Chương 1387: Một mình địch vạn quân
Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên cường giả là Chí Tôn trong vũ trụ Tinh Không, như thế nào là Chí Tôn, đó chính là địa vị chí cao vô thượng nếu như các Chân Thần không ra mặt để tranh phong.
Nhưng các Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn cũng rất hiếm thấy, mỗi chủng tộc tựu chỉ có vài người, có thể nói, bất kỳ một Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn nào, lúc tuổi còn trẻ cũng đều là tuyệt thế thiên tài độc nhất vô nhị, nếu như nói các thiên tài khác là tinh tú, thì như vậy Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn lúc tuổi còn trẻ chính là Thái Dương, Quang Mang Vạn Trượng.
Muốn giết chết một gã Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn còn khó hơn lên trời, mà cũng phải trả một cái giá vô cùng cao, trừ phi một đám Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn khác cùng liên thủ vây công thì mới có một chút hy vọng, nhưng cũng chỉ có thể đánh bại chứ không cách nào giết chết được. Bất quá, các chủng tộc cũng đều có một kế hoạch hiểm độc của riêng mình, nếu đem mọi tiềm lực ra để vây giết một Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn vốn bất tử, thì như vậy chi bằng giết chết những tuyệt thế thiên tài có chút khả năng trở thành Chí Tôn, chính vì vậy, theo thời gian đổi dời, năm tháng trôi qua, số lượng Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn của chủng tộc đối địch sẽ càng ngày càng ít đi, khi các Chí Tôn kia đến thời kì già lão và chết đi thì những Chí Tôn mới cũng không còn xuất hiện nữa, thắng lợi tất nhiên sẽ như nước chảy thành sông.
Diệp Trần không thể nghi ngờ là có chút khả năng sẽ trở thành Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn, chờ đến khi hắn đạt tới một bước kia rồi mới tìm giết hắn thì đã quá muộn, còn hiện tại nếu muốn giết hắn thì chỉ cần bỏ ra cái giá chừng một phần ngàn đến một phần vạn so với giết một Chí Tôn mà thôi, dĩ nhiên, điều này cũng cần một cái kế hoạch cẩn thận, dù sao Diệp Trần trên căn bản cũng sống ở tứ đại sinh mệnh tinh vực, giết hắn không phải là chuyện dễ dàng như vậy, dù có là Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn hay là Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Phong Đế Vương Giả cũng không thể nào dễ dàng xuất thủ, nếu tổn thất dù chỉ một người thì căn cơ của cả chủng tộc sẽ gặp tổn hại và đại giảm.
Bảy ngày thời gian trôi qua, Thú Ma chiến đội rời khỏi cao cấp săn thú chiến trường, trở lại Thần Chi Nhạc Viên.
Phải tiếp tục tu luyện, tranh thủ tu luyện tới Chàm sắc Hồn Hoàn cảnh giới.
Lần săn thú này, Diệp Trần tổng cộng nhận được 310 vạn Thần Tệ, thu hoạch có thể nói là cực lớn, cộng thêm số thần tệ có sẵn, như vậy tổng cộng đã có 356 vạn Thần Tệ .
Tại tầng hai của Thời gian tháp, Diệp Trần tiếp tục tham ngộ Hồn Chi Hoàn.
Lam sắc Hồn Hoàn cảnh giới của Hồn Chi Hoàn đã có thể giúp cho Diệp Trần không xem linh hồn công kích của đám người Thần Hữu Nữ Vương ra gì, khi ở trên chiến trường, đoán chừng mấy vạn tên Sinh Tử Cảnh vương giả bình thường liên thủ phát động linh hồn công kích cũng không làm gì được hắn. Thứ nhất là bởi vì linh hồn của hắn quá cường đại, Thứ hai là bởi vì Hồn Chi Hoàn quá thâm bất khả trắc, nếu như có thể tu luyện tới Chàm sắc Hồn Hoàn cảnh giới thì Linh hồn phòng ngự của hắn chẳng những có thể nâng cao hơn một bước, mà còn có thể kiên trì trong thời gian dài hơn, dù sao bất kể là linh hồn phòng ngự hay là linh hồn công kích cũng đều cần phải tiêu hao Linh Hồn Lực.
Về phần cảnh giới tối cao là Tử sắc Hồn Hoàn, trước mắt, Diệp Trần chỉ có thể đánh giá là rất cường đại chứ không thể biết chính xác được.
Tu luyện là không có năm tháng, trong thời gian tháp càng phải như vậy.
Ngoại giới trải qua hai tháng thì trong Thời gian tháp trải qua 6000 ngày, lúc này ở ngoài hồn hải của Diệp Trần đã bắt đầu sản sinh ra quang mang màu xanh thẫm (màu chàm) vô cùng thuần túy. Giống như màu xanh thẫm của bầu trời vậy, nhưng so với màu xanh thẫm của bầu trời thì lại càng thêm trong sáng, dần dần, quang mang màu xanh thẫm kia đã tổ hợp thành một vòng chàm sắc hào quang, bao bọc tại bên ngoài vòng Lam sắc hào quang.
