Sau khi Ý Ninh Trưởng công chúa nghe nói trong cung có người tới đem nhi tử cùng con dâu vào cung triệu kiến, một lòng chậm rãi rơi xuống
Hứa Gia thấy nàng nhẹ nhàng thở ra, ít nhiều cũng hiểu được tâm tư nàng, cười nói: "Cho đến nay hoàng thường đối với Thế Cẩn như thế nào chúng ta coi như đã rõ, hôm qua Thế Cẩn thành thân, hôm nay tức phụ nhận thân, tự nhiên hẳn sẽ mang tức phụ tiến cung để hoàng thượng nhìn một cái"
Ý Ninh Trưởng công chúa nhấp miệng cười nói: "Tự nhiên phải thế, Thế Cẩn từ nhỏ lớn lên trong cung, hoàng huynh tuy là cữu cữu hắn, nhưng lại nuôi dưỡng hắn giống như phụ thân, ân sinh ân dưỡng nặng như nhau. Nếu Tu Ngạn còn ở đây, hẳn cũng sẽ làm như hoàng huynh không khác biệt lắm..."
Nhắc tới phu quân trước kia đã qua đời, thần sắc Ý Ninh Trưởng công chúa có chút phức tạp
Đã thật lâu nàng không có nhớ tới Nhiếp Tu Ngạn, không phải không nhớ, mà là sợ hãi, sợ hãi nhớ đến hắn sẽ làm mình hỏng mất, sau đó sợ hắn sẽ trách cứ mình, trách mình lúc trước không chăm sóc tốt hài tử hắn lưu lại, cuối cùng hoàng huynh thấy không được, mới có thể mang vào trong cung giáo dưỡng, coi mấy năm nay, đối với cháu trai như các hoàng tử do hắn sinh ra, nói là thân sinh cũng không quá
Hứa Gia nghe được lời nàng nói, thần sắc hắn cũng có chút phức tạp
Nhiếp Tu Ngạn dùng chính mạng của mình cứu hoàng đế một mạng, hoàng đế trực tiếp xem hài tử của hắn như hài tử của mình để nuôi dưỡng, thậm chí còn quan tâm hơn so với hài tử của mình, có lẽ trong đó cũng có phần do Nhiếp Ngật tự mình nỗ lực cùng trả giá, nhưng hoàng đế xác thực có đủ tư cách dưỡng dục, quan tâm mà hắn cho Nhiếp Ngật các hoàng tử thậm chí cách một khoảng khá xa
Nhiếp Tu Ngạn tuy rằng đã chết, nhưng hắn lại có nhi tử vô cùng ưu tú cùng tiền đô vô lượng, thậm chí hoàng đế còn vì con của hắn mà áp chế các vị hoàng tử, không cho phép các vị hoàng tử đó uy hiếp đến tồn tại của Nhiếp Ngật
Hai phu thê nghĩ đến Nhiếp Tu Ngạn đã qua đời, tâm tình đều phức tạp, trong lúc nhất thời cũng không nói chuyện
"Nương!" Hứa Điềm từ bên ngoài đi vào, thấy cha mẹ đều ở đây, sau khi hành lễ với bọn họ liền đi đến bên cạnh Ý Ninh Trưởng công chúa, bĩu môi bất mãn nói: "Nương, vì sao hôm nay chúng ta không đến Vệ Quốc Công phủ? Hôm nay là ngày Hoắc thất kia nhận thân, chúng ta cũng nên đi qua nhìn chứ"
Ý Ninh Trưởng công chúa nghe được lời này liền nhíu mày, trách mắng: "Không biết lớn nhỏ! Hoắc thất là đại tẩu của ngươi, ngươi cần gọi nàng là đại tẩu"
Hứa Điềm bĩu môi, "Được thôi, đại tẩu thì đại tẩu! Nương, vì sao chúng ta không đến Vệ Quốc Công phủ? Con muốn gặp đại ca!" Sau đó liền nghĩ đến cái gì, lại nói: "Nương, lát nữa đại ca có mang đại tẩu đến kính trà cho người hay không?"
