Tà Vương Lâu.
Cổ tháp sau núi.
Một thanh niên mặt mày hẹp dài đi ra, thân thể cao ráo.
- Ha ha, vài chục năm không động thủ, không biết thực lực của mấy người kia tiến triển như thế nào rồi, Yến Khinh Huyên, lần trước ngươi may mắn thắng ta một bậc, lần này chưa chắc đã được vậy đâu.
Thanh niên vừa đi ra thì cây cỏ quang cổ tháp liền sinh trưởng rất quỷ dị, tà khí dày đặc, giống như cây thành tinh vậy.
Nơi tận cùng của Đông hải có một phiến không gian thiên sang bách khổng, mảnh không gian này có vô số lỗ thủng, lớn nhỏ đều có, có dẹt có trong, không khi nào thay đổi, bên trong trống rỗng, thi thoảng phun ra hư không loạn lưu rất đáng sợ, giống như một khối phô mai lớn ở giữa hư không.
Sâu trong không gian, một lão gia tóc trắng xóa nhắm mắt ngồi xếp bằng, một chút dấu hiệu tỉnh lại cũng không có, chỉ là tử khí trên người dần dần ít đi, sinh cơ tràn đầy, nhìn qua không còn là một khúc gỗ mục nữa mà là một cái cây già gặp xuân.
Cùng lúc đó, vương giả khắp nơi ở Thiên Vũ vực đều cảm ứng được, ánh mắt của cả đám đều lóe lên, không ngừng tính toán, thần sắc khác nhau.
Về phần vương giả bên ngoài Thiên Vũ vực thì còn không cảm ứng được chút nào.
- Ngũ kiếm tề phát!
Diệp Trần vài ngày trước cũng cảm ứng thấy được chấn động cực lớn, bất quá hắn lại quyết tâm nhịn xuống, không để ý tới nữa, trước mắt, quan trọng nhất chính là tu luyện tới cảnh giới Ngũ kiếm tề phát của Ngự kiếm thuật, những thứ khác đều không quan trọng.
Thương!
Tay phải kiếm chỉ nhất dẫn, Hoàng kim kiếm liền biến thành một đạo kim quang xuất ra khỏi võ, kiếm khí vô tận, hư không run động một cái, hoàng kim kiếm chia ra làm ba, dừng lại một giây, hai chân nguyên Hoàng kim kiếm hai bên đều tự động chia ra làm hai, Ngũ kiếm tề phát, Diệp Trần rốt cuộc cũng tu luyện tới cảnh giới Ngũ kiếm tề phát, tuy là vẫn còn hơi gượng gạo một chút, nhưng cuối cùng cũng đã thành công, chỉ cần tiếp tục tu luyện thêm nữa thì nhất định có thể thuần thục.
- Đi!
Một ngón tay giơ ra, năm đạo kim quang liền xuyên qua cái thuẫn thượng phẩm ở phía trước, tạo ra năm lỗ kiếm phía trên, tạo thành khói xanh.
Thế này vẫn chưa xong, dưới sự dẫn dắt của linh hồn lực của Diệp Trần, năm đạo kim quang phân tán ra, trong hư không chậm rãi xoay quanh, mỗi một thanh kiếm đều tương đương với ngự kiếm của một ngự kiếm cao thủ, căn bản không nhìn ra là phân ra từ một.
- Trở về!
Ngũ kiếm hợp nhất, Hoàng kim kiếm cắm vào trong vỏ kiếm sau lưng của Diệp Trần.
- Ngũ kiếm tề phát đã luyện thành, không biết là Mộ Dung đã nghe ngóng được tin tức gì?
Chấn động không hề tầm thường, Diệp Trần không thể ra ngoài nghe ngóng tin tức nhưng Mộ Dung Khuynh Thành vẫn đi được.
….
Dãy núi hoang nơi biên giới của Thiên Vũ vực, có một tông môn lục phẩm là Xích Tiêu Môn, môn chủ Xích Tiêu Môn Xích Tiêu thượng nhân có danh xưng là Linh Hải cảnh tông sư, Xích Tiêu chưởng pháp trên tay vô cùng bá đạo, Linh hải cảnh đại năng bình thường mà tiếp một chưởng của hắn đều sẽ biến thành tro bụi.
Trước đó vài ngày, chấn động mãnh liệt truyền tới từ sâu trong dãy núi hoang, Xích Tiêu Thượng Nhân kịp thời hành động, ra lệnh động viên một phần ba tinh anh đi vào sâu trong dãy núi hoang tìm kiêm nguyên nhân gây nên chấn động, mà bản thân hắn cũng không nhàn rỗi, tập họp lại hết một nửa cao thủ trong môn lại, mỗi người được phát một số lượng lớn đan dược xa xỉ cùng với vài quả lôi hỏa phích lịch đạn, đợi nhận được tin thì lập tức xuất phát.
