Tất cả mọi thứ cũng chỉ có thể ủy thác cho người hộ pháp!
Ở phía đối diện, kế hoạch dài hạn này của Vu Minh, Sát Phá Langkh ông biết đã được sắp đặt bao nhiêu lâu, thậm chí có thể còn có các thế lực Vu Minh khác tham gia cùng.
Kẻ địch súng ống sẵn sàng bao nhiêu năm như vậy cũng chỉ vì một khoảng khắc này thôi.
Còn phe mình... cấp cao hoàn toàn không coi trọng, không, căn bản là không thèm ngó tới, giống như không thấy, nhắm mắt làm ngơ!
Sau khi nghĩ kĩ lại, Tả Tiểu Niệm thật tâm không thể cảm thấy bản thân còn một chút cơ hội sống sót nào!
Lại nghĩ đến việc này tại Nhị Trung kết hợp với lời của bà Hà, Tả Tiểu Niệm chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lão, vừa lạnh vừa run.
Là cao tầng hoàn toàn không tin?
Hay là... còn có lý do nào khác?!
Tả Tiểu niệm ngơ ngác ngồi trong phòng của Tả Tiểu Đa, mất đầy vẻ mù mịt.
Nhưng, dường như chỉ có điều này, người em trai luôn luôn láu cá, keo kiệt, nghịch ngợm tinh quái mới có thể cho nàng cảm giác an toàn.
Bởi vì, hắn là người đầu tiên nhìn ra nàng có kiếp nạn sắp đến!
Hơn nữa, cũng vẫn đang cố gắng vì kiếp nạn của nàng!
Mỗi ngày dường như hắn đều giày vò bản thân giống như sắp mệt chết, hoàn toàn đều vì lý do đó...
Tả Tiểu Niệm ngồi trên ghế của Tả Tiểu Đa, thở dài yếu ớt.
Trên mặt bàn dựng nên một quyển từ điển cỡ lớn, Tinh Hồn Đại Sự Ký, nhìn có vẻ là hoàn toàn mới, dày khoảng hai nắm tay, vỏ bìa cứng cáp, xem ra rất có uy tín và kiểu dáng cũng rất cao cấp.
Theo những gì nhìn thấy, cuối cùng Tả Tiểu Niệm cũng bật cười, là tiền riêng của Cẩu Đát. Ôi, mỗi lần Cẩu Đát đều dè dặt, rón ra rón rén, lét lút giấu tiền, nhưng mỗi lần như vậy... Thật ra đều dưới ánh nhìn chăm chú của nàng.
Chỉ riêng việc lén lút đi vào đếm xem có thiếu mất hay không thì bản thân cũng đã đếm qua bảy tám lần.
Tiện tay mở ra, ôi là tiền riêng còn lại của Cẩu Đát... Nếu như ta chết rồi, sau này sẽ không thể đến để kiểm †ra xem tiền riêng của hắn có sử dụng cho người con gái khác hay không...
Mở ra nhìn, bên trong từ điển quả nhiên đã Nhưng số tiền riêng bên trong đâu rồi?
À, ngày đó hắn chuyển xuống dưới gầm giường rồi, ở bên trong đôi ủng da kia.
Suy nghĩ lặng lẽ thoáng qua, một chút kinh ngạc: chạm vào tâm trí, bên trong một chiếc ủng da tất nhiên cộm ra đều là tiền, nhưng còn một chiếc khác tại sao lại giấu một quyển sổ nhỏ vậy? Ta nhớ lúc trước đâu có đâu...
Tả Tiểu Niệm tò mò cầm quyển sổ nhỏ đó lên mở ra xem một chút, phát hiện quyển sổ nhỏ đó đã bị xé mất mấy trang.
Mà trang đầu tiên có viết “Khoảng cách Niệm Niệm mèo đột phá vẫn còn sáu mươi sáu ngày!”
Nét chữ rất rất đậm rất đậm. Giống như là nghiến răng nghiến lợi ra sức để viết.
Vậy thì những trang trước đã bị xé mất có phải là ngày thứ sáu mươi bảy? Sáu mươi tám?
Đây là một quyển... sổ ghi chép đếm ngược thời gian?
Sau khi tiện tay mở ra xem, nàng phát hiện một số mặt khác của quyển sổ nhỏ viết đầy những chữ viết dày đặc và lộn xộn, nét chữ qua loa kì lạ, còn có rất nhiều vết tích nối tiếp nhau.
