Tần Vô Song đích thân đến địa điểm cũ của La Thiên Đạo Trường, nhìn một La Thiên Đạo Trường trước đây phồn hoa nhưng nay lại hoang vu điêu tàn. Tất cả đệ tử của La Thiên Đạo Trường sau khi biết Tần Vô Song ngồi lên vị trí Thiên Đế đã hoàn toàn sụp đổ, nghĩ đến ân oán giữa La Thiên Đạo Trường và Tần Vô Song, nào dám ở lại.
La Thiên Đạo Trường rộng lớn nay đã thành hoang địa. Vẫn có người muốn lấy địa bàn La Thiên Đạo Trường nhưng Tần Vô Song không đồng ý, vì hắn vẫn luôn suy nghĩ làm thế nào sắp xếp cho Tinh La Điện.
Địa bàn của La Thiên Đạo Trường có thể nói là thích hợp nhất rồi.
Phiêu Tuyết Lâu và Kiếm Lam Tông tuy đều có địa bàn cũ nhưng lệnh cho người khác nhường thì rõ ràng không được hợp lý. Cách làm khiến người của mình chịu thiệt thòi cũng không phải phong cách của Tần Vô Song.
Đương nhiên, muốn tính toán gì thì phải tính với kẻ địch.
La Thiên Đạo Trường đã sợ Tần Vô Song báo thù, giải tán khỏi địa bàn cũ, không tận dụng thì thật lãng phí. Tuy năm đó ở La Thiên Đạo Trường, Tần Vô Song đã phá hỏng địa mạch của La Thiên Đạo Trường nhưng nói cho cùng hắn vẫn thấy địa bàn này vẫn rất hấp dẫn. Nếu khai thác hợp lý hoán toàn có thể trở thành một lô cốt kiên cố.
Vì thế khi Tinh La Điện tìm đến đưa ra yêu cầu này, Tần Vô Song không cần suy nghĩ, lập tức nghĩ ngay đến địa bàn của La Thiên Đạo Trường.
Hiệu suất làm việc của Tần Vô Song vô cùng cao. Trong một tháng đã khai thông linh mạch dưới lòng đất La Thiên Đạo Trường, đồng thời thi triển đại thần thông xây một thông đạo làm con đường rút lui khi nguy hiểm.
Thông đạo dưới lòng đất Tần Vô Song xây dựng rất bí mật, dù cường giả bên ngoài có xâm nhập cũng khó mà phát hiện ngay được.
Thông đạo này thông về hướng Tần gia, khi có tình hình khẩn cấp thì có thể chạy theo con đường này.
Chỉ đáng tiếc Tần Vô Song giờ vẫn chưa phải Thiên Thần Đạo cường giả, nếu không, trực tiếp dựng một Truyền tống Thông đạo nối đến Tần gia, đây mới là cách an toàn nhất.
Tần Liên Sơn đã phái một đoàn người của Tần gia trấn Bình Nguyên đến, bắt đầu xây dựng lại các công trình trên địa bàn của La Thiên Đạo Trường, quy cách căn cứ hoàn toàn theo quy cách của Tinh La Điện.
Tần Vô Song hứa sẽ dùng thuật dời núi để chuyển các công trình kiến trúc Tinh La Điện về đây nhưng giờ xem ra không cần nữa rồi. Chỉ cần chuyển những thứ quan trọng là được.
Sau khi khai địa mạch, Tần Vô Song lại bắt đầu luyện chế đan dược. Tuy chỉ có ba viên Sinh Tử Tạo Hóa Đan nhưng rất tốn sức. Dù gì luyện đan cũng không giống việc đánh địch, không được có chút sai sót nào.
Sau một tháng, cuối cùng Tần Vô Song cũng luyện chế thành công Tạo Hóa Đan. Lần này Tần Vô Song không định chia sẻ với bất cứ ai, mà trực tiếp đưa hết cho sư phụ Truân Trung Trì.
- Sư phụ, đây là ba viên Sinh Tử Tạo Hóa Đan, đủ để dùng cho ba vị đồng môn. Cụ thể dùng thế nào xin sư phụ làm chủ.
Truân Trung Trì xúc động cầm chiếc lọ đựng đan dược.
