Edit : Sóc Là Ta
Nhị phu nhân biết chiếc vòng tay này rất quý giá nhưng bà không ngờ Dương thị lại rộng rãi đến vậy.
Nhị phu nhân cầm vòng tay lên và đeo vào tay Bàng Lạc Vũ nói Con còn không mau cám ơn phu nhân. Chiếc vòng tay quý giá như vậy cũng chỉ có mỗi phu nhân mới sở hữu được nó thôi.
Bàng Lạc Vũ nói Nữ nhi nhớ rồi, chờ phu nhân trở về, nữ nhi chắc chắn sẽ cảm tạ người.
Bàng Lạc Tuyết dụi mắt nói Tỷ tỷ cần gì khách khí như vậy. Dù sao tỷ tỷ cũng là nữ nhi của mẫu thân muội, mà Nhị Di Nương cũng chỉ là di nương mà thôi.
Nhị Di Nương lúng túng. Bà nhớ lại lúc đại phu nhân Bàng Quốc Công lên thay thế vị trí của bà, bà đã chấp nhận rằng nữ nhi của mình chỉ có một mẫu thân mà thôi. Còn bà chỉ là di nương, sinh con thay phu nhân. Việc buồn cười hơn nữa là đại phu nhân đối xử với nữ nhi ruột thịt của bà không bằng nữ nhi ruột thịt của phu nhân. Vậy sao bà lại không phẫn hận cho được?
Tuyết nhi nói đúng lắm, Vũ Nhi chính là nữ nhi của Dương thị. Đây là sự thực.
Bàng Quốc Công cắt ngang nói. Nói xong, ông bất mãn liếc mắt nhìn Nhị phu nhân.
Dương thị là vợ của Bàng Quốc Công. Dù có chuyện gì xảy ra thì bà vẫn là phu nhân chính thức, không ai có thể thay thế được.
Lão phu nhân hài lòng gật đầu nói Dương thị xuất thân từ phủ Quốc Công. Mặc dù địa vị của Bàng Quốc công không như lúc trước nhưng vẫn có không ít đồ tốt. Phú quý trăm năm không thể nói sụp đổ thì liền sụp đổ. Vũ Nhi, đây là mẫu thân cho con, con hãy nhận đi. Sau này Vũ nhi trở thành Tấn vương phi rồi, hãy tự bảo vệ mình, đừng làm những chuyện không tốt ảnh hưởng đến danh tiếng phủ Bàng Quốc Công này.
Vũ Nhi ghi nhớ lời lão phu nhân dạy bảo. Gương mặt Bàng Lạc Vũ thành thật nói.
Lão phu nhân nhìn Bàng Lạc Vũ trưởng thành, cũng cảm thấy yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
Bà cũng vốn không ưa Bàng Lạc Vũ nhưng vì Tấn vương đồng ý lấy nàng nên trong lòng bà cũng nguôi ngoai. Nếu không chắc bà sẽ không muốn ăn cơm cùng với nàng.
Bàng Quốc Công nhìn Bàng Lạc Vũ nói Y phục của con cũng đẹp lắm. Tứ phu nhân sẽ giúp con chọn y phục. Nếu thiếu thứ gì con cứ nói để ta bổ sung thêm cho con.
Hiện tại Tứ phu nhân đang được Bàng Quốc công sủng ái. Tứ phu nhân là nữ nhân bình dị, khuôn mặt và dáng người cũng xinh đẹp nên mọi người đều ưa thích nàng, đương nhiên Bàng Quốc công cũng không ngọai lệ.
Lão gia yên tâm, phu nhân cũng cho phép ta thay mặt phu nhân chuẩn bị thật tốt cho hôn lễ này. Tứ di nương nhìn Bàng Quốc Công nói.
Lão phu nhân cũng gật đầu Tứ di nương là một nữ nhân tỉ mỉ. Nếu đại phu nhân giao cho nàng quản chuyện trong phủ thì chắc nàng có khả năng làm tốt việc đó. Nếu có gì không hiểu, cứ tới hỏi ta.
