Khí Phi Hồ Sủng

Chương 63 - Chương 63

/115


Hiện giờ thành người trong suốt ngược lại hết sức dễ dàng, đi theo Hiên Viên Mị vào triều cũng sẽ không có ai đòi đánh giết nàng, còn có thể thấy, nghe được một số bí mật không muốn người biết, mặc dù nàng không thích nghe bí mật của người khác.

Ví dụ như hiện tại, sau núi giả ở Ngự hoa viên, tiếng nói chuyện hơi nhỏ bay vào trong tay nàng.

“Chủ nhân…” Giọng nữ mềm mại mang theo cung kính.

“Thế nào?” Đây là một giọng nam trầm ổn.

“Thuộc hạ không tiếp xúc được với Hiên Viên Mị, thuộc hạ hành sự bất lực, xin chủ nhân trách phạt!”

“Không trách ngươi! Hiên Viên Mị không phải người bình thường, vẫn chỉ cưng chiều nữ nhân kia, hắn vốn không chịu hấp dẫn của mỹ nhân khác, là có phần khó khăn, nhưng ngươi nên biết rõ tình huống hiện giờ, cho dù như thế nào, ngươi nhất định phải lấy được sủng ái của Hiên Viên Mị!”

“Thuộc hạ hiểu!”

“Nghe nói nữ nhân kia thất sủng rồi, ngươi nhất định phải nắm được cơ hội này!”

Thủy nhi có phần hăng hái nhìn hai người phía trước không coi ai ra gì nói chuyện với nha, trong lòng thở dài, tại sao phải có nhiều người tranh giành nam nhân với nàng như vậy?

Tiếng bước chân từ xa đến gần truyền đến, nam nhân kia vội vàng lắc mình biến mất, mà nữ nhân ăn mặc như cung nữ kia xa xa nhìn thấy Hiên Viên Mị đi tới bên này, trong mắt vui mừng, sửa sang lại áo, thẹn thùng e lệ nghênh đón hắn đến.

“Bệ hạ…” Mồm cung nữ kia hơi há hốc, nơi này chỉ có một mình nàng, nàng cho rằng Hiên Viên Mị đi tới dĩ nhiên là bởi vì nàng, vậy mà bây giờ hắn lại nhìn cũng không nhìn nàng một cái, xoay người liền đi, vậy hắn tới rốt cuộc để làm gì? Còn có tư thế giống như đang ôm người kia, nàng có phần hoài nghi có phải đầu Hiên Viên Mị xảy ra vấn đề không.

Thủy nhi treo ở trên người Hiên Viên Mị, mập mờ cọ xát, mặt trách cứ nhìn hắn, “Mị, người ta phụng mệnh quyến rũ chàng, sao chàng một chút cơ hội cũng không cho người ta chứ?” die~nd a4nle^q u21ydo^n

Thân thể Hiên Viên Mị hơi cứng ngắc, cánh tay không tự chủ thắt chặt một chút, bất đắc dĩ thở dài, “Thủy nhi…”

Thấy hắn có phản ứng như thế, Thủy nhi khẽ cười một tiếng, cũng không muốn hắn chịu khổ cực, định từ trên người hắn xuống, nhưng Hiên Viên Mị lại ôm chặt nàng không chịu buông tay.

“Mị…”

“Đừng động là được rồi!” Hắn thích ôm nàng, thích cảm giác thỏa mãn khi nàng ở trong lòng hắn.

Mà cung nữ kia nhìn hắn một mình lầm bầm lầu bầu, mắt càng trừng lớn, có thể hoàn toàn coi hắn là người điên!

Hiên Viên Mị nhàn nhạt liếc nàng ta một cái, trực tiếp phân phó, “Ảnh… Nhốt vào địa lao! Điều tra rõ người sau lưng nàng ta!” Bởi vì Thủy nhi hồn lìa khỏi xác rồi, Hiên Viên Mị liền triệu Ảnh trở lại.

Cung nữ kia hoàn toàn không phản ứng kịp, vốn không hiểu mình lộ chân tướng ra từ chỗ nào, hay là Hiên Viên Mị có thể biết trước?

Vì để tránh cho tất cả mọi người coi Hiên Viên Mị thành bệnh thần kinh, Thủy nhi vẫn ngoan ngoãn trở về Ngự Thiên điện cùng hắn, nhưng nhìn người đứng ngoài cửa Ngự Thiên điện, Thủy nhi thật buồn bực, nhanh chóng đứng ở trước mặt Hiên Viên Mị, đưa tay bưng lấy mặt của hắn, nhìn lên nhìn dưới nhìn chung quanh, cuối cùng cho ra kết luận, khó trách có nhiều người có ý đồ với hắn như vậy!

Nhìn dáng vẻ buồn bực của nàng, Hiên Viên Mị cười nhẹ ra tiếng, mập mờ cắn lỗ tai của nàng nói nhỏ, “Thủy nhi, ta vĩnh viễn là của một mình nàng đó!” Trong giọng nói hoàn toàn nghiêm túc.

Thủy nhi đưa tay ôm lấy hắn, khẽ cười nói, “Ta biết rõ.” Nàng tự nhiên tin tưởng hắn, nhưng luôn là có nhiều người vọng tưởng giành với nàng như vậy!

Thủy Nguyệt Linh nhìn động tác kỳ quái của Hiên Viên Mị, giống như đã hiểu ra điều gì, sắc mặt thoáng chốc trở nên tái nhợt, nhưng suy nghĩ một chút lại cảm thấy không có khả năng, người làm sao có thể thấy được quỷ, ngay cả nàng cũng chỉ có khi nữ nhân kia ở trong cơ thể nàng, mới có thể cảm thấy sự tồn tại của nàng ta, trong lòng không ngừng an ủi mình, là mình suy nghĩ nhiều, cũng thật yên tâm.

Thủy Nguyệt Linh há miệng, nhìn thấy Hiên Viên Mị quắc mắt nhìn, lời gọi thân mật đến miệng lại nuốt xuống, “Bệ hạ…”

Hiên Viên Mị ôm mỹ nhân cũng nhiều thêm chút kiên nhẫn, bố thí cho nàng ta hai chữ, “Có chuyện?” Nếu không phải Thủy nhi nói sợ trong bụng của nàng ta có hài tử, hắn mới sẽ không để cho nàng ta còn sống tới quấy rầy hắn!

“Ta…” Liếc nhìn thị vệ chung quanh, Thủy Nguyệt Linh tỏ vẻ chờ đợi nhìn tới hắn, “Ta có thể đi vào nói không?”

Thủy nhi nhíu nhíu mày, thấy thần sắc nàng có phần nghiêm túc, giống như thật sự có chuyện quan trọng phải


/115

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status