Nhục thể dần tan rã trở thành một vũng chất đen lòm bốc lên mùi cực kì khó ngữi. Ngoài trên người y phục cùng túi trữ vật, hắn xương cốt cũng đã không còn tồn tại.
- Đây chính là kết cục của kẻ phản bội, Khôi Lỗi Tông quả nhiên không hổ danh là một trong Tứ Đại Ma Tông thủ đoạn thập phần tàn độc.
Nhìn xuống dấu vết còn xót lại kia Trần Duyên không khỏi lắc đầu nuối tiếc. Một tên tu sĩ Trúc Cơ có thể moi được không ít tin tức hữu ít, đặc biệt là tu sĩ Khôi Lỗi Tông, nơi đó đệ tử không nhiều, mỗi tên gần như đều là nội môn đệ tử nắm trong mình không ít bí mật.
- Đạo hữu…đa tạ…
Lam Linh gần nữa canh giờ không ngờ lại có thể tự thân áp chế dâm độc, dù Trần Duyên cũng phải dùng ánh mắt khác nhìn nàng. Thứ Hỏa Dục Tán này ngoài trừ mùi hương rất hăng khó lòng hạ độc thì khi không may dính phải thì chỉ có tu sĩ Kim Đan mới có thể nhẹ nhàng bài trừ.
- Nữ nhân này không ngờ chỉ dựa vào kiên định tâm niệm khiến dâm độc không thể bùng phát.
- Lam đạo hữu đạo tâm bất phàm khiến ta phải bội phục.
- Ngươi…ngươi đừng chạm vào ta.
Nàng dù mặt ngoài áp chế nhưng thực ra chỉ dùng kiên định ý chí nắm giữ lấy bản thân một chút tỉnh táo cuối cùng. Nếu như khí tức nam nhân tới quá gần chính nàng cũng khó lòng chống đỡ.
Trần Duyên thần sắc đương đương không có gì lộ ra vẻ dâm đãng bộ mặt. Hắn hữu thủ đặt nhẹ lên vai mĩ phụ.
Nàng hốt hoảng bỗng thở phảo nhẹ nhõm, dâm độc trong người đã tiêu trừ đi ba bốn phần. Hỏa nhiệt có thể đốt cháy tâm can kia cũng dần tiêu tán. Lam Linh ánh mắt đã giảm bớt đi đề phòng nhìn hắn.
- Đạo hữu ắt hẵn phải là cao đồ của danh môn chính phái, từng hành động lời nói đều toát ra phong thái quang minh chính đại của bậc quân tử.
- Ta quang minh chính đại? ha…ha…ha…
Nam nhân như hắn là lần đầu trong đời nàng được diện kiến, mấy trăm năm nay đám nam nhân xoay quanh nàng không tên nào lại không có ý định xấu xa tiếp cận lại gần.
Nàng sinh ra vẻ ngoài phi thường sinh đẹp, càng lớn vóc dáng càng nở nang khiến bao kẻ thèm muốn. Sợ rằng bản thân sẽ bị bọn chúng ăn không còn cọng xương nàng mới đành trao thân gã phận cho một tên tán tu Trúc Cơ kì. Hắn bề ngoài quân tử chính trực nhưng than ôi, sau khi cùng hắn nên nghĩa phu thê thì bộ mặt vốn che giấu bấy lâu mời lộ diện.
Gã nam nhân tâm tính thấp hèn không ít lần dùng quỷ kế vây giết bàng hữu chiếm lấy tàu nguyên. Thậm chí có lần hắn còn dụ dỗ nàng cùng lên giường với một tên nòng cốt đệ tử để hắn có thể tiện đường thoát khỏi kiếp tán tu. May thay lúc đó nàng cũng đột phá Trúc Cơ nên thẳng thừng từ chối khiến hắn chỉ có thể nuốt cơn phẩn nộ mà từ bỏ.
Cuối cùng ngày đó cũng tới, một lần cùng những tên đạo hữu dơ bẩn kia đón đường một toán đệ tử đang vận chuyển tài nguyên không ngờ bị một tên tu sĩ Kim Đan trà trộn vào trong đó khiến hắn bị thụ chưởng trọng thương. Ân nghĩa phu thê còn đó, hắn đã dập đầu cầu xin khiến nàng không thể nhắm mắt không cứu. Hơn trăm năm nay Lam Linh đã không tiếc linh thạch thu lấy linh dược giúp hắn trị thương, nay còn một vị cuối cùng hùng mật của cấp hai yêu thú khiến nàng không màng hiểm nguy xâm nhập vào cấm địa này.
- Đa tạ đạo hữu, ân này ta…
- Không cần phải khách sáo, thứ dâm độc này thập phần bá đạo ta chỉ có thể vì đạo hữu áp chế xuống, độc dược còn đó tuy tạm thời không đáng lo ngại nhưng đạo hữu tình trạng chắc cũng là người rõ nhất a.