Chàm sắc Hồn Hoàn cảnh giới, thành.
Giờ là lúc đi Huyền Vũ phế tích rồi.
Diệp Trần không cần nghĩ cũng biết, chàm sắc Hồn Hoàn cảnh giới cũng đã tiêu hao hơn ba tháng mới có thể thành công, như vậy Tử sắc Hồn Hoàn cảnh giới đoán chừng sẽ không ít hơn một năm, đây là nhờ có thời gian tháp phụ trợ đấy, cho nên, nhất thời không cần nóng lòng đột phá đến Tử sắc Hồn Hoàn cảnh giới, có muốn gấp cũng không thể gấp được, trong năm nay là không có hy vọng luyện thành rồi.
Ngồi trên thần chi thuyền, Diệp Trần tiến về phía trước Kim Giáp Tinh tại Huyền Vũ tinh vực.
Sáu người Vạn Tiễn Vương thì đã đến đó trước hắn một bước rồi.
Lần này, Diệp Trần quyết định một mình đi thẳng đến Huyền Vũ phế tích, nếu đi nhiều người thì ngược lại không thể thi triển hết thực lực ra được.
. . .
Tại Huyền Vũ phế tích, Diệp Trần ở trong đại sảnh của Mị Ảnh hào uống rượu, còn Mị Ảnh hào thì đang nhanh chóng xuyên qua không gian.
Ba ngày đi qua, Diệp Trần xâm nhập đến khu vực trung tâm của Huyền Vũ phế tích.
Không sai biệt lắm đã đến nơi rồi!
Thu hồi Mị Ảnh hào, Diệp Trần nhìn về chỗ sâu trong phế tích.
Huyền Vũ phế tích là một chiến trường khổng lồ, Nhân Tộc, Ma Tộc, Tà Linh Tộc, Dạ Xoa Tộc cùng với Lục Nhân Tộc và các dị chủng tộc đều sẽ phái quân đội chém giết ở chỗ này. Nhân Tộc là vì bảo vệ lãnh địa của mình, còn Ma Tộc và các chủng tộc khác thì muốn từ từ ăn mòn lãnh địa của Nhân Tộc, hai bên có thể nói là không đội trời chung.
Trong tình hình chung, khi đi tới Huyền Vũ phế tích thường là từng nhánh quân đội, có đội quân chỉ chừng 500 người, có đội lên đến 1000 người, 5000 người, cũng có năm vạn người, còn đơn thương độc mã như Diệp Trần thì rất ít kẻ dám tiến vào. Dù cho có mạnh thế nào thì khi đối địch với hàng ngàn địch quân, hay vạn địch quân thì chung quy sẽ lộ ra một số nhược điểm, nếu có linh hồn phòng ngự yếu hay phòng ngự bản thân yếu thì một khi bị bao vây là cửu tử nhất sinh đấy.
Dám một mình một ngựa tới đây thì đều là những kẻ cực độ tự tin với bản thân, tỷ như một vài cường đại Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế Vương Giả, trong bọn họ cũng có không ít người chọn cách một mình tiến vào Huyền Vũ phế tích. Sở dĩ như vậy là vì, thứ nhất, một người sẽ tương đối linh hoạt, thứ hai, tốc độ kiếm tiền tương đối nhanh chóng, hết thảy thu hoạch đều là của mình, thứ ba, có thể tôi luyện chiến lực bản thân.
Về phần Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Phong Đế Vương Giả cùng Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn thì rất ít khi tiến vào Huyền Vũ phế tích, bọn họ chính là trụ cột của cả chủng tộc, nhân số vô cùng thưa thớt, chết một người là thiếu mất một, chưa tới thời khắc quyết chiến thực sự thì những người này sẽ không ra tay, một khi bọ hắn xuất hiện sẽ lập tức khiến địch quân cảnh giác và khiến cho tình hình chiến sự bị đề thăng lên một cấp bậc cao hơn, đến lúc đó tựu không cách nào kiểm soát nổi tình hình nữa, đối với tất cả mọi người đều không phải là chuyện tốt, dù nói thế nào, Huyền Vũ phế tích cũng là địa bàn của Nhân Tộc.
Tại Huyền Vũ phế tích cũng có Sinh mạng tinh cầu, phần lớn đã bị tàn phá, mà có thể phá hủy sinh mệnh tinh cầu thì chỉ có Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn là làm được, một cuộc đại quyết chiến ban đầu đã phá hủy chín thành sinh mệnh tinh cầu tại Huyền Vũ phế tích, về phần các tinh cầu bình thường thì đã bị phá hủy hàng tỉ cái, khiến cho bất kỳ nơi nào tại Huyền Vũ phế tích cũng đều là đá vụn, trôi lơ lửng ở trong Chân Không.