- Môn chủ!
Bên ngoài Xích Tiêu đại điện, có một người vội vã đi tới.
- Sao rồi? Có tin tức gì không?
Nhãn thần của Xích Tiêu Thượng Nhân phát sáng bắn ra bốn phía, người này là trưởng lão mà hắn đã phái đi tìm nguyên nhân chấn động.
- Môn chủ, vận khí của Xích Tiêu Môn chúng ta tới rồi, sâu trong dãy núi hoang có một cấm địa di động cực lớn, cấm địa di động chạm vào bích chướng không gian nên dừng lại, tạo thành một cái lỗ hổng cực lớn, thiên nguyên khí bên trong vô cùng nồng đậm, khắp nơi đều có linh thảo và linh thụ.
- Khắp nơi đều có linh thảo và linh thụ?
Xích Tiêu Thượng Nhân hít vào một ngụm khí lạnh, cấm địa di động rộng lớn vô cùng, có linh thảo và linh mộc cũng là chuyện dễ đoán, nhưng như vậy cũng đủ để kinh thế hãi tục rồi.
- Tốt, vận khí tới đây, có ngăn cũng không ngăn được, ngươi mau đưa chúng ta tới chỗ đó, sau khi mọi chuyện thành công thì ta sẽ toàn lực giúp ngươi tăng lên tới cảnh giới Linh hải hậu kỳ, ban thưởng cũng sẽ không thiếu phần của ngươi.
- Vâng, đa tạ môn chủ.
Trên mặt tên này lộ ra vẻ mừng rỡ, hắn bị kẹt lại ở cảnh giới Linh hải cảnh trung kỳ đỉnh phong đã hơn mười năm rồi, theo tư chất cùng ngộ tính của hắn thì muốn tấn thăng lên tới cảnh giới Linh hải hậu kỳ ít nhất cũng phái tốn thêm mấy chục năm nữa cũng chưa chắc đã vượt qua, nhưng có Xích Tiêu Môn toàn lực giúp đỡ thì muốn bước vào cảnh giới Linh hải hậu kỳ cũng không có gì khó.
Dãy núi hoang cũng không lớn lắm, không lớn hơn dãy núi hoang ở biên giới phía Bắc, chỉ là đường núi gập ghềnh hơn, mấy cao thủ của Xích Tiêu Môn cũng phải tốn mất ba ngày mới có thể đi tới chỗ sâu nhất trong dãy núi hoang này được.
Ngẩng đầu, mọi người liền thấy được một màn kinh người, vài trăm trượng giữa không trung, không biết từ lúc nào mà đã xuất hiện một lỗ hổng cực lớn, mà cái lỗ hổng này lại là hình đa giác, chỗ rộng nhất cũng hơn trăm thước, chỗ hẹp nhất thì báy tám thước, bên cạnh vết nứt trải rộng, phía dưới lỗ hổng là một cái hố to sâu hun hút, bên cạnh hố to là tinh thể rạn nứt, năm màu sáu sắc.
Nhìn vào bên trong lỗ hổng thì hô hấp của Xích Tiêu Thượng Nhân lập tức trở nên dồn dập, thiên địa năng lượng không ngừng tràn ra ngoài từ lỗ hổng, bên trong lỗ hổng, những cây linh thảo hình thái khác nhau mọc khắp nơi trên mặt đất, cách một khoảng sẽ có một cây thương thiên đại thụ, mấy cây thương thiên đại thụ này linh quang cực thịnh, mấy quả trên nhánh cây có khí lưu khác nhau lượn lờ, không khó tưởng tượng, những quả này ẩn chứa năng lượng loại nào.
- Hạ phẩm, trung phẩm khắp nơi đều có, chỗ sâu hơn nhất định có thượng phẩm linh thảo và linh thụ, đây đúng là cơ duyên của Xích Tiêu Môn ta!
Xích Tiêu Thượng Nhân cười lên ha hả, không nói trong cấm địa di động có bảo bối gì không, chỉ riêng đám linh thảo và linh thụ này cũng có thể khiến cho thực lực của Xích Tiêu Môn tăng lên một bậc, nếu đem trồng mấy linh thảo và linh thụ kia trong dược viên thì cứ vài năm sẽ kết quả một lần, tuyệt đối là một số tiền lớn kinh người.
- Mọi người đừng hành động thiếu suy nghĩ, để ta thử xem xét đã.
Xích Tiêu Thượng Nhân dù sao cũng là môn chủ, không bị tài phú bên trong làm cho mất hết lý trí, hắn lấy ra một thanh hạ phẩm bảo khí bên trong trữ vật linh giới, bắn về phía lỗ hổng.
