Chương 1178: Kiếm giới tầng thứ mười một
Thật sự là Diệp Trần đã đến
Đuổi tới hiện trường đầu tiên chính là mấy vị Kiếm Vương Sinh Tử Cảnh, đương nhiên, bên cạnh Thiên kiếm còn có một vài cường đại kiếm khách vẫn chưa biết rõ sự tình này, bọn hắn không có hy vọng xa vời việc có thể lĩnh ngộ được kiếm vực, đơn giản bởi vì nếu muốn luyện được Kiếm Vực thì nhất định phải có một môn Thiên cấp công pháp làm nền tảng. Nhưng vì Kiếm giới cũng có thể giúp cho kiếm thuật của bọn hắn đề cao không ít nên sáu tầng đầu tiên của Kiếm Giới thì không cần Kiếm Vực cũng có thể xông qua. Có thể xông đến tầng thứ tư thì cấp độ đã là Tông Sư Cấp kiếm thuật, tầng thứ năm là cấp bậc nửa bước Vương giả kiếm thuật, tầng thứ sáu, tương đương với Sinh Tử Cảnh đỉnh phong kiếm thuật trở xuống. Tầng trên so với tầng dưới thì khó hơn đến chục lần, tính khiêu chiến cao gấp mười phần.
Ồ, hắn là Diệp Trần
Diệp Trần cùng mấy đại Sinh Tử Cảnh Kiếm Vương đến, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, có mấy người phản ứng nhanh nhất, thoáng cái nhận ra thân phận Diệp Trần vì bọn hắn từng xem qua bức họa Diệp Trần.
Diệp Trần cũng xông vào Kiếm giới, đây chính là tin tức nóng hổi đây.
Ngươi nói xem hắn có thể xông đến tầng thứ mấy?
Mọi người nhỏ giọng nghị luận.
Đoạn thời gian trước, Tuyết Kiếm Hầu đã xông qua một lần, dường như đã đến tầng thứ 10, Kiếm Vực của hắn đã đạt đến đệ nhất trọng đỉnh phong, còn Kiếm Vực của Diệp Trần cùng Tuyết Kiếm Hầu không sai biệt lắm, đoán chừng cũng là tầng thứ 10 thôi !
Bảy đến mười tầng, đối ứng với Kiếm Vực đệ nhất trọng.
Thiên kiếm bị một tầng bình chướng vô hình bảo hộ lấy, nhưng vào lúc này, cái bình chướng vô hình này bỗng nhiên lóe lên một cái, một cái chữ viết cổ —— “Thất” hiện lên.
Tinh Kiếm Hậu đã xông đến tầng thứ bảy rồi.
Xông đến tầng thứ bảy, đại biểu cho việc đã lĩnh ngộ ra Kiếm Vực, ý nghĩa thập phần trọng đại.
Mộc Kiếm Vương, xem ra, Thiên Kiếm Đại Lục ta lại nhiều thêm một người có thể lĩnh ngộ Kiếm Vực rồi
Trong số những Sinh Tử Cảnh Kiếm Vương, một vị Kiếm Vương có râu dài, cười nói.
Tinh Kiếm Hậu có thiên phú kiếm đạo không giống như người thường, có thể lĩnh ngộ xuất kiếm vực cũng không có gì bất ngờ, đó chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi.
Trung niên Kiếm Vương trên lưng có đeo một thanh mộc kiếm nói ra.
Tám !
Chỉ trong chốc lát sau, vô hình bình chướng bên trên lại hiện ra một cái chữ viết cổ —— “Bát”.
Thật kinh người, liền xông qua được hai tầng, đã đạt đến tầng thứ tám rồi.
Mọi người kinh ngạc.
Lúc trước, khi Tuyết Kiếm Hầu lần đầu lĩnh ngộ Kiếm Vực cũng tựu chỉ xông đến được tầng thứ bảy, vậy mà Tinh Kiếm Hậu lại có thể xông đến tầng thứ tám. Bất quá mọi người cũng biết, Tinh Kiếm Hậu đã đã trở thành Sinh Tử Cảnh Vương giả, chỉ có Sinh Tử Cảnh Vương giả lĩnh ngộ Kiếm Vực mới có thể làm cho kiếm vực phát huy uy năng toàn vẹn, mà Tuyết Kiếm Hầu lại có thể lĩnh ngộ Kiếm Vực lúc chưa tới Sinh Tử Cảnh, như vậy có thể nói thành tựu thật sáng lạn.
Mau nhìn kìa, Tinh Kiếm Hậu đã đến tầng thứ 9 rồi
Không biết ai kêu thoáng một phát.
Cái này cũng quá không hợp thói thường rồi.
Tầng thứ bảy đại biểu cho lĩnh ngộ Kiếm Vực sơ bộ, còn chưa thuần thục, tầng thứ tám thì đại biểu đã thuần thục rồi, tầng thứ 9 tương đương Kiếm Vực đệ nhất trọng hậu kỳ, tầng thứ 10 là Kiếm Vực đệ nhất trọng đỉnh phong.