Lòng bàn chân dẫm lên trên một khối vẫn thạch khổng lồ không ngừng di động, mi tâm dọc mắt của Diệp Trần mở ra, ánh sáng màu trắng bạc tỏa ra lập lòe, nếu có người ở chung quanh để ý sẽ thấy tựa như thấy một thần chi tam nhãn vậy.
Có rồi.
Rất nhanh, Diệp Trần đã phát hiện ra một chi Ma Tộc quân đội 500 người.
Rầm!
Vẫn thạch dưới chân bị Phá Toái, Diệp Trần bộc phát tốc độ đến cực hạn, hướng phía mục tiêu bay đi.
Phía bên phải xuất hiện địch nhân, mọi người chuẩn bị sẵn sàng.
Thấy địch quân chỉ có một người, gã tiểu Đô Thống của chi Ma Tộc quân đội này ngược lại đã khẩn trương lên, dám một người một ngựa tiến vào Huyền Vũ phế tích thì đều là những cường nhân cả, nếu như không phải hắn phát hiện ra, Diệp Trần chẳng qua chỉ là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên thì đoán chừng đã lập tức dẫn dắt nhân mã chạy trốn rồi.
Linh hồn công kích.
Khi khoảng cách song phương không còn tới mười vạn dặm, năm trăm Đạo Linh hồn công kích đã được thi triển bắn về phía Diệp Trần.
Diệp Trần sắc mặt vẫn không thay đổi, lựa chọn lấy cứng chọi cứng với năm trăm Đạo Linh hồn công kích này, sau khi tu luyện ra Chàm sắc Hồn Hoàn thì một chút Linh Hồn Lực cũng không bị tiêu hao, Chàm sắc Hồn Hoàn có thể chuyển hóa dị chủng Linh Hồn Lực để bổ sung cho chính nó.
Chết!
Long Tuyền Kiếm rút ra, Diệp Trần một kiếm chém tới. Kiếm quang vô cùng chói mắt đem chiếu sáng cả một khu vực này, nếu nhìn thoáng qua thì Diệp Trần phảng phất như một vòng Thái Dương vậy.
Oanh!
Dưới một kiếm này, toàn bộ năm trăm địch quân đã bị tàn sát, khôi giáp cùng vũ khí bị hư hỏng trôi nổi trong hư không, còn có rất nhiều trữ vật linh giới nữa.
Bàn tay chân nguyên to lớn đảo qua, vô số chiến lợi phẩm như hóa thành một con nước lũ tiến vào trữ vật linh giới của Diệp Trần.
Trước đó đã tiến vào Huyền Vũ phế tích nhiều lần, Diệp Trần thu được cực phẩm bảo khí cũng rất nhiều, trữ vật linh giới còn nhiều hơn, nếu là trước đây, hắn sẽ đem bọn chúng bán đi để đổi thành nguyên thạch, nhưng bất quá hiện tại hắn đã không thiếu nguyên thạch, nên những thứ cực phẩm bảo khí này có thể chuyển đến kho lưu trữ của gia tộc cùng tông môn, ban thưởng cho người có công. Các cực phẩm bảo khí bị hư hỏng cũng có thể hòa tan ra để làm tài liệu luyện chế bảo khí, bồi dưỡng ra một nhóm cực phẩm luyện khí sư đầu tiên.
Đến phiên đám tiếp theo.
Thu thập xong chiến trường. Diệp Trần xoay người rời khỏi nơi đây.
. . .
Thoáng cái đã đi qua một tháng, Diệp Trần đã chém giết đại lượng dị tộc quân đội, trong đó có chín chi đội quân 500 người, ba chi quân đội một ngàn người, một chi quân đội năm ngàn người, số địch quân có thể chạy thoát cũng không nhiều, trong chuyện này là phần lớn nhờ vào Hồn Chi Hoàn, nếu không thì Diệp Trần không thể nào không thụ thương bởi linh hồn công kích của nhiều người như vậy.
Ồ! Một chi đội ngũ năm vạn người.
Hôm nay, Diệp Trần phát hiện một chi Dạ Xoa Tộc quân đội năm vạn người, điều này đại biểu thủ lĩnh quân đội chính là tướng quân, nếu như là Tam Tinh tướng quân thì Diệp Trần cũng không sợ hãi, nhưng nếu là tứ tinh thì hắn chỉ có thể chạy trốn mà thôi, dù sao thực lực bản thân của Tứ Tinh Tướng quân chân chính có lẽ không sai biệt lắm cùng Diệp Trần, nhưng trang bị của hắn tuyệt đối sẽ tốt hơn so với Diệp Trần, trên người nhất định là có nhiều Đế cấp bảo khí.