Đương nhiên Tứ phu nhân hiểu lão phu nhân đang đứng về phía nàng nên hành lễ nói Đa tạ lão phu nhân, thiếp thân ngu độn, chắc sẽ đến chỗ lão phu nhân thỉnh giáo.
Lão phu nhân híp mắt gật đầu, Bàng Lạc Tuyết nói Tiếng đàn của Tứ di nương thật tuyệt diệu. Nếu lão phu nhân thích thì người có thể truyền Tứ di nương thường xuyên đến để khảy đàn cho người nghe.
Lão phu nhân gật đầu một cái. Mắt tứ di nương ánh lên, tràn ngập niềm vui.
Nhị phu nhân châm chọc nói Tứ di nương xuất thân phong trần, thật không ngờ nàng lại khảy đàn rất hay.
Nhị tỷ. Tứ phu nhân lạnh lẽo kêu lên.
Bàng Lạc Tuyết cười nói Tứ di nương, chắc hẳn Nhị Di Nương quá hâm mộ người nên mới nói như vậy. Tứ di nương từ nhỏ chịu nhiều gian khổ lại có thể học được cách đánh đàn rất hay. Còn Nhị phu nhân xuất thân cũng không thấp, lại là thiên kim của Hầu phủ lại còn đánh đàn không bằng Tam muội muội. Dĩ nhiên Nhị phu nhân quá hâm mộ di nương rồi.
Bàng Lạc Tuyết chân thành nói, còn khuôn mặt của Nhị phu nhân đỏ lên vì Bàng Lạc Tuyết đang nói đến nỗi đau của bà. Lúc nhỏ, do phu nhân Hầu phủ quá yêu thương bà nên bà không có tài năng bẩm sinh mà chỉ có thủ đoạn lừa lọc để có thể làm thứ thiếp của Bàng Quốc Công mà thôi.
Bàng Lạc Vũ không nhường nhịn vì Bàng Lạc Tuyết đang nói đến mẫu thân của nàng Tuyết Nhi, chẳng lẽ mẫu thân ngươi không dạy dỗ ngươi sao? Ngay cả một chút quy củ ngươi
Nhị phu nhân biết chiếc vòng tay này rất quý giá nhưng bà không ngờ Dương thị lại rộng rãi đến vậy.
Nhị phu nhân cầm vòng tay lên và đeo vào tay Bàng Lạc Vũ nói Con còn không mau cám ơn phu nhân. Chiếc vòng tay quý giá như vậy cũng chỉ có mỗi phu nhân mới sở hữu được nó thôi.
Bàng Lạc Vũ nói Nữ nhi nhớ rồi, chờ phu nhân trở về, nữ nhi chắc chắn sẽ cảm tạ người.
Bàng Lạc Tuyết dụi mắt nói Tỷ tỷ cần gì khách khí như vậy. Dù sao tỷ tỷ cũng là nữ nhi của mẫu thân muội, mà Nhị Di Nương cũng chỉ là di nương mà thôi.
Nhị Di Nương lúng túng. Bà nhớ lại lúc đại phu nhân Bàng Quốc Công lên thay thế vị trí của bà, bà đã chấp nhận rằng nữ nhi của mình chỉ có một mẫu thân mà thôi. Còn bà chỉ là di nương, sinh con thay phu nhân. Việc buồn cười hơn nữa là đại phu nhân đối xử với nữ nhi ruột thịt của bà không bằng nữ nhi ruột thịt của phu nhân. Vậy sao bà lại không phẫn hận cho được?
Tuyết nhi nói đúng lắm, Vũ Nhi chính là nữ nhi của Dương thị. Đây là sự thực.
Bàng Quốc Công cắt ngang nói. Nói xong, ông bất mãn liếc mắt nhìn Nhị phu nhân.
Dương thị là vợ của Bàng Quốc Công. Dù có chuyện gì xảy ra thì bà vẫn là phu nhân chính thức, không ai có thể thay thế được.
