Khoảng Cách Tình Yêu

Chương 22: Xa cách (10)

/94


- Bảo Phương – Jay ngạc nhiêu kêu lên.

Lăng Phong cũng bất ngờ đứng bật dậy nhìn Bảo Phương. Hành động đó khiến cho tia laze từ đỉnh đầu cậu chĩa thẳng vào tim. Bảo Phong kinh hãi cô vội vã chỉ tay ra bên ngoài, tất cả những cái đầu đều theo đó nhìn theo hướng tay cô chỉ, bắt đầu phát giác những tia sáng màu hồng lợt phản chiếu mờ ảo. Tất cả mọi người chưa ai kịp phản ứng từ những góc khuất, những luồng đạn được bắn ra với tốc độ nhanh kinh hồn.

Bụp…..

Viên đạn đầu tiên được ghim ngay trên đỉnh đầu của một người có gương mặt tròn trịa, dáng người mập mạp mặc bộ vest đen được may cầu kì và sang trọng.

Một viên thứ hai bắn vào bả vai của người đàn ông cao ráo, nét mặt đĩnh đạc, những đường nét khá giống Lăng Phong. Ông gục gã xuống dưới bàn làm cho nhiều thứ đồ ăn bị rơi xuống đất vỡ toang tạo ra một cảnh tượng vô cùng hổn loạn.

Viên đạn nhắm vào Lăng Phong cũng bị bắn ra, nhưng ngay khi nó kịp chạm đến Lăng Phong thì Bảo Phương đã chạy đến đẩy mạnh cậu ra khỏi vị trí đang đứng . Viên đạn vì thế mà thay đổi mục tiêu của nò gim thẳng vào vai của Bảo Phương.

Hóa ra mọi kế hoạch ngoài sự định liệu của Bảo Phương. Bọn chúng không chỉ sắp xếp có ba tên sát thủ mà còn sắp xếp thêm những kẻ dự phòng. Đúng là một liên đoàn sát thủ đáng sợ, chúng quyết định giết cho được mục tiêu đã định, không cho phép thất bạinên cài nhiều người ở nhiều vị trí khác nhau cùng soi một mục tiêu. Nếu kẻ này thất bại, kẻ kia lập tức thay thế, không để cho con mồi chạy thoát.

Ngay thời khắc biết Lăng Phong gặp nguy hiểm, trong lòng Bảo Phuơng cảm thấy sợ hãi tột cùng. Cô sợ lại một nguời mà mình yêu thuơng mất đi trúơc mặt mình. Nếu như khi ba cô chết, cô không có khả năng bảo vệ ông. Nếu như khi anh Bảo Nam ra đi, cô không có khả năng níu giữ anh trở lại. Nhưng giờ đây cô muốn thử một lần cảm giác có thể bảo vệ cho nguời mình thuơng yêu khỏi những tổn thuơng.

Trong lòng xuất hiện một sức mạnh vô cùng mạnh mẽ thôi thúc Bảo Phương chạy nhanh đến dùng sức đẩy Lăng Phong ra lấy thân mình hứng chịu viên đạn đang xuyên tới.

Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ, Lăng Phong không ngờ lại có kẻ dám cả gan ra tay ngay vào giây phút này. Dường như bọn người này đã quyết tâm tiêu diệt bất chấp hậu quả. Khi phát hiện ra mình đang là mục tiêu, cậu nhanh chóng định phản ứng, nhưng viên đạn đã bay tới quá nhanh. Đến khi cậu cảm thấy một bàn tay đẩy mình ngã xuống thì cũng là lúc cậu thấy một luồng máu phun ra từ lưng Bảo Phương. Cô ngã vật xuống người cậu, đôi mắt nhìn cậu có chút hài lòng khi biết cậu không sao, khóe môi khẽ mĩm cười rồi đôi mắt nhắm ghiền lại, sau đó ngã xuống người cậu. Máu từ người cô chảy xuống người cậu một màu đỏ thấm.

Toàn thân Lăng Phong lạnh ngoắt, bất động vài giây, hai mắt mở to nhìn Bảo Phương đầy máu trên người mình, tim ngừng đập như đã chết . Lăng Phong chưa bao giờ bị một cơn trấn động đến thế trong đời mình.

Tất cả trở nên hổn loạn vô cùng, họ kéo nhau lùi lại phía sau, Jay là người đầu tiên bước đến bên Bảo Phương và Lăng Phong.

- Bảo Phương – Jay khàn giọng gọi, cậu trở người cô bé lại, để người cô rời khỏi người Lăng Phong, sau đó cậu hét lên – Mau gọi xa cấp cứu.

Tiếng hét của Jay cũng làm Lăng Phong thức tỉnh, cậu nhanh chóng ngồi bật dậy nhìn Bảo Phương. Jay đã cởi áo của mình chặn lại vết thương trên lưng Bảo Phương. Lăng Phong nhìn thấy sắc mặt tái xanh của Bảo Phương thì tim thắt lại, run run hỏi Jay đang bắt mạch cho Bảo Phương:

- Cô ấy sao rồi.

- Mạch đang yếu dần – Jay đứt quảng nói.

Lăng Phong ngẩng đầu quay ra tìm người đàn ông bị thương ở bả vai, ông ta chính là ba cậu. Nhìn thấy ông ấy đang được bảo vệ dìu đi ra ngoài, vết thương có vẻ không nguy hiểm đến tính mạng, Lăng Phong cảm thấy nhẹ nhỏm một chút. Sau đó cậu nhanh tay bế phắt Bảo Phương đứng lên rồi bồng cô lao nhanh ra bên ngoài, theo sau là Jay và một đám thuộc hạ bảo vệ.