- Hà hà, Vô Song, thế này sư phụ có gọi là đi cửa sau không?
Truân Trung Trì cười, tâm trạng vô cùng thoải mái. Đứa đồ đệ này vẫn quan tâm người khác như xưa, điều này khiến Truân Trung Trì cảm thấy rất ấm áp. Một đệ tử ngồi trên ngôi Thiên Đế vẫn tôn sư trọng đạo như hồi mới nhập môn.
- Đây đâu có gọi là đi cửa sau, rõ ràng là cửa lớn của nhà mình đấy chứ! Nói thế nào thì Vô Song cũng là đệ tử của Thanh Vân Điện, sư phụ vẫn chưa đuổi con ra khỏi sư môn mà phải không?
- Ha ha, đuổi con ra khỏi sư môn? Khó khăn lắm mới thu nhận được một đồ đệ tốt như thế này. Đây là phúc phận tu mười kiếp, đuổi con khỏi sư môn, não ta phải bị cửa kẹp cho bao nhiêu lần mới ra cái quyết định như thế?
Hai sư đồ đều bật cười.
Tinh La Điện chuẩn bị di dời về Hiên Viên Khâu, còn Lý Bố Y nắm giữ Thần Khí Chi Môn thì triệu cáo năm đại Cấm địa của Thần bắt đầu ban phát Tinh Hà Lệnh.
Dù là ai, nếu muốn đến Thần Khí Chi Môn thì nhất định phải có Tinh Hà Lệnh. Không có Tinh Hà Lệnh, tự ý đi vào chỉ có chết!
Cũng có nghĩa là, Tinh Hà Lệnh chính là giấy thông hành đi vào Thần Khí Chi Môn.
Thần Khí Chi Môn vài nghìn năm mới mở một lần, có rất nhiều quy tắc mà các tông môn bình thường chỉ có thể tìm hiểu từ điển tích.
Theo lịch sử, thông thường, Thiên Đế Môn có được không quá mười tấm Tinh Hà Lệnh.
Đồ Đằng Tộc thì có mười lăm tấm.
Người có được Tinh Hà Lệnh có thể từ bỏ hoặc cho tặng người khác. Nhưng nếu cho người khác thì phải kiểm chứng thân phận và lai lịch người được cho tặng. Nếu bên nhận có vấn đề thì bên cho gặp chuyện theo. Vì thế, thường thì rất ít người cho hay tặng Tinh Hà Lệnh, trừ phi có quan hệ cực kỳ thân thiết, đảm bảo thân phận lai lịch của đối phương không có bất cứ vấn đề gì.
Đương nhiên, Tinh Hà Lệnh cũng có thể dùng để trao đổi, mua bán, nhưng tiền đề là bên tiếp nhận Tinh Hà Lệnh phải có thân phận rõ ràng.
Cũng có khả năng xảy ra tranh giành cướp đoạt nhưng người cầm Tinh Hà Lệnh khi đi vào Thần Khí Chi Môn vẫn phải trải qua một vòng kiểm tra.
Cũng có nghĩa là những kẻ ngoại lai muốn dùng Tinh Hà Lệnh trà trộn vào Thần Khí Chi Môn là rất khó, gần như là nhiệm vụ bất khả thi.
Tinh Hà Lệnh sẽ được phát đến Đồ Đằng Tộc ở mỗi vùng Cấm địa của Thần.
Lý Bố Y rất công bằng, mỗi vùng Cấm địa của Thần đều có sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh. cũng có nghĩa là chỉ có ba trăm người được vào khám phá Thần Khí Mê Cung.
Tinh Hà Lệnh chia thành ba cấp. Tinh Hà Lệnh sơ cấp có thể khám phá bốn tầng đầu của Mê Cung. Tinh Hà Lệnh trung cấp, có thể khám phá tám tầng đầu. Muốn khám phá từ tầng thứ chín đến mười hai thì nhất định phải có Tinh Hà Lệnh cao cấp.
Đáng tiếc, các thế lực Đồ Đằng chỉ có mười tấm Tinh Hà Lệnh cao cấp, trung cấp thì có hai mươi tấm. Nhiều nhất đương nhiên là Tinh Hà Lệnh sơ cấp, có ba mươi tấm.