Kiếm Vực đạt tới đệ nhất trọng hậu kỳ, chiến lực Tinh Kiếm Hậu khẳng định đã tăng lên một mảng lớn.
Ông!
Tầng thứ 9 đã là Kiếm Vực đệ nhất trọng hậu kỳ, rất nhanh, vô hình bình chướng nổi lên gợn sóng, một đạo nhân ảnh đi tới, đúng là Tinh Kiếm Hậu.
Tinh Kiếm Hậu nhìn thấy Diệp Trần, có chút sửng sốt một chút, chợt bờ môi nhếch lên, hắn rốt cục cũng lĩnh ngộ Kiếm Vực, mà thoáng cái đạt đến Kiếm Vực đệ nhất trọng hậu kỳ.
Chúc mừng ngươi !
Diệp Trần đối với Tinh Kiếm Hậu nói.
Ngươi cũng đi xông Kiếm giới ư?
Tinh Kiếm Hậu vốn có ý định trực tiếp ly khai nhưng hiện tại hắn chuẩn bị nhìn xem Diệp Trần có thể xông đến tầng thứ mấy.
Kiếm giới đại danh như sấm bên tai, đương nhiên ta cũng rất muốn thử xem thế nào.
Nói xong, Diệp Trần đi về hướng vô hình bình chướng, thân hình chìm ngập vào bên trong.
Ở trong Vô hình bình chướng là một mảnh hư vô, bên trong hư vô lại có một đạo cánh cổng ánh sáng, Diệp Trần đi về hướng cánh cổng ánh sáng nhưng thân thể lập tức bị một cổ sức mạnh cường đại đẩy gạt ra, bất quá chỉ có tinh thần của hắn mới có thể xông vào.
Kiếm giới tầng thứ nhất.
Ồ, là một luận võ đài.
Trên đài tỷ võ, tinh thần Diệp Trần lúc này là do hư ảo chuyển thành thực thể, trở thành một cỗ Tinh Thần Tưởng Niệm Thể đặc biệt, trong tay nắm lấy một thanh bảo kiếm không có gì đặc thù.
Đối diện với hắn, xuất hiện một kiếm khách có vẻ mặt không có biểu tình, khí tức của hắn vô cùng cường đại.
Xoẹt!
Người kiếm khách này lập tức xuất thủ, trong tay bảo kiếm run lên, ngàn vạn đóa kiếm hoa tràn ngập phóng ra bao trùm ở Diệp Trần. Diệp Trần kinh ngạc phát hiện, ngoại trừ kiếm pháp bên ngoài, người kiếm khách này cũng có tu vi cùng với Kiếm Ý giống của hắn như đúc, căn bản không hề khác nhau.
Đương nhiên, nếu chỉ có tu vi cùng Kiếm Ý thì kiếm khách cũng giống như “người gỗ”, chính kiếm pháp tạo ra lực sát thương thực sự.
Kim quang lóe lên, chỉ dùng Chấn Kiếm Quyết bình thường, Diệp Trần một kiếm cắt ra thân thể của đối phương, sau đó dùng tinh chuẩn nhãn lực men theo sơ hở của đối phương công kích tới.
Tầng thứ nhất xông qua, Diệp Trần đi vào tầng thứ hai.
Tầng thứ hai đối thủ biến thành hai người, hơn nữa khả năng thi triển kiếm pháp so với kiếm khách ở tầng thứ nhất có bất đồng nhưng uy lực lại không sai biệt lắm.
Vẫn vận dụng Chấn Kiếm Quyết như cũ, Diệp Trần một kiếm hạ hai người.
Tầng thứ ba là bốn người.
Tầng thứ tư là tám người.
Tầng thứ năm biến thành ba mươi hai người.
Vừa đến tầng sáu, tổng cộng xuất hiện sáu mươi ba kiếm khách, phô bày ra sáu mươi ba loại kiếm pháp, mỗi một chủng kiếm pháp đều vô cùng nguy hiểm, nếu đổi thành đỉnh tiêm Vương giả khác, tuyệt đối sẽ chết dưới rừng kiếm này.
Mà Diệp Trần lại phát hiện ở bên trong Kiếm giới, chân nguyên không cách nào vận dụng được, chỉ có thể sử dụng kiếm thuật thuần túy để chiến đấu. Về điểm này, đúng thật rất có lợi đối với người từ bên ngoài vào, bởi vì một khi chân nguyên có thể phóng thích ra thì đối phương có tu vi cùng Kiếm Ý như vậy, so với hắn thì không yếu nhược chút nào. Nếu đám kiếm khách này tấn công liên tục, căn bản không có người nào có thể xông qua nổi tầng thứ sáu, vượt qua tầng thứ năm cũng đã vô vàn khó khăn. Thêm nữa, ở bên trong Kiếm giới, không cách nào sử dụng phòng ngự Bảo Khí, nên có thể thoáng một chốc sẽ bị vẫn lạc là điều rất dễ xảy ra.
