PHÁ...!
Lão nhân áo xanh sắc mặt đỏ lên, từng chưởng một, trong khoảnh khắc đánh nát chín đầu hỏa diễm cự mãng.
- Diệt Tuyệt Đoạn Không Trảm!
Vũ khí của điện chủ Hắc Long Điện là một bả bán cực phẩm hắc đao, một đao chém ra, đao mang như dải lụa mang theo diệt tuyệt chi khí, một đao chém vào gợn nước màu xanh lá bên ngoài cơ thể lão nhân áo xanh, thổi phù một tiếng, một đao kia mặc dù không trảm phá được gợn nước màu xanh lá, nhưng lại khiến nó xuất hiện một lỗ hổng.
- Ha ha!
Điện chủ Xích Long Điện và điện chủ Hắc Long Điện tương đối ăn ý, đao mang mới vừa chém ra một lỗ hổng trên gợn nước màu xanh lá, lập tức thao túng một đầu hỏa diễm Cự Mãng chui đi vào, bất quá lão nhân áo xanh cũng không phải mặt hàng bình thường, gợn nước màu xanh lá cô đọng như thể rắn, thanh hỏa diễm cự mãng dù vào trong cũng không tiến thêm được.
Đáng tiếc, mục đích của điện chủ Xích Long Điện đã đạt được.
- Bạo!
Điện chủ Xích Long Điện khẽ quát một tiếng, đầu hỏa diễm cự mãng kia lập tức bắt đầu bạo phá, trực tiếp tạc hủy gợn nước màu xanh lá, thủy quang văng khắp nơi.
Thân thể cháy đen, lão nhân áo xanh chịu nội thương không nhẹ.
- Hai người các ngươi, một ngày nào đó sẽ chết trên ở trên tay ta.
Lão nhân áo xanh kêu to một tiếng, thất khiếu chảy máu, tóc tai bù xù.
- Đợi ngươi còn sống ly khai đã rồi nói sau.
Lúc điện chủ Xích Long Điện nói chuyện, sáu đầu hỏa diễm cự mãng bên ngoài cơ thể lão nhân áo xanh cũng nhao nhao bạo tạc, ánh lửa bành trướng đụng vào nhau, hình thành đám hỏa diễm cực lớn hình cây nấm.
- Hóa thủy độn!
Nhưng vào lúc này, thân hình lão nhân áo nhanh chuyển một cái, hóa thành một đạo lưu tuyền bích sắc vọt ra, bỏ chạy về phía phương xa, tốc độ nhanh đến vô ảnh vô hình.
- Không tốt!
Điện chủ Xích Long Điện và điện chủ Hắc Long Điện biến sắc, nhanh chóng đuổi theo phía sau.
Lão nhân áo xanh tựa hồ dùng bí pháp tiêu hao tiềm lực, tốc độ càng lúc càng nhanh, bỏ xa hai ngươi hơn mười dặm, lập tức muốn đuổi không kịp.
Đột ngột - -
Xoẹt!
Một đạo kiếm quang màu đen hiện lên, lưu tuyền bích sắc bị phân thành hai nửa, lão nhân áo xanh ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, lập tức bị phanh thây.
Đánh chết lão nhân áo xanh không phải ai khác, đúng là Diệp Trần.
Hắn lúc ở bên ngoài mấy trăm dặm đã cảm ứng được lão nhân áo xanh, ngự kiếm phi hành đổi thành Kiếm Quang Phi Hành Thuật, dùng tốc độ cao nhất chạy xéo hướng lão nhân áo xanh, mang theo tốc độ kinh người, chém ra một kiếm trong khoảng cách gần.
- Diệp phó điện chủ!
Điện chủ Xích Long Điện thả lỏng một hơi.
- Hai vị không sao chứ?
Điện chủ Xích Long Điện cười nói:
Chúng ta có thể có chuyện gì, bất quá ngược lại không nghĩ tới, thủ đoạn bảo vệ tánh mạng của lão gia hỏa này cũng không ít.
Vốn là gợn nước màu xanh lá, rồi sau đó lại là Hóa Thủy Độn siêu cường, lão nhân áo xanh luận chiến lực cá nhân tuy rằng tương đương với hai người, nhưng hai người liên thủ cũng rất khó bắt được hắn.
Ngẫm lại cũng đúng, dưới tình huống bình thường, muốn đánh chết cao thủ cùng cấp bậc, trừ phi đối phương không chạy, nếu không cần ba người mới có nắm chắc đánh chết.
Không phải mỗi người đều toàn diện như Diệp Trần.