“Thần sắc trên gương mặt của nàng không có chuyển biến tốt, vẫn còn rất nguy hiểm, phải làm sao. mới có thể cải thiện đây?”
“Mộng Trầm Ngư kiêu căng ngang ngược, vận khí xấu cũng nặng nề nhưng không hề nguy hiểm đến tính mạng, tại sao vậy?”
“Tử khí của Mục Yên Yên cũng nghiêm trọng như vậy, cũng rất nguy hiểm.”
“Mang Tham Lang Chi Tâm, cảm giác rất kì lạ.”
“Phân thân của thiếu nữ kia chết rồi, chị nói là do Tham Lang? Tham Lang lại là cái gì vậy?”
Lật sang trang khác. Truyện Đô Thị
*Ồ, người của Vu Minh, như thế là tăng thêm hai môn phái Thất Sát? Tham Lang Thất Sát lại có thêm Phá Quân há không phải chí là Sát Phá Lang sao? Sát Phá Lang tam sát tụ hợp, phong cách tuyệt sát, chuyện này thật sự quá nguy hiểm!”
“Niệm Niệm mèo sắp đột phá, với sức lực sư môn của nàng mà nói, bình thường gây phiền phức nhất định rất khó ảnh hưởng đến những thứ khác, nhiều nhất cũng chỉ là đột phá không thành công, làm sao đến mức mất mạng như dự đoán được... Có phải do Vu Minh đang lét lút giở trò? Nếu như thật sự là Vu Minh thì phải làm sao. đây?”
“Hôm nay tiến vào một trận đánh nhau, Tham Lang Chi Tâm lại có cảm ứng, chuyện này quá bất thường.”
“Tác động bên trong trường học có phải do sự thâm nhập của thế lực Tham Lang? Nhưng theo phán đoán của các tư liệu trong tay, có lẽ không phải là Lam Lang, Thất Sát tông mai phục thế lực giết hại trắng trợn ở bên ngoài thành, như vậy làm ra việc này bên trong trường học có lẽ là do Phá Quân?
Chỉ có điều những ngày này cứ liên tục có chuyện xảy ra đã chứng tỏ đồ của Tả Tiểu Đa quá nhiều quá nhiều rồi!
Nhưng qua những khía cạnh này cũng chứng minh Tả Tiểu Đa vì chuyện trước mắt đã chuẩn bị rất nhiều, tra cứu rất nhiều tư liệu!
“Quá yếu rồi, quá yếu rồi, quá yếu rồi...” Nét chữ không thể lộn xộn hơn nữa, trong câu chữ cũng có thể nhìn ra khi Tả Tiểu Đa viết xuống những chữ này đã tuyệt vọng và bất lực nôn nóng sắp phát điền.
Chữ quá yếu này không phải nói người khác, đương nhiên là đang nói bản thân của hắn.
Nhìn thấy mấy chữ quá yếu hoàn toàn không có bố cục kia, vành mắt Tả Tiểu Niệm đỏ lên, sống mũi cay cay, suýt chút nữa rơi nước mắt.
Tiểu Đa, tiểu Cẩu Đát...
Vì chuyện của nàng mà sắp giày vò bản thân đến phát điên rồi, nhưng ở trước mặt nàng vẫn luôn làm ra dáng vẻ vô tâm hờ hững... Là sợ sẽ tăng thêm áp lực. trong lòng nàng sao?
“Chuyện ở trường học bên đấy nếu vạch trần thì quá sớm... Nhất định sẽ còn những nguy hiểm khác lần lượt xảy ra. Nhưng mà bây giờ không thể lo nổi nữa, không còn cách nào ổn thỏa hơn để che giấu bản thân sau này. Tai họa ngầm bùng nổ sớm hơn, sự hỗn loạn sẽ xuất hiện khiến tất cả mọi người đều đề cao cảnh giác là có thể chia sẻ nguy cơ, để tiếp sau này cơ hội sẽ nhiều hơn một chút, bây giờ một người có thực lực có thể tin tưởng cũng không có...”
“Chú Nam còn chưa đợi ta nói với hắn thì đã đi rồi, tối hôm đó vẫn luôn quán đỉnh, tại sao ta lại ngủ mê mệt như vậy, rõ ràng đã nghĩ kĩ nên nói những gì rồi... khó khăn lắm mới gặp được một người giúp đỡ có thực lực tương đối dũng mãnh, ôi.
