Khoái Xuyên Chi Ngược Tra Ngược Tra
Chương 28 - Quyển 3 - Chương 28: Ngược Tổng Tài Công Ty Giải Trí Cặn Bã 5
/80
|
Ngày hôm sau tất cả các báo chí đều ùn ùn đưa tin về Mạc Sinh Bạch, có vài tiêu đề đọc xong thật sự không biết nên khóc hay cười. Ví dụ như:
‘Kinh ngạc, màn song ca đồng tính luyến ái của Đại thần’
‘Sốc! Người yêu thần bí của Mạc Đại thần chính là Tổng tài F.S!’
‘Tổng tài F.S lưu luyến si mê Mạc Đại thần, tình trường phong lưu hóa ra chỉ là tung hỏa mù?!’
‘Mạc Đại thần thâm tình hát tặng, nghi vấn dùng để níu kéo người yêu đã thay lòng đổi dạ!’
‘Nghi vấn chuyện tình cảm xuất hiện người thứ ba, mục đích Đại thần hát tặng là gì?’
…
Mấy cái tên này, thật là làm cho người ta không khỏi cảm thán trí tưởng tượng của cánh phóng viên ngày nay thật sự quá phong phú.
Càng làm cho Mạc Sinh Bạch vui vẻ chính là quản lý Chu Minh cũng không gọi điện làm phiền hắn, có lẽ lần trước đề cập đến chuyện hợp đồng đã làm cho y rối loạn đến mức không rảnh nghĩ đến chuyện khác.
“Alo? Ai vậy?”
“Đại thần, em là bạn trai của anh đây!”
“Thẩm Lưu Bạch, cậu đừng làm phiền tôi nữa. Tuy rằng tôi có thể chấp nhận nam, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc tôi là gay. “
“Nhưng mà, không phải anh đã nói anh sẽ suy nghĩ sao?” Thẩm Lưu Bạch có chút suy sụp.
“Kết quả suy nghĩ của tôi chính là chúng ta không có khả năng.”
Giọng điệu lãnh đạm lại xa cách làm cho tâm Thẩm Lưu Bạch không khỏi trầm xuống “Anh chưa thử thì làm sao biết được? Mạc Sinh Bạch, anh lớn lên ở cô nhi viện, từ nhỏ đã không có người thân. Anh quá mức thành công, khoảng cách quá xa, cho nên anh không có bạn bè. Chẳng lẽ anh sống một mình nhiều năm như vậy không cảm thấy cô đơn sao? Thật sự không muốn tìm một người ở bên cạnh mình sao?”
“Đúng, những gì cậu nói đều là sự thật.”
“Em không có ý đồ gì cả, em sẽ là một người yêu tốt nhất, tuy rằng lần đầu tiên gặp mặt làm cho anh có cái nhìn không tốt về em. Nhưng, chúng ta có thể thử mà!” Thanh âm Thẩm Lưu Bạch chua xót “Trước cứ thử xem, nếu anh thật sự cảm thấy không thích hợp, chúng ta sẽ tách ra, được không? “
Mạc Sinh Bạch im lặng, rất lâu sau mới nói “Chờ sau khi tour diễn của tôi kết thúc rồi nói.”
“Được!” Chỉ cần không từ chối ngay thì vẫn còn hy vọng.
Thẩm Lưu Bạch mới vừa nói chuyện điện thoại xong, liền nghe thấy hai tiếng gõ cửa. “Mời vào.”
Người tới mặc tây trang Armani màu đen, mày kiếm mắt sáng, anh khí bức người, chính là người vừa mới đạt được giải thưởng Kim Hoa, Tạ Diệp – Tạ Ảnh đế.
“Sao cậu lại đến đây? Mới vừa nhận được giải thưởng, không phải đang bận rộn sao?” Thẩm Lưu Bạch không biểu lộ gì nhìn về phía người kia.
Tạ Diệp tùy ý mà ngồi ở chiếc ghế đối diện bàn làm việc của Thẩm Lưu Bạch “Nếu tôi còn không đến, không phải Thẩm tổng sẽ tìm đến người khác sao?”
“Cậu đừng rảnh rỗi quá mà gây chuyện, giải Kim Hoa cũng đã đến tay, đừng không biết cái gì gọi là đủ!”
“Thẩm tổng đây là đang cảnh cáo tôi?” Tạ Diệp nhướng mày.
“Không phải cảnh cáo.” Thẩm Lưu Bạch vẻ mặt phiền chán “Là uy hiếp. Cậu đi theo tôi lâu như vậy, muốn đạt được thứ gì cũng đã đạt được, đừng tự làm mình mất mặt!”
“Thẩm tổng thật sự rất nhẫn tâm!” Tạ Diệp cảm thán một câu “Nếu tôi nói, Thẩm tổng, tôi thích anh thì sao?”
