Edit: beyours07
Dù sao Vương Lang cũng là Vương Lang, vẻ quẫn bách cứng họng như thế này, cũng chỉ là chợt lóe lên, thân hình của hắn dường như không hề ngừng lại, mà đã ngồi vững chãi trên ngự tọa. A Xương tiến lên kéo mành xuống, chúng ta xuất phát hồi cung trong một mảnh âm thanh hô vạn tuế.
Giờ hắn đi ra dù sao cũng là đi Đại Thiên Tế tự, mọi người là coi hắn như là thay Hoàng thượng đến xem xét, lại mỗi năm một ngày lần Đông chí tế thiên, dùng đại giá, xe vừa rộng lại đẹp đẽ quý giá. Ta xốc lên bức màn nhìn từ trong góc nhìn ra, bắt đầu có chút lo lắng làm sao để chuồn ra ngoài từ trong ngự liễn - - khi ngự liễn dừng ở trong sân, nó chẳng qua cũng chỉ là một chiếc xe ngựa to mà thôi, nhưng hiện tại đã bất đồng rồi. Xung quanh chiếc xe ngựa to này ít nhất là mấy trăm thái giám, mấy trăm cấm vệ quân vây quanh, đằng trước mở đường, ngự mã, các loại xe mui, lại còn có đi bên cạnh hỗ trợ, đi đằng sau , còn có xa giá của văn võ bá quan sau đại giá...
Ta đột nhiên cảm thấy chuyện ta chạy đến bên trong ngự liễn này, có hương vị như chui đầu vào lưới: Nếu nói đại giá này là một cái mạng nhện, như thế ngự liễn này không thể nghi ngờ chính là này nơi trung tâm nhất của mạng nhện rồi.
Trở Điện tế thiên trở về cung, tuy cũng là cưỡi ngựa nhưng không tới nửa canh giờ, nhưng ngự liễn đi chậm, ít nhất cũng cần một hai canh giờ mới có thể đến được Tử Cấm thành. Lúc này ta cùng Vương Lang cả hai đều không nói gì, sau đó Thái Tử Gia ho nhẹ một tiếng, suy nghĩ sâu xa nói, Tuy nói ta làm chuyện gì, ta cũng sẽ không giật mình nữa, có điều... Ái phi, cho dù là Tiểu Vương không thừa nhận cũng không được, việc làm của nàng, cũng thật sự khiến người ta bát ngờ vô cùng.
Ha ha, cũng không phải Thái Tử Phi đã từng xuất hiện thần kỳ như vậy ở đây chứ! Ta không khỏi đắc ý khoe khoang với hắn, Ta nói cho chàng biết Vương Lang, lúc ta làm chàng giật mình, vẫn còn chưa tới kìa!
Vương Lang trợn trừng mắt, lấy nắm đấm che miệng ho khan vài tiếng, lại nhéo nhéo tay của ta, nhíu mày trách cứ, nhàn nhạt nói, Nàng cưỡi ngựa từ trong thành tới à?
Hắn đi vào từ bên ngoài, thực rat ay cũng là lạnh như băng không hề ấm áp hơn tay ta bao nhiêu, nhưng ta vẫnkhông kìm lòng được mà dựa vào lòng hắn - - ai bảo hôm nay hắn toàn thân bào phục Thông Thiên, thật sự là tư thế oai hùng hiên ngang, đoan trang tự phụ. Làm ta có cảm giác ấm áp dễ chịu ngứa tô tô từ đáy lòng, giống như có người đang nhẹ giọng nói: Ai nha nha, một nam nhân xuất trần như thế, vậy mà là phu quân của ngươi ư!
Tuy hắn đang mặt nhăn mi, nhưng cũng không ngăn cản hành vi của ta, ngược lại còn phối hợp ôm lấy eo ta. Mặc cho quanh mình toàn mùi hương nến thanh nhã, quanh quẩn bên chóp mũi của ta, nhưng lại không vào được lòng ta.
Ta cắn lỗ tai hắn, nhẹ giọng nói, Nếu không phải chàng hồi cung là bị nhìn ra, ta hận không thể cùng về Đông cung với chàng , nhà mẹ đẻ cái gì chứ, không ở, chẳng có chút thú vị nào.
Đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay Vương Lang bị giật mình, thân thể hắn có vài phần cứng ngắc, đẩy ta ra một chút, nhìn chằm chằm phía bên dưới của chúng ta.
Ta cũng không có ý làm khó hắn, mà rất đơn giản nói chuyện Quân thái y tới tìm ta cho Vương Lang, lại nhấn mạnh hai điểm: Phản ứng của Mã công công cùng Quý Phi nương nương Trương Dương.
Vương Lang cũng nghe vô cùng chăm chứ, tiếng hít thở của hắn hơi biến thành thô hơn, lông mày cũng chau lại, có điều, nói về tổng thể, vẫn bình tĩnh phong độ như cũ, làm người ta tâm hoảng ý loạn, tâm tình dao động.
Chuyện này vốn cũng không phức tạp, ngự liễn đi chậm lại, ta cũng nói xong rồi, xe ngựa mới đi ra khỏi khu vực nhất xạ. Vương Lang vặn mi lại suy tư một hồi, mới chậm rãi nói, Hôm nay thực ra nàng không nên tới.
Ta biết ý của hắn, Hoàng thượng đuổi ta về nhà mẹ đẻ, nên mới có một loạt hành động này, cực kỳ rõ ràng chính là không muốn cho ta tham gia vào. Đây có thể là phòng bị với ta, nhưng càng đương nhiên là bảo vệ ta. Mà một khi ta trở về cung, muốn xuất cung nữa để về Tô gia tiêu sái khoái hoạt, khả năng sẽ không đơn giản như vậy nữa.
Ta vốn cho rằng không tới, nhưng thời tiết lạnh như thế, ta lo lắng. Ta nói cho Vương Lang. Cứ ở nhà như thế, còn không bằng cùng nhau đi tới, cho dù là lạnh chết, hai người cũng được ở cùng nhau.
Vương Lang bỗng nhiên ôm chặt ta, chôn đầu ở gáy ta cúi đầu cười rộ lên. Hắn nói, Tiểu Noãn, ai ôi, Tiểu
Dù sao Vương Lang cũng là Vương Lang, vẻ quẫn bách cứng họng như thế này, cũng chỉ là chợt lóe lên, thân hình của hắn dường như không hề ngừng lại, mà đã ngồi vững chãi trên ngự tọa. A Xương tiến lên kéo mành xuống, chúng ta xuất phát hồi cung trong một mảnh âm thanh hô vạn tuế.
Giờ hắn đi ra dù sao cũng là đi Đại Thiên Tế tự, mọi người là coi hắn như là thay Hoàng thượng đến xem xét, lại mỗi năm một ngày lần Đông chí tế thiên, dùng đại giá, xe vừa rộng lại đẹp đẽ quý giá. Ta xốc lên bức màn nhìn từ trong góc nhìn ra, bắt đầu có chút lo lắng làm sao để chuồn ra ngoài từ trong ngự liễn - - khi ngự liễn dừng ở trong sân, nó chẳng qua cũng chỉ là một chiếc xe ngựa to mà thôi, nhưng hiện tại đã bất đồng rồi. Xung quanh chiếc xe ngựa to này ít nhất là mấy trăm thái giám, mấy trăm cấm vệ quân vây quanh, đằng trước mở đường, ngự mã, các loại xe mui, lại còn có đi bên cạnh hỗ trợ, đi đằng sau , còn có xa giá của văn võ bá quan sau đại giá...
Ta đột nhiên cảm thấy chuyện ta chạy đến bên trong ngự liễn này, có hương vị như chui đầu vào lưới: Nếu nói đại giá này là một cái mạng nhện, như thế ngự liễn này không thể nghi ngờ chính là này nơi trung tâm nhất của mạng nhện rồi.
Trở Điện tế thiên trở về cung, tuy cũng là cưỡi ngựa nhưng không tới nửa canh giờ, nhưng ngự liễn đi chậm, ít nhất cũng cần một hai canh giờ mới có thể đến được Tử Cấm thành. Lúc này ta cùng Vương Lang cả hai đều không nói gì, sau đó Thái Tử Gia ho nhẹ một tiếng, suy nghĩ sâu xa nói, Tuy nói ta làm chuyện gì, ta cũng sẽ không giật mình nữa, có điều... Ái phi, cho dù là Tiểu Vương không thừa nhận cũng không được, việc làm của nàng, cũng thật sự khiến người ta bát ngờ vô cùng.
