Nhất thời cảm thấy kinh động, ba người cùng nhau. gào thét kinh thiên.
Sắc mặt Mục Yên Yên trở nên lạnh lùng, đột nhiên tăng thêm ba phần công lực.
“Ngươi còn có người trợ giúp nào nữa đây? Đoạt Hồn Kiếm!”
Kiếm quang vốn đã cực kỳ huy hoàng lại bay vút lên lần nữa, trong mưa kiếm khắp trời, ba tia kiếm quang bắn ra, uy lực vô cùng.
Ba người vỗn dĩ chẳng còn chỗ để trốn tránh, đồng thời ôm kiếm trước ngực, kêu lên thảm thiết lùi về phía sau, phun ra tia máu.
Khuôn mặt xinh đẹp của Mục Yên Yên vẫn không hề dao động, kiếm quang lại một lần nữa tràn ngập không trung.
Nàng vốn định dùng ít công sức nhất để bắt ba tên này, nhưng vừa rồi ba người đồng loạt hét lên, rõ ràng có khả năng là có những tên Vu Minh khác khác đang ẩn nấp bên cạnh, để tránh sinh ra dị biến, nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh.
Trong cơn mưa kiếm, ba tia kiếm quang lại bùng lên, một trong ba người bị trúng kiếm ở trán, hắn hét lên rồi ngã xuống ngay lập tức, còn người kia thì bị kiếm đâm ở ngực cũng bị thương nặng, Trần Ngọc Đình cũng không tốt hơn gì, nhưng bị kiếm đâm vào bụng dưới, xuyên thủng đan điền, cả người rơi xuống như diều đứt dây, đồng thời máu tươi phun ra điên cuồng, máu bắn tung †óe lên không trung.
Đúng lúc này, trên không trung lặng lẽ xuất hiện một bóng đen, toàn thân bóng đen phủ dưới lớp áo choàng màu đen, giống như một con dơi to lớn giương cánh, giữa tay áo phóng ra một quyền đối đầu với kiếm quang của Mục Yên Yên.
Sau một tiếng nổ, cả hai đồng thời lùi lại.
Ngay sau đó, mây mù đen kịt vô tận đột nhiên tràn ngập không trung, trong nháy mắt bao phủ khu vực thiên địa, có một tiếng hét dài: “Các ngươi chạy đi!”
Bóng đen lay động chiếc áo khoác, xoay người, quấn chặt lấy Mục Yên Yên!
Tu vi của bóng đen này thể hiện ra vậy mà lại không thua kém gì so với Mục Yên Yên.
Ba người ngã xuống kia lảo đảo, ngay cả hai tên bị trúng kiếm cũng bị thương nặng, sức lực còn chưa tới 70%, nhưng cuối cùng cũng thoát khỏi sự truy sát tử thần của Mục Yên Yên, tạm thời cũng cố gắng đứng dậy được, máu trên người chảy ra không ngừng, tập tênh đi xuống phía sườn đồi.
Nhưng mà, ba người bọn hạ vừa mới đi được vài bước, đột nhiên cảm thấy một luồng khí âm hàn hung hãn bao trùm!
'Trên toàn bộ mặt đất sườn đồi, một lớp sương trắng. không biết từ đâu lại xuất hiện.
Phải biết, bây giờ là mùa hè, những thay đổi này, chẳng khác gì tuyết rơi tháng sáu!
Ba người không hề biết được là vẫn còn người tập kích, run lên, liền nhìn thấy một tia kiếm quang, từ sau cái cây lao tới như tia chớp, giữa ánh mắt, kiếm quang từ một phân thành ba, cùng lúc đánh giết ba người!
Kiếm quang của người vừa tới sắc bén, nhưng càng khiến người ta có cảm giác giống như tiên thiên trên trời, đột nhiên giáng xuống, lộ vẻ tiên khí mơ hồ trong không trung, siêu phàm thoát tục!
“Linh Niệm Thiên Nữ!” Cả ba người đồng thời thốt lên.
'Theo thông tin mà Vu Minh thu thập được, Linh Niệm Thiên Nữ này là đệ tử của Mục Yên Yên, thiên phú hơn người, có thể gọi là thiên tài tuyệt thế, chỉ cần ra tay, bất cứ là chiêu thức gì, thì chỉ cần là dùng đến bàn tay của nàng, thì không biết từ đâu tiên khí mờ ảo lại được tăng thêm gấp vài lần, quả là một hiện tượng lạ.