"Lúc nãy cữu cữu con đã gọi bọn chúng tiến cung rồi, xem thời gian chắc hôm nay sẽ không qua đây" Ý Ninh Trưởng công chúa nói
Vẻ mặt Hứa Điềm thất vọng, có chút rầu rĩ không vui
Hứa Gia thấy thế liền cười nói: "Hôm qua không phải Điềm Điềm nói muốn đi chèo thuyền hay sao? Hôm nay cha không có việc gì, cùng con đi chèo thuyền thôi"
Quả nhiên Hứa Điềm cao hứng lên rất nhiều, nhảy qua kéo tay phụ thân, tươi cười nói: "Cha, chúng ta đi nhanh lên đi, không gọi Bân ca nhi, đỡ cho hắn lại cười nhạo con"
Hứa Gia nhìn Ý Ninh Trưởng công chúa cười cười, liền cùng nữ nhi ra khỏi cửa đi đến hồ trong phủ
Ý Ninh Trưởng công chúa thấy thế không khỏi có chút bất đắc dĩ
Hiện giờ Hoắc thất đã vào cửa, về sau chính là con dâu nàng, đây là việc không cách nào sửa đổi. Chỉ là bộ dạng nữ nhi vẫn không chấp nhận Hoắc thất như cũ, hiện giờ nàng vẫn còn ở đây thật ra cũng không có gì, ngày sau nàng không còn nữa, lấy tâm tính này của nữ nhi, nếu là bị Hoắc thất đối ác, chỉ sợ nhi tử cũng lười phản ứng nàng, đến lúc đó thì thật không tốt
Suy nghĩ rõ ràng, Ý Ninh Trưởng công chúa quyết định trước tiên vẫn là sửa tính tình nữ nhi lại cho đúng, rồi lại nhìn nhìn nhân phẩm của con dâu như thế nào, chung quy cũng không thể để chị dâu em chồng thật sự trở mặt được
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Tại Phượng Tường Cung, Giang hoàng hậu ngồi tựa vào thanh chắn trên giường La Hán, rất hứng thú nghe Hoắc Thù nói chuyện
Vừa nãy nghe nói hoàng đế mang cô dâu mới vào cửa Vệ Quốc Công phủ ngày hôm qua tống đến nơi này của nàng, Giang hoàng hậu cười cười, cho người mang điểm tâm ngự trù trong cung vừa mới làm lên khoản đãi thật tốt
Lần trước khi thấy nàng, vẫn là một năm trước tại Nhân Thọ cung của Thái hậu, gặp lại sau một năm, Giang hoàng hậu phát hiện tiểu cô nương cách đây một năm, đã trở thành thiếu nữ tươi đẹp động lòng người, nụ cười vẫn xán lạn thuần tịnh như cũ, làm người nhịn không được sinh ra hảo cảm trong lòng
Nếu hoàng đế đã đem nàng tống đến nơi này, Giang hoàng hậu tự nhiên phải chiêu đãi cho tốt
Mới đầu nàng tùy ý nói chuyện cùng Hoắc Thù, sau lại nghe Hoắc Thù kể chuyện một lát, cảm thấy cô nương này có chút ý tứ, trừ cái này ra, đặc biệt còn có thể ăn được, nàng đã ăn hai đĩa điểm tâm phân lượng không ít, nhưng bộ dạng dường như vẫn chưa đã thèm
Giang hoàng hậu thấy thế nói: "Trong cung vừa có một ngự trù có thể làm điểm tâm Giang Nam, Tố Tố muốn nếm thử không?" Nói, hướng cung nữ bên cạnh vẫy tay
Thực mau cung nữ liền bưng lên thêm mấy đĩa điểm tâm vừa mới làm
Hoắc Thù ngượng ngùng nói, "Cảm ơn nương nương"
"Không có việc gì, nếu Hoàng thượng đã đem ngươi giao cho bổn cung, bổn cung tự nhiên sẽ không để ngươi bị đói" Giang hoàng hậu mặt không đổi sắc nói, phảng phất như tiểu cô nương trước mặt đã ăn mấy mâm điểm tâm cũng chỉ là chút lòng thành, mấy công chúa trong cung ăn thêm một chén cơm cũng không ăn nhiều như nàng
Hoắc thất cô nương cảm thấy Phượng Tường cung thật sự là quá tốt, con người Giang hoàng hậu cũng thực tốt, so với Thái hậu ở Nhân Thọ cung còn tốt hơn nhiều, ít nhất Giang hoàng hậu cũng sẽ không vòng vo tới lui hỏi nàng, còn trực tiếp mang điểm tâm lên cho nàng ăn tùy ý
Phải biết rằng sau khi đi vào cung, nàng đã đói bụng đến khó chịu
Sáng hôm nay sau khi rời giường, ngoại trừ tùy tiện ăn một chút đồ ăn sáng, tiếp theo là đến chính viện kính trà các trưởng bối, tiếp theo lại nhận thân, sau đó bồi khách khứa xem diễn, cuối cùng vội vội vàng vàng tiến cung, một khắc cũng không nhàn rỗi, cũng không có thời gian ăn thứ gì, đã sớm đói đến luống cuống, dạ dày coi bộ đã có chút khó chịu
Mắt thấy thời gian dần dần trôi qua, Càn Thanh cung bên kia cũng không có tin tức lại đây, Giang hoàng hậu liếc mắt nhìn tiểu cô nương đang cầm ly trà chậm rãi uống, nhịn không được lại cười
"Hoàng hậu nương nương, ngài cười rộ lên quả thật rất đẹp mắt" Hoắc Thù ngọt ngào nói, vẻ mặt chân thành tha thiết
Hoàng hậu thấy thế, cảm thấy cô nương này thật thảo hỉ, duỗi tay sờ soạng trên mặt nàng một chút, tay chạm tới là da thịt non mềm tinh tế của nữ hài tử, cười nói: "Ngươi cũng đẹp, còn nữa, không phải Hoàng thượng đã kêu ngươi gọi bổn cung là mợ rồi hay sao?"
Hoắc Thù ngượng ngùng mà cười, trung thực nói: "Quên mất, về sau nhất định nhớ kỹ"
Giang hoàng hậu nghe xong, nhịn không được cười rộ lên, cảm thấy phản ứng của cô nương này thật sự làm cho người ta không biết nói gì, thập phần trong sáng, hơn nữa còn đối đáp thuận theo rất mau, nhưng lại không phải loại cố tình thuận theo, hành vi đương nhiên này làm cho người ta cảm thấy đây là bản tâm của nàng, không mang theo bất kỳ so sánh hiệu quả và lợi ích cùng tính kế nào
Đương nhiên, nếu là người chán ghét nàng, nhìn thấy nàng như vậy chẳng phải là muốn tức chết sao?