Theo quy tắc trước đây, ngoài cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc ra, chỉ có tám môn Thiên Đế Sơn là có tư cách được nhận Tinh Hà Lệnh. Các thế lực khác, trừ phi đặc biệt kiệt xuất và được Đồ Đằng Tộc để mắt đến thì mới được một vài tấm.
Khi Tinh Hà Lệnh đến tay Đồ Đằng Tộc, đương nhiên phải triệu tập các tông môn để thương nghị vấn đề phân phối. Địa điểm vẫn là Hiên Viên Đài.
Đây cũng là nơi duy nhất mà Hiên Viên Tộc cho thế tực thế tục bước chân vào. Nếu không, ngoài Thiên Đế ra rất ít người có tư cách vào vùng trung tâm của Hiên Viên Tộc.
Tinh Hà Lệnh có ý nghĩa thế nào mọi người đều rất rõ. Cơ hội này nghìn năm có một, đến Thần Khí Chi Môn một chuyến có thể nói là, chỉ cần không chết, đều có thu hoạch, tuyệt đối không có tình trạng đi về tay trắng.
Điều Tần Vô Song không ngờ tới là lần này Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông cũng tham gia.
Hiên Viên Dương lên tiếng:
- Chư vị, sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh đã đến tay Hiên Viên Tộc bọn ta. Đây là cơ hội thế nào, tin chắc không cần lão phu dài dòng nữa. Niềm khát khao với Tinh Hà Lệnh của mọi người đã nói lên tất cả. Tin chắc vấn đề mà mọi người quan tâm nhất là chia số Tinh Hà Lệnh này như thế nào.
Tất cả đều không lên tiếng, tập trung tinh thần nghe Hiên Viên Dương rốt cuộc sẽ chia thế nào. Đặc biệt là Tần Vô Song, nhìn thấy Yến Bắc Phi và Lôi Việt đã thấy tức giận. Tuy là khi Tân gia bị tiêu diệt, thế lực này rất biết điều rời khỏi tám môn Thiên Đế Sơn mà tránh đi, nhưng hôm nay nhìn thấy chúng ở đây, tuy Tần Vô Song không đến mức cố ý nhằm vào chúng nhưng bảo tươi cười đón tiếp là không thể.
Hắn biết, Hiên Viên Tộc chung quy vẫn rất e dè sự quật khởi của Tần gia. Một Thiên Đế Môn lớn mạnh không phải chuyện gì quá tốt với Hiên Viên Tộc, đặc biệt là Thiên Đế Môn ấy lại được Lý Bố Y ủng hộ, thì càng khiến Hiên Viên Tộc phải dè chừng.
Hiên Viên Dương mãi lâu sau mới nói tiếp:
- Chư vị, theo quy tắc cũ, sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh này, Hiên Viên Tộc ta lấy trước mười lăm tấm. Trong đó, mỗi cấp năm tấm. Còn lại thì các tông môn có mặt ở đây sẽ chia công bằng.
Nói là chia công bằng nhưng vẫn phải xem Đồ Đằng Tộc an bài thế nào. Nếu Đồ Đằng Tộc mà "ngồi lệch" thì rất khó đảm bảo sẽ công bằng mười phần.
Mọi người nghe Đồ Đằng Tộc lấy đi năm tấm Tinh Hà Lệnh cao cấp thì trong lòng ít nhiều có phần bực bội. Đồ Đằng Tộc các ngươi cũng thật ác, lấy luôn một nửa số Tinh Hà Lệnh cao cấp, có để người khác sống không nữa không?
Tần Vô Song thì rất bình thản, hắn muốn xem xem rốt cuộc Hiên Viên Dương sẽ sắp xếp thế nào.
- Thiên Đế Môn là đại quản gia của Hiên Viên Khâu, là chủ Thiên Đế Sơn. Theo quy tắc có thể phân tám tấm Tinh Hà Lệnh. Trong đó một tấm cao cấp, hai tấm trung cấp và năm tấm sơ cấp.
- Vân gia, là tông môn lâu đời, thực lực cũng tương đương Thiên Đế Môn, có thể lấy bảy tấm. Một cao cấp, hai trung cấp và bốn sơ cấp.