Nhanh chóng một chiếc xe đã chờ sẵn dưới tiền sảnh, mọi người trong nhà hàng đều bị náo loạn một phen, bị đám thuộc hạ chĩa súng vào người khiến ai cũng sợ hãi không dám nhúc nhích. Lăng Phong bế Bảo Phương lên xe, cậu không biết bản thân vẫn còn là mục tiêu di động của tên xác thủ.

Hắn ta từ phía xa, đã nhanh chóng xác định mục tiêu là cậu và chuẩn bị bóp cò súng. Với khả năng bắn lâu năm của mình, hắn chắc chắn có thể diệt được mục tiêu di động là Lăng Phong, nhất là khi trên người cậu có thêm một cái xác, làm giảm bước chân của cậu. Hắn bắt đầu nín thở tay bóp cò.

Nhưng khi hắn vừa bóp cò súng thì một viên đạn từ xa đã ghim ngay vào đầu hắn ta. Hắn chỉ kịp hự lên một tiếng rồi ngã gục xuống đất. Cây súng của hắn chỉ trong tích tắc lập tức bị chệch tốc độ, thay vì ghim vào người Lăng Phong thì nó lại bay xẹt qua, ghim vào thành xe bằng thép.

Lại tiếp một trận kinh hoàng nữa ập đến, đoàn người bảo vệ Lăng Phong lập tức quay mặt nhìn về tứ phía, Jay nhanh chóng giúp Lăng Phong đưa Bảo Phương vào bên trong, chiếc xe lăng bánh đi nhanh, mọi người ở lại mới thở phào nhẹ nhỏm chui vào những chiếc xe đang chờ tời khác.

Cuộc tập kích tới đây coi như chấm dứt.

Nhưng từ một góc, nơi mà đã bắn ra phát súng giết chết tên sát thủ, sau đó bắn vào tên thứ hai, bàn tay của Bảo Nam nắm chặt cây súng trên tay mình. Đầu súng trên tay cậu vẫn còn đang bốc khói. Cậu từ từ hạ cây súng xuống, mắt khẽ nhắm lại, cuối cùng cậu cũng đã giết 2 mạng người.

Một tiếng vỗ tay vang lên từ sau lưng cậu, giật mình Bảo Nam vang lưng lại . Kesha đang uyển chuyển bước đến gần cậu, khóe môi ả ta nở nụ cười đắc thắng, hai bàn tay thon nõn trắng hồng vỗ vào nhau tạo thành âm thanh .

- Cậu đã giết người của tổ chức, phá hủy kế hoạch làm ăn của tổ chức – Kesha đưa tay vuốt vòm ngực của Bảo Nam, mặt kề sát vào tai cậu thì thầm.

- Đúng vậy – Bảo Nam khẳng khái đáp không một chút e dè sợ sệt nào cả.

Ngay khi quan sát từng tên sát thủ xem chúng đã theo lệnh ở đúng vị trí hay chưa bằng ống nhòm, cậu nhìn thấy một cái bóng bước vào. Giật thót cả mình, tim như ngừng đập khi thấy bóng dáng bé nhỏ của em gái bước vào trong tolet. Lo sợ xảy ra điều không hay, nhưng Bảo Nam thấy mình bất lực khi cậu đang ở tòa nhà cách đó khá xa, có mọc cánh cũng không thể nào tới kịp. Đành cầu trời đặt hết vào khả năng ứng biến của em gái mình, quả nhiên Bảo Phương đã lanh lợi hạ gục được tên đó, khiến cậu có thể thở phào nhẹ nhỏm.

Bọn họ bắt buộc cậu gia nhập vào tổ chức, bắt buộc cậu đi giết người. Nhưng kẻ mà cậu được ra lệnh giết lại có nét khá giống Lăng Phong. Cậu không muốn trở thành sát thủ, càng không có ý định giết người, cho nên phát súng của cậu chỉ trúng vào bả vai của ông ta thôi, giữ cho mạng sống của ông ta yên ổn.

Chỉ đến khi nhìn thấy Bảo Phương bị trúng đạn, thì cậu mới tức giận mà quyết định ra tay ngăn cản bằng cách kết kiễu đời của hai kẻ sát thủ kia.

- Giết tôi đi – Bảo Nam khẽ nhắm mắt lại rồi chậm rãi nói, cậu không hối hận, giết hai kẻ đó để Bảo Phương có thể kịp thời đến bệnh viện cấp cứu là quyết định hoàn toàn chính xác, không gì hối hận, dù là phải đánh đổi bằng mạng sống của cậu.

- Không đâu cưng à, đã nói rồi, nhân tài như anh, đáng giá gấp ba lần hai tên đó. Nhưng mà trước đây cưng kiên quyết không giết người, giờ đây, hậu quả là, cưng phải thực hiện tất cả các vụ ám sát mà tổ chức giao cho, không được phép từ chối, nếu không, cưng biết hậu quả rồi đó.

Nói xong Kesha kiêu hãnh bước đi, sau khi để lại cho Bảo Nam một nụ hôn gió. Bảo Nam đứng lặng yên một chỗ, cậu biết bắt đầu từ bây giờ, cậu đã dấn thân vào vũng bùn không lối thoát.

/94

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status