Tuy nhiên, có một truyền thuyết trong giới tu hành nói rằng bất cứ ai sở hữu khí chất khí tượng như vậy, rất có thể là được tái sinh bởi một thế lực lớn hoặc một thiên tiên cổ đại nào đó.
Chính vì vậy Linh Niệm Thiên Nữ này luôn là một trong những mục tiêu quan trọng mà Vu Minh muốn nhắm đến, mức độ ưu tiên còn cao hơn cả Mục Yên Yên.
Chỉ là thân phận thực sự vẫn chưa thể xác nhận được!
Và nhân vật truyền thuyết này đã thực sự xuất hiện khi cả ba đã ở thời khắc cùng đường bí lối!!
Nhìn thấy cái chết ngày càng gần, ba người đồng thời hành động, lần lượt lộn mình, nhưng đều tự mình di chuyển, huy động toàn bộ sinh lực còn sót lại trong cơ thể, đây là nguyên khí cuối cùng dùng để hộ mệnh, một khi nguyên khí này được trút bỏ, cái mạng này thực sự hết một nữa là có vấn đề rồi.
Nhưng nếu bây giờ không sử dụng, e rằng sẽ bị Linh Niệm Thên Nữ ngắt đầu mất.
Cả ba người họ đương nhiên rõ ràng hiểu được việc nào là nghiêm trọng hơn.
Bang bang bang, ba tia kiếm quang đối đầu với ba vũ khí, phát ra tiếng nổ đỉnh tai nhức óc.
Cách đó vài trượng, cỏ cây tứ phía đều đổ rạp ngay ngắn.
Vài tiếng kêu đâu đớn, ba người họ lại cùng lúc phun ra một vũng máu.
Trong lòng hoảng sợ, Linh Niệm Thiên Nữ này thật đáng sợ.
Theo truyền thuyết, Linh Niệm Thiên Nữ vẫn chưa đột phá Đan Nguyên, ba người đều ở cảnh giới Anh Biến, tuy rằng đã bị thương nặng sắp chết, nhưng một Đan Nguyên cảnh bình thường cũng tuyệt đối không thể so sánh được.
Mà Linh Niệm Thiên Nữ này quả thực có thể lấy một chọi ba, đồng thời khiến ba người hộc máu, loại tu vi này thật sự là không thể tưởng tượng nổi!
“Liều mạng đi!” Trân Ngọc Đình hét lên, dáng vẻ thê thảm.
Cùng lúc đó, ánh mắt hai người kia lộ ra vẻ kiên quyết, đồng thời liều mạng tấn công.
Một khi ba người họ cùng nhau liều mạng, bên phía Tả Tiểu Niệm không thể không cảm thấy áp lực gia tăng.
Tuy rằng nàng là bất thế kì tài, tuổi còn nhỏ đã đạt tới cảnh giới cực thượng thừa, có thể nói là độc nhất vô nhị trong đám bạn đồng trang lứa, nhưng từ đầu đến cuối luôn cứ dậm chân tại chỗ, nửa bước Đan Nguyên, khoảng cách để tới được đẳng cấp Anh Biến còn đến hai cấp độ lớn, mặc dù đối thủ bị thương nặng sắp chết, thực lực không còn nổi một phần trăm, nhưng ba người họ hợp lực và liều mạng liên thủ, cố gắng phản công, thì vẫn vượt quá cực hạn mà Tả Tiểu Niệm có thể đối phó.
Trong khi Tả Tiểu Niệm cố gắng hết sức chống cự, mở ra thân thành du đầu, cứng nhắc tất nhiên là không được, nhưng ba người họ đã sa cơ lỡ vận, cho đến thời điểm cuối cùng, khi khí thế của ba người cạn kiệt, sẽ xoay chuyển cục diện trận chiến, không thể trở lại được nữa!
Trong tay của Tả Tiểu Niệm không biết xuất hiện từ lúc nào đã xuất hiện thêm một tấm băng dài, thậm chí còn dùng nó kéo giãn cự li, lấy mềm thành cứng, lấy thế tiêu thế, cho dù là những chiêu đi, quấn, hay tháo gỡ đều không ngừng tiêu tốn hao chút ít lực chiến còn lại của ba người.
