- Thần Long Sử, ba ngày sau, có thể xuất phát rồi, đến lúc đó, còn có vài tên đệ tử hạch tâm cùng với hơn mười tên nội môn đệ tử theo ngươi đấy, nếu có thể thì mong hãy bảo trụ một hai người.
Du trưởng lão rất rõ ràng Diệp Trần chỉ dùng một đầu ngón tay đã đánh bại Lý Phong có bao nhiêu đáng sợ, mà ngay cả Đại trưởng lão cũng nói, thực lực của Diệp Trần không hề dưới hắn, có Diệp Trần bảo hộ, sống sót một hai người không phải là vấn đề.
- Ta sẽ tận lực!
Diệp Trần gật gật đầu.
- Tận lực là được rồi, đây là một lọ Thượng Thanh Đan, có thể nhanh chóng khôi phục Chân Nguyên của ngươi, tác dụng phụ rất nhỏ, là Đại trưởng lão bảo ta giao cho ngươi đấy.
Du trưởng lão từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một cái lọ màu xanh, đưa cho Diệp Trần.
Nhận lấy cái lọ, Diệp Trần mở nắp ra, khẽ ghé mũi vào, lập tức, một cổ hương khí làm cho Chân Nguyên sôi trào xông vào mũi, đây là một lọ bán cực phẩm đan dược, tác dụng phụ rất nhỏ bé, ở trên thị trường, đan dược cấp bậc này căn bản không bán, chỉ có ở trong Ngũ phẩm tông môn mới có, hơn nữa coi như là Ngũ phẩm tông môn, cũng chỉ cung ứng với số lượng có hạn thôi, thập phần khan hiếm.
- Hảo đan dược.
Diệp Trần không khách khí thu vào.
. . .
Ba ngày sau.
Sáng sớm.
Diệp Trần đi đến nơi xuất phát, trong đại điện to lớn nguy nga, trên nóc, một pho tượng hình rồng dáng dấp như muốn bay lên, muôn hình vạn trạng.
Tòa đại điện này là truyền tống điện, phân biệt có thể đi thông đến năm đại điện, đương nhiên, trừ phi là tình huống đặc biệt, nêu không sẽ rất ít xuất hiện hiện tượng truyền tống một mình, dù sao truyền tống thạch môn tiêu hao chính là cực phẩm linh thạch, cực phẩm linh thạch cho dù ở Ngũ phẩm tông môn cũng phi thường trân quý, dùng một khối thì ít đi một khối, bình thường đếu tập trung đủ nhân số nhất định, mới bắt đầu truyền tống.
Tiến vào đại điện, Diệp Trần chứng kiến năm cái truyền tống thạch môn ở phía đối diện, năm cái truyền tống thạch môn này so truyền tống thạch môn bình thường lớn hơn rất nhiều, chiều rộng 10m, cao 20m, một lần có thể truyền tống hơn cả trăm nguời, bên trái truyền tống thạch môn thứ nhất, tất cả thành viên của trưởng lão hội đều đã đến, bên phải, là mười đệ tử trẻ tuổi của Long Thần Thiên Cung, trong đó có ngũ đệ tử Trần Vũ Hân.
- Thần Long Sử!
Đại trưởng lão gật đầu ý bảo.
Diệp Trần nói:
- Giờ xuất phát luôn sao?
- Nếu như Thần Long Sử không có chuyện gì khác thì hiện tại có thể xuất phát.
- Nếu đã vậy thì lên đường đi!
- Tốt!
Đại trưởng lão hắng giọng một cái, nói với đám Trần Vũ Hân:
- Hành động lần này, lấy Thần Long Sử làm chủ, các ngươi hết thảy đều phải nghe theo lời hắn, nếu không theo thì xử trí theo tông quy, giờ cùng một chỗ tiến hành truyền tống thôi.
Truyền tống thạch môn rất rộng, hơn mười người sóng vai mà đi, cũng không hề thấy chen chúc.
Một sát na lúc đang tiến hành truyền tống, thanh âm của Đại trưởng lão rơi vào tai Diệp Trần
- Thần Long Sử, hết thảy xin nhờ vào ngươi
Thân ảnh của Diệp Trần đã chui một nửa vào trong vòng xoáy truyền tống, thanh âm như có như không truyền trở về
- Yên tâm, chờ tin tức tốt đi!
Ông!
Vòng xoáy truyền tống kịch liệt xoay tròn, thân ảnh của bọn người Diệp Trần triệt để biến mất.