Lúc ba ngươi quay lại nơi đại chiến, chiến đấu sớm đã chấm dứt, nhân mã của Hắc Vương môn và Thủy Đào Tông toàn quân bị diệt, bên phía Long Thần Thiên Cung thì chết hơn hai trăm người.
Một lần chiến dịch, tứ đại thế lực đối địch tổn thất sáu ngàn nhân mã, không thể không nói, thập phần thê thảm đau đớn, phỏng chừng rất lâu sau cũng không phục hồi nguyên khí được.
Sau khi trở lại Thanh Long Điện, tin tức tốt này bằng tốc độ kinh người truyền khắp Long Thần Thiên Cung, mà Diệp Trần lại lần nữa trở thành tiêu điểm, rất nhiều người đều xưng Diệp Trần là Chiến Thần của Long Thần Thiên Cung, có hắn ở đây, quân đội của Long Thần Thiên Cung có thể bách chiến bách thắng.
Diệp Trần làm ra cống hiến lớn như thế, ban thưởng tự nhiên không thể thiếu, mặc dù phần lớn ban thưởng đối với Diệp Trần vô dụng, nhưng Diệp Trần có Diệp gia, cũng có Lưu Vân Tông, ban thưởng tự nhiên càng nhiều càng tốt, dù sao thân phận của hắn tuy rằng cao, nhưng Long Thần Thiên Cung cũng không phải là do hắn sáng lập ra, hắn tối đa nhất chỉ có thể cầm một ít vật hữu dụng với mình thôi, cũng không thể lợi dụng địa vị của bản thân đều chuyển đại lượng tài nguyên cho Diệp gia và Lưu Vân Tông được, điều này hắn cũng làm không được.
Ngoại trừ ban thưởng, Long Thần Thiên Cung lại trao tặng Diệp Trần một cái Long Thần huân chương, huân chương này là huân chương vinh dự cao nhất về mặt chiến tích cá nhân ở Long Thần Thiên Cung, bản thân cũng là một kiện Bảo Khí đặc thù, có thể chứa đựng đại lượng Chân Nguyên, đại khái tương đương với một phần ba chân nguyên của bản thân Diệp Trần, tuyệt đối có giá trị liên thành.
Về phần những người khác, ngoại trừ ban thưởng, từng người cũng đạt được một quả huân chương, ví dụ như Lâm Thương, Hải Trần Vũ Hân cùng với La Vân Tùng với tư cách là đệ tử Long Thần Thiên Cung, từng người nhận được một quả Thiết Huyết huân chương, đây là huân chương bài danh thứ ba, mặt khác ba vị điện chủ lấy được Chiến Thần huân chương không khác lắm với Thiết Huyết huân chương.
Tóm lại, huân chương phát ra lúc này, so với mười năm bình thường còn nhiều hơn, bởi vì thành tích của mười năm thường ngày cũng không bằng được với lúc này.
. . .
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Trên Huyết Chiến Hải mênh mông, chiến hỏa khắp nơi, chiến đấu đã tiến nhập hậu kỳ.
- Ám chi thôn phệ!
Bên cạnh Diệp Trần, một cô gái áo tím che mặt hai tay kết ấn, nhanh đến khiến người hoa mắt, bên ngoài cơ thể nào, một luồng sóng hắc ám thâm thúy nhộn nhạo ra.
Ba!
Bên cạnh thủ lĩnh địch nhân, xuất hiện một khỏa cầu hắc ám không ngừng sụp xoay tròn, khỏa cầu hắc ám này phảng phất một cái lỗ đen, tản mát ra lực hút kinh người, thoáng cái đã nuốt tên địch nhân cường đại này vào, hài cốt không còn, chợt, Hắc Ám cầu phồng lên gấp mấy lần, vặn vẹo biến hình, tựa hồ muốn sụp đổ, sau đó Trữ Vật Linh Giới và thượng phẩm Bảo Khí bị phun ra ngoài.
- Lợi hại!
Diệp Trần khen.
Hắn nhìn ra được, Ám Chi Thôn Phệ này của Mộ Dung Khuynh Thành là bắt chước theo lỗ đen để sáng tạo ra, có tác dụng thôn phệ, cần thôn phệ đủ chất lượng, mới có thể tiêu tán, chôn vùi, nói cách khác, không trả một cái giá lớn, thì không thể nào trốn thoát khỏi sát chiêu này, nếu như thực lực không đủ, chỉ có kết cục bị cắn nuốt thôi.
- Kết cấu còn không quá ổn định, trừ phi ta có thể quan sát được lỗ đen chính thức.
Con mắt Mộ Dung Khuynh Thành nháy một cái, có chút không vừa ý.