Sắc mặt Mục Yên Yên trở nên lạnh lùng, đột nhiên tăng thêm ba phần công lực.
“Ngươi còn có người trợ giúp nào nữa đây? Đoạt Hồn Kiếm!”
Kiếm quang vốn đã cực kỳ huy hoàng lại bay vút lên lần nữa, trong mưa kiếm khắp trời, ba tia kiếm quang bắn ra, uy lực vô cùng.
Ba người vỗn dĩ chẳng còn chỗ để trốn tránh, đồng thời ôm kiếm trước ngực, kêu lên thảm thiết lùi về phía sau, phun ra tia máu.
Khuôn mặt xinh đẹp của Mục Yên Yên vẫn không hề dao động, kiếm quang lại một lần nữa tràn ngập không trung.
Nàng vốn định dùng ít công sức nhất để bắt ba tên này, nhưng vừa rồi ba người đồng loạt hét lên, rõ ràng có khả năng là có những tên Vu Minh khác khác đang ẩn nấp bên cạnh, để tránh sinh ra dị biến, nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh.
Trong cơn mưa kiếm, ba tia kiếm quang lại bùng lên, một trong ba người bị trúng kiếm ở trán, hắn hét lên rồi ngã xuống ngay lập tức, còn người kia thì bị kiếm đâm ở ngực cũng bị thương nặng, Trần Ngọc Đình cũng không tốt hơn gì, nhưng bị kiếm đâm vào bụng dưới, xuyên thủng đan điền, cả người rơi xuống như diều đứt dây, đồng thời máu tươi phun ra điên cuồng, máu bắn tung †óe lên không trung.
Đúng lúc này, trên không trung lặng lẽ xuất hiện một bóng đen, toàn thân bóng đen phủ dưới lớp áo choàng màu đen, giống như một con dơi to lớn giương cánh, giữa tay áo phóng ra một quyền đối đầu với kiếm quang của Mục Yên Yên.
Sau một tiếng nổ, cả hai đồng thời lùi lại.
Ngay sau đó, mây mù đen kịt vô tận đột nhiên tràn ngập không trung, trong nháy mắt bao phủ khu vực thiên địa, có một tiếng hét dài: “Các ngươi chạy đi!”
Bóng đen lay động chiếc áo khoác, xoay người, quấn chặt lấy Mục Yên Yên!
Tu vi của bóng đen này thể hiện ra vậy mà lại không thua kém gì so với Mục Yên Yên.
Ba người ngã xuống kia lảo đảo, ngay cả hai tên bị trúng kiếm cũng bị thương nặng, sức lực còn chưa tới 70%, nhưng cuối cùng cũng thoát khỏi sự truy sát tử thần của Mục Yên Yên, tạm thời cũng cố gắng đứng dậy được, máu trên người chảy ra không ngừng, tập tênh đi xuống phía sườn đồi.
Nhưng mà, ba người bọn hạ vừa mới đi được vài bước, đột nhiên cảm thấy một luồng khí âm hàn hung hãn bao trùm!
'Trên toàn bộ mặt đất sườn đồi, một lớp sương trắng. không biết từ đâu lại xuất hiện.
Phải biết, bây giờ là mùa hè, những thay đổi này, chẳng khác gì tuyết rơi tháng sáu!
Ba người không hề biết được là vẫn còn người tập kích, run lên, liền nhìn thấy một tia kiếm quang, từ sau cái cây lao tới như tia chớp, giữa ánh mắt, kiếm quang từ một phân thành ba, cùng lúc đánh giết ba người!
Kiếm quang của người vừa tới sắc bén, nhưng càng khiến người ta có cảm giác giống như tiên thiên trên trời, đột nhiên giáng xuống, lộ vẻ tiên khí mơ hồ trong không trung, siêu phàm thoát tục!
“Linh Niệm Thiên Nữ!” Cả ba người đồng thời thốt lên.
'Theo thông tin mà Vu Minh thu thập được, Linh Niệm Thiên Nữ này là đệ tử của Mục Yên Yên, thiên phú hơn người, có thể gọi là thiên tài tuyệt thế, chỉ cần ra tay, bất cứ là chiêu thức gì, thì chỉ cần là dùng đến bàn tay của nàng, thì không biết từ đâu tiên khí mờ ảo lại được tăng thêm gấp vài lần, quả là một hiện tượng lạ.