Đế cấp bảo khí hết sức thưa thớt, có tiền cũng chưa chắc có thể mua được, tựu giống với Đế cấp chiến hạm vậy, người bình thường cho dù có đủ nguyên thạch cũng mua không được.
Mặc kệ, cứ coi như là tứ tinh tướng quân, ta nghĩ hắn cũng ngăn không được.
Chỉ chần chờ trong chốc lát, Diệp Trần vẫn cố chấp bay đi.
Tướng quân, có địch nhân đang tới .
Một gã Dạ Xoa Tộc sĩ binh đến báo cáo.
Bao nhiêu người?
Gã Dạ Xoa Tộc tướng quân có tên gọi là Đa Long Đế, là Nhị Tinh Tướng quân.
Một người.
Cái gì, một người? Đa Long Đế lấy làm kinh hãi, vội vàng buông Linh Hồn Lực ra, rất nhanh, hắn nhanh chóng phát hiện Diệp Trần đang nhích tới gần, nhưng nhìn kỹ thì đối phương chẳng qua chỉ có tu vi là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên nên không khỏi cười lạnh một tiếng, “thật là muốn chết, một thân một mình mà dám chạy tới đây, chẳng lẽ hắn cho rằng năm vạn người này là thứ để trưng bày hay sao?”
Trận doanh thứ nhất, nghe hiệu lệnh của ta, đồng loạt thi triển linh hồn công kích.
Dạ.
Nhất thời, chừng năm ngàn đạo linh hồn công kích chi chít bắn ra ngoài, chi quân đội này chia thành mười trận doanh.
Ánh mắt Diệp Trần chuyển dời, bắt đầu né tránh, chỉ bị một hai ngàn đạo linh hồn công kích đánh trúng.
Ah!
Con ngươi Đa Long Đế nhíu lại, Trận doanh thứ hai, trận doanh thứ ba, trận doanh thứ tư, bắt đầu phát linh hồn công kích.
Lần này là một vạn năm ngàn đạo công kích, trong đó có hơn năm ngàn Đạo trúng được Diệp Trần.
Nhưng điều để cho Đa Long Đế tức giận chính là, Diệp Trần đến lông tóc cũng không mảy may thương tổn.
Gặp phải quỷ rồi, hắn tu luyện thứ linh hồn phòng ngự bí pháp gì vậy chứ, toàn quân nghe lệnh, đồng loạt thi triển linh hồn công kích. Bản thân Đa Long Đế cũng thả ra một linh hồn công kích đạo hình dạng lưỡi hái, hắn tu luyện chính là Đế cấp linh hồn công kích bí pháp, mặc dù còn chưa đại thành nhưng cũng không thể coi thường.
Phốc phốc phốc phốc phốc phốc. . .
Năm vạn Đạo Linh hồn công kích phô thiên cái địa, Diệp Trần đã tận lực né tránh nhưng cũng chỉ né tránh được một nửa mà thôi.
Nhưng điều để cho Diệp Trần an tâm chính là, Chàm sắc Hồn Hoàn mặc dù bị chấn động kịch liệt, nhưng cũng không có dấu hiệu bị phá hỏng, rất hiển nhiên, hơn hai vạn Đạo Linh hồn công kích cũng không để cho chàm sắc Hồn Hoàn đi tới cực hạn, nhưng Linh Hồn Lực cũng đã bị tiêu hao không ít, đại khái đã tiêu hao chừng năm phần trăm, đây là dưới tình huống đẫ có bổ sung rồi đấy.
Tới phiên ta.
Trong nháy mắt đã tiến vào Vô Ngã chi Đế Hoàng cảnh giới, Diệp Trần phát ra một kiếm toàn lực, Đa Long Đế đối diện với một kiếm này chính là Nhật Tinh Hóa Cực chí cương chí dương.
Tia sáng chói mắt phủ đầy cả thiên địa, Đa Long Đế trúng chiêu liền hộc máu bay ngược đi ra ngoài, trong khi ở phụ cận hắn, trong nháy mắt đã có ít nhất vài trăm người tan thành tro bụi.
Diệp Trần không thèm nhìn tới những người khác, chỉ tập trung đuổi giết Đa Long Đế, đối với hắn mà nói, giết chết một gã tướng quân còn có giá trị hơn đám tiểu binh rất nhiều.
Bất quá hắn đã không biết rằng, tình huống ở nơi này đã bị một gã tướng quân khác thấy được, tên tướng quân này cũng giống như Diệp Trần, hắn cũng một người một ngựa tiến vào Huyền Vũ phế tích, là một Ma Tộc tướng quân.
Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên cường giả là Chí Tôn trong vũ trụ Tinh Không, như thế nào là Chí Tôn, đó chính là địa vị chí cao vô thượng nếu như các Chân Thần không ra mặt để tranh phong.
Nhưng các Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn cũng rất hiếm thấy, mỗi chủng tộc tựu chỉ có vài người, có thể nói, bất kỳ một Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn nào, lúc tuổi còn trẻ cũng đều là tuyệt thế thiên tài độc nhất vô nhị, nếu như nói các thiên tài khác là tinh tú, thì như vậy Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn lúc tuổi còn trẻ chính là Thái Dương, Quang Mang Vạn Trượng.
Muốn giết chết một gã Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn còn khó hơn lên trời, mà cũng phải trả một cái giá vô cùng cao, trừ phi một đám Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn khác cùng liên thủ vây công thì mới có một chút hy vọng, nhưng cũng chỉ có thể đánh bại chứ không cách nào giết chết được. Bất quá, các chủng tộc cũng đều có một kế hoạch hiểm độc của riêng mình, nếu đem mọi tiềm lực ra để vây giết một Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn vốn bất tử, thì như vậy chi bằng giết chết những tuyệt thế thiên tài có chút khả năng trở thành Chí Tôn, chính vì vậy, theo thời gian đổi dời, năm tháng trôi qua, số lượng Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn của chủng tộc đối địch sẽ càng ngày càng ít đi, khi các Chí Tôn kia đến thời kì già lão và chết đi thì những Chí Tôn mới cũng không còn xuất hiện nữa, thắng lợi tất nhiên sẽ như nước chảy thành sông.
Diệp Trần không thể nghi ngờ là có chút khả năng sẽ trở thành Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn, chờ đến khi hắn đạt tới một bước kia rồi mới tìm giết hắn thì đã quá muộn, còn hiện tại nếu muốn giết hắn thì chỉ cần bỏ ra cái giá chừng một phần ngàn đến một phần vạn so với giết một Chí Tôn mà thôi, dĩ nhiên, điều này cũng cần một cái kế hoạch cẩn thận, dù sao Diệp Trần trên căn bản cũng sống ở tứ đại sinh mệnh tinh vực, giết hắn không phải là chuyện dễ dàng như vậy, dù có là Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn hay là Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Phong Đế Vương Giả cũng không thể nào dễ dàng xuất thủ, nếu tổn thất dù chỉ một người thì căn cơ của cả chủng tộc sẽ gặp tổn hại và đại giảm.
Bảy ngày thời gian trôi qua, Thú Ma chiến đội rời khỏi cao cấp săn thú chiến trường, trở lại Thần Chi Nhạc Viên.
Phải tiếp tục tu luyện, tranh thủ tu luyện tới Chàm sắc Hồn Hoàn cảnh giới.
Lần săn thú này, Diệp Trần tổng cộng nhận được 310 vạn Thần Tệ, thu hoạch có thể nói là cực lớn, cộng thêm số thần tệ có sẵn, như vậy tổng cộng đã có 356 vạn Thần Tệ .
Tại tầng hai của Thời gian tháp, Diệp Trần tiếp tục tham ngộ Hồn Chi Hoàn.
Lam sắc Hồn Hoàn cảnh giới của Hồn Chi Hoàn đã có thể giúp cho Diệp Trần không xem linh hồn công kích của đám người Thần Hữu Nữ Vương ra gì, khi ở trên chiến trường, đoán chừng mấy vạn tên Sinh Tử Cảnh vương giả bình thường liên thủ phát động linh hồn công kích cũng không làm gì được hắn. Thứ nhất là bởi vì linh hồn của hắn quá cường đại, Thứ hai là bởi vì Hồn Chi Hoàn quá thâm bất khả trắc, nếu như có thể tu luyện tới Chàm sắc Hồn Hoàn cảnh giới thì Linh hồn phòng ngự của hắn chẳng những có thể nâng cao hơn một bước, mà còn có thể kiên trì trong thời gian dài hơn, dù sao bất kể là linh hồn phòng ngự hay là linh hồn công kích cũng đều cần phải tiêu hao Linh Hồn Lực.
Về phần cảnh giới tối cao là Tử sắc Hồn Hoàn, trước mắt, Diệp Trần chỉ có thể đánh giá là rất cường đại chứ không thể biết chính xác được.
Tu luyện là không có năm tháng, trong thời gian tháp càng phải như vậy.
Ngoại giới trải qua hai tháng thì trong Thời gian tháp trải qua 6000 ngày, lúc này ở ngoài hồn hải của Diệp Trần đã bắt đầu sản sinh ra quang mang màu xanh thẫm (màu chàm) vô cùng thuần túy. Giống như màu xanh thẫm của bầu trời vậy, nhưng so với màu xanh thẫm của bầu trời thì lại càng thêm trong sáng, dần dần, quang mang màu xanh thẫm kia đã tổ hợp thành một vòng chàm sắc hào quang, bao bọc tại bên ngoài vòng Lam sắc hào quang.
