Nhị phu nhân vừa bước ra cửa, lão phu nhân liền kéo tay Bàng Lạc Tuyết ân cần hỏi han giống như mới vừa rồi chưa từng xảy ra việc ép buộc Bàng Lạc Tuyết vào cung.
Bàng Lạc Tuyết buồn cười nhưng vẫn thản nhiên tỏ vẻ không có gì, trong lòng nàng chỉ cảm thấy nổi da gà.
Lão phu nhân vỗ vào tay Bàng Lạc Tuyết nói Lần này tổ mẫu có lỗi, tin vào lời đồn của tiểu nhân nên mới ra cớ sự này. Tuyết Nhi xinh đẹp như thế, sao có thể gả cho lão già Hoàng đế kia, Tuyết Nhi cũng đừng trách tổ mẫu.
Bàng Lạc Tuyết cười lạnh, nhưng khuôn mặt vẫn thản nhiên tỏ vẻ nghiêm trang nói Dĩ nhiên tổ mẫu luôn luôn thương yêu Tuyết Nhi nhất.
Bàng Lạc Tuyết châm chọc nói, còn lão phu nhân trở nên lúng túng.
Lão phu nhân nói sang chuyện khác Quốc Công, con cũng nên dạy dỗ lại Nhị phu nhân và đại nữ nhi của con.
Dĩ nhiên Bàng Quốc Công không dám không vâng lời lão phu nhân, hắn gật đầu nhận lỗi.
Bàng Lạc Tuyết ngây ngẩn một hồi, sau đó đứng dậy rời đi.
Khi thấy nàng vừa mới bước ra cửa, nụ cười trên môi lão phu nhân chợt tắt, lão hừ lạnh một tiếng, sau đó ném ly trà trong tay mình xuống đất .
Bàng Quốc Công vội vàng nói Lão phu nhân bớt giận.
Cả người lão phu nhân run rẩy, nhìn Bàng Quốc Công nói Tuyết Nhi như vậy, sao con không nói ta biết? Nếu biết sớm, ta đã không bị mất mặt ở trước mặt tiểu bối rồi.
Bàng Quốc Công lau mồ hôi trên mặt nói Dạ, đều là lỗi của con, cũng do nhi tử không ngờ Nhị phu nhân vội vàng như vậy. Nhi tử thấy Tuyết nhi nói cũng đúng, Tấn vương tuyệt đối không có số mệnh làm hoàng đế.
Lão phu nhân bối rối thở dài, Nếu trong phủ chúng ta có thể có một người trở thành hoàng hậu, thì chúng ta cũng sẽ không bị nhà Nam Cung thống trị rồi. Tấn vương cũng không có mệnh làm hoàng đế nên Nhị phu nhân mới muốn Tuyết nhi mau chóng vào cung. Thế mà bây giờ …. Chậc chậc quả thật Tuyết nhi khiến người khác mở rộng tầm mắt.
Tứ phu nhân nhếch khóe miệng nói Nhị tiểu thư có gương mặt phú quý giống lão phu nhân.
Lão phu nhân liếc nhìn Tứ phu nhân hài lòng, cười nói Cũng do cái miệng ngọt ngào của con khiến ta thật vui vẻ.
Bàng Quốc Công vỗ tay Tứ phu nhân nói Mấy ngày nay cũng nhờ có nàng.
Tứ phu nhân cúi mặt thẹn thùng.
Tứ phu nhân và Bàng Quốc Công trấn an lão phu nhân một lát và đứng dậy rời đi.
Thính Vũ hiên
Nhị phu nhân và Bàng Lạc Vũ trở về Thính Vũ hiên. Bàng Lạc Vũ đá một cước khiến bể cá ngã vào giàn hoa. Giàn hoa vang lên tiếng vỡ vụn.
Sắc mặt của Nhị phu nhân cũng khó chịu, còn Cúc Thanh vội vàng nghênh đón nói Nhị phu nhân,
Bàng Lạc Tuyết buồn cười nhưng vẫn thản nhiên tỏ vẻ không có gì, trong lòng nàng chỉ cảm thấy nổi da gà.
Lão phu nhân vỗ vào tay Bàng Lạc Tuyết nói Lần này tổ mẫu có lỗi, tin vào lời đồn của tiểu nhân nên mới ra cớ sự này. Tuyết Nhi xinh đẹp như thế, sao có thể gả cho lão già Hoàng đế kia, Tuyết Nhi cũng đừng trách tổ mẫu.
Bàng Lạc Tuyết cười lạnh, nhưng khuôn mặt vẫn thản nhiên tỏ vẻ nghiêm trang nói Dĩ nhiên tổ mẫu luôn luôn thương yêu Tuyết Nhi nhất.
Bàng Lạc Tuyết châm chọc nói, còn lão phu nhân trở nên lúng túng.
Lão phu nhân nói sang chuyện khác Quốc Công, con cũng nên dạy dỗ lại Nhị phu nhân và đại nữ nhi của con.
Dĩ nhiên Bàng Quốc Công không dám không vâng lời lão phu nhân, hắn gật đầu nhận lỗi.
Bàng Lạc Tuyết ngây ngẩn một hồi, sau đó đứng dậy rời đi.
Khi thấy nàng vừa mới bước ra cửa, nụ cười trên môi lão phu nhân chợt tắt, lão hừ lạnh một tiếng, sau đó ném ly trà trong tay mình xuống đất .
Bàng Quốc Công vội vàng nói Lão phu nhân bớt giận.
Cả người lão phu nhân run rẩy, nhìn Bàng Quốc Công nói Tuyết Nhi như vậy, sao con không nói ta biết? Nếu biết sớm, ta đã không bị mất mặt ở trước mặt tiểu bối rồi.
Bàng Quốc Công lau mồ hôi trên mặt nói Dạ, đều là lỗi của con, cũng do nhi tử không ngờ Nhị phu nhân vội vàng như vậy. Nhi tử thấy Tuyết nhi nói cũng đúng, Tấn vương tuyệt đối không có số mệnh làm hoàng đế.
Lão phu nhân bối rối thở dài, Nếu trong phủ chúng ta có thể có một người trở thành hoàng hậu, thì chúng ta cũng sẽ không bị nhà Nam Cung thống trị rồi. Tấn vương cũng không có mệnh làm hoàng đế nên Nhị phu nhân mới muốn Tuyết nhi mau chóng vào cung. Thế mà bây giờ …. Chậc chậc quả thật Tuyết nhi khiến người khác mở rộng tầm mắt.
Tứ phu nhân nhếch khóe miệng nói Nhị tiểu thư có gương mặt phú quý giống lão phu nhân.
Lão phu nhân liếc nhìn Tứ phu nhân hài lòng, cười nói Cũng do cái miệng ngọt ngào của con khiến ta thật vui vẻ.
Bàng Quốc Công vỗ tay Tứ phu nhân nói Mấy ngày nay cũng nhờ có nàng.
Tứ phu nhân cúi mặt thẹn thùng.
Tứ phu nhân và Bàng Quốc Công trấn an lão phu nhân một lát và đứng dậy rời đi.
Thính Vũ hiên
Nhị phu nhân và Bàng Lạc Vũ trở về Thính Vũ hiên. Bàng Lạc Vũ đá một cước khiến bể cá ngã vào giàn hoa. Giàn hoa vang lên tiếng vỡ vụn.
Sắc mặt của Nhị phu nhân cũng khó chịu, còn Cúc Thanh vội vàng nghênh đón nói Nhị phu nhân,
/396
|