Bên ngoài truyền tống thạch môn, Du trưởng lão thở dài nói:
- Hi vọng bọn hắn có thể bình an trở về, việc đó cho dù thất bại cũng không sao cả.
- Đừng nói lời chán chường như thế, nếu mà thất bại thì, khả năng bình an trở về là rất nhỏ, chúng ta chỉ có thể chúc cho bọn hắn mã đáo thành công thôi.
- Đúng, mã đáo thành công.
. . .
Truyền tống thạch môn của truyền tống điện không chỉ có bề ngoài không giống với truyền tống thạch môn bình thường, mà cách truyền tống cũng khác. Truyền tống thạch môn bình thường truyền tống giống như là tiến nhập vào trong một cái ngũ quang lưu thải thông đạo, người ở trong đó nhanh chóng xuyên thẳng qua, mà truyền tống thạch môn của truyền tống điện cũng là như thế, bất quá người truyền tống bị bao trong một cái hỗn độn bọt khí, cả người ngâm ở bên trong, nhưng có thể tự nhiên mở miệng nói chuyện với nhau được.
- Diệp sư huynh, đây là đại sư huynh của ta Lâm Thương Hải, đây là bát sư đệ La Vân Tùng.
Trần Vũ Hân vì Diệp Trần giới thiệu thoáng một phát hai gã đệ tử hạch tâm bên cạnh, người bên phải tướng mạo bình thường, nhưng tuổi rất trẻ, nhìn có vẻ hơi ôn hòa, phong độ nhẹ nhàng, mà thanh niên bên trái thì lộ ra vẻ lạnh lùng hơn rất nhiều, mặt không biểu tình, trong đôi con ngươi như hàn tinh lóa ra ánh sáng lạnh khiếp nhân, giống như là hai đạo kiếm khí, cực kỳ có tính xâm lược và tính công kích, mang đến cho người khác cảm giác phong mang quá thinh, cảm giác thế nào cũng không áp chế nổi.
- Diệp sư huynh.
La Vân Tùng biểu lộ ôn hòa hướng Diệp Trần gật gật đầu, hắn đã nghe về sự tích Diệp Trần đánh bại Nhị sư huynh Lý Phong, đối với Diệp Trần rất bội phục, mà Diệp Trần hôm nay đã là Thần Long Sử của Long Thần Thiên Cung, sắp đến lại trở thành phó điện chủ của Thanh Long Điện, gọi Diệp Trần một tiếng Diệp sư huynh cũng rất bình thường.
- La sư đệ.
Diệp Trần mỉm cười hoàn lễ.
- Diệp Trần.
Lâm Thương Hải giương mắt lên, nhìn về phía Diệp Trần, hắn không gọi Diệp Trần là Diệp sư huynh, với tư cách là đại đệ tử của Long Thần Thiên Cung, hắn không thể nào gọi người khác là sư huynh được, dù địa vị của Diệp Trần ở Long Thần Thiên Cung so với hắn cao hơn.
Đối mới việc này, Trần Vũ Hân và La Vân Tùng đều cảm thấy bình thường, Diệp Trần cũng hiểu được bình thường, nếu không đối phương gọi hắn sư huynh, hắn thật đúng là có chút không quen, dù sao niên kỉ của La Vân Tùng và Trần Vũ Hân không khác với hắn lắm, chênh lệch cũng chỉ chừng một hai tuổi, mà Lâm Thương Hải so với hắn lớn hơn, niên kỷ tương đương với thanh niên ngũ cự đầu.
Diệp Trần nhìn về phía Lâm Thương Hải.
- Lý Phong học nghệ không tinh, khiến ngươi chê cười rồi.
Lâm Thương Hải nói một câu, lại nói:
- Bất quá ta với tư cách là sư huynh của hắn, tất nhiên phải vì hắn đòi lại một cái công đạo, đương nhiên, ta sẽ không lỗ mãng làm việc, lấy phong cách của ta, cũng sẽ không làm ra loại chuyện không để ý đến hậu quả này, cho nên ngươi yên tâm, ta sẽ không tìm ngươi làm phiền đâu.
- Ngươi có thể nghĩ được như vậy là tốt nhất.
Diệp Trần biết rõ một ít sự tích về Lâm Thương Hải, nếu như nói hắn là Kiếm Tông của Chân Linh đại lục, vậy thì Lâm Thương Hải chính là một trong những hậu tuyển nhân cực kì có tiềm lực cho chức Kiếm Tông của đông phương thiên hải, trong số kiếm khách, không ai có thể sánh bằng cả.