Cổ tháp sau núi.
Một thanh niên mặt mày hẹp dài đi ra, thân thể cao ráo.
- Ha ha, vài chục năm không động thủ, không biết thực lực của mấy người kia tiến triển như thế nào rồi, Yến Khinh Huyên, lần trước ngươi may mắn thắng ta một bậc, lần này chưa chắc đã được vậy đâu.
Thanh niên vừa đi ra thì cây cỏ quang cổ tháp liền sinh trưởng rất quỷ dị, tà khí dày đặc, giống như cây thành tinh vậy.
Nơi tận cùng của Đông hải có một phiến không gian thiên sang bách khổng, mảnh không gian này có vô số lỗ thủng, lớn nhỏ đều có, có dẹt có trong, không khi nào thay đổi, bên trong trống rỗng, thi thoảng phun ra hư không loạn lưu rất đáng sợ, giống như một khối phô mai lớn ở giữa hư không.
Sâu trong không gian, một lão gia tóc trắng xóa nhắm mắt ngồi xếp bằng, một chút dấu hiệu tỉnh lại cũng không có, chỉ là tử khí trên người dần dần ít đi, sinh cơ tràn đầy, nhìn qua không còn là một khúc gỗ mục nữa mà là một cái cây già gặp xuân.
Cùng lúc đó, vương giả khắp nơi ở Thiên Vũ vực đều cảm ứng được, ánh mắt của cả đám đều lóe lên, không ngừng tính toán, thần sắc khác nhau.
Về phần vương giả bên ngoài Thiên Vũ vực thì còn không cảm ứng được chút nào.
- Ngũ kiếm tề phát!
Diệp Trần vài ngày trước cũng cảm ứng thấy được chấn động cực lớn, bất quá hắn lại quyết tâm nhịn xuống, không để ý tới nữa, trước mắt, quan trọng nhất chính là tu luyện tới cảnh giới Ngũ kiếm tề phát của Ngự kiếm thuật, những thứ khác đều không quan trọng.
Thương!
Tay phải kiếm chỉ nhất dẫn, Hoàng kim kiếm liền biến thành một đạo kim quang xuất ra khỏi võ, kiếm khí vô tận, hư không run động một cái, hoàng kim kiếm chia ra làm ba, dừng lại một giây, hai chân nguyên Hoàng kim kiếm hai bên đều tự động chia ra làm hai, Ngũ kiếm tề phát, Diệp Trần rốt cuộc cũng tu luyện tới cảnh giới Ngũ kiếm tề phát, tuy là vẫn còn hơi gượng gạo một chút, nhưng cuối cùng cũng đã thành công, chỉ cần tiếp tục tu luyện thêm nữa thì nhất định có thể thuần thục.
- Đi!
Một ngón tay giơ ra, năm đạo kim quang liền xuyên qua cái thuẫn thượng phẩm ở phía trước, tạo ra năm lỗ kiếm phía trên, tạo thành khói xanh.
Thế này vẫn chưa xong, dưới sự dẫn dắt của linh hồn lực của Diệp Trần, năm đạo kim quang phân tán ra, trong hư không chậm rãi xoay quanh, mỗi một thanh kiếm đều tương đương với ngự kiếm của một ngự kiếm cao thủ, căn bản không nhìn ra là phân ra từ một.
- Trở về!
Ngũ kiếm hợp nhất, Hoàng kim kiếm cắm vào trong vỏ kiếm sau lưng của Diệp Trần.
- Ngũ kiếm tề phát đã luyện thành, không biết là Mộ Dung đã nghe ngóng được tin tức gì?
Chấn động không hề tầm thường, Diệp Trần không thể ra ngoài nghe ngóng tin tức nhưng Mộ Dung Khuynh Thành vẫn đi được.
….
Dãy núi hoang nơi biên giới của Thiên Vũ vực, có một tông môn lục phẩm là Xích Tiêu Môn, môn chủ Xích Tiêu Môn Xích Tiêu thượng nhân có danh xưng là Linh Hải cảnh tông sư, Xích Tiêu chưởng pháp trên tay vô cùng bá đạo, Linh hải cảnh đại năng bình thường mà tiếp một chưởng của hắn đều sẽ biến thành tro bụi.
Trước đó vài ngày, chấn động mãnh liệt truyền tới từ sâu trong dãy núi hoang, Xích Tiêu Thượng Nhân kịp thời hành động, ra lệnh động viên một phần ba tinh anh đi vào sâu trong dãy núi hoang tìm kiêm nguyên nhân gây nên chấn động, mà bản thân hắn cũng không nhàn rỗi, tập họp lại hết một nửa cao thủ trong môn lại, mỗi người được phát một số lượng lớn đan dược xa xỉ cùng với vài quả lôi hỏa phích lịch đạn, đợi nhận được tin thì lập tức xuất phát.