Ở phía đối diện, kế hoạch dài hạn này của Vu Minh, Sát Phá Langkh ông biết đã được sắp đặt bao nhiêu lâu, thậm chí có thể còn có các thế lực Vu Minh khác tham gia cùng.
Kẻ địch súng ống sẵn sàng bao nhiêu năm như vậy cũng chỉ vì một khoảng khắc này thôi.
Còn phe mình... cấp cao hoàn toàn không coi trọng, không, căn bản là không thèm ngó tới, giống như không thấy, nhắm mắt làm ngơ!
Sau khi nghĩ kĩ lại, Tả Tiểu Niệm thật tâm không thể cảm thấy bản thân còn một chút cơ hội sống sót nào!
Lại nghĩ đến việc này tại Nhị Trung kết hợp với lời của bà Hà, Tả Tiểu Niệm chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lão, vừa lạnh vừa run.
Là cao tầng hoàn toàn không tin?
Hay là... còn có lý do nào khác?!
Tả Tiểu niệm ngơ ngác ngồi trong phòng của Tả Tiểu Đa, mất đầy vẻ mù mịt.
Nhưng, dường như chỉ có điều này, người em trai luôn luôn láu cá, keo kiệt, nghịch ngợm tinh quái mới có thể cho nàng cảm giác an toàn.
Bởi vì, hắn là người đầu tiên nhìn ra nàng có kiếp nạn sắp đến!
Hơn nữa, cũng vẫn đang cố gắng vì kiếp nạn của nàng!
Mỗi ngày dường như hắn đều giày vò bản thân giống như sắp mệt chết, hoàn toàn đều vì lý do đó...
Tả Tiểu Niệm ngồi trên ghế của Tả Tiểu Đa, thở dài yếu ớt.
Trên mặt bàn dựng nên một quyển từ điển cỡ lớn, Tinh Hồn Đại Sự Ký, nhìn có vẻ là hoàn toàn mới, dày khoảng hai nắm tay, vỏ bìa cứng cáp, xem ra rất có uy tín và kiểu dáng cũng rất cao cấp.
Theo những gì nhìn thấy, cuối cùng Tả Tiểu Niệm cũng bật cười, là tiền riêng của Cẩu Đát. Ôi, mỗi lần Cẩu Đát đều dè dặt, rón ra rón rén, lét lút giấu tiền, nhưng mỗi lần như vậy... Thật ra đều dưới ánh nhìn chăm chú của nàng.
Chỉ riêng việc lén lút đi vào đếm xem có thiếu mất hay không thì bản thân cũng đã đếm qua bảy tám lần.
Tiện tay mở ra, ôi là tiền riêng còn lại của Cẩu Đát... Nếu như ta chết rồi, sau này sẽ không thể đến để kiểm †ra xem tiền riêng của hắn có sử dụng cho người con gái khác hay không...
Mở ra nhìn, bên trong từ điển quả nhiên đã Nhưng số tiền riêng bên trong đâu rồi?
À, ngày đó hắn chuyển xuống dưới gầm giường rồi, ở bên trong đôi ủng da kia.
Suy nghĩ lặng lẽ thoáng qua, một chút kinh ngạc: chạm vào tâm trí, bên trong một chiếc ủng da tất nhiên cộm ra đều là tiền, nhưng còn một chiếc khác tại sao lại giấu một quyển sổ nhỏ vậy? Ta nhớ lúc trước đâu có đâu...
Tả Tiểu Niệm tò mò cầm quyển sổ nhỏ đó lên mở ra xem một chút, phát hiện quyển sổ nhỏ đó đã bị xé mất mấy trang.
Mà trang đầu tiên có viết “Khoảng cách Niệm Niệm mèo đột phá vẫn còn sáu mươi sáu ngày!”
Nét chữ rất rất đậm rất đậm. Giống như là nghiến răng nghiến lợi ra sức để viết.
Vậy thì những trang trước đã bị xé mất có phải là ngày thứ sáu mươi bảy? Sáu mươi tám?
Đây là một quyển... sổ ghi chép đếm ngược thời gian?
Sau khi tiện tay mở ra xem, nàng phát hiện một số mặt khác của quyển sổ nhỏ viết đầy những chữ viết dày đặc và lộn xộn, nét chữ qua loa kì lạ, còn có rất nhiều vết tích nối tiếp nhau.