Du trưởng lão rất rõ ràng Diệp Trần chỉ dùng một đầu ngón tay đã đánh bại Lý Phong có bao nhiêu đáng sợ, mà ngay cả Đại trưởng lão cũng nói, thực lực của Diệp Trần không hề dưới hắn, có Diệp Trần bảo hộ, sống sót một hai người không phải là vấn đề.
- Ta sẽ tận lực!
Diệp Trần gật gật đầu.
- Tận lực là được rồi, đây là một lọ Thượng Thanh Đan, có thể nhanh chóng khôi phục Chân Nguyên của ngươi, tác dụng phụ rất nhỏ, là Đại trưởng lão bảo ta giao cho ngươi đấy.
Du trưởng lão từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một cái lọ màu xanh, đưa cho Diệp Trần.
Nhận lấy cái lọ, Diệp Trần mở nắp ra, khẽ ghé mũi vào, lập tức, một cổ hương khí làm cho Chân Nguyên sôi trào xông vào mũi, đây là một lọ bán cực phẩm đan dược, tác dụng phụ rất nhỏ bé, ở trên thị trường, đan dược cấp bậc này căn bản không bán, chỉ có ở trong Ngũ phẩm tông môn mới có, hơn nữa coi như là Ngũ phẩm tông môn, cũng chỉ cung ứng với số lượng có hạn thôi, thập phần khan hiếm.
- Hảo đan dược.
Diệp Trần không khách khí thu vào.
. . .
Ba ngày sau.
Sáng sớm.
Diệp Trần đi đến nơi xuất phát, trong đại điện to lớn nguy nga, trên nóc, một pho tượng hình rồng dáng dấp như muốn bay lên, muôn hình vạn trạng.
Tòa đại điện này là truyền tống điện, phân biệt có thể đi thông đến năm đại điện, đương nhiên, trừ phi là tình huống đặc biệt, nêu không sẽ rất ít xuất hiện hiện tượng truyền tống một mình, dù sao truyền tống thạch môn tiêu hao chính là cực phẩm linh thạch, cực phẩm linh thạch cho dù ở Ngũ phẩm tông môn cũng phi thường trân quý, dùng một khối thì ít đi một khối, bình thường đếu tập trung đủ nhân số nhất định, mới bắt đầu truyền tống.
Tiến vào đại điện, Diệp Trần chứng kiến năm cái truyền tống thạch môn ở phía đối diện, năm cái truyền tống thạch môn này so truyền tống thạch môn bình thường lớn hơn rất nhiều, chiều rộng 10m, cao 20m, một lần có thể truyền tống hơn cả trăm nguời, bên trái truyền tống thạch môn thứ nhất, tất cả thành viên của trưởng lão hội đều đã đến, bên phải, là mười đệ tử trẻ tuổi của Long Thần Thiên Cung, trong đó có ngũ đệ tử Trần Vũ Hân.
- Thần Long Sử!
Đại trưởng lão gật đầu ý bảo.
Diệp Trần nói:
- Giờ xuất phát luôn sao?
- Nếu như Thần Long Sử không có chuyện gì khác thì hiện tại có thể xuất phát.
- Nếu đã vậy thì lên đường đi!
- Tốt!
Đại trưởng lão hắng giọng một cái, nói với đám Trần Vũ Hân:
- Hành động lần này, lấy Thần Long Sử làm chủ, các ngươi hết thảy đều phải nghe theo lời hắn, nếu không theo thì xử trí theo tông quy, giờ cùng một chỗ tiến hành truyền tống thôi.
Truyền tống thạch môn rất rộng, hơn mười người sóng vai mà đi, cũng không hề thấy chen chúc.
Một sát na lúc đang tiến hành truyền tống, thanh âm của Đại trưởng lão rơi vào tai Diệp Trần
- Thần Long Sử, hết thảy xin nhờ vào ngươi
Thân ảnh của Diệp Trần đã chui một nửa vào trong vòng xoáy truyền tống, thanh âm như có như không truyền trở về
- Yên tâm, chờ tin tức tốt đi!
Ông!
Vòng xoáy truyền tống kịch liệt xoay tròn, thân ảnh của bọn người Diệp Trần triệt để biến mất.
Bên ngoài truyền tống thạch môn, Du trưởng lão thở dài nói:
- Hi vọng bọn hắn có thể bình an trở về, việc đó cho dù thất bại cũng không sao cả.
