Không cường điệu mà nói, nếu một Tông sư Linh Hải Cảnh bình thường, mặc trọn vẹn một bán cực phẩm bảo khí phòng ngự, cầm trong tay bán cực phẩm bảo khí công kích, bảo khí trang sức đầy đủ trên người, tất cả đều là cấp bậc bán cực phẩm, thì hai gã Diệp Trần cũng không làm gì được đối phương, trừ phi chân nguyên đối phương hao hết.
Đương nhiên, điều này không thể nào phát sinh, bán cực phẩm bảo khí phòng ngự trọn vẹn, cho dù là tông môn tứ phẩm Hư Không môn cũng không có nhiều, kiếm một bán cực phẩm bảo khí trang sức còn khó hơn kiếm bán cực phẩm phòng ngự rất nhiều, có thể xuất hiện một hai kiện, cũng đã phi thường giỏi rồi.
Cũng chỉ tại thời đại Thượng cổ và thời đại trung cổ, dưới tình huống các phương pháp luyện chế bảo khí không bị thất truyền, sẽ xuất hiện chuyện như vậy.
Thực lực Liễu Vô Kiếm vốn quỷ thần khó lường, hơn nữa một kiện bán cực phẩm bảo khí trang sức này, có thể gia tăng một đại lượng phòng ngự, cứ như vậy đối chiến, Diệp Trần rất có thể sẽ thất bại.
- Tình huống không ổn a! Không nói Liễu Vô Kiếm có thực lực Kiếm Tông, ngay cả bán cực phẩm trang sức cũng có, như thế nào có thể so với hắn.
- Bán cực phẩm vòng cổ phát ra lực phòng ngự tuy không bằng bán cực phẩm khôi giáp, nhưng hiệu quả ít nhất cũng sáu bảy thành, chẳng lẽ Diệp Trần lại bại dưới tay hắn.
Trên mặt mọi người lộ ra thần sắc lo lắng.
Hoàn toàn ngược lại với mọi người chính là thải y nữ tử, trên mặt nàng hiện ra hỉ sắc.
- Kiếm tông đại lục thì sao, còn không nhường đường cho Kiếm tông Tây Hải chúng ta.
Rầm rầm rầm!
Trong long quyển phong (vòi rồng), hai người đã đối chiến hơn trăm chiêu, chiêu nào chiêu nấy đều toàn lực ứng phó, trong nhất thời, đất rung núi chuyển, hôn thiên ám địa.
- Diệp Trần, ngươi nhận thua đi! Ngươi không thể thắng được ta.
Liễu Vô Kiếm có lòng tin chiến thắng, luận phòng ngự, hắn có hai tầng, luận tu vi, ba mươi tuổi hắn đã tiếp cận cảnh giới hậu kỳ đỉnh phong Linh Hải Cảnh, so với Diệp Trần mạnh hơn không ít, cho nên dù Diệp Trần có thể phòng trụ được mà đánh sâu vào, chắc chắn chân nguyên cũng sẽ hao hết, chiến lực hoàn toàn biến mất.
- Còn chưa kết thúc, sao ta phải nhận thua.
Liễu Vô Kiếm có hai tầng phòng ngự, Diệp Trần cảm giác, hiệu quả tầng phòng ngự long cốt tuy rằng không bằng bán cực phẩm trang sức, nhưng cũng không phải là nhỏ, trợ giúp Diệp Trần triệt tiêu không ít kình lực, khỏi bị chấn thương.
- Ngươi sớm muộn sẽ bại dưới tay ta.
Liễu Vô Kiếm âm thầm gia tăng lực đạo, chân nguyên chảy qua như dòng nước.
Áp lực lên Diệp Trần đại tăng, hắn âm thầm nhíu mày, năng lực chiến đấu hắn không thua Liễu Vô Kiếm, bất quá tốt xấu gì thì tu vi đối phương cũng là hậu kỳ đỉnh phong Linh Hải Cảnh, chân nguyên so với hắn thì hùng hậu hơn hai ba thành, chẳng sợ tiêu hao lớn, sau cùng ít nhất có thể còn lại một thành.
- Tiệt Huyết Quỷ Chỉ có hai phần hỏa hầu, trước tiên đoạn một phần khí huyết của hắn rồi nói.
Tay phải huy động Lôi Kiếp kiếm phóng xuất ra chùm tia sáng gợn sóng, tay trái Diệp Trần hướng Liễu Vô Kiếm vẽ một cái, coi như bút phán quan, quyết định sinh tử người khác, một uy lực không rõ ràng sinh ra, làm cho người ta kinh hãi không hiểu, sinh ra cảm giác khủng hoảng.
Liễu Vô Kiếm nghĩ Diệp Trần muốn dùng chỉ pháp công kích hắn, cười khinh thường, có hai tầng phòng ngự, hắn căn bản không cần lo lắng.
