- Quá nhanh, so với khi chiến đấu với Lục Thiếu Du còn nhanh hơn vài phần, con người có thể phát ra kiếm chiêu mạnh như vậy sao?
- Tây Hải Kiếm Tông, không thể coi thường, đây là trận chiến của Kiếm Tông.
- Mau nhìn, kiếm pháp của Diệp Trần cũng quá nhanh, tay và kiếm của hắn đã biến mất, chỉ còn dư lại kiếm khí.
Đang lúc mọi người nghị luận, Diệp Trần nghênh tiếp Liễu Vô Kiếm đang xông tới, Lôi Kiếp Kiếm huy vũ đến mức tận cùng, vừa ngăn trở vừa công kích Liễu Vô Kiếm, không chỉ có như thế, mặc dù thân hình Diệp Trần nghịch lưu bên trong, cũng làm nghịch lưu ngưng trệ ngang bằng với xu thế phản công.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh…
Nếu như nói, Độc Cô Tuyệt chiến đấu với Cổ Liệt, tốc độ và lực lượng đã đạt đến cực hạn, như vậy trận chiến giữa Liễu Vô Kiếm và Diệp Trần, tốc độ và lực lượng đã vượt qua cực hạn, càng siêu việt hơn.
Bởi vị tốc độ quá nhanh, xuất kiếm cũng nhanh, thân ảnh hai người cũng không có biến mất, ngược lại trên bầu trời, nơi nào cũng là thân ảnh hai người, từ mười người biến thành hai mươi, hai mươi biến thành bốn mươi, bốn mươi biến thành tám mươi, hơn một trăm Diệp Trần cùng giao thủ với một trăm Liễu Vô Kiếm, các tư thế giao thủ khác nhau, cùng giơ kiếm chống đỡ, có truy đuổi lẫn nhau, có so đấu kiếm pháp tinh diệu, còn có cách không tỉ thí, kình khí bạo liệt.
Phía xa nơi Cửu Long hồ, chúng nhân quan chiến đều trợn mắt há hốc mồm.
Nếu không phải nhìn tận mắt, bọn họ tuyệt sẽ không tin tưởng, sẽ có người phát huy kiếm pháp đến cảnh giới siêu việt, không hợp với lẽ thường như vậy, hơn nữa không phải chỉ một mà là cả hai người.
Thực lực của Liễu Vô Kiếm, vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
Thực lực của Diệp Trần, cũng làm bọn họ khiếp sợ lần nữa.
Tây Hải Kiếm Tông đối đầu đại lục Kiếm Tông.
Đây là Kiếm Tông chi chiến, trăm năm khó gặp.
- Di Hải kiếm khí.
Thân ảnh Liễu Vô Kiếm biến mất, ngưng tụ thành một đạo nhân ảnh, xuất ra kiếm khí màu trắng thiên hôn địa ám.
Phốc phốc phốc phốc!
Hơn mười thân ảnh Diệp Trần bị phá rớt, phảng phất một tấm khăn lau tro bụi trên thủy tinh, trong nháy mắt trống rỗng một mảng lớn.
- Vô hạn Kim Chi Liên Y!
Gợn sóng màu vàng lợt bộc phát dâng lên, thân hình Diệp Trần di động tới nơi nào, thân ảnh Liễu Vô Kiếm tan biến toàn bộ, lây Diệp Trần làm trung tâm, trong chu vi mấy ngàn thước, tạo thành một thế giới, mà Diệp Trần chính là chúa tể phiến thế giới này.
Cuối cùng ảo ảnh tan biến, bản thể Liễu Vô Kiếm nhằm phía Diệp Trần, trường sam bay múa phần phật, quát khẽ một tiếng:
- Lui!
Vẫn là Di Hải kiếm khí như cũ, Di Hải kiếm khí lần này, biến bầu trời Cửu Long hồ thành một mảnh hải dương, hiện tại, mảnh hải dương này mang theo một lực lượng bàng bạc đáng sợ, như muốn nuốt thế giới gợn sóng quanh thân Diệp Trần vào trong.