- Các tông môn còn lại thì cạnh tranh ba mươi tấm lệnh bài còn lại. Mọi người không có ý kiến gì chứ?
Hiên Viên Dương nói xong mỉm cười nhìn xung quanh xem mọi người có thái độ thế nào.
Bên Vân gia có phần kinh ngạc, chỉ kém Thiên Đế Môn một tấm lệnh bài, đó là niềm vui ngoài mức mong đợi.
Hiên Viên Tộc đã quyết định chắc những người khác không thể có dị nghị gì. Khi mọi người đều cảm thấy cách chia đó đã được quyết định thì một giọng nói vang lên từ phía Tần gia:
- Dám hỏi Dương đại nhân, tiêu chuẩn phân chia Tinh Hà Lệnh cao cấp là gì?
Người lên tiếng chính là Tần Vô Song, hắn cười điềm nhiên, dường như câu hỏi đó chỉ là hắn tò mò nên hỏi mà thôi.
Hiên Viên Dương lạnh lùng nói:
- Quy tắc từ trước tới giờ đều là Hiên Viên Tộc tự phân phối, không có quy định rõ ràng. Tần Chưởng môn có kiến nghị gì chăng?
Tần Vô Song cười nhạt:
- Tinh Hà Lệnh là cơ hội lớn để các cấm địa thay đổi địa vị. Cá nhân ta cho rằng vẫn nên có người lập quy định thì hơn.
- Hử?
Hiên Viên Dương nhướng mày.
- Nếu Tinh Hà Lệnh đã liên quan đến cơ ngộ bên trong Thần Khí Chi Môn vậy thì đương nhiên người có thực lực sẽ có nó. Đặc biệt là Tinh Hà Lệnh cao cấp thì càng phải có tiêu chuẩn.
- Tinh Hà Lệnh cao cấp trước nay đều chia cho Chân Thần Đạo cường giả trước tiên, mỗi người một tấm. Không hết thì mới tính đến việc để cho cấp thấp hơn.
Tần Vô Song cười:
- Nếu vậy thì Tần gia ta càng không thể chỉ được một tấm Tinh Hà Lệnh cao cấp. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Lời vừa nói ra, sắc mặt Hiên Viên Dương lập tức bị bao phủ đầy mây đen.
La Thiên Đạo Trường rộng lớn nay đã thành hoang địa. Vẫn có người muốn lấy địa bàn La Thiên Đạo Trường nhưng Tần Vô Song không đồng ý, vì hắn vẫn luôn suy nghĩ làm thế nào sắp xếp cho Tinh La Điện.
Địa bàn của La Thiên Đạo Trường có thể nói là thích hợp nhất rồi.
Phiêu Tuyết Lâu và Kiếm Lam Tông tuy đều có địa bàn cũ nhưng lệnh cho người khác nhường thì rõ ràng không được hợp lý. Cách làm khiến người của mình chịu thiệt thòi cũng không phải phong cách của Tần Vô Song.
Đương nhiên, muốn tính toán gì thì phải tính với kẻ địch.
La Thiên Đạo Trường đã sợ Tần Vô Song báo thù, giải tán khỏi địa bàn cũ, không tận dụng thì thật lãng phí. Tuy năm đó ở La Thiên Đạo Trường, Tần Vô Song đã phá hỏng địa mạch của La Thiên Đạo Trường nhưng nói cho cùng hắn vẫn thấy địa bàn này vẫn rất hấp dẫn. Nếu khai thác hợp lý hoán toàn có thể trở thành một lô cốt kiên cố.
Vì thế khi Tinh La Điện tìm đến đưa ra yêu cầu này, Tần Vô Song không cần suy nghĩ, lập tức nghĩ ngay đến địa bàn của La Thiên Đạo Trường.
Hiệu suất làm việc của Tần Vô Song vô cùng cao. Trong một tháng đã khai thông linh mạch dưới lòng đất La Thiên Đạo Trường, đồng thời thi triển đại thần thông xây một thông đạo làm con đường rút lui khi nguy hiểm.