Sáu tầng đã qua, Diệp Trần đi vào tầng thứ bảy.
Mà tầng thứ bảy, số lượng đối thủ đã được nhân thành 100 người.
100 kiếm khách này có tu vi Kiếm Ý không sai biệt lắm với chính mình, đây là một chuyện kinh khủng đối với võ giả, cũng may mà tất cả mọi người đều không thể phóng thích chân nguyên ra ngoài, nhất định phải cận chiến mới có thể gây tổn thương cho đối phương.
Vẫn không thi triển Kiếm Vực, Diệp Trần muốn khiêu chiến thoáng qua để xem cực hạn của mình là bao nhiêu, dưới tình huống không thi triển Kiếm Vực liệu có thể xông qua tầng thứ bảy hay không.
Cuộc chém giết không khoan nhượng đã bắt đầu, Diệp Trần vừa xông lên đã đánh hạ bốn gã kiếm khách, không thấy máu tươi, chỉ có kiếm quang sáng loáng lập loè trong hư không, nhanh đến mức tận cùng.
10 người !
30 người !
60 người !
80 người !
Giết đến người thứ 80, Diệp Trần đã mồ hôi đầm đìa.
Nguyên nhân bởi vì mọi người chỉ có thể chém giết ở khoảng cách gần, mỗi lần có thể tiếp xúc gần Diệp Trần, số lượng kiếm khách tối đa cũng chỉ khoảng mười người, nhưng là những kiếm khách này không sợ thương vong, chết một đám lại đi tới một đám, bổ sung vào với tốc độ cực nhanh, căn bản không để cho hắn có thời gian phản ứng, khả năng phục hồi thể lực gần như không có, thật đúng là môi trường rèn luyện kinh người, có thể vượt qua sẽ trở thành kiếm khách lỗi lạc.
Nếu như không phải kiếm pháp Diệp Trần siêu quần, và nếu như không phải vừa lĩnh ngộ được quỹ sát kiếm, Diệp Trần không có khả năng dưới tình huống không thi triển Kiếm Vực mà có thể đánh chết tám mươi Danh Kiếm khách này, điều này không sai biệt lắm cũng đã đến cực hạn của hắn rồi.
Thứ tám mươi mốt!
Thứ tám mươi năm!
Lúc giết đến 85 kiếm khách, Diệp Trần rốt cục ngăn không được thế công của 15 tên kiếm khách cuối cùng. Quyết định thật nhanh, hắn thi triển ra Kiếm Vực, dùng Kiếm Chi Quy Tắc xuất kiếm quỹ tích làm vặn vẹo đối phương.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC!
Kiếm Vực hộ thể, Diệp Trần giết hạ nhẹ nhõm hơn nhiều, căn bản không cần tốn nhiều sức, đơn giản đánh chết mười lăm tên kiếm khách còn lại, xông qua tầng thứ bảy.
Tầng thứ tám.
Số lượng Kiếm khách đã tăng mấy lần, đạt tới 300 tên.
Bất quá đối với Diệp Trần mà nói, 300 cùng 100 Danh Kiếm khách không có gì khác biệt cho lắm vì Kiếm Vực của hắn đã đạt tới cảnh giới đệ nhị trọng đỉnh phong, nên 300 Danh Kiếm khách cũng chẳng là gì.
Đơn giản xông qua tầng thứ tám, Diệp Trần đi vào tầng thứ 9.
Ở ngoại giới.
Diệp Trần cũng đến tầng thứ 9 rồi kìa
Không biết hắn có giống như Tinh Kiếm Hậu dừng bước tại tầng thứ 9 hay không?
Mọi người nghị luận nhao nhao.
Tiếng nghị luận không tiếp tục bao lâu thì trong vòng vô hình bình chướng đã hiện lên chữ viết cổ “mười”.
Tầng thứ 10, đây sẽ là cực hạn của ngươi! Kiếm Vực, cũng không phải là thứ có thể dễ dàng tăng lên như vậy, hơn nữa trước kia ngươi cũng không có tới Kiếm giới rèn luyện qua.
Diệp Trần xông đến tầng thứ 10, vẫn còn trong phạm vi thừa nhận của Tinh Kiếm Hậu, dù nói thế nào, đối phương cũng lĩnh ngộ Kiếm Vực trước so với hắn. Xông đến tầng thứ 10, cao hơn một tầng so với hắn cũng không có gì đặc biệt, hắn sẽ rất nhanh đuổi theo được. Nếu như Diệp Trần ngay cả tầng thứ 9 cũng xông không qua thì Tinh Kiếm Hậu ngược lại sẽ rất thất vọng, đối thủ kế tục kém cỏi như vậy chẳng phải là rất không có ý nghĩa sao.