Nhưng lúc Diệp Trần phát xuất điểm chỉ, sắc mặt Liễu Vô Kiếm biến đổi.
Khí huyết trong cơ thể hắn mất đi một đoạn không lý do, giống như bốc hơi mất, một đoạn khí huyết này chỉ chiếm một phần ngàn trong cơ thể hắn, cũng không tính là nhiều, nhưng dù là ai, phát hiện khí huyết trong cơ thể mình tự nhiên biến mất một ít, cũng sẽ bất an.
- Đây là chỉ pháp gì?
Liễu Vô Kiếm âm thầm đề phòng.
- Có hiệu quả, lần này liền hung ác hơn một chút.
Vừa rồi là thử chiêu, Diệp Trần cũng không toàn lực xuất ra Tiệt Huyết Quỷ Chỉ.
- Đoạn!
Chân nguyên ngưng tụ trên mũi kiếm, Diệp Trần lại vạch tới hướng đối phương, bất đồng với lần trước chính là, lần này Diệp Trần họa xuất kiếm chỉ, trong chân nguyên hộ thể Liễu Vô Kiếm, cư nhiên xuất hiện một hư ảnh bàn tay khô héo màu trắng, bàn tay màu trắng thăm dò vào trong cơ thể Liễu Vô Kiếm, nắm lấy một đạo huyết quang, sau đó bóp chặt, huyết quang tan vỡ, tiêu tán, hóa thành hư vô.
- Ngươi dám đoạn đi khí huyết của ta!
Liễu Vô Kiếm rít gào, vừa sợ vừa giận, một lần đoạn đi nửa thành, đây là khái niệm gì, một người khí huyết căn bản đầy đủ, mới có thể bộc phát ra chiến lực đỉnh điểm, giờ khí huyết thiếu đi nửa thành, tình trạng của hắn nhất thời xấu đi, chiến lực giảm xuống một cấp bậc.
Chúng nhân quan chiến hai mặt nhìn nhau, bọn họ cũng nhìn ra, Diệp Trần thi triển ra một pháp môn quỷ dị, đoạn đi một phần khí huyết của Liễu Vô Kiếm, một loại thủ đoạn đả kích Liễu Vô Kiếm.
- Thật sự không thể tưởng tượng nổi!
Không nói Liễu Vô Kiếm kinh sợ vô cùng, mà ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, hai phần hỏa hầu Tiệt Huyết Quỷ Chỉ có thể phát huy ra thực lực như thế, một lúc đoạn đi một nửa khí huyết đối phương, hơn nữa hư ảnh bàn tay khô héo màu trắng kia, tràn ngập tử khí, như là một thế giới quỷ dị khác, âm lãnh khủng bố.
Đương nhiên, hai phần hỏa hầu Tiệt Huyết Quỷ Chỉ cũng phải nhìn đối thủ là ai mà thi triển, nếu đối phương là cao thủ luyện thể như Ngụy Long Đào, có thể thể đoạn đi một phần ngàn khí huyết, liền coi là không tệ, không phải vì khí huyết Ngụy Long Đào không nhiều, chủ yếu là khí huyết cao thủ luyện thể cô động cao, Tiệt Huyết Quỷ Chỉ rất khó đoạn nhiều, giống như tiểu đao cắt thiết bản, đoạn một ít cũng không dễ dàng.
- Tiếp tục đoạn cho ta!
Nếm được ngon ngọt do Tuyệt Huyết quỷ chỉ mang đến, Diệp Trần mừng rỡ, giảm bớt chút khí lực, tay trái lại tiếp tục điểm chỉ, hư ảnh bàn tay khô héo màu trắng xuất hiện lần thứ hai trong chân nguyên hộ thể của Liễu Vô Kiếm.
- Cút ra ngoài cho ta!
Kiếm ý Liễu Vô Kiếm bùng nổ tận trời, đánh một kích vào hư ảnh bàn tay màu trắng.
Hư ảnh bàn tay màu trắng có thể bỏ qua chân nguyên, nhưng không thể bỏ qua kiếm ý, tốc độ chậm đi rất nhiều, mới đoạn được một phần nhỏ khí huyết trong cơ thể Liễu Vô Kiếm, đã bị kiếm ý chém tan đi, mang theo khí huyết biến mất trong mắt Liễu Vô Kiếm.
Lần này, Tiệt Huyết Quỷ Chỉ lấy một phần trăm khí huyết, so với lần trước thì nhỏ hơn rất nhiều.
- Nguyên lai sử ra Tiệt Huyết Quỷ Chỉ tiêu hao linh hồn lực.