Hoàng đế dẫn theo Nhiếp Ngật đi vào, vừa lúc nhìn thấy Giang hoàng hậu duỗi tay sờ mặt tiểu cô nương, Nhiếp Ngật tức khắc liền có chút không vui, nhấp miệng, vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng
"Tử Đồng vừa rồi đang cười gì vậy?" Khánh Nguyên đế cười hỏi
Giang hoàng hậu dáng vẻ muôn vàn đứng dậy, dẫn theo Hoắc Thù tiến lên hành lễ hoàng đế, thấy bộ dạng lạnh lùng của Nhiếp Ngật, che miệng cười nói: "Vừa rồi thần thiếp mới nói tức phụ Thế Cẩn gọi sai, hẳn là phải kêu thiếp là mợ mới đúng, xem bộ dạng thành thật nhận sai này của nàng thật làm người khác không nỡ dạy dỗ, không trách được Thế Cẩn khẩn trương tức phụ hắn như vậy"
Khánh Nguyên đế nhìn thoáng qua Hoắc Thù, thấy đôi mắt nàng rơi xuống trên người cháu ngoại trai, có chút thất thần, không khỏi bật cười nói: "Sắc trời không còn sớm, hôm nay các ngươi bồi trẫm và hoàng hậu dùng bữa đi" Sau đó nhìn hoàng hậu có chút giật mình nói, "Kêu Ngự Thiện Phòng bên kia tùy tiện làm ít cơm nhà đi, hôm nay là gia yến"
Giang hoàng hậu thu liễm thần sắc giật mình, mỉm cười đi phân phó, trong lòng lại nghĩ, hoàng thượng quả nhiên yêu ai yêu cả đường đi, Hoắc thị này quả nhiên là có phúc khí tốt
Khánh Nguyên đế ở trước mặt hai hài tử thật ra cũng không bày ra cái giá gì, bất quá hắn đăng cơ mười mấy năm, xây dựng hình ảnh thâm sâu, cho dù hắn không làm gì, trong vô ý cũng toát ra vài phần uy nghi, làm người không dám lỗ mãng
Khi Khánh Nguyên đế hỏi hai vợ chồng son tình hình nhận thân của ngày hôm nay, liền nghe cung nhân bên ngoài vào đây bẩm báo, Tứ công chúa đến đây thỉnh an hoàng hậu nương nương
Giang hoàng hậu ý vị không rõ cười cười, nhìn về phía hoàng đế
Khánh Nguyên đế vẫy vẫy tay, nhìn cung nhân đến đây bẩm báo nói: "Nói Tứ công chúa đến Chung Túy cung đi" Tiếp theo tiếp tục lắng nghe hai phu thê nói về việc nhận thân ngày hôm nay, phảng phất như việc này so với việc nữ nhi đang bên ngoài chờ gọi vào càng hấp dẫn hắn hơn
Hoàng hậu cúi đầu cười cười, duỗi tay châm trà cho hoàng đế
Cung nhân nhận được lời nói, khom người lui ra, đi đến bên cạnh Tứ công chúa đang chờ bên ngoài Phượng Tường cung hồi bẩm, "Điện hạ, hoàng thượng đang bận nên nói ngài đến Chung Túy cung"
Sắc mặt Tứ công chúa đổi đổi, nhưng mà thật nhanh lấy lại vẻ mặt đầy ý cười, cười khanh khách nói: "Một khi đã như vậy bổn cung cũng không làm phiền nữa" Dứt lời, mang theo cung nữ đến Chung Túy cung
Trong Chung Túy cung, An phi đang chải lông cho sủng vật mình nuôi, ngón tay thon dài mỹ lệ, nhẹ nhàng mà chải bộ lông trắng của chó nhỏ, nghe nói Tứ công chúa qua đây, có chút kinh ngạc, bất quá lại càng có rất nhiều vui mừng
"Sao con lại tới đây?" An phi cho người mang trà bánh nữ nhi thích ăn lên đây cho nàng
Tứ công chúa nhấp nhấp miệng thở dài nói, "Hôm nay phụ hoàng triệu Nhiếp biểu ca cùng Hoắc thất tiến cung, lúc này bọn họ đang ở Phượng Tường cung, phụ hoàng cũng ở đó"
An phi nghe xong, sắc mặt không tốt lắm, nhíu mày nói: "Hoàng thượng thật là, hoàng tử hoàng nữ không sủng, lại đi sủng nhi tử của ngoại thần, cũng không biết..."Lời chưa nói nuốt trong miệng, rốt cuộc cũng không nói ra
Tứ công chúa liếc mẫu phi một cái, ý vị thâm trường nói, "Mẫu phi, về sau chớ nói loại lời này, Nhiếp biểu ca chính là tròng mắt của phụ hoàng, phụ hoàng vì hắn, ngay cả nhi tử đều có thể chèn ép, nữ nhi thì tính là gì?"