Tên Diệp Trần này đúng là rất giỏi ah, chúng ta được sinh ra ở Thiên Kiếm Đại Lục nên tất nhiên có Tiên Thiên ưu thế hơn hẳn, còn hắn chỉ là một gã kiếm khách ở Chân Linh Đại Lục, chẳng những có thiên phú to lớn, lại là người đầu tiên tiến vào Sinh Tử Cảnh, Kiếm Vực đạt được thành tựu cũng không hề thấp hơn so với Tuyết Kiếm Hầu. Xem ra đương kim Tam đại thiên tài kiếm khách hẳn phải có tên hắn rồi.
Mộc Kiếm Vương gật đầu nói.
Nếu so sánh với Tuyết Kiếm Hầu, Tuyết Kiếm Hầu hiện tại còn chưa đạt thành tựu Sinh Tử Cảnh, một khi tấn phong Sinh Tử Cảnh, Kiếm Vực nói không chừng cũng có thể đột phá đến đệ nhị trọng
Ân, tựu xem Diệp Trần không thể xông qua tầng thứ 10 để đến tới tầng thứ 11 rồi, nếu như có thể xông qua, nói rõ thành tựu Kiếm Vực có thể cùng Tuyết Kiếm Hầu sánh vai rồi. Nếu xông không qua, chứng minh đây là cực hạn của hắn, vậy thì hắn cần súc thế, tích trữ lực lượng để bộc phát cho lần thí luyện sau. Cũng giống với Tinh Kiếm Hậu hậu lần này đã bộc phát vậy, thoáng cái xông đã đến tầng thứ 9 vậy.
Trong tiềm thức, vài tên Sinh Tử Cảnh Kiếm Vương đều so sánh mọi người với Tuyết Kiếm Hầu. Dù nói thế nào, Tuyết Kiếm Hầu cũng là con dân ở Thiên Kiếm Đại Lục, mà thiên phú kiếm đạo của Tuyết Kiếm Hầu hoàn toàn chính xác thập phần khủng bố.
Lượng kiếm khách ở tầng thứ 10 và tầng thứ 9 không sai biệt lắm cũng khoảng một ngàn tên.
Trọng yếu không phải số lượng, quan trọng là kiếm khách ở tầng thứ 10 cũng đã có được Kiếm Vực, mặc dù chỉ là Kiếm Vực sơ đẳng nhất, còn chưa đạt tới Kiếm Vực đệ nhất trọng sơ kỳ, nhưng có Kiếm Vực và không có Kiếm Vực là sự khác biệt một trời một vực, không cách nào so sánh được, cho nên Kiếm Vực của Diệp Trần lúc này đã bị Kiếm Vực của đối phương làm cho suy yếu đi không ít.
PHỐC!
Đánh chết một gã kiếm khách cuối cùng, Diệp Trần thuận lợi xông qua tầng thứ 10.
Đến tầng thứ mười một rồi!
Ngoại giới thất kinh, tầng thứ 10 cùng tầng thứ mười một có ý nghĩa vô cùng khác biệt, tầng thứ 10 có thể đạt Kiếm Vực đệ nhất trọng đỉnh phong, tầng thứ 11 là Kiếm Vực đệ nhị trọng, độ khó có thể nói bạo tăng gấp 10 lần.
Tinh Kiếm Hậu hô hấp bắt đầu dừng lại, Theo lời sư phụ nói, tầng thứ mười một, số lượng kiếm khách như cũ là một ngàn tên, nhưng Kiếm Vực lại đạt cảnh giới đệ nhất trọng sơ kỳ, dù cho Kiếm Vực Diệp Trần đã đạt tới đệ nhị trọng cũng không phải dễ dàng như vậy xông qua, tầng này, khẳng định hắn không cách nào vượt qua.
Dưới tình huống chênh lệch không lớn thì Tinh Kiếm Hậu còn có lòng tin đuổi theo, nhưng chênh lệch thế này thì tựu không đuổi theo nổi rồi.
Đúng như lời Tinh Kiếm Hậu, tầng thứ mười một vẫn là một ngàn danh kiếm khách, Kiếm Vực hoàn toàn chính xác đạt đến đệ nhất trọng sơ kỳ cảnh giới. Lúc trước, khi Diệp Trần cùng Tuyết Kiếm Hầu chiến đấu, Tuyết Kiếm Hầu cũng tựu là cấp bậc giống như các kiếm khách này, nhưng hiện tại Diệp Trần đang ứng nghiệm giao chiến với một ngàn tên như vậy, tuy những kiếm khách này không thể phóng thích chân nguyên ra ngoài để công kích từ xa, thế nhưng cũng thập phần đáng sợ.
Mỗi lần hơn mười người kiếm khách vây quanh Diệp Trần, sử dụng kiếm vực làm suy yếu Kiếm Vực của Diệp Trần.
Sát !!!
Diệp Trần xuất quỷ nhập thần vung kiếm đánh chết nhóm kiếm khách đầu tiên.