- Đừng nói lời chán chường như thế, nếu mà thất bại thì, khả năng bình an trở về là rất nhỏ, chúng ta chỉ có thể chúc cho bọn hắn mã đáo thành công thôi.
- Đúng, mã đáo thành công.
. . .
Truyền tống thạch môn của truyền tống điện không chỉ có bề ngoài không giống với truyền tống thạch môn bình thường, mà cách truyền tống cũng khác. Truyền tống thạch môn bình thường truyền tống giống như là tiến nhập vào trong một cái ngũ quang lưu thải thông đạo, người ở trong đó nhanh chóng xuyên thẳng qua, mà truyền tống thạch môn của truyền tống điện cũng là như thế, bất quá người truyền tống bị bao trong một cái hỗn độn bọt khí, cả người ngâm ở bên trong, nhưng có thể tự nhiên mở miệng nói chuyện với nhau được.
- Diệp sư huynh, đây là đại sư huynh của ta Lâm Thương Hải, đây là bát sư đệ La Vân Tùng.
Trần Vũ Hân vì Diệp Trần giới thiệu thoáng một phát hai gã đệ tử hạch tâm bên cạnh, người bên phải tướng mạo bình thường, nhưng tuổi rất trẻ, nhìn có vẻ hơi ôn hòa, phong độ nhẹ nhàng, mà thanh niên bên trái thì lộ ra vẻ lạnh lùng hơn rất nhiều, mặt không biểu tình, trong đôi con ngươi như hàn tinh lóa ra ánh sáng lạnh khiếp nhân, giống như là hai đạo kiếm khí, cực kỳ có tính xâm lược và tính công kích, mang đến cho người khác cảm giác phong mang quá thinh, cảm giác thế nào cũng không áp chế nổi.
- Diệp sư huynh.
La Vân Tùng biểu lộ ôn hòa hướng Diệp Trần gật gật đầu, hắn đã nghe về sự tích Diệp Trần đánh bại Nhị sư huynh Lý Phong, đối với Diệp Trần rất bội phục, mà Diệp Trần hôm nay đã là Thần Long Sử của Long Thần Thiên Cung, sắp đến lại trở thành phó điện chủ của Thanh Long Điện, gọi Diệp Trần một tiếng Diệp sư huynh cũng rất bình thường.
- La sư đệ.
Diệp Trần mỉm cười hoàn lễ.
- Diệp Trần.
Lâm Thương Hải giương mắt lên, nhìn về phía Diệp Trần, hắn không gọi Diệp Trần là Diệp sư huynh, với tư cách là đại đệ tử của Long Thần Thiên Cung, hắn không thể nào gọi người khác là sư huynh được, dù địa vị của Diệp Trần ở Long Thần Thiên Cung so với hắn cao hơn.
Đối mới việc này, Trần Vũ Hân và La Vân Tùng đều cảm thấy bình thường, Diệp Trần cũng hiểu được bình thường, nếu không đối phương gọi hắn sư huynh, hắn thật đúng là có chút không quen, dù sao niên kỉ của La Vân Tùng và Trần Vũ Hân không khác với hắn lắm, chênh lệch cũng chỉ chừng một hai tuổi, mà Lâm Thương Hải so với hắn lớn hơn, niên kỷ tương đương với thanh niên ngũ cự đầu.
Diệp Trần nhìn về phía Lâm Thương Hải.
- Lý Phong học nghệ không tinh, khiến ngươi chê cười rồi.
Lâm Thương Hải nói một câu, lại nói:
- Bất quá ta với tư cách là sư huynh của hắn, tất nhiên phải vì hắn đòi lại một cái công đạo, đương nhiên, ta sẽ không lỗ mãng làm việc, lấy phong cách của ta, cũng sẽ không làm ra loại chuyện không để ý đến hậu quả này, cho nên ngươi yên tâm, ta sẽ không tìm ngươi làm phiền đâu.
- Ngươi có thể nghĩ được như vậy là tốt nhất.
Diệp Trần biết rõ một ít sự tích về Lâm Thương Hải, nếu như nói hắn là Kiếm Tông của Chân Linh đại lục, vậy thì Lâm Thương Hải chính là một trong những hậu tuyển nhân cực kì có tiềm lực cho chức Kiếm Tông của đông phương thiên hải, trong số kiếm khách, không ai có thể sánh bằng cả.
/1802
|