Tả Tiểu Đa suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Làm như vậy là đang xem ông đây như người mù xem bói hả?
Trong tiếng cười vang dội, tiểu đội trưởng thứ nhất đi đến đặt năm mươi tệ vào trong cái chén lớn: “Tả đại sư, xin dạy bảo.”
Dù cho trong lòng có ý nghĩ thế nào đi nữa thì hắn cũng thật sự không dám ở trước mặt mạo phạm.
Năng lực xem tướng của Tả Tiểu Đa là bản lĩnh đã được lão hiệu trưởng Hà Viên Nguyệt công nhận, đấy chính là đại bản lĩnh rồi!
Mà lúc này còn thật sự liên quan đến lợi ích thậm chí là an toàn tính mạng của bản thân và các anh em, đương nhiên cần phải thận trọng là đúng rồi!
Vì vậy hắn ngồi ngay ngắn trước mặt Tả Tiểu Đa, cơ thể thẳng tắp, sắc mặt hết sức nghiêm túc.
“Triệu Trường Quân?”
Tả Tiểu Đa liếc mắt nhìn tên, nói: “Tướng mạo của ngươi, không sao cả. Vận đen dĩ nhiên sẽ có một chút nhưng hoàn toàn không nguy hiểm đến tính mạng, nhiều nhất cũng chỉ bị thương nhẹ, không có trở ngại gì lớn, cứ đi theo hướng đã dự định thì sẽ có lợi ích kha khá, tổng thể mà nói là lơi nhiầu hơn hai, ừm. phải nói là lơi lớn hơn nhiều so với cái hại.”
Triệu Trường Quân nói: “Xin hỏi bạn Tiểu Đa là chúng ta nên đi hướng nào.”
Tả Tiểu Đa xoay người viết một chữ lên tờ giấy, gấp lại: “Khi đến địa điểm đã được định sẵn trong lòng các ngươi thì xem cái này. Nếu như hướng được viết trên tờ giấy không phải là hướng ngươi định đi thì ta sẽ hoàn trả gấp mười lần tiền quẻ.”
Triệu Trường Quân nhận lấy tờ giấy, trân trọng bảo vào túi: “Cảm ơn.”
Nói xong lập tức dẫn tiểu đội của mình đi ra ngoài tan học.
Ngày mai, bọn họ sẽ không đến trường học tập hợp nữa mà sẽ trực tiếp tập hợp tiểu đội bên ngoài thành.
“Người thứ hai, Giả Thế Nam.”
Tả Tiểu Đa nhìn nhìn Giả Thế Nam, nói: “Không có nguy hiểm, thu hoạch tương đối nhiều, chuyến đi này có thể gọi là cực kì thuận lợi, gặt hái còn to hơn đám Triệu Trường Quân rất nhiều, vận may thật sự rất ổn.”
Cũng viết lên tờ giấy: “Đây là hướng các ngươi sẽ đi, đến lúc đó, nếu như có sai sót gì cũng sẽ hoàn trả gấp mười lần như nhau."
“Cảm ơn.”
“Người thứ ba, Tống Tử Hào. Ừm, ngươi như này cũng không tệ, không có nguy hiểm lớn nào; Không đúng, bản thân ngươi sẽ không sao nhưng tên phó đội trưởng bên cạnh ngươi, chính là người tên Chu Tiểu Mã kia, trên mặt có vận đen bao phủ, mặc dù không đến mức nguy hiểm đến tính mạng nhưng khó tránh khỏi việc bị thương, nhất là phải chú ý đến phần chân bị thương, gặp chuyện phải cẩn thận, không nên khư khư. chống đỡ để tránh gây ra tàn tật. Ừm, đây là giấy cảnh báo của các ngươi, những thứ khác giống như trên.”
“Được.”
Tống Tử Hào gật gật đầu, quyết định trong lòng, xem ra cần đem theo nhiều thứ để xử lý vết thương, các loại cầm máu, nhất định phải mang theo Đoạn Tục đan để tránh Tiểu Mã thật sự bị thương không có phương pháp tốt để xử lý...
“Người thứ tư... Không sao, lần này rất thuận lợi, chỉ có thu hoạch hơi ít.”
Xem liên tục đến tiểu đội trưởng thứ bảy, Tả Tiểu Đa đột nhiên sững sờ một lúc, nói: “Ngươi tên... Thẩm Thiết Nam? Gái tên này... Tướng mạo của ngươi... có hơi không đúng, tập hợp tất cả các thành viên của tiểu đội các ngươi sang đây để ta xem thử.”
