Không Sợ Biến Thái Chỉ Sợ Biến Thái Hơn..!!!

Chương 7 - Bữa Tối Gia Đình Là Rất Quan Trọng.

/38


Sau khi nói xong câu đó, ông chú kia liền bước lên lầu bỏ mặc tôi còn đang ngơ ngác.

Tôi bắt đầu phân tích tất cả sự việc xảy ra từ khi ông chú này bước vào nhà.

Thứ nhất, ông ta chắc chắn không phải bố tôi...

Tôi không hề giống ông ta một điểm nào cả.

Thứ hai, mối quan hệ giữa hai bố con hờ này không tốt.

Thứ ba, ông chú này... rất ghê gớm , chỉ vừa nhìn sơ qua thái độ và lời nói thôi đã vạch trần được tôi rồi...

Chưa đánh trận mà đã sắp thua rồi... làm sao đây .

- Thiên Tuyết, con mau đi tắm rửa rồi ăn cơm!

- Dạ!

Tôi vội vàng leo nhanh lên lầu.

Tôi phải tắm thật nhanh trước ông ta, sau đó ăn cơm thật nhanh mới được, con người này ít chạm mặt vẫn hơn

Việc tắm rửa của tôi cực kỳ dễ dàng, chỉ việc tháo mái tóc giả kia xuống sau đó xả nước từ đầu đến chân, vừa xả vừa bôi sữa tắm. Chưa đầy năm phút tôi đã hoàn thành.

Chạy nhanh xuống lầu, lao vào ghế đang chuẩn bị xúc cơm thì mẹ ấp úng nói:

- Con... con... lên... kêu bố xuống ăn cơm đi.

Nhìn ánh mắt tha thiết của mẹ tôi đành phải đầu hàng.

Ôi chỉ còn thiếu vài giây xúc cơm bưng lên phòng là xong mà...

Mới vừa từ trên đó chạy xuống thật nhanh giờ lại phải từ từ leo lên. Đến được gần nửa cầu thang thì ông bố dượng này bước xuống. Tôi liền nói:

- Mẹ kêu bố nhanh xuống ăn cơm!

Nói xong thì bước nhanh xuống lầu.

Trên bàn cơm là ba món mặn xào canh, hội tụ đủ cả gia đình một thế hệ, là ước mơ của bao nhiêu người nhưng... đó chỉ là của người ta, hiện tại tôi đang cảm thấy rất áp lực.

Bắt đầu bằng một câu nói.

- Vừa nãy con mới gọi bố là gì?

Vớ vẩn, gọi bố là bố thôi chứ chẳng lẽ gọi mẹ... khoan đã...

Ông ta nhìn tôi cười cười:

-Lần đầu tiên con gọi ta là bố đấy!

Người ta nói xảo quyệt là thấm cả trong máu đúng là không sai nhưng mà ông già đừng xem thường tôi chứ

- Nếu không thích lần sau con không gọi nữa...

- Ý bố không phải vậy, chỉ hơi ngạc nhiên... Sau bao nhiêu năm con cũng có một chút chấp nhận bố.

Mẹ tôi không nói gì cả nhìn ông ta và tôi cười rạng rỡ.

- Con nghĩ dù có nhiều chuyện xảy ra mà thời gian không thể quay ngược trở lại, tại sao cứ phải để mãi trong lòng.

Tôi nói chung chung thế này kiểu nào chả trúng... haha

- Vậy tốt quá còn gì, mẹ rất vui, nào để mẹ gắp thức ăn cho con.

- Không có gì đâu mà mẹ, nhìn mẹ giống như muốn khóc rồi kìa.

Một cục thịt được đưa vào chén tôi.

- Con thế này bố rất vui.

Sao lại đưa ra khuôn mặt nghiêm túc như thế này

- Lúc trước có một thời gian con nhìn bố cứ như kẻ thù rồi còn phải điều trị...

Mẹ tôi cắt ngang.

- Anh ăn cái này đi!

Mẹ tôi đưa đôi mắt ẩn ý nhìn ông chú.

- Bố biết con không thích bố, nhiều lúc cũng muốn lại gần con hơn nhưng con giống như con nhím, vừa thấy bố lại xù gai.

- Hôm nay thấy con mở lòng với bố, bố rất vui. Mẹ con ngày xưa chính là mối tình đầu của bố. Ước mơ của bố là sống trong một gia đình có mẹ con, dù con không phải là con ruột của bố nhưng bố lại rất yêu gia đình này.