Diệp Trần chợt phát hiện, linh hồn lực của hắn ít đi một phần, căn bản không khiến hắn chú ý, tựa hồ dung nhập vào trong Tiệt Huyết Quỷ Chỉ, sao đó có rất nhiều biểu hiện kì dị, lấy ra khí huyết địch nhân.
Đương nhiên, điều này không thể nào phát sinh, bán cực phẩm bảo khí phòng ngự trọn vẹn, cho dù là tông môn tứ phẩm Hư Không môn cũng không có nhiều, kiếm một bán cực phẩm bảo khí trang sức còn khó hơn kiếm bán cực phẩm phòng ngự rất nhiều, có thể xuất hiện một hai kiện, cũng đã phi thường giỏi rồi.
Cũng chỉ tại thời đại Thượng cổ và thời đại trung cổ, dưới tình huống các phương pháp luyện chế bảo khí không bị thất truyền, sẽ xuất hiện chuyện như vậy.
Thực lực Liễu Vô Kiếm vốn quỷ thần khó lường, hơn nữa một kiện bán cực phẩm bảo khí trang sức này, có thể gia tăng một đại lượng phòng ngự, cứ như vậy đối chiến, Diệp Trần rất có thể sẽ thất bại.
- Tình huống không ổn a! Không nói Liễu Vô Kiếm có thực lực Kiếm Tông, ngay cả bán cực phẩm trang sức cũng có, như thế nào có thể so với hắn.
- Bán cực phẩm vòng cổ phát ra lực phòng ngự tuy không bằng bán cực phẩm khôi giáp, nhưng hiệu quả ít nhất cũng sáu bảy thành, chẳng lẽ Diệp Trần lại bại dưới tay hắn.
Trên mặt mọi người lộ ra thần sắc lo lắng.
Hoàn toàn ngược lại với mọi người chính là thải y nữ tử, trên mặt nàng hiện ra hỉ sắc.
- Kiếm tông đại lục thì sao, còn không nhường đường cho Kiếm tông Tây Hải chúng ta.
Rầm rầm rầm!
Trong long quyển phong (vòi rồng), hai người đã đối chiến hơn trăm chiêu, chiêu nào chiêu nấy đều toàn lực ứng phó, trong nhất thời, đất rung núi chuyển, hôn thiên ám địa.
- Diệp Trần, ngươi nhận thua đi! Ngươi không thể thắng được ta.
Liễu Vô Kiếm có lòng tin chiến thắng, luận phòng ngự, hắn có hai tầng, luận tu vi, ba mươi tuổi hắn đã tiếp cận cảnh giới hậu kỳ đỉnh phong Linh Hải Cảnh, so với Diệp Trần mạnh hơn không ít, cho nên dù Diệp Trần có thể phòng trụ được mà đánh sâu vào, chắc chắn chân nguyên cũng sẽ hao hết, chiến lực hoàn toàn biến mất.
- Còn chưa kết thúc, sao ta phải nhận thua.
Liễu Vô Kiếm có hai tầng phòng ngự, Diệp Trần cảm giác, hiệu quả tầng phòng ngự long cốt tuy rằng không bằng bán cực phẩm trang sức, nhưng cũng không phải là nhỏ, trợ giúp Diệp Trần triệt tiêu không ít kình lực, khỏi bị chấn thương.
- Ngươi sớm muộn sẽ bại dưới tay ta.
Liễu Vô Kiếm âm thầm gia tăng lực đạo, chân nguyên chảy qua như dòng nước.
Áp lực lên Diệp Trần đại tăng, hắn âm thầm nhíu mày, năng lực chiến đấu hắn không thua Liễu Vô Kiếm, bất quá tốt xấu gì thì tu vi đối phương cũng là hậu kỳ đỉnh phong Linh Hải Cảnh, chân nguyên so với hắn thì hùng hậu hơn hai ba thành, chẳng sợ tiêu hao lớn, sau cùng ít nhất có thể còn lại một thành.
- Tiệt Huyết Quỷ Chỉ có hai phần hỏa hầu, trước tiên đoạn một phần khí huyết của hắn rồi nói.
Tay phải huy động Lôi Kiếp kiếm phóng xuất ra chùm tia sáng gợn sóng, tay trái Diệp Trần hướng Liễu Vô Kiếm vẽ một cái, coi như bút phán quan, quyết định sinh tử người khác, một uy lực không rõ ràng sinh ra, làm cho người ta kinh hãi không hiểu, sinh ra cảm giác khủng hoảng.
Liễu Vô Kiếm nghĩ Diệp Trần muốn dùng chỉ pháp công kích hắn, cười khinh thường, có hai tầng phòng ngự, hắn căn bản không cần lo lắng.
Nhưng lúc Diệp Trần phát xuất điểm chỉ, sắc mặt Liễu Vô Kiếm biến đổi.