Chàm sắc Hồn Hoàn cảnh giới, thành.
Giờ là lúc đi Huyền Vũ phế tích rồi.
Diệp Trần không cần nghĩ cũng biết, chàm sắc Hồn Hoàn cảnh giới cũng đã tiêu hao hơn ba tháng mới có thể thành công, như vậy Tử sắc Hồn Hoàn cảnh giới đoán chừng sẽ không ít hơn một năm, đây là nhờ có thời gian tháp phụ trợ đấy, cho nên, nhất thời không cần nóng lòng đột phá đến Tử sắc Hồn Hoàn cảnh giới, có muốn gấp cũng không thể gấp được, trong năm nay là không có hy vọng luyện thành rồi.
Ngồi trên thần chi thuyền, Diệp Trần tiến về phía trước Kim Giáp Tinh tại Huyền Vũ tinh vực.
Sáu người Vạn Tiễn Vương thì đã đến đó trước hắn một bước rồi.
Lần này, Diệp Trần quyết định một mình đi thẳng đến Huyền Vũ phế tích, nếu đi nhiều người thì ngược lại không thể thi triển hết thực lực ra được.
. . .
Tại Huyền Vũ phế tích, Diệp Trần ở trong đại sảnh của Mị Ảnh hào uống rượu, còn Mị Ảnh hào thì đang nhanh chóng xuyên qua không gian.
Ba ngày đi qua, Diệp Trần xâm nhập đến khu vực trung tâm của Huyền Vũ phế tích.
Không sai biệt lắm đã đến nơi rồi!
Thu hồi Mị Ảnh hào, Diệp Trần nhìn về chỗ sâu trong phế tích.
Huyền Vũ phế tích là một chiến trường khổng lồ, Nhân Tộc, Ma Tộc, Tà Linh Tộc, Dạ Xoa Tộc cùng với Lục Nhân Tộc và các dị chủng tộc đều sẽ phái quân đội chém giết ở chỗ này. Nhân Tộc là vì bảo vệ lãnh địa của mình, còn Ma Tộc và các chủng tộc khác thì muốn từ từ ăn mòn lãnh địa của Nhân Tộc, hai bên có thể nói là không đội trời chung.
Trong tình hình chung, khi đi tới Huyền Vũ phế tích thường là từng nhánh quân đội, có đội quân chỉ chừng 500 người, có đội lên đến 1000 người, 5000 người, cũng có năm vạn người, còn đơn thương độc mã như Diệp Trần thì rất ít kẻ dám tiến vào. Dù cho có mạnh thế nào thì khi đối địch với hàng ngàn địch quân, hay vạn địch quân thì chung quy sẽ lộ ra một số nhược điểm, nếu có linh hồn phòng ngự yếu hay phòng ngự bản thân yếu thì một khi bị bao vây là cửu tử nhất sinh đấy.
Dám một mình một ngựa tới đây thì đều là những kẻ cực độ tự tin với bản thân, tỷ như một vài cường đại Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế Vương Giả, trong bọn họ cũng có không ít người chọn cách một mình tiến vào Huyền Vũ phế tích. Sở dĩ như vậy là vì, thứ nhất, một người sẽ tương đối linh hoạt, thứ hai, tốc độ kiếm tiền tương đối nhanh chóng, hết thảy thu hoạch đều là của mình, thứ ba, có thể tôi luyện chiến lực bản thân.
Về phần Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Phong Đế Vương Giả cùng Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn thì rất ít khi tiến vào Huyền Vũ phế tích, bọn họ chính là trụ cột của cả chủng tộc, nhân số vô cùng thưa thớt, chết một người là thiếu mất một, chưa tới thời khắc quyết chiến thực sự thì những người này sẽ không ra tay, một khi bọ hắn xuất hiện sẽ lập tức khiến địch quân cảnh giác và khiến cho tình hình chiến sự bị đề thăng lên một cấp bậc cao hơn, đến lúc đó tựu không cách nào kiểm soát nổi tình hình nữa, đối với tất cả mọi người đều không phải là chuyện tốt, dù nói thế nào, Huyền Vũ phế tích cũng là địa bàn của Nhân Tộc.
Tại Huyền Vũ phế tích cũng có Sinh mạng tinh cầu, phần lớn đã bị tàn phá, mà có thể phá hủy sinh mệnh tinh cầu thì chỉ có Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn là làm được, một cuộc đại quyết chiến ban đầu đã phá hủy chín thành sinh mệnh tinh cầu tại Huyền Vũ phế tích, về phần các tinh cầu bình thường thì đã bị phá hủy hàng tỉ cái, khiến cho bất kỳ nơi nào tại Huyền Vũ phế tích cũng đều là đá vụn, trôi lơ lửng ở trong Chân Không.