Mĩ phụ ấp úng, nàng nội thể không ai có thể tường tận hơn. Nàng nguyên khí một chút cũng không còn, một thân Trúc Cơ thực lực thậm chí còn không bằng một phàm nhân ngay cả tự thân đi lại cũng không phải là việc dễ dàng.
- Hời…trước hết hãy mặc tạm y phục này trước, sau đó từ từ hẵn suy tính sau.
Trần Duyên lấy ra đạo bào đưa tới, nàng lúc này mới chợt nhận ra ngọc thể đã gần như phơi bày trước mắt hắn.
- Hắn…hắn đã thấy hết…từ trước tới nay chỉ có phu quân mới có thể…
Mĩ phụ thập phần ngượng ngùng muốn tìm một nơi nào đó chui xuống quách cho xong. Một tay vội vàng che đi đôi cự nhũ, tay kia muốn lấy đạo bào.
Trông thấy nàng ngập ngừng song thủ run run Trần Duyên tiến lại gần, hữu thủ đỡ lấy mĩ phụ dựa vào lòng ngực săn chắc, tay kia thuần thục khoác lấy đạo bào tiếc nuối che đi xuân sắc.
- Nữ nhân này cự nhủ quả không tầm thường a, chỉ chạm nhẹ mà tay ta liên bật cả ra ngoài.
Sắc lang chắc lưỡi nghĩ thầm, nàng ngọc thể mềm mại đã triệt để dán chặt vào hắn người dù cách một lớp đạo bào nhưng nhục cảm vẫn không hề tệ.
- Lam đạo hữu từng nói biết nơi bọn người đồng bọn của Hà Thiên Dẫn kia ẩn nấp không sai chứ?
Trần Duyên lập tức thanh tĩnh, một tên tu sĩ Trúc Cơ xuất thân từ một trong Tứ Đại Ma Môn, Khôi Lỗi Tông đây là một tin tức thập phần đáng giá.
- Đây là tin tức nơi bọn chúng tụ tập, cách đây cũng phải hơn ba tuần trăng đi đường nếu đạo hữu không nhanh chân e rằng không còn kịp.
Nàng đứng yên bất động, tình thế hiện nay không khác gì thu hổ trục lang. Nam nhân trước mắt này thực lực so với tên Hà Thiên Dẫn kia có phần lợi hại, nàng lo sợ rằng Trần Duyên đối với nàng lại sinh lòng cầm thú.
- Đây chính là kết cục của kẻ phản bội, Khôi Lỗi Tông quả nhiên không hổ danh là một trong Tứ Đại Ma Tông thủ đoạn thập phần tàn độc.
Nhìn xuống dấu vết còn xót lại kia Trần Duyên không khỏi lắc đầu nuối tiếc. Một tên tu sĩ Trúc Cơ có thể moi được không ít tin tức hữu ít, đặc biệt là tu sĩ Khôi Lỗi Tông, nơi đó đệ tử không nhiều, mỗi tên gần như đều là nội môn đệ tử nắm trong mình không ít bí mật.
- Đạo hữu…đa tạ…
Lam Linh gần nữa canh giờ không ngờ lại có thể tự thân áp chế dâm độc, dù Trần Duyên cũng phải dùng ánh mắt khác nhìn nàng. Thứ Hỏa Dục Tán này ngoài trừ mùi hương rất hăng khó lòng hạ độc thì khi không may dính phải thì chỉ có tu sĩ Kim Đan mới có thể nhẹ nhàng bài trừ.
- Nữ nhân này không ngờ chỉ dựa vào kiên định tâm niệm khiến dâm độc không thể bùng phát.
- Lam đạo hữu đạo tâm bất phàm khiến ta phải bội phục.
- Ngươi…ngươi đừng chạm vào ta.
Nàng dù mặt ngoài áp chế nhưng thực ra chỉ dùng kiên định ý chí nắm giữ lấy bản thân một chút tỉnh táo cuối cùng. Nếu như khí tức nam nhân tới quá gần chính nàng cũng khó lòng chống đỡ.
Trần Duyên thần sắc đương đương không có gì lộ ra vẻ dâm đãng bộ mặt. Hắn hữu thủ đặt nhẹ lên vai mĩ phụ.
Nàng hốt hoảng bỗng thở phảo nhẹ nhõm, dâm độc trong người đã tiêu trừ đi ba bốn phần. Hỏa nhiệt có thể đốt cháy tâm can kia cũng dần tiêu tán. Lam Linh ánh mắt đã giảm bớt đi đề phòng nhìn hắn.
- Đạo hữu ắt hẵn phải là cao đồ của danh môn chính phái, từng hành động lời nói đều toát ra phong thái quang minh chính đại của bậc quân tử.