Nói xong nhịn không được cười lạnh, trong mắt là một mảnh bình tĩnh
Từ lần đó, nàng ỷ vào sủng ái của hoàng thượng, muốn chiêu Nhiếp Ngật làm phò mã, sau khi bị phụ hoàng cự tuyệt, nàng mới cảm nhận được địa vị của Nhiếp Ngật này trong lòng phụ hoàng. Phụ hoàng không phải người cha tốt, nhưng lại là hoàng đế tốt, hơn nữa còn là vị đế vương cực kỳ xuất sắc, Nhiếp Ngật do chính tay hắn nuôi lớn, là quân cờ của hắn, cũng là hài tử hắn sủng ái nhất, không ai có thể uy hiếp đến địa vị của Nhiếp Ngật
Người như Nhiếp Ngật kỳ thật nàng cũng thích
Làm sao có thể không thích được đây? Bộ dạng Nhiếp Ngật đẹp, thân phận lại hiển hách, là người thứ nhất trong lòng hoàng đế, thiếu nữ hoài xuân nào lại không thích, đặc biệt là Nhiếp Ngật lớn lên ở trong cung, nàng có thể thường xuyên gặp mặt Nhiếp Ngật, thấy được nhiều, một lòng liền dính trên người hắn
Chỉ là phụ hoàng không muốn Nhiếp Ngật làm phò mã, thân phận phò mã này sẽ hạn chế Nhiếp Ngật
Cho nên, nàng không chỉ không ghen ghét Nhiếp Ngật định thân cùng Hoắc thất, mà còn cần qua lại tốt cùng Hoắc thất, đối với Nhiếp Ngật lộ ra tín hiệu hữu hảo. Quan hệ tốt cùng Nhiếp Ngật, đối với nàng có lợi mà không có hại, đặc biệt là sau khi hiểu rõ thái độ của phụ hoàng, mặc kệ tương lai ai là người có thể ngồi vị trí kia, Nhiếp Ngật đều không có việc gì, ngược lại sẽ trở thành trợ thủ không thể thiếu của hoàng đế
Nàng sẽ không ngu xuẩn như Cao Quân kia, liên tiếp đi đắc tội với người, cho rằng có thể ỷ vào thái hậu sủng ái mà vọng tưởng có thể gả cho Nhiếp Ngật, thậm chí còn làm thái hậu tạo áp lực cho hoàng đế
Quan hệ giữa thái hậu cùng phụ hoàng sớm đã định tại thời điểm phụ hoàng thuận lợi đăng cơ năm đó, thái hậu lại vọng tưởng gả cháu ngoại gái cho Nhiếp Ngật mà đi đến thử thái độ của hoàng đế, kết quả có thể biết là gì
Nghĩ đến đây, khí kia trong lòng Tứ công chúa rốt cuộc cũng đã tiêu tan, lại khôi phục bộ dạng vui vẻ rạng ngời, chỉ dẫn mẫu phi mặt đầy nghi hoặc để nàng sau này khi nhìn thấy Hoắc Thù cũng không nói gì đắc tội với người ta
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Sau khi dùng cơm tại Phượng Tường cung xong, sắc trời cũng đã tối, hai vợ chồng son từ biệt đế hậu, rốt cuộc rời khỏi hoàng cung
Hôm nay Khánh Nguyên đế nghỉ ngơi tại Phượng Tường cung, hỏi hoàng hậu, "Hoắc thị kia như thế nào?"
Giang hoàng hậu cười nói, "Là một hài tử hoạt bát, tính tình thật thấu triệt, hơn nữa...." Nói tới đây, Giang hoàng hậu che miệng cười
Bộ dạng này của nàng gợi lên tò mò cho Khánh Nguyên đế, "Cái gì?" Tuy rằng đã gặp qua tức phụ này của cháu ngoại trai hai lần, nhưng rốt cuộc nam nữ khác biệt, không thể nhìn chằm chằm vào nàng, hai lần gặp mặt ngắn ngủn cũng không có biện pháp nhìn ra tính tình của nàng như thế nào
"Hơn nữa còn ăn rất được" Giang hoàng hậu lời vui đầy miệng nói, "Bộ dạng nàng nho nhỏ như vậy, cũng không biết chứa thức ăn ở nơi nào" Dứt lời, liền đem việc trước khi bọn họ qua đây, vị thế tử phu nhân nào đó đã ăn bao nhiêu mâm điểm tâm kể lại với hắn
Không chỉ ăn không ít điểm tâm, mà gia yến vừa nãy cũng ăn không ít
Khánh Nguyên đế nghe xong cũng có chút kinh ngạc, sau đó mỉm cười nói, "Có thể ăn là phúc, Thế Cẩn cũng không thiếu tiền bạc, nuôi nổi" Dứt lời, nghĩ nghĩ, vung tay lên, lại tự đào tư khố của mình ít đồ vật ban thưởng cho hai vợ chồng son
Khóe miệng Giang hoàng hậu hơi kéo, cảm thấy hoàng thượng đây là yêu ai yêu cả đường đi, đến đôi mắt cũng có vấn đề, chỉ cần nhà ở tốt thì cái gì cũng tốt
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Nhiếp Ngật dắt Hoắc Thù lên xe về Vệ Quốc Công phủ, trên đường, hắn cẩn thận đánh giá Hoắc Thù, nói: "Lúc nãy ở trong cung như thế nào?"
Hoắc Thù hồi tưởng lại mỹ vị điểm tâm trong Phượng Tường cung, khen "Hoàng hậu nương mương là người tốt, điểm tâm ăn rất ngon"
Nhiếp Ngật: "...."
Thấy thần sắc hắn có chút không đúng, nàng chột dạ chọc chọc ngón tay, nói: "Hôm nay đồ ăn sáng chỉ ăn một ít, sau khi nhận thân lại tiến cung, không có thời gian ăn gì hết nên đói vô cùng, may mắn hoàng hậu nương nương mời ta ăn điểm tâm"
Nhiếp Ngật nhịn không được nhìn thoáng về bụng nàng, thấp thoáng trong y phục, vẫn có thể nhìn thấy hình dạng bụng tinh tế, nghĩ đến vừa rồi khi dùng bữa tại Phượng Tường cung nàng ăn cũng không ít, có chút lo lắng nàng đang cố gắng chống đỡ, hỏi: "Nàng không sao chứ?"
Vẻ mặt Hoắc Thù không thể hiểu nhìn hắn, nàng còn có thể có chuyện gì chứ?