Lòng bàn chân dẫm lên trên một khối vẫn thạch khổng lồ không ngừng di động, mi tâm dọc mắt của Diệp Trần mở ra, ánh sáng màu trắng bạc tỏa ra lập lòe, nếu có người ở chung quanh để ý sẽ thấy tựa như thấy một thần chi tam nhãn vậy.
Có rồi.
Rất nhanh, Diệp Trần đã phát hiện ra một chi Ma Tộc quân đội 500 người.
Rầm!
Vẫn thạch dưới chân bị Phá Toái, Diệp Trần bộc phát tốc độ đến cực hạn, hướng phía mục tiêu bay đi.
Phía bên phải xuất hiện địch nhân, mọi người chuẩn bị sẵn sàng.
Thấy địch quân chỉ có một người, gã tiểu Đô Thống của chi Ma Tộc quân đội này ngược lại đã khẩn trương lên, dám một người một ngựa tiến vào Huyền Vũ phế tích thì đều là những cường nhân cả, nếu như không phải hắn phát hiện ra, Diệp Trần chẳng qua chỉ là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên thì đoán chừng đã lập tức dẫn dắt nhân mã chạy trốn rồi.
Linh hồn công kích.
Khi khoảng cách song phương không còn tới mười vạn dặm, năm trăm Đạo Linh hồn công kích đã được thi triển bắn về phía Diệp Trần.
Diệp Trần sắc mặt vẫn không thay đổi, lựa chọn lấy cứng chọi cứng với năm trăm Đạo Linh hồn công kích này, sau khi tu luyện ra Chàm sắc Hồn Hoàn thì một chút Linh Hồn Lực cũng không bị tiêu hao, Chàm sắc Hồn Hoàn có thể chuyển hóa dị chủng Linh Hồn Lực để bổ sung cho chính nó.
Chết!
Long Tuyền Kiếm rút ra, Diệp Trần một kiếm chém tới. Kiếm quang vô cùng chói mắt đem chiếu sáng cả một khu vực này, nếu nhìn thoáng qua thì Diệp Trần phảng phất như một vòng Thái Dương vậy.
Oanh!
Dưới một kiếm này, toàn bộ năm trăm địch quân đã bị tàn sát, khôi giáp cùng vũ khí bị hư hỏng trôi nổi trong hư không, còn có rất nhiều trữ vật linh giới nữa.
Bàn tay chân nguyên to lớn đảo qua, vô số chiến lợi phẩm như hóa thành một con nước lũ tiến vào trữ vật linh giới của Diệp Trần.
Trước đó đã tiến vào Huyền Vũ phế tích nhiều lần, Diệp Trần thu được cực phẩm bảo khí cũng rất nhiều, trữ vật linh giới còn nhiều hơn, nếu là trước đây, hắn sẽ đem bọn chúng bán đi để đổi thành nguyên thạch, nhưng bất quá hiện tại hắn đã không thiếu nguyên thạch, nên những thứ cực phẩm bảo khí này có thể chuyển đến kho lưu trữ của gia tộc cùng tông môn, ban thưởng cho người có công. Các cực phẩm bảo khí bị hư hỏng cũng có thể hòa tan ra để làm tài liệu luyện chế bảo khí, bồi dưỡng ra một nhóm cực phẩm luyện khí sư đầu tiên.
Đến phiên đám tiếp theo.
Thu thập xong chiến trường. Diệp Trần xoay người rời khỏi nơi đây.
. . .
Thoáng cái đã đi qua một tháng, Diệp Trần đã chém giết đại lượng dị tộc quân đội, trong đó có chín chi đội quân 500 người, ba chi quân đội một ngàn người, một chi quân đội năm ngàn người, số địch quân có thể chạy thoát cũng không nhiều, trong chuyện này là phần lớn nhờ vào Hồn Chi Hoàn, nếu không thì Diệp Trần không thể nào không thụ thương bởi linh hồn công kích của nhiều người như vậy.
Ồ! Một chi đội ngũ năm vạn người.
Hôm nay, Diệp Trần phát hiện một chi Dạ Xoa Tộc quân đội năm vạn người, điều này đại biểu thủ lĩnh quân đội chính là tướng quân, nếu như là Tam Tinh tướng quân thì Diệp Trần cũng không sợ hãi, nhưng nếu là tứ tinh thì hắn chỉ có thể chạy trốn mà thôi, dù sao thực lực bản thân của Tứ Tinh Tướng quân chân chính có lẽ không sai biệt lắm cùng Diệp Trần, nhưng trang bị của hắn tuyệt đối sẽ tốt hơn so với Diệp Trần, trên người nhất định là có nhiều Đế cấp bảo khí.