“Lời này nói ra cậu không cảm thấy buồn cười sao? Sự hiểu biết của cậu đối với giới giải trí này còn chưa nhiều bằng tôi đâu.”
“Thẩm tổng, ” Tạ Diệp chỉ chỉ ngực “Nơi này không biết nói dối. Lúc nó đối mặt với anh, nhịp đập không thể nào bình thường.”
“Nó thế nào cũng không liên quan đến tôi, bây giờ tôi không có tâm tình cùng cậu nói chuyện yêu đương. Tôi cho rằng chúng ta đã cắt đứt rất sạch sẽ.” Thẩm Lưu Bạch cười “Cậu đối với tôi cũng có chút hiểu biết, làm một người thông minh, cậu phải biết cậu nên muốn gì, đúng không?”
Tạ Diệp sắc mặt tái nhợt “Tôi còn có việc gấp, không quấy rầy Thẩm tổng.” Bước chân rời đi thật trầm ổn, giống như không gì có thể tác động đến nội tâm kiên định của hắn.
Thẩm Lưu Bạch xoa trán, người yêu cũ gì gì đó thật phiền phức! Lại nói, Mạc Đại thần còn chưa yêu ai bao giờ! Đột nhiên nhớ tới bộ dáng người nọ ở trên giường, hoa cúc liền căng thẳng, y thật sự là lần đầu tiên bị đè đó! Nhưng mà, nhưng mà, kỹ thuật của hắn sao lại tốt như vậy? Chẳng lẽ là thiên phú dị thường? Mặt y lập tức không thể khống chế mà ửng đỏ, Đại thần nhà y sao lại hoàn mỹ như vậy chứ!!! Áp lực quá lớn, lỡ như Đại thần chướng mắt y thì phải làm sao bây giờ?
Thẩm Lưu Bạch ẩn danh ở trên mạng đăng một bài post: Lầu chủ thích một nam nhân rất hoàn mỹ, nhưng hắn nói hắn không phải là gay (bổ sung: chúng tôi đã XX), lầu chủ còn có hi vọng theo đuổi được nam thần không?
Bài post rất nhanh đã có trả lời.
Tôi là gay sợ ai chứ: Làm cũng làm rồi, tiếp tục theo đuổi đừng để ý chuyện khác!
Gọi tôi là chồng: Lầu chủ là công hay thụ vậy? Là thụ thì thêm số QQ [1] của tôi đi, 178xxxxx
Làm thụ thật phong lưu: Nếu nam thần đã không cần thì lầu chủ đến với tôi đi. Của lầu chủ lớn không vậy? Số Momo[2] của tôi là 740xxxxx. Tôi lúc nào cũng rảnh! Moah moah >3
‘Kinh ngạc, màn song ca đồng tính luyến ái của Đại thần’
‘Sốc! Người yêu thần bí của Mạc Đại thần chính là Tổng tài F.S!’
‘Tổng tài F.S lưu luyến si mê Mạc Đại thần, tình trường phong lưu hóa ra chỉ là tung hỏa mù?!’
‘Mạc Đại thần thâm tình hát tặng, nghi vấn dùng để níu kéo người yêu đã thay lòng đổi dạ!’
‘Nghi vấn chuyện tình cảm xuất hiện người thứ ba, mục đích Đại thần hát tặng là gì?’
…
Mấy cái tên này, thật là làm cho người ta không khỏi cảm thán trí tưởng tượng của cánh phóng viên ngày nay thật sự quá phong phú.
Càng làm cho Mạc Sinh Bạch vui vẻ chính là quản lý Chu Minh cũng không gọi điện làm phiền hắn, có lẽ lần trước đề cập đến chuyện hợp đồng đã làm cho y rối loạn đến mức không rảnh nghĩ đến chuyện khác.
“Alo? Ai vậy?”
“Đại thần, em là bạn trai của anh đây!”
“Thẩm Lưu Bạch, cậu đừng làm phiền tôi nữa. Tuy rằng tôi có thể chấp nhận nam, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc tôi là gay. “
“Nhưng mà, không phải anh đã nói anh sẽ suy nghĩ sao?” Thẩm Lưu Bạch có chút suy sụp.
“Kết quả suy nghĩ của tôi chính là chúng ta không có khả năng.”
Giọng điệu lãnh đạm lại xa cách làm cho tâm Thẩm Lưu Bạch không khỏi trầm xuống “Anh chưa thử thì làm sao biết được? Mạc Sinh Bạch, anh lớn lên ở cô nhi viện, từ nhỏ đã không có người thân. Anh quá mức thành công, khoảng cách quá xa, cho nên anh không có bạn bè. Chẳng lẽ anh sống một mình nhiều năm như vậy không cảm thấy cô đơn sao? Thật sự không muốn tìm một người ở bên cạnh mình sao?”
“Đúng, những gì cậu nói đều là sự thật.”