Thông đạo dưới lòng đất Tần Vô Song xây dựng rất bí mật, dù cường giả bên ngoài có xâm nhập cũng khó mà phát hiện ngay được.
Thông đạo này thông về hướng Tần gia, khi có tình hình khẩn cấp thì có thể chạy theo con đường này.
Chỉ đáng tiếc Tần Vô Song giờ vẫn chưa phải Thiên Thần Đạo cường giả, nếu không, trực tiếp dựng một Truyền tống Thông đạo nối đến Tần gia, đây mới là cách an toàn nhất.
Tần Liên Sơn đã phái một đoàn người của Tần gia trấn Bình Nguyên đến, bắt đầu xây dựng lại các công trình trên địa bàn của La Thiên Đạo Trường, quy cách căn cứ hoàn toàn theo quy cách của Tinh La Điện.
Tần Vô Song hứa sẽ dùng thuật dời núi để chuyển các công trình kiến trúc Tinh La Điện về đây nhưng giờ xem ra không cần nữa rồi. Chỉ cần chuyển những thứ quan trọng là được.
Sau khi khai địa mạch, Tần Vô Song lại bắt đầu luyện chế đan dược. Tuy chỉ có ba viên Sinh Tử Tạo Hóa Đan nhưng rất tốn sức. Dù gì luyện đan cũng không giống việc đánh địch, không được có chút sai sót nào.
Sau một tháng, cuối cùng Tần Vô Song cũng luyện chế thành công Tạo Hóa Đan. Lần này Tần Vô Song không định chia sẻ với bất cứ ai, mà trực tiếp đưa hết cho sư phụ Truân Trung Trì.
- Sư phụ, đây là ba viên Sinh Tử Tạo Hóa Đan, đủ để dùng cho ba vị đồng môn. Cụ thể dùng thế nào xin sư phụ làm chủ.
Truân Trung Trì xúc động cầm chiếc lọ đựng đan dược.
- Hà hà, Vô Song, thế này sư phụ có gọi là đi cửa sau không?
Truân Trung Trì cười, tâm trạng vô cùng thoải mái. Đứa đồ đệ này vẫn quan tâm người khác như xưa, điều này khiến Truân Trung Trì cảm thấy rất ấm áp. Một đệ tử ngồi trên ngôi Thiên Đế vẫn tôn sư trọng đạo như hồi mới nhập môn.
- Đây đâu có gọi là đi cửa sau, rõ ràng là cửa lớn của nhà mình đấy chứ! Nói thế nào thì Vô Song cũng là đệ tử của Thanh Vân Điện, sư phụ vẫn chưa đuổi con ra khỏi sư môn mà phải không?
- Ha ha, đuổi con ra khỏi sư môn? Khó khăn lắm mới thu nhận được một đồ đệ tốt như thế này. Đây là phúc phận tu mười kiếp, đuổi con khỏi sư môn, não ta phải bị cửa kẹp cho bao nhiêu lần mới ra cái quyết định như thế?
Hai sư đồ đều bật cười.
Tinh La Điện chuẩn bị di dời về Hiên Viên Khâu, còn Lý Bố Y nắm giữ Thần Khí Chi Môn thì triệu cáo năm đại Cấm địa của Thần bắt đầu ban phát Tinh Hà Lệnh.
Dù là ai, nếu muốn đến Thần Khí Chi Môn thì nhất định phải có Tinh Hà Lệnh. Không có Tinh Hà Lệnh, tự ý đi vào chỉ có chết!
Cũng có nghĩa là, Tinh Hà Lệnh chính là giấy thông hành đi vào Thần Khí Chi Môn.
Thần Khí Chi Môn vài nghìn năm mới mở một lần, có rất nhiều quy tắc mà các tông môn bình thường chỉ có thể tìm hiểu từ điển tích.
Theo lịch sử, thông thường, Thiên Đế Môn có được không quá mười tấm Tinh Hà Lệnh.
Đồ Đằng Tộc thì có mười lăm tấm.
Người có được Tinh Hà Lệnh có thể từ bỏ hoặc cho tặng người khác. Nhưng nếu cho người khác thì phải kiểm chứng thân phận và lai lịch người được cho tặng. Nếu bên nhận có vấn đề thì bên cho gặp chuyện theo. Vì thế, thường thì rất ít người cho hay tặng Tinh Hà Lệnh, trừ phi có quan hệ cực kỳ thân thiết, đảm bảo thân phận lai lịch của đối phương không có bất cứ vấn đề gì.
