên bức tường gấp mấy lần, ta ban đầu dùng Lôi kiếp kiếm cũng không phá vỡ được lối đi trên bức tường, hiện tại bằng kiếm chiêu này, có thể kích xuyên qua vách tường thạch thất, uy lực tăng lên gấp mấy lần, gần gấp mười lần, thập phần kinh khủng.
Kim chi cuồng tiêu ban đầu, cũng chính là Tàn nguyệt hiện tại, trên danh nghĩa là áo nghĩa võ học cấp cao, nhưng Diệp Trần chỉ nắm giữ năm thành hỏa hầu, hiện tại, chẳng những Tàn Nguyệt là áo nghĩa võ học cấp cao, uy lực cũng đạt tới cấp bậc áo nghĩa võ học cấp cao, quan trọng nhất là, tiềm lực của Tàn nguyệt còn chưa dùng hết, nếu Kim chi áo nghĩa và Thủy chi áo nghĩa đạt đến đại thành cảnh giới, kết hợp lại, Tàn nguyệt tuyệt đối có thể trở thành áo nghĩa võ học đẳng cấp tột cùng.
Dĩ nhiên, điều này quá khó khăn.
Tìm hiểu áo nghĩa, càng về sau càng khó khăn, nhất là cánh cửa đại thành cảnh giới, không có cơ duyên, dù có ngộ tính thì cả đời cũng không bước qua, chứ đừng nói là tăng tiến hai chủng áo nghĩa đến đại thành cảnh giới, sở dĩ Diệp Trần có thể trong trạng thái Thiên nhân hợp nhất, các loại áo nghĩa tăng lên trên phạm vi lớn, là vì linh hồn của hắn mạnh gấp năm lần người bình thường, ngộ tính cũng đồng dạng gấp năm lần người bình thường, như thế mới có tiến bộ kinh người, đổi lại là một người khác, có thể tăng tiến mỗi loại áo nghĩa lên một thành, thành tựu đã không tệ rồi.
- Áo nghĩa ẩn chứa trong kiếm chiêu cũng tăng lên một thành, Không gian áo nghĩa cũng vậy.
Phá hư chỉ là chỉ pháp, mặc dù ẩn chứa Không gian áo nghĩa rất lợi hại, nhưng khi chiến lực tăng lên, tháng trước, tác dụng nó tăng lên cũng không quá lớn, cho nên luân phiên đến cuối cùng, dù sao thì trạng thái Thiên nhân hợp nhất rất ngắn, ai biết lúc nào sẽ kết thúc.
Ban đầu, tìm hiểu Phá hư chỉ đệ tam thức đến mười thành hỏa hầu, cảnh giới Không gian áo nghĩa của Diệp Trần liền đạt đến một thành, nhìn qua như rất thấp, nhưng thật ra không thấp, dù nói như thế nào đi nữa, Không gian áo nghĩa cũng là một trong những áo nghĩa mạnh nhất, Không gian áo nghĩa vừa thành, đại khái tương đương với Lôi Chi Áo nghĩa ba thành, cho nên tăng tiến rất chậm.
Trong trạng thái Thiên nhân hợp nhất, rốt cục Diệp Trần đã nắm rõ ràng một tia mạch lạc của Không gian áo nghĩa, thong thả tiến triển.
Một thành rưỡi!
Hai thành!
Hai thành rưỡi!
Cuối cùng, Không gian áo nghĩa không đạt đến tiểu thành cảnh giới, chỉ dừng ại ở hai thành.
Diệp Trần rất hài lòng với kết quả này.
Thời gian là chí tôn, không gian là vương giả, những lời này không phải là giả, tuy nói Phá hư chỉ trước mắt không phải là võ học chủ tu của hắn, nhưng ngày sau Diệp Trần không ngại nghiên cứu kiếm chiêu Không gian áo nghĩa, một khi nghiên cứu ra kiếm chiêu Không gian áo nghĩa, thực lực của hắn càng cường đại hơn nhiều.
Trạng thái Thiên nhân hợp nhất quá ngắn, cuối cùng cảnh giới Thủy chi áo nghĩa tăng tiến lên sáu thành, Diệp Trần lại xem xét mỗi loại áo nghĩa một lần, nhìn có tiến triển cái gì mới không, vừa xem chậm chi áo nghĩa, trạng thái Thiên nhân hợp nhất liền tiêu tán, bởi vì mức nước của dòng sông chênh lệch quá lớn so với đại dương, Diệp Trần cảm giác tựa hồ như hắn trì trệ lại không ít, năng lực thôi diễn chậm lại.