“Thần sắc trên gương mặt của nàng không có chuyển biến tốt, vẫn còn rất nguy hiểm, phải làm sao. mới có thể cải thiện đây?”
“Mộng Trầm Ngư kiêu căng ngang ngược, vận khí xấu cũng nặng nề nhưng không hề nguy hiểm đến tính mạng, tại sao vậy?”
“Tử khí của Mục Yên Yên cũng nghiêm trọng như vậy, cũng rất nguy hiểm.”
“Mang Tham Lang Chi Tâm, cảm giác rất kì lạ.”
“Phân thân của thiếu nữ kia chết rồi, chị nói là do Tham Lang? Tham Lang lại là cái gì vậy?”
Lật sang trang khác. Truyện Đô Thị
*Ồ, người của Vu Minh, như thế là tăng thêm hai môn phái Thất Sát? Tham Lang Thất Sát lại có thêm Phá Quân há không phải chí là Sát Phá Lang sao? Sát Phá Lang tam sát tụ hợp, phong cách tuyệt sát, chuyện này thật sự quá nguy hiểm!”
“Niệm Niệm mèo sắp đột phá, với sức lực sư môn của nàng mà nói, bình thường gây phiền phức nhất định rất khó ảnh hưởng đến những thứ khác, nhiều nhất cũng chỉ là đột phá không thành công, làm sao đến mức mất mạng như dự đoán được... Có phải do Vu Minh đang lét lút giở trò? Nếu như thật sự là Vu Minh thì phải làm sao. đây?”
“Hôm nay tiến vào một trận đánh nhau, Tham Lang Chi Tâm lại có cảm ứng, chuyện này quá bất thường.”
“Tác động bên trong trường học có phải do sự thâm nhập của thế lực Tham Lang? Nhưng theo phán đoán của các tư liệu trong tay, có lẽ không phải là Lam Lang, Thất Sát tông mai phục thế lực giết hại trắng trợn ở bên ngoài thành, như vậy làm ra việc này bên trong trường học có lẽ là do Phá Quân?
Chỉ có điều những ngày này cứ liên tục có chuyện xảy ra đã chứng tỏ đồ của Tả Tiểu Đa quá nhiều quá nhiều rồi!
Nhưng qua những khía cạnh này cũng chứng minh Tả Tiểu Đa vì chuyện trước mắt đã chuẩn bị rất nhiều, tra cứu rất nhiều tư liệu!
“Quá yếu rồi, quá yếu rồi, quá yếu rồi...” Nét chữ không thể lộn xộn hơn nữa, trong câu chữ cũng có thể nhìn ra khi Tả Tiểu Đa viết xuống những chữ này đã tuyệt vọng và bất lực nôn nóng sắp phát điền.
Chữ quá yếu này không phải nói người khác, đương nhiên là đang nói bản thân của hắn.
Nhìn thấy mấy chữ quá yếu hoàn toàn không có bố cục kia, vành mắt Tả Tiểu Niệm đỏ lên, sống mũi cay cay, suýt chút nữa rơi nước mắt.
Tiểu Đa, tiểu Cẩu Đát...
Vì chuyện của nàng mà sắp giày vò bản thân đến phát điên rồi, nhưng ở trước mặt nàng vẫn luôn làm ra dáng vẻ vô tâm hờ hững... Là sợ sẽ tăng thêm áp lực. trong lòng nàng sao?
“Chuyện ở trường học bên đấy nếu vạch trần thì quá sớm... Nhất định sẽ còn những nguy hiểm khác lần lượt xảy ra. Nhưng mà bây giờ không thể lo nổi nữa, không còn cách nào ổn thỏa hơn để che giấu bản thân sau này. Tai họa ngầm bùng nổ sớm hơn, sự hỗn loạn sẽ xuất hiện khiến tất cả mọi người đều đề cao cảnh giác là có thể chia sẻ nguy cơ, để tiếp sau này cơ hội sẽ nhiều hơn một chút, bây giờ một người có thực lực có thể tin tưởng cũng không có...”
“Chú Nam còn chưa đợi ta nói với hắn thì đã đi rồi, tối hôm đó vẫn luôn quán đỉnh, tại sao ta lại ngủ mê mệt như vậy, rõ ràng đã nghĩ kĩ nên nói những gì rồi... khó khăn lắm mới gặp được một người giúp đỡ có thực lực tương đối dũng mãnh, ôi.
/510
|