“Em không có ý đồ gì cả, em sẽ là một người yêu tốt nhất, tuy rằng lần đầu tiên gặp mặt làm cho anh có cái nhìn không tốt về em. Nhưng, chúng ta có thể thử mà!” Thanh âm Thẩm Lưu Bạch chua xót “Trước cứ thử xem, nếu anh thật sự cảm thấy không thích hợp, chúng ta sẽ tách ra, được không? “
Mạc Sinh Bạch im lặng, rất lâu sau mới nói “Chờ sau khi tour diễn của tôi kết thúc rồi nói.”
“Được!” Chỉ cần không từ chối ngay thì vẫn còn hy vọng.
Thẩm Lưu Bạch mới vừa nói chuyện điện thoại xong, liền nghe thấy hai tiếng gõ cửa. “Mời vào.”
Người tới mặc tây trang Armani màu đen, mày kiếm mắt sáng, anh khí bức người, chính là người vừa mới đạt được giải thưởng Kim Hoa, Tạ Diệp – Tạ Ảnh đế.
“Sao cậu lại đến đây? Mới vừa nhận được giải thưởng, không phải đang bận rộn sao?” Thẩm Lưu Bạch không biểu lộ gì nhìn về phía người kia.
Tạ Diệp tùy ý mà ngồi ở chiếc ghế đối diện bàn làm việc của Thẩm Lưu Bạch “Nếu tôi còn không đến, không phải Thẩm tổng sẽ tìm đến người khác sao?”
“Cậu đừng rảnh rỗi quá mà gây chuyện, giải Kim Hoa cũng đã đến tay, đừng không biết cái gì gọi là đủ!”
“Thẩm tổng đây là đang cảnh cáo tôi?” Tạ Diệp nhướng mày.
“Không phải cảnh cáo.” Thẩm Lưu Bạch vẻ mặt phiền chán “Là uy hiếp. Cậu đi theo tôi lâu như vậy, muốn đạt được thứ gì cũng đã đạt được, đừng tự làm mình mất mặt!”
“Thẩm tổng thật sự rất nhẫn tâm!” Tạ Diệp cảm thán một câu “Nếu tôi nói, Thẩm tổng, tôi thích anh thì sao?”
“Lời này nói ra cậu không cảm thấy buồn cười sao? Sự hiểu biết của cậu đối với giới giải trí này còn chưa nhiều bằng tôi đâu.”
“Thẩm tổng, ” Tạ Diệp chỉ chỉ ngực “Nơi này không biết nói dối. Lúc nó đối mặt với anh, nhịp đập không thể nào bình thường.”
“Nó thế nào cũng không liên quan đến tôi, bây giờ tôi không có tâm tình cùng cậu nói chuyện yêu đương. Tôi cho rằng chúng ta đã cắt đứt rất sạch sẽ.” Thẩm Lưu Bạch cười “Cậu đối với tôi cũng có chút hiểu biết, làm một người thông minh, cậu phải biết cậu nên muốn gì, đúng không?”
Tạ Diệp sắc mặt tái nhợt “Tôi còn có việc gấp, không quấy rầy Thẩm tổng.” Bước chân rời đi thật trầm ổn, giống như không gì có thể tác động đến nội tâm kiên định của hắn.
Thẩm Lưu Bạch xoa trán, người yêu cũ gì gì đó thật phiền phức! Lại nói, Mạc Đại thần còn chưa yêu ai bao giờ! Đột nhiên nhớ tới bộ dáng người nọ ở trên giường, hoa cúc liền căng thẳng, y thật sự là lần đầu tiên bị đè đó! Nhưng mà, nhưng mà, kỹ thuật của hắn sao lại tốt như vậy? Chẳng lẽ là thiên phú dị thường? Mặt y lập tức không thể khống chế mà ửng đỏ, Đại thần nhà y sao lại hoàn mỹ như vậy chứ!!! Áp lực quá lớn, lỡ như Đại thần chướng mắt y thì phải làm sao bây giờ?
Thẩm Lưu Bạch ẩn danh ở trên mạng đăng một bài post: Lầu chủ thích một nam nhân rất hoàn mỹ, nhưng hắn nói hắn không phải là gay (bổ sung: chúng tôi đã XX), lầu chủ còn có hi vọng theo đuổi được nam thần không?
Bài post rất nhanh đã có trả lời.
Tôi là gay sợ ai chứ: Làm cũng làm rồi, tiếp tục theo đuổi đừng để ý chuyện khác!
Gọi tôi là chồng: Lầu chủ là công hay thụ vậy? Là thụ thì thêm số QQ [1] của tôi đi, 178xxxxx
Làm thụ thật phong lưu: Nếu nam thần đã không cần thì lầu chủ đến với tôi đi. Của lầu chủ lớn không vậy? Số Momo[2] của tôi là 740xxxxx. Tôi lúc nào cũng rảnh! Moah moah >3
/80
|