Đương nhiên, Tinh Hà Lệnh cũng có thể dùng để trao đổi, mua bán, nhưng tiền đề là bên tiếp nhận Tinh Hà Lệnh phải có thân phận rõ ràng.
Cũng có khả năng xảy ra tranh giành cướp đoạt nhưng người cầm Tinh Hà Lệnh khi đi vào Thần Khí Chi Môn vẫn phải trải qua một vòng kiểm tra.
Cũng có nghĩa là những kẻ ngoại lai muốn dùng Tinh Hà Lệnh trà trộn vào Thần Khí Chi Môn là rất khó, gần như là nhiệm vụ bất khả thi.
Tinh Hà Lệnh sẽ được phát đến Đồ Đằng Tộc ở mỗi vùng Cấm địa của Thần.
Lý Bố Y rất công bằng, mỗi vùng Cấm địa của Thần đều có sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh. cũng có nghĩa là chỉ có ba trăm người được vào khám phá Thần Khí Mê Cung.
Tinh Hà Lệnh chia thành ba cấp. Tinh Hà Lệnh sơ cấp có thể khám phá bốn tầng đầu của Mê Cung. Tinh Hà Lệnh trung cấp, có thể khám phá tám tầng đầu. Muốn khám phá từ tầng thứ chín đến mười hai thì nhất định phải có Tinh Hà Lệnh cao cấp.
Đáng tiếc, các thế lực Đồ Đằng chỉ có mười tấm Tinh Hà Lệnh cao cấp, trung cấp thì có hai mươi tấm. Nhiều nhất đương nhiên là Tinh Hà Lệnh sơ cấp, có ba mươi tấm.
Theo quy tắc trước đây, ngoài cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc ra, chỉ có tám môn Thiên Đế Sơn là có tư cách được nhận Tinh Hà Lệnh. Các thế lực khác, trừ phi đặc biệt kiệt xuất và được Đồ Đằng Tộc để mắt đến thì mới được một vài tấm.
Khi Tinh Hà Lệnh đến tay Đồ Đằng Tộc, đương nhiên phải triệu tập các tông môn để thương nghị vấn đề phân phối. Địa điểm vẫn là Hiên Viên Đài.
Đây cũng là nơi duy nhất mà Hiên Viên Tộc cho thế tực thế tục bước chân vào. Nếu không, ngoài Thiên Đế ra rất ít người có tư cách vào vùng trung tâm của Hiên Viên Tộc.
Tinh Hà Lệnh có ý nghĩa thế nào mọi người đều rất rõ. Cơ hội này nghìn năm có một, đến Thần Khí Chi Môn một chuyến có thể nói là, chỉ cần không chết, đều có thu hoạch, tuyệt đối không có tình trạng đi về tay trắng.
Điều Tần Vô Song không ngờ tới là lần này Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông cũng tham gia.
Hiên Viên Dương lên tiếng:
- Chư vị, sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh đã đến tay Hiên Viên Tộc bọn ta. Đây là cơ hội thế nào, tin chắc không cần lão phu dài dòng nữa. Niềm khát khao với Tinh Hà Lệnh của mọi người đã nói lên tất cả. Tin chắc vấn đề mà mọi người quan tâm nhất là chia số Tinh Hà Lệnh này như thế nào.
Tất cả đều không lên tiếng, tập trung tinh thần nghe Hiên Viên Dương rốt cuộc sẽ chia thế nào. Đặc biệt là Tần Vô Song, nhìn thấy Yến Bắc Phi và Lôi Việt đã thấy tức giận. Tuy là khi Tân gia bị tiêu diệt, thế lực này rất biết điều rời khỏi tám môn Thiên Đế Sơn mà tránh đi, nhưng hôm nay nhìn thấy chúng ở đây, tuy Tần Vô Song không đến mức cố ý nhằm vào chúng nhưng bảo tươi cười đón tiếp là không thể.