Lão phu nhân hài lòng gật đầu nói Dương thị xuất thân từ phủ Quốc Công. Mặc dù địa vị của Bàng Quốc công không như lúc trước nhưng vẫn có không ít đồ tốt. Phú quý trăm năm không thể nói sụp đổ thì liền sụp đổ. Vũ Nhi, đây là mẫu thân cho con, con hãy nhận đi. Sau này Vũ nhi trở thành Tấn vương phi rồi, hãy tự bảo vệ mình, đừng làm những chuyện không tốt ảnh hưởng đến danh tiếng phủ Bàng Quốc Công này.
Vũ Nhi ghi nhớ lời lão phu nhân dạy bảo. Gương mặt Bàng Lạc Vũ thành thật nói.
Lão phu nhân nhìn Bàng Lạc Vũ trưởng thành, cũng cảm thấy yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
Bà cũng vốn không ưa Bàng Lạc Vũ nhưng vì Tấn vương đồng ý lấy nàng nên trong lòng bà cũng nguôi ngoai. Nếu không chắc bà sẽ không muốn ăn cơm cùng với nàng.
Bàng Quốc Công nhìn Bàng Lạc Vũ nói Y phục của con cũng đẹp lắm. Tứ phu nhân sẽ giúp con chọn y phục. Nếu thiếu thứ gì con cứ nói để ta bổ sung thêm cho con.
Hiện tại Tứ phu nhân đang được Bàng Quốc công sủng ái. Tứ phu nhân là nữ nhân bình dị, khuôn mặt và dáng người cũng xinh đẹp nên mọi người đều ưa thích nàng, đương nhiên Bàng Quốc công cũng không ngọai lệ.
Lão gia yên tâm, phu nhân cũng cho phép ta thay mặt phu nhân chuẩn bị thật tốt cho hôn lễ này. Tứ di nương nhìn Bàng Quốc Công nói.
Lão phu nhân cũng gật đầu Tứ di nương là một nữ nhân tỉ mỉ. Nếu đại phu nhân giao cho nàng quản chuyện trong phủ thì chắc nàng có khả năng làm tốt việc đó. Nếu có gì không hiểu, cứ tới hỏi ta.
Đương nhiên Tứ phu nhân hiểu lão phu nhân đang đứng về phía nàng nên hành lễ nói Đa tạ lão phu nhân, thiếp thân ngu độn, chắc sẽ đến chỗ lão phu nhân thỉnh giáo.
Lão phu nhân híp mắt gật đầu, Bàng Lạc Tuyết nói Tiếng đàn của Tứ di nương thật tuyệt diệu. Nếu lão phu nhân thích thì người có thể truyền Tứ di nương thường xuyên đến để khảy đàn cho người nghe.
Lão phu nhân gật đầu một cái. Mắt tứ di nương ánh lên, tràn ngập niềm vui.
Nhị phu nhân châm chọc nói Tứ di nương xuất thân phong trần, thật không ngờ nàng lại khảy đàn rất hay.
Nhị tỷ. Tứ phu nhân lạnh lẽo kêu lên.
Bàng Lạc Tuyết cười nói Tứ di nương, chắc hẳn Nhị Di Nương quá hâm mộ người nên mới nói như vậy. Tứ di nương từ nhỏ chịu nhiều gian khổ lại có thể học được cách đánh đàn rất hay. Còn Nhị phu nhân xuất thân cũng không thấp, lại là thiên kim của Hầu phủ lại còn đánh đàn không bằng Tam muội muội. Dĩ nhiên Nhị phu nhân quá hâm mộ di nương rồi.
Bàng Lạc Tuyết chân thành nói, còn khuôn mặt của Nhị phu nhân đỏ lên vì Bàng Lạc Tuyết đang nói đến nỗi đau của bà. Lúc nhỏ, do phu nhân Hầu phủ quá yêu thương bà nên bà không có tài năng bẩm sinh mà chỉ có thủ đoạn lừa lọc để có thể làm thứ thiếp của Bàng Quốc Công mà thôi.
Bàng Lạc Vũ không nhường nhịn vì Bàng Lạc Tuyết đang nói đến mẫu thân của nàng Tuyết Nhi, chẳng lẽ mẫu thân ngươi không dạy dỗ ngươi sao? Ngay cả một chút quy củ ngươi
/396
|