- Khoái chi áo nghĩa, Mạn chi áo nghĩa, hai loại này một ngoài sáng, một ở trong tối, chỗ sáng dễ dàng tìm hiểu, chỗ tối, điều kiện tiên quyết là phải bằng chỗ sáng, muốn tăng tiến Mạn chi áo nghĩa, nhất định phải tìm hiểu Khoái chi áo nghĩa đến một cảnh giới nhất định.
Mạn chi áo nghĩa quá thần bí, thế nên Diệp Trần vẫn không cách nào dung nhập vào trong một kiếm chiêu nào, nếu dung nhập mạnh mẽ quá, sẽ dẫn đến bất luân bất loại, uy lực giảm mạnh, tổn hại vô ích.
Hô!
Nặng nề thở ra một hơi, Diệp Trần mở hai mắt ra, hai đạo tinh quang chợt lóe lên rồi biến mất.
- Hai ngày nữa, phải cần hai ngày, chân nguyên của ta mới có thể ổn định hoàn toàn, sẽ không xuất hiện hiện tượng phù phiếm.
Diệp Trần biết rõ mài dao không cần đạo lý đốn củi, hiện tại đi ra ngoài, cố nhiên không cần sợ cái gì, nhưng lúc này không phải là chiến lực đỉnh phong của hắn, sẽ xuất hiện một số vấn đề ngoài ý muốn, khó tránh khỏi hối hận, thay vì như thế, ta chờ thêm hai ngày, ổn định tu vi lại hơn nữa.
Thời gian hai ngày lặng lẽ trôi qua.
Oanh!
Cửa lớn nặng nề của thạch thất ầm ầm tan vỡ, một đạo thân ảnh kích xạ đi ra, tựa hồ như ảo ảnh.
Tuần tra một hồi tại mộ địa Thương Lang Vương, Diệp Trần không phát hiện được một người nào, hắn vừa nghĩ, liền biết ngay mọi người đã đến mộ địa thứ hai, mộ địa Hỏa Điểu Vương.
Mê cung dù phức tạp như thế nào, cũng chỉ là mê cung, bỏ ra chút thời gian là có thể phá giải.
Một canh giờ đi qua, Diệp Trần đi tới trước mộ địa Hỏa Điểu Vương.
- Không biết ai đã ở đây, là ai đã mở ra? Hạ Hầu Tôn chăng?
Người có chìa khóa mở ra mộ địa, tổng cộng có ba người, một chiếc chính mình nắm giữ, một chiếc Khương Thiên nắm giữ, một chiếc là Hạ Hầu Tôn, chìa khóa của Khương Thiên là chiếc chìa khóa thứ nhất, chìa khóa Diệp Trần là chiếc chìa khóa thứ ba, như vậy có một nửa khả năng, chìa khóa của Hạ Hầu Tôn là chiếc chìa khóa thứ hai.
Sưu!
Thân hình chợt lóe lên, Diệp Trần lướt vào trong mộ địa Hỏa Điểu Vương.
Mộ Hỏa Điểu Vương phát ra một hơi thở nóng như lửa, đại năng Linh Hải Cảnh bình thường đi vào, nếu không chú ý, sẽ bị nhiệt khí của hỏa diễm này xâm nhập vào trong cơ thể, tạo thành ám thương, mà theo từng bước xâm nhập, nhiệt khí của hỏa diễm càng ngày càng sắc bén hơn, thập phần hung hiểm.
Kỷ!
Bay vút trong thông đạo màu đỏ sẫm, phía trước Diệp Trần, nhiệt khí đột ngột ngưng tụ thành một con hỏa ô (con quạ? ) đánh về phía Diệp Trần.
Vách tường thông đạo cứng rắn gấp mấy lần vách tường thạch thất bị chém ra, kiếm kính vô song.
Diệp Trần hít sâu một hơi, mở to mắt nhìn một màn trước mặt, thật lâu sợ hãi than, nói:
- Gọi là Kim chi cuồng tiêu không thích hợp nữa rồi, nên sửa thành danh tự khác.
- Thiên nguyệt trảm? Không quá chuẩn xác, cũng quá tục.
- Kim phong thủy nguyệt? Cái này được, nhưng không thích hợp cho lắm.
- Tàn nguyệt? Ân, không sai, cái tên Tàn nguyệt này rất có ý cảnh.
