Cúc Thanh nhìn Bàng Lạc Vũ đeo mặt nạ vào liền biết đại tiểu thư này lại ngồi không yên, khẳng định là muốn đi đến nơi khác gây chuyện. Trước đó vài ngày, khi Bàng Lạc Tuyết còn bất tỉnh, đại tiểu thư còn đang tức giận vì bị ép đến Từ đường hành lễ. Cũng vì không thể hả giận nên nàng mới đến tìm tam tiểu thư kiếm cớ đánh sưng một bên mặt Bàng Lạc Băng, sau đó trong lòng mới thoải mái một chút.
Có điều Bàng Lạc Vũ cũng biết thức thời, biết Bàng Lạc Tuyết không thể che chở Bàng Lạc Băng nên nàng mới dám trút hết mọi cơn thịnh nộ lên người Bàng Lạc Băng.
Mặc dù gương mặt của Bàng Lạc Băng bị sưng lên, ửng đỏ cả da mặt nhưng nàng cũng không hề rơi một giọt nước mắt nào chỉ lẳng lặng chịu đựng cơn tức giận và thống khổ do Bàng Lạc Vũ gây ra.
Bàng Lạc Băng biết lần này một khi mình chịu đựng thành công thì cuộc sống sau này sẽ dễ chịu hơn rất nhiều. Đến lúc đó, người bị nàng dẫm lên sẽ không biết là ai.
... ... ... ... ... ... ... . . .
Bàng Lạc Tuyết dẫn theo Liên Diệp và Liên Ngẫu đi ngắm núi xanh biển biếc. Bạch Chỉ và Bạch Đinh cũng đi yểm trợ nàng. Kể từ khi biết công chúa Vũ Dương có ý đồ xấu với Bàng Lạc Tuyết thì hai người cũng không dám bất cẩn, lơ là một giây phút nào.
Lại nói, sau khi Sở Mộc Dương thay y phục xong lại lặng lẽ đột nhập vào hoàng cung. Hắn biết thân phận mình cũng không phải tầm thường nên cũng không dám lộ diện. Hắn chỉ dẫn theo hai cận vệ thân tín, dùng lệnh bài của Bàng Lạc Tuyết và lặng lẽ tiến vào cung.
Mới vừa vào cung, cung nữ bên trong liền chạy ra cung kính chào hỏi.
Tâu thái tử, công chúa biết hôm nay ngài đến nên đặc biệt căn dặn nô tỳ đứng chờ. Cung nữ cẩn thận nói.
Ừm, xem ra muội muội Vũ Dương càng ngày càng thông minh, ngươi tên gì?
Sở Mộc Dương liếc mắt nhìn tỳ nữ, mặc dù là cung nữ nhưng ăn mặc cũng rất xinh đẹp.
Sắc mặt cung nữ đỏ hồng nhìn Sở Mộc Dương nhỏ giọng nói: Nô tỳ là Lạc Ngọc, là thị tỳ thân tín bên cạnh công chúa Vũ Dương.
Lạc Ngọc, ngọc trai rơi trên mâm ngọc. Ừm, tên rất hay.
Đa tạ thái tử điện hạ.
Đúng rồi, vì sao Vũ Dương lại sinh non, nàng vừa mới tiến cung sao lại có thai sớm như vậy? Quả không hổ danh là Sở Mộc Dương, liếc mắt nhìn liền biết là có vấn đề. Tuy nha đầu này độc ác nhưng nếu trong bụng nàng có thai, nàng không thể không biết. Vì lẽ đó Sở Mộc Dương hoài nghi thật ra Vũ Dương không có mang thai.
Công chúa đang chờ điện hạ ở bên trong. Thái tử điện hạ vào đi thôi.
Sở Mộc Dương nhìn bốn phía, cung điện này tuy rằng hẻo lánh nhưng vẫn có sự khác biệt so với lãnh cung.
Ở đây là lãnh cung thuộc Đông Tần quốc?
Sở Mộc Dương không yên lòng xác định một hồi.
Lạc Ngọc lắc đầu một cái nói: Bẩm thái tử, nơi này là Vũ
/396
|