Nhiếp Ngật phát hiện nàng không hiểu rõ ý mình, thấy sắc mặt nàng hồng nhuận, hơi thở nhẹ nhàng, không giống bộ dạng khó chịu, rốt cuộc xác nhận thê tử mới cưới này của mình thật sự ăn rất được
Kỳ thật, cũng không có gì không tốt, dù sao hắn vẫn nuôi nổi
Hứa Gia thấy nàng nhẹ nhàng thở ra, ít nhiều cũng hiểu được tâm tư nàng, cười nói: "Cho đến nay hoàng thường đối với Thế Cẩn như thế nào chúng ta coi như đã rõ, hôm qua Thế Cẩn thành thân, hôm nay tức phụ nhận thân, tự nhiên hẳn sẽ mang tức phụ tiến cung để hoàng thượng nhìn một cái"
Ý Ninh Trưởng công chúa nhấp miệng cười nói: "Tự nhiên phải thế, Thế Cẩn từ nhỏ lớn lên trong cung, hoàng huynh tuy là cữu cữu hắn, nhưng lại nuôi dưỡng hắn giống như phụ thân, ân sinh ân dưỡng nặng như nhau. Nếu Tu Ngạn còn ở đây, hẳn cũng sẽ làm như hoàng huynh không khác biệt lắm..."
Nhắc tới phu quân trước kia đã qua đời, thần sắc Ý Ninh Trưởng công chúa có chút phức tạp
Đã thật lâu nàng không có nhớ tới Nhiếp Tu Ngạn, không phải không nhớ, mà là sợ hãi, sợ hãi nhớ đến hắn sẽ làm mình hỏng mất, sau đó sợ hắn sẽ trách cứ mình, trách mình lúc trước không chăm sóc tốt hài tử hắn lưu lại, cuối cùng hoàng huynh thấy không được, mới có thể mang vào trong cung giáo dưỡng, coi mấy năm nay, đối với cháu trai như các hoàng tử do hắn sinh ra, nói là thân sinh cũng không quá
Hứa Gia nghe được lời nàng nói, thần sắc hắn cũng có chút phức tạp
Nhiếp Tu Ngạn dùng chính mạng của mình cứu hoàng đế một mạng, hoàng đế trực tiếp xem hài tử của hắn như hài tử của mình để nuôi dưỡng, thậm chí còn quan tâm hơn so với hài tử của mình, có lẽ trong đó cũng có phần do Nhiếp Ngật tự mình nỗ lực cùng trả giá, nhưng hoàng đế xác thực có đủ tư cách dưỡng dục, quan tâm mà hắn cho Nhiếp Ngật các hoàng tử thậm chí cách một khoảng khá xa
Nhiếp Tu Ngạn tuy rằng đã chết, nhưng hắn lại có nhi tử vô cùng ưu tú cùng tiền đô vô lượng, thậm chí hoàng đế còn vì con của hắn mà áp chế các vị hoàng tử, không cho phép các vị hoàng tử đó uy hiếp đến tồn tại của Nhiếp Ngật
Hai phu thê nghĩ đến Nhiếp Tu Ngạn đã qua đời, tâm tình đều phức tạp, trong lúc nhất thời cũng không nói chuyện
"Nương!" Hứa Điềm từ bên ngoài đi vào, thấy cha mẹ đều ở đây, sau khi hành lễ với bọn họ liền đi đến bên cạnh Ý Ninh Trưởng công chúa, bĩu môi bất mãn nói: "Nương, vì sao hôm nay chúng ta không đến Vệ Quốc Công phủ? Hôm nay là ngày Hoắc thất kia nhận thân, chúng ta cũng nên đi qua nhìn chứ"
Ý Ninh Trưởng công chúa nghe được lời này liền nhíu mày, trách mắng: "Không biết lớn nhỏ! Hoắc thất là đại tẩu của ngươi, ngươi cần gọi nàng là đại tẩu"
Hứa Điềm bĩu môi, "Được thôi, đại tẩu thì đại tẩu! Nương, vì sao chúng ta không đến Vệ Quốc Công phủ? Con muốn gặp đại ca!" Sau đó liền nghĩ đến cái gì, lại nói: "Nương, lát nữa đại ca có mang đại tẩu đến kính trà cho người hay không?"