Đế cấp bảo khí hết sức thưa thớt, có tiền cũng chưa chắc có thể mua được, tựu giống với Đế cấp chiến hạm vậy, người bình thường cho dù có đủ nguyên thạch cũng mua không được.
Mặc kệ, cứ coi như là tứ tinh tướng quân, ta nghĩ hắn cũng ngăn không được.
Chỉ chần chờ trong chốc lát, Diệp Trần vẫn cố chấp bay đi.
Tướng quân, có địch nhân đang tới .
Một gã Dạ Xoa Tộc sĩ binh đến báo cáo.
Bao nhiêu người?
Gã Dạ Xoa Tộc tướng quân có tên gọi là Đa Long Đế, là Nhị Tinh Tướng quân.
Một người.
Cái gì, một người? Đa Long Đế lấy làm kinh hãi, vội vàng buông Linh Hồn Lực ra, rất nhanh, hắn nhanh chóng phát hiện Diệp Trần đang nhích tới gần, nhưng nhìn kỹ thì đối phương chẳng qua chỉ có tu vi là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên nên không khỏi cười lạnh một tiếng, “thật là muốn chết, một thân một mình mà dám chạy tới đây, chẳng lẽ hắn cho rằng năm vạn người này là thứ để trưng bày hay sao?”
Trận doanh thứ nhất, nghe hiệu lệnh của ta, đồng loạt thi triển linh hồn công kích.
Dạ.
Nhất thời, chừng năm ngàn đạo linh hồn công kích chi chít bắn ra ngoài, chi quân đội này chia thành mười trận doanh.
Ánh mắt Diệp Trần chuyển dời, bắt đầu né tránh, chỉ bị một hai ngàn đạo linh hồn công kích đánh trúng.
Ah!
Con ngươi Đa Long Đế nhíu lại, Trận doanh thứ hai, trận doanh thứ ba, trận doanh thứ tư, bắt đầu phát linh hồn công kích.
Lần này là một vạn năm ngàn đạo công kích, trong đó có hơn năm ngàn Đạo trúng được Diệp Trần.
Nhưng điều để cho Đa Long Đế tức giận chính là, Diệp Trần đến lông tóc cũng không mảy may thương tổn.
Gặp phải quỷ rồi, hắn tu luyện thứ linh hồn phòng ngự bí pháp gì vậy chứ, toàn quân nghe lệnh, đồng loạt thi triển linh hồn công kích. Bản thân Đa Long Đế cũng thả ra một linh hồn công kích đạo hình dạng lưỡi hái, hắn tu luyện chính là Đế cấp linh hồn công kích bí pháp, mặc dù còn chưa đại thành nhưng cũng không thể coi thường.
Phốc phốc phốc phốc phốc phốc. . .
Năm vạn Đạo Linh hồn công kích phô thiên cái địa, Diệp Trần đã tận lực né tránh nhưng cũng chỉ né tránh được một nửa mà thôi.
Nhưng điều để cho Diệp Trần an tâm chính là, Chàm sắc Hồn Hoàn mặc dù bị chấn động kịch liệt, nhưng cũng không có dấu hiệu bị phá hỏng, rất hiển nhiên, hơn hai vạn Đạo Linh hồn công kích cũng không để cho chàm sắc Hồn Hoàn đi tới cực hạn, nhưng Linh Hồn Lực cũng đã bị tiêu hao không ít, đại khái đã tiêu hao chừng năm phần trăm, đây là dưới tình huống đẫ có bổ sung rồi đấy.
Tới phiên ta.
Trong nháy mắt đã tiến vào Vô Ngã chi Đế Hoàng cảnh giới, Diệp Trần phát ra một kiếm toàn lực, Đa Long Đế đối diện với một kiếm này chính là Nhật Tinh Hóa Cực chí cương chí dương.
Tia sáng chói mắt phủ đầy cả thiên địa, Đa Long Đế trúng chiêu liền hộc máu bay ngược đi ra ngoài, trong khi ở phụ cận hắn, trong nháy mắt đã có ít nhất vài trăm người tan thành tro bụi.
Diệp Trần không thèm nhìn tới những người khác, chỉ tập trung đuổi giết Đa Long Đế, đối với hắn mà nói, giết chết một gã tướng quân còn có giá trị hơn đám tiểu binh rất nhiều.
Bất quá hắn đã không biết rằng, tình huống ở nơi này đã bị một gã tướng quân khác thấy được, tên tướng quân này cũng giống như Diệp Trần, hắn cũng một người một ngựa tiến vào Huyền Vũ phế tích, là một Ma Tộc tướng quân.
/1802
|