Hắn biết, Hiên Viên Tộc chung quy vẫn rất e dè sự quật khởi của Tần gia. Một Thiên Đế Môn lớn mạnh không phải chuyện gì quá tốt với Hiên Viên Tộc, đặc biệt là Thiên Đế Môn ấy lại được Lý Bố Y ủng hộ, thì càng khiến Hiên Viên Tộc phải dè chừng.
Hiên Viên Dương mãi lâu sau mới nói tiếp:
- Chư vị, theo quy tắc cũ, sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh này, Hiên Viên Tộc ta lấy trước mười lăm tấm. Trong đó, mỗi cấp năm tấm. Còn lại thì các tông môn có mặt ở đây sẽ chia công bằng.
Nói là chia công bằng nhưng vẫn phải xem Đồ Đằng Tộc an bài thế nào. Nếu Đồ Đằng Tộc mà "ngồi lệch" thì rất khó đảm bảo sẽ công bằng mười phần.
Mọi người nghe Đồ Đằng Tộc lấy đi năm tấm Tinh Hà Lệnh cao cấp thì trong lòng ít nhiều có phần bực bội. Đồ Đằng Tộc các ngươi cũng thật ác, lấy luôn một nửa số Tinh Hà Lệnh cao cấp, có để người khác sống không nữa không?
Tần Vô Song thì rất bình thản, hắn muốn xem xem rốt cuộc Hiên Viên Dương sẽ sắp xếp thế nào.
- Thiên Đế Môn là đại quản gia của Hiên Viên Khâu, là chủ Thiên Đế Sơn. Theo quy tắc có thể phân tám tấm Tinh Hà Lệnh. Trong đó một tấm cao cấp, hai tấm trung cấp và năm tấm sơ cấp.
- Vân gia, là tông môn lâu đời, thực lực cũng tương đương Thiên Đế Môn, có thể lấy bảy tấm. Một cao cấp, hai trung cấp và bốn sơ cấp.
- Các tông môn còn lại thì cạnh tranh ba mươi tấm lệnh bài còn lại. Mọi người không có ý kiến gì chứ?
Hiên Viên Dương nói xong mỉm cười nhìn xung quanh xem mọi người có thái độ thế nào.
Bên Vân gia có phần kinh ngạc, chỉ kém Thiên Đế Môn một tấm lệnh bài, đó là niềm vui ngoài mức mong đợi.
Hiên Viên Tộc đã quyết định chắc những người khác không thể có dị nghị gì. Khi mọi người đều cảm thấy cách chia đó đã được quyết định thì một giọng nói vang lên từ phía Tần gia:
- Dám hỏi Dương đại nhân, tiêu chuẩn phân chia Tinh Hà Lệnh cao cấp là gì?
Người lên tiếng chính là Tần Vô Song, hắn cười điềm nhiên, dường như câu hỏi đó chỉ là hắn tò mò nên hỏi mà thôi.
Hiên Viên Dương lạnh lùng nói:
- Quy tắc từ trước tới giờ đều là Hiên Viên Tộc tự phân phối, không có quy định rõ ràng. Tần Chưởng môn có kiến nghị gì chăng?
Tần Vô Song cười nhạt:
- Tinh Hà Lệnh là cơ hội lớn để các cấm địa thay đổi địa vị. Cá nhân ta cho rằng vẫn nên có người lập quy định thì hơn.
- Hử?
Hiên Viên Dương nhướng mày.
- Nếu Tinh Hà Lệnh đã liên quan đến cơ ngộ bên trong Thần Khí Chi Môn vậy thì đương nhiên người có thực lực sẽ có nó. Đặc biệt là Tinh Hà Lệnh cao cấp thì càng phải có tiêu chuẩn.
- Tinh Hà Lệnh cao cấp trước nay đều chia cho Chân Thần Đạo cường giả trước tiên, mỗi người một tấm. Không hết thì mới tính đến việc để cho cấp thấp hơn.
Tần Vô Song cười:
- Nếu vậy thì Tần gia ta càng không thể chỉ được một tấm Tinh Hà Lệnh cao cấp. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Lời vừa nói ra, sắc mặt Hiên Viên Dương lập tức bị bao phủ đầy mây đen.
/1046
|