Trần Duyên thầm nghĩ tay của hắn không ngừng giương cung, may mắn là loại đại hình cương thi này không nhiều nên mọi chuyện vẫn còn trong tầm kiểm soát. Hàng ngàn lần kéo cung, hàng ngàn tinh thiết tiễn không ngừng phóng tới đoạt mạng những đầu cương thi kia.
Bỗng nhiên trong vô thức Tinh Thiết Tiễn như một mũi khoan nhanh chóng xiên qua đầu lâu vốn vô cùng rắn chắc kia. Trần Duyên cũng vô cùng bất ngờ, hắn vốn không hề suy nghĩ chỉ kéo Thanh Nguyệt Cung theo tiềm thức.
Bên kia Chu lão cũng không kiềm được mà thì thầm:
-Đã tới lúc rồi sao, đúng như ta dự đoán tiểu tử này đúng là thiên tài sử dụng cung tiễn mà.
Nhưng lão cũng không nói gì, cứ để mặc Trần Duyên loay hoay luyện tập mũi tên vừa rồi.
Sau ba ngày số Tinh Thiết Tiễn hắn mang theo chỉ còn một nữa, đưa ánh mắt về phía đàn cương thi đang không ngừng tiến tới kia ánh mắt vô hồn. Từng mũi Tinh Thiết Tiễn xoay tít trên không trung hữu lực đâm xuyên qua thân thể đầu cương thi trước mắt thậm chí còn cắm thẳng vào đầu cương thi phía sau.
-Hahahahaha...
Bỗng nhiên hắn ngữa mặt cười điên cuồng.
-Cuối cùng Trần Duyên ta đã nắm giữ được ngươi. Giờ đây đã có thêm một con át chủ bài bảo mệnh, ta đặt tên cho ngươi là Loa Toàn Tiễn.
Trần Duyên hưng phấn, nhưng cũng không được lâu. Sau khi bắn được ba tiễn cả người hắn liền đau nhứt. Cơn thống khổ này tuy không dữ dội nhưng lại đặt áp lực lên cả tinh thần khiến hắn thập phần khó chịu.
-Có lẽ thứ gì cũng có giới hạn, với thân thể ta bây giờ chỉ có thể bắn ra tam tiễn. Nếu như liều mạng thì rất có khả năng tinh thần bị hao kiệt.
Trần Duyên đành tạm hài lòng với năng lực hiện tại, dù sao “Khô Mộc Tiểu Pháp” chỉ là khởi đầu. Tương lai tiềm lực luyện thể còn khả năng tiếp tục đào xới. Nỗi lo duy nhất lúc này là tinh thần lực, thứ khó tu luyện nhất đối với tu sĩ không đâu khác chính là não hải. Công pháp tu luyện không nói tới chuyện rất hiếm thấy thì nổi thống khổ là thứ khiến cho chín trên mười kẻ đã phải đầu hàng. Cơn đau tinh thần gấp trăm ngàn lần thể xác, chỉ có những kẻ tinh thần rắn rõi, đạo tâm vững chắc mới có thể nếm thử.
Trần Duyên đã nhiều lần muốn trao đổi công pháp tu luyện thần thức nhưng đó lại là thứ dành cho tu sĩ Trúc Cơ kì nên hắn không thể nào đụng tới.
Ở bên kia từ khi cặp Lục Đường Lang tham chiến thì cục diện đã nghiên về một phía, từng nhát trảm chí mạng gặt hái đầu lâu khiến lũ cương thi ngã xuống không ngớt.
Đúng lúc này, trong đàn cương thi kia lại xuất hiện một đầu kì lạ. Cơ thể mặc dù nhỏ bé nhưng tốc độ lại không hề chậm, đồng thời cùng lực lượng mạnh mẽ một quyền đánh văng Tiểu Kim ra xa ba trượng.
Kim Thiết Nghĩ cơ thể kim khối lớn hơn năm mét đập mạnh làm những đầu cương thi gần đó bị đè bẹp. Trần Duyên nhíu mày, không ai hiểu thực lực của Tiểu Kim bằng hắn. Cơ thể cứng hơn kim thiết cùng lực lượng khủng bố dù là yêu thú Giáp đẵng cũng khó đẩy lùi. Nhưng giờ thân thể lại bị một quyền làm bể cả lớp giáp rắn chắc đó đủ thâý thực lực không thua kém gì hắn.
