Nhưng nhân mã của Diệp Trần lại thừa dịp của bọn hắn toàn lực phòng ngự, một phân thành hai, một đội nhân mã công kích bọn hắn, trì hoãn tốc độ của bọn hắn, một đội nhân mã khác tạm thời buông tha công kích, dùng tốc độ cao nhất đuổi tới phía trước bọn hắn, cản đường đi lại.
- Đội ngũ bên trái, toàn lực phòng ngự, những người khác, tiến công cho ta.
Trong hoảng loạn, trung niên mũi ứng cũng không mất đi tỉnh táo, bảo đội ngũ bên trái đứng quay lưng về phía nhân mã của Diệp Trần, toàn lực phòng ngự, người của Hứa Đại Niên cùng với Ngô Xuyên ở phía đối diện vứt bỏ phòng ngự, toàn lực tiến công, tốc độ của một ngàn ba trăm người tuy rằng chậm rất nhiều, nhưng vẫn mênh mông bàng bạc, thế không thể đỡ nổi.
Ầm ầm!
Phảng phất vô số pháo hoa tách ra, mấy trăm đạo công kích đành về phía đội ngũ của Hứa Đại Niên và Ngô Xuyên.
Hứa Đại Niên và Ngô Xuyên cũng không định đối cứng, mục tiêu của bọn hắn là cản đội ngũ Thiên Ưng giáo lại, cho nên, việc đầu tiên bọn hắn cần làm không phải là công kích, mà là ổn định trận hình, dựng thẳng lên phòng ngự.
- Hỗn đản.
Thấy một phiên công kích trôi theo dòng nước, trung niên mũi ưng trở nên âm trầm, địch nhân hiển nhiên đã có trù tính trước, đã cân nhắc các vấn đề có thể xảy ra, nói cách khác, chính mình đã như cá lọt lưới, cho dù giãy dụa thế nào, cũng không thể làm nên chuyện gì cả.
- Các ngươi ngoan độc, tất cả mọi người nghe lệnh, phân thành mười ba đại đội.
Tập trung ở cùng một chỗ, phòng ngự cao, lực công kích cũng cao, nhưng rất dễ bị áp chế, nếu nhân số phân tán ra thì sẽ lập tức chết rất nhiều người, chỉ là theo tính huống trước mắt, là đã lọt vào đầm rồng hang hổ, phân tán ra, còn có thể chạy đi vài đội, tập trung ở cùng một chỗ, tất cả mọi người phải chết.
Bá bá bá bá bá bá bá. . .
Phảng phất như bầy cá dưới đáy nước, đội ngũ Thiên Ưng giáo thoáng cái chia làm mười ba đội, nắm bắt thời cơ, tận dụng mọi khả năng có thể, tràng diện thập phần hỗn loạn.
Đối mặt với loại tình huống này, Diệp Trần dùng bất biến ứng vạn biến, một vòng lại một vòng công kích đánh ra, tiêu diệt một đội lại một đội, mà bản thân của hắn, lại trực tiếp khống chế Kim Long Chiến Xa đánh về phía đội ngũ của trung niên mũi ứng ở phía trước nhất, tốc độ nhanh hơn đối phương gấp đôi.
Xoẹt!
Cuồng phong lạnh thấu xương, Diệp Trần chém ra một kiếm, hắc sắc kiếm khí tựa như khe hở hư không, cách hơn mười dặm xa, đánh vào trong đám người.
Phốc phốc!
Mảng lớn huyết vũ bay tán loạn, một kiếm này, trực tiếp tiêu diệt năm mươi người.
Không có dừng lại, Diệp Trần lại chém ra một kiếm, lôi cầu hắc sắc xẹt qua phía chân trời, chợt, những người khác trên Kim Long Chiến Xa cũng đã đến khoảng cách công kích tốt nhất, nhao nhao phát động công kích mạnh nhất, khí kình bàng bạc phảng phất như tháo nước, thoáng cái nhào tới.
Một phiên công kích, trung niên mũi ưng và đội ngũ của hắn, toàn bộ bị diệt, không thể trách bọn hắn thực lực yếu, chỉ có thể nói, trên Kim Long Chiến Xa đã tập trung chiến lực mạnh nhất, có Diệp Trần, Trần Vũ Hân, La Vân Tùng, Hình Mỹ Liên, chỉ riêng Diệp Trần một người đã chống đỡ vượt qua một nửa chi đội ngũ, nếu như không thể toàn diệt đối phương, vậy thì thật là có quỷ rồi.