Lão nhân áo xanh sắc mặt đỏ lên, từng chưởng một, trong khoảnh khắc đánh nát chín đầu hỏa diễm cự mãng.
- Diệt Tuyệt Đoạn Không Trảm!
Vũ khí của điện chủ Hắc Long Điện là một bả bán cực phẩm hắc đao, một đao chém ra, đao mang như dải lụa mang theo diệt tuyệt chi khí, một đao chém vào gợn nước màu xanh lá bên ngoài cơ thể lão nhân áo xanh, thổi phù một tiếng, một đao kia mặc dù không trảm phá được gợn nước màu xanh lá, nhưng lại khiến nó xuất hiện một lỗ hổng.
- Ha ha!
Điện chủ Xích Long Điện và điện chủ Hắc Long Điện tương đối ăn ý, đao mang mới vừa chém ra một lỗ hổng trên gợn nước màu xanh lá, lập tức thao túng một đầu hỏa diễm Cự Mãng chui đi vào, bất quá lão nhân áo xanh cũng không phải mặt hàng bình thường, gợn nước màu xanh lá cô đọng như thể rắn, thanh hỏa diễm cự mãng dù vào trong cũng không tiến thêm được.
Đáng tiếc, mục đích của điện chủ Xích Long Điện đã đạt được.
- Bạo!
Điện chủ Xích Long Điện khẽ quát một tiếng, đầu hỏa diễm cự mãng kia lập tức bắt đầu bạo phá, trực tiếp tạc hủy gợn nước màu xanh lá, thủy quang văng khắp nơi.
Thân thể cháy đen, lão nhân áo xanh chịu nội thương không nhẹ.
- Hai người các ngươi, một ngày nào đó sẽ chết trên ở trên tay ta.
Lão nhân áo xanh kêu to một tiếng, thất khiếu chảy máu, tóc tai bù xù.
- Đợi ngươi còn sống ly khai đã rồi nói sau.
Lúc điện chủ Xích Long Điện nói chuyện, sáu đầu hỏa diễm cự mãng bên ngoài cơ thể lão nhân áo xanh cũng nhao nhao bạo tạc, ánh lửa bành trướng đụng vào nhau, hình thành đám hỏa diễm cực lớn hình cây nấm.
- Hóa thủy độn!
Nhưng vào lúc này, thân hình lão nhân áo nhanh chuyển một cái, hóa thành một đạo lưu tuyền bích sắc vọt ra, bỏ chạy về phía phương xa, tốc độ nhanh đến vô ảnh vô hình.
- Không tốt!
Điện chủ Xích Long Điện và điện chủ Hắc Long Điện biến sắc, nhanh chóng đuổi theo phía sau.
Lão nhân áo xanh tựa hồ dùng bí pháp tiêu hao tiềm lực, tốc độ càng lúc càng nhanh, bỏ xa hai ngươi hơn mười dặm, lập tức muốn đuổi không kịp.
Đột ngột - -
Xoẹt!
Một đạo kiếm quang màu đen hiện lên, lưu tuyền bích sắc bị phân thành hai nửa, lão nhân áo xanh ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, lập tức bị phanh thây.
Đánh chết lão nhân áo xanh không phải ai khác, đúng là Diệp Trần.
Hắn lúc ở bên ngoài mấy trăm dặm đã cảm ứng được lão nhân áo xanh, ngự kiếm phi hành đổi thành Kiếm Quang Phi Hành Thuật, dùng tốc độ cao nhất chạy xéo hướng lão nhân áo xanh, mang theo tốc độ kinh người, chém ra một kiếm trong khoảng cách gần.
- Diệp phó điện chủ!
Điện chủ Xích Long Điện thả lỏng một hơi.
- Hai vị không sao chứ?
Điện chủ Xích Long Điện cười nói:
Chúng ta có thể có chuyện gì, bất quá ngược lại không nghĩ tới, thủ đoạn bảo vệ tánh mạng của lão gia hỏa này cũng không ít.
Vốn là gợn nước màu xanh lá, rồi sau đó lại là Hóa Thủy Độn siêu cường, lão nhân áo xanh luận chiến lực cá nhân tuy rằng tương đương với hai người, nhưng hai người liên thủ cũng rất khó bắt được hắn.
Ngẫm lại cũng đúng, dưới tình huống bình thường, muốn đánh chết cao thủ cùng cấp bậc, trừ phi đối phương không chạy, nếu không cần ba người mới có nắm chắc đánh chết.
Không phải mỗi người đều toàn diện như Diệp Trần.