Nắm chặt lấy Thanh Nguyệt Cung vận lực, từng sợi cơ như đại xà bò trường trên cánh tay hắn. Ánh mắt sắc nhọn khóa chặt lấy đầu cương thi kì lạ kia.
-Hayyyyyyyyy.
Trần Duyên hét lớn. Loa Toàn Tiễn xoáy cực mạnh khoan xuyên qua không gian nhắm chặt lấy mục tiêu lao tới.
Đầu cương thi kì lạ kia như có lí trí, hốc mắt trống rỗng hướng về phía mũi tên điên cuồng kia. Việc tiếp theo khiến Trần Duyên không ngờ tới, cánh tay đầy lông lá kia giơ lên như muốn che chắn đầu lâu.
Như một tia sáng chói nhòa, Tinh Thiết Tiễn cắm chặt vào hữu thủ cứng cáp kia. Nhưng không dừng ở đó, Loa Toàn Tiễn tiếp tục xoáy tròn như muốn khoan sâu vào trong. Như thể là biết tính mạng sắp chấm dứt cương thi há rộng miệng hôi thối, răng trên đó cũng chiếc đực chiếc cái. Liều mạng đầu cương thi cắn chặt lấy, mặt cho Loa Toàn Tiễn cứ không ngừng xoáy khiến khoang miệng như muốn bị xé toạc ra.
Tưởng chừng chiếc đầu lâu kia sẽ bị xuyên thủng thì loa toàn tiễn đã bị chặn lại trước ánh mắt ngỡ ngàng của Trần Duyên. Đầu lâu vốn đã dị dạng nay còn được đính thêm Tinh Thiết Tiễn, trên khuôn mặt vốn ngàn năm như thể không biến dạng giờ đây lại hiện lên vẻ căm thù.
Mặc dù biểu hiện đó chỉ thoáng qua nhưng làm sao có thể qua mắt khỏi Trần Duyên. Sát khí trong hắn lúc này càng lúc càng thịnh, cương thi là một thứ vũ khí hình người mạnh mẽ nhưng không được chúng tu sĩ ưa thích sữ dụng. Có kẻ nói là sẽ làm tổn hại âm đức, thậm chí khiến cho tâm chí kẻ sử dụng trở nên điên cuồng khiến nhiều kẻ lo sợ.
Nhưng đó chỉ là lời ngụy biện, chỉ cần là vũ khí mạnh mẽ thì đám tu sĩ tham lam ngoài kia kẻ nào dám vỗ ngực ta đây không cần chứ. Lí do lớn nhất chính là cương thi chỉ có bản tính hiếu sát, không thể nào khống chế một cách dễ dàng chứ chưa nói tới điều kiện khiến tử thi trở thành cương thi cũng không phải dễ dàng. Thay vì đem theo một con rối hiếu sát thì một pháp bảo bản thân có thể tùy nghi sử dụng thì thuận tiện hơn nhiều.
Khiếm khuyết lớn nhất của đám lông lá này là không hề có lí trí, nhưng điều đó đủ để khiến đệ tử của Khôi Lỗi Tông gần như bất bại với các đối thủ cùng cấp. Nay Trần Duyên lại cảm nhận được sự căm thù, điều đó cũng đủ nói lên rằng đầu cương thi kia đã xuất hiện linh trí mặc dù chỉ là một tia le lói.
Cảm nhận được sát khí dày đặc từ hắn đầu cương thi kì lạ kia quay đầu bỏ chạy, điều này càng khiến quyết tâm của Trần Duyên càng lúc mãnh liệt hơn. Cắn chặt răng, đôi tay như như gọng kiềm xiết chặt lấy Thanh Nguyệt Cung đôi mắt nhắm về một hướng.
Từ khóe môi máu đã tràn ra, cơ thể Trần Duyên đã bị nội thương. Đây đã là mũi Loa Toàn Tiễn thứ năm hắn dùng trong ngày. Trần Duyên là kẻ hiểu rõ điều đó hơn ai khác nhưng không thể dừng lại. Bị một cương thi bí ẩn xuất hiện lí trí ghi hận không phải là điều hắn mong muốn.
-Hừ chút nội thương này có là gì, súc sinh ngươi phải chết.
Trần Duyên gằn từng chữ, Thanh Nguyệt Cung được kéo căng hơn bao giờ hết. Dây cung càng kéo căng cơ thể của hắn gần như bị căng cứng, từng tia máu xuất hiện trên cơ thể tưởng chừng như không thể nào phá hủy kia.