- Chiêu Di Hải Kiếm khí này, quá bàng bạc, căn bản không thể chống đỡ, không biết Diệp Trần ứng phó như thế nào.
Mọi người cũng nhìn ra được Liễu Vô Kiếm đã ứng phó toàn lực, uy lực Di Hải Kiếm khí không thể so với lúc chiến đấu với Lục Thiếu Du nữa, một kiếm xuất ra, di sơn đảo hải, uy thế thập phần kinh khủng, cơ hồ làm sụp đổ một mảng biển rộng, mang đến cho tất cả mọi ngươi một cảm giác bé nhỏ.
- Phá!
Cột sáng kiếm khí màu đen từ trong hải dương phát tiết đi ra, cả hải dương bị nhuộm thành hắc bạch nhị sắc, bên bờ xuất hiện vô số cái khe giống như một vật sáng cự đại, chỉ có điều, ánh sáng phát ra từ trong đó là màu đen, khí tức hủy diệt tùy ý.
Oanh long!
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, Diệp Trần phi thân ra.
- Ân? Lại có thể phá được Di Hải kiếm khí do ta toàn lực xuất ra!
Liễu Vô Kiếm hơi giật mình, bất kể là chiến đấu với Thiên Kiếm Tông hay Lục Thiếu Du, hắn cũng không chân chính chú tâm, một chiêu không thành lại đổi thành chiêu khác, mà chiến đấu với Diệp Trần, hắn không thể nào tùy tiện đổi chiêu, lá bài tẩy, dùng trên lưỡi đao, có thể cắt một lần, cũng sẽ không cần dùng đao thứ hai.
Đáng tiếc, hắn như cũ vẫn đánh giá sai thực lực ban đầu của Diệp Trần, Diệp Trần chiến đấu cùng Thiên Kiếm Tông, Kiếm ý hủy diệt cũng không có tăng tới ngũ cấp, có kiếm ý ngũ cấp, Diệp Trần không cần sử ra Ngự Kiếm thuật, cũng có thể đánh bại Thiên Kiếm Tông trong mấy kiếm, hơn nữa, mặc dù Di Hải kiếm khí này thanh thế mạnh mẽ, nhưng thực ra cũng không có bao nhiêu tác dụng đối với Diệp Trần, phạm vi công kích càng lớn, sơ hở càng nhiều, cho dù không có sơ hở, hắn cũng có thể chế ra sơ hở, xem ra Di Hải kiếm khí trong mắt Lục Thiếu Du, cường đại không thể tin được, nhưng trong mắt Diệp Trần, hắn hoàn toàn có khả năng chế ngự.
- Lôi Phệ!
Thoát thân thành công, Diệp Trần không chút do dự, chém một kiếm về phía Liễu Vô Kiếm, lôi cầu màu đen rạch nứt trường không, mang theo khí tức hủy diệt đi qua.
- Không tốt!
Liễu Vô Kiếm nhìn ra điểm đáng sợ của lôi cầu này, tái xuất Di hải kiếm khí.
Phanh!
Lôi cầu nổ tung, Di Hải kiếm khí bị tạc toái, Liễu Vô Kiếm lùi lại mấy chục bước, vạt áo tung bay.
Diệp Trần tiếp tục truy kích, khắp nơi đều là lôi cầu màu đen bay vút, giống như một pháo đài di động, ánh lửa khắp nơi.
Liễu Vô Kiếm lại lui từng bước, từ từ bị chế trụ.
- Xem ra đệ nhất Tông sư bảng năm nay, vẫn là hắn.