Vận mệnh những người khác của Thiên Ưng không khác gì với trung niên mũi ưng cả, tuy rằng một lần đã tạo thành phiền toái cho đội ngũ của Thanh Long Điện nhưng vẫn không cách nào phá vòng vây ra ngoài, đội ngũ từ mười ba chi, chết chỉ còn lại bốn chi, số người không đến bốn trăm
Đợi đến khi đội ngũ ba phương Hắc Long Điện, Bạch Long điện, Xích Long Điện chạy đến, 1300 người của Thiên Ưng giáo đã bị diệt sạch, đương nhiên, cũng không thể nói ba phương đội ngũ này không phát huy ra nổi tác dụng, nếu như không phải bọn hắn, trung niên mũi ưng cũng không lựa chọn chạy trối chết, phân tán đội ngũ, tất nhiên sẽ người chết đập đầu với bọn người Diệp Trần, nếu là vậy thì bọn người Diệp Trần cho dù có thể toàn diệt bọn hắn, cũng phải trả cái giá không nhỏ.
- Ha ha, Diệp Trần, đã lâu không gặp.
Mạc Phong và Diệp Trần cũng coi như rất quen.
Diệp Trần cười nói:
- Đa tạ các vị đến giúp.
- Diệp Phó điện chủ quá khách khí rồi, Thiên Ưng giáo là địch nhân chung của chúng ta, đây là chuyện chúng ta nên làm.
Điện chủ hai điện khác cũng không dám xem Diệp Trần như phó điện chủ, khách khí nói.
Diệp Trần nói:
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, số lượng của ba phương đội ngũ Thủy Đào Tông, Hắc Vương môn, Toàn Phong cũng không ít, đợi lát nữa chúng ta còn có một hồi ngạnh chiến.
- Ai sợ ai, chúng ta tới đây cũng không phải là để ngắm cảnh, kiểu gì cũng phải giết đến nhóm người cuối cùng mới được.
Điện chủ Xích Long Điện là một người chòm râu dài, trên người mang theo ít phỉ khí, giống như là một đầu lĩnh thổ phỉ, bất quá luận thực lực cá nhân, hắn và điện Hắc Long Điện ngang ngang nhau, gần với điện chủ Ngụy Long Đào của Thanh Long Điện.
Điện chủ Hắc Long Điện lại là một trung niên âm lãnh, sát phạt chi khí rất nặng, hắn mở miệng nói:
- Cứ khiến nơi này trở thành ác mộng của bốn thế lực lớn đi!
- Tả điện chủ nói không sai, khiến nơi này, trở thành ác mộng chi địa của bốn thế lực lớn.
Trong mắt Mạc Phong cũng hiện lên ánh sáng lạnh.
Tam đại điện chủ, một đại phó điện chủ, khí tràng khi bốn người đứng chung một chỗ quá cường đại, lập tức trở thành trung tâm khiến mọi người chú mục, Diệp Trần tuy rằng mới làm phó điện chủ không được bao lâu, nhưng chiến tích cá nhân thật sự quá kinh hãi, khí tràng cũng không dưới ba người, ẩn ẩn còn có xu thế lấy hắn làm đầu nữa.
Bốn người tụ trong chốc lát, liền từng người tách ra, cũng giống với trước kia, ba phương đội ngũ Hắc Long Điện, Xích Long Điện cùng với Bạch Long điện phân tán ra, cách xa với bọn người Diệp Trần hơn trăm dặm, khoảng cách này không xa không gần, vừa vặn nằm ngoài phạm vi do xét linh hồn lực của Đại năng Linh Hải Cảnh, có thể nhanh chóng chạy tới trợ giúp, bọn hắn đang đợi, đợi đám nhân mã khác của tam đại thế lực đối chạy tới.
. . .
Đầu tiên chạy tới chính là đội ngũ Toàn Phong môn.
- Không đúng, đội ngũ Thiên Ưng giáo đâu?
Đường chủ Hách Lãnh Cực của Âm Phong đường trong Toàn Phong môn nhíu mày, tốc độ không tự chủ được trì hoãn lại.
- Đội ngũ Thiên Ưng giáo đã bị chúng ta đánh lui, xem ra, các ngươi cũng phải theo gót bọn chúng rồi.
Từ xa xa, thanh âm của Diệp Trần truyền tới.