Thật sự là Diệp Trần đã đến
Đuổi tới hiện trường đầu tiên chính là mấy vị Kiếm Vương Sinh Tử Cảnh, đương nhiên, bên cạnh Thiên kiếm còn có một vài cường đại kiếm khách vẫn chưa biết rõ sự tình này, bọn hắn không có hy vọng xa vời việc có thể lĩnh ngộ được kiếm vực, đơn giản bởi vì nếu muốn luyện được Kiếm Vực thì nhất định phải có một môn Thiên cấp công pháp làm nền tảng. Nhưng vì Kiếm giới cũng có thể giúp cho kiếm thuật của bọn hắn đề cao không ít nên sáu tầng đầu tiên của Kiếm Giới thì không cần Kiếm Vực cũng có thể xông qua. Có thể xông đến tầng thứ tư thì cấp độ đã là Tông Sư Cấp kiếm thuật, tầng thứ năm là cấp bậc nửa bước Vương giả kiếm thuật, tầng thứ sáu, tương đương với Sinh Tử Cảnh đỉnh phong kiếm thuật trở xuống. Tầng trên so với tầng dưới thì khó hơn đến chục lần, tính khiêu chiến cao gấp mười phần.
Ồ, hắn là Diệp Trần
Diệp Trần cùng mấy đại Sinh Tử Cảnh Kiếm Vương đến, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, có mấy người phản ứng nhanh nhất, thoáng cái nhận ra thân phận Diệp Trần vì bọn hắn từng xem qua bức họa Diệp Trần.
Diệp Trần cũng xông vào Kiếm giới, đây chính là tin tức nóng hổi đây.
Ngươi nói xem hắn có thể xông đến tầng thứ mấy?
Mọi người nhỏ giọng nghị luận.
Đoạn thời gian trước, Tuyết Kiếm Hầu đã xông qua một lần, dường như đã đến tầng thứ 10, Kiếm Vực của hắn đã đạt đến đệ nhất trọng đỉnh phong, còn Kiếm Vực của Diệp Trần cùng Tuyết Kiếm Hầu không sai biệt lắm, đoán chừng cũng là tầng thứ 10 thôi !
Bảy đến mười tầng, đối ứng với Kiếm Vực đệ nhất trọng.
Thiên kiếm bị một tầng bình chướng vô hình bảo hộ lấy, nhưng vào lúc này, cái bình chướng vô hình này bỗng nhiên lóe lên một cái, một cái chữ viết cổ —— “Thất” hiện lên.
Tinh Kiếm Hậu đã xông đến tầng thứ bảy rồi.
Xông đến tầng thứ bảy, đại biểu cho việc đã lĩnh ngộ ra Kiếm Vực, ý nghĩa thập phần trọng đại.
Mộc Kiếm Vương, xem ra, Thiên Kiếm Đại Lục ta lại nhiều thêm một người có thể lĩnh ngộ Kiếm Vực rồi
Trong số những Sinh Tử Cảnh Kiếm Vương, một vị Kiếm Vương có râu dài, cười nói.
Tinh Kiếm Hậu có thiên phú kiếm đạo không giống như người thường, có thể lĩnh ngộ xuất kiếm vực cũng không có gì bất ngờ, đó chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi.
Trung niên Kiếm Vương trên lưng có đeo một thanh mộc kiếm nói ra.
Tám !
Chỉ trong chốc lát sau, vô hình bình chướng bên trên lại hiện ra một cái chữ viết cổ —— “Bát”.
Thật kinh người, liền xông qua được hai tầng, đã đạt đến tầng thứ tám rồi.
Mọi người kinh ngạc.
Lúc trước, khi Tuyết Kiếm Hầu lần đầu lĩnh ngộ Kiếm Vực cũng tựu chỉ xông đến được tầng thứ bảy, vậy mà Tinh Kiếm Hậu lại có thể xông đến tầng thứ tám. Bất quá mọi người cũng biết, Tinh Kiếm Hậu đã đã trở thành Sinh Tử Cảnh Vương giả, chỉ có Sinh Tử Cảnh Vương giả lĩnh ngộ Kiếm Vực mới có thể làm cho kiếm vực phát huy uy năng toàn vẹn, mà Tuyết Kiếm Hầu lại có thể lĩnh ngộ Kiếm Vực lúc chưa tới Sinh Tử Cảnh, như vậy có thể nói thành tựu thật sáng lạn.
Mau nhìn kìa, Tinh Kiếm Hậu đã đến tầng thứ 9 rồi
Không biết ai kêu thoáng một phát.
Cái này cũng quá không hợp thói thường rồi.
Tầng thứ bảy đại biểu cho lĩnh ngộ Kiếm Vực sơ bộ, còn chưa thuần thục, tầng thứ tám thì đại biểu đã thuần thục rồi, tầng thứ 9 tương đương Kiếm Vực đệ nhất trọng hậu kỳ, tầng thứ 10 là Kiếm Vực đệ nhất trọng đỉnh phong.