Thật là, nãy giờ tôi toàn hiểu lầm người khác, bây giờ người ta đã nói thế này thì tôi còn có thể nói gì nữa...

- Con hiểu rồi ạ!

Dưới bàn mẹ đang cầm chặt tay tôi, tôi đưa mắt trao cho mẹ một cái nhìn an tâm.

Sau đó bữa tối diễn ra êm đềm và hạnh phúc. Điều này rất dễ cho tôi thực hiện công việc tiếp theo.

- Bố... mẹ... con... con lỡ làm mất hai cái thẻ ATM rồi.

- Ngày mai để bố làm lại cho, nếu không con cứ lấy thẻ của bố cũng được, mật khẩu là ngày sinh của mẹ con.

- Con cảm ơn bố, nếu được bố đổi mật khẩu mới cho con luôn nhé, con sợ ai đó nhặt được thẻ rồi có ý đồ xấu.

- Không thành vấn đề mai bố sẽ làm.

Mẹ tôi cũng vào góp vui.

- Nhìn hai bố con như vậy em vui lắm.

Khuôn mặt mẹ rạng rỡ, bố dượng tôi thì cười tươi ôm mẹ vào lòng.

Không biết ngày mai thế nào nhưng cứ sống một cuộc sống hạnh phúc trước mắt đối với tôi là quá đủ.

...

Bây giờ thăng cấp cho ông chú thành bố rồi, mặc dù tôi thích gọi ba hơn .

___________

Chương Phụ: Câu Chuyện Nhỏ Của Ông Chú Đẹp Trai...
3
Tôi là Lâm Thành. Tôi là người rất có tham vọng, sinh ra trong một gia đình công nhân tôi luôn muốn thực hiện được ước mơ của mình: Công danh, sự nghiệp, vợ hiền.

Tôi không muốn giống cha, một người luôn cố chấp trong mọi chuyện, là công nhân lâu năm trong nhà máy nhưng chưa bao giờ được lên chức, dù có năng lực nhưng lại quá thành thật, không biết khôn khéo với cấp trên nên bây giờ vẫn dậm chân tại chỗ.

Năm tôi lên lớp 11 tôi đã ấp ủ giấc mơ này bằng cách chơi cổ phiếu. Cũng giống như bao người tôi cũng có mối tình đầu. Đó là nỗi đau không bao giờ xóa nhòa...

Tôi không tin tình yêu lãng mạn, chỉ cần hai bên đáp ứng nhu cầu chính là môn đăng hộ đối tôi sẽ kết hôn và coi như đó là một trách nhiệm.

Ghét của nào trời trao của đó...

Tôi gặp em vào một buổi trực nhật bù, hôm đó tôi đi ngang qua lớp em. Em đang loay hoay tìm đồ trong lớp. Các bạn cùng lớp em không ở đây... Có lẽ đã đi học thể dục rồi; vì tôi thấy em mặc đồ thể dục.

Tôi vốn định không quan tâm, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt của em... tôi đã bị trúng tiếng sét ái tình...

Có thể nhiều người không tin, chính tôi còn không tin nữa... Lúc ấy tim tôi đập thật nhanh, một chút khó thở lại có ước muốn được ôm em.

Nắng chiếu qua khung cửa sổ ấy, tôi đứng ngắm em ở bên ngoài nhưng em lại không biết, đôi mắt luôn dõi theo em...

Tôi nghĩ mình điên thật rồi, chỉ đứng đó không làm gì cả, cho đến khi em chạy thật nhanh ra khỏi lớp để lại cho tôi một bóng lưng nhỏ bé nhìn theo đến khi mất hút ở cầu thang...

Sau hôm ấy ngày nào tôi cũng nghĩ về em, tôi tự đánh lừa mình rằng đó chỉ là một chút rung động khi mới lớn... Nhưng mỗi khi nhắm mắt lại tôi luôn nhớ rõ ràng khuôn mặt của em.

Tôi, một người con trai chưa yêu lần nào gặp phải nhưng cảm xúc khác thường lại không biết phải làm sao...

Mang trong mình tình cảm ấy tôi đã đơn phương yêu em cho đến hết cấp ba. Ngày cuối cùng đến trường tôi đã tỏ tình với em. Tôi thật sự không ngờ em lại đồng ý. Niềm vui của tôi được nhân đôi lên khi biết em cũng thi trường đại học của mình.