Tuy nhiên, có một truyền thuyết trong giới tu hành nói rằng bất cứ ai sở hữu khí chất khí tượng như vậy, rất có thể là được tái sinh bởi một thế lực lớn hoặc một thiên tiên cổ đại nào đó.
Chính vì vậy Linh Niệm Thiên Nữ này luôn là một trong những mục tiêu quan trọng mà Vu Minh muốn nhắm đến, mức độ ưu tiên còn cao hơn cả Mục Yên Yên.
Chỉ là thân phận thực sự vẫn chưa thể xác nhận được!
Và nhân vật truyền thuyết này đã thực sự xuất hiện khi cả ba đã ở thời khắc cùng đường bí lối!!
Nhìn thấy cái chết ngày càng gần, ba người đồng thời hành động, lần lượt lộn mình, nhưng đều tự mình di chuyển, huy động toàn bộ sinh lực còn sót lại trong cơ thể, đây là nguyên khí cuối cùng dùng để hộ mệnh, một khi nguyên khí này được trút bỏ, cái mạng này thực sự hết một nữa là có vấn đề rồi.
Nhưng nếu bây giờ không sử dụng, e rằng sẽ bị Linh Niệm Thên Nữ ngắt đầu mất.
Cả ba người họ đương nhiên rõ ràng hiểu được việc nào là nghiêm trọng hơn.
Bang bang bang, ba tia kiếm quang đối đầu với ba vũ khí, phát ra tiếng nổ đỉnh tai nhức óc.
Cách đó vài trượng, cỏ cây tứ phía đều đổ rạp ngay ngắn.
Vài tiếng kêu đâu đớn, ba người họ lại cùng lúc phun ra một vũng máu.
Trong lòng hoảng sợ, Linh Niệm Thiên Nữ này thật đáng sợ.
Theo truyền thuyết, Linh Niệm Thiên Nữ vẫn chưa đột phá Đan Nguyên, ba người đều ở cảnh giới Anh Biến, tuy rằng đã bị thương nặng sắp chết, nhưng một Đan Nguyên cảnh bình thường cũng tuyệt đối không thể so sánh được.
Mà Linh Niệm Thiên Nữ này quả thực có thể lấy một chọi ba, đồng thời khiến ba người hộc máu, loại tu vi này thật sự là không thể tưởng tượng nổi!
“Liều mạng đi!” Trân Ngọc Đình hét lên, dáng vẻ thê thảm.
Cùng lúc đó, ánh mắt hai người kia lộ ra vẻ kiên quyết, đồng thời liều mạng tấn công.
Một khi ba người họ cùng nhau liều mạng, bên phía Tả Tiểu Niệm không thể không cảm thấy áp lực gia tăng.
Tuy rằng nàng là bất thế kì tài, tuổi còn nhỏ đã đạt tới cảnh giới cực thượng thừa, có thể nói là độc nhất vô nhị trong đám bạn đồng trang lứa, nhưng từ đầu đến cuối luôn cứ dậm chân tại chỗ, nửa bước Đan Nguyên, khoảng cách để tới được đẳng cấp Anh Biến còn đến hai cấp độ lớn, mặc dù đối thủ bị thương nặng sắp chết, thực lực không còn nổi một phần trăm, nhưng ba người họ hợp lực và liều mạng liên thủ, cố gắng phản công, thì vẫn vượt quá cực hạn mà Tả Tiểu Niệm có thể đối phó.
Trong khi Tả Tiểu Niệm cố gắng hết sức chống cự, mở ra thân thành du đầu, cứng nhắc tất nhiên là không được, nhưng ba người họ đã sa cơ lỡ vận, cho đến thời điểm cuối cùng, khi khí thế của ba người cạn kiệt, sẽ xoay chuyển cục diện trận chiến, không thể trở lại được nữa!
Trong tay của Tả Tiểu Niệm không biết xuất hiện từ lúc nào đã xuất hiện thêm một tấm băng dài, thậm chí còn dùng nó kéo giãn cự li, lấy mềm thành cứng, lấy thế tiêu thế, cho dù là những chiêu đi, quấn, hay tháo gỡ đều không ngừng tiêu tốn hao chút ít lực chiến còn lại của ba người.
/510
|