Kiếm Vực đạt tới đệ nhất trọng hậu kỳ, chiến lực Tinh Kiếm Hậu khẳng định đã tăng lên một mảng lớn.
Ông!
Tầng thứ 9 đã là Kiếm Vực đệ nhất trọng hậu kỳ, rất nhanh, vô hình bình chướng nổi lên gợn sóng, một đạo nhân ảnh đi tới, đúng là Tinh Kiếm Hậu.
Tinh Kiếm Hậu nhìn thấy Diệp Trần, có chút sửng sốt một chút, chợt bờ môi nhếch lên, hắn rốt cục cũng lĩnh ngộ Kiếm Vực, mà thoáng cái đạt đến Kiếm Vực đệ nhất trọng hậu kỳ.
Chúc mừng ngươi !
Diệp Trần đối với Tinh Kiếm Hậu nói.
Ngươi cũng đi xông Kiếm giới ư?
Tinh Kiếm Hậu vốn có ý định trực tiếp ly khai nhưng hiện tại hắn chuẩn bị nhìn xem Diệp Trần có thể xông đến tầng thứ mấy.
Kiếm giới đại danh như sấm bên tai, đương nhiên ta cũng rất muốn thử xem thế nào.
Nói xong, Diệp Trần đi về hướng vô hình bình chướng, thân hình chìm ngập vào bên trong.
Ở trong Vô hình bình chướng là một mảnh hư vô, bên trong hư vô lại có một đạo cánh cổng ánh sáng, Diệp Trần đi về hướng cánh cổng ánh sáng nhưng thân thể lập tức bị một cổ sức mạnh cường đại đẩy gạt ra, bất quá chỉ có tinh thần của hắn mới có thể xông vào.
Kiếm giới tầng thứ nhất.
Ồ, là một luận võ đài.
Trên đài tỷ võ, tinh thần Diệp Trần lúc này là do hư ảo chuyển thành thực thể, trở thành một cỗ Tinh Thần Tưởng Niệm Thể đặc biệt, trong tay nắm lấy một thanh bảo kiếm không có gì đặc thù.
Đối diện với hắn, xuất hiện một kiếm khách có vẻ mặt không có biểu tình, khí tức của hắn vô cùng cường đại.
Xoẹt!
Người kiếm khách này lập tức xuất thủ, trong tay bảo kiếm run lên, ngàn vạn đóa kiếm hoa tràn ngập phóng ra bao trùm ở Diệp Trần. Diệp Trần kinh ngạc phát hiện, ngoại trừ kiếm pháp bên ngoài, người kiếm khách này cũng có tu vi cùng với Kiếm Ý giống của hắn như đúc, căn bản không hề khác nhau.
Đương nhiên, nếu chỉ có tu vi cùng Kiếm Ý thì kiếm khách cũng giống như “người gỗ”, chính kiếm pháp tạo ra lực sát thương thực sự.
Kim quang lóe lên, chỉ dùng Chấn Kiếm Quyết bình thường, Diệp Trần một kiếm cắt ra thân thể của đối phương, sau đó dùng tinh chuẩn nhãn lực men theo sơ hở của đối phương công kích tới.
Tầng thứ nhất xông qua, Diệp Trần đi vào tầng thứ hai.
Tầng thứ hai đối thủ biến thành hai người, hơn nữa khả năng thi triển kiếm pháp so với kiếm khách ở tầng thứ nhất có bất đồng nhưng uy lực lại không sai biệt lắm.
Vẫn vận dụng Chấn Kiếm Quyết như cũ, Diệp Trần một kiếm hạ hai người.
Tầng thứ ba là bốn người.
Tầng thứ tư là tám người.
Tầng thứ năm biến thành ba mươi hai người.
Vừa đến tầng sáu, tổng cộng xuất hiện sáu mươi ba kiếm khách, phô bày ra sáu mươi ba loại kiếm pháp, mỗi một chủng kiếm pháp đều vô cùng nguy hiểm, nếu đổi thành đỉnh tiêm Vương giả khác, tuyệt đối sẽ chết dưới rừng kiếm này.
Mà Diệp Trần lại phát hiện ở bên trong Kiếm giới, chân nguyên không cách nào vận dụng được, chỉ có thể sử dụng kiếm thuật thuần túy để chiến đấu. Về điểm này, đúng thật rất có lợi đối với người từ bên ngoài vào, bởi vì một khi chân nguyên có thể phóng thích ra thì đối phương có tu vi cùng Kiếm Ý như vậy, so với hắn thì không yếu nhược chút nào. Nếu đám kiếm khách này tấn công liên tục, căn bản không có người nào có thể xông qua nổi tầng thứ sáu, vượt qua tầng thứ năm cũng đã vô vàn khó khăn. Thêm nữa, ở bên trong Kiếm giới, không cách nào sử dụng phòng ngự Bảo Khí, nên có thể thoáng một chốc sẽ bị vẫn lạc là điều rất dễ xảy ra.