Bạch Vô Tuyết cẩn thận nhìn hai người quyết đấu, lại phân tích trận chiến giữa Liễu Vô Kiếm và Lục Thiếu Du lúc trước, cho ra một kết luận kinh người, thực lực Diệp Trần, ít nhất là gấp hai thực lực Lục Thiếu Du, Liễu Vô Kiếm được xưng là Tây Hải Kiếm Tông, đoán chừng đây là lần thứ nhất bị người khác ngăn cản.
Kiếm Tông Diệp Trần, đã không thể dùng cường thế để hình dung nữa rồi, xác thực mà nói, là lực thống trị, thống trị cả cục diện.
Những người khác đang xem cuộc chiến cũng nhiệt huyết sôi trào, thực lực Diệp Trần bộc phát ra vượt xa tưởng tượng của bọn họ, chẳng những đánh với Liễu Vô Kiếm tới giờ, mà dần dần nắm giữ thế chủ động.
- Hừ, Liễu Vô Kiếm vẫn còn lá bài tẩy chưa bộc lộ ra, các ngươi cứ mở to mắt mà chờ xem!
Thải y nữ tử trên mặt lộ vẻ khinh thường.
- Kiếm Tông Diệp Trần, đúng là rất mạnh, mạnh không hợp với thói thường, đáng tiếc, hắn phải đối đầu chính là Liễu Vô Kiếm, hắn rất đáng sợ, và rất ít người biết hắn đáng sợ như thế nào.
Cổ Liệt chỉ bị thương nhẹ, không đáng lo ngại, hiện tại hắn đứng bên cạnh thải y nữ tử, nhìn hai người chiến đấu, thầm nghĩ.
- Thiên Lý Nhất Tuyến.
Rốt cục, Liễu Vô Kiếm toàn lực sử ra sát chiêu, một đạo bạch sắc kiếm khí ngưng tụ thành nhất tuyến, lao đi như thiểm điện, nhất thời các lôi cầu đều bị chặt đứt, mặc dù lôi cầu bị chặt đứt vẫn không tiêu tan, tiếp tục bắn tới nhưng uy lực nhỏ đi rất nhiều, bị Liễu Vô Kiếm một kiếm đánh bay.
- Tây Hải Kiếm Tông, không thể coi thường, đây là trận chiến của Kiếm Tông.
- Mau nhìn, kiếm pháp của Diệp Trần cũng quá nhanh, tay và kiếm của hắn đã biến mất, chỉ còn dư lại kiếm khí.
Đang lúc mọi người nghị luận, Diệp Trần nghênh tiếp Liễu Vô Kiếm đang xông tới, Lôi Kiếp Kiếm huy vũ đến mức tận cùng, vừa ngăn trở vừa công kích Liễu Vô Kiếm, không chỉ có như thế, mặc dù thân hình Diệp Trần nghịch lưu bên trong, cũng làm nghịch lưu ngưng trệ ngang bằng với xu thế phản công.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh…
Nếu như nói, Độc Cô Tuyệt chiến đấu với Cổ Liệt, tốc độ và lực lượng đã đạt đến cực hạn, như vậy trận chiến giữa Liễu Vô Kiếm và Diệp Trần, tốc độ và lực lượng đã vượt qua cực hạn, càng siêu việt hơn.
Bởi vị tốc độ quá nhanh, xuất kiếm cũng nhanh, thân ảnh hai người cũng không có biến mất, ngược lại trên bầu trời, nơi nào cũng là thân ảnh hai người, từ mười người biến thành hai mươi, hai mươi biến thành bốn mươi, bốn mươi biến thành tám mươi, hơn một trăm Diệp Trần cùng giao thủ với một trăm Liễu Vô Kiếm, các tư thế giao thủ khác nhau, cùng giơ kiếm chống đỡ, có truy đuổi lẫn nhau, có so đấu kiếm pháp tinh diệu, còn có cách không tỉ thí, kình khí bạo liệt.
Phía xa nơi Cửu Long hồ, chúng nhân quan chiến đều trợn mắt há hốc mồm.