Nhìn thấy khí thế kinh khủng từ Trần Duyên đầu cương thi kia cảm thấy nguy hiểm tột độ. Biết tốc độ không thể nào chạy thoát liền lẽn vào trong đàn cương thi lẫn trốn.
-SÁT.
Trần Duyên hét lớn, Loa Toàn Tiễn như cơn lốc xoáy xuyên qua đàn cương thi. Như một cối xay khổng lồ, nơi mũi tên đi qua chỉ để lại những mảnh cơ thể không đầy đủ.
Đầu cương thi kì lạ kia đứng như trời chồng, như chứng kiến khoảng khắc cuối cùng. Bỗng nhiên tiếng gào thét khó nghe xuất hiện, hắc phong kiếm từ đằng xa chém tới. Như đường lưỡi liềm cắt ngang hư không phá vỡ thế công của Loa Toàn Tiễn.
Trần Duyên không tin vào mắt mình, đòn tấn công tổng lực vừa rồi đã chạm tới thực lực cuả tu sĩ Trúc Cơ kì nhưng không ngờ lại bị hóa giải một cách dễ dàng.
Trần Duyên cũng không thoát khỏi bóng đen rợn người kia. Một đường máu xuất hiện như thể cắt ngang cơ thể hắn khiến cho hộ giáp sư phụ ban tặng trở thành phế phẩm. Diễn biến quá nhanh Trần Duyên không thể nào phản ứng, cả người vô lực ngã xuống, thứ duy nhất còn xót lại là hình ảnh hắc bào sử dụng một dây thừng kì lạ cuốn lấy đầu cương thi kia mang đi.
Chứng kiến tình thế không ổn, Tiểu Mập Mạp gần đó liền khống chế tất cả linh trùng bao vây lấy Trần Duyên. Cặp Lục Đường Lang hiểu ý liền xông về phía hắc bào kia.
-Xoạt…
Hắc bào cắt thành bốn mảnh nhưng kẻ mặc nó đã thoát ra được. Bạch phát thanh niên vẻ ngoài trắng nhợt nếu như không cảm nhận được hơi thở thì không khác gì một cương thi.
Ánh mắt lưỡng lự nhìn về phía Trần Duyên đã bất tỉnh rồi nhìn lại đàn linh trùng xung quanh đặc biệt là cặp Lục Đường Lang chựt chờ đành thở dài bất đắc dĩ quay người rời đi.
Bỗng nhiên trong vô thức Tinh Thiết Tiễn như một mũi khoan nhanh chóng xiên qua đầu lâu vốn vô cùng rắn chắc kia. Trần Duyên cũng vô cùng bất ngờ, hắn vốn không hề suy nghĩ chỉ kéo Thanh Nguyệt Cung theo tiềm thức.
Bên kia Chu lão cũng không kiềm được mà thì thầm:
-Đã tới lúc rồi sao, đúng như ta dự đoán tiểu tử này đúng là thiên tài sử dụng cung tiễn mà.
Nhưng lão cũng không nói gì, cứ để mặc Trần Duyên loay hoay luyện tập mũi tên vừa rồi.
Sau ba ngày số Tinh Thiết Tiễn hắn mang theo chỉ còn một nữa, đưa ánh mắt về phía đàn cương thi đang không ngừng tiến tới kia ánh mắt vô hồn. Từng mũi Tinh Thiết Tiễn xoay tít trên không trung hữu lực đâm xuyên qua thân thể đầu cương thi trước mắt thậm chí còn cắm thẳng vào đầu cương thi phía sau.
-Hahahahaha...
Bỗng nhiên hắn ngữa mặt cười điên cuồng.
-Cuối cùng Trần Duyên ta đã nắm giữ được ngươi. Giờ đây đã có thêm một con át chủ bài bảo mệnh, ta đặt tên cho ngươi là Loa Toàn Tiễn.
Trần Duyên hưng phấn, nhưng cũng không được lâu. Sau khi bắn được ba tiễn cả người hắn liền đau nhứt. Cơn thống khổ này tuy không dữ dội nhưng lại đặt áp lực lên cả tinh thần khiến hắn thập phần khó chịu.
-Có lẽ thứ gì cũng có giới hạn, với thân thể ta bây giờ chỉ có thể bắn ra tam tiễn. Nếu như liều mạng thì rất có khả năng tinh thần bị hao kiệt.