"Lúc nãy cữu cữu con đã gọi bọn chúng tiến cung rồi, xem thời gian chắc hôm nay sẽ không qua đây" Ý Ninh Trưởng công chúa nói
Vẻ mặt Hứa Điềm thất vọng, có chút rầu rĩ không vui
Hứa Gia thấy thế liền cười nói: "Hôm qua không phải Điềm Điềm nói muốn đi chèo thuyền hay sao? Hôm nay cha không có việc gì, cùng con đi chèo thuyền thôi"
Quả nhiên Hứa Điềm cao hứng lên rất nhiều, nhảy qua kéo tay phụ thân, tươi cười nói: "Cha, chúng ta đi nhanh lên đi, không gọi Bân ca nhi, đỡ cho hắn lại cười nhạo con"
Hứa Gia nhìn Ý Ninh Trưởng công chúa cười cười, liền cùng nữ nhi ra khỏi cửa đi đến hồ trong phủ
Ý Ninh Trưởng công chúa thấy thế không khỏi có chút bất đắc dĩ
Hiện giờ Hoắc thất đã vào cửa, về sau chính là con dâu nàng, đây là việc không cách nào sửa đổi. Chỉ là bộ dạng nữ nhi vẫn không chấp nhận Hoắc thất như cũ, hiện giờ nàng vẫn còn ở đây thật ra cũng không có gì, ngày sau nàng không còn nữa, lấy tâm tính này của nữ nhi, nếu là bị Hoắc thất đối ác, chỉ sợ nhi tử cũng lười phản ứng nàng, đến lúc đó thì thật không tốt
Suy nghĩ rõ ràng, Ý Ninh Trưởng công chúa quyết định trước tiên vẫn là sửa tính tình nữ nhi lại cho đúng, rồi lại nhìn nhìn nhân phẩm của con dâu như thế nào, chung quy cũng không thể để chị dâu em chồng thật sự trở mặt được
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Tại Phượng Tường Cung, Giang hoàng hậu ngồi tựa vào thanh chắn trên giường La Hán, rất hứng thú nghe Hoắc Thù nói chuyện
Vừa nãy nghe nói hoàng đế mang cô dâu mới vào cửa Vệ Quốc Công phủ ngày hôm qua tống đến nơi này của nàng, Giang hoàng hậu cười cười, cho người mang điểm tâm ngự trù trong cung vừa mới làm lên khoản đãi thật tốt
Lần trước khi thấy nàng, vẫn là một năm trước tại Nhân Thọ cung của Thái hậu, gặp lại sau một năm, Giang hoàng hậu phát hiện tiểu cô nương cách đây một năm, đã trở thành thiếu nữ tươi đẹp động lòng người, nụ cười vẫn xán lạn thuần tịnh như cũ, làm người nhịn không được sinh ra hảo cảm trong lòng
Nếu hoàng đế đã đem nàng tống đến nơi này, Giang hoàng hậu tự nhiên phải chiêu đãi cho tốt
Mới đầu nàng tùy ý nói chuyện cùng Hoắc Thù, sau lại nghe Hoắc Thù kể chuyện một lát, cảm thấy cô nương này có chút ý tứ, trừ cái này ra, đặc biệt còn có thể ăn được, nàng đã ăn hai đĩa điểm tâm phân lượng không ít, nhưng bộ dạng dường như vẫn chưa đã thèm
Giang hoàng hậu thấy thế nói: "Trong cung vừa có một ngự trù có thể làm điểm tâm Giang Nam, Tố Tố muốn nếm thử không?" Nói, hướng cung nữ bên cạnh vẫy tay
Thực mau cung nữ liền bưng lên thêm mấy đĩa điểm tâm vừa mới làm
Hoắc Thù ngượng ngùng nói, "Cảm ơn nương nương"
"Không có việc gì, nếu Hoàng thượng đã đem ngươi giao cho bổn cung, bổn cung tự nhiên sẽ không để ngươi bị đói" Giang hoàng hậu mặt không đổi sắc nói, phảng phất như tiểu cô nương trước mặt đã ăn mấy mâm điểm tâm cũng chỉ là chút lòng thành, mấy công chúa trong cung ăn thêm một chén cơm cũng không ăn nhiều như nàng
Hoắc thất cô nương cảm thấy Phượng Tường cung thật sự là quá tốt, con người Giang hoàng hậu cũng thực tốt, so với Thái hậu ở Nhân Thọ cung còn tốt hơn nhiều, ít nhất Giang hoàng hậu cũng sẽ không vòng vo tới lui hỏi nàng, còn trực tiếp mang điểm tâm lên cho nàng ăn tùy ý
Phải biết rằng sau khi đi vào cung, nàng đã đói bụng đến khó chịu
Sáng hôm nay sau khi rời giường, ngoại trừ tùy tiện ăn một chút đồ ăn sáng, tiếp theo là đến chính viện kính trà các trưởng bối, tiếp theo lại nhận thân, sau đó bồi khách khứa xem diễn, cuối cùng vội vội vàng vàng tiến cung, một khắc cũng không nhàn rỗi, cũng không có thời gian ăn thứ gì, đã sớm đói đến luống cuống, dạ dày coi bộ đã có chút khó chịu
Mắt thấy thời gian dần dần trôi qua, Càn Thanh cung bên kia cũng không có tin tức lại đây, Giang hoàng hậu liếc mắt nhìn tiểu cô nương đang cầm ly trà chậm rãi uống, nhịn không được lại cười
"Hoàng hậu nương nương, ngài cười rộ lên quả thật rất đẹp mắt" Hoắc Thù ngọt ngào nói, vẻ mặt chân thành tha thiết
Hoàng hậu thấy thế, cảm thấy cô nương này thật thảo hỉ, duỗi tay sờ soạng trên mặt nàng một chút, tay chạm tới là da thịt non mềm tinh tế của nữ hài tử, cười nói: "Ngươi cũng đẹp, còn nữa, không phải Hoàng thượng đã kêu ngươi gọi bổn cung là mợ rồi hay sao?"
Hoắc Thù ngượng ngùng mà cười, trung thực nói: "Quên mất, về sau nhất định nhớ kỹ"
Giang hoàng hậu nghe xong, nhịn không được cười rộ lên, cảm thấy phản ứng của cô nương này thật sự làm cho người ta không biết nói gì, thập phần trong sáng, hơn nữa còn đối đáp thuận theo rất mau, nhưng lại không phải loại cố tình thuận theo, hành vi đương nhiên này làm cho người ta cảm thấy đây là bản tâm của nàng, không mang theo bất kỳ so sánh hiệu quả và lợi ích cùng tính kế nào
Đương nhiên, nếu là người chán ghét nàng, nhìn thấy nàng như vậy chẳng phải là muốn tức chết sao?