Nếu không phải nhìn tận mắt, bọn họ tuyệt sẽ không tin tưởng, sẽ có người phát huy kiếm pháp đến cảnh giới siêu việt, không hợp với lẽ thường như vậy, hơn nữa không phải chỉ một mà là cả hai người.
Thực lực của Liễu Vô Kiếm, vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
Thực lực của Diệp Trần, cũng làm bọn họ khiếp sợ lần nữa.
Tây Hải Kiếm Tông đối đầu đại lục Kiếm Tông.
Đây là Kiếm Tông chi chiến, trăm năm khó gặp.
- Di Hải kiếm khí.
Thân ảnh Liễu Vô Kiếm biến mất, ngưng tụ thành một đạo nhân ảnh, xuất ra kiếm khí màu trắng thiên hôn địa ám.
Phốc phốc phốc phốc!
Hơn mười thân ảnh Diệp Trần bị phá rớt, phảng phất một tấm khăn lau tro bụi trên thủy tinh, trong nháy mắt trống rỗng một mảng lớn.
- Vô hạn Kim Chi Liên Y!
Gợn sóng màu vàng lợt bộc phát dâng lên, thân hình Diệp Trần di động tới nơi nào, thân ảnh Liễu Vô Kiếm tan biến toàn bộ, lây Diệp Trần làm trung tâm, trong chu vi mấy ngàn thước, tạo thành một thế giới, mà Diệp Trần chính là chúa tể phiến thế giới này.
Cuối cùng ảo ảnh tan biến, bản thể Liễu Vô Kiếm nhằm phía Diệp Trần, trường sam bay múa phần phật, quát khẽ một tiếng:
- Lui!
Vẫn là Di Hải kiếm khí như cũ, Di Hải kiếm khí lần này, biến bầu trời Cửu Long hồ thành một mảnh hải dương, hiện tại, mảnh hải dương này mang theo một lực lượng bàng bạc đáng sợ, như muốn nuốt thế giới gợn sóng quanh thân Diệp Trần vào trong.
- Chiêu Di Hải Kiếm khí này, quá bàng bạc, căn bản không thể chống đỡ, không biết Diệp Trần ứng phó như thế nào.
Mọi người cũng nhìn ra được Liễu Vô Kiếm đã ứng phó toàn lực, uy lực Di Hải Kiếm khí không thể so với lúc chiến đấu với Lục Thiếu Du nữa, một kiếm xuất ra, di sơn đảo hải, uy thế thập phần kinh khủng, cơ hồ làm sụp đổ một mảng biển rộng, mang đến cho tất cả mọi ngươi một cảm giác bé nhỏ.
- Phá!
Cột sáng kiếm khí màu đen từ trong hải dương phát tiết đi ra, cả hải dương bị nhuộm thành hắc bạch nhị sắc, bên bờ xuất hiện vô số cái khe giống như một vật sáng cự đại, chỉ có điều, ánh sáng phát ra từ trong đó là màu đen, khí tức hủy diệt tùy ý.
Oanh long!
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, Diệp Trần phi thân ra.
- Ân? Lại có thể phá được Di Hải kiếm khí do ta toàn lực xuất ra!
Liễu Vô Kiếm hơi giật mình, bất kể là chiến đấu với Thiên Kiếm Tông hay Lục Thiếu Du, hắn cũng không chân chính chú tâm, một chiêu không thành lại đổi thành chiêu khác, mà chiến đấu với Diệp Trần, hắn không thể nào tùy tiện đổi chiêu, lá bài tẩy, dùng trên lưỡi đao, có thể cắt một lần, cũng sẽ không cần dùng đao thứ hai.