Trần Duyên đành tạm hài lòng với năng lực hiện tại, dù sao “Khô Mộc Tiểu Pháp” chỉ là khởi đầu. Tương lai tiềm lực luyện thể còn khả năng tiếp tục đào xới. Nỗi lo duy nhất lúc này là tinh thần lực, thứ khó tu luyện nhất đối với tu sĩ không đâu khác chính là não hải. Công pháp tu luyện không nói tới chuyện rất hiếm thấy thì nổi thống khổ là thứ khiến cho chín trên mười kẻ đã phải đầu hàng. Cơn đau tinh thần gấp trăm ngàn lần thể xác, chỉ có những kẻ tinh thần rắn rõi, đạo tâm vững chắc mới có thể nếm thử.
Trần Duyên đã nhiều lần muốn trao đổi công pháp tu luyện thần thức nhưng đó lại là thứ dành cho tu sĩ Trúc Cơ kì nên hắn không thể nào đụng tới.
Ở bên kia từ khi cặp Lục Đường Lang tham chiến thì cục diện đã nghiên về một phía, từng nhát trảm chí mạng gặt hái đầu lâu khiến lũ cương thi ngã xuống không ngớt.
Đúng lúc này, trong đàn cương thi kia lại xuất hiện một đầu kì lạ. Cơ thể mặc dù nhỏ bé nhưng tốc độ lại không hề chậm, đồng thời cùng lực lượng mạnh mẽ một quyền đánh văng Tiểu Kim ra xa ba trượng.
Kim Thiết Nghĩ cơ thể kim khối lớn hơn năm mét đập mạnh làm những đầu cương thi gần đó bị đè bẹp. Trần Duyên nhíu mày, không ai hiểu thực lực của Tiểu Kim bằng hắn. Cơ thể cứng hơn kim thiết cùng lực lượng khủng bố dù là yêu thú Giáp đẵng cũng khó đẩy lùi. Nhưng giờ thân thể lại bị một quyền làm bể cả lớp giáp rắn chắc đó đủ thâý thực lực không thua kém gì hắn.
Nắm chặt lấy Thanh Nguyệt Cung vận lực, từng sợi cơ như đại xà bò trường trên cánh tay hắn. Ánh mắt sắc nhọn khóa chặt lấy đầu cương thi kì lạ kia.
-Hayyyyyyyyy.
Trần Duyên hét lớn. Loa Toàn Tiễn xoáy cực mạnh khoan xuyên qua không gian nhắm chặt lấy mục tiêu lao tới.
Đầu cương thi kì lạ kia như có lí trí, hốc mắt trống rỗng hướng về phía mũi tên điên cuồng kia. Việc tiếp theo khiến Trần Duyên không ngờ tới, cánh tay đầy lông lá kia giơ lên như muốn che chắn đầu lâu.
Như một tia sáng chói nhòa, Tinh Thiết Tiễn cắm chặt vào hữu thủ cứng cáp kia. Nhưng không dừng ở đó, Loa Toàn Tiễn tiếp tục xoáy tròn như muốn khoan sâu vào trong. Như thể là biết tính mạng sắp chấm dứt cương thi há rộng miệng hôi thối, răng trên đó cũng chiếc đực chiếc cái. Liều mạng đầu cương thi cắn chặt lấy, mặt cho Loa Toàn Tiễn cứ không ngừng xoáy khiến khoang miệng như muốn bị xé toạc ra.
Tưởng chừng chiếc đầu lâu kia sẽ bị xuyên thủng thì loa toàn tiễn đã bị chặn lại trước ánh mắt ngỡ ngàng của Trần Duyên. Đầu lâu vốn đã dị dạng nay còn được đính thêm Tinh Thiết Tiễn, trên khuôn mặt vốn ngàn năm như thể không biến dạng giờ đây lại hiện lên vẻ căm thù.
Mặc dù biểu hiện đó chỉ thoáng qua nhưng làm sao có thể qua mắt khỏi Trần Duyên. Sát khí trong hắn lúc này càng lúc càng thịnh, cương thi là một thứ vũ khí hình người mạnh mẽ nhưng không được chúng tu sĩ ưa thích sữ dụng. Có kẻ nói là sẽ làm tổn hại âm đức, thậm chí khiến cho tâm chí kẻ sử dụng trở nên điên cuồng khiến nhiều kẻ lo sợ.