Sáu tầng đã qua, Diệp Trần đi vào tầng thứ bảy.
Mà tầng thứ bảy, số lượng đối thủ đã được nhân thành 100 người.
100 kiếm khách này có tu vi Kiếm Ý không sai biệt lắm với chính mình, đây là một chuyện kinh khủng đối với võ giả, cũng may mà tất cả mọi người đều không thể phóng thích chân nguyên ra ngoài, nhất định phải cận chiến mới có thể gây tổn thương cho đối phương.
Vẫn không thi triển Kiếm Vực, Diệp Trần muốn khiêu chiến thoáng qua để xem cực hạn của mình là bao nhiêu, dưới tình huống không thi triển Kiếm Vực liệu có thể xông qua tầng thứ bảy hay không.
Cuộc chém giết không khoan nhượng đã bắt đầu, Diệp Trần vừa xông lên đã đánh hạ bốn gã kiếm khách, không thấy máu tươi, chỉ có kiếm quang sáng loáng lập loè trong hư không, nhanh đến mức tận cùng.
10 người !
30 người !
60 người !
80 người !
Giết đến người thứ 80, Diệp Trần đã mồ hôi đầm đìa.
Nguyên nhân bởi vì mọi người chỉ có thể chém giết ở khoảng cách gần, mỗi lần có thể tiếp xúc gần Diệp Trần, số lượng kiếm khách tối đa cũng chỉ khoảng mười người, nhưng là những kiếm khách này không sợ thương vong, chết một đám lại đi tới một đám, bổ sung vào với tốc độ cực nhanh, căn bản không để cho hắn có thời gian phản ứng, khả năng phục hồi thể lực gần như không có, thật đúng là môi trường rèn luyện kinh người, có thể vượt qua sẽ trở thành kiếm khách lỗi lạc.
Nếu như không phải kiếm pháp Diệp Trần siêu quần, và nếu như không phải vừa lĩnh ngộ được quỹ sát kiếm, Diệp Trần không có khả năng dưới tình huống không thi triển Kiếm Vực mà có thể đánh chết tám mươi Danh Kiếm khách này, điều này không sai biệt lắm cũng đã đến cực hạn của hắn rồi.
Thứ tám mươi mốt!
Thứ tám mươi năm!
Lúc giết đến 85 kiếm khách, Diệp Trần rốt cục ngăn không được thế công của 15 tên kiếm khách cuối cùng. Quyết định thật nhanh, hắn thi triển ra Kiếm Vực, dùng Kiếm Chi Quy Tắc xuất kiếm quỹ tích làm vặn vẹo đối phương.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC!
Kiếm Vực hộ thể, Diệp Trần giết hạ nhẹ nhõm hơn nhiều, căn bản không cần tốn nhiều sức, đơn giản đánh chết mười lăm tên kiếm khách còn lại, xông qua tầng thứ bảy.
Tầng thứ tám.
Số lượng Kiếm khách đã tăng mấy lần, đạt tới 300 tên.
Bất quá đối với Diệp Trần mà nói, 300 cùng 100 Danh Kiếm khách không có gì khác biệt cho lắm vì Kiếm Vực của hắn đã đạt tới cảnh giới đệ nhị trọng đỉnh phong, nên 300 Danh Kiếm khách cũng chẳng là gì.
Đơn giản xông qua tầng thứ tám, Diệp Trần đi vào tầng thứ 9.
Ở ngoại giới.
Diệp Trần cũng đến tầng thứ 9 rồi kìa
Không biết hắn có giống như Tinh Kiếm Hậu dừng bước tại tầng thứ 9 hay không?
Mọi người nghị luận nhao nhao.
Tiếng nghị luận không tiếp tục bao lâu thì trong vòng vô hình bình chướng đã hiện lên chữ viết cổ “mười”.
Tầng thứ 10, đây sẽ là cực hạn của ngươi! Kiếm Vực, cũng không phải là thứ có thể dễ dàng tăng lên như vậy, hơn nữa trước kia ngươi cũng không có tới Kiếm giới rèn luyện qua.
Diệp Trần xông đến tầng thứ 10, vẫn còn trong phạm vi thừa nhận của Tinh Kiếm Hậu, dù nói thế nào, đối phương cũng lĩnh ngộ Kiếm Vực trước so với hắn. Xông đến tầng thứ 10, cao hơn một tầng so với hắn cũng không có gì đặc biệt, hắn sẽ rất nhanh đuổi theo được. Nếu như Diệp Trần ngay cả tầng thứ 9 cũng xông không qua thì Tinh Kiếm Hậu ngược lại sẽ rất thất vọng, đối thủ kế tục kém cỏi như vậy chẳng phải là rất không có ý nghĩa sao.