Hắn cũng không nói gì đến chuyện đội ngũ Thiên Ưng đã toàn diệt, mà là nói đánh lui đối phương, không làm cho đối phương cảnh giác, dù sao toàn diệt và đánh lui, là hai khái niệm khác nhau.
- Đội ngũ bên trái, toàn lực phòng ngự, những người khác, tiến công cho ta.
Trong hoảng loạn, trung niên mũi ứng cũng không mất đi tỉnh táo, bảo đội ngũ bên trái đứng quay lưng về phía nhân mã của Diệp Trần, toàn lực phòng ngự, người của Hứa Đại Niên cùng với Ngô Xuyên ở phía đối diện vứt bỏ phòng ngự, toàn lực tiến công, tốc độ của một ngàn ba trăm người tuy rằng chậm rất nhiều, nhưng vẫn mênh mông bàng bạc, thế không thể đỡ nổi.
Ầm ầm!
Phảng phất vô số pháo hoa tách ra, mấy trăm đạo công kích đành về phía đội ngũ của Hứa Đại Niên và Ngô Xuyên.
Hứa Đại Niên và Ngô Xuyên cũng không định đối cứng, mục tiêu của bọn hắn là cản đội ngũ Thiên Ưng giáo lại, cho nên, việc đầu tiên bọn hắn cần làm không phải là công kích, mà là ổn định trận hình, dựng thẳng lên phòng ngự.
- Hỗn đản.
Thấy một phiên công kích trôi theo dòng nước, trung niên mũi ưng trở nên âm trầm, địch nhân hiển nhiên đã có trù tính trước, đã cân nhắc các vấn đề có thể xảy ra, nói cách khác, chính mình đã như cá lọt lưới, cho dù giãy dụa thế nào, cũng không thể làm nên chuyện gì cả.
- Các ngươi ngoan độc, tất cả mọi người nghe lệnh, phân thành mười ba đại đội.
Tập trung ở cùng một chỗ, phòng ngự cao, lực công kích cũng cao, nhưng rất dễ bị áp chế, nếu nhân số phân tán ra thì sẽ lập tức chết rất nhiều người, chỉ là theo tính huống trước mắt, là đã lọt vào đầm rồng hang hổ, phân tán ra, còn có thể chạy đi vài đội, tập trung ở cùng một chỗ, tất cả mọi người phải chết.
Bá bá bá bá bá bá bá. . .
Phảng phất như bầy cá dưới đáy nước, đội ngũ Thiên Ưng giáo thoáng cái chia làm mười ba đội, nắm bắt thời cơ, tận dụng mọi khả năng có thể, tràng diện thập phần hỗn loạn.
Đối mặt với loại tình huống này, Diệp Trần dùng bất biến ứng vạn biến, một vòng lại một vòng công kích đánh ra, tiêu diệt một đội lại một đội, mà bản thân của hắn, lại trực tiếp khống chế Kim Long Chiến Xa đánh về phía đội ngũ của trung niên mũi ứng ở phía trước nhất, tốc độ nhanh hơn đối phương gấp đôi.
Xoẹt!
Cuồng phong lạnh thấu xương, Diệp Trần chém ra một kiếm, hắc sắc kiếm khí tựa như khe hở hư không, cách hơn mười dặm xa, đánh vào trong đám người.
Phốc phốc!
Mảng lớn huyết vũ bay tán loạn, một kiếm này, trực tiếp tiêu diệt năm mươi người.
Không có dừng lại, Diệp Trần lại chém ra một kiếm, lôi cầu hắc sắc xẹt qua phía chân trời, chợt, những người khác trên Kim Long Chiến Xa cũng đã đến khoảng cách công kích tốt nhất, nhao nhao phát động công kích mạnh nhất, khí kình bàng bạc phảng phất như tháo nước, thoáng cái nhào tới.
Một phiên công kích, trung niên mũi ưng và đội ngũ của hắn, toàn bộ bị diệt, không thể trách bọn hắn thực lực yếu, chỉ có thể nói, trên Kim Long Chiến Xa đã tập trung chiến lực mạnh nhất, có Diệp Trần, Trần Vũ Hân, La Vân Tùng, Hình Mỹ Liên, chỉ riêng Diệp Trần một người đã chống đỡ vượt qua một nửa chi đội ngũ, nếu như không thể toàn diệt đối phương, vậy thì thật là có quỷ rồi.