Nhưng đó chỉ là lời ngụy biện, chỉ cần là vũ khí mạnh mẽ thì đám tu sĩ tham lam ngoài kia kẻ nào dám vỗ ngực ta đây không cần chứ. Lí do lớn nhất chính là cương thi chỉ có bản tính hiếu sát, không thể nào khống chế một cách dễ dàng chứ chưa nói tới điều kiện khiến tử thi trở thành cương thi cũng không phải dễ dàng. Thay vì đem theo một con rối hiếu sát thì một pháp bảo bản thân có thể tùy nghi sử dụng thì thuận tiện hơn nhiều.
Khiếm khuyết lớn nhất của đám lông lá này là không hề có lí trí, nhưng điều đó đủ để khiến đệ tử của Khôi Lỗi Tông gần như bất bại với các đối thủ cùng cấp. Nay Trần Duyên lại cảm nhận được sự căm thù, điều đó cũng đủ nói lên rằng đầu cương thi kia đã xuất hiện linh trí mặc dù chỉ là một tia le lói.
Cảm nhận được sát khí dày đặc từ hắn đầu cương thi kì lạ kia quay đầu bỏ chạy, điều này càng khiến quyết tâm của Trần Duyên càng lúc mãnh liệt hơn. Cắn chặt răng, đôi tay như như gọng kiềm xiết chặt lấy Thanh Nguyệt Cung đôi mắt nhắm về một hướng.
Từ khóe môi máu đã tràn ra, cơ thể Trần Duyên đã bị nội thương. Đây đã là mũi Loa Toàn Tiễn thứ năm hắn dùng trong ngày. Trần Duyên là kẻ hiểu rõ điều đó hơn ai khác nhưng không thể dừng lại. Bị một cương thi bí ẩn xuất hiện lí trí ghi hận không phải là điều hắn mong muốn.
-Hừ chút nội thương này có là gì, súc sinh ngươi phải chết.
Trần Duyên gằn từng chữ, Thanh Nguyệt Cung được kéo căng hơn bao giờ hết. Dây cung càng kéo căng cơ thể của hắn gần như bị căng cứng, từng tia máu xuất hiện trên cơ thể tưởng chừng như không thể nào phá hủy kia.
Nhìn thấy khí thế kinh khủng từ Trần Duyên đầu cương thi kia cảm thấy nguy hiểm tột độ. Biết tốc độ không thể nào chạy thoát liền lẽn vào trong đàn cương thi lẫn trốn.
-SÁT.
Trần Duyên hét lớn, Loa Toàn Tiễn như cơn lốc xoáy xuyên qua đàn cương thi. Như một cối xay khổng lồ, nơi mũi tên đi qua chỉ để lại những mảnh cơ thể không đầy đủ.
Đầu cương thi kì lạ kia đứng như trời chồng, như chứng kiến khoảng khắc cuối cùng. Bỗng nhiên tiếng gào thét khó nghe xuất hiện, hắc phong kiếm từ đằng xa chém tới. Như đường lưỡi liềm cắt ngang hư không phá vỡ thế công của Loa Toàn Tiễn.
Trần Duyên không tin vào mắt mình, đòn tấn công tổng lực vừa rồi đã chạm tới thực lực cuả tu sĩ Trúc Cơ kì nhưng không ngờ lại bị hóa giải một cách dễ dàng.
Trần Duyên cũng không thoát khỏi bóng đen rợn người kia. Một đường máu xuất hiện như thể cắt ngang cơ thể hắn khiến cho hộ giáp sư phụ ban tặng trở thành phế phẩm. Diễn biến quá nhanh Trần Duyên không thể nào phản ứng, cả người vô lực ngã xuống, thứ duy nhất còn xót lại là hình ảnh hắc bào sử dụng một dây thừng kì lạ cuốn lấy đầu cương thi kia mang đi.
Chứng kiến tình thế không ổn, Tiểu Mập Mạp gần đó liền khống chế tất cả linh trùng bao vây lấy Trần Duyên. Cặp Lục Đường Lang hiểu ý liền xông về phía hắc bào kia.
-Xoạt…
Hắc bào cắt thành bốn mảnh nhưng kẻ mặc nó đã thoát ra được. Bạch phát thanh niên vẻ ngoài trắng nhợt nếu như không cảm nhận được hơi thở thì không khác gì một cương thi.
Ánh mắt lưỡng lự nhìn về phía Trần Duyên đã bất tỉnh rồi nhìn lại đàn linh trùng xung quanh đặc biệt là cặp Lục Đường Lang chựt chờ đành thở dài bất đắc dĩ quay người rời đi.
/290
|