Sau đó chúng tôi yêu nhau cho đến hết năm ba đại học, càng gần với ngày ra trường xuất hiện nhiều mối lo khiến tôi không thể quan tâm nhiều đến em. Tôi là một người đàn ông, tôi muốn được thành công, tôi muốn em được hạnh phúc và không ai có thể coi thường chúng tôi.

Tôi giữ suy nghĩ đó và lao đầu làm việc, thời gian gặp em ít dần cho đến khi em nói lời chia tay...

Em nói nếu tôi thật lòng yêu em thì sau khi học đại học kết thúc hãy làm đám cưới.

Lúc ấy tôi vẫn còn giữ suy nghĩ kia và không muốn phải kết hôn trước khi có sự nghiệp...

Em không nói gì, nhìn tôi một cách ngơ ngác, em cười, cười trên môi nhưng nước mắt đã hai hàng.

Tôi nói em hãy hiểu cho tôi, tôi yêu em nhưng đó không phải là tất cả.

Sau đó em chạy đi, biến mất một thời gian, tôi nghĩ tôi và em đều cần có thời gian suy nghĩ.

Một tháng sau, khi tôi đã chuẩn bị tâm lý nói chuyện lại với em. Em lại nói với tôi một tin...

Em sẽ sang Úc du học.

Tôi hỏi em vì sao không ở lại, em còn giận tôi sao, em trả lời rằng ngày hôm đó đã hết tình cảm và có ý đi du học từ lâu.

Hối hận của tôi lúc đó chính là không giữ em lại...

Ba tháng sau khi em du học tôi nhận được thiệp mời đám cưới của em. Chồng em cũng là một du học sinh. Họ sẽ về đây kết hôn. Tôi không biết mình có nên đi dự đám cưới không.

Sau đó tôi quyết định không đi. Tôi muốn chứng tỏ mình đúng, tôi điên thật rồi, tôi nghĩ rằng em sẽ về bên tôi thôi... nhưng tôi sai rồi... sai thật rồi...

Tôi sử dụng công việc như là một công cụ để quên em. Tôi trải qua nhiều mối tình nhưng không đâu vào đâu.

Mười năm sau đó tôi đã thành công rất lớn trong công việc, tôi có danh vọng... mọi thứ... chỉ duy nhất...

Tôi không có em...

Mối tình đầu đẹp nhất thế gian...

...

_______0••0________

Lần gặp lại cô ấy là ba năm sau đó...

Công ty tôi có hạng mục với công ty cô ấy.

Cô ấy đã thay đổi rất nhiều, nét hồn nhiên ngày xưa biến mất chỉ còn lại nét đẹp mặn mà của phụ nữ có chồng, làn da được chăm sóc rất tốt. Khi được công ty đề cử làm việc này tôi đã xem qua người phụ trách. Khi biết là cô ấy tôi đã rất ngạc nhiên, muốn thử tưởng tượng ra cô ấy sẽ phản ứng như thế nào.

Lúc đầu khi nhìn thấy tôi cô ấy có ý tránh né, nhưng chỉ vẻn vẹn vài giây.

Vì hạng mục bên phía thiết kế công trình nên thời gian tôi gặp cô ấy rất nhiều. Tôi biết được cô ấy có một đứa con gái. Tôi tìm chủ đề bằng cách hỏi về con gái cô ấy... Cô ấy có một chút không muốn...

Tôi biết cô ấy nghĩ gì, tôi nói rằng chỉ muốn xem cuộc sống của cô có hạnh phúc không. Cô ấy nói rất hạnh phúc, tôi nhìn thấy điều đó trong mắt cô.

Cô ấy hỏi tôi sao vẫn chưa kết hôn... Tôi trả lời đại khái là không hợp.

Có lẽ tất cả đều không hợp vì mối tình này đã khắc sâu trong lòng. Tôi nghĩ mình giống bố một điều chính là sự cố chấp trong tình cảm, bố tôi chỉ mãi nghĩ về mẹ tôi sau khi bà ấy mất... Tôi đã có quá nhiều thứ nhưng cũng đã đánh mất nhiều thứ khác...

Mọi chuyện có lẽ sẽ diễn ra êm đềm sau khi chúng tôi hoàn thành hạng mục. Nhưng khi kết thúc nó lại gặp một biến cố lớn.