Sau một lúc, sáu người tập trung lại một chỗ.
Tả Tiểu Đa vừa nhìn thì trong lòng càng thêm bồn chồn.
Cả sáu người đều có vận đen bao phủ trên đỉnh, xui xẻo đến trời, hung thần đến cửa, đây rõ ràng là tướng tử kiếp!
Không đúng, hành động ngày mai tuy rằng là việc của từng người nhưng đều có thầy cô bí mật đi theo, hoàn toàn phối hợp chặt chẽ, mỗi vùng đều có giới hạn riêng, xem qua cho sáu đội trước đấy thì tất cả mọi người đều không sao, nhiều nhất cũng chỉ là cấp độ nguy hiểm bình thường, sao đến tiểu đội của bọn họ lại lộ ra loại tình hình không may như vậy?
Không, đây không còn thuộc phạm trù không may. nữa, đây là dấu hiệu mà toàn bộ tiểu đội sẽ phải chết, sao có thể như vậy được?!
“Ngươi như vậy không đúng, quá sai rồi.”
Tả Tiểu Đa nhìn tên đội trưởng Thẩm Thiết Nam kia, lông mày của hắn rậm rạp bất thường, khoảng cách giữa hai bên rất nhỏ, cặp lông mày vừa đậm vừa dày vừa đen, gần như nối liền với nhau, đặc biệt nổi bật.
Với cách xem tướng pháp của Tả Tiểu Đa thì tính cách của người này vô cùng bướng bỉnh, lúc nào cũng tự làm theo ý mình; Tính khí càng nóng nảy, không nghe lời người khác khuyên ngăn.
“Sao vậy? Rốt cuộc thì ngươi xem thấy gì rồi, sao lại không đúng?”
Thẩm Thiết Nam trong trận chiến trước cũng rất dũng mãnh, lúc nào cũng chằm chằm xông vào Tả Tiểu Đa, chỉ đáng tiếc kỹ năng không bằng người, cuối cùng suýt bị Tả Tiểu Đa đánh cho choáng váng, cho nên lúc này đặc biệt không ưa Tả Tiểu Đa, nhưng vẫn phải trả năm mươi tệ tiền xem tướng cho hắn...
'Thẩm Thiết Nam đang lẩm bẩm trong lòng: Cái thằng này sẽ không thông đồng với thầy Tần lợi dụng cơ hội tốt như này để vơ vét tiền của chứ?
“Sắc khí của sáu người các ngươi cực kỳ tệ. Ta khuyên là tốt nhất các ngươi nên từ bỏ nhiệm vụ lần này, bắt đầu từ ngày mai nên nghỉ ngơi tại nhà, tự nhiên tìm kiếm vận may phòng ngừa vận dữ, nếu như không bằng lòng từ bỏ thì vùng hoạt động nhất định phải trong phạm vi quy định, tuyệt đối không được tự làm theo ý mình; Tự ý vượt qua giới hạn, như vậy sẽ có thể tránh được tử
kiếp.
Thẩm Thiết Nam hừ một tiếng, nói: “Nhất định là ngươi đang nói xăng nói bậy, mở miệng khép miệng đều là tử kiếp tử ách, chúng ta chỉ hoạt động ở khu vực của Võ Sư, làm gì có nguy cơ nguy hiểm lớn như vậy, chúng ta cũng chưa từng vượt qua ranh giới! Tướng pháp của ngươi như vậy căn bản là phóng đại đi dọa người khác!”
“Căn bản là ngươi không biết xem! Trả tiền lại cho ta"
Vươn tay lấy lại năm mươi Tỉnh Nguyên tệ vừa đưa bỏ vào trong túi của mình, khịt mũi một tiếng dẫn thành viên trong tiểu đội nghênh ngang rời đi.
Tả Tiểu Đa nhìn bóng lưng của sáu người, khẽ thở dài một tiếng.
Nói lẩm bẩm: “Số kiếp... khó thoát mà...”
Tân Phương Dương đứng ở phía sau nhìn thấy vậy thì sắc mặt trở nên nặng nề, hắn lặng lẽ nhìn bóng lưng của Thẩm Thiết Nam, muốn tiến lên khuyên ngăn một chút, nhưng suy nghĩ một hồi cuối cùng cũng không nói gì cả.
Mỗi người đều có lựa chọn cho riêng mình, áp đặt từ bên ngoài chung quy cũng không phải chuyện tốt, được Tả Tiểu Đa xem tướng cho đã là một phần cơ duyên, bỏ lỡ cơ duyên, đặt sai cơ duyên chính là do người này vô duyên, không liên quan gì đến người khác!