Khí huyết trong cơ thể hắn mất đi một đoạn không lý do, giống như bốc hơi mất, một đoạn khí huyết này chỉ chiếm một phần ngàn trong cơ thể hắn, cũng không tính là nhiều, nhưng dù là ai, phát hiện khí huyết trong cơ thể mình tự nhiên biến mất một ít, cũng sẽ bất an.
- Đây là chỉ pháp gì?
Liễu Vô Kiếm âm thầm đề phòng.
- Có hiệu quả, lần này liền hung ác hơn một chút.
Vừa rồi là thử chiêu, Diệp Trần cũng không toàn lực xuất ra Tiệt Huyết Quỷ Chỉ.
- Đoạn!
Chân nguyên ngưng tụ trên mũi kiếm, Diệp Trần lại vạch tới hướng đối phương, bất đồng với lần trước chính là, lần này Diệp Trần họa xuất kiếm chỉ, trong chân nguyên hộ thể Liễu Vô Kiếm, cư nhiên xuất hiện một hư ảnh bàn tay khô héo màu trắng, bàn tay màu trắng thăm dò vào trong cơ thể Liễu Vô Kiếm, nắm lấy một đạo huyết quang, sau đó bóp chặt, huyết quang tan vỡ, tiêu tán, hóa thành hư vô.
- Ngươi dám đoạn đi khí huyết của ta!
Liễu Vô Kiếm rít gào, vừa sợ vừa giận, một lần đoạn đi nửa thành, đây là khái niệm gì, một người khí huyết căn bản đầy đủ, mới có thể bộc phát ra chiến lực đỉnh điểm, giờ khí huyết thiếu đi nửa thành, tình trạng của hắn nhất thời xấu đi, chiến lực giảm xuống một cấp bậc.
Chúng nhân quan chiến hai mặt nhìn nhau, bọn họ cũng nhìn ra, Diệp Trần thi triển ra một pháp môn quỷ dị, đoạn đi một phần khí huyết của Liễu Vô Kiếm, một loại thủ đoạn đả kích Liễu Vô Kiếm.
- Thật sự không thể tưởng tượng nổi!
Không nói Liễu Vô Kiếm kinh sợ vô cùng, mà ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, hai phần hỏa hầu Tiệt Huyết Quỷ Chỉ có thể phát huy ra thực lực như thế, một lúc đoạn đi một nửa khí huyết đối phương, hơn nữa hư ảnh bàn tay khô héo màu trắng kia, tràn ngập tử khí, như là một thế giới quỷ dị khác, âm lãnh khủng bố.
Đương nhiên, hai phần hỏa hầu Tiệt Huyết Quỷ Chỉ cũng phải nhìn đối thủ là ai mà thi triển, nếu đối phương là cao thủ luyện thể như Ngụy Long Đào, có thể thể đoạn đi một phần ngàn khí huyết, liền coi là không tệ, không phải vì khí huyết Ngụy Long Đào không nhiều, chủ yếu là khí huyết cao thủ luyện thể cô động cao, Tiệt Huyết Quỷ Chỉ rất khó đoạn nhiều, giống như tiểu đao cắt thiết bản, đoạn một ít cũng không dễ dàng.
- Tiếp tục đoạn cho ta!
Nếm được ngon ngọt do Tuyệt Huyết quỷ chỉ mang đến, Diệp Trần mừng rỡ, giảm bớt chút khí lực, tay trái lại tiếp tục điểm chỉ, hư ảnh bàn tay khô héo màu trắng xuất hiện lần thứ hai trong chân nguyên hộ thể của Liễu Vô Kiếm.
- Cút ra ngoài cho ta!
Kiếm ý Liễu Vô Kiếm bùng nổ tận trời, đánh một kích vào hư ảnh bàn tay màu trắng.
Hư ảnh bàn tay màu trắng có thể bỏ qua chân nguyên, nhưng không thể bỏ qua kiếm ý, tốc độ chậm đi rất nhiều, mới đoạn được một phần nhỏ khí huyết trong cơ thể Liễu Vô Kiếm, đã bị kiếm ý chém tan đi, mang theo khí huyết biến mất trong mắt Liễu Vô Kiếm.
Lần này, Tiệt Huyết Quỷ Chỉ lấy một phần trăm khí huyết, so với lần trước thì nhỏ hơn rất nhiều.
- Nguyên lai sử ra Tiệt Huyết Quỷ Chỉ tiêu hao linh hồn lực.
Diệp Trần chợt phát hiện, linh hồn lực của hắn ít đi một phần, căn bản không khiến hắn chú ý, tựa hồ dung nhập vào trong Tiệt Huyết Quỷ Chỉ, sao đó có rất nhiều biểu hiện kì dị, lấy ra khí huyết địch nhân.
/1802
|