Lúc ba ngươi quay lại nơi đại chiến, chiến đấu sớm đã chấm dứt, nhân mã của Hắc Vương môn và Thủy Đào Tông toàn quân bị diệt, bên phía Long Thần Thiên Cung thì chết hơn hai trăm người.
Một lần chiến dịch, tứ đại thế lực đối địch tổn thất sáu ngàn nhân mã, không thể không nói, thập phần thê thảm đau đớn, phỏng chừng rất lâu sau cũng không phục hồi nguyên khí được.
Sau khi trở lại Thanh Long Điện, tin tức tốt này bằng tốc độ kinh người truyền khắp Long Thần Thiên Cung, mà Diệp Trần lại lần nữa trở thành tiêu điểm, rất nhiều người đều xưng Diệp Trần là Chiến Thần của Long Thần Thiên Cung, có hắn ở đây, quân đội của Long Thần Thiên Cung có thể bách chiến bách thắng.
Diệp Trần làm ra cống hiến lớn như thế, ban thưởng tự nhiên không thể thiếu, mặc dù phần lớn ban thưởng đối với Diệp Trần vô dụng, nhưng Diệp Trần có Diệp gia, cũng có Lưu Vân Tông, ban thưởng tự nhiên càng nhiều càng tốt, dù sao thân phận của hắn tuy rằng cao, nhưng Long Thần Thiên Cung cũng không phải là do hắn sáng lập ra, hắn tối đa nhất chỉ có thể cầm một ít vật hữu dụng với mình thôi, cũng không thể lợi dụng địa vị của bản thân đều chuyển đại lượng tài nguyên cho Diệp gia và Lưu Vân Tông được, điều này hắn cũng làm không được.
Ngoại trừ ban thưởng, Long Thần Thiên Cung lại trao tặng Diệp Trần một cái Long Thần huân chương, huân chương này là huân chương vinh dự cao nhất về mặt chiến tích cá nhân ở Long Thần Thiên Cung, bản thân cũng là một kiện Bảo Khí đặc thù, có thể chứa đựng đại lượng Chân Nguyên, đại khái tương đương với một phần ba chân nguyên của bản thân Diệp Trần, tuyệt đối có giá trị liên thành.
Về phần những người khác, ngoại trừ ban thưởng, từng người cũng đạt được một quả huân chương, ví dụ như Lâm Thương, Hải Trần Vũ Hân cùng với La Vân Tùng với tư cách là đệ tử Long Thần Thiên Cung, từng người nhận được một quả Thiết Huyết huân chương, đây là huân chương bài danh thứ ba, mặt khác ba vị điện chủ lấy được Chiến Thần huân chương không khác lắm với Thiết Huyết huân chương.
Tóm lại, huân chương phát ra lúc này, so với mười năm bình thường còn nhiều hơn, bởi vì thành tích của mười năm thường ngày cũng không bằng được với lúc này.
. . .
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Trên Huyết Chiến Hải mênh mông, chiến hỏa khắp nơi, chiến đấu đã tiến nhập hậu kỳ.
- Ám chi thôn phệ!
Bên cạnh Diệp Trần, một cô gái áo tím che mặt hai tay kết ấn, nhanh đến khiến người hoa mắt, bên ngoài cơ thể nào, một luồng sóng hắc ám thâm thúy nhộn nhạo ra.
Ba!
Bên cạnh thủ lĩnh địch nhân, xuất hiện một khỏa cầu hắc ám không ngừng sụp xoay tròn, khỏa cầu hắc ám này phảng phất một cái lỗ đen, tản mát ra lực hút kinh người, thoáng cái đã nuốt tên địch nhân cường đại này vào, hài cốt không còn, chợt, Hắc Ám cầu phồng lên gấp mấy lần, vặn vẹo biến hình, tựa hồ muốn sụp đổ, sau đó Trữ Vật Linh Giới và thượng phẩm Bảo Khí bị phun ra ngoài.
- Lợi hại!
Diệp Trần khen.
Hắn nhìn ra được, Ám Chi Thôn Phệ này của Mộ Dung Khuynh Thành là bắt chước theo lỗ đen để sáng tạo ra, có tác dụng thôn phệ, cần thôn phệ đủ chất lượng, mới có thể tiêu tán, chôn vùi, nói cách khác, không trả một cái giá lớn, thì không thể nào trốn thoát khỏi sát chiêu này, nếu như thực lực không đủ, chỉ có kết cục bị cắn nuốt thôi.
- Kết cấu còn không quá ổn định, trừ phi ta có thể quan sát được lỗ đen chính thức.
Con mắt Mộ Dung Khuynh Thành nháy một cái, có chút không vừa ý.
/1802
|