Đáng tiếc, hắn như cũ vẫn đánh giá sai thực lực ban đầu của Diệp Trần, Diệp Trần chiến đấu cùng Thiên Kiếm Tông, Kiếm ý hủy diệt cũng không có tăng tới ngũ cấp, có kiếm ý ngũ cấp, Diệp Trần không cần sử ra Ngự Kiếm thuật, cũng có thể đánh bại Thiên Kiếm Tông trong mấy kiếm, hơn nữa, mặc dù Di Hải kiếm khí này thanh thế mạnh mẽ, nhưng thực ra cũng không có bao nhiêu tác dụng đối với Diệp Trần, phạm vi công kích càng lớn, sơ hở càng nhiều, cho dù không có sơ hở, hắn cũng có thể chế ra sơ hở, xem ra Di Hải kiếm khí trong mắt Lục Thiếu Du, cường đại không thể tin được, nhưng trong mắt Diệp Trần, hắn hoàn toàn có khả năng chế ngự.
- Lôi Phệ!
Thoát thân thành công, Diệp Trần không chút do dự, chém một kiếm về phía Liễu Vô Kiếm, lôi cầu màu đen rạch nứt trường không, mang theo khí tức hủy diệt đi qua.
- Không tốt!
Liễu Vô Kiếm nhìn ra điểm đáng sợ của lôi cầu này, tái xuất Di hải kiếm khí.
Phanh!
Lôi cầu nổ tung, Di Hải kiếm khí bị tạc toái, Liễu Vô Kiếm lùi lại mấy chục bước, vạt áo tung bay.
Diệp Trần tiếp tục truy kích, khắp nơi đều là lôi cầu màu đen bay vút, giống như một pháo đài di động, ánh lửa khắp nơi.
Liễu Vô Kiếm lại lui từng bước, từ từ bị chế trụ.
- Xem ra đệ nhất Tông sư bảng năm nay, vẫn là hắn.
Bạch Vô Tuyết cẩn thận nhìn hai người quyết đấu, lại phân tích trận chiến giữa Liễu Vô Kiếm và Lục Thiếu Du lúc trước, cho ra một kết luận kinh người, thực lực Diệp Trần, ít nhất là gấp hai thực lực Lục Thiếu Du, Liễu Vô Kiếm được xưng là Tây Hải Kiếm Tông, đoán chừng đây là lần thứ nhất bị người khác ngăn cản.
Kiếm Tông Diệp Trần, đã không thể dùng cường thế để hình dung nữa rồi, xác thực mà nói, là lực thống trị, thống trị cả cục diện.
Những người khác đang xem cuộc chiến cũng nhiệt huyết sôi trào, thực lực Diệp Trần bộc phát ra vượt xa tưởng tượng của bọn họ, chẳng những đánh với Liễu Vô Kiếm tới giờ, mà dần dần nắm giữ thế chủ động.
- Hừ, Liễu Vô Kiếm vẫn còn lá bài tẩy chưa bộc lộ ra, các ngươi cứ mở to mắt mà chờ xem!
Thải y nữ tử trên mặt lộ vẻ khinh thường.
- Kiếm Tông Diệp Trần, đúng là rất mạnh, mạnh không hợp với thói thường, đáng tiếc, hắn phải đối đầu chính là Liễu Vô Kiếm, hắn rất đáng sợ, và rất ít người biết hắn đáng sợ như thế nào.
Cổ Liệt chỉ bị thương nhẹ, không đáng lo ngại, hiện tại hắn đứng bên cạnh thải y nữ tử, nhìn hai người chiến đấu, thầm nghĩ.
- Thiên Lý Nhất Tuyến.
Rốt cục, Liễu Vô Kiếm toàn lực sử ra sát chiêu, một đạo bạch sắc kiếm khí ngưng tụ thành nhất tuyến, lao đi như thiểm điện, nhất thời các lôi cầu đều bị chặt đứt, mặc dù lôi cầu bị chặt đứt vẫn không tiêu tan, tiếp tục bắn tới nhưng uy lực nhỏ đi rất nhiều, bị Liễu Vô Kiếm một kiếm đánh bay.
/1802
|