Hoàng đế dẫn theo Nhiếp Ngật đi vào, vừa lúc nhìn thấy Giang hoàng hậu duỗi tay sờ mặt tiểu cô nương, Nhiếp Ngật tức khắc liền có chút không vui, nhấp miệng, vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng
"Tử Đồng vừa rồi đang cười gì vậy?" Khánh Nguyên đế cười hỏi
Giang hoàng hậu dáng vẻ muôn vàn đứng dậy, dẫn theo Hoắc Thù tiến lên hành lễ hoàng đế, thấy bộ dạng lạnh lùng của Nhiếp Ngật, che miệng cười nói: "Vừa rồi thần thiếp mới nói tức phụ Thế Cẩn gọi sai, hẳn là phải kêu thiếp là mợ mới đúng, xem bộ dạng thành thật nhận sai này của nàng thật làm người khác không nỡ dạy dỗ, không trách được Thế Cẩn khẩn trương tức phụ hắn như vậy"
Khánh Nguyên đế nhìn thoáng qua Hoắc Thù, thấy đôi mắt nàng rơi xuống trên người cháu ngoại trai, có chút thất thần, không khỏi bật cười nói: "Sắc trời không còn sớm, hôm nay các ngươi bồi trẫm và hoàng hậu dùng bữa đi" Sau đó nhìn hoàng hậu có chút giật mình nói, "Kêu Ngự Thiện Phòng bên kia tùy tiện làm ít cơm nhà đi, hôm nay là gia yến"
Giang hoàng hậu thu liễm thần sắc giật mình, mỉm cười đi phân phó, trong lòng lại nghĩ, hoàng thượng quả nhiên yêu ai yêu cả đường đi, Hoắc thị này quả nhiên là có phúc khí tốt
Khánh Nguyên đế ở trước mặt hai hài tử thật ra cũng không bày ra cái giá gì, bất quá hắn đăng cơ mười mấy năm, xây dựng hình ảnh thâm sâu, cho dù hắn không làm gì, trong vô ý cũng toát ra vài phần uy nghi, làm người không dám lỗ mãng
Khi Khánh Nguyên đế hỏi hai vợ chồng son tình hình nhận thân của ngày hôm nay, liền nghe cung nhân bên ngoài vào đây bẩm báo, Tứ công chúa đến đây thỉnh an hoàng hậu nương nương
Giang hoàng hậu ý vị không rõ cười cười, nhìn về phía hoàng đế
Khánh Nguyên đế vẫy vẫy tay, nhìn cung nhân đến đây bẩm báo nói: "Nói Tứ công chúa đến Chung Túy cung đi" Tiếp theo tiếp tục lắng nghe hai phu thê nói về việc nhận thân ngày hôm nay, phảng phất như việc này so với việc nữ nhi đang bên ngoài chờ gọi vào càng hấp dẫn hắn hơn
Hoàng hậu cúi đầu cười cười, duỗi tay châm trà cho hoàng đế
Cung nhân nhận được lời nói, khom người lui ra, đi đến bên cạnh Tứ công chúa đang chờ bên ngoài Phượng Tường cung hồi bẩm, "Điện hạ, hoàng thượng đang bận nên nói ngài đến Chung Túy cung"
Sắc mặt Tứ công chúa đổi đổi, nhưng mà thật nhanh lấy lại vẻ mặt đầy ý cười, cười khanh khách nói: "Một khi đã như vậy bổn cung cũng không làm phiền nữa" Dứt lời, mang theo cung nữ đến Chung Túy cung
Trong Chung Túy cung, An phi đang chải lông cho sủng vật mình nuôi, ngón tay thon dài mỹ lệ, nhẹ nhàng mà chải bộ lông trắng của chó nhỏ, nghe nói Tứ công chúa qua đây, có chút kinh ngạc, bất quá lại càng có rất nhiều vui mừng
"Sao con lại tới đây?" An phi cho người mang trà bánh nữ nhi thích ăn lên đây cho nàng
Tứ công chúa nhấp nhấp miệng thở dài nói, "Hôm nay phụ hoàng triệu Nhiếp biểu ca cùng Hoắc thất tiến cung, lúc này bọn họ đang ở Phượng Tường cung, phụ hoàng cũng ở đó"
An phi nghe xong, sắc mặt không tốt lắm, nhíu mày nói: "Hoàng thượng thật là, hoàng tử hoàng nữ không sủng, lại đi sủng nhi tử của ngoại thần, cũng không biết..."Lời chưa nói nuốt trong miệng, rốt cuộc cũng không nói ra
Tứ công chúa liếc mẫu phi một cái, ý vị thâm trường nói, "Mẫu phi, về sau chớ nói loại lời này, Nhiếp biểu ca chính là tròng mắt của phụ hoàng, phụ hoàng vì hắn, ngay cả nhi tử đều có thể chèn ép, nữ nhi thì tính là gì?"