Sau khi ăn mừng công việc tôi đề nghị muốn đưa cô ấy về. Khi tới gần nhà cô ấy tôi đã không tự chủ ôm cô một cái. Tôi nghĩ đây là lần cuối cùng mình gặp cô, sắp tới tôi sẽ công tác ở nước ngoài hai năm không biết có cơ hội trở về nữa hay không.

Hành động này đều lọt vào trong mắt con gái cô ấy...

...

Không lâu sau đó tôi nhận được tin chồng cô ấy mất, công ty muốn cử người đi tham dự tôi đã tự đề nghị mình.

Khi tới nơi tôi thấy cô đang nằm gục bên quan tài, khuôn mặt đờ đẫn...

Con gái cô nhìn thấy tôi ánh mắt chứa đựng sự giận dữ, con bé không nói gì mà chỉ khóc nấc lên... vừa khóc vừa nhìn chằm chằm cứ như muốn xoáy sâu vào tâm trí tôi...

Thì ra sau tối hôm đó chồng cô ấy đã bị tai nạn...

Cả ngày hôm đó tôi không hề thấy cô ấy khóc, lẳng lặng ngồi đó, khuôn mặt nhợt nhạt dường như đã không ăn uống nhiều ngày.

Ngày chồng cô ấy được đem đi. Tôi thấy cô ấy khóc luôn miệng nói xin lỗi... xin lỗi...

Mọi người xung quanh nói cô đừng quá đau buồn...

Còn tôi khi thấy những giọt nước mắt ấy... Một cảm giác từ rất lâu ùa về một cách mạnh mẽ...đánh vào ký ức ngày đầu tiên tôi biết rung động... Lần đó cô ấy khóc tôi cũng không làm gì, ngay cả khi chia tay tôi cũng vậy...lần này...tôi muốn...

Tôi muốn là người sẽ lau nước mắt cho em...

_______

( anh trai đã tìm lại cảm xúc nên xưng em)

Tôi bắt đầu tìm mọi lý do để đến bên em, lúc đầu em tỏ ý không muốn nhưng trong một năm em đã chấp nhận sự hiện diện của tôi. Tôi biết em rất cần người bên cạnh ngay lúc này.

Người phản ứng gay gắt nhất chính là con gái của em, sau khi cha mất con bé bị tự kỉ nặng phải vào bệnh viện tâm thần. Nhiều lần tôi thấy em muốn gục ngã, tất cả mọi chuyện đau buồn liên tiếp đổ dồn lên em khiến em không còn hy vọng: chồng mất, con bị bệnh...

Tôi xin lỗi vì đã ích kỷ lợi dụng điều này để có được em...

Mọi việc đều không dễ dàng, con gái em luôn phát cơn điên mỗi khi nhìn thấy tôi, con bé nói tôi là người giết cha nó, quyến rũ mẹ, cướp mất mọi thứ của nó... mỗi lần như thế đều phải tiêm thuốc an thần, con bé vừa gục thì em cũng ngất lịm, bác sĩ nói do cơ thể suy nhược và lo lắng quá độ...

Nhìn em đau khổ tôi càng đau gấp trăm lần. Tôi quyết định gặp riêng con bé. Tôi nói muốn cướp tất cả từ nó, sẽ để nó chết già trong bệnh viện này. Con bé gào thét kinh hoàng sẽ giết tôi... Tôi nói người đang bị bệnh thì không thể làm được điều đó. Nói xong tôi rời khỏi.

Tôi muốn gánh hết mọi tội lỗi, tôi sẽ làm tất cả vì em.

Cuối cùng thì lời nói hôm đó đã đánh thức con bé, nó chịu ngoan ngoãn hơn và bệnh tình thuyên giảm hẳn, em rất vui mừng... đây là thứ hai tôi thấy em cười đến chảy nước mắt.

Hai năm sau thì tôi đã cưới em, con gái em một năm trước đã ra viện, nó vẫn còn hận tôi nhưng lại chấp nhận cho tôi ở bên cạnh em, nó nói tất cả là để mẹ hạnh phúc... Nó muốn tôi phải sống trong căn nhà cũ của gia đình nhưng sẽ không bao giờ gọi tôi là cha ...

Hai người chúng tôi đã tự thỏa hiệp quy ước ngầm này.

Riêng em, sau khi cưới tôi luôn lo sợ bệnh tình con bé tái phát nên làm chuyện gì cũng cẩn thận.

Tôi đã bước tới gần hạnh phúc, chỉ còn một chút nữa thôi...

Tôi hy vọng ngày ấy sẽ không xa vời nữa...

_________________


/38

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status