- Vậy thì gọi là Tàn nguyệt đi!
Đặt tên cho chiêu thức, cũng là một loại học vấn, phải phù hợp với phong cách của mình, lại phải chuẩn xác với hiệu qua do chiêu thức phát ra, Tàn Nguyệt tuy rằng quá đại chúng, nhưng lại đơn giản, lại hay nữa.
- Ẩn chứa Kim chi áo nghĩa tám thành và Thủy chi áo nghĩa sáu thành, Tàn Nguyệt đã bước chân vào cánh cửa áo nghĩa võ học cao cấp, vách tường thạch thất cứng rắn hơn lối đi trên bức tường gấp mấy lần, ta ban đầu dùng Lôi kiếp kiếm cũng không phá vỡ được lối đi trên bức tường, hiện tại bằng kiếm chiêu này, có thể kích xuyên qua vách tường thạch thất, uy lực tăng lên gấp mấy lần, gần gấp mười lần, thập phần kinh khủng.
Kim chi cuồng tiêu ban đầu, cũng chính là Tàn nguyệt hiện tại, trên danh nghĩa là áo nghĩa võ học cấp cao, nhưng Diệp Trần chỉ nắm giữ năm thành hỏa hầu, hiện tại, chẳng những Tàn Nguyệt là áo nghĩa võ học cấp cao, uy lực cũng đạt tới cấp bậc áo nghĩa võ học cấp cao, quan trọng nhất là, tiềm lực của Tàn nguyệt còn chưa dùng hết, nếu Kim chi áo nghĩa và Thủy chi áo nghĩa đạt đến đại thành cảnh giới, kết hợp lại, Tàn nguyệt tuyệt đối có thể trở thành áo nghĩa võ học đẳng cấp tột cùng.
Dĩ nhiên, điều này quá khó khăn.
Tìm hiểu áo nghĩa, càng về sau càng khó khăn, nhất là cánh cửa đại thành cảnh giới, không có cơ duyên, dù có ngộ tính thì cả đời cũng không bước qua, chứ đừng nói là tăng tiến hai chủng áo nghĩa đến đại thành cảnh giới, sở dĩ Diệp Trần có thể trong trạng thái Thiên nhân hợp nhất, các loại áo nghĩa tăng lên trên phạm vi lớn, là vì linh hồn của hắn mạnh gấp năm lần người bình thường, ngộ tính cũng đồng dạng gấp năm lần người bình thường, như thế mới có tiến bộ kinh người, đổi lại là một người khác, có thể tăng tiến mỗi loại áo nghĩa lên một thành, thành tựu đã không tệ rồi.
- Áo nghĩa ẩn chứa trong kiếm chiêu cũng tăng lên một thành, Không gian áo nghĩa cũng vậy.
Phá hư chỉ là chỉ pháp, mặc dù ẩn chứa Không gian áo nghĩa rất lợi hại, nhưng khi chiến lực tăng lên, tháng trước, tác dụng nó tăng lên cũng không quá lớn, cho nên luân phiên đến cuối cùng, dù sao thì trạng thái Thiên nhân hợp nhất rất ngắn, ai biết lúc nào sẽ kết thúc.
Ban đầu, tìm hiểu Phá hư chỉ đệ tam thức đến mười thành hỏa hầu, cảnh giới Không gian áo nghĩa của Diệp Trần liền đạt đến một thành, nhìn qua như rất thấp, nhưng thật ra không thấp, dù nói như thế nào đi nữa, Không gian áo nghĩa cũng là một trong những áo nghĩa mạnh nhất, Không gian áo nghĩa vừa thành, đại khái tương đương với Lôi Chi Áo nghĩa ba thành, cho nên tăng tiến rất chậm.
Trong trạng thái Thiên nhân hợp nhất, rốt cục Diệp Trần đã nắm rõ ràng một tia mạch lạc của Không gian áo nghĩa, thong thả tiến triển.
Một thành rưỡi!
Hai thành!
Hai thành rưỡi!
Cuối cùng, Không gian áo nghĩa không đạt đến tiểu thành cảnh giới, chỉ dừng ại ở hai thành.
Diệp Trần rất hài lòng với kết quả này.
Thời gian là chí tôn, không gian là vương giả, những lời này không phải là giả, tuy nói Phá hư chỉ trước mắt không phải là võ học chủ tu của hắn, nhưng ngày sau Diệp Trần không ngại nghiên cứu kiếm chiêu Không gian áo nghĩa, một khi nghiên cứu ra kiếm chiêu Không gian áo nghĩa, thực lực của hắn càng cường đại hơn nhiều.