- Môn chủ!
Bên ngoài Xích Tiêu đại điện, có một người vội vã đi tới.
- Sao rồi? Có tin tức gì không?
Nhãn thần của Xích Tiêu Thượng Nhân phát sáng bắn ra bốn phía, người này là trưởng lão mà hắn đã phái đi tìm nguyên nhân chấn động.
- Môn chủ, vận khí của Xích Tiêu Môn chúng ta tới rồi, sâu trong dãy núi hoang có một cấm địa di động cực lớn, cấm địa di động chạm vào bích chướng không gian nên dừng lại, tạo thành một cái lỗ hổng cực lớn, thiên nguyên khí bên trong vô cùng nồng đậm, khắp nơi đều có linh thảo và linh thụ.
- Khắp nơi đều có linh thảo và linh thụ?
Xích Tiêu Thượng Nhân hít vào một ngụm khí lạnh, cấm địa di động rộng lớn vô cùng, có linh thảo và linh mộc cũng là chuyện dễ đoán, nhưng như vậy cũng đủ để kinh thế hãi tục rồi.
- Tốt, vận khí tới đây, có ngăn cũng không ngăn được, ngươi mau đưa chúng ta tới chỗ đó, sau khi mọi chuyện thành công thì ta sẽ toàn lực giúp ngươi tăng lên tới cảnh giới Linh hải hậu kỳ, ban thưởng cũng sẽ không thiếu phần của ngươi.
- Vâng, đa tạ môn chủ.
Trên mặt tên này lộ ra vẻ mừng rỡ, hắn bị kẹt lại ở cảnh giới Linh hải cảnh trung kỳ đỉnh phong đã hơn mười năm rồi, theo tư chất cùng ngộ tính của hắn thì muốn tấn thăng lên tới cảnh giới Linh hải hậu kỳ ít nhất cũng phái tốn thêm mấy chục năm nữa cũng chưa chắc đã vượt qua, nhưng có Xích Tiêu Môn toàn lực giúp đỡ thì muốn bước vào cảnh giới Linh hải hậu kỳ cũng không có gì khó.
Dãy núi hoang cũng không lớn lắm, không lớn hơn dãy núi hoang ở biên giới phía Bắc, chỉ là đường núi gập ghềnh hơn, mấy cao thủ của Xích Tiêu Môn cũng phải tốn mất ba ngày mới có thể đi tới chỗ sâu nhất trong dãy núi hoang này được.
Ngẩng đầu, mọi người liền thấy được một màn kinh người, vài trăm trượng giữa không trung, không biết từ lúc nào mà đã xuất hiện một lỗ hổng cực lớn, mà cái lỗ hổng này lại là hình đa giác, chỗ rộng nhất cũng hơn trăm thước, chỗ hẹp nhất thì báy tám thước, bên cạnh vết nứt trải rộng, phía dưới lỗ hổng là một cái hố to sâu hun hút, bên cạnh hố to là tinh thể rạn nứt, năm màu sáu sắc.
Nhìn vào bên trong lỗ hổng thì hô hấp của Xích Tiêu Thượng Nhân lập tức trở nên dồn dập, thiên địa năng lượng không ngừng tràn ra ngoài từ lỗ hổng, bên trong lỗ hổng, những cây linh thảo hình thái khác nhau mọc khắp nơi trên mặt đất, cách một khoảng sẽ có một cây thương thiên đại thụ, mấy cây thương thiên đại thụ này linh quang cực thịnh, mấy quả trên nhánh cây có khí lưu khác nhau lượn lờ, không khó tưởng tượng, những quả này ẩn chứa năng lượng loại nào.
- Hạ phẩm, trung phẩm khắp nơi đều có, chỗ sâu hơn nhất định có thượng phẩm linh thảo và linh thụ, đây đúng là cơ duyên của Xích Tiêu Môn ta!
Xích Tiêu Thượng Nhân cười lên ha hả, không nói trong cấm địa di động có bảo bối gì không, chỉ riêng đám linh thảo và linh thụ này cũng có thể khiến cho thực lực của Xích Tiêu Môn tăng lên một bậc, nếu đem trồng mấy linh thảo và linh thụ kia trong dược viên thì cứ vài năm sẽ kết quả một lần, tuyệt đối là một số tiền lớn kinh người.
- Mọi người đừng hành động thiếu suy nghĩ, để ta thử xem xét đã.
Xích Tiêu Thượng Nhân dù sao cũng là môn chủ, không bị tài phú bên trong làm cho mất hết lý trí, hắn lấy ra một thanh hạ phẩm bảo khí bên trong trữ vật linh giới, bắn về phía lỗ hổng.
/1802
|