Ha ha, cũng không phải Thái Tử Phi đã từng xuất hiện thần kỳ như vậy ở đây chứ! Ta không khỏi đắc ý khoe khoang với hắn, Ta nói cho chàng biết Vương Lang, lúc ta làm chàng giật mình, vẫn còn chưa tới kìa!
Vương Lang trợn trừng mắt, lấy nắm đấm che miệng ho khan vài tiếng, lại nhéo nhéo tay của ta, nhíu mày trách cứ, nhàn nhạt nói, Nàng cưỡi ngựa từ trong thành tới à?
Hắn đi vào từ bên ngoài, thực rat ay cũng là lạnh như băng không hề ấm áp hơn tay ta bao nhiêu, nhưng ta vẫnkhông kìm lòng được mà dựa vào lòng hắn - - ai bảo hôm nay hắn toàn thân bào phục Thông Thiên, thật sự là tư thế oai hùng hiên ngang, đoan trang tự phụ. Làm ta có cảm giác ấm áp dễ chịu ngứa tô tô từ đáy lòng, giống như có người đang nhẹ giọng nói: Ai nha nha, một nam nhân xuất trần như thế, vậy mà là phu quân của ngươi ư!
Tuy hắn đang mặt nhăn mi, nhưng cũng không ngăn cản hành vi của ta, ngược lại còn phối hợp ôm lấy eo ta. Mặc cho quanh mình toàn mùi hương nến thanh nhã, quanh quẩn bên chóp mũi của ta, nhưng lại không vào được lòng ta.
Ta cắn lỗ tai hắn, nhẹ giọng nói, Nếu không phải chàng hồi cung là bị nhìn ra, ta hận không thể cùng về Đông cung với chàng , nhà mẹ đẻ cái gì chứ, không ở, chẳng có chút thú vị nào.
Đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay Vương Lang bị giật mình, thân thể hắn có vài phần cứng ngắc, đẩy ta ra một chút, nhìn chằm chằm phía bên dưới của chúng ta.
Ta cũng không có ý làm khó hắn, mà rất đơn giản nói chuyện Quân thái y tới tìm ta cho Vương Lang, lại nhấn mạnh hai điểm: Phản ứng của Mã công công cùng Quý Phi nương nương Trương Dương.
Vương Lang cũng nghe vô cùng chăm chứ, tiếng hít thở của hắn hơi biến thành thô hơn, lông mày cũng chau lại, có điều, nói về tổng thể, vẫn bình tĩnh phong độ như cũ, làm người ta tâm hoảng ý loạn, tâm tình dao động.
Chuyện này vốn cũng không phức tạp, ngự liễn đi chậm lại, ta cũng nói xong rồi, xe ngựa mới đi ra khỏi khu vực nhất xạ. Vương Lang vặn mi lại suy tư một hồi, mới chậm rãi nói, Hôm nay thực ra nàng không nên tới.
Ta biết ý của hắn, Hoàng thượng đuổi ta về nhà mẹ đẻ, nên mới có một loạt hành động này, cực kỳ rõ ràng chính là không muốn cho ta tham gia vào. Đây có thể là phòng bị với ta, nhưng càng đương nhiên là bảo vệ ta. Mà một khi ta trở về cung, muốn xuất cung nữa để về Tô gia tiêu sái khoái hoạt, khả năng sẽ không đơn giản như vậy nữa.
Ta vốn cho rằng không tới, nhưng thời tiết lạnh như thế, ta lo lắng. Ta nói cho Vương Lang. Cứ ở nhà như thế, còn không bằng cùng nhau đi tới, cho dù là lạnh chết, hai người cũng được ở cùng nhau.
Vương Lang bỗng nhiên ôm chặt ta, chôn đầu ở gáy ta cúi đầu cười rộ lên. Hắn nói, Tiểu Noãn, ai ôi, Tiểu
/218
|