Nói xong nhịn không được cười lạnh, trong mắt là một mảnh bình tĩnh
Từ lần đó, nàng ỷ vào sủng ái của hoàng thượng, muốn chiêu Nhiếp Ngật làm phò mã, sau khi bị phụ hoàng cự tuyệt, nàng mới cảm nhận được địa vị của Nhiếp Ngật này trong lòng phụ hoàng. Phụ hoàng không phải người cha tốt, nhưng lại là hoàng đế tốt, hơn nữa còn là vị đế vương cực kỳ xuất sắc, Nhiếp Ngật do chính tay hắn nuôi lớn, là quân cờ của hắn, cũng là hài tử hắn sủng ái nhất, không ai có thể uy hiếp đến địa vị của Nhiếp Ngật
Người như Nhiếp Ngật kỳ thật nàng cũng thích
Làm sao có thể không thích được đây? Bộ dạng Nhiếp Ngật đẹp, thân phận lại hiển hách, là người thứ nhất trong lòng hoàng đế, thiếu nữ hoài xuân nào lại không thích, đặc biệt là Nhiếp Ngật lớn lên ở trong cung, nàng có thể thường xuyên gặp mặt Nhiếp Ngật, thấy được nhiều, một lòng liền dính trên người hắn
Chỉ là phụ hoàng không muốn Nhiếp Ngật làm phò mã, thân phận phò mã này sẽ hạn chế Nhiếp Ngật
Cho nên, nàng không chỉ không ghen ghét Nhiếp Ngật định thân cùng Hoắc thất, mà còn cần qua lại tốt cùng Hoắc thất, đối với Nhiếp Ngật lộ ra tín hiệu hữu hảo. Quan hệ tốt cùng Nhiếp Ngật, đối với nàng có lợi mà không có hại, đặc biệt là sau khi hiểu rõ thái độ của phụ hoàng, mặc kệ tương lai ai là người có thể ngồi vị trí kia, Nhiếp Ngật đều không có việc gì, ngược lại sẽ trở thành trợ thủ không thể thiếu của hoàng đế
Nàng sẽ không ngu xuẩn như Cao Quân kia, liên tiếp đi đắc tội với người, cho rằng có thể ỷ vào thái hậu sủng ái mà vọng tưởng có thể gả cho Nhiếp Ngật, thậm chí còn làm thái hậu tạo áp lực cho hoàng đế
Quan hệ giữa thái hậu cùng phụ hoàng sớm đã định tại thời điểm phụ hoàng thuận lợi đăng cơ năm đó, thái hậu lại vọng tưởng gả cháu ngoại gái cho Nhiếp Ngật mà đi đến thử thái độ của hoàng đế, kết quả có thể biết là gì
Nghĩ đến đây, khí kia trong lòng Tứ công chúa rốt cuộc cũng đã tiêu tan, lại khôi phục bộ dạng vui vẻ rạng ngời, chỉ dẫn mẫu phi mặt đầy nghi hoặc để nàng sau này khi nhìn thấy Hoắc Thù cũng không nói gì đắc tội với người ta
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Sau khi dùng cơm tại Phượng Tường cung xong, sắc trời cũng đã tối, hai vợ chồng son từ biệt đế hậu, rốt cuộc rời khỏi hoàng cung
Hôm nay Khánh Nguyên đế nghỉ ngơi tại Phượng Tường cung, hỏi hoàng hậu, "Hoắc thị kia như thế nào?"
Giang hoàng hậu cười nói, "Là một hài tử hoạt bát, tính tình thật thấu triệt, hơn nữa...." Nói tới đây, Giang hoàng hậu che miệng cười
Bộ dạng này của nàng gợi lên tò mò cho Khánh Nguyên đế, "Cái gì?" Tuy rằng đã gặp qua tức phụ này của cháu ngoại trai hai lần, nhưng rốt cuộc nam nữ khác biệt, không thể nhìn chằm chằm vào nàng, hai lần gặp mặt ngắn ngủn cũng không có biện pháp nhìn ra tính tình của nàng như thế nào
"Hơn nữa còn ăn rất được" Giang hoàng hậu lời vui đầy miệng nói, "Bộ dạng nàng nho nhỏ như vậy, cũng không biết chứa thức ăn ở nơi nào" Dứt lời, liền đem việc trước khi bọn họ qua đây, vị thế tử phu nhân nào đó đã ăn bao nhiêu mâm điểm tâm kể lại với hắn
Không chỉ ăn không ít điểm tâm, mà gia yến vừa nãy cũng ăn không ít
Khánh Nguyên đế nghe xong cũng có chút kinh ngạc, sau đó mỉm cười nói, "Có thể ăn là phúc, Thế Cẩn cũng không thiếu tiền bạc, nuôi nổi" Dứt lời, nghĩ nghĩ, vung tay lên, lại tự đào tư khố của mình ít đồ vật ban thưởng cho hai vợ chồng son
Khóe miệng Giang hoàng hậu hơi kéo, cảm thấy hoàng thượng đây là yêu ai yêu cả đường đi, đến đôi mắt cũng có vấn đề, chỉ cần nhà ở tốt thì cái gì cũng tốt
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Nhiếp Ngật dắt Hoắc Thù lên xe về Vệ Quốc Công phủ, trên đường, hắn cẩn thận đánh giá Hoắc Thù, nói: "Lúc nãy ở trong cung như thế nào?"
Hoắc Thù hồi tưởng lại mỹ vị điểm tâm trong Phượng Tường cung, khen "Hoàng hậu nương mương là người tốt, điểm tâm ăn rất ngon"
Nhiếp Ngật: "...."
Thấy thần sắc hắn có chút không đúng, nàng chột dạ chọc chọc ngón tay, nói: "Hôm nay đồ ăn sáng chỉ ăn một ít, sau khi nhận thân lại tiến cung, không có thời gian ăn gì hết nên đói vô cùng, may mắn hoàng hậu nương nương mời ta ăn điểm tâm"
Nhiếp Ngật nhịn không được nhìn thoáng về bụng nàng, thấp thoáng trong y phục, vẫn có thể nhìn thấy hình dạng bụng tinh tế, nghĩ đến vừa rồi khi dùng bữa tại Phượng Tường cung nàng ăn cũng không ít, có chút lo lắng nàng đang cố gắng chống đỡ, hỏi: "Nàng không sao chứ?"
Vẻ mặt Hoắc Thù không thể hiểu nhìn hắn, nàng còn có thể có chuyện gì chứ?
Nhiếp Ngật phát hiện nàng không hiểu rõ ý mình, thấy sắc mặt nàng hồng nhuận, hơi thở nhẹ nhàng, không giống bộ dạng khó chịu, rốt cuộc xác nhận thê tử mới cưới này của mình thật sự ăn rất được
Kỳ thật, cũng không có gì không tốt, dù sao hắn vẫn nuôi nổi
/181
|