Làm như vậy là đang xem ông đây như người mù xem bói hả?
Trong tiếng cười vang dội, tiểu đội trưởng thứ nhất đi đến đặt năm mươi tệ vào trong cái chén lớn: “Tả đại sư, xin dạy bảo.”
Dù cho trong lòng có ý nghĩ thế nào đi nữa thì hắn cũng thật sự không dám ở trước mặt mạo phạm.
Năng lực xem tướng của Tả Tiểu Đa là bản lĩnh đã được lão hiệu trưởng Hà Viên Nguyệt công nhận, đấy chính là đại bản lĩnh rồi!
Mà lúc này còn thật sự liên quan đến lợi ích thậm chí là an toàn tính mạng của bản thân và các anh em, đương nhiên cần phải thận trọng là đúng rồi!
Vì vậy hắn ngồi ngay ngắn trước mặt Tả Tiểu Đa, cơ thể thẳng tắp, sắc mặt hết sức nghiêm túc.
“Triệu Trường Quân?”
Tả Tiểu Đa liếc mắt nhìn tên, nói: “Tướng mạo của ngươi, không sao cả. Vận đen dĩ nhiên sẽ có một chút nhưng hoàn toàn không nguy hiểm đến tính mạng, nhiều nhất cũng chỉ bị thương nhẹ, không có trở ngại gì lớn, cứ đi theo hướng đã dự định thì sẽ có lợi ích kha khá, tổng thể mà nói là lơi nhiầu hơn hai, ừm. phải nói là lơi lớn hơn nhiều so với cái hại.”
Triệu Trường Quân nói: “Xin hỏi bạn Tiểu Đa là chúng ta nên đi hướng nào.”
Tả Tiểu Đa xoay người viết một chữ lên tờ giấy, gấp lại: “Khi đến địa điểm đã được định sẵn trong lòng các ngươi thì xem cái này. Nếu như hướng được viết trên tờ giấy không phải là hướng ngươi định đi thì ta sẽ hoàn trả gấp mười lần tiền quẻ.”
Triệu Trường Quân nhận lấy tờ giấy, trân trọng bảo vào túi: “Cảm ơn.”
Nói xong lập tức dẫn tiểu đội của mình đi ra ngoài tan học.
Ngày mai, bọn họ sẽ không đến trường học tập hợp nữa mà sẽ trực tiếp tập hợp tiểu đội bên ngoài thành.
“Người thứ hai, Giả Thế Nam.”
Tả Tiểu Đa nhìn nhìn Giả Thế Nam, nói: “Không có nguy hiểm, thu hoạch tương đối nhiều, chuyến đi này có thể gọi là cực kì thuận lợi, gặt hái còn to hơn đám Triệu Trường Quân rất nhiều, vận may thật sự rất ổn.”
Cũng viết lên tờ giấy: “Đây là hướng các ngươi sẽ đi, đến lúc đó, nếu như có sai sót gì cũng sẽ hoàn trả gấp mười lần như nhau."
“Cảm ơn.”
“Người thứ ba, Tống Tử Hào. Ừm, ngươi như này cũng không tệ, không có nguy hiểm lớn nào; Không đúng, bản thân ngươi sẽ không sao nhưng tên phó đội trưởng bên cạnh ngươi, chính là người tên Chu Tiểu Mã kia, trên mặt có vận đen bao phủ, mặc dù không đến mức nguy hiểm đến tính mạng nhưng khó tránh khỏi việc bị thương, nhất là phải chú ý đến phần chân bị thương, gặp chuyện phải cẩn thận, không nên khư khư. chống đỡ để tránh gây ra tàn tật. Ừm, đây là giấy cảnh báo của các ngươi, những thứ khác giống như trên.”
“Được.”
Tống Tử Hào gật gật đầu, quyết định trong lòng, xem ra cần đem theo nhiều thứ để xử lý vết thương, các loại cầm máu, nhất định phải mang theo Đoạn Tục đan để tránh Tiểu Mã thật sự bị thương không có phương pháp tốt để xử lý...
“Người thứ tư... Không sao, lần này rất thuận lợi, chỉ có thu hoạch hơi ít.”
Xem liên tục đến tiểu đội trưởng thứ bảy, Tả Tiểu Đa đột nhiên sững sờ một lúc, nói: “Ngươi tên... Thẩm Thiết Nam? Gái tên này... Tướng mạo của ngươi... có hơi không đúng, tập hợp tất cả các thành viên của tiểu đội các ngươi sang đây để ta xem thử.”
Sau một lúc, sáu người tập trung lại một chỗ.