Tên Diệp Trần này đúng là rất giỏi ah, chúng ta được sinh ra ở Thiên Kiếm Đại Lục nên tất nhiên có Tiên Thiên ưu thế hơn hẳn, còn hắn chỉ là một gã kiếm khách ở Chân Linh Đại Lục, chẳng những có thiên phú to lớn, lại là người đầu tiên tiến vào Sinh Tử Cảnh, Kiếm Vực đạt được thành tựu cũng không hề thấp hơn so với Tuyết Kiếm Hầu. Xem ra đương kim Tam đại thiên tài kiếm khách hẳn phải có tên hắn rồi.
Mộc Kiếm Vương gật đầu nói.
Nếu so sánh với Tuyết Kiếm Hầu, Tuyết Kiếm Hầu hiện tại còn chưa đạt thành tựu Sinh Tử Cảnh, một khi tấn phong Sinh Tử Cảnh, Kiếm Vực nói không chừng cũng có thể đột phá đến đệ nhị trọng
Ân, tựu xem Diệp Trần không thể xông qua tầng thứ 10 để đến tới tầng thứ 11 rồi, nếu như có thể xông qua, nói rõ thành tựu Kiếm Vực có thể cùng Tuyết Kiếm Hầu sánh vai rồi. Nếu xông không qua, chứng minh đây là cực hạn của hắn, vậy thì hắn cần súc thế, tích trữ lực lượng để bộc phát cho lần thí luyện sau. Cũng giống với Tinh Kiếm Hậu hậu lần này đã bộc phát vậy, thoáng cái xông đã đến tầng thứ 9 vậy.
Trong tiềm thức, vài tên Sinh Tử Cảnh Kiếm Vương đều so sánh mọi người với Tuyết Kiếm Hầu. Dù nói thế nào, Tuyết Kiếm Hầu cũng là con dân ở Thiên Kiếm Đại Lục, mà thiên phú kiếm đạo của Tuyết Kiếm Hầu hoàn toàn chính xác thập phần khủng bố.
Lượng kiếm khách ở tầng thứ 10 và tầng thứ 9 không sai biệt lắm cũng khoảng một ngàn tên.
Trọng yếu không phải số lượng, quan trọng là kiếm khách ở tầng thứ 10 cũng đã có được Kiếm Vực, mặc dù chỉ là Kiếm Vực sơ đẳng nhất, còn chưa đạt tới Kiếm Vực đệ nhất trọng sơ kỳ, nhưng có Kiếm Vực và không có Kiếm Vực là sự khác biệt một trời một vực, không cách nào so sánh được, cho nên Kiếm Vực của Diệp Trần lúc này đã bị Kiếm Vực của đối phương làm cho suy yếu đi không ít.
PHỐC!
Đánh chết một gã kiếm khách cuối cùng, Diệp Trần thuận lợi xông qua tầng thứ 10.
Đến tầng thứ mười một rồi!
Ngoại giới thất kinh, tầng thứ 10 cùng tầng thứ mười một có ý nghĩa vô cùng khác biệt, tầng thứ 10 có thể đạt Kiếm Vực đệ nhất trọng đỉnh phong, tầng thứ 11 là Kiếm Vực đệ nhị trọng, độ khó có thể nói bạo tăng gấp 10 lần.
Tinh Kiếm Hậu hô hấp bắt đầu dừng lại, Theo lời sư phụ nói, tầng thứ mười một, số lượng kiếm khách như cũ là một ngàn tên, nhưng Kiếm Vực lại đạt cảnh giới đệ nhất trọng sơ kỳ, dù cho Kiếm Vực Diệp Trần đã đạt tới đệ nhị trọng cũng không phải dễ dàng như vậy xông qua, tầng này, khẳng định hắn không cách nào vượt qua.
Dưới tình huống chênh lệch không lớn thì Tinh Kiếm Hậu còn có lòng tin đuổi theo, nhưng chênh lệch thế này thì tựu không đuổi theo nổi rồi.
Đúng như lời Tinh Kiếm Hậu, tầng thứ mười một vẫn là một ngàn danh kiếm khách, Kiếm Vực hoàn toàn chính xác đạt đến đệ nhất trọng sơ kỳ cảnh giới. Lúc trước, khi Diệp Trần cùng Tuyết Kiếm Hầu chiến đấu, Tuyết Kiếm Hầu cũng tựu là cấp bậc giống như các kiếm khách này, nhưng hiện tại Diệp Trần đang ứng nghiệm giao chiến với một ngàn tên như vậy, tuy những kiếm khách này không thể phóng thích chân nguyên ra ngoài để công kích từ xa, thế nhưng cũng thập phần đáng sợ.
Mỗi lần hơn mười người kiếm khách vây quanh Diệp Trần, sử dụng kiếm vực làm suy yếu Kiếm Vực của Diệp Trần.
Sát !!!
Diệp Trần xuất quỷ nhập thần vung kiếm đánh chết nhóm kiếm khách đầu tiên.
/1802
|