Vận mệnh những người khác của Thiên Ưng không khác gì với trung niên mũi ưng cả, tuy rằng một lần đã tạo thành phiền toái cho đội ngũ của Thanh Long Điện nhưng vẫn không cách nào phá vòng vây ra ngoài, đội ngũ từ mười ba chi, chết chỉ còn lại bốn chi, số người không đến bốn trăm
Đợi đến khi đội ngũ ba phương Hắc Long Điện, Bạch Long điện, Xích Long Điện chạy đến, 1300 người của Thiên Ưng giáo đã bị diệt sạch, đương nhiên, cũng không thể nói ba phương đội ngũ này không phát huy ra nổi tác dụng, nếu như không phải bọn hắn, trung niên mũi ưng cũng không lựa chọn chạy trối chết, phân tán đội ngũ, tất nhiên sẽ người chết đập đầu với bọn người Diệp Trần, nếu là vậy thì bọn người Diệp Trần cho dù có thể toàn diệt bọn hắn, cũng phải trả cái giá không nhỏ.
- Ha ha, Diệp Trần, đã lâu không gặp.
Mạc Phong và Diệp Trần cũng coi như rất quen.
Diệp Trần cười nói:
- Đa tạ các vị đến giúp.
- Diệp Phó điện chủ quá khách khí rồi, Thiên Ưng giáo là địch nhân chung của chúng ta, đây là chuyện chúng ta nên làm.
Điện chủ hai điện khác cũng không dám xem Diệp Trần như phó điện chủ, khách khí nói.
Diệp Trần nói:
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, số lượng của ba phương đội ngũ Thủy Đào Tông, Hắc Vương môn, Toàn Phong cũng không ít, đợi lát nữa chúng ta còn có một hồi ngạnh chiến.
- Ai sợ ai, chúng ta tới đây cũng không phải là để ngắm cảnh, kiểu gì cũng phải giết đến nhóm người cuối cùng mới được.
Điện chủ Xích Long Điện là một người chòm râu dài, trên người mang theo ít phỉ khí, giống như là một đầu lĩnh thổ phỉ, bất quá luận thực lực cá nhân, hắn và điện Hắc Long Điện ngang ngang nhau, gần với điện chủ Ngụy Long Đào của Thanh Long Điện.
Điện chủ Hắc Long Điện lại là một trung niên âm lãnh, sát phạt chi khí rất nặng, hắn mở miệng nói:
- Cứ khiến nơi này trở thành ác mộng của bốn thế lực lớn đi!
- Tả điện chủ nói không sai, khiến nơi này, trở thành ác mộng chi địa của bốn thế lực lớn.
Trong mắt Mạc Phong cũng hiện lên ánh sáng lạnh.
Tam đại điện chủ, một đại phó điện chủ, khí tràng khi bốn người đứng chung một chỗ quá cường đại, lập tức trở thành trung tâm khiến mọi người chú mục, Diệp Trần tuy rằng mới làm phó điện chủ không được bao lâu, nhưng chiến tích cá nhân thật sự quá kinh hãi, khí tràng cũng không dưới ba người, ẩn ẩn còn có xu thế lấy hắn làm đầu nữa.
Bốn người tụ trong chốc lát, liền từng người tách ra, cũng giống với trước kia, ba phương đội ngũ Hắc Long Điện, Xích Long Điện cùng với Bạch Long điện phân tán ra, cách xa với bọn người Diệp Trần hơn trăm dặm, khoảng cách này không xa không gần, vừa vặn nằm ngoài phạm vi do xét linh hồn lực của Đại năng Linh Hải Cảnh, có thể nhanh chóng chạy tới trợ giúp, bọn hắn đang đợi, đợi đám nhân mã khác của tam đại thế lực đối chạy tới.
. . .
Đầu tiên chạy tới chính là đội ngũ Toàn Phong môn.
- Không đúng, đội ngũ Thiên Ưng giáo đâu?
Đường chủ Hách Lãnh Cực của Âm Phong đường trong Toàn Phong môn nhíu mày, tốc độ không tự chủ được trì hoãn lại.
- Đội ngũ Thiên Ưng giáo đã bị chúng ta đánh lui, xem ra, các ngươi cũng phải theo gót bọn chúng rồi.
Từ xa xa, thanh âm của Diệp Trần truyền tới.
Hắn cũng không nói gì đến chuyện đội ngũ Thiên Ưng đã toàn diệt, mà là nói đánh lui đối phương, không làm cho đối phương cảnh giác, dù sao toàn diệt và đánh lui, là hai khái niệm khác nhau.
/1802
|