Tả Tiểu Đa vừa nhìn thì trong lòng càng thêm bồn chồn.
Cả sáu người đều có vận đen bao phủ trên đỉnh, xui xẻo đến trời, hung thần đến cửa, đây rõ ràng là tướng tử kiếp!
Không đúng, hành động ngày mai tuy rằng là việc của từng người nhưng đều có thầy cô bí mật đi theo, hoàn toàn phối hợp chặt chẽ, mỗi vùng đều có giới hạn riêng, xem qua cho sáu đội trước đấy thì tất cả mọi người đều không sao, nhiều nhất cũng chỉ là cấp độ nguy hiểm bình thường, sao đến tiểu đội của bọn họ lại lộ ra loại tình hình không may như vậy?
Không, đây không còn thuộc phạm trù không may. nữa, đây là dấu hiệu mà toàn bộ tiểu đội sẽ phải chết, sao có thể như vậy được?!
“Ngươi như vậy không đúng, quá sai rồi.”
Tả Tiểu Đa nhìn tên đội trưởng Thẩm Thiết Nam kia, lông mày của hắn rậm rạp bất thường, khoảng cách giữa hai bên rất nhỏ, cặp lông mày vừa đậm vừa dày vừa đen, gần như nối liền với nhau, đặc biệt nổi bật.
Với cách xem tướng pháp của Tả Tiểu Đa thì tính cách của người này vô cùng bướng bỉnh, lúc nào cũng tự làm theo ý mình; Tính khí càng nóng nảy, không nghe lời người khác khuyên ngăn.
“Sao vậy? Rốt cuộc thì ngươi xem thấy gì rồi, sao lại không đúng?”
Thẩm Thiết Nam trong trận chiến trước cũng rất dũng mãnh, lúc nào cũng chằm chằm xông vào Tả Tiểu Đa, chỉ đáng tiếc kỹ năng không bằng người, cuối cùng suýt bị Tả Tiểu Đa đánh cho choáng váng, cho nên lúc này đặc biệt không ưa Tả Tiểu Đa, nhưng vẫn phải trả năm mươi tệ tiền xem tướng cho hắn...
'Thẩm Thiết Nam đang lẩm bẩm trong lòng: Cái thằng này sẽ không thông đồng với thầy Tần lợi dụng cơ hội tốt như này để vơ vét tiền của chứ?
“Sắc khí của sáu người các ngươi cực kỳ tệ. Ta khuyên là tốt nhất các ngươi nên từ bỏ nhiệm vụ lần này, bắt đầu từ ngày mai nên nghỉ ngơi tại nhà, tự nhiên tìm kiếm vận may phòng ngừa vận dữ, nếu như không bằng lòng từ bỏ thì vùng hoạt động nhất định phải trong phạm vi quy định, tuyệt đối không được tự làm theo ý mình; Tự ý vượt qua giới hạn, như vậy sẽ có thể tránh được tử
kiếp.
Thẩm Thiết Nam hừ một tiếng, nói: “Nhất định là ngươi đang nói xăng nói bậy, mở miệng khép miệng đều là tử kiếp tử ách, chúng ta chỉ hoạt động ở khu vực của Võ Sư, làm gì có nguy cơ nguy hiểm lớn như vậy, chúng ta cũng chưa từng vượt qua ranh giới! Tướng pháp của ngươi như vậy căn bản là phóng đại đi dọa người khác!”
“Căn bản là ngươi không biết xem! Trả tiền lại cho ta"
Vươn tay lấy lại năm mươi Tỉnh Nguyên tệ vừa đưa bỏ vào trong túi của mình, khịt mũi một tiếng dẫn thành viên trong tiểu đội nghênh ngang rời đi.
Tả Tiểu Đa nhìn bóng lưng của sáu người, khẽ thở dài một tiếng.
Nói lẩm bẩm: “Số kiếp... khó thoát mà...”
Tân Phương Dương đứng ở phía sau nhìn thấy vậy thì sắc mặt trở nên nặng nề, hắn lặng lẽ nhìn bóng lưng của Thẩm Thiết Nam, muốn tiến lên khuyên ngăn một chút, nhưng suy nghĩ một hồi cuối cùng cũng không nói gì cả.
Mỗi người đều có lựa chọn cho riêng mình, áp đặt từ bên ngoài chung quy cũng không phải chuyện tốt, được Tả Tiểu Đa xem tướng cho đã là một phần cơ duyên, bỏ lỡ cơ duyên, đặt sai cơ duyên chính là do người này vô duyên, không liên quan gì đến người khác!
/510
|