- Ta quang minh chính đại? ha…ha…ha…
Nam nhân như hắn là lần đầu trong đời nàng được diện kiến, mấy trăm năm nay đám nam nhân xoay quanh nàng không tên nào lại không có ý định xấu xa tiếp cận lại gần.
Nàng sinh ra vẻ ngoài phi thường sinh đẹp, càng lớn vóc dáng càng nở nang khiến bao kẻ thèm muốn. Sợ rằng bản thân sẽ bị bọn chúng ăn không còn cọng xương nàng mới đành trao thân gã phận cho một tên tán tu Trúc Cơ kì. Hắn bề ngoài quân tử chính trực nhưng than ôi, sau khi cùng hắn nên nghĩa phu thê thì bộ mặt vốn che giấu bấy lâu mời lộ diện.
Gã nam nhân tâm tính thấp hèn không ít lần dùng quỷ kế vây giết bàng hữu chiếm lấy tàu nguyên. Thậm chí có lần hắn còn dụ dỗ nàng cùng lên giường với một tên nòng cốt đệ tử để hắn có thể tiện đường thoát khỏi kiếp tán tu. May thay lúc đó nàng cũng đột phá Trúc Cơ nên thẳng thừng từ chối khiến hắn chỉ có thể nuốt cơn phẩn nộ mà từ bỏ.
Cuối cùng ngày đó cũng tới, một lần cùng những tên đạo hữu dơ bẩn kia đón đường một toán đệ tử đang vận chuyển tài nguyên không ngờ bị một tên tu sĩ Kim Đan trà trộn vào trong đó khiến hắn bị thụ chưởng trọng thương. Ân nghĩa phu thê còn đó, hắn đã dập đầu cầu xin khiến nàng không thể nhắm mắt không cứu. Hơn trăm năm nay Lam Linh đã không tiếc linh thạch thu lấy linh dược giúp hắn trị thương, nay còn một vị cuối cùng hùng mật của cấp hai yêu thú khiến nàng không màng hiểm nguy xâm nhập vào cấm địa này.
- Đa tạ đạo hữu, ân này ta…
- Không cần phải khách sáo, thứ dâm độc này thập phần bá đạo ta chỉ có thể vì đạo hữu áp chế xuống, độc dược còn đó tuy tạm thời không đáng lo ngại nhưng đạo hữu tình trạng chắc cũng là người rõ nhất a.
Mĩ phụ ấp úng, nàng nội thể không ai có thể tường tận hơn. Nàng nguyên khí một chút cũng không còn, một thân Trúc Cơ thực lực thậm chí còn không bằng một phàm nhân ngay cả tự thân đi lại cũng không phải là việc dễ dàng.
- Hời…trước hết hãy mặc tạm y phục này trước, sau đó từ từ hẵn suy tính sau.
Trần Duyên lấy ra đạo bào đưa tới, nàng lúc này mới chợt nhận ra ngọc thể đã gần như phơi bày trước mắt hắn.
- Hắn…hắn đã thấy hết…từ trước tới nay chỉ có phu quân mới có thể…
Mĩ phụ thập phần ngượng ngùng muốn tìm một nơi nào đó chui xuống quách cho xong. Một tay vội vàng che đi đôi cự nhũ, tay kia muốn lấy đạo bào.
Trông thấy nàng ngập ngừng song thủ run run Trần Duyên tiến lại gần, hữu thủ đỡ lấy mĩ phụ dựa vào lòng ngực săn chắc, tay kia thuần thục khoác lấy đạo bào tiếc nuối che đi xuân sắc.
- Nữ nhân này cự nhủ quả không tầm thường a, chỉ chạm nhẹ mà tay ta liên bật cả ra ngoài.
Sắc lang chắc lưỡi nghĩ thầm, nàng ngọc thể mềm mại đã triệt để dán chặt vào hắn người dù cách một lớp đạo bào nhưng nhục cảm vẫn không hề tệ.
- Lam đạo hữu từng nói biết nơi bọn người đồng bọn của Hà Thiên Dẫn kia ẩn nấp không sai chứ?
Trần Duyên lập tức thanh tĩnh, một tên tu sĩ Trúc Cơ xuất thân từ một trong Tứ Đại Ma Môn, Khôi Lỗi Tông đây là một tin tức thập phần đáng giá.
- Đây là tin tức nơi bọn chúng tụ tập, cách đây cũng phải hơn ba tuần trăng đi đường nếu đạo hữu không nhanh chân e rằng không còn kịp.
Nàng đứng yên bất động, tình thế hiện nay không khác gì thu hổ trục lang. Nam nhân trước mắt này thực lực so với tên Hà Thiên Dẫn kia có phần lợi hại, nàng lo sợ rằng Trần Duyên đối với nàng lại sinh lòng cầm thú.
/290
|