Trạng thái Thiên nhân hợp nhất quá ngắn, cuối cùng cảnh giới Thủy chi áo nghĩa tăng tiến lên sáu thành, Diệp Trần lại xem xét mỗi loại áo nghĩa một lần, nhìn có tiến triển cái gì mới không, vừa xem chậm chi áo nghĩa, trạng thái Thiên nhân hợp nhất liền tiêu tán, bởi vì mức nước của dòng sông chênh lệch quá lớn so với đại dương, Diệp Trần cảm giác tựa hồ như hắn trì trệ lại không ít, năng lực thôi diễn chậm lại.
- Khoái chi áo nghĩa, Mạn chi áo nghĩa, hai loại này một ngoài sáng, một ở trong tối, chỗ sáng dễ dàng tìm hiểu, chỗ tối, điều kiện tiên quyết là phải bằng chỗ sáng, muốn tăng tiến Mạn chi áo nghĩa, nhất định phải tìm hiểu Khoái chi áo nghĩa đến một cảnh giới nhất định.
Mạn chi áo nghĩa quá thần bí, thế nên Diệp Trần vẫn không cách nào dung nhập vào trong một kiếm chiêu nào, nếu dung nhập mạnh mẽ quá, sẽ dẫn đến bất luân bất loại, uy lực giảm mạnh, tổn hại vô ích.
Hô!
Nặng nề thở ra một hơi, Diệp Trần mở hai mắt ra, hai đạo tinh quang chợt lóe lên rồi biến mất.
- Hai ngày nữa, phải cần hai ngày, chân nguyên của ta mới có thể ổn định hoàn toàn, sẽ không xuất hiện hiện tượng phù phiếm.
Diệp Trần biết rõ mài dao không cần đạo lý đốn củi, hiện tại đi ra ngoài, cố nhiên không cần sợ cái gì, nhưng lúc này không phải là chiến lực đỉnh phong của hắn, sẽ xuất hiện một số vấn đề ngoài ý muốn, khó tránh khỏi hối hận, thay vì như thế, ta chờ thêm hai ngày, ổn định tu vi lại hơn nữa.
Thời gian hai ngày lặng lẽ trôi qua.
Oanh!
Cửa lớn nặng nề của thạch thất ầm ầm tan vỡ, một đạo thân ảnh kích xạ đi ra, tựa hồ như ảo ảnh.
Tuần tra một hồi tại mộ địa Thương Lang Vương, Diệp Trần không phát hiện được một người nào, hắn vừa nghĩ, liền biết ngay mọi người đã đến mộ địa thứ hai, mộ địa Hỏa Điểu Vương.
Mê cung dù phức tạp như thế nào, cũng chỉ là mê cung, bỏ ra chút thời gian là có thể phá giải.
Một canh giờ đi qua, Diệp Trần đi tới trước mộ địa Hỏa Điểu Vương.
- Không biết ai đã ở đây, là ai đã mở ra? Hạ Hầu Tôn chăng?
Người có chìa khóa mở ra mộ địa, tổng cộng có ba người, một chiếc chính mình nắm giữ, một chiếc Khương Thiên nắm giữ, một chiếc là Hạ Hầu Tôn, chìa khóa của Khương Thiên là chiếc chìa khóa thứ nhất, chìa khóa Diệp Trần là chiếc chìa khóa thứ ba, như vậy có một nửa khả năng, chìa khóa của Hạ Hầu Tôn là chiếc chìa khóa thứ hai.
Sưu!
Thân hình chợt lóe lên, Diệp Trần lướt vào trong mộ địa Hỏa Điểu Vương.
Mộ Hỏa Điểu Vương phát ra một hơi thở nóng như lửa, đại năng Linh Hải Cảnh bình thường đi vào, nếu không chú ý, sẽ bị nhiệt khí của hỏa diễm này xâm nhập vào trong cơ thể, tạo thành ám thương, mà theo từng bước xâm nhập, nhiệt khí của hỏa diễm càng ngày càng sắc bén hơn, thập phần hung hiểm.
Kỷ!
Bay vút trong thông đạo màu đỏ sẫm, phía trước Diệp Trần, nhiệt khí đột ngột ngưng tụ thành một con hỏa ô (con quạ? ) đánh về phía Diệp Trần.
/1802
|