Lúc lắc cái mông ngộn thịt đi vào hoàng cung. Đường Song không đi về phía Thọ Ninh cung, mà rảo bước về phía Thư Nhã cung. (cung of tỷ ý đó )
Bọn cung nữ, thái giám thấy nàng, không dám chậm trễ, hướng vào trong điện hô:
- Đường Song cô nương cầu kiến!!!!!!
Đường Song quay sang mỉm cười với tên thái giám, tỏ ý cảm ơn. Bên trong vọng ra 1 thanh âm trong trẻo:
- Vào đi.
Cô lười biếng nằm trên ghế quý phi, thân trể được bao bọc bởi trường bào màu trắng, tay áo và đuôi vào thêu đường viền và hoa nhỏ màu xanh lá, nhìn thất thanh thuần, tươi mát. Gương mặt tuy rất bình thường, nhưng thân hình thì tuyệt không bình thường. Nơi cần lồi thì lồi, cần lõm thì lõm, làn da bạch ngọc trắng như tuyết. Đường Song vốn tự cao, thấy Nhã Thư như vậy, gương mặt tối sầm, đứng như trời trồng. Cô nhíu nhíu mày, lên tiếng:
- Đường Song cô nương, đi đến trước mặt bản cung mà không hành lễ, phải chăng ngươi coi thường bản cung?
Đường Song hoàn hồn lại, vội đáp lại:
- Nhã phi tỷ tỷ, muội không có ý đó. Mong tỷ tỷ bỏ qua.
Cô bất mãn hừ 1 tiếng:
- Ta chỉ có 1 muội muội, là Mặc Đình. Ngoài ra không có muội muội khác. Thỉnh Đường Song cô nương tự trọng.
- A, Nhã phi tỷ tỷ...
- Ngừng, ta đã nói là không có vị muội muội nào khác ngoài Mặc Đình.
Đường Song xanh mặt, không phục quỳ xuống hành lễ:
- Nhã phi nương nương vạn tuế.
- Miễn lễ.
- Tạ nương nương.
Đường Song vốn đang định mở miệng, lại bị cô chắn ngang:
- Bổn cung hơi mệt, ngươi thỉnh an xong thì nên về thôi. -cô lười nhác híp mắt, tay cầm ly trà hít hà rồi uống 1 ngụm.
Mặt Đường Song trắng xanh, không thể không hành lễ tiếp:
- Vậy thỉnh nương nương nghỉ ngơi. Đường Song xin phép cáo lui.
Cô phất phất tay tỏ vẻ đồng ý.
Nhìn thấy nhân ảnh màu xanh nhạt kia đi khỏi, cô thở dài. Được rồi, cô thừa nhận, là cô cố tình. Hôm qua nghe xong mấy lời của Thái Hậu, nhịn không được không có hảo cảm với cô ta. Haiz, ai bảo Thái Hậu yêu mến cô ta thế đâu... Nhưng mà, may là Triệt Hy không yêu thích cô ta...Ha ha ha.......
Bọn cung nữ, thái giám thấy nàng, không dám chậm trễ, hướng vào trong điện hô:
- Đường Song cô nương cầu kiến!!!!!!
Đường Song quay sang mỉm cười với tên thái giám, tỏ ý cảm ơn. Bên trong vọng ra 1 thanh âm trong trẻo:
- Vào đi.
Cô lười biếng nằm trên ghế quý phi, thân trể được bao bọc bởi trường bào màu trắng, tay áo và đuôi vào thêu đường viền và hoa nhỏ màu xanh lá, nhìn thất thanh thuần, tươi mát. Gương mặt tuy rất bình thường, nhưng thân hình thì tuyệt không bình thường. Nơi cần lồi thì lồi, cần lõm thì lõm, làn da bạch ngọc trắng như tuyết. Đường Song vốn tự cao, thấy Nhã Thư như vậy, gương mặt tối sầm, đứng như trời trồng. Cô nhíu nhíu mày, lên tiếng:
- Đường Song cô nương, đi đến trước mặt bản cung mà không hành lễ, phải chăng ngươi coi thường bản cung?
Đường Song hoàn hồn lại, vội đáp lại:
- Nhã phi tỷ tỷ, muội không có ý đó. Mong tỷ tỷ bỏ qua.
Cô bất mãn hừ 1 tiếng:
- Ta chỉ có 1 muội muội, là Mặc Đình. Ngoài ra không có muội muội khác. Thỉnh Đường Song cô nương tự trọng.
- A, Nhã phi tỷ tỷ...
- Ngừng, ta đã nói là không có vị muội muội nào khác ngoài Mặc Đình.
Đường Song xanh mặt, không phục quỳ xuống hành lễ:
- Nhã phi nương nương vạn tuế.
- Miễn lễ.
- Tạ nương nương.
Đường Song vốn đang định mở miệng, lại bị cô chắn ngang:
- Bổn cung hơi mệt, ngươi thỉnh an xong thì nên về thôi. -cô lười nhác híp mắt, tay cầm ly trà hít hà rồi uống 1 ngụm.
Mặt Đường Song trắng xanh, không thể không hành lễ tiếp:
- Vậy thỉnh nương nương nghỉ ngơi. Đường Song xin phép cáo lui.
Cô phất phất tay tỏ vẻ đồng ý.
Nhìn thấy nhân ảnh màu xanh nhạt kia đi khỏi, cô thở dài. Được rồi, cô thừa nhận, là cô cố tình. Hôm qua nghe xong mấy lời của Thái Hậu, nhịn không được không có hảo cảm với cô ta. Haiz, ai bảo Thái Hậu yêu mến cô ta thế đâu... Nhưng mà, may là Triệt Hy không yêu thích cô ta...Ha ha ha.......
/32
|